CHAP 21 :
Thảo My cứ vậy ôm chặt lấy a ko muốn rời xa...Sơn Việt đứng im một lúc ,sau nhẹ đưa tay ôm lấy cô , Thảo My thấy anh ôm mình càng khóc nhiều hơn , đinh lên tiếng thì chuông dt Sơn Việt reo .......hiện tên Lyli .cô bỗng rất khó chịu ...buông anh ra , Sơn Việt nhìn cô r bắt máy :
-uh anh đây
-a gần qua tới chưa?
-Anh đang qua
-nhanh nhé , e chờ
Cúp máy , Thảo My quay lưng nói :
-Anh đi đi , cô ấy đang chờ
-SV : Anh xin lỗi
Sơn Việt đi r cô vẫn đứng đo , nước mắt nhạt nhòa....................
Ngày hôm sau , Thảo My dậy rất sơm , ăn sáng và chuẩn bị đầy đủ tài liệu cần thiết , do lần trc đã mang nhầm nên lần này cô rất cẩn thận ....đứng trước gương cô tự nói :
-Hôm nay sẽ là một ngày mới , cố lên..........
Cô đã quên đau buồn của ngày hôm qua , ko phải là quên mà thật ra là cô ko muốn nhớ ....đánh một chút son môi đỏ ...cô thấy mình rạng rỡ hơn ...Nhanh chóng đi ra phòng vì cô biết Khánh Đăng đang chờ mình ở dưới sảnh ...
-Hôm qua đi chơi vui quá hay sao mà hôm nay tươi tỉnh za bé , làm anh ở phòng buồn muốn chết à....KD nói giọng nũng nĩu......
Thảo My bật cười trc sự trẻ con giả bộ của anh ....cô nói :
-Chứ ko phải tgd cũng đi vào club làm quen vs mấy cô gái xinh đẹp sao ???
-Kd : Trong lòng chỉ có bé thôi
Thảo My bất ngờ ngước lên nhìn anh ko biết anh đang nói thật hay đùa ...KD xoa đầu cô :
-Anh nói thật
Cô lãng tránh như ko để ý , cô rất quý Khánh Đăng , cái cảm giác này rất khó hiểu ...anh luôn làm cô vui , luôn làm cô cười , ở bên anh cô rất thoải mái .....chỉ thế thôi ...........
Tới công ty , đang đi vào cô lại gặp Khánh Ly đi vào , KL nhìn cô cừoi nói :
-thế nào , về có suy nghĩ tới những lời tôi nói ko ?
-Cô vẫn làm việc ở đay hả ? sao hôm bữa tôi ko thấy cô
-Tôi vẫn là thư ký của Sơn Việt , có muốn tôi nhắn gì tới anh ấy ko ?
Thảo My suy nghĩ xong chợt nói : tôi muốn mời anh ấy đi xem phim tối nay dc ko ?
-okay , tôi sẽ nhắn lại , cố lên nhé ............
Khánh Ly dường như cô ấy đã rất nhẹ lòng ,, đã ko còn vướng bận về chuyện tình cảm vs Sơn Việt....Cô suy nghĩ một chút cũng bước vào trong........ngày làm việc hôm nay trôi qua khá nhẹ nhõm đối với cô , lên mạng tìm xem có bộ phim nào đang hot , cô đặt liền hai vé bộ phim "chỉ một tình yêu " suất 7h tối , cười nhẹ một cái đứng dậy đi ra ngoài , Bỗng điện thoại reo, là khánh Đăng :
-Dạ , em nghe ạ
-Bé đợi anh họp xong , chúng ta cũng đi ăn tối nhé ...
-Em..em ..xin lỗi , tối nay e có việc r
- ở Hà Nội bé có quen ai đâu ? có việc gì ?
-là việc riêng của em thôi ạ hix
-Uhm vậy thôi để lúc khác , bé đi cẩn thận nhen , về sớm , a đợi đó
-dạ
Cô đang nghĩ tới buổi hẹn tối nay vs Sơn Việt , cô nghĩ anh sẽ tới , cô cảm nhận a sẽ ko bỏ rơi cô một mình ...bước trên con đường về , mùa đông Hà Nội ta cái cảm giác lạ lẫm ...một cảm giác thèm khát có được cái tình yêu đã bỏ quên bao năm đó trỗi dậy ...tựa như những đóa hoa sáng sớm ...tựa như những vì sao trên trời ..hay tự như nhưng cánh hoa đỏ thắm ...nồng ấm , mơn man khỏ tả............
Về phòng cô tắm rửa ....makeup nhẹ nhàng , mặc váy len dài ...hôm nay cô bỗng thấy vui trong lòng , tư tưởng cô đã ổn định hơn ...cô biết anh cần thời gian và cô cũng vậy ,. Để xáo nhòa những gì đã qua ko phải là một việc dễ dàng đối vs anh........cô vươn tay lấy lọ nước hoa trên bàn , xịt một ít , hít hà mùi thơm thoảng thoảng của lavender ....cầm áo khoác và đi tới rạp chiếu phim............
Rạp chiếu phim hôm nay thật đông đúc, đa số là các cặp tình nhân nắm tay nhau bước zô , Thỏa My đứng trc cửa rạp mắt cô nhìn ra xa tìm kiếm bóng hình anh ...đã 7h15ph r mà anh vẫn chưa tơi ............
Sơn Việt đã xong cv , nhớ tới lời Khánh Ly nói lúc trưa ...."chắc giờ này cô ấy đã tới r " ...anh suy nghĩ một lát r đứng dậy cbi đi thì có dt ...........Lyli :
-Uhm anh nghe
-Anh tơi nhà hàng Gia Viên ăn tối nhé , mẹ và em đang ở đây r
-Anh có việc r , em và mẹ cứ ăn đi
-Việc gì anh , mẹ nói anh tới có việc quan trọng , vậy nhé .......
Lyli cúp máy , nghĩ tới Thảo My đang đợi mình a thở dài , đi tới nhà hàng Gia Viên ..........
-Mẹ tìm con có việc gì ko ạ ? con đang có việc gấp
-Mẹ co chuyện quan trọng , có việc gì con hủy hết cho mẹ ........
Đang ăn tối thì mẹ anh lên tiếng
–hai đứa tính năm nay ngày nào dc mẹ tổ chức cưới , quen nhau cũng lâu r , mẹ cũng muốn sớm có cháu bồng bế , Lyli cũng đã học xong ......
-Sv: Con chưa nghĩ tới việc đó , xin mẹ để con tự quyết ...
Lyli chỉ nhìn anh ko nói gì ...........
-Mẹ Sv: uhm nhưng mẹ cho con biết , con dâu của mẹ chỉ có thể là Lyli
..........................
Đã hơn 8h Thảo My thấy hơi buồn và thất vọng nhưng vẫn ráng chờ đợi vì trong lòng cô tin chắc rằng anh sẽ tới ......cô ngối xuống hàng ghế một bên cửa mắt chăm chú nhìn ra ngoài......trờicàng về tối khuya càng lạnh hơn , hít hà cô đưa tay viết chữ Thảo My-Sơn việt lên cửa kính , nhìn và cười như một cô bé con .....
9h anh vẫn chưa tới , bộ phim đã kết thúc , từng người từng cặp , từng nhóm lần lượt ra về , ko ai để ý tới cô .......cô vân ngồi đó như bức tượng vô hình đau đớn ...dó có lẽ đã là câu trả lời của anh..............
Bước chân lủi thủi trên vỉa hè ,cô cứ đi .... bụng đói , tim buốt ....nhưng cô ko cho phép mình khóc....mắt cô bỗng dừng trước cửa một nhà hàng ...lúc này thật sự mắt cô nhòe đi ............Là Anh đang đi cùng Lyli, cô ấy khoác tay anh dựa đầu vào vai anh, đi bên cạnh họ còn có bác gác , trông họ rât vui ....cô đứng im nhìn họ , tự thương cho bản thân mình , những việc mình làm đã khiến mình phải trả giá như thế này sao ...hay là anh muốn mình phải chịu những gì mình đã làm vs anh....Trong xe hơi , có một người đưa mắt qua đường và nhìn thấy cô , hai mắt nhìn nhau , cô khóc......ánh mắt cô nhìn anh đầy yếu đuối , cô tự nói vs lòng mình ..." Em thua rồi......có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo ...có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi mãi vẫn là nỗi đau , em đã thua rồi , thua ko gian , thua thời gian, thua cô ấy ...em buông " .....cô nhin anh rồi quay mặt đi , Sơn Việt thấy bóng lưng cô độc của cô trong tim bỗng nhói .....nhưng anh vẫn chạy xe đi ...ngược hướng ........Thảo My quay đầu lại đã ko còn thấy anh ......NHơ anh....sao tim em đau thế này ............
"Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ ...dẫu biết bàn tay ấy sẽ ấm áp bên bàn tay khác ...lối đi nào cho em em đi tim một cơn mưa ...lối đi nào cho em em đi tìm hạnh phuc riêng ....."
Thảo My chạy , chạy thật nhanh , cô muốn mình thật mệt , đẻ ko phải nghĩ ............cô chạy mãi nhìn lên ........là một quán bar ..." có lẽ mình phải vào đây , có thể ko gian sôi động này sẽ giúp mình nguôi ngoai .." ....đang đắm chìm trong suy nghĩ thì có một bàn tay nắm lấy bàn tay cô............
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top