CHAP 2 :
Ngày hôm sau Thảo My dậy thật sớm hít thở bầu không khí trong lành , nhin ra thành phố lúc này thật bình yên , suy nghĩ lại ngày hôm qua .... cô quyết đinh chạy bộ vài vòng cho người tươi tỉnh ...trở về phòng là 6h30' sáng cô , ngồi nghỉ một lúc cô quyết đinh đi tắm, đang sấy tóc thì chuông điện thoại vang lên ...
- tôi nghe
- 30ph nữa tôi tới nơi nhé , cúp máy
-ơ
Chọn một chiếc chân váy và một chiếc áo đơn giản , mang một chiếc balo , bước ra đã thấy Sơn Việt chờ sẵn , hôm nay anh chạy xe máy , mang theo cả nón bảo hiểm màu hồng cho cô , ko hiểu sao anh lại chọn màu hồng đúng màu mà cô thích ...
Anh tới lâu chưa? sao ko gọi tôi
- tôi cũng vừa mới tới thôi , lên xe tôi chở cô đi ăn sáng
Anh kéo tay cô lại , đội nón bảo hiểm lên cho cô, hai chúng tôi chạy lòng vòng anh chở cô tới quán bún bò nằm trên đương nguyễn thị minh khai ( lại đúng sở thích của mình ) , anh rất chu đáo và tâm lý , anh lấy tương lau muỗng cho cô , lúc này cô cảm thấy anh thật đáng yêu , cô nhìn anh mỉm cười ...
Cô ăn đi , nhìn tôi hoài làm gì , bộ đẹp trai quá hả?
-ai mà thèm nhìn anh
-ăn xong tôi chở cô đi sở thú...
Thảo My ăn một cách ngon lành , ăn xong còn lè lưỡi lấy tay xao bụng y như một đứa trẻ con , Sơn Việt thấy vậy bỗng bật cười ....
Anh chở cô tới thỏa cầm viên , dắt tay cô qua đường , cô ngại ngùng rụt tay lại , anh bảo
-đừng có bướng , hẹn hò phải thế này
-nhưng mà tôi...đây là cái nắm tay đầu tiên của tôi
- thật vậy sao, cô trc jo chưa cô bạn trai , tôi ko tin
-thảo my lắc đầu
sơn việt cười
Thì cứ xem tôi là bạn trai của cô , chúng ta đang đi hẹn hò mà ...vào sở thú cô hào hứng chạy khắp nơi , thấy con công cô ồ lên " đẹp quá , đẹp quá , anh thấy nó đẹp chưa" , cô còn kêu anh chụp hình cho cô , đủ kiểu chu mỏ trợn mắt , giơ tay múa chân , anh chỉ đi theo và chụp hình cho cô , đang đi nói chuyện hăng say thảo my ko để ý mấy cái chuồng trăn , quay lưng lại thấy con trăn thiệt to , cô hét lên quay sang núp vào Sơn Việt , anh thấy vậy bật cười hai tay ôm lấy cô nói
-k sao , tụi nó ở trong chuồng đâu có bò ra ngoài được
-Nhưng mà tôi rất sợ rắn , anh ko biết nhỏ tới lớn đời tôi sợ nhất là nó ( lúc này Thảo my ko hề để ý hai tay đang ôm lấy anh )
-zậy tôi dắt cô qua ghế đá bên kia ngồi nghỉ xíu nha , nãy h cô quậy quá r :)
Hai người cũng nhau đi qua ghế đá ngồi ngắm hoa , Thảo My bỗng cất tiếng nói , tôi rất thích hoa hướng dương , ở quê tôi thường qua nhà chú hàng xóm hái trộm một hai bông , nhà chú ấy trồng rất là nhiều , còn anh thích hoa gì ?
-tôi cũng thích hoa hướng dương
-hả? ví sao?
- bởi vì đó là loài hoa mà người con gái tôi thích rất thích
- vậy cô ấy cũng giống tôi r hì hì
- Chúng ta đi tiếp thôi
Chúng tôi lại tiếp tục đi , đi chơi , đi ăn , đi dạo phố , chiều anh chở cô về , lúc tới nơi trong lòng cô bỗng cảm thấy mất mát , đây là cảm giác gi? hay do đi chơi vs anh cả ngày vui quá nên mình thấy za thôi , cô chào anh về , đưa nón bảo hiểm cho anh , anh nói một câu ngày mai tôi lại tới....
Thảo My : Mai là chủ nhật a k phải đi đâu à?
- có , tôi đi hẹn hò , vậy nha
Thảo My đi vào nhà , thấy Mỹ Tâm đang ở nhà ... Mỹ Tâm là người bạn thân của cô ở đây , họ quen nhau khi đi cùng tuyến xe buýt , Tâm học trường khác cô ,gia cảnh cũng tốt , rất sành điệu , cô quê miền tây lên đây ở cùng dì nhưng thường xuyên qua ở vs cô vài ngày ...
- ô , mày đi đâu cả ngày nay ?
-tao , tao đi công chuyện chút
- thế anh chàng lúc nãy là sao ?tao thấy hết r còn giấu hả m ? công nhận rất đẹp trai nha
-anh ấy chỉ là bạn thôi , à là câp trên
mà tâm này trc jo m yêu nhiều chưa? m hiểu rõ về tình yêu ko ?
- chưa yêu quá nhiều nhưng hiểu rõ , m muốn hỏi gì à?
m , m có tin vào tình yêu sét đánh ko ? tao cảm thấy t thích anh chàng này , vậy là quá sớm ...trc jo chưa yêu ai , t ko hiểu cảm giác này là như thế nào ....
-t tin , vì t dã từng như thế , gặp một người và yêu luôn ...đó là người toi jo t vẫn chưa quên dc
- uhm cám ơn m , t phải đi tắm đã , đi cả ngày rồi
tắm xong cô và Mỹ tâm cùng gọt trái cây ăn và tâm sự, bỗng điện thoại có tin nhắn , cô gấp gáp lấy dt , cô đang chờ tn từ Sơn Việt nhưng mong đợi bao nhiêu thì hụt hẫng bấy nhiêu
-ai nhắn mà m ngồi thần ra vậy
-là anh Xuân Lâm m ạ
-ãnh nói gì?
- ãnh mời t chieu thứ hai đi chơi
-m đồng ý chứ
-ko từ chối dc vì ãnh tìm t cung nhiều lần rối
Thảo my nhăn tin lại cho Lâm đồng ý , tay muốn gui tin nhăn r hỏi nah về tới nhà chưa? nhưng lại thôi chẳng có lý do gì đẻ nhắn cả , ngồi một lúc hai đửa rủ nhau ra ngoài ăn tối , lượn vài vòng , Thảo My về lấy sách làm một ít bài tập , mắt lâu lâu lại liếc sang điện thoại , nó vân im lìm , cô bỗng nhiên bực bội tăt nguồn đi ngủ luôn
Sáng chủ nhật thương cô ngủ nướng, do điện thoại hôm qua tắt nguồn nên ko có báo thức như mọi lần , đang say sưa nắng hắt vào ô cửa sổ làm cô tỉnh dậy , thấy mặt trời lên đã cao , cô giật mình nhớ lại lời hôm qua của Sơn Việt hẹn mình , cô vớ ngay dt mở nguồn tháy đã 9h sáng , ko thấy tn hay cuộc gọi nhỡ nào , may quá , chăc anh ta quên r , mà cha này cũng lạ hẹn vs ngta bậnc ũng phải gọi điện nói 1 tiếng chớ .... dậy cbị thay quần áo cô ra ngoài tính đi chợ mua một ít đồ ăn về nấu vài món ngon cho Mỹ Tâm , đang đi bỗng
Này cô , con gái gì ngủ dữ za?
- là sơn việt , lòng cô mừng rỡ nhưng cố đè nén lại nói " tôi ngủ thì sao ? mắc mớ gì tới anh "
-ko phải hôm qua đã hẹn r sao???
- tôi chưa trả lời a đã đi r mà , hôm nay t bận k có time vs anh
-dù sao t cũng tới đay r , t đã chờ cô hai tiếng r đây
Lòng Thảo my lúc này dịu lại , vậy trưa nay anh co muốn thử món ăn do t nấu ko ? dù gì bây h cũng trưa r , nắng quá
Sơn Việt đồng ý , trưa nay cô nấu canh chua cá lóc , cùng gọi Mỹ tâm về nhưng cô bận r , anh xắn tay phụ cô nhặt rau , Thảo my nguoc lên nhìn Sơn Viêt
- tôi ko ngờ anh cũng biết làm mấy việc này à, anh là con trai , bố mẹ anh lại là người thành đạt , nhầ nh hẳn phải có người giúp việc ?
- tôi thích tự lập
đang loay hoay thì Thảo My cắt phải ngón tay chảy máu , Sơn Việt ngay lập tức cầm lấy ngón tay của cô băng lại
-có đau ko, con gái gì mà hậu đậu
- một chút thôi mà , t ksao
-thôi đẻ t nấu cho cô ăn
- anh biết làm k vậy ? tôi ko muốn uổng phí lương thực
- ngồi đó chờ tôi
xong xuôi cô nếm thử , phải nói anh nấu ăn rất ngon nha ...cô vừa cuoi vừa nhìn anh , hai người cứ như thế đứng nhìn nhau ...
chiều hôm đó anh và cô lại tiếp tục đi , qua mỗi con đường họ lại kể cho nhau nghe một câu chuyện về thời thơ ấu , về gd , mới quen nhưng họ cảm thấy rất hợp nhau , đi qua chỗ bán chong chóng gió , cô bắt anh dừng lại mua một cây , vua đi vua giơ lên cho chong chóng quay cô cừoi khúc lkhích...
Hai người tiếp tục chạy qua q7 , anh dắt tay cô qua cầu ánh sao , ở đây rất đẹp và lãng mạn , thật nhiều cặp tình nhân qua đây , có những cặp cõng nhau đi trên cỏ , cô kêu len
-a thây ko ? sau này có bạn trai , nhất định anh ấy sẽ thật lãng mạn ...
- nhất định r
cô quay sang nhìn anh vẻ khó hiểu , anh lại cười , anh chở cô về nhà , đến trc nhà cô anh nói " Thảo my , túi xách của co còn ở trong cốp xe của tôi "
- anh mở ra t giúp t, cô chạy lại , cốp xe mở ra ...bên trong là một bó hoa hướng dương rất đẹp , cô mở to mắt chớp chớp ko thể tin
-sao sao nó lại ở trong xe của anh
Sơn Vieẹt cầm bó bông lên đưa len trc mặt cô " tặng em"
Thảo My ngạc nhiên tột độ , trong lòng một niềm ấm áp dâng lên nhận lấy bó bông khẽ cúi đầu , ngại ngùng nói lời cám ơn
- vậy tôi đi vào trc nhé
-uh, ngủ ngon
Thảo My quay vào , ấp ủ bao nhiêu lời muốn nói , lý trí cô bỗng nói " đay ko phải là thật , anh ấy chỉ nói chỉ là "thử" thôi mà , thử hẹn hò ...bỗng nhiên có tiếng nói truyền tới sau lưng
" Thảo My , tôi thích em "
Cô đứng lại lắng nghe rõ tững chữ một , cô ko dám quay đầu lại , chạy một mạch thật nhanh về phòng , lòng rối bời suy nghĩ tới anh
" ko dc , ko thể dc , trên đời này làm gì có tình yêu sét đánh , làm gì moi gặp đã yêu ... mình ko tin , ko tin , mình còn phải học tập , phải lo cho ba mẹ , mình ko thể ..." , nghĩ như vậy thôi nhưng cô vẫn ko kiềm chế dc trái tim mình lấy dt nhan tin cho anh
-anh vè cẩn thận nhé
Một tuần mới lại bắt đầu , Thảo My lại tiếp tục vs việc học tập và tới trường , cô mở dt nõ vẫn im lim fko một tin nhắn , cô ko hiểu sao anh lại k nt cho cô , cô lắc đầu k cho phép mình suy nghĩ nưa r vào lớp , trưa nay cô đã hẹn vs Xuân lâm cũng anh ấy đi ăn r đi qua nhà sách ... đang đi ra cổng trường thì điện thoại của anh lâm
-e đang ở đau za , đưng trc cổng truong chờ anh nhe
-dạ e đang ra đây
cô ôm một cặp sách và tài liệu hôm nay quá nhìu bài tập khiến cô hơi mệt mỏi , đang đứng chờ Lâm thì có một chiếc xe lù lú đi tới ...Sơn Việt sao anh ấy lại tới đây , cco hơi luống cuống làm rớt cuốn sách trong tay,cúi xuống một bàn tay khác đã nhặt lên giúp cô
- e chờ anh lâu chưa
dạ cũng mới ah
Cô ngước lên bỗng thây một ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm vào mình , đang k biết làm sao , anh tiến lại , Xuân Lâm ngạcn nhiên hỏi
-đay là ai
thảo My : dạ là bạn của em ạ
-Sơn Việt : anh có việc muôn nc vs e
thảo my : e xin lỗi , e có hẹn vs anh Lâm r
sv: chỉ 10p thôi dc ko?
-anh Lâm có thể chờ e chút dc ko ?
-uhm em cu đi đi
sơn viet cung thao My đi qua một chỗ duong vắng hơn a noi :
thảo my à , đêm hôm qua a đã suy nghĩ rất nhiều , a thật sự đã thcihs e ngay từ giây phút nhìn thay e , a nghĩ đây chỉ là nhất thời nhưng hai ngày cuối tuần đi chơi vs e a thực sự rất hạnh phúc ... hôm nay a tới tìm e là do a sắp phải đi công tác một tuần , a ko muốn im lặng a sợ ai đó sẽ tỏ tình cùng e khi a ko có ở đây bởi vì e là cô gái dễ thương và hồn nhiên nhất từ trc toi nay a từng gặp qua , cho a một cơ hội nhe, a biết bây giờ là qua nhanh , quá sớm ...cho anh một cơ hội đc làm bạn trai của em được không ?
Thảo My qua bất ngờ ,cô chỉ đứng yên ko nói dc gì
khi nào anh đi vây?
7h tối nay
vậy lúc đó e sẽ trả lời cho a , e cần time để suy nghĩ .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top