CHAP 13 :

  Vì quá bất ngờ nên Thảo my đứng yên như tượng ko biết sẽ phản ứng ra sao , khi anh mỉm cừoi đi lại phía mình , cô bỗng sực tỉnh lại , sợ ko tự chu dc bản thân , Cô chạy vào trong định đóng cửa lại thì Sơn Việt kéo tay cô lại rất nhẹ nhàng nói
-Anh đã về ....Được nhìn thấy em như thế này a hạnh phúc lắm , anh rất nhớ em
Cô bỗng đẩy anh ra , thật mạnh , thay bằng vẻ mặt đau khổ bằng ánh mắt sắc bén nhìn anh :
-anh tới tìm tôi làm gì , ko phải tôi đã nhắn tin cho anh r sao ? chúng ta kết thúc r
-Anh chưa và sẽ ko bao giờ đồng ý
-Tùy anh , nói xong Thảo my toan bỏ đi , Sơn Việt kéo mạnh cô vào người mình ôm thật chặt , hai người giằng co nhau , anh cúi xuống hôn cô , hôn một cách say đắm , Thảo my hơi bối rối trc nụ hôn đó , bao nhiêu nỗi nhớ thương lại tìm về...nhưng ko một lần nữa cô lại đẩy anh ra , vung tay tát mạnh vào mặt anh , Sơn Việt mở to mắt nhìn cô......vẻ mặt anh căng ra ko hiểu tại sao cô lại phản ứng mạnh mẽ như zậy ....
- rốt cuộc là lý do gì em nói đi ?
- chẳng phải tôi đã nói ở trong tin nhắn r sao
- cậu thể có thể lo lắng cho tương lai của em ? còn tôi thì ko sao ? tôi có thể cho em nhiều như thế mà
Anh nắm lấy hai vai của cô lay mạnh ....Thảo My đứng im cúi đầu ko để anh thấy nuoc mắt cô đang rơi
-Em nói đi , em cần những gì , tôi cũng có thể cho em , tôi có thể cho em tất cả những gì mà tôi có từ vật chất tới tình yêu , tất cả của tôi đều dành cho em , vậy đủ chưa ?
-Anh buông tôi ra .....chúng ta hãy kết thúc đi
- em tàn nhẫn tới vậy sao ? dù cho có lý do gì em vẫn ko muốn bảo vệ tình cảm này đúng ko? Em quyết định như vậy đúng ko?
-đúng , tôi đã quyết và sẽ ko thay đổi
Sơn Việt vs gương mặt tiều tụy và mệt mỏi , buông cô ra , anh nói :
- Em hãy sống hạnh phúc vs những gì mình đã chọn.........
Nói xong anh quay mặt và bước đi ......
Thảo my chạy vào phòng và khóc , cô khóc cho anh , khóc cho cô , khóc cho mối tình dang dở , khóc cho những gì mình đã lựa chọn ....
Mỹ tâm đứng bên ngoài chứng kiến hết tất cả cũng khóc , khóc thay cho trai tim yếu đuối của bạn mình .......MT đã chạy theo Sơn Việt nói rõ Lý do cho anh nhưng anh ko muốn nghe , anh nói rằng
" Nếu yêu nhau thật sự thì ko có một lý do gì có thể làm tình yêu đó tan vỡ được , anh chấp nhận tất cả........"
Về phòng cô ôm Thảo my và nói
- M hãy đi tìm anh ấy nói rõ đi m , đừng như vậy nữa , cả đời này m sẽ phải hối hận đấy
- Nhưng tao còn gia đình , còn ba tao nữa , ông ấy sẽ ko chịu đựng dc nêu tao làm như thế Tâm ạ
- Ba mẹ nào cũng muốn con mình được hạnh phúc , sau này bác sẽ hiểu
- Nhưng t đã nói những lời làm Sơn Việt qúa tổn thương , t hận bản thân mình ...........hưc hức......
- M hãy suy nghĩ cho kỹ vào , SV vừa nói vs tao anh ấy sẽ quay trở lại Anh ngay đấy ........
- M nói gì???......................
Thảo my cứ thế ngồi một góc lầm lũi , khóc (suốt ngày khóc mà hix) , nước mặt thi nhau tuôn xuống môi mặn chát ..........
Trời bỗng đổ cơn mưa .............
Cô thấy lo lắng cho anh , ko biết bây giờ anh đang ở đâu ? có bị ướt mưa hay ko ? ....đang suy nghĩ thì điện thoại bỗng đỏ chuông ....mong là sơn việt cô gấp gáp
-Alo
-là anh đây (Xuân lâm ) , Em đã ăn tối chưa? Đừng bỏ ăn nhé
-Em ăn r , a gọi e có gì ko? ( giọng buồn bã )
- nhớ em nên anh gọi ...........
- vậy ư ( ko hề có tâm trạng nào đẻ nói )
-em đã chuẩn bị đồ mai về quê chưa , tới nơi anh đón nhé
-à em...à em đã ...chuẩn bị xong r , e sẽ gọi anh sau nhé
Cúp máy ...nhìn ra ngoài trời mưa mỗi một lớn hơn , gió hơi lành lạnh , ko kiềm lòng mình được cô bấm dãy số quen thuộc ....suy đi nghĩ lại có nên gọi cho anh hay ko? Gọi r sẽ nói gì? Bỗng Mỹ Tâm lại nói
- Muốn thì hãy gọi đi , hãy nói cho anh ấy biêt ...chuyện gì cũng có cách giải quyết mà đừng để cả hai phải đau khổ nữa ....
-Thật sự trái tim cô đang sôi sục nỗi nhớ anh , lúc này cô lại thèm vòng tay ấm áp từ anh ...chỉ cần anh nói "có anh ở đây rồi mọi việc sẽ ổn " thì cô bất chấp hêt ... ko còn nặng lòng gì nữa ...cô vội vã bấm số gọi cho anh ...nhưng ...điện thaoị ko liên lac dc ...cô lại thử lại lần thứ hai ..cung vậy " số dt quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc dc...."
Thẫn thờ , mất mát ...koc ó từ gì có thể diễn tả tâm trạng cô vào lúc này ...ko , cô không thể kết thúc vs anh như thê này dc ....cầm vội chiếc dù trên tay cô chạy như bay ra đường ....
" em sai rồi , sơn việt ơi , hãy chờ em............."
Hoang mang ...ko biết mình sẽ đi về đâu đẻ tìm nanh , cô cứ thế chạy , chạy trong làn mưa lạnh lẽo ...vừa nghĩ tới anh vừa chạy ko còn biết là mình đã chạy dc bao xa ...............
Bỗng .....két..........một chiếc ô tô dừng lại trước mặt ..........
Cô hơi lo sợ ....là ai? Tại sao lại cản đường mình ........ngước mặt lên , qua làn mưa ...cô nhìn thấy một người phụ nữ cao quý , xinh đẹp – chính là mẹ của anh ........Người phụ nữ nhìn cô , chậm rãi đi về phía cô.......Một lần nữa cô lại phải đối diện vs mẹ người mình yêu.....trong hoàn cảnh chua xót như vậy........  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: