CHAP 15 :
Xuân Lâm ngỡ ngàng vs hành động này của cô , chưa kịp hỏi thì cô đã lên tiếng :
-Xuân Lâm à , anh ko làm gì sai cả ...người sai mới chính là em, em đã tự lừa dối bản thân mình và lừa dối anh ....ngta nói tình yêu ko phải là một trò đùa ..nhưng em đã biến nó thành một trò đùa khi bên cạnh anh...em xin lỗi ...hãy tha thứ cho em anh nhé , bởi vì em ko muốn a phải đau vì em ...ko muốn anh phải tổn thương vì em...vì đối vs em anh là một người rất quan trọng...anh giống như một người thân của em ..và điều đó sẽ ko bao giờ thay đổi dù xảy ra bất kỳ chuyện gi...e sẽ ko bao giờ quên những lúc anh đã che chở và bảo vệ cho em từ lúc em còn nhỏ cho toi cả bây giờ...hãy hứa vs em anh sẽ sớm tìm đc hạnh phúc...nếu ko sẽ ko bình yên dc anh ạ..........
-em ngốc à , e khóc cái gi?chỉ cần e vui thì a cũng sẽ vui...lúc nào e cần hãy tìm toi anh...vì a luôn o đây chờ em....
Cứ thế cả hai ôm nhau đứng dưới hiên nhà...Thảo My khóc như một đứa trẻ............
...................................................................................
Hai năm sau....!
Thảo My nhanh chóng bò ra khỏi giường , sao cái lần nào quan trọng thì mình cũng ngủ quên là sao , gãi gãi đầu , bay một phát vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt chải tóc gọn gàng....hôm nay là ngày hẹn phỏng vấn của cô xin dc đi làm ở phòng kinh doanh của một công ty viễn thông...cô rất là trông chờ công việc này ...bận một chiếc chân váy ôm màu đen , áo sơ mi trắng , khoác vest đen , đi giày cao gót cô vội vã ra bến xe bus...cô biết đi xe máy nhưng cô lại thích đi xe bus hơn ...cô cũng ko biết tại sao lại như vậy ...chạy nhanh gần ra tới bến cô bỗng thấy một bà cụ đang loay hoay bên vỉa hè ...hình như bà bị lạc ...nghĩ r cô lại quay lưng để lên xe cho kịp ...nhưng trong đầu cô lại ko yên tâm , lỡ bà ko tìm dc đường về thì sao ? lỡ bà có chuyện gì thì sao ? cô lại quay lại
- Bà ơi , bà bị lạc đường hay sao ạ
- Cháu dẫn bà qua đường giúp dc ko ? nhà bà ở con đường bên kia
- Dạ để cháu dẫn bà về ạ
Thế là cô nắm tay dẫn bà cụ qua đường, nhà bà cũng ko xa lắm so vs chỗ lúc nãy ...đưa bà về tới nhà thì có một anh chàng đang sốt sắng ở phía cổng , bỗng chạy lại phía cô
-Nội à , nội đi đâu vậy , con tìm nội khắp nơi , lỡ lạc đường thì làm thế nào
-Là cô bé này đã đưa nội về
Thảo my vội gật đầu chào anh
-Cám ơn bé nhé , mời em vào nhà chơi
-Dạ thôi , em đang có việc , bà đã về tới nhà ...xin phép bà vs anh e đi trước ạ
Bà cụ cám ơn cô còn dặn rãnh ghé nhà chơi vs bà ...Thảo my lại tức tốc lao ra bến xe bus, trễ chuyến này coi như xong , hi vọng bị dập tắt .....
Cô buồn bã ngồi ở ghế chờ , xe mới vừa đi qua ,c ô chạy họi theo mà ko dc ...thở dài một tiếng cô đứng dậy , coi như ko có duyên , cất bước chuẩn bị đi về nhà thì một chiếc xe hơi dừng lại ngay bên cạnh , là anh chàng lúc nãy , thò đầu ra khỏi kính anh nói :
-Bé đi đâu , lên anh chở đi nè , coi như cám ơn e đã dẫn bà anh về
Thảo My mừng rỡ ...nhanh chóng lên xe , anh chàng rất vui vẻ , hòa đồng nên cô cũng ko cảm thấy ngại lắm , lúc này anh cất tiếng hỏi :
-bé đi đâu nào ?
-dạ em đi qua công ty A bên đường Cộng hòa ạ ...
-Đi làm hả em
-dạ ko anh , e qua đó phỏng vấn mà h trễ jo rồi ko biết có dc ko nữa
-thế em học ngành gì ?
-Dạ em học quản trị ạ
Anh bỗng dừng xe lại khiến cô giật mình , quay sang cô , anh cười :
-ko cần qua đó phỏng vấn nữa
-Tại sao ạ?
-Về công ty anh làm việc , jo qua đó chac chắn e cũng ko dc nhận , ko ai nhận một người trễ giờ như vậy về làm o phòng kinh doanh cả ..........
Thảo My đang ấp úng chưa biết làm sao , anh đã cho xe chạy đi sang đường khác ....
Tới nơi r, xuống xe đi bé , hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của em
-nhưng mà anh...làm sao...anh chưa có biết em như thế nào mà cho em vào làm
-Ko cần biết , okay , anh lại cười
-à quên , em chưa biết tên anh? Anh làm bộ phận nào trong cty ạ ?
-Khánh Đăng ...còn bé ?
-Dạ em la Thảo My
-đi theo anh......
Khánh Đăng dẫn Thảo My vào công ty có một vài nhận viên thấy anh cúi đầu chào , Thảo My nghĩ ko biết a ấy làm chức vụ gì , lên lầu thứ 10 , KD nói chuyện vs một nhân viên nữ , sau đó cô ấy dẫn cô đi tới chỗ làm việc của mình ...
-chào em , chị là Minh Minh , công việc của em sẽ là trợ lý tổng giám đốc
-tổng giám đốc anh ấy có khó ko chị? Khi nào e dc gặp tgd ạ?
-Khánh Đăng chính là tgd em ko biết hả ?
Thảo My mắt chữ o miệng chữ O thốt lên
-Khánh Đăng sao?
Thì ra là như vậy ....cô hơi hoảng hốt ...nhưng dù sao cũng tốt , bỗng dưng dc làm trợ lý tgd thật là quá may mắn
-Thảo My hôm nay chị sẽ hướng dẫn công việc cho em , chị là thư ký chính của tgd
-Dạ , mong chị giúp đỡ cho ạ
Vậy là cô đã bắt đầu vs công việc mới , do cô khá nhanh nhẹn , tiếp thu cũng khá nhanh nên mọi việc cũng dc suôn sẻ .....Làm việc dc 1 tuần thì cô hoàn toàn đã quen vs công việc , mới làm việc dc hai ngày thì KD đi công tác nên cô cũng chưa có nhiều cơ hội để tiếp xúc vs anh ....Thảo My bây giờ đã là cô gái mạnh mẽ hơn rất nhiều , trải qua bao nhiêu chuyện đã làm cho cô thay đổi r nhiều , cô đa số nhốt mình trong phòng , cứ đi làm về là ở trong phòng đọc sách hoac xem phim ...Mỹ Tâm đã lấy ck sinh con nên cũng ít có time gặp nhau tán gẫu như xưa, Xuân Lâm thì thỉnh thoãng cũng gặp đi uống cafe như những người bạn ...........cô chợt nhận ra đã lâu r mình ko ra đường buổi tối ............đang suy nghĩ miên man thì chị minh nói :
-Hôm nay tgd về tới đấy , em cbi cv xong hết chưa
-Dạ r chị ạ
-uhm vậy cũng sắp tới h nghỉ trưa r , lát ce mình cùng đi ăn nhé
-Okay c iuuuuuuuuuuuuu
Đang loay hoay don tài liệu để cbi đi ăn cô bỗng thấy trên bàn mình có 1 ly nước dâu màu hồng óng ánh đi kèm là một giọng nói :
" một ly nước dâu cho cả ngày năng động " , thảo My nghe câu này ko nhịn dc cừoi , ngước mặt lên " là khánh đăng"
-Tổng giám đốc , hoan nghênh anh đã trở về
-thật là hoan nghênh ko bé?
-Anh cứ nói vậy , e đâu dám đắc tội vs tgd ...mà sao lại biết e thích nước dâu mà mua ạ ?
- Anh có cái gì mà ko biết bé , anh cười tươi làm cô cũng vui lây
Do giờ nghỉ trưa , nhân viên thấy tgd như vậy liền tò mò đứng lại , cô lúc ấy hơi ngại , ấp úng ....sợ mọi người khó chịu va mình ...Minh Minh thấy vẻ mặt của cô vây , hiểu ra liền lên tiếng
-Em đừng ngại ,tgd của chúng ta là như vậy , anh ấy rất thoáng và hiện đại nha , do đi học ở nước ngoài về nên tư tưởng rất thoải mái , chỉ cần làm được việc . những cái khác ít câu nệ ....KD bt cũng rất hay quan tâm tới những nhân viên khác nên em cứ thoải mái lên ........................Nhưng thật ra thì chị thây đối vs em có hơi đặc biệt hơn một xíu .......
Thảo My ko nói gì nữa mà chỉ im lặng , đã lâu r cô ko có cảm xúc vs bất ký nguoi nào , điều cô quan tâm bây jo là công việc , làm sao để khỏa lấp khoảng trống vô hình trong cô ...
5h chiều tan tầm , cbị ra về , trc sảnh công ty co người gọi điện thoại cho cô ...
-Thảo My xin nghe
-Là anh
-tổng giám đốc?
-hết jo làm việc r xưng tên dc r
- Dạ tgd goi em có việc gì ạ
-tối nay đúng 8h , anh sẽ qua rước bé đi đến chỗ này vs anh , là đi tiệc anh nói trc để bé chuẩn bị ....
-dạ nhưng chắc e ko đi dc ...vs lại tự nhiên cùng anh đi tiệc là sao???
-bé là trợ lý của anh ....vì vậy phải đi cùng ...tạm biệt , hẹn bé tối nay...........
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top