chỉ cần có tiền, ta yêu! 2
Quyá»n 2:
Phượng Hoàng niết bàn
ChÆ°Æ¡ng 109:
Niết bàn sá»ng lại, cái giá quá Äắt.
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 109
“Vì sao phải xuôi nam?” Ta sá»ng sá»t má»t lúc, rá»i quay sang nhìn Vô Cầu há»i.
“Là tá»· nói mà, chá» sau khi tá»· ‘sá»ng lại’ sẽ dẫn ta Äi thÆ°á»ng thức phong cảnh Äẹp nhất của bá»n nÆ°á»c. Huá»ng há», thá»i tiết tháng ba, Äi vá» miá»n nam là hay nhất!” Vô Cầu chu cái miá»ng nhá» vui vẻ nói.
Ta ná» má»t nụ cÆ°á»i, lÆ¡ Äãng nói: “Cứ tÆ°á»ng là sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i an bài chứ. Äúng rá»i, sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i Äâu?”
Bá»ng nhiên, Vô Cầu ngẩn ra, tháºn trá»ng liếc chừng ta má»t cái, má»t lúc sau má»i trả lá»i: “Không biết, sÆ° phụ sau khi giao tá»· cho ta xong thì Äi mất, sÆ° phụ bảo ta theo chÄm sóc tá»·. Äúng rá»i, LÄng tá»· tá»·, nhất Äá»nh không Äược nói cho sÆ° phụ biết chúng ta xuôi nam Äó!”
Ta ngất: “Tại sao?”
“Chuyá»n Äó… sÆ° phụ nói không cho phép tá»· Äi LÆ°Æ¡ng Quá»c… Không cho tá»· gặp…”
Xí, bà Äây Äi Äâu gặp ai cần sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i phê chuẩn sao?
Hừ, Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i tháºt Äúng là chẳng Äáng tin, ném cho ta má»t Äứa con ghẻ, còn mình thì Äi chÆ¡i bá»i tiêu dao! Tá»t xấu gì ta cÅ©ng từng là “lãnh Äạo” của ngÆ°Æ¡i không phải sao?
Í, Äùng rá»i, á» miá»n nam… ngoại trừ LÆ°Æ¡ng Quá»c, còn có thá» Äến ThÆ°Æ¡ng Mân dạo chÆ¡i mà, tá»i xem thá» quá»c gia Äã sản sinh ra Äá» nhất Äại mỹ nhân xem có thá»±c sá»± Äúng là non xanh nÆ°á»c biếc, khắp nÆ¡i toàn là tuấn nam mỹ nữ hay không!
“Äược rá»i, tá»· Äây hứa vá»i ngÆ°Æ¡i, không nói cho sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i biết, dù gì ta cÅ©ng không dá»± Äá»nh Äi LÆ°Æ¡ng Quá»c, chúng ta Äi ThÆ°Æ¡ng Mân!” Äá lông nheo vá»i Vô Cầu má»t cái, thằng nhóc Vô Cầu nhất thá»i khoái chí không chá»u ná»i.
“Ah~~~~ ThÆ°Æ¡ng Mân ~~~~” má»t há»i lâu sau, thằng nhóc ngu ngá»c tròn mắt dÆ°á»ng nhÆ° muá»n há»i “ThÆ°Æ¡ng Mân là á» Äâu?”
Ta méo miá»ng há»i hắn: “SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i bình thÆ°á»ng dạy ngÆ°Æ¡i những gì? ThÆ°Æ¡ng Mân là cái gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết? ! Äó là má»t quá»c gia, là thuá»c Äá»a của LÆ°Æ¡ng Quá»c!”
Vô Cầu sá»ng sá»t, tròn mắt suy nghÄ© má»t lát, trả lá»i: “SÆ° phụ dạy ta y thuáºt, ÄÆ°Æ¡ng nhiên còn có Äá»c thuáºt!”
“Hết rá»i hả?”
Thằng nhóc con lại suy nghÄ© má»t lúc, khẳng Äá»nh: “Hết rá»i.”
Aizz, Äứa trẻ Äáng thÆ°Æ¡ng, ná»n tảng giáo dục cá»±c kỳ yếu kém!
“Thuyá»n này ngÆ°Æ¡i thuê hả?”
“Mua.”
“SÆ° phụ cứu ngoại công của tá»·, biá»u ca tá»· ÄÆ°a bạc.”
“Cái gì? ! Ngoại công ta bá» làm sao?”
Tên tiá»u tá» Vô Cầu Äảo tròn hai mắt má»t vòng, xá»a má»t ngón tay ra, nhìn ta cÆ°á»i hắc hắc, nói: “Aizzz, tá»· không biết chứ, trong hai mÆ°Æ¡i ngày mà tá»· ngủ kia Äã xảy ra bao nhiêu chuyá»n kinh thế hãi tục!”
“Nói mau!” Ta nóng nảy, lão gia tá» mặc dù thân thá» lúc nào cÅ©ng khá»e mạnh, nhÆ°ng cÅ©ng khó chá»ng lại tuá»i tác.
“Äầu tiên là hoàng Äế Äá» Äá» của tá»· ôm ‘thi thá» ’ tá»· á» trÆ°á»c mặt bá quan khóc Äến mức tắc cả tiếng, tiếp Äến là ngoại công kiên cÆ°á»ng của tá»· cá» nén không rÆ¡i lá» uất nghẹn Äến mức té xá»u á» trong Äiá»n… Äúng rá»i, còn nữa!” Vô Cầu tá»±a nhÆ° rất hÆ°ng phấn, nhìn chằm chằm ta há»i, “Tá»· Äã gặp Diêm VÆ°Æ¡ng chÆ°a?”
“Ngôn VÆ°Æ¡ng? ! Gặp rá»i, Vân… Âu DÆ°Æ¡ng Vân mà.” Ta suýt tí nữa lại gá»i hắn là Vân tiên nhân.
(Note: Diêm VÆ°Æ¡ng và Ngôn VÆ°Æ¡ng phát âm giá»ng nhau)
“Äúng Äúng! Danh xÆ°ng ‘Diêm VÆ°Æ¡ng ’ tháºt Äúng là xứng vá»i hắn nha! Hắn quả thá»±c chính là Diêm La vÆ°Æ¡ng của Äá»a phủ!”
“Hắn làm sao?” Ta khó hiá»u, Âu DÆ°Æ¡ng Vân sao lại thành Diêm VÆ°Æ¡ng Äược.
“Tá»· không biết Äâu, sau khi xác nháºn tá»· tháºt sá»± không còn thá» và Äã chết, hắn láºp tức… trá»i Äất Æ¡i, ta lúc Äó á» trên Äiá»n sợ Äến mức ngá»c luôn! Tá»· biết không, móng tay của hắn thoáng má»t cái má»c dài ra! Hai mắt hắn ngân sắc chứ gì? NhÆ°ng trong nháy mắt liá»n biến thành Äá» sáºm!”
“Ặc…” Là tiên nhân biến thành ma sao? Ngất.
“Tá»· là chết giả, thế nhÆ°ng cả trÄm ngÆ°á»i gần Äó, là chết tháºt! Cái tên Diêm VÆ°Æ¡ng kia giá»ng nhÆ° bá» Äiên lao ra khá»i Hoàng Cung, á» trên ÄÆ°á»ng lá»n gặp nam nhân nào liá»n giết nam nhân Äó, bên ngoài hoàng cung Ngá»c Quá»c các nam nhân trong vòng trÄm trượng Äá»u sắp bá» má»t tay hắn giết sạch rá»i! Äó quả tháºt là má»t chiêu Äoạt mạng, chá»p Äược cá» ai láºp tức bẻ gãy Äôi! Trá»i Æ¡i thiá»t Äáng sợ! ~~~~~ “
Ta kinh ngạc nhìn Vô Cầu, không dám tin vào lá»i nó nói. CÅ©ng không muá»n tin…
“Äừng… Äừng nói nữa…” Ta không dám tiếp tục nghe nữa. Ta là má»t tá»i nhân!
Ta không giết bá nhân, nhÆ°ng bá nhân vì ta mà chết.
Vô Cầu làm nhÆ° không nghe thấy lá»i ta nói, tiếp tục ká»: “Sau Äó Ất của nhà tá»·, còn có tên hoàng Äế Hiên Viên, cá»ng thêm má»t Äám ngÆ°á»i cùng nhau xúm lại má»i có thá» chế ngá»± Äược hắn. NhÆ°ng cái tên Äiên kia, mặc dù Äã tá»nh táo lại, nhÆ°ng ta thấy, cÅ©ng không Äược tá»nh cho lắm, hắn lại lao cái vèo Äến chá» Äá» Äá» tá»· Äòi ‘thi thá»’ của tá»·, nói cái gì rằng tá»· là VÆ°Æ¡ng phi của hắn, hắn phải mang tá»· vá» Ngôn Quá»c. ã©xmydux.wordpress.comã Ha ha, kết quả, Äá» Äá» của tá»· lại Äánh nhau vá»i hắn, chết sá»ng không ÄÆ°a ‘thi thá»’ tá»· cho hắn, còn khiêu khích muá»n láºp tức ban chiếu chá» an táng tá»· theo nghi thức hạ táng dành cho hoàng háºu!”
Ta nghe mà dại Äi, giá»ng nhÆ° không nghe thấy gì, tâm tÆ° Äã lÆ°u lạc Äến nÆ¡i những ngÆ°á»i Äã bá» mạng vì ta.
“Cuá»i cùng, vẫn nhá» biá»u ca tá»· lợi hại, bÆ°á»c tá»i giáng cho hoàng Äế Äá» Äá» của tá»· má»t cái tát, Äánh cho hắn tá»nh lại! Oa, không biết Äánh hoàng Äế thì có cảm giác gì nhá»! ~~~ “
“Ha ha, ngÆ°Æ¡i Äúng là Äá» trẻ con.” Ta bất Äắc dÄ© lắc Äầu.
“Cho nên, tá»· biết không!” Vô Cầu chá»p chá»p mắt nhìn ta.
“Biết cái gì?” Ta cháºm rãi há»i, lòng rá»i nhÆ° tÆ¡ vò.
“Ngá»c Quá»c của tá»· khai chiến vá»i Ngôn Quá»c rá»i!”
“Cái gì?” Trá»i ạ, má»i hai mÆ°Æ¡i ngày, hai mÆ°Æ¡i ngày thôi mà Äã có gần trÄm ngÆ°á»i chết, khói lá»a chiến tranh bá»n phía ná»i lên rá»i Æ°? “Lý do là?”
“Tá»· chứ ai, à không, chính là cái quan tài trá»ng rá»ng của tá»·!” Vô Cầu tức tá»i nói, giá»ng có chút bất bình. “Có Äiá»u, tá»· cÅ©ng Äừng lo lắng, Kim Quá»c Äã kết liên minh vá»i Ngá»c Quá»c của tá»· rá»i, Ngôn Quá»c Äánh không lại Äâu.” Vô Cầu lại nghÄ© ngợi má»t lúc, rá»i trợn mắt há»i ta, “Bây giá» tá»· Äâu còn là Thượng Quan LÄng nữa, lo nhiá»u chuyá»n nhÆ° váºy làm gì?”
“Ta cÆ°á»i cÆ°á»i: “Äúng váºy. Trên Äá»i này, giá» sẽ không còn Thượng Quan LÄng nữa. Không còn.”
Ngá»c Quá»c Du Thiên nÄm thứ ba, ngày mÆ°á»i sáu tháng Hai, TrÆ°á»ng công chúa Ngá»c Quá»c Thượng Quan LÄng lâm bá»nh qua Äá»i.
Ngá»c Quá»c Du Thiên nÄm thứ ba, ngày hai mÆ°Æ¡i hai tháng Hai, Thượng Quan LÄng Äược hạ táng á» Phúc LÄng, Äược tôn xÆ°ng là “Khâm Thiên Thánh LÄng Công Chúa.”
Ngá»c Quá»c Du Thiên nÄm thứ ba, ngày hai mÆ°Æ¡i ba tháng Hai, Ngá»c Äế Thượng Quan Thiên ban hạ tế vÄn, TrÆ°á»ng công chúa qua Äá»i, thiên Äá»a Äau buá»n, toàn quá»c tiếc thÆ°Æ¡ng. Trong ba tháng, dân chúng Ngá»c Quá»c Äá»u phải mặc quần áo trắng, trong vòng hai nÄm, không ai Äược cÆ°á»i gả.
Ngá»c Quá»c Du Thiên nÄm thứ ba, ngày hai mÆ°Æ¡i bảy tháng Hai, Ngá»c – Ngôn hai nÆ°á»c khai chiến.
Quân doanh Ngôn Quá»c, trong VÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
á» chính giữa VÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng cao ráo rá»ng rãi, mặt Äất Äược trải má»t lá»p thảm lông cừu dày trắng tinh, Âu DÆ°Æ¡ng Vân má»t má»i tá»±a ngÆ°á»i trên ghế, nhắm mắt dưỡng thần, nhằm xoa dá»u cÆ¡n má»t má»i rã rá»i sau mấy ngày liên tục bôn ba, cùng vá»i ná»i Äau Äá»n dính chặt nhÆ° bóng vá»i hình trong lòng hắn không tài nào dứt bá» Äược.
Bá»ng dÆ°ng, Âu DÆ°Æ¡ng Vân má» choàng Äôi mắt ngân sắc của hắn ra, tháºn trá»ng nhìn chằm chằm vào nam nhân Äang Äứng trÆ°á»c VÆ°Æ¡ng tá»a của hắn, má»t nam nhân quyến rÅ© Äá» chót y nhÆ° má»t Äóa Mạn Châu Sa Hoa.
“NgÆ°Æ¡i tá»i Äây làm gì?” Giá»ng nói lạnh lùng, Äôi mắt ngân sắc chá» chấn Äá»ng sau má»t giây, lại trá» vá» vẻ bình tÄ©nh không chút cảm xúc, mi mắt khẽ hạ xuá»ng.
Má»t tiếng cÆ°á»i nhạo, nam tá» mặc há»ng sam thêu má»t Äóa bạch mai, thản nhiên cất tiếng, ngay cả giá»ng nói cÅ©ng Äầy chế nhạo: “Ta cá» ý Äến thÄm Äá», VÆ°Æ¡ng Äá» sao lại lạnh lùng nhÆ° váºy!” Äôi mắt tím híp lại, tà má» bức ngÆ°á»i.
Âu DÆ°Æ¡ng Vân thá» Æ¡ liếc hắn má»t cái, không thèm phản bác, chá» nói: “Cô hiá»n tại không có tâm tình nói những lá»i thừa thãi vá»i ngÆ°Æ¡i, má»i Äi chá» khác.”
“Ha ha, cho dù vÆ°Æ¡ng Äá» không niá»m tình huynh Äá», cÅ©ng nên nhá» cái Æ¡n cứu mạng của ta chứ? Hmm?” Lá»i nói nhu hòa, nụ cÆ°á»i yêu má», nhÆ°ng trong VÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng lại nhÆ° có gió lạnh thá»i qua, khiến ngÆ°á»i ta không khá»i siết chặt y sam vào ngÆ°á»i cho khá»i lạnh.
Äôi mắt ngân sắc của Âu DÆ°Æ¡ng Vân khẽ ngÆ°á»c lên, nhìn kẻ kia má»t cái, rá»i lại hạ xuá»ng, vẫn lạnh lùng nói: “Nhá» rõ, Cô không phải vÆ°Æ¡ng Äá» của ngÆ°Æ¡i, vì Cô chÆ°a bao giá» có vÆ°Æ¡ng huynh.”
Äôi mắt tím thoáng nheo lại, chá» trong nháy mắt lại cÆ°á»i vang: “Ha ha ha… váºy sao, nhÆ° thế, rất tá»t.” Dừng má»t lúc, lại nói: “Tháºt Äáng tiếc, cái tên Yến này cho dù chá» tá»n tại Äược má»t ngày, nhÆ°ng cÅ©ng là trÆ°á»ng tôn của lão Ngôn VÆ°Æ¡ng, là má»t sá»± tháºt không thá» thay Äá»i.”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân Äá»t ngá»t má» to hai mắt, ngân quang lóe ra, hàn khí bức ngÆ°á»i, trầm giá»ng gầm lên: “Âu DÆ°Æ¡ng Yến —— ngÆ°Æ¡i Äừng có Äược Äằng chân lân Äằng Äầu vá»i Cô!”
“Ôi, vÆ°Æ¡ng Äá» còn nhá» rõ tên ta thì tháºt quý hóa, ha ha, cÅ©ng không uá»ng công ta thiên tân vạn khá» chạy tá»i nhắc nhá» Äá».” Âu DÆ°Æ¡ng Yến tá»nh bÆ¡ tìm má»t chá» Æ°u nhã ngá»i xuá»ng, má»m cÆ°á»i dá»u dàng nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Vân, chá» hắn Äặt câu há»i.
Trầm mặc há»i lâu, Âu DÆ°Æ¡ng Vân rá»t cục cÅ©ng không chá»u ná»i có ngÆ°á»i nhìn chằm chằm vào mặt mình, Äành miá» n cưỡng há»i: “NgÆ°Æ¡i tá»i tìm Cô rá»t cuá»c có chuyá»n gì?”
Lúc này, Âu DÆ°Æ¡ng Yến má»i thu há»i ánh mắt, lÆ¡ Äãng nhếch miá»ng, nhÆ°ng vẫn phong tình không ai sánh bằng, cÆ°á»i nói: “VÆ°Æ¡ng Äá» chuyên tâm tu luyá»n ã Mạch Tuyá»t Thần Công ã Äã Äến tầng thứ mấy rá»i?”
“Không phải viá»c của ngÆ°Æ¡i.” Âu DÆ°Æ¡ng Vân lãnh Äạm nói.
“Ha ha, Âu DÆ°Æ¡ng Vô Ngôn tu luyá»n ã Mạch Tuyá»t ã cùng lắm chá» tá»i tầng thứ tÆ°, cÅ©ng Äã là cao nhất trong hoàng tá»c Ngôn Quá»c chúng ta. Hôm Äó…” Âu DÆ°Æ¡ng Yến liếc nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Vân, phát hiá»n lông mi hắn khẽ Äá»ng Äáºy, khóe môi láºp tức cong hÆ¡n nữa,
lại nói tiếp: “Hôm Äó, vừa thấy vÆ°Æ¡ng Äá», má»i biết anh hùng xuất thiếu niên, chắc hẳn vÆ°Æ¡ng Äá» Äã Äá»t phá tầng thứ bảy rá»i?” Lại Äảo mắt qua Âu DÆ°Æ¡ng Vân, thong thả nhấn mạnh từng chữ má»t há»i, “Thế Äã Äoạn tuyá»t thất tình lục dục chÆ°a?”
ChÆ°Æ¡ng 110:
Äoạn tuyá»t ái tình, không còn vÆ°á»ng báºn?
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 110
Âu DÆ°Æ¡ng Vân vẫn giữ nguyên nét mặt bình thản, nhÆ°ng trong lòng bá»ng ná»i lên má»t ý nghÄ© giết ngÆ°á»i, bất Äắc dÄ© ép buá»c bản thân nhắm mắt lại, âm thầm niá»m ã Thanh Tâm Quyết ã Äá» áp chế ác niá»m trong lòng.
Má»t kẻ âm thầm áp chế, má»t kẻ nhẹ nhàng nói: “ã Mạch Tuyá»t Thần Côngã là bí kiếp của Ngôn Quá»c ta, nhÆ°ng thất truyá»n vào Äá»i tá» phụ, sau Äó Äược. . . Âu DÆ°Æ¡ng Vô Ngôn tìm vá», y luyá»n tá»i tầng thứ tÆ° nhÆ°ng lại không thá» Äá»t phá lên nữa, nguyên nhân chính là. . . Ha ha, ã Mạch Tuyá»tã cần phá»i hợp vá»i ã Thanh Tâm Quyết ã má»i có thá» Äại thành công, mà tu luyá»n ã Thanh Tâm Quyết ã tất phải bắt Äầu từ lúc còn nhá». Không biết vÆ°Æ¡ng Äá» Äã bắt Äầu tu táºp ã Thanh Tâm Quyết ã từ lúc mấy tuá»i?”
“Cô Äã nghe Äủ những lá»i nhảm nhí của ngÆ°Æ¡i rá»i, ngÆ°Æ¡i có thá» Äi. Nếu không, thì Äừng trách sao Cô không niá»m tình cÅ©!” Âu DÆ°Æ¡ng Vân từ từ má» mắt ra, nhìn thẳng vào Âu DÆ°Æ¡ng Yến, ra lá»nh Äuá»i khách.
Äôi Äá»ng tá» màu tím của Âu DÆ°Æ¡ng Yến long lanh, không há» có chút sợ hãi nào, cÆ°á»i nhạt nói: “Nếu cứ cá» ép tu luyá»n ã Mạch Tuyá»t ã mà không phá»i hợp vá»i ã Thanh Tâm Quyết ã. . . có thá» sẽ bá» tẩu há»a nháºp ma Äó, vÆ°Æ¡ng Äá» của ta ạ.” Rá»i cháºm rãi Äứng dáºy, nói tiếp, “Vì má»t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, à nhầm, là má»t ngÆ°á»i chết. . .”
“NgÆ°Æ¡i câm miá»ng! ——” Âu DÆ°Æ¡ng Vân từ trên vÆ°Æ¡ng tá»a Äứng báºt dáºy, hai tròng mắt ngân sắc Äằng Äằng sát khí.
“Vì nhá» Äến má»t ngÆ°á»i Äã chết mà bá» Äi nhiá»u nÄm khá» luyá»n, Äáng giá sao? Hmm?” Âu DÆ°Æ¡ng Yến nét cÆ°á»i càng rõ, “VÆ°Æ¡ng Äá» sợ bản thân thá»±c sá»± tuyá»t tình tuyá»t ái? Sợ bản thân lúc có Äược chiếc quan tài Äó trong lòng sẽ không còn cảm giác? Sợ trong lòng mình ngÆ°á»i kia sẽ trá» thành giá»ng nhÆ° tất cả vạn váºt khác? Ha ha. . . Hoa là hoa, cây cá» là cây cá», chim muông là chim muông, con ngÆ°á»i chẳng qua cÅ©ng chá» là con ngÆ°á»i mà thôi, những thứ này trong mắt vÆ°Æ¡ng Äá» có gì khác biá»t sao?”
HÆ¡i thá» Âu DÆ°Æ¡ng Vân bắt Äầu bất á»n, hô hấp từ từ dá»n dáºp, hai tròng mắt ngân sắc thoắt cái Äã nhuá»m Äá».
“Ha ha, vÆ°Æ¡ng Äá» à, Äừng quá kích Äá»ng, mấy ngày trÆ°á»c ta vừa má»i cứu Äá», nếu nhÆ° lại Äá» tẩu há»a nháºp ma má»t lần nữa, sợ là thần tiên cÅ©ng khó cứu à! ~~~ “
Âu DÆ°Æ¡ng Vân vung mạnh tay áo, quát to: “Cút ——” nắm tay trong tay áo siết chặt, không má»t khe há».
Âu DÆ°Æ¡ng Yến má»m cÆ°á»i, Æ°u nhã xoay ngÆ°á»i, ung dung bÆ°á»c ra ngoài, rá»i khá»i VÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
“VÆ°Æ¡ng Äá», ta hảo ý nói cho Äá» biết, ngÆ°á»i trong lòng Äá» bá»i vì cứu má»t tên nam nhân khác má»i chết thảm nhÆ° thế. Tên Äó chính là —— Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.”
Âm thanh ù Äi.
Âu DÆ°Æ¡ng Vân chán nản Äứng má»t mình trong vÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, Äá» che Äáºy ná»i Äau Äá»n vô hạn trong lòng, hắn lại niá»m ã Thanh Tâm Quyết ã má»t lần nữa.
Nếu nhÆ° không có nàng, váºy thì tuyá»t tình tuyá»t ái, quên Äi thất tình lục dục, cÅ©ng có sao Äâu.
Trong lòng tá»nh táo chút ít, trong mắt lạnh Äi chút ít, tình cảm giảm bá»t Äi nhiá»u.
ã Thanh Tâm Quyết ã thanh ngô tâm, Äoạn ngô niá»m, xá ngô ái, không dÆ° sinh. (dá»n sạch trái tim ta, Äoạn tuyá»t má»i ý niá»m của ta, từ bá» tình yêu của ta, sá»ng cuá»c Äá»i không vÆ°á»ng báºn)
Thá»i gian cháºm rãi trôi Äi, thoáng chá»c Äã là mùa xuân.
Tuyá»n Trấn, má»t trấn nhá» sát biên giá»i ThÆ°Æ¡ng Mân, phía tây nam giáp vá»i LÆ°Æ¡ng Quá»c.
Trong trấn chá» có má»t khách sạn nho nhá» nhÆ°ng vì Äá»a lý vá» trí Äặc thù của nó mà vô cùng á»n ào, náo nhiá»t.
Tại má»t vá» trí ngá»i gần cá»a sá», là má»t vá» thiếu niên tuấn mỹ có khuôn mặt thanh tú, ngá»i bên cạnh thiếu niên là má»t cáºu bé khoảng chừng mÆ°á»i ba, mÆ°á»i bá»n tuá»i, tay không an pháºn kéo á»ng tay áo của thiếu niên, miá»ng bi bô không ngừng.
“Theo ta vá» Cá»u Trá»ng SÆ¡n Äi, có Äược không? Äi mà, có Äược không! ~~~ “
“Má»t quá, chẳng phải sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i không cho phép chúng ta Äi LÆ°Æ¡ng Quá»c sao? Äừng quên Cá»u Trá»ng SÆ¡n chính là núi á» LÆ°Æ¡ng Quá»c Äó!”
“NgÆ°Æ¡i —— hừ —— “
“Ha ha, Vô Cầu? Giáºn rá»i hả?” Ta vá» vá» Äầu Vô Cầu, dụ dá» nó, “Nếu không ta dẫn ngÆ°Æ¡i Äi Tây Vá»±c, Äến Sinh Tá» Cá»c?”
Vô Cầu khẽ Äảo tròng mắt, liếc nhìn ta má»t cái, nói: “Tá»· gạt ngÆ°á»i!”
Ta sá»ng sá»t nhìn Vô Cầu, lại ghẹo nó: “NgÆ°Æ¡i không muá»n xem nÆ¡i sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i sinh trÆ°á»ng có hình dáng thế nào sao? Không muá»n Äi bái tế sÆ° tá» ngÆ°Æ¡i hả? Hừ, cái tên tiá»u tá» nhà ngÆ°á»i tháºt là Äá» vô lÆ°Æ¡ng tâm!”
“NhÆ°ng. . . NhÆ°ng mà Äi Tây Vá»±c phải Äi thuyá»n lá»n, phải vượt biá»n! HÆ¡n nữa, tá»· lại không biết ÄÆ°á»ng!” Dứt lá»i, còn Äáp trả lại ta má»t ánh mắt nhạo báng “tá»· là Äá» mù ÄÆ°á»ng”.
“Xí! ~ nếu nhÆ° ta muá»n Äi, lúc nào chả có biá»n pháp!” Äừng quên, ta chính là “Thần” của ngÆ°Æ¡i! Vá» não của thằng nhóc khó Æ°a này Äúng là không Äủ nếp nhÄn mà!
Äá»t nhiên, tại má»t chá» ngá»i cách bá»n ta không xa có vài ngÆ°á»i nói chuyá»n rá» lên. Ta vá»n không Äá» ý mấy chuyá»n bát quái chá»n giang há», nhÆ°ng bá»n há» lá»n tiếng “má»i má»c” nhÆ° váºy, ta không nghe chẳng phải là không ná» mặt mÅ©i bá»n há» hay sao?
Vì váºy, ta liá»n vá»nh tai lên nghe ngóng. . .
“Các ngÆ°Æ¡i có biết tháng trÆ°á»c Äã xảy ra những chuyá»n trá»ng Äại gì không?” Má»t ngÆ°á»i Äá» râu quai nón, trông Äầy khí thế của má»t tráng hán, ấy thế mà lại là kẻ bát quái nhất.
Ba ngÆ°á»i còn lại trong bàn Äá»u nhìn vá» phía tráng hán, chá» hắn nói tiếp.
ÄÆ°a ba ngón tay ra, tráng hán cÆ°á»i toe toét, nói: “Ba viá»c trá»ng Äại!”
“Tá»ng huynh! Nói Äại Äi, Äừng có úp má» nữa!”
“Ha ha. Chuyá»n thứ nhất, TrÆ°á»ng công chúa Ngá»c Quá»c Äá»t ngá»t qua Äá»i.”
“Haizz, chuyá»n này ai chẳng biết! Dân chúng Ngá»c Quá»c ká» cÅ©ng thảm thiá»t! Mặc áo tang ba tháng! Trong vòng hai nÄm không Äược cÆ°á»i gả! Váºy là sao chứ! Có phải Hoàng Äế chết Äâu!” Má»t ngÆ°á»i tá» ý bất bình nói tiếp.
Ặc. . . Tiá»u Thiên Thiên sao có thá» làm nhÆ° váºy chứ? Thế này chẳng phải khiến vạn dân cÄm háºn ta sao? Lúc “sá»ng” danh tiếng vá»n Äã không tá»t rá»i, giá» Äến cả “chết” rá»i mà còn phải bá» vạn nhân mắng chá»i! Sao mà ta thảm dữ váºy. . .
“Không thá» tin Äược, cái này là gì chứ, nghe xong còn tÆ°á»ng rằng ngÆ°á»i chết không phải là tá»· tá»· của tiá»u hoàng Äế kia, mà là lão bà của hắn chá»! Ha ha. . .”
“Oh ha ha ha. . .”
Äám ngÆ°á»i này tháºt thô tục, tức chết ta rá»i, dám bóp méo tá»· Äá» tình thâm của bá»n ta nhÆ° thế! Má»t Äám ngÆ°á»i bảo thủ.”
“Chuyá»n thứ hai —— Ngôn Quá»c Ngá»c Quá»c khai chiến.”
“Äây cÅ©ng chẳng phải chuyá»n má»i mẻ gì, Äánh nhau cả ná»a tháng rá»i, ai chẳng biết chá».”
“Aizzz, xem ra thiên hạ này lại không Äược yên á»n nữa rá»i!”
“. . . Äúng váºy, Äúng váºy. . .”
“Ha ha, nhÆ°ng vì sao khai chiến, nguyên nhân khai chiến các ngÆ°Æ¡i có biết không?” Râu quai nón cÆ°á»i nhÄn nhá», nhìn chằm chằm má»i ngÆ°á»i.
Ngoại trừ ba ngÆ°á»i cùng bàn lắc Äầu lia lại ra, toàn bá» cả khách Äiếm, ai nấy Äá»u ngoảnh cá» nhìn vá» phía râu quai nón.
“Chính là vì cái cô công chúa Ngá»c Quá»c Äã chết kia!”
“Gì! ——” má»i ngÆ°á»i Äá»u kinh ngạc sá»ng sá»t.
“Ta có má»t huynh Äá» là ngÆ°á»i Ngôn Quá»c, hắn chá» là má»t vÄn nhân, má» miá»ng chá» biết ‘chi, há», giả, dã’ (*), thế nhÆ°ng tháng trÆ°á»c lại bá»ng dÆ°ng bá» bắt Äi sung quân, chính là bá»i vì Ngôn VÆ°Æ¡ng muá»n khai chiến vá»i Ngá»c Äế, thá» rằng phải Äoạt lại vÆ°Æ¡ng háºu của hắn!”
(*) là những trợ từ mà các vÄn nhân hay dùng.
“VÆ°Æ¡ng háºu của Vân LÄng VÆ°Æ¡ng?”
“Váºy liên quan gì Äến Thượng Quan LÄng Äã chết?”
“Ta biết, ta biết, Thượng Quan LÄng thiếu chút nữa Äã gả cho Vân LÄng VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng trong ngày Äại hôn lại biến mất, còn Vân LÄng VÆ°Æ¡ng không hiá»u sao lại hoãn lại ngày thành hôn.”
“NhÆ°ng Thượng Quan LÄng Äã chết rá»i, huá»ng há» hôn sá»± này lại chÆ°a kết thành, sao là vÆ°Æ¡ng háºu của Ngôn VÆ°Æ¡ng Äược?”
Râu quai nón cÆ°á»i Äắc ý, oang oang nói: “Ngôn VÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta nói rằng—— Thượng Quan LÄng, sá»ng là vÆ°Æ¡ng háºu của hắn, chết cÅ©ng phải chôn cùng huyá»t vá»i hắn!”
“Xì hìhì —— “
Giá»ng cÆ°á»i không nhá»n phụt ra này cÅ©ng chá» có thằng nhóc ngu si không biết lá» phép kia có thá» làm ra thôi.
Ta Äá»t ngá»t chuyá»n hÆ°á»ng, nhìn vá» phía má»i ngÆ°á»i Äang chá»a mÅ©i dùi vào bá»n ta khẽ gáºt Äầu, cÆ°á»i nhạt, tá» ý áy náy, ánh mắt má»i ngÆ°á»i lúc này má»i rút ra khá»i ngÆ°á»i bá»n ta.
Má»t giây sau, má»t tay ta lén lút nhéo lên cánh tay thằng nhóc Vô Cầu, hung hÄng véo má»t cái, còn tay kia rất chính xác bá»t chặt luôn cái miá»ng của nó, cÆ°á»i hì hì khoái trá nhìn tên tiá»u tá» vì Äau quá không chá»u ná»i mắt Äã rÆ°ng rÆ°ng, ã©xmydux.wordpress.comã ghé vào lá» tai hắn nhá» giá»ng nói: “Äi theo ta, thì phải tá» ra thông minh má»t chút, hai chúng ta không má»t ai biết võ, lỡ trêu chá»c bá»n thất phu, ta có thá» bá» chạy nhanh hÆ¡n ngÆ°Æ¡i, tá»± ngÆ°Æ¡i nên suy nghÄ© làm thế nào!”
Buông tay ra, Vô Cầu nhìn ta thút thít vẻ oan uá»ng, Äôi mắt to chá»p chá»p, trách ngược lại ta: “Thôi Äi! Nếu không có ta bảo vá», trên ÄÆ°á»ng Äi tá»· Äã bá» Äùa giỡn mấy lần rá»i? Bá» chạy thì có tác dụng gì?”
Ta. . . nhá»n. Chẳng phải chá» là biết hạ Äá»c thôi sao? Có gì hay Äâu! Xí, bà Äây Äâu có lạ gì!
“Aizz, Tiá»u LÄng Nhi, tháºt không ngá» Diêm VÆ°Æ¡ng Äá»i vá»i tá»· tháºt là si tình, không chá» phát cuá»ng vì tá»·, mà ngay cả chết cÅ©ng muá»n chôn cùng vá»i tá»·! Ai da ~~~ ta bá» hắn làm cảm Äá»ng mất rá»i~~~~ ô ô ~~~” Vô Cầu má»t mặt giả khóc, má»t mặt nhìn bá» mặt ná»i Äầy gân xanh của ta mà cÆ°á»i trá»m, “NhÆ°ng ta vẫn cảm thấy sÆ° phụ ta tá»t nhất! Ha ha, Tiá»u LÄng Nhi tá»· gả cho sÆ° phụ ta thì thế nào? Sau này, toàn bá» ma y quán Äá»u do tá»· quản lý, rất uy phong nha!”
Ta liếc thằng nhóc khó Æ°a kia má»t cái, túm lấy vạt áo nó kéo lại, dán sát vào tai nó, nói giá»ng dữ tợn: “Thứ nhất, ngÆ°Æ¡i phải tôn xÆ°ng ta là ‘sÆ° phụ’, Äừng quên thân pháºn ta hiá»n tại chính là ‘Ma Y’!” Dừng má»t chút, “Thứ hai, ‘Tiá»u LÄng Nhi’ cÅ©ng không phải Äá» dành cho ngÆ°Æ¡i gá»i! Cho dù ta không làm ‘sÆ° phụ’ của ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải tôn kính gá»i ta má»t tiếng ‘tá»· tá»·’! Hừ, không bắt tên tiá»u tá» xấu xa nhà ngÆ°Æ¡i gá»i ta là ‘a di’ là Äã dá» dãi vá»i ngÆ°Æ¡i lắm rá»i!”
“Cái bà già này. . . dám Än hiếp ta. . .” Vô Cầu bất mãn ngÆ°á»c mắt nhìn ta.
“Hắc hắc.” Ta cÆ°á»i. Än hiếp ngÆ°Æ¡i? Ai biá»u ngÆ°Æ¡i nhá» làm chi? Không Än hiếp ngÆ°Æ¡i ta còn Än hiếp Äược ai, Äúng hong?
á» bên Äây, ta và Vô Cầu Äấu võ má»m càng Äấu càng vui, á» bên kia câu chuyá»n bát quái cÅ©ng càng lúc càng xôm tụ.
“Tá»ng ca nói gì?”
“Tá»ng Äại ca, huynh vừa nói cái gì không giá»ng?”
“Lão LÆ°Æ¡ng Äã tÆ°á»c bá» binh quyá»n của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u?”
“Cá»u vÆ°Æ¡ng gia bá» giam lá»ng rá»i Æ°?”
ChÆ°Æ¡ng 111:
Ngày rằm tháng Hai, ghi khắc trong tim!
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 111
Vì sao? ! Sao lại nhÆ° thế? Tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia lại bá» gì nữa rá»i? Trái tim nhảy thót má»t cái, vá»i vàng vá»nh tai lên nghe…
“Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äã giải tán hết tất cả cÆ¡ thiếp trong phủ của hắn, duy nhất giữ lại má»t ngÆ°á»i.” Râu quai nón há» Tá»ng nói giá»ng Äầy phấn khích.
“Ai váºy?”
“Aizzz, sao có thá» vứt bá» tất cả mỹ nữ nhÆ° váºy chứ? Tháºt là phí của trá»i…”
“Giữ lại ai váºy?”
Äó gá»i là vùi dáºp của trá»i! Äá» mù chữ!
Ha ha, có Äiá»u tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia ká» ra cÅ©ng không tá»i, Äuá»i rất Äúng, rất hay, rất tuyá»t! ~~ ta âm thầm khoái chí trong bụng. Trong lúc lÆ¡ Äãng khóe môi tá»± Äá»ng cong lên, tạo thành má»t nụ cÆ°á»i má»m chi.
“CÆ°á»i cái gì? Không nghe ngÆ°á»i ta nói sao, vẫn giữ lại má»t ngÆ°á»i mà! Duy nhất giữ lại má»t ngÆ°á»i Äó ~~” Vô Cầu cá» ý tại nhạo báng bên tai ta.
Liếc cho nó má»t cái, ta lại quay sang nhìn vá» phía râu quai nón, trong mắt vẫn còn chút tức giáºn.
NND ai cho ngÆ°Æ¡i giữ lại má»t ngÆ°á»i chứ?
“Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u duy nhất giữ lại ‘thiên hạ Äá» nhất vÅ© cÆ¡ ’—— VÅ© Má» NÆ°Æ¡ng!” Râu quai nón nhìn vẻ mặt nôn nóng của má»i ngÆ°á»i ra chiá»u thích thú, rá»i má»i công bá» Äáp án.
“Phụttt —— khụ khụ…” Lần này kẻ gây ra chuyá»n “mất mặt” thế này không phải tiá»u Vô Cầu, mà là ta. Ngụm nÆ°á»c chÆ°a ká»p nuá»t, bá» sặc phun ra hết rá»i…
Tặng cho má»i ngÆ°á»i má»t ánh mắt “thành tháºt xin lá»i”, ta vá»i vàng cúi gằm Äầu xuá»ng.
“LÄng tá»· tá»·, tá»· làm sao váºy? Äừng Äau lòng quá!” Tiá»u Vô Cầu lo lắng giúp ta vá» vá» lÆ°ng Äá» thông khí, “Ta Äã sá»m nhìn ra tên Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia không phải tá»t lành gì rá»i, sao sánh Äược vá»i sÆ° phụ ta chứ, ngÆ°á»i vừa tá»t, y thuáºt lại cao, ngay cả tÆ°á»ng mạo sÆ° phụ ta cÅ©ng là…”
Ta hất bàn tay của Vô Cầu ra, sụ mặt nhìn nó, nhìn cho Äến mức lúc nó ná»i cả gai á»c lên.
“Äừng có á» trÆ°á»c mặt ta khen sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nữa, nhá» kỹ Äó!”
Tiá»u Vô Cầu tuy gáºt Äầu vá»i bá» mặt Äáng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vẫn không quên thòng thêm má»t câu: “SÆ° phụ ta vá»n là ngÆ°á»i tá»t…”
“Oh~~~” má»i ngÆ°á»i vỡ lẽ gáºt Äầu.
“Chính là vÅ© cÆ¡ Äã hiến vÅ© trong bữa thá» yến của Ngá»c Äế Äó!”
“Äúng Äó, vÅ© Äiá»u kia vừa nhảy ngÆ°á»i ta Äã trá» thành ‘thiên hạ Äá» nhất vÅ© cÆ¡’ rá»i! CÅ©ng ná»i danh ngang hàng vá»i tam công chúa của ThÆ°Æ¡ng Mân chúng ta còn gì! ~~ “
“Haizz, dù thế nào thì cÅ©ng chá» là má»t vÅ© cÆ¡, sao có thá» so sánh vá»i tam công chúa bÄng thanh ngá»c khiết của chúng ta Äược?”
“Äúng Äó Äúng Äó!”
“Chứ còn gì nữa, chẳng qua chá» là thá» thiếp của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u thôi, hắc hắc, có lẽ công phu trên giÆ°á»ng cÅ©ng là…”
“Ha ha ha…”
Ta quay Äầu Äi khinh miá»t, chẳng buá»n nghe mấy lá»i YY của má»t Äám Äàn ông không có phụ nữ.
“Tá»ng ca huynh vẫn chÆ°a nói cho bá»n ta biết, vì sao Cá»u VÆ°Æ¡ng gia tiếng tÄm lừng lẫy mà lại bá» tÆ°á»c binh quyá»n váºy.”
“Lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng ngoại trừ thích luyá»n Äan ra còn yêu thích mỹ nhân. Lần trÆ°á»c nghe nói Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u có tiên thảo gì Äó, liá»n Äòi hắn ÄÆ°a cho mình, ngÆ°á»i ta không cho, lần này nghe nói trong phủ hắn có má»t tuyá»t sắc vÅ© cÆ¡ lại ná»i lòng tham lên Äòi lấy, Cá»u VÆ°Æ¡ng gia ngÆ°á»i ta khí phách nhÆ° thế, ngay láºp tức liá»n tặng cho lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng hai từ—— “
“Nói Äi Äó là gì?”
“Hai từ gì váºy?”
Râu quai nón ra vẻ tá»± Äắc ho khan má»t tiếng, hắng giá»ng, nâng chung trà lên giả vá» tá» phong thái Æ°u nhã, lạnh lùng nói: “Chết rá»i!”
“Hả? Chết rá»i?”
“Äây chẳng phải là không ná» mặt lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng kia sao!”
“Haizzz, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u từ chá» lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng trá» vá», láºp tức giải tán hết cÆ¡ thiếp trong phủ, lần lượt từng ngÆ°á»i Äi ra nhÆ°ng không có ai tên là VÅ© Má» NÆ°Æ¡ng hết. ã©xmydux.wordpress.comãLão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng tức giáºn, hÆ¡n nữa trong phủ Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u rất nhiá»u cÆ¡ thiếp Äá»u là “lá» váºt” các quan lá»n trong triá»u dâng tặng, cÆ¡ sá» ngầm giá» cÅ©ng mất hết, những viên quan kia cÅ©ng giáºu Äá» bìm leo, liá»n bãi chức vá» Binh Bá» Thượng ThÆ° của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, giam lá»ng hắn bên trong phủ.”
“Thá»±c là…”
“Gần vua nhÆ° gần cá»p a, Cá»u VÆ°Æ¡ng gia kia vá»n là má»t ngÆ°á»i uy phong biết bao!”
“Aizz, hiá»n tại kẻ xuân phong Äắc ý chính là Thất vÆ°Æ¡ng gia! ~~ “
“Ừ, tám phần LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng sẽ truyá»n lại ngôi vá» cho Lão Thất rá»i.”
“Äúng Äúng…”
“Äáng tiếc cho tam công chúa của chúng ta…”
“Vì sao vì sao?”
“Lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng không chiếm Äược Äá» nhất vÅ© cÆ¡, chủ ý liá»n chuyá»n sang…”
Nhìn Äám ngÆ°á»i Äang thảo luáºn vô cùng sôi ná»i mà tâm tÆ° ta Äã phiêu dạt tá»i nÆ¡i nào…
Tháºt chẳng ngá», ta nghe mà sao rất bình tÄ©nh, trái tim hầu nhÆ° chá» nhói lên má»t cái lúc Äầu, rá»i lại phẳng lặng nhÆ° tá».
Mất binh quyá»n, giam lá»ng tại gia, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u à Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, ta tháºt không tin ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± vô dụng nhÆ° váºy, mặc cho ngÆ°á»i ta áp bức nhÆ° váºy. Có lẽ ngÆ°Æ¡i Äang trá»n trong nhà giấu tÆ°á»ng dưỡng binh, Äá»nh giao “miếng thá»t ngon lành” này cho tên Thất ca dá»t nát của ngÆ°Æ¡i Æ°? Hừ, bãi chức vá», còn binh phù thì sao? Vẫn nắm chắc trong tay chứ? Ta không tin ngÆ°Æ¡i có thá» ngoan ngoãn giao nó ra!
“LÄng tá»· tá»·, nghÄ© gì váºy?”
Ta há»i phục tinh thần, nhìn Vô Cầu, nghiêm mặt nói: “Vô Cầu, hiá»n tại Äang là thá»i loạn thế, chúng ta xuất môn ra ngoài nhất Äá»nh phải cẩn tháºn má»t chút, ngÆ°Æ¡i xem ta hiá»n tại má»t thân nam trang, cho nên Äừng có há» ngôn loạn ngữ nữa, không Äược kêu loạn lung tung.”
Vô Cầu bÄ©u môi, gáºt Äầu.
“SÆ°… SÆ° phụ, nghÄ© gì váºy?”
Ta cÆ°á»i cÆ°á»i, sá» sá» Äầu hắn: “NghÄ© xem tá»i nay ngủ á» Äâu.”
“Không ngủ khách sạn này sao? Tuyá»n trấn chá» có má»t khách sạn này thôi!”
“Bây giá» trá»i vẫn còn sá»m, chúng ta Äi ra ngoại thành, mặt trá»i chÆ°a lặn là có thá» Äến lãnh thá» LÆ°Æ¡ng Quá»c, á» Äó khẳng Äá»nh sẽ có khách sạn tá»t hÆ¡n.”
Vô Cầu kinh hãi: “Không Äược! Không thá» Äi LÆ°Æ¡ng Quá»c! SÆ° phụ…”
“Ta chính là sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i.” Ta cÆ°á»i cÆ°á»i, xoa xoa Äầu hắn, “Vô Cầu, vi sÆ° lại dạy ngÆ°Æ¡i má»t câu ‘tÆ°á»ng tại ngoại quân lá»nh hữu sá» hữu thụ’ (tÆ°á»ng Äi vắng quân lá»nh tất cả phải nghe ta). Ha ha…”
Ta nhá»m ngÆ°á»i Äứng dáºy, cất bÆ°á»c nghênh ngang Äi.
TrÆ°á»c mặt là hai lá»i rẽ, ta nhìn Vô Cầu, Äúng lúc Vô Cầu nhún vai cÆ°á»i hì hì vá»i ta, cá» ý ngá»t giá»ng, nói: “Tùy sÆ° phụ Äá»nh Äoạt.”
Ta oán háºn xoay ngÆ°á»i trá» lại nhìn vá» phía hai lá»i rẽ kia, ngẫm nghÄ© hay là xem ý trá»i? NhÆ°ng trong tay lại chẳng có Äá»ng tiá»n xu nào Äá» tung cả…
“SÆ° phụ, Äã quyết Äá»nh Äược chÆ°a?” Thằng nhóc thá»i tha Vô Cầu này chẳng tá»t lành gì, còn cá» ý há»i thúc ta, “Nếu sÆ° phụ còn không quyết Äá»nh ngay thì mặt trá»i sẽ xuá»ng núi mất ~ Äến lúc Äó chúng ta sẽ phải á» lại giữa chá»n núi non trùng Äiá»p này mà Äợi cả Äêm, uhm, chá» này nhìn qua chắc là không có mãnh thú, ack, có Äiá»u, có thá» sẽ có rắn à nha! ~~” Vô Cầu còn rất khoái trá cao giá»ng tiếp tục há»i ta, “SÆ° phụ có sợ rắn hong?”
Rõ ràng chính là khiêu khích! Nó Äang khiêu chiến vá»i uy nghiêm của má»t mẹ kế Äây mà!
Ta nhe rÄng cÆ°á»i nham hiá»m bÆ°á»c tá»i gần nó, nhìn thấy cÆ¡ thá» nó Äá»t ngá»t cứng Äá», trong bụng càng thêm Äắc ý.
“Hắc hắc, tiá»u Vô Cầu à, vi sÆ° cảm thấy á» Äây rất tá»t, ngÆ°Æ¡i thá» nghÄ© xem, tá»i lúc ná»a Äêm, trÄng má» gió thoảng… Äó chẳng phải là thá»i Äiá»m Äá» giết ngÆ°á»i hay sao? Äúng không?”
“NgÆ°Æ¡i… NgÆ°Æ¡i muá»n làm gì? !” Vô Cầu sợ quá giáºt thót. Xem ra thằng nhóc này vẫn còn sợ ta, bình thÆ°á»ng khi cãi nhau nó có thá» thắng Äược Äá»u là nhá» ta lÆ°á»i so Äo vá»i nó, nhÆ°á»ng nó. Tên nhóc này gặp yếu thì cÆ°Æ¡ng, gặp cÆ°á»ng thì yếu!
“Vi sÆ° có thá» làm gì chứ? Ha ha…”
“Thượng Quan LÄng! NgÆ°Æ¡i… SÆ° phụ ta Äã cứu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không thá» lấy oán trả Æ¡n, Än hiếp ta!”
NND nếu không phải tại cái tên sÆ° phụ chết tiá»t kia của ngÆ°á»i thì bà Äây có thá» bá» trúng thứ cá» khá»n kiếp “Äá»ng Quy” này sao? Bà Äây có thá» phải nếm trải lo lắng hãi hùng qua từng Äêm trÄng tròn hay sao? Bà Äây có thá» pháºp phá»ng lo sợ phải XOXO vá»i má»t thằng cha chết tiá»t mắc ói nào Äó sao? ! Bà Äây suýt tí nữa Äã toi mạng vào Äêm rằm tháng Hai kia rá»i ngÆ°Æ¡i có biết hay không? Tháºt sá»± suýt tí nữa là toi mạng, hoặc có thá» nói là không có ý Äá»nh sá»ng tiếp…
NghÄ© lại Äêm hôm Äó, còn nhá» Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng khom ngÆ°á»i ghé vào bên tai ta thì thào há»i: “LÄng Nhi, ta không nắm chặt có thá» cứu sá»ng nàng, huá»ng há», cưỡng bức ấu cá» ra ngoài, cá» Äá»c tất nhiên sẽ khuếch tán, cho dù may mắn cứu Äược nàng, ã©xmydux.wordpress.comãcÅ©ng khó Äảm bảo cá» Äá»c trong cÆ¡ thá» nàng sau này sẽ không phát tác, nếu phát tác… Nàng có biết nàng sẽ Äau Äá»n không bằng chết hay không? Cho dù nhÆ° váºy, nàng cÅ©ng cam nguyá»n mạo hiá»m thá» mà không…”
“Ừ.” Ta gáºt Äầu yếu á»t vì không còn sức lá»±c, cÅ©ng không biết hắn có làm Äược hay không.
“Ta cÆ°á»i nàng, cÆ°á»i há»i Äàng hoàng, cả Äá»i này sẽ không nạp thêm cÆ¡ thiếp nào nữa, nhÆ° váºy nàng cÅ©ng không nguyá»n ý cùng ta sao? …”
“Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng” ta dá»n hết sức lá»±c quay Äầu sang nhìn hắn, cÆ°á»i u ám, nói: “NgÆ°Æ¡i coi nhÆ° ta là má»t con lừa cứng Äầu là Äược rá»i.”
Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng thá» dài, nhìn ta nói: “Äược!”
Lần Äầu tiên á» trong mắt hắn, ta không nhìn thấy hai chữ tà má», có má»t chút cảm giác thất bại lại có má»t chút vui sÆ°á»ng khó hiá»u.
Kỳ thá»±c, rất lâu sau Äó, ta cÅ©ng vẫn không rõ niá»m vui sÆ°á»ng trong mắt hắn vì sao mà hiá»n ra.
Lúc có cÆ¡ há»i, ta quên không há»i hắn, sau Äó, không còn cÆ¡ há»i nữa, ta cÅ©ng không cách nào biết Äược.
NhÆ°ng rất nhiá»u nÄm sau Äó, ta vẫn còn nhá» rõ, Äó là ánh mắt thuần túy nhất lần Äầu tiên của hắn, có lẽ, Äó má»i là bản tính của hắn.
…
ChÆ°Æ¡ng 112:
Thiên cÆ¡ khả tham (*)? Nhân tâm khả Äoán?
(*) tham: tìm tòi và thấu hiá»u
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 112
“SÆ° phụ, sÆ° phụ, LÄng công chúa tá»nh rá»i!”
“Tá»nh rá»i? Tá»t.” Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng yêu má» cÆ°á»i vá»i ta, “Tuy là tá»nh nhÆ°ng cùng lắm cÅ©ng chá» má»i nhặt lại Äược ná»a cái mạng, ná»a cái mạng này chÆ°a biết chá»ng Äỡ Äược tá»i lúc nào.”
Ta cÆ°á»i khá» má»t tiếng, bá»ng nhiên cảm thấy Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng có thá» là Äá»ng hÆ°Æ¡ng vá»i ta, nếu không sao hắn nói chuyá»n lại cay Äá»c nhÆ° thế chứ.
“Nếu ta cứu sá»ng Äược nàng rá»i, nàng phải Äáp ứng ta ba viá»c, Ma y ta từ trÆ°á»c tá»i giá» không kinh doanh lá» vá»n.”
Äá»t nhiên cảm thấy trong Äôi mắt tím Äang nhìn chằm chằm vào ta kia sao mà giảo hoạt, trong lòng bất giác sững sá».
NhÆ°ng Äâu còn cách nào, hắn cÅ©ng Äã cứu ta rá»i, dÅ©ng tuyá»n tÆ°Æ¡ng báo (*) cÅ©ng là chuyá»n nên làm.
(*) Nguyên câu: Tích thủy tri ân, ÄÆ°Æ¡ng dÅ©ng tuyá»n tÆ°Æ¡ng báo. NghÄ©a là: nháºn Äược má»t ân huá» nhá» thì phải báo Äáp lại gấp bá»i.
Vì váºy, ta má»m cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói, nói: “Nói ra nghe thá» coi, Äừng biá»u ta giết ngÆ°á»i phóng há»a gì là Äược.”
“Thứ nhất, sau này phải tránh không Äá» cho bản thân quá xúc Äá»ng, bằng không sẽ khiến cá» Äá»c phát tán.”
“Ừ…” Ta nhìn hắn Äầy nghi hoặc, Äây là Äiá»u kiá»n sao? Sao y nhÆ° là Äang lo nghÄ© cho ta váºy?
“Thứ hai, không Äược gả cho Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, không Äược gả cho Âu DÆ°Æ¡ng Vân, không Äược…”
Ta méo miá»ng, nói thẳng vá»i hắn: “Chuyá»n Äó Yến à, cảm phiá»n ngÆ°Æ¡i nói thẳng cho phép ta gả cho ai còn nhanh hÆ¡n…”
Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng thoáng sá»ng sá»t, ho khan má»t tiếng nhằm che lấp ná»i xấu há».
“Äiá»u thứ hai, nói chung là không Äược dính líu gì tá»i Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nữa, lại càng không Äược phép gả cho hắn, nghe rõ ta nói rá»i chứ?”
Ta thầm cÆ°á»i khá» trong lòng, lẽ nào ai cÅ©ng cảm thấy ta yêu Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äến mức không thá» tá»± thoát ra Äược, nếu không là hắn thì không chá»u gả, vì hắn thá» sá»ng chết cÅ©ng phải giữ trinh tiết hay sao?
Ta chá»n lá»±a cứu hắn, chá»n lá»±a thả hắn Äi, chá»n lá»±a sá»ng chết cÅ©ng phải chá»ng lại cái Äêm trÄng tròn chết tiá»t này, Äá»u không phải vì muá»n liên can gì vá»i hắn.
Trên thá»±c tế, ta Äã sá»m nghÄ© tá»i, nếu nhÆ° ta có thá» tiếp tục sá»ng…
“Ta Äá»ng ý! Yến Äại Ma y Äã cứu kẻ hèn này, kẻ hèn này há có thá» không dÅ©ng tuyá»n tÆ°Æ¡ng báo? Äừng nói là ba chuyá»n, cho dù là ba mÆ°Æ¡i chuyá»n kẻ hèn Äây cÅ©ng Äá»u cam tâm tình nguyá»n dá»c sức vì Yến Äại ma y!” Cú “vá» mông ngá»±a” (tâng bá»c, ná»nh hót) này của ta, không chá» khiến Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng tròn mắt, mà cả Vô Cầu cÅ©ng há há»c miá»ng nhìn ta, vẻ mặt “ngÆ°Æ¡i Äúng là kẻ bợ Äít, ta Äây cam bái hạ phong” (bái phục).
Qua mấy giây, Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng má»i khẽ gáºt Äầu, tá» ý tán thành.
Kỳ thá»±c, ha ha, ta Äây ná»nh hót hắn nhÆ° thế là có mục Äích.
“Yến à, chuyá»n thứ ba là gì? NgÆ°Æ¡i mau nói cho ta nghe coi!” NgÆ°Æ¡i nói xong rá»i, Äến lượt ta.
Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng bá» ta quấy nhiá» u nhÆ° thế, giáºt mình sá»ng sá»t, thá» dài nói: “Chuyá»n thứ ba ta còn chÆ°a nghÄ© ra, chá» sau khi nghÄ© xong, sẽ nói vá»i nàng.”
Hả? ChÆ¡i trò Triá»u Mẫn và TrÆ°Æ¡ng Vô Kỵ sao? Ta Äâu phải là cái tên TrÆ°Æ¡ng thiếu hiá»p khá» khạo kia, mà ta là LÄng mẹ kế ngÆ°á»i gặp ngÆ°á»i mê, xe gặp xe chá»!
Thôi ká», ngÆ°Æ¡i thích nói hay không thì tùy, há»ng chừng sau này ngÆ°Æ¡i quên luôn càng khá»e, chuyá»n có lợi nhÆ° váºy ngu gì ta từ chá»i, Äầu ta Äâu có bá» bò Äá!
Ta khôi phục Äược chút sức lá»±c, chá»ng ngÆ°á»i ngá»i dáºy, chá»p chá»p Äôi mắt thuần khiết không gì sánh Äược của mình, ra vẻ tá»i nghiá»p má» miá»ng há»i hắn: “Yến, ngÆ°Æ¡i có không thá» giúp ta má»t viá»c Äược không?”
Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng cảnh giác nhìn ta má»t há»i, ná»a ngày sau, má»i má» miá»ng há»i: “Nói ra nghe thá», nếu nhÆ° bảo ta giết ngÆ°á»i phóng há»a, ta cÅ©ng không thá» làm.”
Hừ, tên khá» này tuyá»t Äá»i là Äang báo thù, há»c Äi Äôi vá»i hành!
Ta vẫn giữ vẻ mặt ná»nh ná»t cÅ© nhìn hắn, giả vá» ngượng ngùng e ngại: “Yến a, ngÆ°Æ¡i lợi hại nhÆ° váºy, có thá» khá»i tá» há»i sinh, váºy có thá» giúp ta giả chết hay không?”
“Gì? ——” Vô Cầu bá» Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng trừng mắt vá»i vàng bụm miá»ng lại.
“Ha ha, Phượng Hoàng niết bàn, tắm lá»a há»i sinh, nếu ta Äã là ngÆ°á»i từng chết má»t lần, váºy thì nên sá»ng lại rá»i. Còn Thượng Quan LÄng giá» Äã ——chết rá»i.” Ta nhìn Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng, trong mắt ngáºp ý cÆ°á»i.
Hắn nói: “Äược.”
…
“NghÄ© cái gì váºy? ! Aizz ~ tá»· làm sao váºy? Có phải cá» Äá»c phát tác không? Hả?”
Vô Cầu huÆ¡ huÆ¡ tay trÆ°á»c mặt ta.
Ta giÆ¡ tay Äáºp lên trán nó cái bá»p, quát: “NgÆ°Æ¡i má»i bá» cá» Äá»c phát tác Äó! Không thấy ta Äang khá»e mạnh sao?”
Vô Cầu vá» vá» tay lên ngá»±c, hít sâu nói: “Váºy mà làm ta sợ muá»n chết, ta tÆ°á»ng tá»· bá» cô Äá»c phát tác, sÆ° phụ lại không có á» Äây, ta lại vô dụng…”
Nhìn ánh mắt hoảng loạn của Vô Cầu, trong lòng ta bá»ng ấm áp.
Ta bÆ°á»c tá»i, nhẹ nhàng kéo thằng nhóc kia lại, nhẹ nhàng xoa xoa Äầu nó: “Cảm Æ¡n… Vô Cầu, cảm Æ¡n nhóc…”
Vô Cầu ngá»a Äầu thoát khá»i bàn tay ta, ánh mắt nhìn ta khó hiá»u: “LÄng tá»· tá»·, tá»· Äá»t nhiên khách khí vá»i ta nhÆ° váºy, có phải có âm mÆ°u gì không?”
“Xí~” ta vá» vào gáy nó má»t cái, buông nó ra, xoay ngÆ°á»i, chá»n Äại má»t con ÄÆ°á»ng rẽ sang, “Chẳng lẽ ta phát huy bản nÄng mẹ hiá»n mà ngÆ°Æ¡i vẫn không biết tá»t xấu nghi ngá» ta.”
“SÆ° phụ nói ‘vô sá»± hiến ân cần phi gian tức Äạo’ (không có chuyá»n gì mà ân cân không phải kẻ gian cÅ©ng là kẻ trá»m), sÆ° huynh từng nói ‘má»i ngÆ°á»i á» bên ngoài Äá»u rất xảo trá ’, bảo ta sau khi hạ sÆ¡n phải vạn phần cẩn tháºn, sÆ° phụ còn nói…”
Vô Cầu Äi theo ta phía sau lải nhải ká» lá» sÆ° phụ, sÆ° huynh nó nói cái này cái ná», thành kính y nhÆ° giáo Äá» tụng kinh thánh, còn ta, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không Äá» cho bất cứ chữ nào của nó lá»t vào lá» tai mình.
Ta thá»±c sá»± hoài nghi, Vô Cầu là ÄÆ°á»ng thánh tÄng chuyá»n thế, chá» ca má»t bài “only you” mà Äã cắt Äứt má»i hứng thú của biết bao nhiêu ngÆ°á»i!
…
Màn Äêm dần buông, má»t vài ngôi sao Äã má»c.
Ngôn Quá»c quân doanh.
Má»t luá»ng gió mát Äá»t ngá»t xá»c vào trong vÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, ánh nến cháºp chá»n dao Äá»ng, Âu DÆ°Æ¡ng Vân má» bừng Äôi mắt lạnh bÄng nhìn vá» phía trÆ°á»c, má»t lúc lâu, hắn má»i má» miá»ng nói: “Lúc này, quá»c sÆ° nên á» tại Vân Kinh má»i phải.”
Äôi mắt Vô Ngôn khẽ cong lên, khiến khuôn mặt Äeo mặt nạ thêm Äược chút tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, khom ngÆ°á»i vái chào, thấp giá»ng trả lá»i: “Vô Ngôn nghe nói quân ta lúc bại lúc thắng, ã©xmydux.wordpress.comãcàng ức chế càng dÅ©ng mãnh. Thân là quá»c sÆ°, Vô Ngôn tất nhiên phải Äến Äá» cầu phúc cá» vÅ© cho chÆ° vá» tÆ°á»ng sÄ©.”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân không chút cảm Äá»ng, lạnh lùng Äảo mắt qua Vô Ngôn, há»i: “Quá»c sÆ° có diá»u kế gì giúp Cô Äá»i phó vá»i Äá»ch chÄng?”
“Thứ cho thần vô nÄng, thần không có kế sách gì Äá»i phó vá»i Äá»ch cả.” Vừa nói lại khom ngÆ°á»i cúi Äầu. “Nghe nói chủ soái của Ngá»c Quá»c là má»t tÆ°á»ng quân thÆ° sinh?”
“Ừm, biá»u ca của LÄng.”
“Oh? …” Má»t chút buá»n bã thoáng vụt qua trong mắt Vô Ngôn, nhÆ°ng rất nhanh lại sáng rỡ trá» lại, ” Hình Bá» thá» lang Tô Tá» Chiêm mÆ°á»i bảy tuá»i Äã Äoạt Äược vÄn võ trạng nguyên? Ha ha, nhân tài…”
“Hiá»n tại là Phiêu Ká» Äại tÆ°á»ng quân.” Âu DÆ°Æ¡ng Vân thá» Æ¡ nói tiếp má»t câu, trên mặt không có chút biá»u hiá»n gì.
“Vô Ngôn còn tÆ°á»ng rằng Ngá»c Quá»c sẽ phái Trấn Quá»c Äại tÆ°á»ng quân VÄ©nh An VÆ°Æ¡ng làm chủ soái chứ!” Dứt lá»i, còn thá» dài, trông nhÆ° là vô cùng tiếc nuá»i.
Cách má»t há»i lâu, Âu DÆ°Æ¡ng Vân lại cất giá»ng Äiá»m tÄ©nh nói: “Tô Tá» Chiêm chá» thủ chứ không công, có thá» Äoán hắn chá» mang binh thủ thành, cÅ©ng làm hao tá»n không ít tÆ°á»ng sÄ©.” Khẽ thá» dài má»t cái, lại tiếp tục nói: “Cô tháºt không nghÄ© tá»i thành trì Ngá»c Quá»c lại khó công nhÆ° váºy…”
Vô Ngôn há» ly cÆ°á»i nói: “Quả nhiên là ngÆ°á»i Äá»c nhiá»u binh thÆ°! Có Äiá»u, những binh thÆ° mà Tô Äại chủ soái từng Äá»c, hình nhÆ° vÆ°Æ¡ng thượng cÅ©ng Äá»c sÆ¡ qua má»t vài cuá»n rá»i? Có Äúng hay không, VÆ°Æ¡ng thượng?”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân nghe xong có chút sững sá», biến sắc, mắt lạnh nhìn vá» phía Vô Ngôn, há»i: “Quá»c sÆ° có thâm ý gì, có thá» nói thẳng ra.”
Vô Ngôn cÆ°á»i cÆ°á»i, xua tay nói: “Ai da, thần Äâu có thâm ý gì, thần chá» thuáºn miá»ng nói váºy thôi, VÆ°Æ¡ng thượng chá» Äá» trong lòng.” Thong thả xoay ngÆ°á»i, ôn hoà phun thêm má»t câu, “Quả nhiên là nhân tài do Äế háºu bá»i dưỡng, làm sao những kẻ phàm phu tục tá» có thá» sánh bằng?”
Nghe Äược hai chữ “Äế háºu”, trong lòng Âu DÆ°Æ¡ng Vân chấn Äá»ng, Äôi mắt ngân sắc Äã lâu không có cảm xúc gì bá»ng dần dần nhuá»m vẻ bi thÆ°Æ¡ng. Mắt thấy Vô Ngôn Äá»nh rá»i khá»i vÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, Âu DÆ°Æ¡ng Vân lên tiếng ngÄn lại.
“VÆ°Æ¡ng thúc, dừng bÆ°á»c!”
Chá» thấy Vô Ngôn mắt mang ý cÆ°á»i xoay ngÆ°á»i: “VÆ°Æ¡ng thượng có gì dặn dò?” Kỳ thá»±c, lúc Äó Vô Ngôn vá»n hoàn toàn không có ý Äá»nh rá»i khá»i, lá»i y muá»n nói còn chÆ°a nói xong, vấn Äá» muá»n há»i cÅ©ng chÆ°a há»i Äến, làm sao có thá» phất tay áo trá» vá» Äược chứ?
“Äế háºu tinh…” Cá» há»ng khô khá»c, Âu DÆ°Æ¡ng Vân phải ngừng lại má»t chút, “…thế nào rá»i?” Hắn Äã muá»n há»i từ lúc nãy, nhÆ°ng hắn không dám. Hắn không dám tin, nhÆ°ng vẫn phải tin chuyá»n Thượng Quan LÄng Äã không còn tá»n tại nữa.
Ánh mắt Vô Ngôn rét lạnh, nghiêm mặt nói: “Vào Äêm rằm tháng Hai, thần phát hiá»n ‘Äế háºu tinh’ Äã suy yếu Äến mức không thá» nháºn ra, Äến ngày mÆ°á»i sáu lại quan sát tinh tượng, ã©xmydux.wordpress.comãcÅ©ng không nhìn thấy bất cứ ánh sáng nào từ ‘Äế háºu tinh’ phát ra cả, mà ‘Yêu tinh’ lại cá»±c kỳ sáng sủa, rạng rỡ từ trÆ°á»c khi…” Dừng má»t lúc, Vô Ngôn nhìn thẳng vào Âu DÆ°Æ¡ng Vân, há»i gằn từng chữ, “VÆ°Æ¡ng thượng phải chÄng Äã từng gặp ‘yêu tinh’?”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân giáºt mình, Äá»i mặt vá»i ánh mắt chất vấn của Vô Ngôn, hắn gáºt Äầu.
“Ha ha, quả nhiên, yêu nghiá»t quả nhiên vẫn còn sá»ng trên Äá»i! Äôi mắt Vô Ngôn lạnh lẽo, trong ánh sát khí má» há» có má»t chút bi thÆ°Æ¡ng.”
Chẳng biết vì sao, Äá»i vá»i viá»c của ngÆ°á»i khác, Âu DÆ°Æ¡ng Vân xÆ°a nay vẫn luôn luôn không thích lắm chuyá»n xen vào, mặc dù trong lá»i nói không há» có chút Äau lòng hay lo lắng gì, nhÆ°ng Äá»i vá»i hắn mà nói cÅ©ng khó mà má» miá»ng.
“Yến… dù gì cÅ©ng là con trai của vÆ°Æ¡ng thúc, là trÆ°á»ng tôn của vÆ°Æ¡ng gia gia.”
ChÆ°Æ¡ng 113:
Cung chủ bí ẩn, có mấy thân pháºn?
Edit: carmen
Chá»nh dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 113
Bá»ng dÆ°ng, Vô Ngôn lạnh lùng cÆ°á»i phá lên: “Ha ha…… con trai?! Hai mÆ°Æ¡i lÄm nÄm trÆ°á»c ta Äã không còn con trai nữa rá»i!” Trong chá»p mắt, má»t Äôi con ngÆ°Æ¡i Äen giảo hoạt tá»±a há» ly nhìn chằm chằm Âu DÆ°Æ¡ng Vân, trầm giá»ng nói: “Âu DÆ°Æ¡ng Vô Ngôn chá» có má»t vÆ°Æ¡ng chất, hắn chính là VÆ°Æ¡ng Thượng của Ngôn Quá»c ta, vÆ°Æ¡ng tôn duy nhất của phụ vÆ°Æ¡ng!”
Má»t Äôi con ngÆ°Æ¡i màu bạc dần dần gợn sóng, rá»i dần dần bình tÄ©nh lại.
Trong chá»c lát, thanh âm trong trẻo nhÆ°ng lạnh lùng bên trong vÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng lành lạnh vang lên.
“VÆ°Æ¡ng thúc còn có gì muá»n há»i Cô thì há»i Äi.” Trên thá»±c tế, Âu DÆ°Æ¡ng Vân cÅ©ng hiá»u rõ Vô Ngôn. Biết, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» vạch trần.
Vô Ngôn nghe xong, cÆ°á»i há» hững, khom ngÆ°á»i há»i: “Thần nghe nói vÆ°Æ¡ng thượng chuẩn bá» xuất binh thảo phạt LÆ°Æ¡ng Quá»c?”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân lÆ¡ Äãng khẽ nhếch môi, má»t nụ cÆ°á»i nhạt Äến Äến không thá» nhạt hÆ¡n xuất hiá»n trên mặt hắn không Äến má»t giây. Ánh mắt chá» nhìn vào trong mắt Vô Ngôn, hình nhÆ° Äang há»i, Äây má»i là ý Äá» chính ngÆ°Æ¡i Äến Äây tá»i nay?
“Phải.” Câu trả lá»i cá»±c rõ ràng dứt khoát.
Ai ngá» Vô Ngôn lại liá»n vén vạt áo, Äá»t ngá»t quỳ xuá»ng, ngẩng Äầu nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Vân, trầm giá»ng nói: “Thần Äại diá»n cho hÆ¡n ba nghìn quan chức lá»n nhá», trÄm vạn con dân Ngôn Quá»c, Äặc biá»t hÆ°á»ng vÆ°Æ¡ng thượng thá»nh chá» — thá»nh vÆ°Æ¡ng thượng thu há»i má»nh lá»nh tấn công LÆ°Æ¡ng Quá»c!”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân Äầu tiên là sững ra, tiếp Äến trong Äôi mắt màu bạc mây Äen cuá»n cuá»n, hắn lạnh lùng nói vá»i Vô Ngôn: “Cô, tuyá»t Äá»i sẽ không thu há»i má»nh lá»nh! Cô, thá» phải dùng máu Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äá» tế Äiá»n LÄng nhi!”
“VÆ°Æ¡ng thượng!–”
“Quá»c sÆ° không cần nói nữa, viá»c này ý Cô Äã quyết!”
Vô Ngôn cháºm rãi Äứng dáºy, phủi phủi vạt áo không dính tí bụi Äất nào, bất Äắc dÄ© mà lại không cam lòng nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Vân, tháºt lâu, tháºt lâu……
“Ngá»c Quá»c tuy khó công, nhÆ°ng cÅ©ng có khả nÄng chiếm Äược, chá» là quân ta tất phải chá»u tá»n thÆ°Æ¡ng nặng ná», nếu nhÆ° lại còn khai chiến vá»i LÆ°Æ¡ng Quá»c, Äến lúc Äó sẽ là lấy trứng chá»i Äá, tá»± chá»u diá»t vong Äó, VÆ°Æ¡ng Thượng!~”
“Ngôn Quá»c ta mấy vạn tÆ°á»ng sÄ© xa rá»i quê hÆ°Æ¡ng Äá» máu chiến Äấu, chẳng lẽ chá» vì trút má»i tÆ° thù của VÆ°Æ¡ng Thượng?!”
“VÆ°Æ¡ng thượng không thá» nhẹ dạ tin theo lá»i nói ‘yêu tinh’!”
“Äủ rá»i Vô Ngôn!–” Âu DÆ°Æ¡ng Vân cháºm rãi khép hai mắt lại, hàng mi run run……“Cô là vì má» mang bá» cõi cho Ngôn Quá»c ta.”
Má»t lúc lâu sau, Vô Ngôn bá»ng nhiên xoay ngÆ°á»i, trong miá»ng lầm bầm: “Yêu nghiá»t a…… Là yêu nghiá»t muá»n tiêu diá»t Ngôn Quá»c ta Æ°?…… Là ông trá»i muá»n tiêu diá»t Ngôn Quá»c ta sao?!……”
Bên trong VÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng hoàn toàn yên tÄ©nh, Âu DÆ°Æ¡ng Vân nhắm chặt hai mắt. NhÆ°ng trong lòng lại khó mà sóng yên biá»n lặng. Hắn cháºm rãi di tá»i bên giÆ°á»ng, ngá»i xếp bằng, lặng lẽ niá»m ã Thanh Tâm Quyết ã, nói má»t cách chính xác là không phải niá»m, mà là hắn bắt Äầu tu luyá»n ãThanh Tâm Quyết ã má»t lần nữa. . .
Vô tình, vô ái, vô dục, Vô Cầu, trong lòng chá» còn lại má»t cái chấp niá»m mà thôi.
ã Mạch Tuyá»t Thần Công ã còn có thá» Äoạn tuyá»t cái gì của hắn nữa Äây? Äá»i vá»i má»t ngÆ°á»i chẳng có gì cả, thì còn gì Äá» mà “Äoạn tuyá»t” chứ?
Trong lòng Âu DÆ°Æ¡ng Vân dần dần yên tÄ©nh trá» lại, bình tÄ©nh Äến lạnh nhÆ° bÄng không má»t hÆ¡i ấm, khi má» mắt ra lần nữa, trong con ngÆ°Æ¡i màu bạc chá» còn lại má»t ánh mắt hững há», không còn chút sóng gợn nào nữa.
Hiá»n lên trên môi là má»t thứ gì Äó giá»ng nhÆ° nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng lại không có chút tình cảm ấm áp nào, nhÆ° thá» Äôi môi Äá» há»ng kia chá» ÄÆ¡n giản là cong lên thế thôi.
“Hoa là hoa, cây cá» là cây cá», muông thú là muông thú, ngÆ°á»i… chẳng qua cÅ©ng chá» là ngÆ°á»i mà thôi, cho dù sinh má»nh có kết thúc Äi nữa, cÅ©ng chá» là trá» vá» vá»i cát bụi mà thôi, có gì Äáng buá»n Äâu……”
Âu DÆ°Æ¡ng Vân Äứng dáºy, bÆ°á»c tá»i trÆ°á»c bàn, mượn ánh nến nghiên cứu bản Äá» Äá»a hình.
Má»t luá»ng trÄng sáng len vào giữa trÆ°á»ng, Äúng lúc rá»i thẳng lên mái tóc màu bạc chÆ°a ká»p buá»c lên của hắn.
Nhã nhặn trầm tÄ©nh hÆ¡n u lan, sáng trong tinh khiết hÆ¡n ánh trÄng, giá»ng nhÆ° tiên nhân, lạnh lùng cô Äạm……
NgÆ°á»i ta nói, càng Äến gần ngưỡng thần linh, tâm tÆ° lại càng trấn tÄ©nh, vạn váºt Äá»i vá»i ngÆ°Æ¡i Äá»u trá» thành tục váºt, ã©xmydux.wordpress.comãngÆ°Æ¡i không biết, vẫn hít thá» bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng chá» là hiá»n tÆ°á»ng giả, tim không còn Äáºp nữa, Äó má»i là thá»±c.
……
Bá» Ngạn Cung, má»t tà giáo không há» khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi.
Nghe nói, Bá» Ngạn Cung Äược xây dá»±ng trên Äá»nh ngá»n núi tuyết cao nhất á» phÆ°Æ¡ng bắc.
Nghe nói, trong Bá» Ngạn Cung tuyá»t Äá»i không há» có những giáo chúng quái dá» xấu xí.
Nghe nói, Bá» Ngạn Cung á» trên giang há» chá» má»i có hÆ¡n mÆ°á»i nÄm lá»ch sá».
Nghe nói, Bá» Ngạn Cung từ trÆ°á»c Äến nay làm viá»c thần bí, giáo chúng hiếm khi ra ngoài cung hành tẩu.
Nghe nói, cung chủ Bá» Ngạn Cung là má»t ngÆ°á»i cá»±c kì xấu xí, chÆ°a ai từng thấy mặt của hắn.
NhÆ°ng hết thảy những Äiá»u Äó chẳng qua chá» là tin Äá»n, ai ai cÅ©ng biết, chá» là những tin Äá»n trên giang há» mà thôi.
Bá» Ngạn Cung quả tháºt xây dá»±ng trên má»t Äá»nh núi tuyết, Äó là nÆ¡i giao nhau giữa hai nÆ°á»c Kim – Ngá»c.
Trong Bá» Ngạn Cung quả tháºt không há» có giáo chúng nào bá» dạng xấu xí, khó coi, giáo chúng Äá»u Äược tuyá»n chá»n kỹ lưỡng ngặt nghèo.
Bá» Ngạn Cung, từ khi xây dá»±ng tá»i nay chá» trải qua vẻn vẹn mÆ°á»i mùa thu Äông.
Bá» Ngạn Cung, cung chủ, Yến, còn gá»i là “Yến quân”, sa má»ng che mặt, khó thấy khuôn mặt thá»±c.
DÆ°á»i cung chủ là hai Äại há» pháp:
Tả há» pháp, Tiêu Vô –“Tích huyết truy há»n”, Hữu há» pháp, Linh Lung –“Sát nhân vô xá”.
DÆ°á»i Cung chia làm bá»n ÄÆ°á»ng, phân bá» bá»n nÆ°á»c:
Kim Quá»c —— Liá»p Phong ÄÆ°á»ng.
Ngá»c Quá»c —— Bích Tuyết ÄÆ°á»ng.
LÆ°Æ¡ng Quá»c —— Kinh Lôi ÄÆ°á»ng.
Ngôn Quá»c —— Mặc VÅ© ÄÆ°á»ng.
DÆ°á»i ÄÆ°á»ng lại chia thành mÆ°á»i sáu Phân Äà, bao trùm mÆ°á»i nÆ°á»c.
……
Ngá»c Quá»c, Bích Tuyết ÄÆ°á»ng, trong chính Äiá»n, Äèn Äuá»c sáng trÆ°ng trông nhÆ° ban ngày.
Äại Äiá»n mênh mông, yên tÄ©nh vô cùng, chá» có hai ngÆ°á»i, má»t ngá»i nghiêm trang trên cao, má»t Äứng ngay ngắn bên cạnh.
Bá»ng dÆ°ng, hai tiếng cÆ°á»i khẽ báºt ra từ miá»ng ngÆ°á»i Äang ngá»i.
Má»t thân há»ng sam, bạch mai ngạo tuyết. Má»t mái tóc màu bạc, má»m má»n nhÆ° tÆ¡, má»t Äôi mắt tím, ám má» quyến rÅ©.
“Tiêu, tin tức ngÆ°Æ¡i mang vá» cho bá»n tháºt sá»± rất tá»t!”
Nam tá» mặc y phục Äen Äứng bên cạnh nghe váºy láºp tức khom ngÆ°á»i, cung kính trả lá»i: “Có thá» phân Æ°u cùng chủ thượng là chuyá»n thuá»c hạ nên làm.”
Äôi mắt tím khẽ nheo lại, vô cùng má» hoặc.
“Tiêu, ngÆ°Æ¡i hy sinh vì Äại nghiá»p của bá»n tá»a nhÆ° váºy, bá»n tá»a ghi tạc trong lòng.”
Nam tá» áo Äen nghe váºy Äầu mày nhíu lại, hÆ¡i có vẻ kích Äá»ng nói: “Thuá»c hạ có thá» Äược làm viá»c cho chủ thượng là phúc mấy Äá»i tu luyá»n của thuá»c hạ, thuá»c hạ không dám ká» công, lại càng không dám nháºn là hy sinh! Mong chủ thượng minh giám!”
“Ha ha.” Má»t tiếng cÆ°á»i tá»±a nhÆ° phát ra từ sâu trong cuá»ng há»ng, khiến ngÆ°á»i ta không rét mà run, Äôi mắt tím tà má» khẽ nghiêng nghiêng Äảo qua Tiêu lúc này vẫn Äang khom lÆ°ng.
Không biết thá»i gian trôi qua bao lâu, có lẽ chá» vài giây, cÅ©ng có lẽ dài bằng thá»i gian ná»a chung trà nhá», ã©xmydux.wordpress.comãnhÆ°ng Äá»i vá»i má»t ngÆ°á»i Äang hết sức lo sợ Äứng Äó mà nói, thá»i gian lại trôi qua cháºm chạp Äến dá» thÆ°á»ng, cho Äến khi hắn nghe Äược nam tá» mắt tím lên tiếng lần nữa, hắn má»i rá»i Äi nhÆ° kẻ Äược Äại xá.
“Tiêu, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên trá» vá» sá»m Äi, bằng không hoàng Äá» thông minh kia của ta sẽ phát giác, ha ha ha.”
“Dạ, chủ thượng! Thuá»c hạ cáo lui!”
Trong Äiá»n Äèn Äuá»c sáng trÆ°ng chá» còn lại má»t mình nam tá» há»ng sam tá» Äá»ng, hắn chính là ngÆ°á»i Äứng Äầu của ÄÆ°Æ¡ng kim giáo phái thần bí nhất, cung chủ Bá» Ngạn Cung mà má»i ngÆ°á»i nói tá»i, Yến.
Yến, Âu DÆ°Æ¡ng Yến, má»t nam tá» ám má» quyến rÅ© nhÆ° mạn châu sa hoa, má»t VÆ°Æ¡ng Tá» vá»n nên Äược vạn ngÆ°á»i kính ngưỡng cúi lạy nhÆ°ng lại phải gánh chá»u cái tên danh xÆ°ng nghiá»t khi má»i vừa chào Äá»i.
Âu DÆ°Æ¡ng Yến khẽ Äặt tay lên ngá»±c, vết sẹo kia từ lâu Äã lành, từ lâu, rất lâu, từ lúc hắn bắt Äầu Äi theo Huyá»n CÆ¡ lão nhân há»c y thuáºt, vết sẹo nhá» tí teo trên lá»ng ngá»±c của hắn Äã không còn nhìn thấy nữa, thế nhÆ°ng, vì sao cho tá»i táºn bây giá» thá»nh thoảng hắn vẫn cảm thấy lá»ng ngá»±c của mình vẫn Äang mÆ¡ há» Äau âm á»……
Äó là má»t vết sẹo vÄ©nh viá» n không thá» nào xóa Äược, là do ngÆ°á»i cha thân sinh của hắn “ban cho” hắn , những gì hắn làm bây giá» Äá»u là vì “báo Äáp” ông ta, “báo Äáp” bá»n há». Äó là món nợ bá»n há» nợ hắn, mà Äã là nợ thì trÆ°á»c sau gì cÅ©ng phải trả.
VÆ°Æ¡ng vá», là của hắn.
Mạng, cÅ©ng là nợ hắn .
Hắn muá»n bá»n há» trả lại cho hắn từng thứ từng thứ má»t, bất ká» là tá»± nguyá»n, hay là bá» ép buá»c bất Äắc dÄ©, hắn Äá»u phải Äòi lại tất cả những thứ Äã mất.
Nên nhá», là Äòi chứ không phải Äoạt, bá»i vì trong lòng Yến, Äòi lại những thứ của mình vÄ©nh viá» n không bao giá» gá»i là cÆ°á»p Äoạt.
Yến, cung chủ BỠNgạn Cung.
Âu DÆ°Æ¡ng Yến, trÆ°á»ng tôn mà lão Ngôn VÆ°Æ¡ng chÆ°a bao giá» thấy mặt, yêu nghiá»t – Äứa con trai – mà Âu DÆ°Æ¡ng Vô Ngôn Äã tá»± tay hành quyết.
Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng, Äứa trẻ mà Huyá»n CÆ¡ lão nhân Äã nghá»ch thiên ý cứu sá»ng, cÅ©ng là Äá» tá» mà lão Äã truyá»n lại hết má»i y thuáºt của mình.
Thân pháºn nhiá»u nhÆ° váºy, bá»i cảnh phức tạp nhÆ° thế, mà tất cả những gì hắn dá»c sức hoàn thành chá» cÅ©ng có má»t thứ, má»t thứ bắt nguá»n từ má»t chữ háºn.
Có lẽ, chá» có háºn má»i có thá» kéo dài bất táºn chÄng?……
……
Xa xa truyá»n Äến âm thanh càng ngày càng rõ ràng, Äó là tiếng binh khí Äánh nhau va chạm, còn có giá»ng nữ tá» tức giáºn gào thét.
Ta vá»i vàng tiến lên túm lấy Vô Cầu Äang lao nhanh vá» phía trÆ°á»c, Vô Cầu xoay lại nhìn ta khó hiá»u, ta biết hắn muá»n Äến giúp Äỡ, nhÆ°ng mà hắn cÅ©ng phải hiá»u rõ thá»±c lá»±c của chính mình chứ.
Muá»n cứu ngÆ°á»i khác, Äầu tiên có nÄng lá»±c tá»± cứu mình.
Ta kiên quyết kéo hắn trá»n sau má»t thân cây, cách Äó không xa tráºn chém giết diá» n ra giữa hai phe hầu nhÆ° Äã sá»m phân rõ thắng bại. Má»t Äám Än cÆ°á»p trên mặt Äá»u dán nhãn “Ta là cÆ°á»ng Äạo” vây quanh má»t Äám khác chá» có lèo tèo vài má»ng, hình nhÆ° bên trong “vòng vây” còn có hai cô gái.
Bà mẹ nó! Ta á» thầm mắng trong bụng, những tên Äàn ông hiếp Äáp phụ nữ nên biến thành lÅ© bá» hung thá»i hoắc má»i Äáng kiếp!
“Vô Cầu, ‘dược’ còn nhiá»u hay ít?” Ta há»i, trong giá»ng nói pha lẫn sá»± hung tợn.
Vô Cầu có chút khó xá» liếc mắt nhìn ta má»t cái, lá» má» nói: “Nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy…… Không Äủ……”
Ta má»m cÆ°á»i, má»t nụ cÆ°á»i Äầy nham hiá»m, vá» vá» Äầu Vô Cầu: “Không cần nhiá»u lắm Äâu, ngÆ°Æ¡i Äi Äến hạ gục mấy ngÆ°á»i Äang bá» bao vây kia là Äược rá»i.”
Trong nháy mắt, Vô Cầu liá»n sững ngÆ°á»i Äứng hình tại chá»…
ChÆ°Æ¡ng 114:
Kẻ hèn bất tài, “Ma y” Äại nhân.
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 114
Vô Cầu sững sá» ngÆ¡ ngác mất mấy giây, sau Äó quắc Äôi mắt to tròn nhÆ° Äang nhìn quái thú chằm chằm nhìn ta, há»i: “Tá»·… Tá»· không sao chứ?”
Ta vá» Äầu nó, không rảnh giải thích dài dòng, chá» nói: “Nhanh Äi! Nghe lá»i vi sÆ° thì cấm có sai!” Lại cá»c lên sá» khá» nó má»t cái, “Còn lá» má» là mấy ngÆ°á»i á» bên trong không thá» sá»ng sót Äâu!”
Khóe miá»ng Vô Cầu giáºt giáºt hai cái, rá»t cuá»c vẫn ngoan ngoãn xoay ngÆ°á»i chạy tá»i chá» Äám ngÆ°á»i Äánh nhau loạn xá» kia.
Chá» trong chá»p mắt, “Äoàn thá» yếu thế” bên trong vòng vây Äã bá» tiá»u Vô Cầu làm cho gục hết, Äám cÆ°á»ng Äạo còn lại vẻ mặt hiếu kỳ nhìn chằm chằm thằng nhóc Vô Cầu nhá» xíu xìu xiu, cá»ng thêm ta mặt bá»t khÄn kín mít Äang cháºm rãi bÆ°á»c Äến.
Do Äám cÆ°á»ng Äạo nhìn thấy sau khi thằng nhá» Vô Cầu vừa Äến, tiá»n tay vung chút bá»t phấn gì Äó vào không khí, tiếp theo mấy ngÆ°á»i trong vòng vây chá»p mắt Äá»u ngã xuá»ng Äất, bá»i váºy bá»n cÆ°á»ng Äạo cÅ©ng không dám hành Äá»ng thiếu suy nghÄ©, chá» nhìn nó Äầy phòng bá».
Ta bÆ°á»c tá»i phía trÆ°á»c lÆ¡ Äãng chắn trÆ°á»c mặt Vô Cầu, lÆ°ng thẳng nghiêm trang, ra vẻ vài phần khách khí, Äiá»m Äạm cất tiếng: “Các vá» hảo hán, hạnh ngá».”
Bá»n cÆ°á»ng Äạo nhìn ta má»t cái rá»i lại chuyá»n mắt sang má»t ngÆ°á»i khác, má»t ngÆ°á»i vóc dáng trung bình, mặt Äá» má»t chòm râu dê, hai mắt không lá»n lắm nhÆ°ng có chút sắc bén.
Có lẽ ngÆ°á»i kia chính là lão Äại của bá»n chúng.
Ta cá» ý cong cong hai mắt, quay sang tên lão Äại kia ná» má»t nụ cÆ°á»i, ho khan má»t tiếng, lá»n giá»ng lên má»t chút: “Kẻ hèn, Cá»u Trá»ng SÆ¡n, Ma y quán.” Nụ cÆ°á»i của ta cÅ©ng biến mất sau khi lá»i nói của ta vừa kết thúc, nhìn thẳng vào mắt của tên lão Äại kia, tuy sá»t ruá»t vẫn giả vá» ung dung chá» phản ứng của hắn.
Äám cÆ°á»ng Äạo ngÆ°Æ¡i nhìn ta, ta nhìn ngÆ°Æ¡i, ngÆ¡ ngác, có kẻ trong miá»ng còn lầm bầm: “Cá»u Trá»ng SÆ¡n là núi á» Äâu? Ma y quán là chá»n quá»· quái nào?”
Sau khi tên lão Äại kia dùng Äôi mắt ti hí sắc bén của hắn Äảo qua ngÆ°á»i ta bảy tám báºn, má»i khẽ ho má»t tiếng, Äám cÆ°á»ng Äạo kia láºp tức nín bặt.
Lão Äại râu dê ôm quyá»n, bá» dạng con cháu giang há» vô cùng hào khí, trầm giá»ng nói: “Vừa rá»i Äa tạ Ma y Äại nhân tÆ°Æ¡ng trợ!”
Bá»n cÆ°á»ng Äạo còn lại Äá»u tròn xoe hai mắt, tá»±a nhÆ° Äang suy nghÄ© cẩn tháºn xem “Ma y” là nhân váºt nhÆ° thế nào.
Ta cÆ°á»i thầm trong bụng, vẫn là tiá»u lão Äại này có chút từng trải, cÆ°á»i giả lả nói: “Anh hùng không cần khách khí, kẻ hèn làm váºy, tất nhiên là có chuyá»n cần cầu anh hùng, hÆ¡n nữa, ha ha, xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ cÅ©ng không phải kẻ hèn, mà là liá»t Äá» (*) của kẻ hèn.”
(*) Äá» Äá» yếu kém: cách nói khiêm tá»n
Quả nhiên, tên Äầu lÄ©nh cÆ°á»ng Äạo vừa nghe ta nói “có chuyá»n cầu” hắn, thân thá» láºp tức cÄng thẳng, tuy rằng trên mặt vẫn giữ nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng Äã mất vẻ tá»± nhiên.
Yên lặng mấy giây, bá» râu dê há»i ta: “Ma y có chuyá»n gì cần Trầm má» ra tay, cứ viá»c nói ra!”
Ta báºt cÆ°á»i, tất nhiên là cÆ°á»i thành tiếng, tiếng cÆ°á»i rất nhá» này khiến bá» mặt của mấy tên cÆ°á»ng Äạo Äang sợ hãi rõ ràng giáºt giáºt.
“Kẻ hèn muá»n mượn ngá»n núi của Trầm anh hùng dùng má»t chút.”
Câu nói của ta vừa dứt, Äám cÆ°á»ng Äạo kia Äã nhao nhao nhÆ° ong vỡ tá», bừng bừng rút Äao chém vá» phía ta.
Bá»n chúng tÆ°á»ng rằng ta muá»n cÆ°á»p Äá»a bàn của chúng.
Lão Äại râu dê tá»± xÆ°ng là Trầm má» giÆ¡ tay lên chặn cÆ¡n kích Äá»ng của Äám cÆ°á»ng Äạo còn lại, hắn cÆ°á»i lạnh nhìn ta, há»i: “Trầm má» không hiá»u ý của Ma y.”
“Kẻ hèn chẳng qua chá» muá»n kết giao vá»i Trầm anh hùng, kẻ hèn chẳng qua cÅ©ng chá» muá»n cùng liá»t Äá» Äến ngá»n núi của anh hùng trải nghiá»m tháng ngày mà thôi.”
Những Äôi mắt không thá» tin ná»i chÄ©a vá» phía ta, tá»±a nhÆ° muá»n nhìn thấu lá»i nói dá»i trá của ta váºy, nhÆ°ng ta chá» khẽ nhún vai, ra vẻ ta Äây hoàn toàn nghiêm túc ngÆ°Æ¡i tin hay không ká» ngÆ°Æ¡i.
Vô Cầu sau lÆ°ng nhá» giá»ng thì thầm vào tai ta.
“Tá»· Äiên hả?”
“Chẳng biết Trầm anh hùng có Äá»ng ý không?” Ta cá» ép truy vấn hắn, ánh mắt lạnh lùng bất khả cá»± tuyá»t. Nói tháºt chứ, bảo ta giả dạng làm cái nhiá»m vụ nhÆ° thế này tháºt Äúng là rất má»t, xem ra phô bày khí thế kiá»u này tiêu tá»n rất nhiá»u thá» lá»±c ngÆ°á»i ta.
Không biết qua mấy phút, cuá»i cùng Trầm lão Äại tiến lên vài bÆ°á»c, ôm quyá»n trÆ°á»c mặt ta, cao giá»ng nói: “May mắn Äược Ma y tÆ°Æ¡ng trợ thá»±c là cái phúc của Trầm má»!” ã©xmydux.wordpress.comãNói xong, Äôi bàn tay khá»ng lá» của hắn choàng lên vai ta, ta vá»i vàng lén lút lui vá» phía sau má»t bÆ°á»c, khẽ khom lÆ°ng, khách khí trả lá»i: “Anh hùng tiếc anh hùng mà!” á»e, câu thoại mắc ói! Âm thầm lắc Äầu.
Äêm khuya hôm Äó, trong má»t sÆ¡n trại trên má»t ngá»n núi nào Äó á» biên giá»i LÆ°Æ¡ng Quá»c, lá»a trại hừng há»±c.
Vô Cầu kéo tay áo ta, thì thầm vào tai ta há»i: “Tá»· Äá»nh làm gì? Chúng ta sao có thá» làm bạn vá»i cÆ°á»ng Äạo?”
Ta nháy mắt vá»i nó má»t cái, nhá» giá»ng nói: “Äá» nhi ngoan, Äá» vi sÆ° Äích thân dạy cho ngÆ°Æ¡i cách làm sao lấy ít thắng nhiá»u.” Cầm lấy má»t cái Äùi thá» ÄÆ°a tá»i cho nó, nói: “Än Äi, Än no buá»i tá»i má»i có sức.”
Nhóc Vô Cầu vẫn rất quáºt cÆ°á»ng, làm lÆ¡ không nháºn, miá»ng lầm bầm tá» ý bất mãn.
“Ta không thèm Än Äá» của cÆ°á»ng Äạo!”
Ta âm thầm lắc Äầu, thằng nhóc này thá» phi trắng Äen rạch ròi, cÅ©ng chẳng biết thế nào là tá»t là xấu. Không ngá» má»t kẻ tâm tÆ° nhÆ° Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng lại có thá» dạy dá» Äược má»t Äá» Äá» ngây thÆ¡ nhÆ° váºy, ha ha.
TrÆ°á»c tiên Äành mặc ká» thằng nhóc Vô Cầu này Äi, ta lại ôm vò rượu Äi má»t vòng rót Äầy cho Äám cÆ°á»p.
“Không Äược! Ma y cÅ©ng phải uá»ng! Không thá» chá» có bá»n ta uá»ng thôi!”
“Phải phải! Ma y Äá»i bát! Cầm cái bát nhá» xíu nhÆ° váºy giá»ng Äàn bà lắm!”
“Ôi… hic. . . ka. . . tay của Ma y Äại nhân sao mà trắng nõn giá»ng. . .”
Vừa nghiêng Äầu liá»n thấy bàn tay của Vô Cầu Äang sá» chá» thắt lÆ°ng, chắc chắn là mò dược phấn, ta khẽ lắc Äầu vá»i nó, quay sang tên cÆ°á»p ngu ngá»c to gan Äám ra tay “Äùa giỡn Ma y” kia cÆ°á»i lạnh, khẽ nói: “Kẻ hèn bất tài, kẻ hèn háºn nhất ngÆ°á»i khác nói kẻ hèn —— giá»ng Äàn bà!” Tay phải Äã dùng tá»c Äá» tên bắn thò ra thụt vào, ngón giữa cong lại búng má»t cái, ta híp mắt há»i tên cÆ°á»p Äang há miá»ng ngây ngá»c kia: “Thế nào?”
Tên cÆ°á»p ngu ngá»c ngẩn ngÆ°á»i, miá»ng lá»ch Äi, há»i ngược lại ta: “Cái gì thế nào?”
Ta hừ qua lá» mÅ©i, cÆ°á»i lạnh nói: “Có cảm thấy thân thá» hÆ¡i nóng không, huynh Äá»?”
Tên cÆ°á»p xúi quẩy không có mắt dám “khinh bạc” ta trong nháy mắt ngây ngÆ°á»i, má»t lát sau má»i lắp bắp Äá»a má» miá»ng hét lên: “NgÆ°Æ¡i ** Äã hạ thứ Äá»c quái ác gì trên ngÆ°á»i lão tá»?”
Ta ná» nụ cÆ°á»i, ngÆ°á»c mắt nhìn vá» phía Trầm trại chủ râu dê, cÅ©ng nên cho tên Äầu lÄ©nh cÆ°á»ng Äạo kia chút mặt mÅ©i, vì váºy, ta hạ thấp thân pháºn, há»i ý kiến Trầm trại chủ: ã©xmydux.wordpress.comã”Kẻ hèn mạo muá»i quá, kẻ hèn nhất thá»i không nhá»n Äược Äã thay Trầm anh hùng dạy dá» tên thủ hạ không biết chừng má»±c.” Rõ ràng ta chính là trần thuáºt má»t chuyá»n có thá»±c, nhÆ°ng ta nói vá»i hắn, báo cho hắn biết, cho dù có ná» mặt mÅ©i hắn cỡ nào, ai bảo trong thiên hạ chá» có má»t Ma y, mà cÆ°á»ng Äạo Äầu lÄ©nh thì. . . khụ khụ, có bao nhiêu ngá»n núi thì cÅ©ng có bấy nhiêu Äầu lÄ©nh. . .
Trầm Äầu lÄ©nh nhìn ta má»t cái, lại nhìn vá» phía tên thủ hạ ngu si Äang sợ Äến ná»i sắc mặt khẩn trÆ°Æ¡ng sắp biến thành màu gan heo, lạnh lùng ra lá»nh: “Ká» từ hôm nay trá» Äi, Ma y Äại nhân chính là quân sÆ° của Trầm má» ta, sau này ai dám cả gan bất kính vá»i Ma y chính là bất kính vá»i Trầm má»! Nghe rõ cả chÆ°a?”
Cả Äám cÆ°á»ng Äạo nhìn nhau ngÆ¡ ngác, lưỡng lá»± không muá»n gáºt Äầu, có trá»i chứng giám những kẻ làm cÆ°á»ng Äạo nhÆ° bá»n há» cần có quân sÆ° làm Äếch gì.
“Có nghe hay không?” Má»t tiếng hét lá»n, Äá»ng lá»a cÅ©ng bá» chấn Äá»ng ná» lép bép.
Rá»t cục, má»i ngÆ°á»i cùng Äá»ng thanh nói: “Dạ—— “
Lúc này Trầm Äầu lÄ©nh má»i cÆ°á»i thoả mãn, tay vuá»t vuá»t chòm râu dê, cÆ°á»i vá»i ta: “Quân sÆ°, từ nay vá» sau chúng ta chính là ngÆ°á»i má»t nhà rá»i. Tên tiá»u tá» Äầu Äất này thèm nữ nhân Äến Äiên rá»i, quân sÆ° Äừng nên tính toán vá»i hắn, hay là giải Äá»c cho hắn Äi.” Quay sang tên Äầu Äất bá» ta “hạ Äá»c” tức giáºn quát, “Tiá»u tá» ngÆ°Æ¡i còn không mau mau nháºn lá»i vá»i quân sÆ°! Ngá»c ra Äó làm gì!”
Äầu Äất sá»ng sá»t, láºp tức ná»nh ná»t cÆ°á»i nói vá»i ta: “Quân sÆ° tha mạng ~ quân sÆ° khai ân ~~ tiá»u nhân miá»ng chó không má»c Äược ngà voi! Tiá»u nhân. . .”
“Äược rá»i!” Ta lÆ°á»m hắn má»t cái, lạnh lùng nói: “SÆ¡n trại trên dÆ°á»i tất nhiên là nghe theo lá»i Trầm lão Äại mà làm, nhÆ°ng kẻ hèn Äây cÅ©ng không phải dá» Äá»i phó, Äiá»u kiêng kỵ của ta hy vá»ng các vá» huynh Äá» Äá»u ghi tạc trong lòng lòng, chá» có tái phạm!”
Äám cÆ°á»ng Äạo hít má»t hÆ¡i khí lạnh, không nói má»t lá»i.
Ta thoả mãn nhìn má»i ngÆ°á»i chung quanh xong, cháºm rãi ÄÆ°a tay phải lên, ngón giữa nhẹ nhàng bắn ra, xoay ngÆ°á»i cất bÆ°á»c Äá»nh Äi qua chá» Vô Cầu.
“Quân sÆ°. . . váºy ta. . .”
Ta bá»±c bá»i nói: “Giải rá»i!”
“Ôi, cảm tạ quân sÆ°, cảm tạ quân sÆ°!”
Vừa trá» lại chá» ngá»i, tiá»u Vô Cầu liá»n ghé vào tai ta há»i: “Tá»· hạ Äá»c lúc nào thế? Sao ta không thấy?”
Ta cÆ°á»i nhẹ má»t tiếng, thì thầm: “Thứ ta hạ chính là ‘tâm Äá»c’. Ha ha. . .”
“Tâm Äá»c?” Vô Cầu vừa lầm bầm lặp lại, vừa cau mày suy nghÄ©.
Ta nín cÆ°á»i sắp bá» bụng! Ta làm gì biết hạ Äá»c, chẳng qua chá» lợi dụng ná»i sợ hãi trong lòng bá»n chúng Äá»i vá»i Ma y mà lừa gạt chúng thôi! NgÆ°Æ¡i nghÄ© thá» xem, lúc Ma y Äại nhân chá» vào mặt ngÆ°Æ¡i nói: aizz, ta hạ Äá»c ngÆ°Æ¡i rá»i, thế nào, dá» chá»u không? NgÆ°Æ¡i có thá» không sợ? Không chết khiếp sao? ! Ai dám hoài nghi thá»±c giả trong lá»i nói từ miá»ng Ma y Äại nhân chứ? NgÆ°Æ¡i dám dùng tính má»nh Äá» Äánh cược sao? Hắc hắc, ngÆ°Æ¡i không dám, váºy tên cÆ°á»ng Äạo Äầu Äất kia làm sao dám?
Ta bên Äây Äang âm thầm Äắc ý, Trầm lão Äại bên kia ung dung cất lá»i, dá»a ta sá»c nặng.
“Ha ha, các huynh Äá» có phải thèm nữ nhân muá»n Äiên rá»i hay không? Hai nữ tá» hôm nay bắt Äược tháºt Äúng là Äại mỹ nhân! Theo quy củ trÆ°á»c giá», ai thắng Äêm nay, tiá»u mỹ nhân sẽ thuá»c vá» kẻ Äó!”
Nhìn thấy hai cô gái Äã bá» bá»n tên cÆ°á»ng Äạo khuôn mặt vô cùng bá» á»i bắt Äầu Äè lên, tháºt sá»± là quần áo xá»c xá»ch, tóc tai lòa xòa. . . Tháºt Äáng thÆ°Æ¡ng. . .
Nếu không ra tay mỹ nữ sẽ bá» yêu nhân giày xéo mất, ta vá»i vàng Äứng dáºy, hét lá»n: “Khoan Äã —— “
Má»i ngÆ°á»i Äá»ng loạt nhìn vá» phía ta, những Äôi ánh mắt hừng há»±c lá»a cháy.
ChÆ°Æ¡ng 115:
Vì giành mỹ nhân, so dÅ©ng so mÆ°u!
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 115
Tiếng hét này của ta ngoại trừ trêu chá»c má»t Äám cÆ°á»ng Äạo Äang bá» dục há»a thiêu Äá»t, còn hân hạnh chiếm Äược sá»± Æ°u ái của má»t vá» mỹ nữ tuyá»t sắc nào Äó. Ánh mắt quay lại mê ngÆ°á»i kia, má»t ánh mắt kinh hãi trong lÆ¡ Äãng kia, nếu nhÆ° ta là má»t ngÆ°á»i Äàn ông tuyá»t Äá»i sẽ bá» nhào lao tá»i… khụ khụ…
Kỳ thá»±c, Äiá»u ta muá»n nói rõ chính là, cô gái kia tháºt Äúng là má»t ngÆ°á»i Äẹp tuyá»t sắc! NgÆ°á»i Äẹp có thá» có rất nhiá»u, nhÆ°ng có thá» Äược xÆ°ng là tuyá»t sắc từ cá» chí kim chá» có thá» Äếm Äược trên Äầu ngón tay, mà nàng kia chính là má»t trong sá» Äó.
Thảm rá»i! ~~~ nếu nhÆ° tiá»u mỹ nhân này rÆ¡i vào tay của má»t tên cÆ°á»ng Äạo nào Äó thì thảm hết sức? Ta nhất Äá»nh phải cứu nàng! Nhất Äá»nh!
“Tá»· nhìn cái gì váºy?” Vô Cầu len lén giáºt tay áo ta, ta không Äá» ý tá»i nó, vá»i vàng bÆ°á»c nhanh tá»i dang rá»ng hai tay chắn trÆ°á»c ngÆ°á»i hai cô gái, Äảo mắt nhìn chung quanh Äám cÆ°á»ng Äạo Äang vây vòng tròn, ung dung nói: “Các huynh Äá» chá» vá»i!”
NgÆ°á»i vẫn Äang vững vàng ngá»i trên ghế lúc này cÅ©ng chá» có Trầm lão Äại và nhóc Vô Cầu mà thôi.
“Có phải quân sÆ° Äá» ý ngÆ°á»i nào rá»i không?” Trầm lão Äại mặt mang ý cÆ°á»i nhìn ta chằm chằm, khuôn mặt nín cÆ°á»i của hắn tháºt sá»± khiến ta muá»n lao tá»i nhá» sạch chòm râu dê của hắn.
Ta cÅ©ng không khách khí, vá»i Äáp: “Kẻ hèn bất tài Äá» ý cả hai ngÆ°á»i!”
“Phụttt ——” là âm thanh phát ra từ miá»ng nhóc Vô Cầu, ngoài ra còn có những âm thanh bất mãn khác trong nháy mắt át Äi tiếng Äá»ng do Vô Cầu tạo ra.
Trầm lão Äại nhìn ta hÆ¡i chút khó xá», má»t lúc lâu hắn má» miá»ng nói: “Quân sÆ° a, các huynh Äá» trong sÆ¡n trại Äá»u Äã theo Trầm má» ta nhiá»u nÄm, Äá»u là những huynh Äá» cùng Trầm má» Äá»ng sinh cá»ng tá», Trầm má» chÆ°a bao giá» vì bất kỳ má»t ai trong sá» há» mà phá hủy quy củ của sÆ¡n trại, ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không thá» vì quân sÆ° mà phá há»ng quy củ này. Quy củ xÆ°a nay… ai thắng mỹ nhân thuá»c vá» ngÆ°á»i Äó!”
Äám lang sói vá»i những Äôi mắt xanh lè hau háu kia vừa nghe Trầm râu dê nói nhÆ° váºy, tất cả Äá»u tá»nh táo tinh thần, ai nấy lần lượt xắn tay áo lên chuẩn bá» Äánh nhau, cÅ©ng may là ta Äã có chuẩn bá» trÆ°á»c, vá»i tiếp lá»i Trầm râu dê, cÆ°á»i hì hì nói: ã©xmydux.wordpress.comã”Trầm lão Äại nói rất Äúng, chẳng qua là kẻ hèn bất tài, có má»t phÆ°Æ¡ng pháp tá»· thí tÆ°Æ¡ng Äá»i ôn hòa muá»n Äá» cá» vá»i chÆ° vá» huynh Äá» trong trại.” Phát hiá»n ánh mắt Trầm lão Äại thoáng vẻ trầm ngâm, ta lại tÄng cÆ°á»ng tấn công, “Các huynh Äá» bình thÆ°á»ng Äá»u “vÅ© Äao lá»ng thÆ°Æ¡ng” vá»i ngÆ°á»i ngoài rá»i, cho dù là tiá»u mỹ nhân này có Äẹp Äến mức nào chÄng nữa, cÅ©ng không Äáng Äá» anh em má»t nhà rút Äao bạt kiếm vá»i nhau! Äao thÆ°Æ¡ng kia làm gì có mắt, ngá» thÆ°Æ¡ng phải vá» huynh Äá» nào cÅ©ng Äá»u không hay, Äúng không?” Ánh mắt Äầy thiá»n ý, ta nhìn thẳng Trầm lão Äại, cho Äến lúc hắn khẽ gáºt Äầu, ta má»i an tâm má»t chút.
“Quân sÆ° nói rất phải, chẳng biết quân sÆ° có cao kiến gì?” Trầm lão Äại Äã lên tiếng, còn Äám lục lâm cÆ°á»ng Äạo kia mặc dù không hiá»u viá»c Äám hán tá» sÆ¡n dã bá»n há» dá»±a vào sức mạnh tay chân Äấu võ tá»· thí vá»i nhau thì có gì không thích hợp, nhÆ°ng cÅ©ng không nói gì, Äá»u nhìn vào ta, chá» Äợi ta mau chóng nói ra má»t cách thức tá»· thí, Äá» bá»n há» tá»c chiến tá»c thắng, ôm tiá»u mỹ nhân vào phòng.
Ta ná» má»t nụ cÆ°á»i, nói: “Thi vÄn tuy rằng an toàn, nhÆ°ng không thích hợp vá»i hào khí của chÆ° vá» huynh Äá».”
Má»t loạt những cái Äầu Äá»ng ý gáºt gáºt.
Ta ngÆ°á»c lên trá»i cầu xin cho mÆ°u kế nho nhá» của ta có thá» thành công, A di Äà pháºt!
“á» Äây có hai mỹ nữ, váºy huynh Äá» chúng ta sẽ thi hai Äá» mục là Äược rá»i, ngÆ°á»i nào thắng ngÆ°á»i Äó Äược chá»n má»t mỹ nhân, thế nào?” Ta khoái chí nhìn quanh má»i ngÆ°á»i, tất cả Äá»u tán thành gáºt Äầu, ta tiếp tục nói, “Äầu tiên, chúng ta thi sức mạnh! Huynh Äá» chúng ta Äá»u là những nam nhân hán tá» hiếm có trong vòng trÄm dặm quanh Äây! Cuá»c tá»· thí sức mạnh này nhất Äá»nh không thá» thiếu Äược, các vá» nói có Äúng hay không?”
“Äúng váºy!”
“Không sai —— “
“Phải Äó phải Äó!”
Ta cÆ°á»i nhìn vá» phía Trầm lão Äại, Äiá»m tÄ©nh nói: “Äá» thứ hai—— thi can Äảm! Ai dám cho tay vào chảo dầu sôi sùng sục mà không bá» rán chín thì sẽ thắng!” Ta cá» ý nhấn mạnh hai chữ “rán chín”! Không dá»a chết Äám cÆ°á»ng Äạo háo sắc kia má»i là lạ!
Quả nhiên, toàn bá» cÆ°á»ng Äạo khóe miá»ng giáºt giáºt, những tiếng suýt xoa thay nhau ná»i lên liên tục.
“Cái Äó…” Có lẽ Trầm lão Äại cảm thấy lá»i ta nói còn Äẫm máu hÆ¡n, nên chần chừ chÆ°a trả lá»i, ta chá» có thá» tá»± quyết Äá»nh, tá»± biên tá»± diá» n má»t mình.
Ta lách qua Äám ngÆ°á»i, Äi tá»i cạnh nhóc Vô Cầu, dặn nó: “Vô Cầu Äi tìm cho vi sÆ° má»t rá» trứng gà má»i mẻ lại Äây, sau Äó dá»±ng má»t cái giá treo chảo nhóm lá»a, trong chảo Äá» Äầy dầu vào!”
Vô Cầu ÄÆ¡ mặt nhìn ta, khó khÄn lắm má»i “dạ” má»t tiếng, co giò bÆ°á»c Äi, trong khoảnh khắc lúc nhóc Vô Cầu bÆ°á»c ngang qua vai ta, ta nhanh chóng bá» nhá» vào tai nó má»t câu, thằng nhóc này cÅ©ng rất thông minh, vẻ mặt tá»nh bÆ¡ nhÆ° không có gì bÆ°á»c qua ngÆ°á»i ta, không há» liếc nhìn ta má»t cái, chá» là kéo dài thá»i gian hai bá»n ta lÆ°á»t qua nhau thêm má»t hai giây. Ta biết nó Äã nghe Äược.
Chá» trong chá»c lát, Vô Cầu Äã ôm má»t rá» trứng quay lại, phía sau còn có ba ngÆ°á»i Äang vác theo má»t chảo dầu.
Giá treo dá»±ng chắc chắn, chảo dầu trên Äá»ng lá»a Äược tiếp tục Äun nóng, dầu sôi trào cuá»n cuá»n.
Ta lá»n tiếng ho khan vài cái, thu hút lại sá»± chú ý của Äám cÆ°á»ng Äạo, Äá»ng thá»i cÅ©ng ÄÆ°a ánh mắt Äang dán vào chảo dầu của bá»n chúng quay lại phía mình, khách khí nói vá»i má»i ngÆ°á»i: “Các huynh Äá», chúng ta thi Äá» mục thứ nhất trÆ°á»c, dầu này cứ Äá» nó tiếp tục sôi Äi, Äừng Äá» ý!” Ta nhắc tá»i chảo dầu, liá»n nghe thấy những âm thanh hít vào khá rõ.
“Má»i các vá» huynh Äá» má»t ngÆ°á»i lấy má»t quả trứng gà Äặt á» giữa lòng bàn tay từ từ nắm chặt tay lại, Äợi ta nói ‘Bắt Äầu’ má»i ngÆ°á»i sẽ cùng lúc dùng lá»±c, ai bóp nát trứng gà trong tay trÆ°á»c chính là ngÆ°á»i thắng, xin các vá» huynh Äá» chú ý, ã©xmydux.wordpress.comãá» Äây má»i ngÆ°á»i so lá»±c bàn tay, Äá» xem ai dùng lá»±c của lòng bày bón nát trứng gà!” Ta tá»t bụng “giải thích” chi tiết quy tắc trò chÆ¡i cho bá»n há», nhÆ°ng bá»n há» lại không biết Äiá»u, ai nấy nhìn ta chằm chặp Äầy khinh thÆ°á»ng bá»c má»t quả trứng gà ra nắm trong lòng bàn tay, có kẻ còn ra vẻ ta Äây tay cầm trứng gà, lắc mông vẫy vẫy cái “Äuôi chó” diá» u võ dÆ°Æ¡ng oai.
Ta cÅ©ng nhặt lấy má»t quả trứng gà trong rá», cháºm rãi Äi tá»i chá» Trầm lão Äại, cÆ°á»i há»i hắn: “Trầm lão Äại có muá»n tham gia cùng hay không?”
Hắn híp Äôi mắt vá»n Äã không Äược lá»n lắm, cÆ°á»i lắc Äầu, trả lá»i: “Ta trÆ°á»c giá» không tham dá»±, quân sÆ° cùng bá»n chúng chÆ¡i là Äược rá»i.”
Ta thấy váºy liá»n quay sang Äám cÆ°á»ng Äạo, nói: “Bắt Äầu —— “
MÆ°á»i mấy giây trôi qua, Äám cÆ°á»ng Äạo không còn giữ Äược vẻ khí Äá»nh thần nhàn nhÆ° trÆ°á»c, Äầu mày nhíu chặt, mặt mÅ©i nhÄn nhúm, má»m miá»ng méo mó, ai nấy nghiến rÄng nghiến lợi, nhÆ°ng không kẻ nào bóp nát Äược quả trứng gà nhá» xíu trong lòng bàn tay. Ta thấy thá»i cÆ¡ Äã Äến, Äá» ngừa xảy ra biến cá», cÅ©ng vá»i vàng bóp quả trứng gà trong tay lại…
Trứng gà hoàn toàn bá» ta bóp nát.
Má»i ngÆ°á»i Äá»ng loạt nhìn vá» phía ta, bá» mặt ai nấy Äá»u không thá» tin ná»i, có kẻ còn ÄÆ°a quả trứng trong tay hắn cho ta, bảo rằng vá» quả trứng gà của hắn không giá»ng vá»i những quả trứng gà khác, rằng ta chắc chắn không thá» bóp nát, ta cÆ°á»i Äón lấy, nhẹ nhàng dùng sức, trứng gà vẫn vỡ nát.
Trong tay LÄng mẹ kế ta không có quả trứng nào là bóp không vỡ! Ha ha ~~~
“Äiá»u này sao có thá»? Quân sÆ° vóc ngÆ°á»i thế này mà cÅ©ng có thá» bóp nát?”
“Ta không tin! Äây rõ ràng có dá»i trá! Quả trứng của quân sÆ° và của ta không giá»ng nhau!”
“Cái này không thá» tính, lão Äại! ~~ “
Ta buá»n cÆ°á»i nhìn Äám cÆ°á»ng Äạo bắt Äầu giá» trò, dùng dÆ° quang liếc nhìn Trầm lão Äại ngÆ°á»i duy nhất còn biết suy nghÄ© á» Äây, Äá» xem hắn nói nhÆ° thế nào.
“Lúc Äặt ra quy củ Äâu có ai phản Äá»i, bây giá» quân sÆ° thắng rá»i các ngÆ°Æ¡i sao có thá» Äá»i ý? Äây không phải là viá»c mà những huynh Äá» theo Trầm má» ta có thá» làm!”
Má»i ngÆ°á»i ngáºm miá»ng nín thinh.
“Mục thứ nhất so sức mạnh, quân sÆ° thắng. Má»i quân sÆ° chá»n má»t trong hai mỹ nhân kia!” Trầm lão Äại giải quyết dứt khoát, nhìn ta Äầy tán thÆ°á»ng.
Ta hít sâu má»t hÆ¡i, nhìn vá» phía hai vá» mỹ nữ tay chân bá» trói chặt, miá»ng bá» buá»c giẻ kín mít. Má»t ngÆ°á»i trừng mắt tròn nhÆ° quả chuông oán háºn nhìn ta, có lẽ nàng háºn không thá» sá» dụng ánh mắt xé toạc ta ra, còn ngÆ°á»i kia, má»t vá» siêu cấp mỹ nữ sắc Äẹp kinh ngÆ°á»i Äang nhìn ta hình nhÆ° thấp thoáng ý cÆ°á»i. Trá»i ạ, ta không nhìn lầm chứ? Mỹ nữ Äang cÆ°á»i vá»i ta? CÆ°á»i vá»i má»t tên sắc ma sắp sá»a “khinh bạc” nàng, có ý Äá» xấu xa vá»i nàng Æ°?
Trong lúc nhất thá»i ta có chút hoang mang.
“Quân sÆ° Äã chá»n Äược rá»i chứ?” Trầm lão Äại há»i ta.
Ta vá»i hoàn há»n, gáºt Äầu nói: “Phải, kẻ hèn Äã sá»m chá»n Äược rá»i, kẻ hèn muá»n cả hai ngÆ°á»i.”
Trầm lão Äại sá»ng sá»t má»t chút, lại cÆ°á»i phá lên nói: “Váºy quân sÆ° cÅ©ng phải thắng cuá»c tá»· thí thứ hai má»i Äược! Ha ha ha…”
Ta gáºt Äầu nhẹ vá»i hắn, tiếp theo quay sang Äám ngÆ°á»i bá» thua không tâm phục kia nói: “Mục thứ hai, so dÅ©ng khí. Bây giá» dầu cÅ©ng Äã sôi, vá» huynh Äá» nào có can Äảm nhúng hai tay vào chảo dầu mà vẫn hoàn hảo không tá»n hao gì, chính là ngÆ°á»i thắng.”
Ná»a nén hÆ°Æ¡ng trôi qua, chá» có ba tên bá» mỹ sắc mê hoặc không muá»n sá»ng Äến Äứng trÆ°á»c chảo dầu, nhÆ°ng cÅ©ng chá» Äứng Äó thôi chứ ngay cả tay cÅ©ng chÆ°a dám thò ra thụt vào.
Có ngÆ°á»i bắt Äầu chá» không ná»i nữa, muá»n tìm cách khác, la lá»n: “Lão Äại! Ai mà dám thò tay vào chảo dầu chứ? Äây rõ ràng là quân sÆ° Äang làm khó chúng ta! Chúng ta cứ viá»c nhÆ°á»ng cho quân sÆ° chá»n má»t tiá»u mỹ nhân, còn lại má»t ngÆ°á»i chúng ta vẫn theo quy củ trÆ°á»c giá» so tài thắng thua Äi?”
“Lão Äại ta tán thành!”
“Äúng váºy Äúng váºy! Ta cÅ©ng tán thành! —— “
Ngay lúc môi Trầm lão Äại vừa hé ra Äá»nh nói, ta Äã lên tiếng trÆ°á»c.
“Khoan Äã ——” nói xong, ta cháºm rãi Äi tá»i Äứng trÆ°á»c chảo dầu sôi Äang sùng sục, cháºm rãi xắn tay áo lên, cháºm rãi ÄÆ°a tay trên phía trên chảo dầu tiếp theo nhanh chóng nhúng tay xuá»ng phía dÆ°á»i…
“Ahhhhhhh —— “
“Trá»i! —— “
“Con mẹ nó không muá»n sá»ng hả!”
“Tiá»u tá» này tháºt Äúng là liá»u mạng chá» vì má»t nữ nhân a!”
Kẻ thì nhắm mắt, kẻ thì thét chói tai, còn có má»t thằng nhóc tì khó Æ°a chạy tá»i ôm lấy thắt lÆ°ng ta lôi ta ra ngoài…
Hầu nhÆ° cùng thá»i khắc Äó, má»t ngÆ°á»i cÆ°á»i vang lên tuyên bá»: “Mục thứ hai, so can Äảm, quân sÆ° thắng!”
Nhìn lại, ngÆ°á»i nào Äó Äang nhàn nhã dùng tay áo của Vô Cầu chùi dầu mỡ dính trên tay. Ha ha.
ChÆ°Æ¡ng 116:
Äá» nhất mỹ nhân, danh bất hÆ° truyá»n.
Edit: DuDu
Chá»nh sá»a: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 116
Cho dù bá»n cÆ°á»ng Äạo cá»±c kì Äau lòng, cho dù trong mắt chúng vẫn còn ôm ná»i oán háºn, nhÆ°ng vẫn phải cam chá»u nghe theo lá»i của Trầm lão Äại ÄÆ°a ta cùng hai vá» tiá»u mỹ nhân vào “Äá»ng phòng”.
Vào Äến cá»a, ta xoay ngÆ°á»i, hai tay chắn ngang khung cá»a, ngÄn bá»n cÆ°á»ng Äạo á» bên ngoài, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± Äắc nói: “Các huynh Äá» không cần ÄÆ°a tiá» n nữa, Äây gá»i là ‘Äêm xuân má»t khắc Äáng ngàn vàng’ (xuân tiêu khá» Äoản), ngày mai chúng ta lại trò chuyá»n!~~~”
Còn chÆ°a dứt lá»i, má»t câu “Äêm xuân” làm ánh mắt mấy tên kia từ ghen ghét Äá» ká» chuyá»n sang Äiên cuá»ng, chá» mong Äược xẻo thá»t lá»t da ta ngay tức khắc……
“Tụ táºp trÆ°á»c cá»a phòng quân sÆ° làm gì?! Tất cả trá» vá»!”
Cho Äến khi Trầm lão Äại từ xa quát lên má»t câu, mấy tên gia há»a kia má»i cuá»n xéo. Ta cÆ°á»i nhạt vá»i hắn, tá» vẻ biết Æ¡n, hắn cÅ©ng gáºt Äầu cÆ°á»i vá»i ta, ung dung xoay ngÆ°á»i, tá»± giác biến Äi.
Giá» thì có thá» thá» phào Äược rá»i.
Vá»i vàng Äóng chặt cá»a, quay Äầu phân phó Vô Cầu: “Mau cá»i dây thừng trên ngÆ°á»i bá»n há» ra!”
Tiá»u Vô Cầu “o'” má»t tiếng bắt tay vào “làm viá»c”, ta cÅ©ng chạy vá»i tá»i bên cạnh vá» tuyá»t thế mÄ© nhân kia, cá»i trói cho nàng, lại không lÆ°á»ng Äược ngay khi ta vừa tháo Äược sợi dây thừng kia, còn chÆ°a ká»p lấy miếng vải nhét trong miá»ng tiá»u mÄ© nhân ra, chẳng hiá»u sao thắt lÆ°ng của lão nÆ°Æ¡ng Äá»t nhiên bá» má»t sức mạnh ác liá»t tấn công.
“Úi……” Ôm lấy thắt lÆ°ng, ta nhÄn mặt nhìn kẻ Äầu sá», “Cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i làm gì váºy?!” NND, lão nÆ°Æ¡ng cứu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn lấy oán trả Æ¡n muá»n giết chết ta! Ông trá»i sao lần nào cÅ©ng chá»ng lại ta hết váºy?! Lẽ nào làm ngÆ°á»i gian xảo má»t chút thì phải chá»u váºy sao?!
Vô Cầu giáºn Äiên lên, má»t tay xoa xoa mát-xa thắt lÆ°ng cho ta, tay kia chá» thẳng vào nữ tá» ngoan Äá»c dám Äánh lén lão nÆ°Æ¡ng, hung hãn nói: “NgÆ°Æ¡i dám làm váºy sao?! SÆ° phụ ta sẽ không tha cho ngÆ°Æ¡i! Thầy sẽ hạ Äá»c làm cho mặt ngÆ°Æ¡i chi chít mụn mủ tanh tÆ°á»i, mùi hôi thá»i khắm khú khiến má»i ngÆ°á»i cách xa mÆ°á»i dặm mà ngá»i Äược cÅ©ng thấy buá»n nôn, ai nấy Äá»u trá»n tránh ngÆ°Æ¡i nhÆ° rắn rết! NgÆ°Æ¡i sẽ bá» ngÆ°á»i gặp ngÆ°á»i Äánh, chính bản thân ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thẹn Äến ná»i không dám soi gÆ°Æ¡ng! NgÆ°Æ¡i sẽ bá» hình dạng chính mình hù chết!”
Ngay cả ta nghe mà cÅ©ng rợn tóc gáy, thằng nhá» Vô Cầu này tháºt là ngoan Äá»c!
Tiá»u mỹ nữ kia tuy trong lòng sợ hãi cá»±c Äá» nhÆ°ng ngoài miá»ng cÅ©ng không chá»u thiá»t, Äấu khẩu vá»i Vô Cầu: “Cả ngÆ°Æ¡i cùng tên sÆ° phụ của ngÆ°á»i Äá»u không phải ngÆ°á»i tá»t lành gì! Äá»u là dâm tặc! Các ngÆ°Æ¡i muá»n…… muá»n……” Nhìn sang tuyá»t thế Äại mỹ nữ, lại nhìn sang chúng ta ánh mắt càng thêm phẫn ná», duá»i cánh tay trá»±c tiếp chá» thẳng vào mặt ta, hung hÄng nói, “Nhất là ngÆ°Æ¡i, tên dâm tặc Äầu lÄ©nh này, còn muá»n khinh bạc cợt nhả tam…… tiá»u thÆ° nhà ta!”
Tháºt oan uá»ng cho ta mà.
Bất Äắc dÄ© vá» nhìn tiá»u mỹ nữ kiêu ngạo mặt hếch lên trá»i kia má»t cái, thá» dài Äá»nh bụng giải thích cho nàng ta má»t chút cái gì gá»i là “Anh hùng cứu mỹ nhân”, kết quả, Äại mỹ nữ Äẹp Äến trá»i long Äất lá» kia khoan thai má» miá»ng.
Tuyá»t thế mỹ nữ ngÆ°ng mắt má»m cÆ°á»i, khẽ cúi chào ta, rất lá» Äá» nói: “Æ n cứu mạng của Ma y Äại nhân, tiá»u nữ tá» Má» Dung Uyá»n sẽ ghi nhá» suá»t Äá»i.”
Giá»ng nói nàng tá»±a ánh nắng Äầu xuân sÆ°á»i ấm lòng ngÆ°á»i, nhất cá» nhất Äá»ng trong lúc lÆ¡ Äãng của nàng Äem giá»ng nói, mỹ mạo, tài hoa thá» kết hợp má»t cách tá»± nhiên trên ngÆ°á»i nàng.
Má» Dung Uyá»n? Cái tên này êm tai thiá»t! Má»t tuyá»t thế mỹ nữ nhÆ° váºy phải xứng vá»i má»t cái tên xuất trần thoát tục!
Má»t giây sau, hai tiếng “Ah –” cùng Äá»ng thá»i báºt ra.
“Trá»i Æ¡i! Tam tiá»u thÆ° ngÆ°á»i…… ngÆ°á»i làm sao?!” Tiá»u mỹ nữ vừa nãy Äá vào hông ta má»t cÆ°á»c hai mắt trợn tròn, không thá» tin ná»i nhìn tuyá»t thế mỹ nhân Má» Dung Uyá»n.
“A! NgÆ°Æ¡i là –” Ta vừa má»i há miá»ng, hai con ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Äá»t ngá»t trừng lá»n, dùng khẩu hình há»i, “ThÆ°Æ¡ng mân Tam công chúa?!”
Má» Dung Uyá»n không Äếm xá»a Äến tiá»u mỹ nữ Äang vạn phần sá»ng sá»t kia, thản nhiên cÆ°á»i vá»i ta, khẽ gáºt Äầu.
Tiá»u Vô Cầu quá choáng váng, vá»i vàng túm lấy tay áo ta, vẫn trừng mắt nhìn tiá»u mỹ nữ nó cho là không biết tá»t xấu kia.
Ta gỡ tay Vô Cầu ra, thân mình xiêu vẹo Äi tá»i ngá»i xuá»ng giÆ°á»ng, nhá» giá»ng nói vá»i Vô Cầu: “Vô Cầu, chú ý hành Äá»ng của ngÆ°Æ¡i, ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là nam tá» hán Äại trượng phu sao có thá» cùng mỹ nữ so bì tá» nạnh, còn không xin lá»i ngÆ°á»i ta.”
Vô Cầu ngây ngÆ°á»i, liếc mắt nhìn ta, ta còn tÆ°á»ng nó sẽ thà chết không theo, không thá» tin ná»i nó lại khom ngÆ°á»i vá»i nữ tá» kia, coi nhÆ° khách sáo nói má»t câu “Xin lá»i!”
Má» Dung Uyá»n má»m cÆ°á»i vá»i ta, lại hÆ°á»ng vá» ngÆ°á»i Äang bÄ©u môi không chá»u lên tiếng trả lá»i, giá»ng nói mang theo ba phần nghiêm khắc mắng: “Tiá»u Nhá», mau nháºn lá»i vá»i Ma y Äại nhân! Còn cả cao Äá» của ma y Äại nhân nữa! Nhanh lên!”
Cô gái tên Tiá»u Nhá» miá»ng méo xá»ch, ánh mắt vẫn mang theo vài phần lá»a giáºn trừng trừng nhìn ta, vài giây sau, không tình nguyá»n cúi ngÆ°á»i, nói vá»i tá»c Äá» cá»±c nhanh: “Tiá»u Nhá» xin chá»u tá»i vá»i Ma y Äại nhân!Mong ma y Äại nhân tha thứ!” Tiếp theo, mÅ©i chân vừa chuyá»n, ngay cả mí mắt cÅ©ng không thèm ngÆ°á»c lên, nói vá»i Vô Cầu: “Xin lá»i!” Vừa nói vừa nghiến rÄng nghiến lợi.
Tiá»u Vô Cầu liếc mắt nhìn nàng má»t cái, cÅ©ng không thèm lên tiếng trả lá»i. Ta tức cÆ°á»i nhìn Vô Cầu má»t cái, tháºt là trẻ con. Tay lại xoa xoa lÆ°ng, Tiá»u Nhá» kia chắc chắn có luyá»n võ công, Äá ta thiếu chút nữa Äau Äến ngất xá»u, còn không ká»p thét lên má»t tiếng giảm Äau nữa chứ!
Vô Cầu rất tá»± nhiên tiến Äến cạnh, khom ngÆ°á»i kéo tay ta ra, ÄÆ°a bàn tay nhá» của nó vào thế chá» mát-xa nhè nhẹ. Không hiá»u sao, ta càng xoa càng Äau, nó càng xoa ta càng thoải mái.
“Cho dù tá»· có xoa gẫy thắt lÆ°ng cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n Äược!” Vô Cầu thì thầm vào tai, ta dùng dÆ° quang vừa cÆ°á»i vừa lÆ°á»m nó má»t cái.
“Ngá»i Äi.” Ta khách khí nói vá»i “thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân” thanh nhã kia, Äá» nhất mỹ nhân Má» Dung Uyá»n nhìn quanh cÄn phòng má»t lượt, ung dung tiến Äến má»t cái ghế gá» coi nhÆ° sạch sẽ, tháºt sá»± là bá» bá» sinh tÆ°. Tiá»u Nhá» bÆ°á»c nhanh Äến, từ trong ngá»±c lấy ra má»t chiếc khÄn lụa lau lau chiếc ghế, cung kính nói vá»i Má» Dung Uyá»n: “Tam công chúa, ngá»i Äược rá»i.” Má» Dung Uyá»n khẽ gáºt Äầu, Æ°u nhã ngá»i xuá»ng.
Ta nhìn má»t màn này âm thầm cảm thán, cái này má»i gá»i là công chúa! Äây má»i là công chúa chính gá»c trÄm phần trÄm! Ngẫm lại LÄng mẹ kế ta vá»n là má»t trạch nữ lôi thôi, cho dù xuyên không thành công chúa, cÅ©ng là vào vai vạn ngÆ°á»i cÄm thù, chẳng có Äược ná»a phần Äiá»u bá» sang trá»ng Äược nhÆ° ngÆ°á»i ta thân là công chúa từ trong trứng nÆ°á»c?! Từ cách nói chuyá»n Äến dáng Äi, má»t cái nhấc tay Äến cúi Äầu, ngÆ°á»i ta gá»i là phong tình, ta bá» kêu là phong khiếu! (gió rít)
Ta nhÆ° ngÆ°á»i trên cung trÄng, mãi Äến khi cảm thấy có ánh mắt nhìn chằm chặp vào mặt, ta má»i cuá»ng quít hoàn há»n, rá»t cuá»c thấy Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i khẽ, ta cÅ©ng chá» cÆ°á»i xấu há» Äáp lại nàng.
“Không biết Ma y Äại nhân vì sao không dùng diá»n mạo thá»±c sá»± Äá» gặp ngÆ°á»i?” Má» Dung Uyá»n từ từ má» miá»ng, giá»ng tá»±a thiên tiên.
Ta ná» nụ cÆ°á»i, tháo nút mảnh vải trắng che mặt. Mảnh vải kia trên thá»±c tế là……“KhÄn mặt”…… của ta. Ta lúc ấy cÅ©ng không tìm thấy Äá» váºt nào khác thích hợp hÆ¡n Äá» che mặt, lại không muá»n xé quần áo, buá»c lòng phải lấy khÄn mặt dùng Äỡ, bây giá» lại bá» Má» Dung Uyá»n há»i nhÆ° váºy, nhất thá»i cảm thấy khuôn mặt nóng ran.
Má»t tiếng hít lạnh rất nhá», nhÆ°ng rõ ràng mang theo chút sợ hãi.
Má»t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡ng Äá»i bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng Äôi mắt lại lóe lên chút kinh ngạc.
“Tá»· ngu ngá»c à?! Sao có thá» Äá» bá»n há» nhìn thấy khuôn mặt tá»·?!” Nhóc Vô Cầu bất mãn thấp giá»ng há»i, lá»±c mát xa tay cÅ©ng theo Äó mạnh lên, hại ta Äau quá không thá» không nhe rÄng trợn mắt kêu “ui da” má»t tiếng.
Ta giÆ¡ tay Äánh lên bàn tay lén lút làm chuyá»n xấu của nó, quay khuôn mặt trắng bá»ch ngượng ngùng cÆ°á»i cÆ°á»i vá»i Má» Dung Uyá»n, nói: “Ta không muá»n bá»n cÆ°á»ng Äạo kia thấy khuôn mặt của ta, sợ bá»n chúng sau này sẽ trả thù, ha ha.”
Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i nói: “Ma y tháºt dí dá»m.”
Tiá»u Nhá» khuôn mặt Äá» bừng, nhá» giá»ng mắng má»t câu: “Äúng là Äá» nhát gan.” NhÆ°ng cÅ©ng không có ná»a Äiá»m nhục mạ.
Ta cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i chuyá»n Äá» tài, há»i: “Tam công chúa vì sao bá» cÆ°á»ng Äạo bắt váºy?” NgÆ°Æ¡i không ngoan ngoãn á» trong thâm cung, sao lại chạy ra bên ngoài nguy hiá»m này? Nếu không phải gặp Äược ta, thá»±c sá»± mất Äi danh tiết, vá» sau ngÆ°Æ¡i sao có thá» sá»ng trong cái xã há»i phong kiến này?!
Ta má»t mặt khách khí há»i nguyên nhân, má»t mặt trong lòng âm thầm trách nàng không hiá»u chuyá»n.
Má» Dung Uyá»n thần sắc buá»n bã, Tiá»u Nhá» cÄm giáºn má» miá»ng: “Lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia không biết xấu há» Äến gặp Äại vÆ°Æ¡ng chúng ta cầu hôn, vá»ng tÆ°á»ng bắt Tam công chúa của chúng ta gả cho hắn! Tam công chúa chúng ta là thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân sao có thá» gả cho má»t lão già háo sắc?! Cho nên……”
Má» Dung Uyá»n ngÄn Tiá»u Nhá» không lải nhải nữa, há» hững cÆ°á»i, vài phần chua sót nói: “Vì thế, ta Äã Äá»nh Äi nhá» cáºy…… ngÆ°á»i trong lòng mình, nào ngá» chÆ°a Äến nÆ¡i lại bá» bá»n sÆ¡n tặc cản lại, ta trá»n ra khá»i cung, sao dám Äánh trá»ng khua chiêng mang theo mấu tên thá» vá», những ngÆ°á»i Äi theo Äá»u là ngÆ°á»i hầu thân cáºn của ta, Äáng tiếc bá»n há» Äá»u vì ta mà……”
Ta ngây ngÆ°á»i giáºt mình má»t giây, sau Äó láºp tức trấn an nàng: “NgÆ°á»i Äã chết không thá» sá»ng lại, huá»ng há», bá»n há» tuyá»t Äá»i không muá»n công chúa Äau buá»n, Tam công chúa gắng nén bi thÆ°Æ¡ng a.”
Ánh mắt Má» Dung Uyá»n nhìn ta càng thêm ôn nhu, bên trong còn có má»t loại có thá» gá»i là ý cÆ°á»i hàm xúc, ta chá» cho rằng già rá»i mắt hoa, mắt mÅ©i kèm nhèm, cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u.
Tiá»u Nhá» cÆ°á»i ngá»t ngào nhìn ta, thanh âm trong trẻo truyá»n tá»i.
“Ma y ngÆ°Æ¡i coi nhÆ° biết nói chuyá»n!”
Ta dá» khóc dá» cÆ°á»i vá»i cô bé Tiá»u Nhá» này, dù sao ta cÅ©ng không thá» nói cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i Äã khen ta! Cho dù nàng thá»±c sá»± có vẻ khen ta, thì ta cÅ©ng cảm thấy là lạ, chá» có thá» nói nàng ta không thích khen ngợi ngÆ°á»i khác.
Ta ho khan má»t tiếng che Äáºy, cách má»t há»i má»i má» miá»ng thÆ°Æ¡ng lượng: “Chá» Äêm khuya, bá»n cÆ°á»ng Äạo Äã ngủ hết, ta sẽ mang má»i ngÆ°á»i trá»n xuá»ng núi, bây giá» cứ chợp mắt má»t chút, giữ gìn thá» lá»±c!”
Má» Dung Uyá»n cảm kích cÆ°á»i vá»i ta, nhÆ°ng Tiá»u Nhá» không chá»u Äá» yên.
“Tam công chúa nhà ta thân thá» thiên kim sao có thá» ngủ cùng má»t phòng vá»i loại sÆ¡n dã Äại phu nhÆ° ngÆ°Æ¡i?!”
Không Äợi ta Äáp lá»i, Tiá»u Vô Cầu Äã cãi lại: “SÆ° phụ nhà ta là Ma y ngÆ°á»i ngÆ°á»i kính ngưỡng, ngÆ°á»i ngÆ°á»i sợ hãi! Quan to hiá»n quý má»i ngày Äến Ma y quán cầu sÆ° phụ ta chẩn trá» còn nhiá»u hÆ¡n cả bách tính của ThÆ°Æ¡ng Mân tiá»u quá»c các ngÆ°Æ¡i! SÆ° phụ ta có lòng tá»t, không chê công chúa nhà ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại còn không biết Äiá»u!”
Cái miá»ng nhá» nhắn của Vô Cầu bô la bô lô má»t há»i, càng nói càng hÄng, ta can cÅ©ng không Äược, chá» có thá» trÆ¡ mắt nhìn Tiá»u Nhá» mặt tức giáºn nhÆ° trái cà tím. Bất quá, nói tháºt, Äúng là hả giáºn, hắc hắc.
Xem ra mẹ kế bất lÆ°Æ¡ng ta Äây quả tháºt không chá»u ná»i má»t chút khi dá» nào, ha ha ha ha.
ChÆ°Æ¡ng 117:
Vào á» hoàng cung, không phải ta mong muá»n.
Edit: carmen
Chá»nh dá»ch: maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 117
Giá» Sá»u Äã qua, má»i âm thanh Äá»u yên tÄ©nh, bóng cây lá» má».
Ta nhẹ nhàng má» cá»a thò Äầu ra ngoài xem xét, sau khi xác Äá»nh xung quanh không có bá»n cÆ°á»ng Äạo giám sát, ta má»i quay trá» vào phòng lay nhóc Vô Cầu Äang ngủ ngon lành dáºy.
“Mau Äi Äánh thức bá»n há» dáºy, nhẹ nhàng thôi.”
Trong phòng chá» có má»t cái giÆ°á»ng vá»n nên Äá» cho thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân yếu Äuá»i ngủ, nhÆ°ng thằng nhóc Vô Cầu này tuá»i còn nhá» không thá» thức Äêm, hÆ¡n nữa chính Má» Dung Uyá»n cÅ©ng từ chá»i, nói là tá»±a trên bàn ngủ Äỡ má»t lát cÅ©ng Äược, ta cÅ©ng không miá» n cưỡng nữa, huá»ng chi ta cÅ©ng không nhẫn tâm Äá» Vô Cầu nhà ta nằm sấp trên bàn, mùi vá» này mẹ kế bất lÆ°Æ¡ng ta thÆ°á»ng xuyên nếm trải rá»i, lúc ngủ thì chẳng biết gì, nhÆ°ng khi tá»nh lại cái cá» sẽ cứng ÄÆ¡ không cá» Äá»ng Äược luôn.
Má» Dung Uyá»n và Tiá»u Nhá» Äá»u Äã tá»nh ngủ, ta dặn dò hai ngÆ°á»i: “Má»t lát nữa, chúng ta sẽ lén lút Äi ra, trên ÄÆ°á»ng có thá» sẽ gặp cÆ°á»ng Äạo gác Äêm, nhÆ°ng bất ká» xảy ra chuyá»n gì cÅ©ng không Äược sợ hãi mà hét toáng lên, bằng không sẽ không chá» là mấy tên cÆ°á»ng Äạo, mà tất cả bá»n cÆ°á»ng Äạo sẽ tá»nh dáºy, chúng ta sẽ không thá» chạy thoát, biết chÆ°a?”
“Má» Dung Uyá»n nhá» rá»i.”
“Cái này còn cần ngÆ°Æ¡i nói chắc!”
Ta bất Äắc dÄ© cÆ°á»i, lại nói: “Vạn nhất, ta nói là vạn nhất chúng ta bá» cÆ°á»ng Äạo bao vây, Tiá»u Nhá» ngÆ°Æ¡i cứ bảo há» công chúa nhà ngÆ°Æ¡i chạy trá»n, ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta cùng Vô Cầu cÅ©ng sẽ trợ giúp các ngÆ°Æ¡i, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i Äến lúc Äó cứ chạy thẳng vá» ThÆ°Æ¡ng Mân, ngàn vạn lần không cần ngu ngá»c quay lại vì bá»n ta, nhá» chÆ°a?”
Vô Cầu chá»p chá»p Äôi mắt to bất mãn nhìn ta má»t cái, nhÆ°ng không nói gì, Má» Dung Uyá»n thì lại ná» má»t cÆ°á»i nhẹ, nói “Cảm Æ¡n”, còn Tiá»u Nhá» thì không thá» tÆ°á»ng tượng ná»i trợn tròn mắt, há»i ta: “NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± là kẻ ngá»c sao? Vì bá»n ta…… ngÆ°Æ¡i…… ngÆ°Æ¡i……”
Ta ha ha cÆ°á»i, trả lá»i: “Má»t nam nhân nhÆ° ta sẽ không bá» gì hết, huá»ng chi Ma y ta Äây bá» dá» Äá»i phó lắm sao? Không có hai vá» tiá»u mỹ nhân liên lụy, ta còn lo chạy không thoát à?”
Tiá»u Nhá» liếc ta má»t cái, cÅ©ng không nói nữa.
Sau khi an bài thoả Äáng má»i thứ, ta liá»n kéo Vô Cầu xung phong Äi ra ngoài, thá»±c ra, ta nên cùng Vô Cầu má»t trÆ°á»c má»t sau Äi ra Äá» ngừa vạn nhất, nhÆ°ng ta vẫn cảm thấy nhóc Vô Cầu Äi theo ta thì an toàn hÆ¡n, con ngÆ°á»i mà ai chẳng có tÆ° tâm chứ, ta có thá» vì ngÆ°á»i khác mà chá»u nguy hiá»m, nhÆ°ng sao nỡ Äá» thằng nhóc nhà ta chá»u nguy hiá»m chứ.
Nhóc Vô Cầu vừa Äi vừa Äi rải phấn dược ra phía trÆ°á»c, phấn dược rÆ¡i xuá»ng Äất sẽ có má»t vầng sáng óng ánh màu xanh lục hiá»n lên trên mặt Äất, ta cÆ°á»i vá» vá» Äầu nhóc Vô Cầu, khen nó: “Äược lắm, Äúng là chân truyá»n của vi sÆ°!”
Vô Cầu xoay Äầu lại lÆ°á»m ta Äầy khinh bá», thấp giá»ng nói: “Chính xác là chân truyá»n của sÆ° phụ ta, hừ!” Sau Äó dùng khẩu hình tà ác nói thêm: “Äáng tiếc không phải tá»·!”
Ta cắn rÄng cá» nén xuá»ng cÆ¡n tức khí.
“Ai Äó?–”
Má»t Äại hán lá»±c lưỡng quay ngÆ°á»i lại quát lên, trừng to Äôi mắt trâu của hắn nhìn vá» nÆ¡i bá»n ta phát ra tiếng Äá»ng.
Ta sợ giáºt thót cả ngÆ°á»i, má»t tay kéo Vô Cầu ra phía sau ta, tiếp theo tạo dáng bÆ°á»c Äi nhÆ° má»t tên lÆ°u manh, bÆ°á»c vá» phía tên cÆ°á»ng Äạo canh gác tÆ°á»ng tá vạm vỡ khá»ng lá» kia. Tên cÆ°á»ng Äạo nhìn ta từ Äầu tá»i chân, há»i: “NgÆ°Æ¡i là ai? Là nam, hay nữ?”
Ta ngất, sao ngài không há»i ta là nhân yêu hay là yêu nhân luôn Äi!
Ta ho khan má»t tiếng, trả lá»i hắn: “Kẻ hèn bất tài, là quân sÆ° Äây.”
Äại hán nhíu mày suy nghÄ©, má»i “á»” má»t tiếng, lại nhìn ta cân nhắc, cÆ°á»i nói: “Quân sÆ° không che mặt nhìn càng giá»ng các tiá»u cô nÆ°Æ¡ng!”
Ta giáºn dữ, quát: “Kẻ hèn bất tài sá»m Äã cảnh cáo chÆ° vá» huynh Äá» chá» có Äụng Äến giá»i hạn của ta, ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ không có nghe thấy?! Há»?!”
Äại hán khóe miá»ng hÆ¡i hÆ¡i run rẩy, vừa Äá»nh nói gì Äó, thì “Bá»ch” má»t tiếng ngã xuá»ng Äất bất tá»nh.
Úi trá»i, ta còn chÆ°a ra tay mà! Không Äúng, cho dù ta ra tay, hắn cÅ©ng sẽ không thá» nào ngã xuá»ng Äược váºy? Quay Äâu nhìn lại, nhóc Vô Cầu mặt mày tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Äứng á» ta phía sau.
Lại là thằng nhóc xấu xa này, chẳng lẽ Äã hạ Äá»c chết ngÆ°á»i rá»i sao? Hôn mê là Äược rá»i.
“SÆ° phụ, Äi nhanh thôi, nếu không trá»i sáng mất.” Dứt lá»i, nhấc chân Äi trÆ°á»c.
Má»t nhóm ngÆ°á»i trên ÄÆ°á»ng xuá»ng núi mặc dù vô cùng bằng phẳng, nhÆ°ng cÅ©ng gặp không ít sóng gió, nhóc Vô Cầu trÆ°á»c sau cÅ©ng Äánh thuá»c mê nÄm tên cÆ°á»ng Äạo, hạ Äá»c bá»n tên, tá»ng cá»ng chín tên.
Sắc trá»i dần sáng, chúng ta rá»t cục Äã quay trá» lại trấn nhá» giữa biên giá»i ThÆ°Æ¡ng Mân và LÆ°Æ¡ng Quá»c, Tuyá»n Trấn. Vừa bÆ°á»c vào trấn, má»t Äoàn ngá»±a y nhÆ° Äằng vân giá vÅ© chạy vá» phía bá»n ngÆ°á»i bá»n ta, gót sắt Äi Äến Äâu, bụi tung má» má»t Äến Äó.
“Là Äại vÆ°Æ¡ng!” Tiá»u Nhá» hÆ°ng phấn hét lên the thé.
Ta cÅ©ng mừng thay cho bá»n há», nhÆ°ng mà ngoài hÆ°ng phấn ra ta còn láºt Äáºt xé rách vạt áo của mình. Ta phải tìm má»t miếng vải che mặt, tên Má» Dung Xu kia từng nhìn thấy ta, nếu hắn thấy mặt ta còn không bá» dá»a cho nhá»i máu cÆ¡ tim má»i lạ! Giả làm xác chết cÅ©ng không phải là chuyá»n có thá» Äem ra Äùa!
Ta càng luá»ng cuá»ng càng xé không Äược, cÅ©ng may thằng nhóc Vô Cầu kỹ tính, ÄÆ°a lại cho ta cái “khÄn mặt” mà ta tháo ra lúc trÆ°á»c, cho dù giá»ng Äiá»u nó vô cùng Äâm chá»t, nhÆ°ng mà ta vẫn cảm thấy vô cùng an ủi.
“Trả cho tá»· cái khÄn mặt rách nè, mau mà che lên Äi! Xác chết sá»ng lại không có vui vẻ gì Äâu.”
“Ha ha.” Ta cÆ°á»i ngây ngô, cấp tá»c che mặt lại, vừa ká»p lúc Äoàn ngá»±a của Má» Dung Xu chạy Äến chá» chúng ta.
“Tam muá»i!” Má» Dung Xu nhảy xuá»ng ngá»±a, kích Äá»ng chá»p lấy bả vai Má» Dung Uyá»n, ánh mắt Äầy lo lắng, pha lẫn oán trách, còn chất chứa trách nhiá»m của má»t vá» huynh trÆ°á»ng.
Tiá»u Nhá» khom ngÆ°á»i, nói: “Tiá»u Nhá» bái kiến Äại vÆ°Æ¡ng!”
Má» Dung Xu “ừ” má»t tiếng, ánh mắt láºp tức quay trá» lại trên ngÆ°á»i Má» Dung Uyá»n.
Hai anh em há» cảm tình tháºt tá»t, ai cÅ©ng má»t lòng vá»i ngÆ°á»i kia, Äâu giá»ng nhÆ° gia Äình Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u. Ha ha, Má» Dung Uyá»n và Má» Dung Xu chính là tấm gÆ°Æ¡ng cho ta và tiá»u Thiên Thiên chúng ta, vá» sau ta cÅ©ng muá»n làm má»t ngÆ°á»i trÆ°á»ng bá»i giá»ng nhÆ° váºy!
Má» Dung Uyá»n hàn huyên vài câu vá»i Má» Dung Xu, hóa giải lo lắng của Má» Dung Xu, cÅ©ng giải thích nguyên nhân nàng chạy khá»i hoàng cung, lúc này má»i sá»±c nhá» tá»i còn có má»t ân nhân cứu mạng là ta, liá»n xoay ngÆ°á»i nhìn vá» phía ta, giá»i thiá»u vá»i Má» Dung Xu.
“Äại ca, Äây là Äại danh Äá»nh Äá»nh Ma y Äại nhân, hài tá» kia là cao Äá» của Ma y Äại nhân, là hai thầy trò bá»n há» cứu muá»i và Tiá»u Nhá» từ trong tay bá»n cÆ°á»p.”
“Ta không phải hài tá»!” Vô Cầu không vui, lên tiếng bắt bẻ.
Má» Dung Xu cÅ©ng không so Äo vá»i thái Äá» của Vô Cầu, Äôi mắt mang ý cÆ°á»i nhìn vá» phía ta, Äá»t nhiên, chắp tay ôm quyá»n, nói vá»i ta: “Äa tạ ma y!”
Ta gáºt Äầu, nói: “Má» Dung quá»c chủ Äừng khách khí!”
Má» Dung Xu sá»ng sá»t, ánh mắt nhìn ta nhÆ° có hoa ná», nhÆ°ng nhanh chóng khôi phục lại bình thÆ°á»ng, không khác gì lúc trÆ°á»c.
Trá»i ạ, không ai biết trong mấy giây lúc hắn nhìn ta Äầy thâm ý kia, ta Äã sợ tá»i mức suýt tý nữa bá» chạy, may mà lúc Äó cá» ká»m lại, bằng không không chá» có mất mặt, mà còn tÄng thêm sá»± nghi ngá».
Má» Dung Uyá»n ghé sát tai Má» Dung Xu thì thầm vài câu, Má» Dung xu cÆ°á»i nhìn ta liên tiếp gáºt Äầu, chá» sau khi Má» Dung Uyá»n ung dung Äứng thẳng lại, Má» Dung Xu liá»n Äi tá»i trÆ°á»c mặt, cung kính nói vá»i ta: “Má» Dung Xu muá»n má»i Ma y Äến hoàng cung làm khách mấy ngày, thứ nhất là Äá» cảm tạ Æ¡n của cứu mạng Ma y vá»i tiá»u muá»i, thứ hai là muá»n lãnh giáo Ma y má»t viá»c.”
Ta há»t hoảng, nhanh chóng má» miá»ng từ chá»i. Ta không có tâm trạng Äến á» những nÆ¡i Äại loại nhÆ° hoàng cung Äâu, ta á» quá Äủ rá»i! Huá»ng chi, á» thêm mấy ngày vá»i Má» Dung Xu nữa, ta khó mà không bá» lá» tẩy!
“Má» Dung quá»c chủ không cần phải khách khí, tại hạ……”
“Ma y Äại nhân có phải chê ThÆ°Æ¡ng Mân ta nÆ°á»c nhá» không xứng vá»i tôn giá của Ma y Äại nhân?!”
“……” Câu này thá»±c Äúng là kê tủ Äứng ngÆ°á»i ta mà!
“SÆ° phụ, con buá»n ngủ quá.”
Nhóc Vô Cầu uá» oải nhìn ta, trong mắt nó vằn vá»n tÆ¡ máu, ta má»m lòng, gáºt Äầu.
“Váºy tại hạ xin quấy rầy Má» Dung quá»c chủ mấy ngày.”
“Ma y Äại nhân khách khí!”
Giữa trÆ°a hôm sau.
ThÆ°Æ¡ng Quỳnh, thủ Äô ThÆ°Æ¡ng Mân. Hoàng cung, Lá»c Uyá»n.
“SÆ° phụ, thầy tính khi nào thì rá»i khá»i chá» này?” Vô Cầu chiếm lấy cái ghế mây ngÆ°á»i ta chuẩn bá» cho ta, lÆ°á»i biếng nằm phÆ¡i nắng trên Äó.
Ta nghiêng Äầu sang nhìn nó, há»i: “Có Äứa ngủ Äủ rá»i, tính phủi Äít chạy Äi sao?”
CÅ©ng nhá» thằng nhóc Vô Cầu này trá»i sinh khéo tay, làm cho ta má»t cái mặt nạ, giúp ta thoát khá»i viá»c phải Äeo khÄn mặt cả ngày, cho nên ta má»i tặng luôn cái ghế mây thoải mái cho nó, còn mình thì phải ngá»i trên cái ghế gá» cứng ngắc.
Nhóc Vô Cầu không buá»n quay Äầu sang, nhắm mắt trả lá»i ta: “Ta cảm thấy á» Äây rất thoải mái, Än mặc dùng Äá»u có ngÆ°á»i lo, so vá»i ta á» Ma y quán thoải mái sung túc hÆ¡n nhiá»u! Trá»i má»i vừa sáng là phải lóc ngóc bò dáºy làm Äá» Än sáng cho sÆ° phụ, sau Äó còn phải Äến thÆ° khá» nghiên cứu sách thuá»c, buá»i chiá»u còn phải……”
Ta dáºp tắt ngay tÆ° tÆ°á»ng kẻ bá» hại của thằng nhóc Vô Cầu, cÆ°á»i xấu xa há»i: “Vô Cầu, ngÆ°Æ¡i dám chắc ngÆ°á»i mình nói không phải sÆ° huynh Vô Dục của ngÆ°Æ¡i mà là ngÆ°Æ¡i Äó chứ? NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± xác Äá»nh, nhất Äá»nh hay là khẳng Äá»nh?!”
Vô Cầu láºp tức trừng to hai mắt nhìn vá» phía ta, tức tá»i nói: “Thượng…… Hừ! Äá» nữ nhân xấu xa!” Nó tức mà không dám la lá»n chá» có thá» lầm bầm trong miá»ng.
“Äại vÆ°Æ¡ng giá lâm!–”
Ngoài Lá»c uyá»n có ngÆ°á»i cao giá»ng thông báo, ta láºp tức cùng Vô Cầu thay Äá»i vá» trí, ta ngả ngÆ°á»i xuá»ng ghế mây híp mắt hÆ°á»ng thụ ánh mặt trá»i, Vô Cầu thì ngá»i trên ghế gá» bên cạnh Äút nho vào miá»ng ta……
NND sao không lá»t vá» cho lão nÆ°Æ¡ng!
Nghe thấy tiếng bÆ°á»c chân cháºm rãi Äi tá»i, ta má»i từ từ má» mắt ra, vừa cÆ°á»i vừa Äứng dáºy, quay vá» phía Má» Dung Xu vừa má»i bÆ°á»c vào chắp tay, nói: “Tham kiến Má» Dung quá»c chủ.”
ChÆ°Æ¡ng 118:
“Ma y” hiến kế, há»a sÆ° quá»c chủ.
Edit: DuDu
Chá»nh sá»a: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 118
Má» Dung Xu vui mừng cÆ°á»i hắc hắc, hào sảng nói: “Ma y Äại nhân không cần khách khí, má»i ngá»i, má»i ngá»i!”
Ta nhìn xung quanh má»t lượt, hắn muá»n ta ngá»i chá» nào? Ngá»i lại ghế mây sao? Còn hắn thì Äứng?
Má» Dung Xu cÅ©ng nháºn thấy lá»i nói không á»n, trong nháy mắt làn da bánh máºt nhuá»m màu Äá» á»ng.
Ha ha, quá»c chủ lại thẹn thùng! Ta phải cá» nhá»n, nhất Äá»nh không Äược cÆ°á»i.
“Má» Dung quá»c chủ, bên ngoài gió lá»n, chúng ta vào nhà trò chuyá»n Äược không?” Ta cÆ°á»i thay hắn giải vây.
Má» Dung Xu khẽ gáºt Äầu, bÆ°á»c vào cÄn phòng ta Äang ngụ, không quên quay Äầu lại phân phó Äám thá» vá», thá» tòng Äi theo: “Các ngÆ°Æ¡i trông giữ bên ngoài, không Äược tá»i gần!”
Tất cả Äá»ng loạt nói: “Vâng, Äại vÆ°Æ¡ng!”
Äóng cá»a lại xong, ta ngá»i xuá»ng bên cạnh Má» Dung Xu, Äi thẳng vào vấn Äá»: “Quá»c chủ có viá»c gì cứ nói thẳng.”
Má» Dung Xu vẫn chÆ°a má» miá»ng, thoáng liếc Vô Cầu, lại nhìn vá» phía ta, ta Äón nháºn ánh mắt của hắn, nói: “Äá» tá» này theo ta từ nhá», Má» Dung quá»c chủ có thá» yên tâm.”
Má» Dung Xu vá»i cÆ°á»i lắc Äầu giải thích: “Ma y hiá»u lầm rá»i, ta chá» sợ Äá» tiá»u hài tá» nghe Äược mấy chuyá»n này sẽ không tá»t.”
Ta cÅ©ng cÆ°á»i, trêu ghẹo hắn: “Quá»c chủ cứ yên tâm Äi, tiá»u quá»· kia rất xấu, cái gì cÅ©ng hiá»u Äược!”
Má» Dung Xu cÅ©ng không nói lá»i thừa, trầm giá»ng há»i: “Chuyá»n Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn muá»n ép buá»c Tam muá»i, Ma y có cao kiến gì không?” Dừng má»t chút, lại nói, “Chá» cần ma y có thá» giúp Tam muá»i ta tránh khá»i kiếp nạn này, Má» Dung cam Äoan vá»i ma y, trên dÆ°á»i ThÆ°Æ¡ng Mân ắt sẽ nghe theo sai bảo của ma y!”
Ta ná» nụ cÆ°á»i, cháºm rãi lắc Äầu.
Má» Dung Xu sá»ng sá»t, mày kiếm chau lại, thá» dài lắc Äầu nói: “CÅ©ng biết không ai có thá»……”
“Má» Dung quá»c chủ hiá»u lầm rá»i!” Ta ung dung má» miá»ng, cháºm rãi nói ra nguyên nhân ta lắc Äầu, “Ý kẻ hèn má»n này là, nếu tiá»u mÆ°u kế của tại hạ quả tháºt có chút tác dụng, cÅ©ng không cần Má» Dung quá»c chủ nhá» ân, tại hạ Äây Äã bá» huynh muá»i tình thâm giữa Má» Dung quá»c chủ cùng Uyá»n công chúa làm cảm Äá»ng. Tháºt Äó!” Ta chân thành nhìn Má» Dung Xu, khiến hắn tin tÆ°á»ng ta.
Má» Dung Xu không hiá»u sao bất chợt xấu há» quay Äầu ra chá» khác, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của ta, tháºm chí tai hắn cÅ©ng dần Äá» á»ng cả lên. Ta tháºt không hiá»u, chẳng lẽ ta sinh ra Äã có má»t Äôi mắt Äào hoa sao? Hay là ánh mắt vừa rá»i của ta không bình thÆ°á»ng, quyến rÅ© hắn? CÅ©ng không Äúng, hiá»n tại ta là má»t “Nam nhân” a, làm sao có thá» quyến rÅ© hắn Äược?! Chẳng lẽ…… Hắn… hắn thích nam nhân?! Phi phi phi! Hắn không phải còn bá» ta, không không, là bá» kỹ thuáºt múa của vÅ© nÆ°Æ¡ng hấp dẫn sao, lẽ nào hắn thích cả nữ lẫn nam sao. Ngất, hoàn toàn ngất……
“Khụ khụ…… Má» Dung quá»c chủ……”
“…… Ma y có chuyá»n gì sao?” Má» Dung Xu khẩn trÆ°Æ¡ng thoáng liếc ta má»t cái, lại quay Äầu ra chá» khác.
Khóe miá»ng ta giáºt giáºt, giả bá» nhÆ° không có chuyá»n gì nói: “Vá» Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn……”
“Äúng! Ma y có cao kiến gì?” Má» Dung Xu lúc này má»i bình thÆ°á»ng trá» lại, tâm tÆ° Äặt hết vào chuyá»n làm sao giải nạn cho tiá»u muá»i hắn.
Ta thầm cÆ°á»i khá», lại nói: “Cho phép tại hạ này ká» cho Má» Dung quá»c chủ má»t câu chuyá»n.”
Má» Dung Xu khẽ gáºt Äầu, “Ma y cứ gá»i thẳng tục danh Má» Dung Xu, nhÆ° váºy có vẻ gần gÅ©i hÆ¡n.”
Ta thầm nghÄ©, bá» quen thân lắm sao mà có thá» gá»i thẳng tục danh ngÆ°á»i Äứng Äầu má»t nÆ°á»c, ta không phải cha hắn, cÅ©ng chẳng phải lão bà của hắn, sao có thá» gá»i Äược! Bá»i váºy, ta làm bá» nhÆ° không nghe thấy, bắt Äầu ká» lại câu chuyá»n lá»ch sá».
“Truyá»n thuyết ká» rằng, trong thá»i buá»i loạn lạc nào Äó, có hai quá»c gia lá»±c lượng tÆ°Æ¡ng ÄÆ°Æ¡ng nhau, má»t là Hán, hai là Hung Nô. Má»t nÄm ná», Hán Äế LÆ°u Bang bá» Äại quân Hung nô vây bắt, mÆ°u sÄ© Trần Bình mang theo vàng bạc châu báu bái kiến Yên Thá» của Thiá»n Vu Hung nô lúc ấy, Thiá»n Vu chính là ‘Hoàng Äế’ Hung nô, Yên Thá» lại là vá» phi tá» Thiá»n Vu sủng ái nhất. Trần Bình nói, Äại vÆ°Æ¡ng ta nguyá»n cùng Hung nô vÄ©nh viá» n giao hảo, Äặc má»nh hắn mang vàng bạc châu báu cùng má»t tuyá»t thế mỹ nữ dâng lên Thiá»n Vu coi nhÆ° lá» váºt, Yên Thá» nhìn bức há»a mỹ nữ kia, quả nhiên là má»t thiên tiên Äại mỹ nữ, hiá»n nhiên sẽ nghÄ©, nếu có mỹ nhân nhÆ° váºy bên cạnh Thiá»n Vu, Thiá»n Vu kia làm sao có thá» Äá» ý Äến nàng. Vì váºy, bảo Trần Bình Äá» lại vàng bạc châu báu, nhÆ°ng mỹ nhân thì không cần, nàng nhất Äá»nh sẽ khuyên Äại vÆ°Æ¡ng lui binh. Quả nhiên, không quá hai ngày LÆ°u Bang Äã Äược thả ra, vá» phần mỹ nhân kia, dÄ© nhiên là bá»a Äặt, cÄn bản là chÆ°a từng tá»n tại, Trần Bình linh hoạt lợi dụng tâm lý Äá» ká» của Yên Thá», cứu sá»ng LÆ°u Bang, má»t chiêu mỹ nhân kế cá»±c kì xảo diá»u, không mất ngÆ°á»i nào, không chà Äạp má»t vá» mỹ nhân, lại dá» dàng Äạt Äược mục Äích cứu ngÆ°á»i.”
(Nói dá» hiá»u hÆ¡n, yên thá» tÆ°Æ¡ng ÄÆ°Æ¡ng vá»i hoàng háºu)
Má» Dung Xu lẳng lặng nghe, mãi cho Äến khi ta ká» xong, hắn má»i cÆ°á»i to gáºt Äầu: “Ma y không há» là Äá» tá» của Huyá»n CÆ¡ lão nhân, không chá» có y thuáºt cao minh có thá» cải tá» há»i sinh, ngay cả tài trí cÅ©ng là ngÆ°á»i có má»t không hai!”
Ta cá»±c kì xấu há», câu chuyá»n vừa rá»i là má»t Äoạn trong ãBinh Pháp Tôn Tẫnã, ná»i dung vá» mỹ nhân kế, hoàn toàn không liên quan tá»i tài trí của ta, ta chá» có thá» trái vá»i lÆ°Æ¡ng tâm cÆ°á»i xòa: “Má» Dung quá»c chủ khách khí , ha ha ha……”
Äâu ngá» Má» Dung Xu bá»ng chau mày, bất mãn nói: “Äừng gá»i ta là quá»c chủ! Gá»i ‘Má» Dung’!”
Ta gáºt Äầu nhÆ° giã tá»i……
Xí, nhà ngÆ°Æ¡i á» Nháºt Bản hả, lại còn gá»i há» không gá»i tên!
“Nếu không ma y cứ gá»i ta là ‘Xu’.”
“Khụ khụ…… Má» Dung Má» Dung huynh là Äược rá»i!”
Trong nháy mắt, ý cÆ°á»i dâng lên hai gò má màu bánh máºt của Má» Dung Xu, hắn Äứng lên, vá» vá» bả vai ta, hại nó thõng xuá»ng…… Ôi mẹ Æ¡i, khá»e tháºt!
“Váºy phiá»n……” Má» Dung Xu nhìn thẳng vào mắt ta, má»t há»i lâu sau, hắn má»i há»i, “Không biết ma y có thá» nói cho Má» Dung tục danh của ngài?”
Ta sững lại má»t há»i, chÆ°a ká»p trả lá»i, Vô Cầu ngược lại lanh lợi cÆ°á»p lá»i nói: “Tục danh SÆ° phụ ta không thá» nói cho ngÆ°á»i khác, Má» Dung quá»c chủ lượng thứ!”
Ta cÆ°á»i ngượng, trong lòng ra sức Äấu tranh, ta nên tùy tiá»n bá»a má»t cái tên, hay nói tên mình là Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng? Cuá»i cùng cÅ©ng phải ná» mặt Má» Dung Xu, dù bé hay lá»n tá»t xấu gì cÅ©ng là quá»c chủ má»t nÆ°á»c, vì váºy, ta nói: “Tại hạ ‘Yến má»’, Má» Dung huynh cứ gá»i thẳng là ‘Yến’.”
Lúc này khuôn mặt Má» Dung Xu má»i có ý cÆ°á»i, hắn khẽ gáºt Äầu, gá»i: “Yến.” báo hại ta sá»n cả da gà.
Há»a sÆ° giá»i nhất ThÆ°Æ¡ng Mân không phải ai khác, chính là Má» Dung Xu, Äừng tÆ°á»ng Má» Dung Xu thân hình cao lá»n khôi ngô, tá»±a nhÆ° ngÆ°á»i luyá»n võ, hắn kỳ tháºt là má»t vÄn nhân không có khí lá»±c, vá» phÆ°Æ¡ng diá»n võ há»c cÆ¡ bản không có trình Äá», nhÆ°ng vá» mặt thi từ, nhất là vẽ tranh lại rất có thiên phú, viết chữ rất Äẹp.
“Không Äược, y phục sao có thá» kín Äáo nhÆ° váºy Äược, không thá» làm ná»i báºt nét Äẹp nữ tính……”
“Lá» giáo gì chứ, bảo ngÆ°Æ¡i vẽ thì ngÆ°Æ¡i vẽ! Äừng nhiá»u lá»i vô nghÄ©a nữa!”
“Sáng tá»i Äá»i láºp, ngÆ°Æ¡i hiá»u không, chính là Äá» Äáºm nhạt màu sắc khác nhau, há»t nhÆ° bức tranh sÆ¡n thủy……”
“Kiá»u tóc quá cÅ©, Äá»i thành búi tóc tam vân, chính là trên Äầu……” Nói mãi Má» Dung Xu vẫn không hiá»u Äược, ta tức giáºn Äến ná»i thá»±c hành ngay trên Äầu hắn……
Tóc Má» Dung Xu bá» ta vá»c tá»i vá»c lui, mặt Äá» Äến mức có thá» nặn ra máu. Ta thầm nghÄ©, ngài còn có thá»i gian Äá» mà thẹn thùng sao? Còn không mau mau chóng chóng vẽ cho xong, tÆ°Æ¡ng lai muá»i muá»i phụ thuá»c vào bàn tay ngài Äấy!
“Ừm…… NÆ¡i này nên cho thêm má»t cái vòng rÅ© trÆ°á»c trán, làm trang sức……”
“…… Y phục rá»ng quá rá»i…… Phải tháºt phiêu dáºt phóng khoáng…… Äiá»m chút sÆ°Æ¡ng má»…… cuá»n cuá»n lên… Y phục cÅ©ng phải nhÆ° Äang bay bay……”
Cứ nhÆ° váºy, ThÆ°Æ¡ng Mân quá»c chủ Äáng thÆ°Æ¡ng kiêm Äá» nhất há»a sÆ° tài tá» Má» Dung Xu bá» ta hành hạ suá»t má»t Äêm……
Kết quả là, cho Äến khi ta miá»ng Äắng lưỡi khô, Má» Dung Xu tóc tai nhÆ° á» quạ, tay phải bá» chuá»t rút, và giấy vẽ vứt Äầy trên mặt Äất, má»t bức mÄ© nhân Äá» cuá»i cùng cÅ©ng Äã ra lò……
Má» Dung Xu nhìn kiá»t tác của hắn kích Äá»ng dá» thÆ°á»ng, loại há»a pháp này, loại tô màu này, loại mỹ nhân này……
Hắn kích Äá»ng Äến mức chá» có thá» nói Äược ba chữ: “xin thụ giáo”. Má» Dung Xu á» phÆ°Æ¡ng diá»n vẽ tranh luôn luôn tá»± phụ, hôm nay má»i biết, ngoài vòm trá»i này còn có vòm trá»i khác, những bức tranh vụng vá» của mình, làm thế nào so Äược a……
Ta cÅ©ng tá» má» quan sát mÄ© nhân trong tranh, mắt ngá»c mày ngài, mặt nhÆ° phù dung mắt tá»±a hoa Äào, eo nhá» nhÆ° dáng liá» u, tá»±a mừng mà không phải mừng, nhÆ° giáºn vẫn còn làm nÅ©ng, dáng ngÆ°á»i tuyá»t diá»u, má»m mại nhÆ° nÆ°á»c……
Mây mù lượn lá» khiến nàng gá»t sạch bụi trần, Äôi mắt linh Äá»ng càng tÄng thêm vẻ xinh Äẹp, làm ngÆ°á»i xem không kìm lòng Äược Äá»u bá» nàng hấp dẫn……
“Muá»i muá»i của ngài tháºt xinh Äẹp, danh hiá»u ‘thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân’ này thá»±c xứng Äáng!” Ta không thá» không khen ngợi Má» Dung Uyá»n.
Má» Dung Xu nghe váºy sá»ng sá»t, vẻ mặt thoáng chút phiá»n muá»n pha lẫn xấu há», vài giây sau, hắn má»i gáºt Äầu Äáp lại ta.
Ta cÆ°á»i an ủi hắn: “Äược rá»i, chá» bằng bức há»a này Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn lão nhân kia không thá» có Äược muá»i muá»i của ngài!”
Má» Dung Xu gáºt Äầu, sau má»t há»i lâu hắn lại há»i: “Yến, ngài nghÄ© chúng ta nên bái phá»ng vá» sủng phi nào của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn?”
Ta cÆ°á»i gian, nói: “Không cần táºn lá»±c bái phá»ng, phái má»t ngÆ°á»i Äi LÆ°Æ¡ng quá»c nói là tặng bức há»a của muá»i muá»i ngÆ°Æ¡i, giả vá» không cẩn tháºn Äá» vá» Linh phi suá»t ngày á» bên cạnh Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia ngẫu nhiên thấy Äược…… Sau Äó, ha ha, không cần chúng ta quản.”
Má» Dung Xu khóe môi nhếch lên, cÆ°á»i hài lòng, rá»t cục hắn có thá» thá» phào nhẹ nhõm.
“Äa tạ.”
Hắn nhìn sâu vào mắt ta, nghiêm túc nói.
Ta cÅ©ng nheo nheo con ngÆ°Æ¡i, vừa cÆ°á»i vừa nháy mắt vá»i hắn.
ChÆ°Æ¡ng 119:
ThÆ°Æ¡ng hại không phải là tình yêu.
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 119
Kim Quá»c, Cẩm Hâm.
Hoàng cung, ngá»± thÆ° phòng.
Lá»c Hải vừa má»i bÆ°á»c vào, Hiên Viên Tiêu liá»n Äặt tấu chÆ°Æ¡ng trong tay xuá»ng ngẩng Äầu nhìn hắn, Lá»c Hải vá»i khom ngÆ°á»i, bẩm: “Hoàng Thượng, thái háºu lão Pháºt gia má»i ngài, nói rằng sau khi ngài xá» lý xong chính sá»± hãy Äến Từ Ninh Cung cùng dùng bữa tá»i.”
Hiên Viên Tiêu khẽ thá» dài, mi mắt lại cụp xuá»ng, nói: “Trẫm biết rá»i.”
Mấy ngày nay, thái háºu cứ cách nÄm ba bữa lại nhá» nhung hoàng nhi bảo Hiên Viên Tiêu Äến dùng bữa vá»i mình, mà dùng bữa vá»i nhau Äâu phải chá» có mẫu tá» hai ngÆ°á»i bá»n há», mà nhất Äá»nh sẽ có má»t vài vá» danh môn thục nữ, bá»n há» nếu không ôn nhu Äá»ng lòng ngÆ°á»i, thì là Äa tài Äa nghá», hoặc là mạo tá»±a thiên tiên. NhÆ°ng Hiên Viên Tiêu sợ lắm rá»i, cÅ©ng cảm thấy phiá»n nữa, hắn không muá»n lúc nào cÅ©ng phải Äá»i diá»n vá»i những gÆ°Æ¡ng mặt mà hắn không há» có chút hứng thú vào thá»i Äiá»m thÆ° thái nhất trong má»t ngày của hắn, thá»i gian dùng bữa chính là lúc hắn thÆ° thái nhất, nhÆ°ng ngay cả chút không gian nhá» bé này mà mẫu háºu hắn cÅ©ng không muá»n cho hắn.
Äã gần Äến giá» Tuất, bên Từ Ninh Cung Äã phái ngÆ°á»i Äến há»i thúc ba lần rá»i, Hiên Viên Tiêu phải rá»i khá»i ngá»± thÆ° phòng, bãi giá Từ Ninh Cung.
GiỠTuất, Từ Ninh Cung.
Bất ká» lúc nào, thái háºu cÅ©ng mang má»t tÆ° thái khoan thai quý phái nhÆ° váºy, dung mạo phục trang của bà vÄ©nh viá» n không bao giá» bôi nhá» thân pháºn của bà, mà má»i thứ bà làm vÄ©nh viá» n Äá»u vì Kim Quá»c, vì Äứa con trai duy nhất của mình.
“Hoàng Thượng, ai gia rá»t cuá»c cÅ©ng Äợi Äược con Äến rá»i! ~~~” Thái háºu Äá»i vá»i sá»± trá» nãi của Hiên Viên Tiêu không há» biá»u thá» chút bá»±c bá»i nào, trái lại còn rất mừng rỡ bÆ°á»c ra Äón hắn, cầm lấy tay Hiên Viên Tiêu, ôn nhu má»m cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i của má»t ngÆ°á»i mẹ hiá»n.
Hiên Viên Tiêu cá» giấu ná»i buá»n bá»±c trong Äôi mắt, khi hắn ngÆ°á»c lên lần nữa, trong mắt hoàn toàn bá»nh thản, Äiá»m tÄ©nh, hắn má»m cÆ°á»i máy móc, trả lá»i: “Là trẫm Äến muá»n, khiến mẫu háºu Äợi lâu.”
Lão thái háºu chá» cÆ°á»i không nói, kéo Hiên Viên Tiêu ngá»i xuá»ng, vÆ°Æ¡n ngón tay ngá»c chá» vá» phía trÆ°á»c, Hiên Viên Tiêu ÄÆ°a mắt nhìn theo, bất ngá», hắn giáºt mình…
Chá» thấy Sá» Sá» bÆ°ng má»t cái khay ngá»c dá»u dàng bÆ°á»c tá»i, Äôi môi Äá» má»ng, Äôi mắt sáng Äang cÆ°á»i.
“Thái háºu vạn phúc! ~~ Bá» hạ thánh an! ~~~” Sá» Sá» khẽ khom ngÆ°á»i, ôn nhu thi lá» .
Hiên Viên Tiêu khó hiá»u nhìn sang thái háºu, hắn không rõ mẫu thân mình có ý Äá» gì, bà vẫn luôn không thích Sá» Sá», mặc dù chÆ°a bao giá» nói thẳng ra, nhÆ°ng hắn cÅ©ng biết, mẫu háºu hắn cảm thấy Sá» Sá» không xứng vá»i hắn, má»t quáºn chúa của má»t quá»c gia không mấy cÆ°á»ng Äại không xứng liên hôn vá»i hoàng Äế Kim Quá»c. NhÆ°ng hôm nay vì sao…?
Thái háºu cÆ°á»i buông tay Hiên Viên Tiêu ra, Æ°u nhã Äứng dáºy, nắm lấy tay Sá» Sá», nhẹ nhàng kéo Sá» Sá» Äến chá» ngá»i bên cạnh Hiên Viên Tiêu, còn mình thì ngá»i xuá»ng bên cạnh Sá» Sá», nụ cÆ°á»i hiá»n lành tá»a khắp mặt.
Sá» Sá» cảm thấy không thích hợp muá»n Äứng lên, nhÆ°ng lại bá» thái háºu ấn xuá»ng ghế trá» lại.
“Thái háºu… con…”
“Ha ha, Sá» Sá» à, nghe lá»i ai gia, ai gia bảo con ngá»i Äâu thì con cứ ngá»i Äó! Rất thích hợp!”
Khuôn mặt trắng nõn của Sá» Sá» chợt á»ng há»ng, nàng khẽ cúi Äầu xuá»ng, không nói thêm gì.
Hiên Viên Tiêu nhìn thấy tất cả cÅ©ng không nói má»t câu nào, trên mặt cÅ©ng chá» có vẻ giáºt mình má»t chút khi vừa nhìn thấy Sá» Sá» xuất hiá»n, sau Äó thì chẳng còn biá»u hiá»n nào nữa.
Thái háºu liếc trá»m cá» Äá»ng của Hiên Viên Tiêu, thấy hắn chẳng có vẻ gì là mừng rỡ, nên cÅ©ng có chút chá»t dạ. Suá»t má»t tháng qua, bà tìm cách cho Hiên Viên Tiêu gặp gỡ không dÆ°á»i mÆ°á»i nữ tá», tất cả Äá»u là cá»±c phẩm trong vạn ngÆ°á»i, nhÆ°ng Hiên Viên Tiêu vẫn không chút Äá»ng lòng, bà Äành tìm tá»i Sá» Sá» Äang ngụ á» Dá»±c Khôn Cung, cá» làm ra vẻ “chấp nháºn” nàng dù lòng chẳng muá»n má»t chút nào, hôm nay lại còn sắp xếp cho nàng cùng Äến dùng bữa vá»i bá»n há», ngoại trừ muá»n Hiên Viên Tiêu nạp phi, bà còn muá»n khiến Äứa con trai Äã lâu vắng bóng nụ cÆ°á»i trên môi có thá» vui vẻ má»m cÆ°á»i, thế nhÆ°ng…
Bữa cÆ¡m tá»i nay cÅ©ng lặng lẽ giá»ng nhÆ° má»i hôm trÆ°á»c, sắc mặt thái háºu cÅ©ng càng lúc càng xấu Äi.
Hiên Viên Tiêu thì không muá»n nói chuyá»n, tiếc lá»i nói nhÆ° vàng, Sá» Sá» thì không dám nói lá»i nào, mắt Äầy ắp Æ°u phiá»n.
Thái háºu lão Pháºt gia càng nhìn càng không hiá»u, càng nghÄ© càng cảm thấy Äau Äầu, bà phải mào Äầu, má» rá»ng cánh cá»a, Äá» ánh dÆ°Æ¡ng bên ngoài soi rá»i vào trong, bả phải há»i con trai mình trong lòng rá»t cuá»c là muá»n gì, rá»t cuá»c là yêu Thượng Quan Sá» Sá» hay là không yêu, là muá»n nạp nàng, hay là không cần nàng, muá»n thế nào thì cÅ©ng phải nói cho rõ?
Thái háºu má»m cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, gắp má»t miếng lÆ°á»n cá má»m mụp vào bát Hiên Viên Tiêu, làm nhÆ° không có chuyá»n gì nói: “Hoàng Thượng à, tháng sau nên tuyá»n tú rá»i.”
Thần sắc Hiên Viên Tiêu nghiêm nghá», tiếp theo “ừm” má»t tiếng, không nói gì thêm.
Thái háºu sao có thá» buông tha dá» dàng, láºp tức lại há»i: “Trong lòng Hoàng Thượng có phải có má»t giai nhân trúng ý rá»i không? Ká» cho ai gia nghe xem.” Vừa cÆ°á»i vừa nhìn sang Sá» Sá», lại chuyá»n ánh mắt sang Hiên Viên Tiêu.
Hiên Viên Tiêu rá»t cục buông ÄÅ©a, nhìn vá» phía mẫu háºu của mình, Äôi mắt màu vàng kim thoáng dáºy sóng, má»t lát sau, hắn nói: “Không có.”
“Cạch…” Äôi ÄÅ©a trên tay Sá» Sá» tuá»t xuá»ng mặt bàn, tiếng kim loại va vào mặt Äá phát ra má»t âm thanh nặng ná».
Thái háºu lÆ°á»m Sá» Sá» má»t cái, ánh mắt nghiêm nghá» Äầy bất mãn Äá»i vá»i phản ứng của nàng.
“Hoàng Thượng, ai gia vẫn luôn nghÄ© con có tình cảm sâu Äáºm vá»i Sá» Sá» quáºn chúa, cho nên ai gia má»i không có ép buá»c Hoàng Thượng nạp phi, hôm nay biá»u hiá»n của Hoàng Thượng có phải muá»n nói vá»i ai gia rằng, Hoàng Thượng không há» có chút tình cảm ái má» nào dành cho Sá» Sá»?” Thái háºu lão Pháºt gia Äã bất mãn lắm vá»i biá»u hiá»n của Hiên Viên Tiêu rá»i, hôm nay, bà Äã lùi má»t bÆ°á»c tá» ý chấp thuáºn hắn nạp Sá» Sá» làm phi, nhÆ°ng hắn lại không cảm kích chút nào, cá» tình làm ngược ý bà, váºy bà cÅ©ng sẽ không má»m lòng nữa, dù muá»n hay không thì hắn cÅ©ng phải nạp phi.
Hai mắt Sá» Sá» từ từ nhòe Äi vì nÆ°á»c mắt, Äôi tay tái nhợt vô lá»±c buông thả trên Äùi, Äầu cúi gằm, không nhìn ai cả, nàng không dám nhìn thái háºu, không muá»n nhìn Hiên Viên Tiêu. Nàng không thá» chá»u Äá»±ng Äược má»t kết quả nhÆ° váºy. Nàng không tin Hiên Viên Tiêu không há» yêu thÆ°Æ¡ng mình, không thá» nào, tuyá»t Äá»i không thá».
…
Thá»i gian dÆ°á»ng nhÆ° dài lê thê, Äôi mắt vàng kim của Hiên Viên Tiêu nhìn chằm chằm vào góc phòng không mục Äích, thá» Æ¡ nói: “Trẫm vá»n có hảo cảm vá»i Sá» Sá» là tháºt, trẫm thÆ°Æ¡ng tiếc nàng, trẫm cảm thấy má»t nữ tá» thiá»n lÆ°Æ¡ng yếu Äuá»i nhÆ° nàng không nên sá»ng trong hoàng cung Ngá»c Quá»c, không nên cả ngày sá»ng dÆ°á»i sá»± hành hạ của Thượng… Thượng Quan LÄng, trẫm muá»n giúp nàng thoát khá»i cuá»c sá»ng không hạnh phúc Äó. Trẫm cÄm ghét Thượng Quan LÄng, cÄm ghét ngÆ°á»i sá» hữu má»t Äôi mắt xanh trong tinh khiết nhất trên Äá»i nhÆ° nàng nhÆ°ng lại có má»t trái tim hung ác, trẫm cảm thấy nếu nhÆ°… Nói chung, trẫm càng cÄm ghét Thượng Quan LÄng, lại càng thÆ°Æ¡ng tiếc Sá» Sá»…” Má»t dòng lá» nóng tuôn rÆ¡i trên má Sá» Sá», Hiên Viên Tiêu cÅ©ng thay Äá»i giá»ng Äiá»u, tiếp tục nói, “Lúc Äầu trẫm cÅ©ng cho rằng có thá» sá»± thÆ°Æ¡ng cảm mà trẫm dành cho Sá» Sá» chính là má»t loại tình yêu, nhÆ°ng sau Äó, trẫm càng ngày càng không thá» xác Äá»nh Äược tình cảm này, cho Äến… cho Äến má»t hôm ná», má»t khoảnh khắc ná», trẫm bá»ng nhiên hiá»u rõ, trẫm chá» là thÆ°Æ¡ng hại Sá» Sá» mà thôi, mà thứ tình cảm Äó không liên quan gì tá»i tình yêu, cho dù… cho dù Äá»i lại má»t nữ tá» khác, trẫm cÅ©ng vẫn sẽ thÆ°Æ¡ng hại nhÆ° thế.”
Thái háºu nghe xong, trong mắt lá» rõ ý cÆ°á»i, còn Sá» Sá» cÅ©ng ngẩng Äầu lên má»m cÆ°á»i, trên mặt dấu lá» chÆ°a khô, miá»ng cÆ°á»i tuy Äẹp nhÆ°ng không có sức sá»ng, nàng ôn nhu nói: “Tiêu, ta Äã từng nói sẽ không bao giá» rá»i xa chàng, chàng làm hoàng Äế Kim Quá»c, ta sẽ phụ tá chàng, chàng muá»n nhất thá»ng thiên hạ, ta sẽ dá»c hết khả nÄng giúp chàng làm má»t vá» anh hùng cái thế!”
Thái háºu lần Äầu tiên nghe Äược những lá»i này của Sá» Sá», trong lòng không tránh khá»i chấn Äá»ng.
“Tiêu, nếu trong tim chàng Äã không có nữ tá» nào hợp ý, sao không cân nhắc cho ta má»t cÆ¡ há»i, ta biết luáºn dung mạo ta không phải ngÆ°á»i Äẹp nhất, luáºn tài trí ta không phải ngÆ°á»i Æ°u tú nhất, luáºn thân pháºn ta không phải cao quý nhất, nhÆ°ng, không ai có thá» yêu chàng nhiá»u hÆ¡n ta, trên Äá»i này chá» có mình Thượng Quan Sá» Sá» ta có thá» vì chàng mà hiến dâng tất cả không há» do dá»±, cuá»c sá»ng vá»n ngắn ngủi.” Ta vì chàng có thá» không chút do dá»± dâng hiến cả linh há»n, Tiêu, chàng có biết, linh há»n là gì không?
Không còn sá»± lÆ°Æ¡ng thiá»n, sá»± dá»u dàng của ta không còn tác dụng, mất Äi sá»± lÆ°Æ¡ng thiá»n, sá»± ôn nhu của ta hoàn toàn là trò há»! Vì chàng, ta Äã từ bá» tất cả, từ bá» cả tình bạn tÆ°á»ng chừng không bao giá» thay Äá»i, từ bá» cả ngÆ°á»i Äã từng cùng ta nắm tay láºp lá»i thá», từ bá» cả chút lòng lÆ°Æ¡ng thiá»n cuá»i cùng của ta, bá»i vì chàng, bá»i vì hiá»u quá rõ cuá»c sá»ng Äã từng là má»t ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, bá»i vì Äã nếm trải cho nên hiá»u thế nào là Äá» ká», bá»i vì Äá» ká», cho nên tá»± mê muá»i chính mình.
Sá» Sá» Äã từng há»i bản thân rất nhiá»u lần, nhân chi sÆ¡ thá»±c sá»± là tính bản thiá»n sao? Con ngÆ°á»i vào thá»i khắc quyết Äá»nh phải chÄng vẫn chá»n lá»±a bản tính thiá»n lÆ°Æ¡ng vá»n có ban Äầu của mình? Sau này, nàng không bao giá» nghÄ© Äến nữa, trong mắt nàng bây giá» chá» có khát vá»ng của chính mình, nếu nhÆ° có thá» Äạt Äược, cho dù Äá»u là hÆ° ảo, Äó cÅ©ng là cảnh tượng hÆ° ảo tuyá»t vá»i nhất —— cái thế anh hùng cùng tuyá»t thế mỹ nhân, hắn cùng vá»i nàng Äứng á» trên cao, cùng nhau nhìn xuá»ng thiên hạ, phóng mắt khắp giang sÆ¡n rá»ng lá»n.
Hiên Viên Tiêu nhìn Sá» Sá», nhìn vào mắt nàng, từ trong mắt nàng hắn thấy Äược chính mình, vẫn là má»t quân vÆ°Æ¡ng không ai sánh bằng, chá» có Äiá»u trong mắt khó giấu má»t chút cô ÄÆ¡n, nó bắt Äầu xuất hiá»n từ lúc nào? Giá»ng nhÆ° hắn Äã Äánh mất má»t thứ gì Äó vô cùng quan trá»ng.
Hiên Viên Tiêu không dám nói Äó là thứ quan trá»ng nhất, bá»i vì hắn phải Äặt thiên hạ lên trên hết, tất cả những thứ khác nhất Äá»nh Äá»u phải xếp phía sau thiên hạ, cho nên nó chắc chắn không phải là ý Äá»nh ban Äầu của hắn.
Má»t bức tranh giang sÆ¡n nhuá»m máu, rá»t cuá»c chẳng qua cÅ©ng chá» là phù hoa. Äây là lá»i của má»t ngÆ°á»i mà hắn cÄm ghét Äã nói vá»i hắn, ngÆ°á»i Äó Äá»i vá»i hắn mà nói, từ lâu từ lâu Äã trá» nên vô cùng quan trá»ng, mãi cho Äến má»t khoảnh khắc nào Äó của má»t ngày nào Äó, từ má»t chá» thấp kém trong trái tim hắn Äã mạnh mẽ vÆ°Æ¡n lên vá» trí cao nhất không thá» nào lay chuyá»n ná»i.
Không phải hắn không biết, mà là không Äược phép biết.
ChÆ°Æ¡ng 120:
Tâm ý Äã quyết, tuyá»t không lui binh.
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 120
Hiên Viên Tiêu mím chặt Äôi môi, nghe xong hết những lá»i cảm Äá»ng của Sá» Sá» mà vẫn không há» nói má»t câu nào, hắn Äứng dáºy cung kính nói vá»i thái háºu: “Mẫu háºu, trẫm má»t rá»i, phải trá» vá» nghá» ngÆ¡i, mẫu háºu cứ tiếp tục dùng bữa, hôm khác trẫm quay lại thá»nh an mẫu háºu.”
“Hoàng nhi…” Lão thái háºu nhìn con trai vẻ mặt Äầy cô ÄÆ¡n, tim không khá»i nhói Äau, cuá»i cùng tạm thá»i gác lại chủ ý buá»c hắn nạp phi, cháºm rãi gáºt Äầu.
***
Bầu không khí nặng ná» u ám bao phủ toàn bá» Ngá»c Quá»c, TrÆ°á»ng công chúa bất ngá» qua Äá»i, khói lá»a chiến tranh thế chá» cho cuá»c sá»ng yên bình trong quá khứ.
Không ai có thá» ngá» Äược Ngá»c Quá»c lại là quá»c gia Äầu tiên bá» cuá»n vào can qua, mặc dù hầu nhÆ° tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u biết, cuá»c chiến tranh này –má»t cuá»c chiến tranh sá»ng mái Äá» Äi Äến thá»ng nhất cả thiên hạ – là không thá» tránh khá»i, nhÆ°ng Äiá»u khiến ngÆ°á»i ta bất ngá» chính là, nÆ°á»c Äầu tiên tham gia, hay nói cách khác là gần nhÆ° chủ Äá»ng khÆ¡i mào chiến tranh lại chính là Ngá»c Quá»c.
Từ ngày Thượng Quan LÄng lìa Äá»i, Ngá»c Äế Thượng Quan Thiên vẫn trai giá»i chay tá»nh, cả ngày mặc Äá» Äen, ngoại trừ khi cần xá» lý viá»c triá»u chính, thá»i gian còn lại Äá»u chá» á» trong tẩm cung của mình không ra ngoài má»t bÆ°á»c, lại càng không Äá» ý gì tá»i quý phi TÆ° Äá» VÅ© Yên vừa Äược tấn phong.
Không ai biết trong lòng vá» tân Äế vừa má»i tá»± mình chấp chính kia rá»t cuá»c Äang nghÄ© những gì, bá quan trong triá»u không hiá»u ná»i, cho dù có mất Äi má»t tá»· tá»·, má»t tá»· tá»· ruá»t thá»t cùng lá»n lên bên nhau Äi chÄng nữa, thì ná»i Äau thÆ°Æ¡ng cÅ©ng nên có giá»i hạn, không phải sao?
Vì váºy, liá»n có má»t vá» to gan lá»n máºt tại buá»i triá»u sá»m Äã có ý kiến, thá»±c ra cÅ©ng chÆ°a nói những lá»i gì gá»i là Äại bất kính, mà chá» bày tá» rằng ngÆ°á»i chết thì cÅ©ng Äã chết rá»i ngÆ°á»i sá»ng nên cá» nén bi thÆ°Æ¡ng, hoàng Äế cả ngày mặc má»t bá» tang phục nhÆ° thế tháºt không hay, vân vân. Kết quả, liá»n bá» Thượng Quan Thiên giáng má»t chữ trảm ngắn gá»n, láºp tức lôi ra ngoài Nghá» Chính Äại Äiá»n hành quyết, các vá» trá»ng thần cá»t cán còn lại ngay cả má»t tiếng thá» dài than xui xẻo cÅ©ng chÆ°a ká»p nghe thấy, có thá» thấy tá»c Äá» cá»±c nhanh. Từ Äó, không còn má»t vá» triá»u thần nào dám tá» ý dá» nghá» Äá»i vá»i ná»i thÆ°Æ¡ng tiếc của Ngá»c Äế dành cho tá»· tá»· Äã mất của hắn, càng không ai dám nói viá»c khai chiến vá»i Ngôn Quá»c là má»t hành Äá»ng thiếu sáng suá»t, cÅ©ng may mà Phiêu Ká» Äại tÆ°á»ng quân Tô Tá» Chiêm vẫn luôn ÄÆ°a vá» tin thắng tráºn.
Ngá»c Quá»c hoàng cung, Dưỡng Tâm Äiá»n, Äông Trắc Äiá»n.
Má»t thân áo xám má»ng thanh thoát, tay chá»ng gáºy bích ngá»c, mái tóc hai tháng trÆ°á»c vá»n chá» hoa râm nay Äã trá» nên bạc trắng, bÆ°á»c chân Tô Hòa Trá»ng Äã không còn Äược nhÆ° trÆ°á»c, mặc dù Äôi mắt nhÆ° há» ly kia vẫn sáng lấp lánh, nhÆ°ng bÆ°á»c chân kia thá»±c sá»± không còn cái vẻ khoan thai của trÆ°á»c Äây. Thượng Quan Thiên thấy lão gia tá» bÆ°á»c vào, vá»i Äứng lên khá»i ghế ngá»i, bÆ°á»c tá»i nghênh Äón, Äỡ lấy cánh tay phải của lão gia tá», dìu Äến má»t chiếc ghế bá»c gấm dày ngá»i xuá»ng.
Äây là lần Äầu tiên Tô Äại tÆ°á»ng quá»c tiến cung sau ngày Thượng Quan LÄng Äược hạ táng hoàng lÄng, lão Äã cáo bá»nh khá lâu.
“Ngoại công, hôm nay tiến cung gặp trẫm, là vì chuyá»n gì váºy? Nếu lão gia tá» nhá» ngoại tôn, trẫm sẽ Äích thân Äến Tô phủ thÄm là Äược rá»i.”
Những nếp nhÄn nÆ¡i khóe mắt lão gia tá» dÆ°á»ng nhÆ° Äã sâu thêm, báºt cÆ°á»i hai tiếng, trả lá»i: “Lão thần sao dám làm phiá»n Hoàng Thượng, lão thần nhân lúc tay chân còn có thá» hoạt Äá»ng nên Äến thÄm Hoàng Thượng thêm má»t lần… cÅ©ng thay cho… thÄm thêm má»t lần…” Lão gia tá» không dám nói thÄm thay cho ai, lão không muá»n chạm vào ná»i bi thÆ°Æ¡ng chung trong lòng bá»n há».
Ánh mắt Thượng Quan Thiên chợt lặng Äi, nhÆ°ng rất nhanh khôi phục trá» lại bình thÆ°á»ng, thá»i Äiá»m bi thÆ°Æ¡ng nhất Äã qua rá»i, hắn của ngày hôm nay là hoàng Äế của Ngá»c Quá»c, hắn cÅ©ng biết nên vì thiên hạ, vì vạn dân mà sá»ng, cho dù hiá»n tại cuá»c sá»ng của hắn không há» có hạnh phúc, cho dù hắn liên lụy vạn dân phải trải qua những ngày tháng không vui vẻ, nhÆ°ng mà vẫn phải sá»ng.
Thượng Quan Thiên cÅ©ng ngá»i xuá»ng, tỳ nữ dâng trà bánh lên rá»i lui ra ngoài hết, trong Äông Trắc Äiá»n chá» còn lại hai ngÆ°á»i Thượng Quan Thiên và Tô Hòa Trá»ng.
Lão gia tá» nhấp má»t ngụm trà, nhìn Thượng Quan Thiên, há»i: “Lão thần hôm nay tiến cung diá»n thánh là muá»n há»i bá» hạ má»t chuyá»n.”
“Ngoại công má»i nói.”
“Thần già rá»i, có lẽ nói cái gì chắc bá» hạ cÅ©ng sẽ không Äá» tâm Äâu…”
“Ngoại công! ~~ muá»n nói cái gì thì cứ nói, trẫm sẽ nghe theo là Äược chứ gì!” Thá»±c ra, Thượng Quan Thiên cÅ©ng không gần gÅ©i lắm vá»i Tô Hòa Trá»ng, há»i hắn và Thượng Quan LÄng còn nhá», Tô Hòa Trá»ng thÆ°á»ng thiên vá» Thượng Quan LÄng, có thá», bá»i vì Thượng Quan LÄng là con Äầu lòng của Tô Thanh Thanh, cÅ©ng có thá», lão gia tá» thích cháu gái hÆ¡n, nhÆ°ng Thượng Quan Thiên cÅ©ng rất kính trá»ng Tô Hòa Trá»ng, nguyên nhân là hắn cảm thấy lão gia tá» rất thÆ°Æ¡ng yêu Thượng Quan LÄng, những chuyá»n từ nhá» Äến lá»n hắn Äá»u nhìn thấy rất rõ ràng.
Lão gia tá» má»m cÆ°á»i, rá»i chợt nghiêm mặt nói: “Bá» hạ vẫn còn nhá» gá»i thần má»t tiếng ngoại công, váºy lão thần cÅ©ng chá»u mất mặt má»t lần, dùng gÆ°Æ¡ng mặt già nua này khẩn cầu bá» hạ Äừng tiếp tục Äánh nhau vá»i Ngôn Quá»c nữa!”
Thượng Quan Thiên biến Äá»i sắc mặt, ánh mắt bá»ng chá»c không còn vẻ nhu hòa lúc nãy, nhÆ°ng vẫn cung kính trả lá»i: “Ngoại công, chá» có viá»c này là trẫm không thá» Äáp ứng. Âu DÆ°Æ¡ng Vân không biết liêm sá» muá»n… Trẫm quyết không tha thứ cho hắn! HÆ¡n nữa, Tá» Chiêm biá»u ca cÅ©ng không ngừng báo tin thắng tráºn, ngoại công không cần lo lắng!”
Lão gia tá» hừ má»t tiếng, móc trong ngÆ°á»i ra má»t quyá»n tấu chÆ°Æ¡ng, ném ‘phạch’ má»t cái lên mặt bàn ngá»c thạch, bên ngoài tấu chÆ°Æ¡ng má»t dòng chữ Äá» chót “Biên cÆ°Æ¡ng nguy cấp”, Thượng Quan Thiên cầm lấy tấu chÆ°Æ¡ng, vừa Äá»c…
“Sao có thá»? Không có khả nÄng! Trẫm không tin!” Bàn tay cầm tấu chÆ°Æ¡ng của Thượng Quan Thiên khẽ run run, Äôi mắt Äầy nghi hoặc nhìn chằm chằm lão gia tá», “Trẫm không tin!”
Lão gia tá» ÄÆ°a tay vuá»t chòm râu, Äiá»m tÄ©nh má» miá»ng: “Nghe nói hoàng tá»c Ngôn Quá»c có má»t bảo váºt bí truyá»n gá»i là ã Mạch Tuyá»t Thần Công ã, từ nhá» cần phá»i hợp vá»i tâm pháp tiến hành tu luyá»n, má»t khi thành công có thá» má»t chá»i vạn ngÆ°á»i, bách chiến bách thắng, chá» có Äiá»u môn thần công này Äã bá» mất tích vào Äá»i gia gia của Âu DÆ°Æ¡ng Vân, nên không còn ai luyá»n thành, nhÆ°ng giá» Âu DÆ°Æ¡ng Vân lại luyá»n thành rá»i, cho nên hắn má»i có thá» dùng sức của má»t ngÆ°á»i chá»ng lại thiên quân của Tá» Chiêm.”
“Ngoại công không cần nói nữa, trẫm sẽ không tin Äâu! Trên Äá»i này làm gì có thứ tà môn nhÆ° thế! Ngôn Quá»c của hắn chẳng phải lấy vÄn trá» quá»c sao? Chẳng phải ai nấy Äá»u là quân tá», ai nấy Äá»u là nho sinh, làm gì biết Äánh nhau? Làm gì có ai hiá»u binh pháp? Hôm nay, bảo vá»i trẫm rằng võ công của Âu DÆ°Æ¡ng Vân Äã trá» thành thiên hạ Äá» nhất, trẫm tin tÆ°á»ng thế nào Äược? E là Hiên Viên Tiêu cÅ©ng sẽ không tin?” Thượng Quan Thiên Äặt tấu chÆ°Æ¡ng xuá»ng, trong mắt hiá»n lá» rõ ý cÆ°á»i khinh miá»t.
Lão gia tá» lắc Äầu nói: “Thiên nhi, con Äã quên Âu DÆ°Æ¡ng Vân từng phát cuá»ng rá»i sao? Vì thế mà bách tính LÄng Äô ta Äã chết bao nhiêu ngÆ°á»i a!” Thá» dài, lão gia tá» lại nói tiếp, “Lúc Äó, chẳng phải Hiên Viên Tiêu cùng Tá» Chiêm còn có Mạc Ly hợp lá»±c lại má»i chế ngá»± Äược cÆ¡n Äiên của hắn hay sao! Lẽ nào con Äã quên?”
Thượng Quan Thiên sững sá», má»t lát sau, nói: “Cứ cho là Âu DÆ°Æ¡ng Vân có thá» Äá»ch lại ngàn ngÆ°á»i Äi nữa, thì dá»±a vào sức của má»t mình hắn có thá» giết sạch tất cả tÆ°á»ng sÄ© Ngá»c Quá»c sao?” Khẽ nhếch miá»ng cÆ°á»i, Thượng Quan Thiên lại nói, “Ngoại công, trên tay chúng ta có binh pháp hoàng tá»· Äá» lại, chá» dá»±a vào cái này Ngôn Quá»c sẽ không phải là Äá»i thủ của chúng ta, lão gia tá» cứ yên tâm Äi, nếu trẫm không có chuẩn bá» chu Äáo, cÅ©ng sẽ không Äá» biá»u ca dấn thân vào nguy hiá»m Äâu!”
Tô Hòa Trá»ng hiá»u rõ Thượng Quan Thiên Äã há» Äá» không còn sáng suá»t, có nói nữa cÅ©ng bằng không, hÆ¡i thá» lão gia tá» tích tụ Äầy ngá»±c, Äến mức ho sù sụ.
“Khụ khụ khụ… NgÆ°Æ¡i! Aizz… Bá» hạ… không nghe lão thần nói, thì cÅ©ng nên nghe lá»i TrÆ°á»ng công chúa khuyên chứ?”
“Ngoại công nói váºy là sao?”
“Má»t ngày trÆ°á»c khi TrÆ°á»ng công chúa qua Äá»i từng hạ khẩu dụ cho Tô Tá» Chiêm, rằng Ngá»c Quá»c ta tuyá»t Äá»i không thá» khÆ¡i mào chiến tranh, phải nuôi binh dưỡng tÆ°á»ng, bảo tá»n thá»±c lá»±c! Váºy mà hôm nay bá»n nÆ°á»c phân tranh còn chÆ°a tháºt sá»± bắt Äầu, Ngá»c Quá»c ta Äã chiến loạn không ngừng, chuyá»n Äến mức này TrÆ°á»ng công chúa á» trên trá»i làm sao có thá» an tâm Äây?”
Thượng Quan Thiên nhất thá»i không vui, cá» nén cÆ¡n giáºn nói: “Ngoại công, trẫm Äánh nhau vá»i Âu DÆ°Æ¡ng Vân sao lại là khÆ¡i mào chiến tranh? Hắn xuất ngôn sá» nhục hoàng tá»· vá»n là tá» tá»i, trẫm thay trá»i hành Äạo có gì là không Äúng? HÆ¡n nữa thiên hạ này sá»m muá»n gì cÅ©ng phải nhất thá»ng, cho dù trẫm là ngÆ°Æ¡i Äi tiên phong khÆ¡i dòng thì có gì là không Äược?”
Tô Hòa Trá»ng nhìn Thượng Quan Thiên, má»t lúc lâu, khẽ thá» dài má»t hÆ¡i, lắc Äầu, chá»ng gáºy cháºm rãi Äứng lên, không nói thêm câu nào liá»n Äi ra ngoài.
Thượng Quan Thiên biết hành Äá»ng Äó biá»u thá» lão gia tá» Äang rất giáºn, trong lòng hắn nghÄ© Äến Thượng Quan LÄng, biết rõ nếu nhÆ° hắn không cÆ° xá» tá» tế vá»i lão gia tá», Thượng Quan LÄng dù á» Äâu cÅ©ng sẽ không tha cho hắn, hắn Äành phải láºp tức Äứng dáºy, ngÄn cản lão gia tá» Äang giáºn run chuẩn bá» bá» Äi.
“Ngoại công, xin Äừng nóng giáºn, là trẫm không tá»t, trẫm không nên chá»c giáºn ngoại công! ~~ “
Lão gia tá» khẽ Äẩy tay Thượng Quan Thiên ra, trên mặt ná» má»t nụ cÆ°á»i mà má»t lão thần tá» nên có khi nói chuyá»n vá»i quân vÆ°Æ¡ng của mình, khom thân thá» vá»n chẳng còn Äứng thẳng ná»i nữa, nhàn nhạt má» miá»ng: “Lão thần thụ sủng nhược kinh! Lão thần xin cáo lui trÆ°á»c!”
“Ngoại công! ~~” Thượng Quan Thiên nhìn theo lão gia tá» má»t má»±c bá» Äi, trong lòng bá»ng thấy hoảng loạn, hắn nhìn bóng lÆ°ng chao Äảo của lão gia tá», trong lòng cảm thấy có lá»i.
Không phải hắn không xem ngoại công ra gì, chá» là hắn có chuyá»n không thá» thá»a hiá»p, vì cái ngÆ°á»i quan trá»ng nhất trong lòng hắn kia.
Thá» dài, Thượng Quan Thiên cháºm rãi thả bÆ°á»c vá» phòng.
***
ThÆ°Æ¡ng Mân vÆ°Æ¡ng cung, Lá»c Uyá»n.
“Äược rá»i, Äược rá»i, mỹ nữ tá»· tá»·, nhiêu Äó cánh hoa là quá nhiá»u rá»i, Äừng thả vô thêm nữa!” Ta vá»i vàng ÄÆ°a tay giáºt lấy chiếc giá» nhá» trong tay thá» nữ cá» chấp vẫn tiếp tục rải cánh hoa vào bá»n tắm của ta, má»m cÆ°á»i cợt nhả vá»i ngÆ°á»i ta, tiá»u thá» nữ láºp tức Äá» mặt, gục Äầu xuá»ng không dám nhìn.
Trong lòng ta cứ thấy khó hiá»u lạ kỳ, ta cần phải suy nghÄ© xem sau này có nên tiếp tục vui vẻ vá»i má»i ngÆ°á»i nữa không, bá»i vì chá» mấy ngày tạm trú trong vÆ°Æ¡ng cung ThÆ°Æ¡ng Mân thôi mà các tiá»u cô nÆ°Æ¡ng bá» ta ghẹo Äá» mặt Äã có Äến không dÆ°á»i mÆ°á»i ngÆ°á»i! Ngay Äến Má» Dung Xu ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng má»t nam nhi nhÆ° thế cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên bá» ta làm cho mặt Äá» tá»i mang tai. NhÆ°ng ta tháºt sá»± là oan mà, ta chÆ°a từng có ý chòng ghẹo bá»n há», thá»±c sá»± không có!
Tiá»u Vô Cầu thấy thế bèn nói vá»i tiá»u thá» nữ: “Thá» nữ tá»· tá»· ra ngoài trÆ°á»c Äi, sÆ° phụ ta phải tắm rá»a.” Tiếp theo ná» nụ cÆ°á»i toe toét, vẻ mặt ngây thÆ¡.
Thá» nữ vừa khép cá»a lại, thằng nhóc khó Æ°a Vô Cầu liá»n trá» mặt, trong mắt hiá»n rõ ý: tá»· Äúng là Äá» thích gây chuyá»n, nhìn ta từ Äầu tá»i chân mấy lượt, khoanh hai tay lại, nhìn ta nói: “Làm Æ¡n Äi tiá»u sÆ° phụ, tá»· có thá» Äừng rảnh quá không có chuyá»n gì làm Äi quyến rÅ© ngÆ°á»i khác hay không? Ta không có á» không Äâu mà Äi giải quyết háºu quả cho tá»·! HÆ¡n nữa, nếu Äá» sÆ° phụ ta mà biết Äược, ta có thá» sẽ phải nếm mùi Äau khá» Äó!”
Ta cá»c vào trán nó má»t cái, tức tá»i nói: “Äi Äi Äi! Con mắt nào của ngÆ°Æ¡i thấy ta quyến rÅ© ngÆ°á»i ta hả? Chẳng lẽ ta muá»n cÆ°á»i má»t cái cÅ©ng không Äược phép hay sao? HÆ¡n nữa chúng ta Äá»u là nữ… khụ khụ… làm gì có chuyá»n quyến rÅ©?”
Tiá»u Vô Cầu hừ lạnh má»t tiếng, không lải nhải nữa, xoay ngÆ°á»i lách qua bình phong, “Ta tá»i trù phòng lấy cho ngài má»t chén chè Äáºu xanh, lão nhân gia ngài tắm xong thì Än!”
Ta vừa nghe thấy thế mặt láºp tức tÆ°Æ¡i cÆ°á»i khen ngợi nhóc Vô Cầu: “Vô Cầu vẫn là ngoan nhất! ~~muah muah~~~ mau Äi Äi!”
…
Vô Cầu không chú ý tá»i, vào lúc nó Äi ngang qua ngá»± hoa viên, suýt chút nữa thì chạm mặt má»t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i Äó chính là Má» Dung Xu.
ChÆ°Æ¡ng 121:
Kinh Äá»ng phòng tắm, ai xấu há» hÆ¡n?
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 121
Má» Dung Uyá»n và Tiá»u Nhá» vừa bÆ°á»c vào Lá»c Uyá»n liá»n Äụng trúng ngÆ°á»i hầu bÆ°ng nÆ°á»c nóng vừa Äi ra.
“Ai tắm váºy?”
Thá» nữ cầm giá» hoa khom ngÆ°á»i trả lá»i Má» Dung Uyá»n: “Há»i tam công chúa, là ma y Äại nhân tắm gá»i.”
Má» Dung Uyá»n khẽ gáºt Äầu: “Äi, mau ra ngoài Äi.” Lại quay sang Tiá»u Nhá» nói, “Chúng ta vá» thôi.”
Tiá»u Nhá» khẽ dẩu môi, gáºt Äầu Äáp: “Dạ, tam công chúa.”
Khi Má» Dung Uyá»n má»i ra khá»i Lá»c Uyá»n, trùng hợp chạm trán vá»i Má» Dung Xu, Má» Dung Xu cÆ°á»i tiến tá»i, nói: “Tam muá»i má»i từ chá» Ma y trá» vá» sao?”
Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i gáºt Äầu: “Hoàng huynh Äá»nh Äi Lá»c Uyá»n à?”
Má» Dung Xu nói: “Phải, Äại ca có viá»c muá»n thÆ°Æ¡ng lượng vá»i Ma y.” Nói xong, liá»n phất tay áo cÆ°á»i bÆ°á»c Äi. Trong má»t thoáng, Má» Dung Uyá»n sá»±c nhá» ra chuyá»n gì Äó, vừa Äá»nh ngÄn Má» Dung Xu lại, nhÆ°ng bá»i má»t khoảnh khắc chần chừ Äó mà lỡ mất cÆ¡ há»i, Má» Dung Xu Äã biến mất khá»i tầm mắt của nàng.
“Tam công chúa, có chuyá»n gì váºy?” Tiá»u Nhá» nhìn Má» Dung Uyá»n khó hiá»u, nhìn theo hÆ°á»ng Má» Dung Xu vừa rá»i Äi.
Má» Dung Uyá»n lấy lại tinh thần, cÆ°á»i nhìn Tiá»u Nhá», lại nhìn vá» phía xa xa, ý vá» thâm trÆ°á»ng nói, “Có lẽ Äây cÅ©ng là ông trá»i cho Äại ca cÆ¡ há»i.”
… …
ThÆ°Æ¡ng Mân vÆ°Æ¡ng cung, Lá»c Uyá»n.
NgÆ°á»i hầu canh gác láºp tức quỳ xuá»ng, vừa Äá»nh hô to “Äại vÆ°Æ¡ng giá Äáo” Äã bá» Má» Dung Xu cÆ°á»i ngÄn lại.
“Các ngÆ°Æ¡i không cần thông báo, quả nhân tá»± Äi vào.”
“Dạ, Äại vÆ°Æ¡ng!”
Má» Dung Xu nhẹ nhàng Äẩy cá»a ra, Äá»nh làm cho Ma y ngạc nhiên, nào ngá» Äảo mắt quanh phòng ngoài cÅ©ng không thấy má»t bóng ngÆ°á»i, từ phía sau lá»p màn dày loáng thoáng truyá»n Äến tiếng ai Äang nghá»ch nÆ°á»c, Má» Dung Xu nhoẻn miá»ng cÆ°á»i, sải bÆ°á»c Äi vào phòng trong, Äến lúc bÆ°á»c vào trong bình phong, hắn má»i cao giá»ng nói: “Ma y Äại nhân tháºt nhàn rá»i, má»i buá»i chiá»u Äã tắm rá»a rá»i! Ha ha… …”
Trá»i Æ¡i! Ta vừa nghe thấy cái giá»ng nói quen thuá»c mấy ngày nay, mà trái tim Äáºp cháºm mất má»t nhá»p, ta thiếu chút nữa ngất xá»u ngay trong thùng nÆ°á»c…
Ta thụp ngÆ°á»i xuá»ng giấu mình dÆ°á»i nÆ°á»c, chá» Äá» lá» cái Äầu á» bên ngoài, vÆ¡ vét khua khoắng lượng cánh hoa không Äược nhiá»u cho lắm toàn bá» táºp trung á» trÆ°á»c ngá»±c, hai mắt Äầy phẫn ná» chất vấn: “Má» Dung Xu! NgÆ°Æ¡i không biết thế nào là gõ cá»a hả? Sao ngÆ°Æ¡i… ta Äang tắm rá»a mà! NgÆ°Æ¡i có biết hay không hả?”
Má» Dung Xu không ngá» còn xấu há» hÆ¡n ta, gÆ°Æ¡ng mặt bánh máºt Äá» hết cả lên, lúng túng ngượng nghá»u, hắn lắp ba lắp bắp giải thích: “Ta… Ta… Ta không biết… Ta… chuyá»n Äó… không phải cá» ý… Ta…”
Bất ngá», ta còn chÆ°a ká»p mắng hắn, hắn Äã chạy biến không dám quay Äầu lại, tá»c Äá» thá»±c sá»± có thá» so vá»i tá»c Äá» ánh sáng, giá»ng nhÆ° hắn là má»t cô vợ nhá» hiá»n lÆ°Æ¡ng thục Äức bá» má»t tên Äại dâm tặc là ta chá»c ghẹo váºy!
Ông trá»i Æ¡i, váºy là sao? Ta má»i là ngÆ°á»i bá» hại à nha? Ta suýt tí nữa, à không, phải là có thá» Äã bá» hắn nhìn thấy hết! Aizz! Chắc hắn chÆ°a nhìn thấy bá» pháºn quan trá»ng nào chứ? Chắc là chá» má»i nhìn thấy Äược mặt ta mà thôi, chắc là… ông trá»i à, lão nhân gia ngài làm Æ¡n má» to hai mắt, phù há» ta má»t chút Äi! A di Äà pháºt!
Vô Cầu cẩn tháºn nhẹ nhàng bÆ°ng chén chè Äáºu xanh, chân còn chÆ°a bÆ°á»c vào Lá»c Uyá»n thì Äã bá» Má» Dung Xu từ bên trong vá»t ra Äụng phải lảo Äảo xém té, tức giáºn Vô Cầu má» miá»ng chá»i: “Ai váºy? Không có mắt à? Ủa… Má» Dung quá»c chủ… Aizz? Má» Dung quá»c chủ?…”
Má» Dung Xu cÄn bản không thèm nhìn Vô Cầu lấy má»t cái, bá» chạy nhÆ° Äiên, hai mắt Vô Cầu dá»±ng ngược, miá»ng há há»c, vẻ mặt nhÆ° vừa thấy má»t con quái thú.
“Tên Má» Dung Xu này Äầu bá» úng nÆ°á»c sao? Không lẽ là phát bá»nh gì rá»i? Ủa… mà trên mặt cÅ©ng Äâu thấy có gì không á»n? Chá» trông nhÆ° có chút tà há»a công tâm, cả ấn ÄÆ°á»ng Äá»u Äá» lá»±ng! Hắn bá» sao váºy ta… chẳng lẽ là gặp ma?” Vô Cầu lầm bầm xoay ngÆ°á»i, Äành phải Äi lấy má»t chén chè Äáºu xanh khác.
…
“Tiá»u sÆ° phụ, chè Äáºu xanh tá»i rá»i! ~~~” Vô Cầu cÆ°á»i hì hì sải bÆ°á»c vào trong phòng, “Tá»· biết hong, vừa rá»i ta Äụng phải Má» Dung Xu! Hắn chạy nhÆ° phát Äiên á» ngá»± hoa viên, Äụng trúng ta cÅ©ng mà cÅ©ng không biết! Tiá»u sÆ° phụ…” Vô Cầu ngẩn ra, “Tá»·… tá»· làm sao váºy?…
Ná»i sam quấn trên ngÆ°á»i bá» tóc dính nÆ°á»c thấm Æ°á»t sÅ©ng, mắt trợn trừng muá»n lá»t tròng sẵn sàng phun ra lá»a, trên tay còn cầm má»t cây kéo bá»± chẳng biết tìm á» Äâu ra, nhấp “xạch xạch” dữ tợn.
Tiá»u Vô Cầu hạ giá»ng, há»i: “LÄng tá»· tá»·, có chuyá»n gì váºy?” Nó nghÄ© thầm, sao mình má»i Äi ra ngoài má»t lúc, mà hết ngÆ°á»i này, tá»i ngÆ°á»i kia Äá»u không Äược bình thÆ°á»ng váºy?
Ta sững sá» hừ má»t tiếng, tiếp theo cất tiếng nói Äá»u Äá»u giá»ng nhÆ° du há»n: “Ta? Không có viá»c gì, rất khá»e! Vô Cầu, ngÆ°Æ¡i nói xem, Äá»i phó vá»i dâm tặc thì nên làm nhÆ° thế nào?”
Vô Cầu sá»ng sá»t, nói: “Cái này… sÆ° phụ chÆ°a có dạy, ta cÅ©ng không biết, sÆ° phụ chá» má»i dạy làm sao Äá» tá»ng khứ mấy ngÆ°á»i tá»i cá»a cầu y, chÆ°a từng dạy làm thế nào Äá» Äá»i phó dâm tặc…” Äảo Äôi mắt to má»t vòng, rá»i sá»±c nhá» ra cái gì, hÆ°ng phấn nói. “Äúng rá»i! Tá»· quên rá»i hả, Tiá»u Nhá» lúc tÆ°á»ng tá»· là dâm tặc không phải Äã dữ tợn Äạp tá»· má»t cÆ°á»c Äó sao? Äá»i phó dâm tặc chắc là phải làm váºy.”
Ta hừ lạnh nói: “Váºy chẳng phải là quá dá» dãi?”
“Tá»· làm gì ai rá»i?” Thằng nhóc Vô Cầu trợn trừng hai mắt, lại há»i, “Tá»· lại trêu ghẹo ai? Lại có ai xem tá»· là dâm tặc nữa hả? Tá»· có bá» thÆ°Æ¡ng hay không? Mau, ÄÆ°a ta xem!” Vừa nói, vừa chá»p lấy ta kiá»m tra từ trên xuá»ng dÆ°á»i, “Có bá» gì Äâu…”
Bá» Vô Cầu xoay qua xoay lại nhÆ° thế, ta cÅ©ng tá»nh táo lại, hất bàn tay của nó ra, thu lại vẻ tức giáºn, nói: “Ta vá»n không bá» gì hết, chá» tại nÆ°á»c tắm nóng quá, tắm xong khiến ta bá»c há»a thôi.”
Tiá»u Vô Cầu bán tín bán nghi nhìn ta, ÄÆ¡ mặt “á»” má»t tiếng.
“Váºy thì tá»t.” Äặt chén chè Äáºu xanh vào tay ta, “Än Äi, vẫn còn là lạnh Äó, dùng bÄng Äá» Æ°á»p lạnh! ~~ giải cÆ¡n nóng!”
Ta xoa xoa Äầu nó, bÆ°ng chén chè lên húp má»t hÆ¡i cạn sạch.
Aizz, thôi ká» Äi, chá» cần Má» Dung Xu không nhìn thấy gì cả, má»t thanh niên hiá»n Äại vÄn minh nhÆ° ta hà tất phải tính toán vá»i má»t cá» nhân phong kiến làm gì? HÆ¡n nữa, nhìn bá» dạng hoảng há»t chạy mất dép của hắn, rõ ràng ta là ngÆ°á»i chiếm tiá»n nghi rá»i, Äúng không, há» ông trá»i?
“Vô Cầu à, chúng ta không thá» á» Äây nữa, Äợi Äến Äêm khuya, chúng ta sẽ Äi.”
“Tại sao? Ta cảm thấy chá» này rất tá»t, chúng ta á» thêm mấy ngày nữa Äi, cho thoải mái, bá»n há» Äá»u cung kính vá»i chúng ta nhÆ° thần tiên mà! Uy danh của sÆ° phụ ta tháºt Äúng là to lá»n! Ha ha! ~~”
“Ngu ngá»c! ~” ta Äáºp vào gáy nó má»t phát, “Nhất Äá»nh phải Äi, Má» Dung Xu nhìn thấy mặt ta rá»i, vừa nãy ta… vừa nãy má»i tắm xong thì hắn tá»i, ta còn chÆ°a ká»p Äeo mặt nạ.”
Tên nhóc Vô Cầu làm nhÆ° phát hiá»n ra kỳ quan thế giá»i, vá» tay cái bá»p má»m cÆ°á»i: “Thảo nào, thảo nào! ~ Thảo nào hắn chạy nhÆ° bá» ma Äuá»i, quả nhiên là gặp ‘ma’! Ha ha ha…”
Ta trừng cho Vô Cầu má»t cái, xoay ngÆ°á»i bắt Äầu lôi túi vải ra thu dá»n Äá» Äạc, chuẩn bá» mấy thứ Äá» rá»i khá»i vÆ°Æ¡ng cung ThÆ°Æ¡ng Mân.
***
Tá»ch dÆ°Æ¡ng dần ngả vá» phía tây, ánh nắng chiá»u mỹ lá» từ phía chân trá»i tản mác khắp nÆ¡i, ánh hoàng hôn vá»n nên có màu vàng cam, thế nhÆ°ng tá»i nay lại Äá» á»ng má»t cách lạ kỳ, tá»±a nhÆ° vẻ mặt á»ng Äá» thẹn thùng của má»t cô nÆ°Æ¡ng, e thẹn, mê ngÆ°á»i.
Tâm tình của Má» Dung Xu mãi vẫn không thá» bình tÄ©nh lại, hắn thá»±c sá»± không thá» lý giải ná»i vì sao lần Äầu tiên nhìn thấy Ma y, hắn lại mê mẩn Äôi mắt của Ma y, mê mẩn Äôi mắt màu Äen pha lẫn má»t chút màu xanh lục nhàn nhạt kia, hắn luôn cảm thấy hình nhÆ° Äã gặp Äôi mắt Äó á» Äâu rá»i, hắn cảm thấy nó rất giá»ng Äôi mắt của má»t ngÆ°á»i mà hắn ngày Äêm nhung nhá», nhÆ°ng lúc Äó hắn Äã nhắc nhá» bản thân, Ma y là má»t nam nhân, nam nhân thá»±c thụ, quân tá» thá»±c thụ, hắn không thá» tÆ°á»ng tượng ngÆ°á»i ta thành má»t vÅ© cÆ¡, má»t nữ nhân Äược. Nếu thá»±c sá»± nghÄ© nhÆ° váºy, hắn tháºt có lá»i vá»i lÆ°Æ¡ng tâm của mình, có lá»i vá»i ân huá» của Ma y Äá»i vá»i Má» Dung gia, có lá»i vá»i ngÆ°á»i trong lòng hắn.
Thá»±c ra, Má» Dung Xu từng nghÄ© tá»i, nếu nhÆ° hắn có cảm giác khi Äá»i mặt vá»i má»t nữ nhân, váºy không có gì Äá» nói, nhÆ°ng mà hôm nay, khi hắn nhìn thấy Yến, mái tóc Äen còn dính mấy cánh hoa ná»i trên mặt nÆ°á»c, khuôn mặt trắng má»n màng, Äôi mắt xinh Äẹp Äầy tức giáºn, Äã khiến Má» Dung Xu hắn khó có thá» tá»± ká»m chế, hắn hầu nhÆ° vừa nhìn thấy liá»n…
Má» Dung Xu cháºm rãi bÆ°á»c Äi không mục Äích, không biết lúc nào Äã Äi tá»i chá» á» của Má» Dung Uyá»n.
“Äại ca? Sao huynh lại tá»i Äây?” Má» Dung Uyá»n rõ ràng cÅ©ng giáºt mình kinh ngạc, nhìn vẻ mặt xấu há» của Má» Dung Xu nàng cÅ©ng Äoán Äược bảy tám phần, suy cho cùng cÅ©ng tại nàng không có ngÄn Äại ca lại, nàng Äã sá»m Äoán Äược sẽ xảy ra chuyá»n gì, nàng má»m cÆ°á»i kêu Tiá»u Nhá» lui ra, trong phòng chá» còn lại hai huynh muá»i bá»n há».
“Äại ca, bây giá» thì nói Äược rá»i, rá»t cuá»c là chuyá»n gì Äã khiến Äại ca anh minh thần võ của muá»i hoảng loạn thế kia.”
Má» Dung Xu thá» dài, chán nản ngá»i xuá»ng ghế, nhìn Má» Dung Uyá»n, má» miá»ng ra, lại ngáºm vào, trong lúc nhất thá»i trong phòng yên lặng dá» thÆ°á»ng.
“Äại ca, huynh chạy Äến chá» muá»i, không lẽ muá»n Äá» cho muá»i xem huynh thẩn thá» à?” Má» Dung Uyá»n bất Äắc dÄ© lắc Äầu, ngá»i xuá»ng Äá»i diá»n Má» Dung Xu.
Sau má»t lúc lâu im lặng, Má» Dung Xu rá»t cục cÅ©ng lên tiếng, nói lắp bắp nhát gừng: “Tam muá»i… Ta… Ta vá»i Ma y… Ta… Ta! Aizz…”
“Äại ca! Tóm lại là huynh muá»n nói hay là không?”
“Ta… không ngá» ta lại không thá» tá»± ká»m chế Äá»i vá»i má»t nam nhân! Ta thấy thẹn vá»i liá»t tá» liá»t tông của Má» Dung gia!”
ChÆ°Æ¡ng 122:
Yêu thích “nam” sắc, làm sao cho phải?!
Edit: DuDu
Chá»nh sá»a: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 122
Má» Dung Uyá»n mừng thầm trong bụng, nhÆ°ng khuôn mặt vẫn mang biá»u tình kinh hãi, không thá» tin ná»i lắp bắp há»i: “Äại ca, huynh…… ý huynh là gì?! Uyá»n nhi không rõ……”
Má» Dung Xu vẻ mặt lúng túng, cúi thấp Äầu, sau cùng Äáºp bàn cái rầm nhÆ° thá» giáºn dá»i nói: “Ta Äá»ng lòng vá»i Yến!”
Má» Dung Uyá»n hiá»n nhiên biá»u lá» khuôn mặt hết sức sá»ng sá»t: “Äại ca! Huynh…… Äây là……” Dừng lại má»t chút, hít tháºt sâu, ngữ Äiá»u hòa hoãn, má»m má»ng há»i, “Äại ca, huynh xÆ°a nay không gần nam sắc, sao có thá»? Làm sao có thá» váºy!……”
“Äiá»u này…… Ta cÅ©ng không biết …… Lần Äầu tiên nhìn thấy khuôn mặt hắn, Äã cảm thấy Äôi mắt kia rất giá»ng má»t ngÆ°á»i, dá» dàng thu hút ánh mắt ta, khi Äó ta Äang báºn vui mừng vì tìm Äược muá»i, cÅ©ng không Äá» ý, khi trá» vá» cứ ngẫm nghÄ© mãi, cảm thấy Äôi mắt của hắn…… Äôi mắt của hắn rất giá»ng Má» NÆ°Æ¡ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta cÅ©ng biết Yến ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là nam nhi khí phách, cÅ©ng nhắc nhá» bản thân không Äược nghÄ© lung tung, chá» cần xem hắn nhÆ° tri ká»· là Äủ rá»i, nhÆ°ng không ngá» vừa rá»i…… Aizz……” Thá» dài má»t hÆ¡i, Má» Dung Xu ngừng lại.
“Vừa rá»i làm sao?!”
“Aizz! Vừa rá»i ta Äi tìm Yến, rá»t cuá»c Äúng lúc hắn Äang tắm, cÅ©ng tại ta Äã biết ngÆ°á»i ta Äang tắm, lại còn muá»n Äi vào, còn Äá»nh chòng ghẹo Yến má»t chút, ta chá» nghÄ© Äá»u là nam nhân vá»i nhau, dù trêu Äùa má»t chút cÅ©ng không hại gì! NhÆ°ng mà…… Aizzz……” Lại thá» dài, Má» Dung Xu lắc Äầu nói, “Khi ta nhìn thấy mái tóc Äen của Yến ná»i bá»ng bá»nh trên mặt nÆ°á»c, Äón nháºn cặp mắt mang theo phẫn ná» Äang trừng trừng nhìn ta, nhìn thấy cái cá» trắng ngần…… Ta…… Ta lại…… Aizzz…… tháºt mất mặt! Không Äúng không Äúng, uá»ng công tá»± cho mình là quân tá»! Ta quả thá»±c có lòngï¼ï¼!”
Má» Dung Uyá»n báºt cÆ°á»i khúc khích, vá»i vàng bụm miá»ng lại, má»t lát sau má»i nén xuá»ng Äược.
“Xem ra Äại ca tháºt yêu thích ma y Äại nhân mà! Nhìn coi, Äại ca mặt Äá» rần rần! Ha ha…… Uyá»n nhi lần Äầu tiên nhìn thấy bá» dạng này của Äại ca!”
“Uyá»n nhi! Muá»i Äừng có giá» u cợt Äại ca!”
“Äược rá»i, Äược rá»i, muá»i không cÆ°á»i huynh là Äược chứ gì!” Má» Dung Uyá»n Äôi mắt xoay chuyá»n, nghÄ© tá»i Äiá»u gì, láºp tức há»i, “Äại ca Äã nhìn thấy dung mạo ma y? Có phải hắn giá»ng nhÆ° tiên không?”
Má» Dung Xu khẽ gáºt Äầu, lÆ¡ Äãng cắn môi dÆ°á»i, nói: “Uyá»n nhi, Äại ca nói vá»i muá»i, muá»i tuyá»t Äá»i không Äược nói lung tung vá»i ngÆ°á»i khác, bằng không, có thá» xảy ra tai há»a lá»n!”
Má» Dung Uyá»n gáºt Äầu Äáp: “Uyá»n nhi có thá» nói vá»i ai chứ? Uyá»n nhi vẫn biết chừng má»±c!”
“Yến…… dung mạo của hắn cá»±c kì giá»ng LÄng công chúa của Ngá»c quá»c……” Má» Dung Xu hiá»n nhiên cÅ©ng rất khiếp sợ vá»i chuyá»n này, khóe môi hắn ná» nụ cÆ°á»i không thá» tin Äược, “Ban Äầu tại sao ta không cảm thấy diá»n mạo LÄng công chúa rất……”
Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng lại lắc Äầu nói: “Uyá»n nhi không tin! Hình dáng LÄng công chúa thế nào Äâu phải Uyá»n nhi chÆ°a từng thấy, ma y sao có thá» có dáng vẻ nhÆ° váºy Äược?! Uyá»n nhi trái lại cảm thấy, Äôi mắt LÄng công chúa có sắc xanh, Äôi mắt Má» NÆ°Æ¡ng thì Äen láy.”
“Ta vẫn thấy Äôi mắt Má» NÆ°Æ¡ng có phần trá»i hÆ¡n.”
“Ha ha, Äó là tình nhân trong mắt Äại ca hóa Tây Thi!”
“Có Äiá»u…… Ha ha…… Äôi mắt Yến lại càng hấp dẫn, màu Äen thẫm mang theo chút sắc xanh, huyá»n bí tá»±a nÆ°á»c há» sâu không Äáy, sâu thẳm, khiến ngÆ°á»i khác không kìm lòng Äược lấn sâu vào……”
Má» Dung Uyá»n không chá»u ná»i biá»u cảm si mê của Má» Dung Xu, trêu chá»c: “Muá»i thấy, chính Äại ca má»i không kìm Äược bá» hấp dẫn Äó!”
Khuôn mặt màu bánh máºt của Má» Dung Xu nháy mắt á»ng Äá», trừng mắt nhìn Má» Dung Uyá»n má»t cái, lại quay Äầu ra chá» khác.
Trầm mặc má»t há»i, Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i há»i: “Uyá»n nhi có câu này không biết có nên há»i hay không.”
Má» Dung Xu ngẩng Äầu, nhìn vá» phía Má» Dung Uyá»n, nói: “Chuyá»n tá»i nÆ°á»c này Uyá»n nhi muá»i có gì cứ nói thẳng!”
Má» Dung Uyá»n má»m cÆ°á»i: “Äại ca Äá»i vá»i má»i mỹ nam tá» Äá»u có tÆ° tÆ°á»ng này, hay chá» riêng vá»i mình ma y?”
Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i cÆ°á»i: “Äại ca Äừng hiá»u lầm Uyá»n nhi, nếu Äại ca chá» thích mỹ thiếu niên, váºy cÅ©ng không sao, Äại ca ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là quá»c chủ ThÆ°Æ¡ng Mân, mỹ thiếu niên chẳng phải muá»n bao nhiêu có bấy nhiêu sao! Cho dù ma y không thích Äại ca, Äại ca cÅ©ng có thá» tá»± tìm ngÆ°á»i tuấn tú gấp trÄm lần so vá»i hắn, có Äiá»u, nếu Äại ca không thá» không có hắn…… váºy thì……”
“Váºy thì sao?!”
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không dá» lo liá»u rá»i!”
“Tại sao?!” Vẻ mặt Má» Dung Xu có chút nôn nóng.
Má» Dung Uyá»n thản nhiên cÆ°á»i, cháºm rãi má» miá»ng: “Äại ca không thích nam sắc, váºy ma y Äại nhân có thích nam sắc không? Cho dù ma y thích nam sắc, có thá» Äảm bảo ma y hắn cÅ©ng thích Äại ca sao? Những Äiá»u này Äại ca có biết không?”
Má» Dung Xu vẻ mặt má» má»t, không biết trả lá»i thế nào.
Há»i lâu, Má» Dung Xu má»i nhá» giá»ng Äáp: “Không biết.”
Má» Dung Uyá»n khẽ cÆ°á»i nói: “Äại ca, huynh cứ yên tâm, ma y khẳng Äá»nh thích nam nhân, vá» phần hắn có thích Äại ca hay không, cái này phải tá»± Äại ca cá» gắng thôi!”
Má» Dung Xu nghe Má» Dung Uyá»n nói Äã bá» chấn Äá»ng không ít, Äôi mắt vá»n Äã má» lá»n, bá»ng trợn lên còn lá»n hÆ¡n, hắn xua xua tay, lắc Äầu nói: “Không có khả nÄng! Không có khả nÄng! Yến hắn…… Hắn nhất Äá»nh thích nữ nhân…… Còn là nữ nhân xinh Äẹp……”
Má» Dung Uyá»n hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i, nàng tuyá»t không tin lá»i Má» Dung Xu, há»i lại: “Äại ca nói váºy có ý gì?”
Má» Dung Xu không mấy tình nguyá»n má» miá»ng: “Ngày ấy Yến dạy ta cách vẽ bức há»a của muá»i, khụ…… vẽ xong, ta thấy hắn si mê ngắm nhìn há»i lâu, sau lại còn khen danh hiá»u thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân của muá»i tháºt xứng Äáng!”
Má» Dung Uyá»n suy nghÄ© má»t lúc, lại nhìn Äược nét Äá» ká» trên thần sắc Má» Dung Xu, tức cÆ°á»i nói: “Äại ca! Ma y ngÆ°á»i ta chá» vì bức há»a mà tán thÆ°á»ng muá»i, ngÆ°á»i hắn muá»n khen thá»±c sá»± là huynh Äó! Có váºy mà cÅ©ng Än dấm chua! á» Äâu có chuyá»n ca ca ghen vá»i muá»i muá»i chứ! Xấu há» không hả Äại ca?! Hihihihi……”
Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i Äến sái quai hàm, Má» Dung Xu xấu há», sắc mặt Äá» lá»±ng.
Há»i lâu sau, Má» Dung Xu vẫn không chá»u buông tha, truy vấn Äến cùng: “Uyá»n nhi, muá»i làm sao khẳng Äá»nh Yến thích nam nhân?!”
Má» Dung Uyá»n gáºt Äầu khẳng Äá»nh: “Äúng váºy Äúng váºy! Äại ca, huynh không Äá» ý má»i ngày Lá»c Uyá»n có bao nhiêu thá» tỳ nhìn trá»m ma y, liếc mắt ÄÆ°a tình sao, kẻ to gan má»t chút còn tranh thủ sá» soạng nữa Äó! Còn Ma y không phải lúc nào tránh Äược thì tránh, né Äược thì né, hay sao?
Má» Dung Xu ngẫm nghÄ©, lại há»i: “Váºy cÅ©ng không thá» nói Yến thích nam tá» a!” Bất thình lình, Má» Dung Xu lá»n tiếng nói, “Yến sẽ không Äá»i vá»i tiá»u Äá» Äá» kia! Hai ngÆ°á»i bá»n há» không phải là……”
Má» Dung Uyá»n suýt chút nữa bất tá»nh nhân sá»±, nhanh chóng ngÄn Má» Dung Xu hoang tÆ°á»ng: “Äại ca! Äây Äá»u là huynh phá»ng Äoán lung tung a! Huynh còn nhÆ° váºy, muá»i sẽ không nói chuyá»n vá»i huynh nữa Äâu!”
Má» Dung Xu láºp tức ngáºm miá»ng.
“Tóm lại, Äại ca cứ nhá» kỹ, ma y ‘hắn’ khẳng Äá»nh thích nam nhân, có Äiá»u vá» phần ‘hắn’ có thích Äại ca hay không Uyá»n nhi không có cách nào nói Äược, ít nhất hiá»n tại hắn vá»i Äại ca không có tâm tÆ° nào khác, còn vá» sau này, phải dá»±a vào sá»± cá» gắng của Äại ca!” Má» Dung Uyá»n nháy mắt vá»i Má» Dung Xu, “Äại ca huynh phải cá» lên nha!~~~” Äại ca huynh cá» lên, muá»i cÅ©ng phải cá» gắng.
Má» Dung Xu lại cùng Má» Dung Uyá»n nói há»i lâu, má»i dẹp hết má»i ngá» vá»±c, vừa chuẩn bá» há»i tẩm cung nghá» ngÆ¡i, Má» Dung Uyá»n Äã vá»i vàng gá»i lại.
“Äại ca! Huynh phải láºp tức phái thá» vá» canh giữ Lá»c Uyá»n, bằng không Äêm nay ma y sẽ bá» Äi!”
Má» Dung Xu xoay ngÆ°á»i giáºt mình nhìn Má» Dung Uyá»n, há»i: “Vì sao? Tuy ta có chút mạo phạm vá»i hắn, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không Äến mức……” không từ mà biá»t? Hay vì Yến nhìn ra cái gì nên vá»i vã chạy trá»n?!
Má» Dung Uyá»n ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thá» nói cho Má» Dung Xu biết ngÆ°á»i hắn luôn má»m kêu “Yến” chính là vÅ© cÆ¡ VÅ© Má» NÆ°Æ¡ng hắn luôn mong nhá» ngày Äêm, càng không thá» nói “Ma y” Äại nhân chính là Ngá»c quá»c công chúa Thượng Quan LÄng “Äã chết”. LÄng công chúa ngÆ°á»i ta muá»n chạy trá»n Äi không phải vì biết huynh nảy ra loại tâm tÆ° này vá»i “hắn”, mà là sợ có ngÆ°á»i biết mình không chết lại dẫn tá»i mầm má»ng tai vạ, muá»n trÆ°á»c khi bá» kiá»m chứng phải mau chuá»n Äi, váºy thôi. (DuDu: Em MDU này thông minh nhá»)
Vì thế, trong khoảnh khắc mà tâm tÆ° bách chuyá»n thiên há»i, Má» Dung Uyá»n ôn nhu nói: “Uyá»n nhi Äoán rằng ma y vì sao vẫn che mặt mà không Äá» lá» khuôn mặt tháºt, ÄÆ¡n giản bá»i vì hắn tá»± hiá»u Äó là khuôn mặt ‘Yêu nghiá»t’ há»a quá»c……”
“Tam muá»i! Muá»i sao có thá» nói Yến nhÆ° váºy!” Má» Dung Xu lúc này có chút bá»±c bá»i, cắt ngang lá»i Má» Dung Uyá»n.
Má» Dung Uyá»n vừa ủy khuất vừa buá»n cÆ°á»i: “Äại ca! Huynh hãy nghe muá»i nói hết Äã! Có nam nhân nào tá»± hào vì khuôn mặt còn Äẹp hÆ¡n cả nữ nhân của mình hay không? Ma y sá» dÄ© Äeo mặt nạ, còn không phải vì hắn biết khuôn mặt mình có thá» hấp dẫn…… dẫn Äến rất nhiá»u phiá»n toái không cần thiết, cho nên hắn má»i Äeo mặt nạ? Äại ca, huynh ngẫm lại xem, hiá»n giá» bá» dáng ma y Äá»u bá» huynh nhìn thấy, lại Äúng lúc Äang tắm, huá»ng há» biá»u hiá»n lúc Äó…… Ha ha…… Có lẽ ma y Äại nhân cÅ©ng không phải lần Äầu tiên gặp chuyá»n phiá»n toái nhÆ° váºy…… Äại ca, huynh nói xem, ma y hắn có thá» không Äi sao?”
Nhất thá»i, Má» Dung Xu im bặt……
ï¼ï¼ï¼
“Phụng má»nh quả nhân, truyá»n thá»ng lÄ©nh thá» vá» Lý Hải bảo vá» nghiêm máºt Lá»c Uyá»n chá» ma y Äại nhân chu toàn! Không Äược sai sót!”
“Vâng! Äại vÆ°Æ¡ng!”
ChÆ°Æ¡ng 123 :
Vô cá» giam lá»ng, có âm mÆ°u gì?
Edit : carmen
Chá»nh dá»ch : Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 123
Màn Äêm vừa buông xuá»ng, bá»c hành lý ta còn chÆ°a chuẩn bá» xong, chợt nghe bên ngoài thấp thoáng tiếng ngÆ°á»i xì xầm, nhÆ°ng sau má»t lát bá»n bá» liá»n yên tÄ©nh trá» lại.
Ta cảnh giác nhìn Vô Cầu, thằng nhóc nháy mắt liá»n hiá»u ý ta, từ trong á»ng tay áo lấy ra má»t gói thuá»c bá»t, nhẹ nhàng Äẩy cá»a phòng ra.
“NgÆ°Æ¡i…… Các ngÆ°Æ¡i?!” Vô Cầu còn tÆ°á»ng rằng là bá»n thá» phá» lẻn vào hoàng cung ThÆ°Æ¡ng Mân Än trá»m hoặc hành thích, không nghÄ© tá»i……
Hai gã thá» vá» Äứng nghiêm trang á» ngoài cá»a, thấy Vô Cầu, láºp tức khom ngÆ°á»i ôm quyá»n nói: “Phụng má»nh Äại vÆ°Æ¡ng, bảo há» an toàn ma y!”
“á»…… tá»t……” Vô Cầu lúng túng cÆ°á»i trừ vá»i hai tên “môn thần” kia, rá»i Äóng cá»a lại, cau mày chạy Äến bên cạnh ta, trừng mắt ta má»t cái, nói: “Giá» thì hay rá»i! Chúng ta bá» ngÆ°á»i ta giam lá»ng! Lá»c Uyá»n trong ngoài không biết có bao nhiêu thá» vá» nữa! Còn muá»n chạy, chạy Äằng nào cho thoát!”
Ack…… Ta trầm ngâm, há»i nó: “Thuá»c bá»t chắc là không Äủ, Äúng không?”
“Vô nghÄ©a, Äã dùng khá nhiá»u trên ngÆ°á»i Äám cÆ°á»ng Äạo kia rá»i, bây giá» không còn dÆ° mấy……”
“Váºy chúng ta phá vòng vây xông ra? TrÆ°á»c tiên quáºt ngã mấy tên ngoài cá»a, sau Äó lại……” Ta cÅ©ng biết phÆ°Æ¡ng pháp này không thá» thá»±c hiá»n Äược, nhÆ°ng còn có thá» làm gì khác bây giá», ta thì cái gì cÅ©ng không biết, Vô Cầu thì chá» biết hạ Äá»c dạ dược, lúc này binh pháp hình nhÆ° không có tác dụng gì, tháºt Äúng là xúi quẩy mà.
“Tá»· tÆ°á»ng bá»n há» Äầu óc rá»ng tuếch nhÆ° Äám cÆ°á»ng Äạo kia chắc, bá»n há» chính là thá» vá»! Äại ná»i thá» vá» Äó!”
“Ta biết, ta biết…… Äừng nóng, Äá» ta suy nghÄ© Äã, thá» nào chẳng có cách.” Ta buông túi Äá» trong tay, Äi Äến bên giÆ°á»ng ngá»i xuá»ng, yên lặng bắt Äầu vắt óc ra suy nghÄ©.
Má» Dung Xu Äã nhìn thấy mặt ta, Äây là chuyá»n xác Äá»nh trÄm phần trÄm, nhÆ°ng mà phản ứng Äầu tiên của hắn lại không phải là hét toáng lên “Ma! Có ma ~~” hoặc là “Thượng…… Thượng Quan LÄng!” Mà lại là há»t hoảng bá» chạy, váºy là sao? Có Äiá»u, nếu nhìn thấy ma tháºt thì chắc cÅ©ng sẽ phản ứng nhÆ° thế. NhÆ°ng nghÄ© Äi nghÄ© lại, nếu ta tình cá» gặp lại má»t ngÆ°á»i mà ta cho rằng Äã chết, sẽ không có khả nÄng chá» vì má»t cái liếc mắt “vô ý” kia mà bá» chạy, mà sau Äó cÅ©ng không Äến xác minh lại, liá»n phái ngÆ°á»i bao vây tầng tầng lá»p lá»p, Äiá»u này không phù hợp vá»i lô-gích. Váºy Má» Dung Xu kia rá»t cuá»c Äang nghÄ© những gì? Ta tháºt sá»± nghÄ© không ra!
“Äừng nghÄ© nữa! Tá»· có nghÄ© cÅ©ng sẽ nghÄ© không ra Äâu!” Tiá»u Vô Cầu kéo ghế Äến ngá»i bên cạnh ta, tay bá»c Äiá»m tâm nhét vào miá»ng, hai mắt nhìn ta tá» vẻ khinh thÆ°á»ng.
“Váºy ngÆ°Æ¡i nghÄ© ra rá»i Æ°?”
“Tá»· còn nghÄ© không ra, ta làm sao biết Äược?”
“Xí!~~~” liếc cho Vô Cầu má»t cái, ta giá»±t lấy miếng bánh phù dung trong tay nó bá» vào miá»ng mình. Aizz, nhắc tá»i Äá» Äiá»m tâm, vẫn là Yến nhà ta, tức là sÆ° phụ của thằng nhóc Vô Cầu, làm ngon nhất. NgÆ°Æ¡i nói thá» xem ma y Äại nhân này hạ Äá»c, chữa bá»nh, viết vÄn, võ công má»i thứ Äá»u tinh thông, thâm chí cả nấu cÆ¡m cÅ©ng là Äầu bếp có Äẳng cấp. Má»t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nghÄ© nhÆ° thế nào Äá»u cảm thấy quá kinh dá»!
“NghÄ© gì váºy?”
Vô Cầu gá»i ta, ta trá» lại má»m cÆ°á»i vá»i nó: “Äang nghÄ© xem chúng ta làm sao có thá» thoát khá»i nhà giam này.”
“Tá»· vẫn muá»n giả chết lần nữa?”
“Cần gì phiá»n toái nhÆ° váºy.” Ta nhếch miá»ng cÆ°á»i cÆ°á»i. Muá»n giả chết cÅ©ng phải có má»t nhân tài nhÆ° sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i giúp Äỡ chứ, hai chúng ta làm gì cÅ©ng không linh, Än gì cÅ©ng không thừa, sao có bản lÄ©nh kia. Ta xoa xoa Äầu nó, nói, “Äêm nay chúng ta cứ ngủ má»t giấc tháºt ngon, chuyá»n gì thì cÅ©ng chá» Äến ngày mai nói sau.”
“Tá»· Äành khuất phục ÄÆ¡n giản nhÆ° váºy sao?” Thằng nhóc Vô Cầu vẫn chÆ°a tin ta là má»t ngÆ°á»i “co Äược dãn Äược”, ngây thÆ¡ tròn mắt nhìn ta.
Ta cÆ°á»i, ghé vào lá» tai nó thì thầm: “NgÆ°á»i ta phòng thủ chặt chẽ nhÆ° váºy, Äêm nay chúng ta bất luáºn thế nào cÅ©ng trá»n không thoát, ngày mai ta sẽ Äích thân Äi tìm Má» Dung Xu thÄm dò xem sao. Biết ngÆ°á»i biết ta má»i có thá» bách chiến bách thắng, biết không tiá»u hài tá» thá»i!”
“Tá»· má»i là hài tá»!”
“Äi Äi, mau Äi Äánh rÄng rá»a mặt Äi ngủ!” Ta Äá nhẹ nó má»t cÆ°á»c, cÆ°á»i **.
Thằng nhóc thá»i vô tá»i ngoái Äầu lại nhìn, trừng mắt bất bình vá»i ta, rá»i cầm lấy bàn chải Äánh rÄng, lại toét miá»ng cÆ°á»i, nói: “Hắc hắc, riêng cái ‘bàn chải Äánh rÄng’ tá»· phát minh kia tháºt Äúng là hữu dụng!”
“Chứ sao, ta là ai chứ?” Chính là LÄng mẹ kế vô lÆ°Æ¡ng vô Äá»ch ngÆ°á»i gặp ngÆ°á»i thích, xe gặp xe chá», hoa gặp hoa ná»!
ï¼ï¼ï¼
Sáng sá»m hôm sau, thá»i tiết rất tá»t, trá»i quang mây tạnh.
Ta nhanh nhẹn sảng khoái thức dáºy, Äắp lại cái chÄn bá» Vô Cầu Äạp tung cho nó, rá»a mặt qua loa, y phục chá»nh tá», Äẩy cá»a ra, cất giá»ng chào hai tên môn thần thá» vá» dáng ngÆ°á»i uy vÅ©, tinh thần sáng láng bên ngoài: “Tại hạ muá»n gặp Má» Dung quá»c chủ, có thá» cảm phiá»n hai vá» Äại nhân dẫn ÄÆ°á»ng Äược không?”
Hai anh thá» vá» bá» lá»i nói của ta dá»a cho giáºt nảy mình, láºp tức khom ngÆ°á»i thấp hÆ¡n cả ta, nói lá»i khách sáo hÆ¡n cả ta, má»t anh liếc mắt vá»i anh kia, anh kia liá»n vèo má»t cái chảy ra khá»i Lá»c Uyá»n. Không bao lâu sau, anh kia liá»n vèo má»t cái quay trá» vá», phía sau dẫn theo má»t anh thá» vá» khác bÆ°á»c Äi có phần bình tÄ©nh, dá»±a vào trang phục trên ngÆ°á»i, có thá» thấy cấp báºc không thấp, má»t thân áo gấm màu xanh thẫm so vá»i ta hai anh canh cá»a chá» bá»n ta sang trá»ng hÆ¡n Äôi chút.
“Tại hạ thá» vá» trÆ°á»ng Lý Hải, bái kiến ma y Äại nhân!” Tiếng nói hùng háºu mạnh mẽ.
Ta cÆ°á»i cÆ°á»i, nhẹ giá»ng nói: “Ta cÅ©ng xin có lá» .”
ï¼ï¼ï¼
Má» Dung Xu nhìn thấy ta, Äầu tiên là sá»ng sá»t, tiếp theo, ánh mắt ôn nhu mang ý cÆ°á»i, sải bÆ°á»c Äi vá» phía ta, mà lúc bấy giá» Lý Hải rất biết Äiá»u lặng lẽ lui ra.
Cá» ý tránh khá»i cánh tay Äang ÄÆ°a tá»i của Má» Dung Xu, ta nghiêng ngÆ°á»i nép sang má»t bên, giá»ng nói không giáºn không nóng, khẽ nói: “Tại hạ không biết Má» Dung quá»c chủ phái quân Äá»i hùng háºu bảo há» mình, không biết là ý gì?” Khóe mắt ngÆ°á»c lên vá»n nên Äầy lá»a giáºn, nhÆ°ng trong ánh mắt vẫn là má»t ánh nhìn bình thản.
Má» Dung cứng ngÆ°á»i, ná» má»t nụ cÆ°á»i miá» n cưỡng, ánh mắt xoay Äi, không dám nhìn thẳng vào ta, má»t lúc lâu sau má»i trả lá»i: “Ta chính là vì…… lo lắng cho an toàn của khanh……”
“Chá» có váºy thôi?” Giá»ng ta cao thêm mấy báºc, rõ ràng tá» ý không tin vào cái lý do vá» vẩn kia.
Má» Dung Xu do dá»± má»t lúc, nhÆ°ng vẫn lá»±a chá»n gáºt Äầu dá»i gạt: “Chá» thế mà thôi.”
Trong lòng ta thầm oán giáºn, thầm nghÄ©, ta giúp huynh muá»i hai ngÆ°Æ¡i viá»c lá»n nhÆ° váºy, má»t giây trÆ°á»c ngÆ°Æ¡i còn nói Äá»i Äãi ta nhÆ° tri ká»·, nhÆ°ng má»t giây sau lại quyết tâm lừa gạt ta không nói tháºt vá»i ta! Cho dù, ngÆ°Æ¡i tiết lá» chuyá»n ta giả chết, ThÆ°Æ¡ng Mân các ngÆ°Æ¡i có thá» có bao nhiêu ích lợi?!
“Yến, khanh Äừng giáºn, ta chính là…… ta……” Má» Dung Xu nháºn ra cÆ¡n tức giáºn ta Äang cá» nén, má»t kẻ từ trÆ°á»c Äến nay vá»n không biết Än nói nhÆ° hắn càng trá» nên quẫn bách.
Äúng lúc này, Má» Dung Uyá»n lả lÆ°á»t thÆ°á»t tha bÆ°á»c vào, ná» má»t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, ôn nhu nói: “Xin ma y Äại nhân chá» nên trách tá»i Äại ca Uyá»n nhi, là Uyá»n nhi bảo Äại ca phái thá» vá» Äến.”
Ta nghi hoặc nhìn sang Má» Dung Uyá»n. Vì sao nàng làm váºy? Ta tá»t xấu gì cÅ©ng là ân nhân cứu mạng nàng mà.
Má» Dung Uyá»n má»m cÆ°á»i dá»u dàng, nói: “Uyá»n nhi biết ma y quen cảnh tá»± tại, tất nhiên là sẽ không á» lâu trong hoàng cung, nhÆ°ng hạnh phúc chung thân của Uyá»n nhi còn nằm trong tay ma y, cho nên……” Äáy mắt Má» Dung Uyá»n tràn Äầy day dứt, “Ma y Äại nhân sẽ không trách Uyá»n nhi chứ?”
Ta…… Ta nên nói gì? Nói là ngÆ°Æ¡i không biết báo ân, chá» biết nghÄ© Äến bản thân mình? Lại nói, những thứ cần giúp chẳng phải ta Äã giúp hết rá»i?! NhÆ°ng dù là nhÆ° váºy, Äá»i mặt vá»i mỹ nhân nhÆ° thế, ta thá»±c sá»± không nỡ nhẫn tâm, Äành phải dá»i lòng gáºt Äầu.
Rá»t cục cÅ©ng Äã hiá»u, vì sao ngÆ°á»i Äẹp không bao giá» có tá»i!
NhÆ°ng mà, cÅ©ng may bá»n há» chÆ°a hoài nghi ta chính là Thượng Quan LÄng, không hoài nghi ta chá» giả chết, hoặc có thá» nói, Má» Dung Xu chá» má»i gặp ta có má»t lần, lại nhìn từ phía xa, làm sao thấy rõ diá»n mạo của ta? Äây hẳn không phải là kế hoãn binh của hai huynh muá»i há». Thôi thì cứ nghe thá» Má» Dung Uyá»n giải thích nhÆ° thế nào.
“Không biết Tam công chúa cá» giữ kẻ hèn má»n này rá»t cuá»c là vì lý do gì? Chuyá»n bức há»a…” Ta nhìn Má» Dung Xu, rá»i lại nói tiếp: “Hình nhÆ° Äã giải quyết xong.”
“Bức há»a vẽ rất Äẹp, nhÆ°ng ngÆ°á»i tặng bức há»a……”
Má» Dung Uyá»n cong cong Äôi mắt Äẹp nhìn ta, ta thầm nghÄ©, cho dù ngÆ°Æ¡i có phóng Äiá»n thêm nữa cÅ©ng vô dụng, ta cÅ©ng là nữ nhân, ta sẽ không bá» Äiá»n của ngÆ°Æ¡i giáºt, lại càng không vì ánh mắt của ngÆ°Æ¡i mà phải Äi mạo hiá»m, huá»ng chi ta cÅ©ng không muá»n Äặt chân lên lãnh thá» LÆ°Æ¡ng Quá»c, không muá»n gặp……
NhÆ°ng trong má»t giây phong vân Äá»t biến, Má» Dung Uyá»n quỳ sụp trÆ°á»c mặt ta, ngẩng Äầu, Äôi mắt Äẹp kia nháy mắt liá»n bao phủ má»t màn sÆ°Æ¡ng má»ng, ánh mắt Äầy kỳ vá»ng nhìn ta chÄm chú.
“Ma y Äại nhân, chá» có ngài có thá» cứu Uyá»n nhi!~~ Uyá»n nhi cầu xin ngài tiá» n Pháºt tiá» n Äến tây thiên, cứu ngÆ°á»i cứu cho trót!~~”
“Ta…… Ta……” Ta vá»i ngá»i xuá»ng kéo mỹ nữ dáºy, ta còn biết làm thế nào. Ai ngá» Má» Dung Xu còn nhanh hÆ¡n ta, má»t giây trÆ°á»c khi tay ta ká»p chạm vào bàn tay má»m mại của mỹ nữ Äã Äoạt lấy Äỡ Má» Dung Uyá»n Äứng lên.
“Còn không Äứng lên! Còn ra thá» thá»ng gì nữa!” Lúc Má» Dung Xu quay Äầu nhìn vá» phía ta, ánh mắt kia lại thay Äá»i, không còn tức giáºn, chá» có khẩn cầu, “Yến, khanh hãy giúp chúng ta Äi!”
Ta há má»m, rá»i ngáºm lại. Ta tháºt sá»± không hiá»u hai huynh muá»i này, hai ngÆ°á»i bá»n há» cứ trông cáºy vào ta giúp cái gì nữa chứ?! Chuyá»n bức há»a là khó nhất, ta cÅ©ng giúp giải quyết xong rá»i, chẳng lẽ tặng há»a còn muá»n “Ma y” ta Äích thân Äi?! Sao cứ phải là ta chứ! Ta nào có giao tình gì vá»i Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn!
“Má» Dung quá»c chủ, Tam công chúa, thá»±c xin lá»i, tại hạ tháºt sá»± không rõ, ta còn có thá» giúp Äỡ cái gì nữa.” Ánh mắt của ta không có ý cÆ°á»i, mang theo ba phần nghiêm nghá» nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há».
ChÆ°Æ¡ng 124:
To gan phá lá», ép ngÆ°á»i Äi “LÆ°Æ¡ng”
Dá»ch bá»i: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 124
Má» Dung Uyá»n hình nhÆ° có chuẩn bá» trÆ°á»c, má» miá»ng liá»n nói: “Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn ngoại trừ thích mỹ nhân, còn thích luyá»n Äan, ông ta hy vá»ng có thá» trÆ°á»ng sinh bất lão. Bá»i váºy, nếu nhÆ° có má»t lá»i của Ma y Äại nhân, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn nhất Äá»nh sẽ nghe.”
Dá»±a vào Äâu mà bảo Ma y nói, lão sẽ nghe chứ? Váºy ta bảo lão Äi tìm chết, lão cÅ©ng Äi chắc?
“Uyá»n nhi biết mÆ°u kế mà Ma y và Äại ca Äã bàn có thá» nói là không có sÆ¡ há», nhÆ°ng trên Äá»i này có thứ gì mà không có ngá» nhỡ, Uyá»n nhi chá» sợ, chá» sợ… lỡ Äâu… lỡ Äâu ngÆ°á»i Äược phái Äi tặng bức há»a không lanh trí, bức há»a không có bá» sủng phi của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn nhìn thấy, trái lại bá» Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia phát hiá»n, váºy Uyá»n nhi… Äiá»u này Äá»i vá»i toàn bá» cả ThÆ°Æ¡ng Mân sẽ là má»t tai há»a nặng ná»! Ma y Äại nhân! ~~~~ “
Váºy sao ngÆ°Æ¡i không phái má»t ngÆ°á»i lanh lợi hÆ¡n ÄÆ°a Äi? NghÄ© thì nghÄ© nhÆ° váºy, nhÆ°ng ta không thá» nói ra miá»ng. ÄÆ°Æ¡ng lúc ta còn Äang suy nghÄ© nên trả lá»i thế nào, thì Má» Dung Xu Äã thẳng thừng từ chá»i thay ta.
“Không Äược! Yến không thá» Äi! Ai biết lão sắc quá»· Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia có thá» hay không…”
Má» Dung Uyá»n ánh mắt khẽ chuyá»n, hÆ¡i liếc xéo Má» Dung Xu má»t cái, rá»i lại ÄÆ°a ánh mắt Äầy kỳ vá»ng sang nhìn ta, ta chá» Äành trả lá»i qua loa cho có lá»: “Tam công chúa, hãy Äá» tại hạ suy nghÄ© Äã.”
Má» Dung Uyá»n má»m cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, rá»i nghiêng ngÆ°á»i sang má»t bên nhÆ°á»ng ÄÆ°á»ng cho ta, ta cÅ©ng má»m cÆ°á»i lá»ch sá»±, quay vá» “suy nghÄ©”.
***
ThÆ°Æ¡ng Mân vÆ°Æ¡ng cung, Lá»c Uyá»n.
“Tá»· vá» rá»i hả? ThÄm dò Äược gì?” Vừa vào cá»a Äã bá» Vô Cầu kéo tá»i vặn há»i.
Ta cÆ°á»i lắc Äầu, “Chả thÄm dò Äược gì, nói chung thân pháºn chắc là không bại lá», trÆ°á»c tiên cứ an tâm Äợi vài ngày Äi.” Ngoài miá»ng thì nói vá»i Vô Cầu nhÆ° váºy, nhÆ°ng nhÆ°ng lòng lại nghÄ© tá»i chuyá»n khác. Thái Äá» của Má» Dung Xu Äá»i vá»i ta rất kỳ quái, nói không giá»ng nhÆ° Äá»i Äãi vá»i ân nhân thì cÅ©ng không Äúng, hắn Äá»i vá»i ta lá» Äá» có thừa; nói hắn Äá»i vá»i ta nhÆ° ân nhân, lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì Äó, mà lại thừa thừa cái gì Äó. Còn Má» Dung Uyá»n, má»t tiá»u nữ tá», lại còn là tiá»u nữ tá» lá»n lên trong thâm cung, nhìn thì xinh Äẹp ÄÆ¡n thuần, cÅ©ng hiá»u rõ Äạo lí Äá»i nhân xá» thế, nhÆ°ng lại có vẻ là ngÆ°á»i thâm sâu, chá» bằng ánh mắt lặng lẽ nhìn Má» Dung Xu của nàng cÅ©ng Äầy thâm ý, không phải là ánh mắt của má»t cô gái vô tâm, hÆ¡n nữa cá»ng thêm biá»u hiá»n của nàng khi còn trong hang á» cÆ°á»ng Äạo, Äó chính là Äại dÅ©ng Äại mÆ°u.
Hai huynh muá»i này thá»±c sá»± khiến ta há» Äá» rá»i, nói tháºt chứ, lá»i nói của Má» Dung Uyá»n cÄn bản chá» là rác rÆ°á»i! Tặng bức há»a vá»n không cần ta Äi, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng chá» Äến lúc sinh bá»nh má»i xem trá»ng Ma y, chÆ°a há» nghe nói Ma y còn biết luyá»n Äan trÆ°á»ng sinh bất lão! NhÆ°ng ta biết rõ những Äiá»u này rá»i mà vẫn suy nghÄ© vá» những lá»i Má» Dung Uyá»n nói, ta…
“Äại vÆ°Æ¡ng giá lâm! ~~~ “
Bên ngoài Lá»c Uyá»n có ngÆ°á»i cao giá»ng thông báo.
“A, sao hắn lại tá»i?” Nhóc Vô Cầu nhảy dá»±ng lên, tay chân luá»ng cuá»ng, ta ấn nó xuá»ng ghế, nhá» giá»ng nói: “Bình tÄ©nh má»t chút, Äừng Äá» ngÆ°á»i ta vừa nhìn là biết ngÆ°Æ¡i muá»n chạy trá»n!”
“á» á», hiá»u rá»i.”
Không cần ta má» cá»a nghênh tiếp quá»c chủ Äại nhân, Má» Dung Xu Äã nôn nóng sải bÆ°á»c vào trong.
Má» Dung Xu Äảo mắt qua Vô Cầu, ánh mắt lạnh lùng, ta vá»i nói: “Vô Cầu theo tại hạ nhiá»u nÄm, Má» Dung quá»c chủ cứ yên tâm Äi.” NhÆ°ng lần này Má» Dung Xu rất quyết tâm, không chá»u buông tha, vẫn dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm Vô Cầu, bất Äắc dÄ©, ta Äánh dụ nhóc Vô Cầu Äi ra ngoài làm gì Äó cho ta Än.
“Äược rá»i, Má» Dung quá»c chủ có chuyá»n gì thì nói Äược rá»i.” Ta tá»± ý ngá»i xuá»ng, lạnh nhạt nói.
Má» Dung Xu bÆ°á»c nhanh lên, nắm chặt bàn tay Äang nâng chung trà lên của ta, Äôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào ta, hắn mím môi, ấp úng nói: “Yến, Äêm nay ta sẽ ÄÆ°a khanh ra khá»i cung, khanh muá»n Äi Äâu ta sẽ phái há» vá» ÄÆ°a khanh tá»i Äó, cho Äến… cho Äến khi chuyá»n của Uyá»n nhi kết thúc, ta sẽ Äón khanh trá» vá».”
Khóe miá»ng ta khẽ co giáºt. Câu này sao gãi Äúng chá» ngứa dữ váºy, cÅ©ng rất cảm Äá»ng, nhÆ°ng chá» có Äiá»u Äá»i tượng không nên là ta, những lá»i dá»u dàng này Má» Dung quá»c chủ nên nói cùng mỹ nữ má»i Äúng? Sao có thá» nói vá»i má»t “Äại lão gia” nhÆ° ta chứ? Hay là biết cái gì, thấy cái gì rá»i?…
Tâm tÆ° bách chuyá»n thiên há»i, nhÆ°ng nét mặt vẫn giữ nguyên không thay Äá»i, ta cÆ°á»i gượng gạo rút bàn tay bá» Má» Dung Xu nắm ra, há»p má»t ngụm trà, ung dung nhìn hắn, há»i: “Má» Dung quá»c chủ có phải nhìn thấy thứ gì không nên thấy không?”
Má» Dung Xu nhÆ° bá» sét Äánh, trong cÆ¡n há»t hoảng mặt càng á»ng Äá», cúi Äầu, ảo não ừ má»t tiếng.
Ta lặng lẽ siết chặt nắm tay, vừa Äá»nh má» miá»ng trao Äá»i Äiá»u kiá»n vá»i hắn, nào ngá» câu tiếp theo hắn nói thiếu chút nữa khiến ta bá» sét Äánh thành hai mảnh ngay tại chá»!
“Yến, ta biết, nếu nhÆ° ta nói ta thích khanh, thích nhÆ° nam nữ thích nhau, khanh chắc chắn sẽ cho rằng ta chá» xem trá»ng diá»n mạo bên ngoài của khanh. Thá»±c chất, ta hoàn toàn không phải là ngÆ°á»i tùy tiá»n nhÆ° váºy, ta…” Äôi mắt chan chứa tình cảm của Má» Dung Xu nhìn chằm chằm vào ta, ta thấy trái cá» của hắn Äá»ng Äáºy, rá»i hắn lại nói: “Không dá»i gạt khanh, khanh có má»t gÆ°Æ¡ng mặt giá»ng há»t TrÆ°á»ng công chúa Ngá»c Quá»c, nếu nhÆ° ta thích gÆ°Æ¡ng mặt của khanh, váºy ta hẳn Äã thích Thượng Quan LÄng từ lâu má»i Äúng! NhÆ°ng ta không có, ta… ta Äá»i vá»i khanh…”
Ta chá» có thá» ngoảnh mặt Äi, bằng không, ta khó mà ká»m chế Äược mình không cÆ°á»i phá lên.
TrÄm tính ngàn tính, lại không tính Äến viá»c Má» Dung Xu phải lòng Ma y, hÆ¡n nữa, còn chấp nháºn Äá»i mặt vá»i hiá»n thá»±c hắn là GAY nhanh nhÆ° váºy, lại còn to gan công khai tình cảm của mình, không những nhÆ° váºy, viá»c hắn thá» lá», rõ ràng là muá»n lôi kéo ta Äi theo con ÄÆ°á»ng GAY vá»i hắn!
Có những kiá»u cÆ°á»i còn khó coi hÆ¡n cả khóc, có loại yêu thích còn áp lá»±c hÆ¡n cả cÄm ghét.
Khó có thá» tÆ°á»ng tượng, nếu má»t ngày nào Äó Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng mà biết Äược ta dùng tên tuá»i của hắn rêu rao khắp nÆ¡i, lại còn khiến cho má»t nam nhân công khai tá» tình vá»i “Yến”, sợ là ta sẽ bá» hắn lôi tá»i má»t nÆ¡i nào Äó trong Ma y quán cắt phÄng cái lưỡi, giá»ng nhÆ° Äám ngÆ°á»i hầu trong nhà hắn, chá» có Äiá»u tính chất công viá»c là không giá»ng, có lẽ hắn Äem ta ra làm ngÆ°á»i thá» Äá»c.
Nuá»t mấy ngụm nÆ°á»c bá»t, rá»t cục ta cÅ©ng khôi phục lại tâm trạng, cháºm rãi má» miá»ng: “Má» Dung quá»c chủ a…”
“Gá»i ta là Xu! Chúng ta Äã nói chuyá»n này rá»i!”
“á», ha ha… Xu…” Thấy mà gúm! Má»t nam nhân cao to vạm vỡ nhÆ° ngÆ°Æ¡i sao lại giá»ng con gái nhÆ° váºy! Uá»ng cho ta lúc Äó trên Chính Sá»± Äại Äiá»n còn cảm thấy ngÆ°Æ¡i mắt to mày rá»ng là má»t nam nhân không Äến ná»i nào.
Ta cÆ°á»i há»i hắn: “Ngài thích nam nhân?”
Má» Dung Xu trợn tròn hai mắt, lắc Äầu ngay: “Không, ta không thích nam nhân! Không không, ta thích khanh, nhÆ°ng ta không thích nam nhân! Aizzz… ý ta là, ta chá» thích khanh, cho dù khanh là nam tá», ta cÅ©ng thích khanh!”
Tháºt hiếm có, ta bá» shock, ta cÆ°á»i vang, mặc dù ta có Äứng dáºy cÅ©ng không thá» nhìn ngang tầm vá»i mắt hắn, nhÆ°ng dù sao thì cÅ©ng không cần nhìn, ta khẽ cÆ°á»i má»t tiếng, há»i: “Má» Dung quá»c chủ và tại hạ từ lúc biết nhau Äến lúc quen nhau không Äược mấy ngày, tại hạ tá»± nháºn thấy mình không có chá» nào hÆ¡n ngÆ°á»i, nếu không phải chú ý Äến gÆ°Æ¡ng-mặt-không-có-gì-Äặc-biá»t của tại hạ, không lẽ Má» Dung quá»c chủ Äã thá»±c sá»± xuyên qua thân xác tại hạ nhìn thấu vào ná»i tâm bên trong?”
Má» Dung Xu bá» ta nói cho biến sắc, hắn không muá»n ta nghÄ© rằng hắn coi trá»ng “sắc Äẹp” của ta, cho nên ta chá»n lấy cái “háo sắc” của hắn Äáºp lại hắn.
“Tại hạ nghe nói Má» Dung quá»c chủ trÆ°á»c Äây chung tình vá»i má»t vá» vÅ© cÆ¡, không nghÄ© tá»i tình cảm của quá»c chủ lại thay Äá»i nhanh nhÆ° váºy, oh?”
Ta gần nhÆ° có thá» nghe thấy tiếng nghiến rÄng “ken két”, trong lòng nhất thá»i cảm thấy buá»n cÆ°á»i, ngÆ°á»i này nhìn thì có vẻ hiá»n lành tháºn trá»ng, kỳ thá»±c bụng dạ lại ấu trÄ© không chá»u ná»i, trong lòng nghÄ© cái gì toàn bá» Äá»u viết lên trên mặt, ngÆ°á»i nhÆ° váºy lại làm chủ của má»t quá»c gia, cho dù chá» là má»t tiá»u quá»c Äi chÄng nữa, cÅ©ng không biết là phúc hay há»a.
Nào ngá» Má» Dung Xu hung hÄng Äáºp bàn, lá»n giá»ng nói: “Má» Dung Xu ta từ trÆ°á»c Äến nay không cÆ°á»p Äoạt tình yêu của ngÆ°á»i khác, Má» NÆ°Æ¡ng Äã chung tình vá»i Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, ta cÅ©ng sẽ không… Chá» mong Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u có thá» Äá»i xá» tá» tế vá»i nàng.” Càng nói, Äầu Má» Dung Xu càng cúi gằm.
Ta tháºt muá»n vá» lên lÆ°ng Äứa trẻ to xác này, nói vá»i hắn má»t câu thâm thúy, nhóc con à, thá»±c ra tại hạ chính là VÅ© Má» NÆ°Æ¡ng, mà Äã nhÆ° váºy, thì ngÆ°Æ¡i không cần lôi kéo ta vào con ÄÆ°á»ng tình cảm của ngÆ°á»i, ta không có Äiá»u kiá»n bẩm sinh Äó! Ngay cả Quỳ Hoa Bảo Äiá»n ta cÅ©ng không thá» luyá»n Äược! ~~ aizz ~~
“Lần Äầu thấy khanh, ta Äã thấy ánh mắt của khanh rất Äẹp, rất giá»ng Má» NÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lúc Äó ta thá»±c sá»± không có chút suy nghÄ© xấu xa nào vá»i khanh! Ta…”
Má» Dung Xu á» bên kia vừa thá» lá» vừa giải thích, ta á» bên Äây thản nhiên tá»± Äắc uá»ng trà, tùy ý nghe Äầy má»t tai.
“Váºy ý của Má» Dung quá»c chủ là, bây giá» có suy nghÄ© xấu xa vá»i tại hạ sao?”
“Không không! Ta tuyá»t Äá»i không có! Thá»±c sá»±! Yến, khanh phải tin tÆ°á»ng ta!” Má» Dung Xu nhíu chặt hai hàng lông mày ráºm. Ta phải mau chóng ÄÆ°a Äứa trẻ thoát khá»i bá» khá», thế nhÆ°ng hắn là chủ của má»t quá»c gia, mặc dù ta không Äá» ý chuyá»n nam yêu nam, nhÆ°ng vá»i thân pháºn hắn nếu dấn thân vào con ÄÆ°á»ng không có lá»i vá» nhÆ° váºy, chá» sợ là…
Ta tháo mặt nạ xuá»ng, nhìn thẳng vào mắt Má» Dung Xu, ta lại tiến tá»i gần má»t bÆ°á»c, ngẩng Äầu lên nhìn hắn, ná» má»t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn vá»i hắn: “Có lẽ tại hạ Äành phụ ý tá»t của Má» Dung quá»c chủ thôi.” Không Äợi Má» Dung Xu má» miá»ng, ta nói tiếp, “Thứ nhất, tại hạ chá» thích ngÆ°á»i khác phái.” Ta Äúng là không lừa ngÆ°Æ¡i nha, ta thích Äàn ông, khác phái mà, ha ha. “Thứ hai, trái tim tại hạ không lá»n, trong lòng sá»m Äã có má»t ngÆ°á»i rá»i, không thá» chứa thêm ngÆ°á»i thứ hai.” Chuyá»n này… coi nhÆ° là… gạt hắn Äi… “Cuá»i cùng, lấy thân pháºn bằng hữu của Má» Dung quá»c chủ, tại hạ muá»n nhắc nhá» Má» Dung quá»c chủ má»t câu, thân là ngÆ°á»i Äứng Äầu của má»t quá»c gia vá»n mang trên vai những trách nhiá»m không thá» thoái thác, mong rằng quá»c chủ Äừng vì những thứ không Äáng mà hao tá»n tâm tÆ°, lãng phí tinh lá»±c.”
Ánh mắt Má» Dung Xu rõ ràng nói cho ta biết, trái tim hắn tháºt sá»± bá» tá»n thÆ°Æ¡ng.
Ká» ra cÅ©ng tháºt Äáng thÆ°Æ¡ng, má»i tình Äầu vừa chá»m ná» của hắn Äã bá» lá»i nói của ta vô tình vùi dáºp, tình yêu thứ hai vừa thá» lá» cÅ©ng lại bá» ta chá»i bá» không thÆ°Æ¡ng tiếc, Äã váºy, hình nhÆ° Äá»i tượng trong lòng hắn cả hai lần Äá»u là “ta”.
“Váºy khanh có thá» nói cho ta biết, ngÆ°á»i khanh thích là ai không?” Má»t há»i lâu sau, Má» Dung Xu má»i có dÅ©ng khí há»i.
Ta thoáng sá»ng sá»t, vẫn chá»n cách không Äi thẳng vào vấn Äá»: “Tại hạ Äã nói rá»i, ta thích ngÆ°á»i khác phái! Còn Äó là ai, tại hạ thá»±c sá»± không tiá»n nói vá»i quá»c chủ.”
Má» Dung Xu cháºm rãi gáºt Äầu, buá»n bã xoay Äi, tinh thần sa sút, ta nghe tiếng hắn nhẹ giá»ng nói: “Äược, Äược, ta sẽ không ép buá»c khanh, nhÆ°ng Má» Dung Xu ta lần này tuyá»t sẽ không dá» dàng từ bá».”
Ta lấy làm lạ, Má» Dung Xu ngÆ°Æ¡i không phải nói không bao giá» cÆ°á»p Äoạt tình yêu của ngÆ°á»i khác sao? Ta Äây Äã có ngÆ°á»i trong lòng, thế sao ngÆ°Æ¡i còn không nhanh chóng buông tha? NND nói má»t Äàng làm má»t nẻo hả! Ngay cả cá» nhân cÅ©ng không biết thủ tín!
***
Äêm khuya, gần giá» Hợi, chợt nghe tiếng gõ cá»a nhè nhẹ, ta Äẩy Vô Cầu má»t cái, sai nó Äi xem là ai. Tiá»u Vô Cầu bá»±c bá»i dụi dụi mắt, mắt nhắm mắt má» Äi ra cá»a, há»i: “Ai váºy? Trá» váºy rá»i!”
“Là ta.” Má»t giá»ng nữ ôn nhu tá»±a nÆ°á»c suá»i, không phải thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân còn là ai.
Ta vá»i vàng khoác thêm chiếc áo, mặt nạ cÅ©ng không cần Äeo, dù gì hai huynh muá»i này Äá»u Äã thấy mặt ta rá»i.
Ta Äi ra phòng ngoài, Vô Cầu Äã má» cá»a Äón Má» Dung Uyá»n vào, phía sau nàng còn dẫn theo Tiá»u Nhá». Cả hai ngÆ°á»i Äá»u Än mặc bình dân ÄÆ¡n giản, hÆ¡n nữa trên vai Tiá»u Nhá» còn Äeo má»t túi vải, cái này…
“Tam công chúa, bây giá» trá»i Äã khuya lắm rá»i, tam công chúa liá»u lÄ©nh Äến phòng của tại hạ e rằng truyá»n ra ngoài sẽ tá»n hại Äến danh dá»± của tam công chúa.” Ta thầm nghÄ© phải cách xa hai huynh muá»i này ra má»i Äược, bằng không ta nhất Äá»nh sẽ xúi quẩy.
Nào ngá» Má» Dung Uyá»n má»m cÆ°á»i tiến tá»i, má» miá»ng liá»n thá»t ra má»t câu kinh thiên Äá»a: “Ma y Äại nhân, chúng ta Äi thôi.”
Khóe miá»ng ta giáºt giáºt hai cái, nhìn ra ngoài cá»a sá», Äêm tá»i sÆ°Æ¡ng mù, trÄng má» gió êm.
Ý Má» Dung Uyá»n là muá»n cùng ta bá» trá»n? Không thì, là muá»n giết chết ta, trừ hại cho ThÆ°Æ¡ng Mân?
Tiá»u Nhá» thấy ta Äứng bất Äá»ng, sá»t ruá»t tiến tá»i Äẩy ta má»t cái, tức giáºn nói: “Tam công chúa Äá»u Äã chuẩn bá» á»n thá»a, còn không Äi lẽ nào phải Äợi hừng Äông sao? Nếu nhÆ° bá» Äại vÆ°Æ¡ng biết Äược, xem ngÆ°Æ¡i còn Äi Äược không!”
Hả? Thì ra là tá»i giải cứu ta thoát khá»i bá» khá»? Ha ha. Lão thiên gia chÆ°a bao giá» khi không ban cho ta má»t chuyá»n tá»t nhÆ° váºy.
Ta cÆ°á»i nhìn vá» phía nhóc Vô Cầu, bảo nó: “Ngá»c ra Äó làm gì, còn không thu dá»n Äá» Äạc, nhanh ‘trá»n nhà’ Äi theo Uyá»n nhi, Tiá»u Nhá»! ~~ “
Má» Dung Uyá»n che miá»ng khẽ cÆ°á»i má»t tiếng, Tiá»u Nhá» thì oán háºn trừng mắt, mắng: “Tên dâm tặc kia, ai muá»n cùng ngÆ°Æ¡i bá» trá»n!”
***
Giá» tý ba khắc, bên trong nÆ¡i thÆ°á»ng xuyên ẩn núp “kẻ thù”, dÆ°á»i sá»± dẫn dắt rất tinh tÆ°á»ng tình hình Äá»ch của Äá»ng chí Má» Dung Uyá»n, bá»n ngÆ°á»i bá»n ta thần không biết quá»· không hay rá»i khá»i ThÆ°Æ¡ng Mân vÆ°Æ¡ng cung.
“Hắc hắc, tam công chúa Äúng là nghiên cứu kỹ lưỡng chuyá»n chạy trá»n!”
“Dâm tặc ngÆ°Æ¡i chá» có vô lá» vá»i công chúa chúng ta! ~ “
“Ma y Äại nhân, chúng ta Äi LÆ°Æ¡ng Quá»c có Äược không?”
“Chuyá»n này. . .”
“Không cần lo lắng, bức há»a ta Äã mang theo, cÅ©ng Äá» lại cho Äại ca má»t bức thÆ° rá»i.”
Mỹ nữ cÆ°á»i tháºt ôn nhu, ngay cả quyá»n lợi phản kháng của ta cÅ©ng bá» Äoạt mất.
LÆ°Æ¡ng Quá»c? Sẽ Äụng mặt hắn sao? Ta không dám suy nghÄ© nhiá»u.
ChÆ°Æ¡ng 125:
Tình cá» gặp lại, tuy gần mà xa.
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 125
DÆ°á»i sá»± kiên quyết phản Äá»i của Vô Cầu, dÆ°á»i sá»± nhất quyết ủng há» của những ngÆ°á»i còn lại, bá»n ngÆ°á»i bá»n ta lấy thân pháºn ThÆ°Æ¡ng Mân sứ giả Äến thủ Äô LÆ°Æ¡ng Quá»c, Phượng DÆ°Æ¡ng. Trong sá» bá»n ngÆ°á»i có ba ngÆ°á»i là nữ cải nam trang, chá» có má»t ngÆ°á»i là nam nhân tháºt, nhÆ°ng mà hắn cÅ©ng chÆ°a Äủ Äá» gá»i là nam nhân, cùng nhất là má»t bé trai.
LÆ°Æ¡ng Quá»c, Phượng DÆ°Æ¡ng, ThÆ°Æ¡ng Mân sứ quán.
“Trong thÆ° Äại ca cô nói nhÆ° thế nào?”
Má» Dung Uyá»n khẽ cong Äôi mắt Äẹp, nói: “Còn có thá» thế nào, chá» Äành phải Äá»ng ý thôi, có Äiá»u huynh ấy bắt ta bảo Äảm sẽ ÄÆ°a ngài hoàn hảo không tá»n hao gì trá» vá», ha ha.”
Ta bất Äắc dÄ© cÆ°á»i: “Thôi Äi, kiá»u gì chẳng phải là tại hạ sẽ ÄÆ°a hai vá» mỹ nhân Châu vá» hợp Phá» chứ?”
Tiá»u Nhá» vẻ mặt oán giáºn, dùng khẩu hình chá»i ta: “Dâm tặc!”
Bá»n ngÆ°á»i bá»n ta trên ÄÆ°á»ng Äi tá»i LÆ°Æ¡ng Quá»c Äã bá»i dưỡng nên tình cảm cách mạng ná»ng thắm, không còn gá»i nhau là công chúa, Ma y gì nữa, giảm bá»t Äược rất nhiá»u câu khách sáo rÆ°á»m rà, chá» có Tiá»u Nhá» vẫn tÆ°Æ¡ng Äá»i kiên trì gá»i ta là dâm tặc…
Không buá»n Äá» ý Tiá»u Nhá», ta nhìn sang Má» Dung Uyá»n, lại há»i: “Váºy cô có mang quá»c thÆ° theo không?”
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên.”
“Váºy là tá»t rá»i, sáng sá»m ngày mai chúng ta sẽ tiến cung gặp Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn.”
Äúng lúc này, ngÆ°á»i vừa ÄÆ°a thÆ° của Má» Dung Xu tá»i, kiêm thá» vá» của chúng ta – Nghiêm Nghá» – vá»i vá»i vàng vàng bÆ°á»c vào, khom ngÆ°á»i ôm quyá»n trÆ°á»c Má» Dung Uyá»n nói: “Công chúa, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn phái ngÆ°á»i truyá»n lá»i tá»i!”
Má» Dung Uyá»n hÆ¡i sá»ng sá»t, nhÆ°ng láºp tức trấn Äá»nh há»i: “NgÆ°á»i Äâu?”
Nghiêm Nghá» ngẩng Äầu trả lá»i: “Äi rá»i.”
“Váºy hắn nói gì?”
Nghiêm Nghá» liếc nhìn ta má»t cái, rá»i lại khom lÆ°ng há»i bẩm Má» Dung Uyá»n: “Nói là thân thá» ái phi Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn không khá»e, muá»n má»i Ma y tiến cung xem bá»nh.”
“Cái gì?”
“Hả?”
Má»t tiếng là ta kêu, má»t tiếng là thằng nhóc Vô Cầu hoảng há»t nhảy dá»±ng lên khá»i ghế. Bá»n ta ÄÆ°a mắt nhìn nhau, có chút lúng túng, ngay cả Má» Dung Uyá»n cÅ©ng khẽ nhíu mày. Hình nhÆ° mặt ai nấy Äá»u chất Äầy Æ°u tÆ°.
“Công chúa?” Nghiêm Nghá» thấy chúng ta không má»t ai lên tiếng, Äành má» miá»ng há»i Má» Dung Uyá»n.
“Chuyá»n này. . .” Má» Dung Uyá»n yếu á»t nhìn sang ta, há»i: “Ngài thấy thế nào?”
Ta thá» dài nói: “Äi chứ, ngÆ°á»i ta Äã nêu Äích danh bảo ta Äến, ta có thá» không Äến sao? Thuáºn tiá»n Äem bức há»a cho Linh Phi kia coi luôn, chúng ta cÅ©ng có thá» xong viá»c sá»m má»t chút.”
Má» Dung Uyá»n do dá»± Äôi chút, rá»i cÅ©ng gáºt Äầu: “Váºy ngài vạn sá»± Äá»u phải cẩn tháºn.”
Nhìn dáng vẻ bá» trên của Má» Dung Uyá»n, ta tháºt mắc cÆ°á»i.
“Tiá»u Uyá»n, cô bao nhiêu tuá»i rá»i?”
Má» Dung Uyá»n sá»ng sá»t, trả lá»i ta: “MÆ°á»i bảy, thì sao?”
Ta lắc Äầu: “Vẫn là má»t Äứa trẻ vá» thành niên, không nên lúc nào cÅ©ng ra vẻ mình là ngÆ°á»i lá»n, chuyá»n này không phải là viá»c các cô phải lo.” Ta duá»i cánh tay phải ra, vá» vá» Äầu Tiá»u Nhá» và nhóc Vô Cầu, “Những chuyá»n phiá»n phức này cứ giao cho ngÆ°á»i lá»n suy nghÄ©, các ngÆ°Æ¡i cứ ngoan ngoãn á» nhà chá» ta trá» vá»!”
Má» Dung Uyá»n nhìn chÄm chú vào mắt ta, trong ánh mắt có gì Äó mà ta Äá»c không ra, Äôi môi Äá» má»ng khẽ Äá»ng, thá»t ra hai chữ: “Cẩn tháºn.”
Ta cÆ°á»i vung tay: “Biết rá»i!”
“Dâm tặc, ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn tên lão sắc quá»· kia!” Tiá»u Nhá» khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn ta, trong ánh mắt thấp thoáng vẻ bất an.
“Yên tâm Äi! Ta là ai chứ!”
“Thầy là sÆ° phụ con! Con muá»n Äi theo thầy!” Nhóc Vô Cầu nhảy tá»i trÆ°á»c mặt ta, túm chặt á»ng tay áo của ta, nhÆ° thá» ta không ÄÆ°a nó Äi theo, thì ta cÅ©ng không Äi Äược. Ta vá»n chá» Äá»nh dùng bản sắc nói dóc của mình lừa gạt Linh Phi của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn má»t phen, chứ biết gì mà xem bá»nh vá»i cả không xem, tùy tiá»n khai cho nàng ta mấy loại thảo dược thì ta vẫn làm Äược, chứ còn giúp nàng ta hạ nhiá»t, không gây tai nạn chết ngÆ°á»i má»i lạ? Cái gá»i là thầy lang vÆ°á»n thì vẫn phải cần luyá»n táºp, tá»t xấu gì á» hiá»n Äại Äã cÅ©ng có thá»i làm viá»c á» há»i Chữ tháºp Äá», cÅ©ng có chút vá»n!
Vá» Äầu nhóc Vô Cầu: “Äược, cùng Äi!”
. . .
LÆ°Æ¡ng Quá»c hoàng cung, Càn Thanh cung, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tẩm cung.
Ta và Vô Cầu Äợi á» ngoài Äiá»n, ta ngÆ°á»c mắt nhìn bức hoành phi chữ vàng, thầm nghÄ©, Äây chẳng phải là tẩm cung của hoàng Äế sao, Linh Phi này Äã Äược Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn sủng Äến mức này rá»i Æ°? á» luôn trên giÆ°á»ng hoàng Äế không Äi? CÅ©ng không nên tùy tiá»n Äắc tá»i vá»i nữ nhân này, bất giác nhét bức hoạ vào sâu hÆ¡n trong tay áo.
Vừa Äá»nh vÆ°Æ¡n vai thÆ° giãn xÆ°Æ¡ng cá»t má»t chút, chợt nghe tiá»u thái giám hô: “Cá»u VÆ°Æ¡ng gia Äến! ~~~ “
Ta vừa nghe Äược má»t chữ “Cá»u” thì suýt chút nữa Äứng không vững, cÅ©ng may não ta mặc dù rá»ng nhÆ°ng chÆ°a bá» úng nÆ°á»c, vá»i vàng kéo nhóc Vô Cầu tìm má»t góc lẩn vào, bắt chÆ°á»c những ngÆ°á»i khác Äá»ng loạt cúi thấp Äầu, chá» mong ta không nhìn bá nhân, bá nhân cÅ©ng Äừng nhìn ta.
Mà thá»±c ra, ta Äeo mặt nạ rá»i, không cần khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, nhÆ°ng Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u là ngÆ°á»i thế nào? Cặp mắt há» ly giảo hoạt của hắn, má»t kẽ há» tí xíu hắn cÅ©ng có thá» tóm Äược ngÆ°Æ¡i, cho nên ta không dám quang minh chính Äại Äứng trÆ°á»c mặt hắn.
Ta cúi gằm mặt chá» có thá» nhìn thấy Äược chiếc thắt lÆ°ng màu vàng nhạt, vạt áo màu tím thản nhiên Äi lÆ°á»t qua ta cách Äó không xa. Chá» có Äiá»u má»t cái nhìn Äó khiến tim ta liá»n Äáºp thình thá»ch Äiên cuá»ng, ta muá»n ngẩng Äầu lên nhìn hắn má»t cái, nhìn mặt hắn má»t cái, từ xa cÅ©ng Äược, á» cá»± ly này hắn sẽ không chú ý tá»i ta, hÆ¡n nữa ta cÅ©ng Äeo mặt nạ, nhÆ°ng rá»t cuá»c ta cÅ©ng chá» là nắm chặt bàn tay, trầm mặc cúi Äầu, cho Äến khi bóng ngÆ°á»i màu tím kia biến mất không thấy nữa.
“Tá»· không sao chứ?”
Chẳng biết qua bao lâu, tiá»u Vô Cầu chá»t ta má»t cái, ta má»i ngẩng Äầu lên, cÆ°á»i hì hì, giả tạo nói: “Äâu có gì, tâm tình rất tá»t.”
Nhóc Vô Cầu trừng ta: “Nữ nhân ngu ngá»c!”
“Suỵt! ——” ta trừng nó má»t cái, nhéo lá» tai, nhá» giá»ng nói: “NgÆ°Æ¡i Äiên hả? Nhá» kỹ ‘quan há»’ của chúng ta!”
“Ai ai Äau. . . Ta biết rá»i, biết rá»i!”
Ta thả tai nó ra, ánh mắt nhìn xa xÄm, trên mặt không chút biá»u cảm, trong lòng ná»i sóng mãnh liá»t.
“Cá»u VÆ°Æ¡ng gia bây giá» há»i phủ sao?” Lại má»t giá»ng nói lanh lảnh.
“Thế nào, LÆ°u tá»ng quản không yên tâm, muá»n tá»± mình ‘tiá» n’ bản vÆ°Æ¡ng há»i phủ má»i chá»u?”
Giá»ng nói quen thuá»c biết bao, chá» là âm Äiá»u không còn trầm bá»ng nhÆ° trÆ°á»c, cứ bình bình, nhàn nhạt, lạnh lùng.
Ta muá»n má» miá»ng gá»i hắn má»t tiếng “tên ngá»c”, nhÆ°ng bá» môi không thá» cá» Äá»ng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äã không còn vẻ mặt vui cÆ°á»i, ta có chút không quen, nhÆ°ng có thá» trong lòng ngoài mặt bình tÄ©nh, không giáºn mà uy, má»i là con ngÆ°á»i tháºt sá»± của hắn.
Có lẽ, hắn nên nhÆ° thế, còn ngÆ°á»i trÆ°á»c kia á» trÆ°á»c mắt ta ôn nhu nhÆ° nÆ°á»c gá»i “Tiá»u LÄng Nhi” “Tiá»u LÄng Nhi của ta” chá» là phù vân.
Phù vân, chá»p mắt sẽ tiêu tan.
Hắn gầy hÆ¡n trÆ°á»c, Äôi mắt Äen càng thêm sâu thẳm sắc bén, trong mắt không còn vẻ nhu hòa, mà thá» Æ¡ nhÆ° Äã chết.
Trái tim ta Äau nhói, sá»ng mÅ©i Äá»t ngá»t cay xè, ta vá»i vàng quay Äầu Äi chá» khác, rất sợ Äá» xảy ra chuyá»n ngượng ngùng xấu há».
Không sao, ít nhiá»u gì hắn vẫn còn sá»ng tá»t, cho dù có tiá»u tụy, rá»i cÅ©ng sẽ qua thôi.
“Ai ôi! Cá»u VÆ°Æ¡ng gia sao lại nói váºy, lão nô nào dám có tâm tÆ° Äó, ha ha. . . Còn thá»nh Cá»u VÆ°Æ¡ng gia di giá mấy bÆ°á»c. . .” Giá»ng lão thái giám càng nói càng nhá», chá» thấy Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u liếc mắt nhìn lão thái giám béo má»t cái, rá»i dá»i bÆ°á»c Äi theo hắn.
Lòng ta thoáng thả lá»ng, nhÆ°ng lại nhÆ° thiếu mất cái gì, lần này tình cá» gặp Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u có lẽ là sá»± trêu ngÆ°Æ¡i có thiá»n ý của lão thiên gia, nói gì thì nói, trong lòng ta cÅ©ng rất cảm kích. Lần này ta không thá» lừa dá»i bất luáºn kẻ nào, ká» cả bản thân mình, ta Äúng là muá»n gặp hắn, muá»n Äược nhìn thấy tên ngá»c kia, nhìn thấy mặt hắn, nghe Äược giá»ng hắn, tháºm chí còn muá»n. . .
Ta chá» là muá»n, muá»n mà thôi.
“Tuyên Ma y yết kiến!”
DÆ°á»i sá»± dẫn ÄÆ°á»ng của tiá»u thái giám, ta và nhóc Vô Cầu bÆ°á»c chân vào cánh cá»ng cao lá»n màu Äá» kia.
Không mong ông trá»i phù há», chá» mong ông trá»i rủ lòng thÆ°Æ¡ng! Nghìn vạn lần Äừng Äá» xảy ra chuyá»n rắc rá»i gì.
“NgÆ°Æ¡i chính là Ma y?” Má»t giá»ng nam trầm thấp từ phía sau những lá»p sa trÆ°á»ng màu vàng truyá»n Äến.
Nhìn ánh mắt tiá»u thái giám, ngÆ°á»i phát ra tiếng nói chắc là lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia rá»i.
Ta ho khan má»t tiếng, hÆ¡i khom lÆ°ng, cao giá»ng trả lá»i: “Kẻ hèn Cá»u Trá»ng SÆ¡n —— Ma y quán.”
“Lá»n máºt! Thấy trẫm mà không. . .”
“Hoàng Thượng!”
Má»t giá»ng nói mê hoặc sá»n gai á»c từ sau sa trÆ°á»ng Äá»t ngá»t thá»t lên, làm cả ngÆ°á»i ta run lên, ná»i da gà suýt nữa ngã ra Äất.
Nữ nhân này, dá»±a vào giá»ng nói thôi chắc cÅ©ng có thá» khiến lão sắc quá»· Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn này dính trên giÆ°á»ng không xuá»ng Äược!
“Hoàng Thượng ~ sao ngài dám hung dữ vá»i Ma y Äại nhân nhÆ° váºy? Cho dù ngài không quan tâm Äến thân thá» của thần thiếp, thì cÅ©ng phải chiếu cá» Äến bản thân! Ma y Äại nhân muá»n ai sá»ng ngÆ°á»i Äó sẽ sá»ng, ngay cả Diêm VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không cÆ°á»p Äi Äược!”
Má»t tiếng cÆ°á»i giòn tan vang lên phía sau sa trÆ°á»ng.
“Ý của ái phi là. . .” câu phía sau tuy nhá», nhÆ°ng ngÆ°á»i thính tai nhÆ° ta vẫn nghe Äược chút ít, “Không lẽ là hắn còn biết luyá»n Äan?”
Cúi Äầu trợn mắt, lão Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn này thá»±c sá»± muá»n thành tiên Äến phát Äiên rá»i! Không bằng cho ngÆ°Æ¡i chút thạch tín Än xong Äá» ngÆ°Æ¡i cưỡi hạc phi thiên cho rá»i!
Bên trong hihihaha, ta và nhóc Vô Cầu Äứng ngoài chá»u tráºn, tÆ° thế càng ngày càng mất chuẩn má»±c, hành vi thì càng ngày càng “=” . . .
Má»t há»i sau, lại có hai thá» nữ tay kẹp má»t sợi tÆ¡ dài từ trong rèm Äi ra.
Trá»i! Không phải muá»n ta cầm tÆ¡ bắt mạch Äó chứ? Lão thiên gia, ông Äừng Äem cái Äầu của con ra Äùa giỡn nha!
Ta Äang lo lắng không yên, thì má»t tiếng cÆ°á»i duyên dáng bên trong vang lên dáºp tắt má»i suy nghÄ© hão huyá»n của ta.
“Ma y Äại nhân Äừng trách móc, Hoàng Thượng. . . Ha ha. . . Hoàng Thượng… tháºt Äáng ghét! ~~ uhm, Hoàng Thượng không thích nam nhân khác Äụng chạm thân thá» ta, Äành phải ủy khuất Ma y Äại nhân váºy. Uhm uhm ~~~ Hoàng Thượng! ~~ chắc hẳn cầm tÆ¡ bắt mạch Äá»i vá»i Ma y Äại nhân mà nói cÅ©ng không phải là chuyá»n khó.”
NgÆ°Æ¡i nói dá» dàng tháºt, cầm tÆ¡ bắt mạch! Lão tá» sá» mạch mà còn không “bắt” Äược nữa là! Còn không phải chuyá»n khó? Ta thấy con mụ há» ly nhà ngÆ°Æ¡i chính là muá»n Äẩy ta vào chá» chết!
Ta lén lút liếc nhìn Vô Cầu, những mong nó biết Äược chiêu thức này, Äáng thÆ°Æ¡ng thay, mặt nó còn Äau khá» hÆ¡n cả ta, ta dùng khẩu hình há»i: ngÆ°Æ¡i biết hong?
Tiá»u Vô Cầu cÅ©ng dùng khẩu hình Äáp trả: ta cÅ©ng không biết sÆ° phụ ta biết cái này!
Má»a! Tháºt muá»n chá»i mà! NND con Äàn bà chết tiá»t kia muá»n Äấu vá»i ta Äúng không! Äược! NgÆ°Æ¡i hãy Äợi Äấy, nghìn vạn lần Äừng Äá» lão nÆ°Æ¡ng vùng lên, nếu không. . .
“Ma y, ngÆ°Æ¡i Äã chuẩn bá» xong chÆ°a?” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn không nhá»n Äược lên tiếng.
Ta Äứng thẳng ngÆ°á»i dáºy, khẽ cÆ°á»i má»t tiếng, trả lá»i: “Không cần dùng tÆ¡.”
“Cái gì!”
“Ha ha kẻ hèn bất tài nghe tiếng nói cÅ©ng có thá» chẩn Äoán bá»nh.”
Trong khoảnh khắc, cả Äiá»n im lìm không má»t tiếng Äá»ng, ánh mắt má»i ngÆ°á»i Äá»ng loạt lia vá» phía ta, giá»ng nhÆ° Äang nhìn má»t siêu sao thế giá»i!
ChÆ°Æ¡ng 126:
Tình cá» gặp lại, tuy gần mà xa.
Dá»ch bá»i Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 126
Äôi mắt Tiá»u Vô Cầu Äá»t ngá»t trợn lên gấp Äôi, dùng khẩu hình ráng sức ra hiá»u cho ta: Äừng náo loạn! Nhanh chóng rút lui!
Ta ho nhẹ má»t tiếng, tiến lên hai bÆ°á»c, càng tiến gần Äến tầng tầng lá»p lá»p màn trÆ°á»ng màu vàng thêm Äôi chút, cao giá»ng há»i: “Kẻ hèn có thá» cáo lui rá»i chứ?”
Má»t tiếng hít lạnh từ phía sau truyá»n Äến, tiếp theo Äó là giá»ng Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn gầm lên: “Lá»n máºt! NgÆ°Æ¡i muá»n lừa gạt trẫm sao? Mạch cÅ©ng không chẩn, toa thuá»c cÅ©ng không kê, ngÆ°Æ¡i Äã muá»n Äi? ! Bay Äâu!”
“Hoàng Thượng ~~~” Thanh âm thẹn thùng Äúng lúc vang lên, cÆ¡n phẫn ná» của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn cÅ©ng theo Äó giảm Äi má»t ná»a.
Ta không biết bá»n há» nói gì trong kia, dù sao cÅ©ng Äã nghÄ© Äược Äá»i sách tá»t, ta là Ma y ta sợ ai chứ? ÄÆ¡n thuá»c ta kê, nữ yêu tinh kia nhất Äá»nh phải uá»ng! Ai dám hoài nghi? Hoài nghi thì ngài Äi mà chữa trá»!
Nào ngá» tiếng nói của mÄ© nhân Äá»t ngá»t từ trong màn sa vá»ng ra, ta lại ngẩng Äầu lên, má»t cô gái mặc cung trang hoa lá» Äá»t nhiên xuất hiá»n, Äôi mắt Äẹp cong lên, ngáºp tràn ý cÆ°á»i, nhÆ°ng, cho dù Äôi mắt kia quyến rÅ© khôn cùng, Äiá»m Äạm nhÆ° nÆ°á»c, lại tá»±a nhÆ° có thá» thấy Äược khuôn mặt tháºt của ta Äằng sau lá»p mặt nạ, khiến cả ngÆ°á»i ta run lên, bất giác hạ mi mắt.
Nữ nhân này quả thá»±c mê ngÆ°á»i, chá» tính riêng khuôn mặt nhá» nhắn kia cÅ©ng Äủ quyến rÅ© không ít nam nhân.
“Tiá»u nữ tá» từng nghe qua trên thế gian có kỳ nhân có thá» nghe giá»ng chẩn bá»nh từ xa, không ngá» ma y Äại nhân càng giá»i hÆ¡n, vừa nghe tiếng Äã có thá» chẩn bá»nh, thá»±c là kỳ tài thế gian!”
Càng nghe nàng kia nói, ta càng lạnh sá»ng lÆ°ng, thân thá» không khá»i khom xuá»ng má»t chút. Ta cÆ°á»i má»a Äáp: “Kẻ hèn bất tài, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng quá khen.”
“Ha ha, ma y Äại nhân khiêm tá»n rá»i.” Nữ nhân mê hoặc kia cÆ°á»i e thẹn, nói thêm, “Tiá»u nữ tá» rất tò mò, liá»u nhân váºt thần tiên nhÆ° ma y Äại nhân Äây có bá» dáng thế nào? Không biết ma y Äại nhân có thá». . . . . .”
Äôi mắt Äó tuy cÆ°á»i nhÆ°ng rõ ràng có ý khiêu khích lại không có hảo ý, ta có thá» nghe thấy tiếng thình thình mãnh liá»t phát ra từ lá»ng ngá»±c.
Kiên cÆ°á»ng giữ bình tÄ©nh, ta ngẩng Äầu lên, nói vá»i nữ nhân kia: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thứ tá»i, kẻ hèn dung mạo xấu xí xÆ°a nay không dùng diá»n mạo tháºt sá»± gặp ngÆ°á»i khác, cho dù bây giá» nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng bắt kẻ hèn tháo mặt nạ xuá»ng, kẻ hèn cÅ©ng không thá» cam Äoan khuôn mặt phía sau lá»p mặt nạ này chính là của kẻ hèn, chá» sợ không biết khuôn mặt kẻ hèn dùng hôm nay là của vá» danh môn quý tá»c nào!”
Chá» trong chá»c lát, ngay cả tiếng hít thá» cÅ©ng tá»±a nhÆ° nín bặt.
Dù sao ta cÅ©ng nghÄ© kỹ rá»i, cho dù cô ta cưỡng chế bắt ta tháo mặt nạ xuá»ng, ta cÅ©ng có thá» không thừa nháºn khuôn mặt Äằng sau lá»p mặt nạ là của “ta”, ta là”Ma y”, ngoài chữa bá»nh, hạ Äá»c, chuyá»n dá»ch dung lẽ nào không biết?
Giá» Äây, ta tháºt sá»± ngoài lừa dá»i ra cÅ©ng không nghÄ© Äược cách nào khác.
Chá» hy vá»ng ông trá»i rủ lòng thÆ°Æ¡ng!
Không biết qua bao lâu, nữ nhân quyến rÅ© kia rá»t cục cÅ©ng buông tha ta, cÆ°á»i duyên má»t tiếng nói: “Ma y Äại nhân quá lá»i rá»i, tiá»u nữ tá» sao dám phạm vào Äiá»u kiêng ká» của ma y Äại nhân, chuyá»n ma y Äại nhân không muá»n, tiá»u nữ tá» tuyá»t Äá»i sẽ không làm.” Dứt lá»i, Äánh mắt cho ta má»t cái, làm trái tim nhá» bé của ta cÅ©ng nhún nhảy theo a! ~NND Không phải ả Äá» ý Äến ta rá»i chứ? Chẳng lẽ lão nÆ°Æ¡ng ta Äây thích hợp làm Äàn ông hÆ¡n sao? ! Ai. . . . . . cái này phải trách ba mẹ ta! ~~
Thanh âm nữ nhân kia kéo há»n ta Äang phiêu lãng từ phía chân trá»i vá».
“Thá»nh ma y Äại nhân kê thuá»c.” Nàng thản nhiên phân phó má»t câu liá»n có cung nữ vụt Äến dâng giấy bút cho ta, ta liếc mắt ra hiá»u cho tiá»u Vô Cầu, tiá»u Vô Cầu ngay láºp tức tiến Äến cạnh ta nháºn lấy giấy bút, ta làm bá» thì thầm phÆ°Æ¡ng thuá»c vào tai hắn, trên thá»±c tế bảo hắn ghi bừa mấy phÆ°Æ¡ng thuá»c hạ sá»t ÄÆ¡n giản cho nữ nhân kia!
Vô Cầu nhếch môi không dám cÆ°á»i, nhanh chóng viết lên giấy mấy vá» thảo dược, sau Äó Äem phÆ°Æ¡ng thuá»c hạ sá»t kia giao cho tiá»u cung nữ, rá»i ngoan ngoãn lui lại cạnh ta.
“Kẻ hèn bất tài, xin cáo lui trÆ°á»c.” Ta vá»i chủ Äá»ng chào từ giã, má»t giây cÅ©ng không muá»n á» thêm, lại quên mất chuyá»n bức há»a, may mà lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia chủ Äá»ng nhắc ta.
“Cháºm Äã ——”
Ta ngây ngÆ°á»i, bàn chân vá»n nhấc lên lặng lẽ hạ xuá»ng.
“Trẫm nghe nói ma y lần này làm Äặc sứ của ThÆ°Æ¡ng Mân?”
Ách. . . . . . Ta do dá»± má»t chút, cÆ°á»i nói: “Phải mà cÅ©ng không phải.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn hiá»n nhiên quen thói bá» trên, hắn ngay từ Äầu Äã soi mói ta, à không, là thấy ta không vừa mắt, ta nói câu gì cÅ©ng nhÆ° thá» Äạp trúng bãi mìn của lão, cùng lắm chá» muá»n nói mấy câu nghá» thuáºt vá»i lão, lão Äã phát há»a.
“Lá»n máºt!”
“Kẻ hèn không dám.” Ta cúi Äầu ứng phó qua loa. Ta dám “càn rỡ” nhÆ° thế chính vì ta nghÄ©, trong thá»i buá»i loạn lạc này có vá» vua nào dám tùy tiá»n vì cÆ¡n phẫn ná» của mình mà giết Äi má»t vá» thầy thuá»c Äá»c nhất vô nhá». Có Äiá»u, ta cÅ©ng sợ lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn này tháºt sá»± không có Äầu óc, ta Äây thông minh lại bá» thông minh hại.
“Hoàng Thượng ~~ sao ngài có thá» hù dá»a ma y nhÆ° váºy ~~~ ma y chính là nhân tài hiếm có trên thế gian a ~~~”
“Äược rá»i, Äược rá»i, tiá»u mỹ nhân. . . . . . Trẫm biết. . . . . . uhm. . . . . .”
Ta má»t mặt nghe bên trong thá»nh thoảng phát ra những tiếng khanh khanh ta ta ghê tá»m, má»t mặt thầm mắng lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn này không biết xấu há» sau này thá» nào cÅ©ng bá» nữ nhân hại chết, nhÆ°ng nghÄ© lại thì, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn cho dù xấu xa thế nào cÅ©ng là phụ thân của tên ngá»c kia, ta chá»i lão nhÆ° thế nếu Äá» tên ngá»c kia biết Äược thì e là không hay.
NhÆ°ng. . . . . .
Ha ha, Äá»t nhiên ta nghÄ© Äến, ma y giả ta Äây phải chÄng có thá» giúp tên ngá»c Äó má»t tay, không phải hắn Äang bá» lão gia há»a Äông PhÆ°Æ¡ng này giam lá»ng sao? Nếu ta có thá» luyá»n ra cái “trÆ°á»ng sinh bất lão Äan” gì Äó, lão già kia chẳng phải sẽ nghe lá»i ta rÄm rắp sao? Äến lúc Äó nếu ta bảo khôi phục binh quyá»n cho tên ngá»c kia, tháºm chí láºp hắn làm thái tá» cÅ©ng không phải là viá»c khó nhá»?
Trong lòng tÆ°á»ng tượng nhÆ° váºy, khóe môi của ta liá»n cong lên, ta cháºm rãi tiến lên, ung dung má» miá»ng: “LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng bá» hạ, kẻ hèn bất tài ngoài chữa bá»nh chế thuá»c ra, còn biết chút ít thuáºt dưỡng sinh.”
Quả nhiên, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn láºp tức tá»nh táo, thái Äá» vá»i ta cÅ©ng quay ngoắt má»t trÄm tám mÆ°Æ¡i Äá», từ trong lá»p màn bÆ°á»c ra, lại dá»a lão nÆ°Æ¡ng Äây má»t tráºn kinh há»n táng Äá»m.
Diá»n mạo Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn còn không bằng má»t phần vạn của tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia, trá»i má»i biết tên ngá»c kia làm sao có thá» là con lão? Khuôn mặt lão tiá»u tụy, hai mắt ảm Äạm không ánh sáng; viá»n mắt thâm xì, vừa dày vừa to. Tuyá»t Äá»i là háºu quả của viá»c uá»ng báºy “Thuá»c bá»” cùng miá»t mài quá Äá»!
“Ma y biết thuáºt luyá»n Äan? !” Äá»t nhiên, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn quá kích Äá»ng nắm chặt lấy tay ta. Kỳ tháºt lão muá»n túm ai thì túm, nắm ai thì nắm, nhÆ°ng ngài làm Æ¡n Äừng có làm hành Äá»ng sá» mó buá»n nôn kia vá»i ta a, ta chá»u không ná»i Äâu, vá»i vàng rút tay vá», trừng mắt cho lão má»t cái, ráng sức ho khan má»t tiếng, cÅ©ng không thèm trả lá»i câu há»i của lão.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn cÅ©ng nhanh chóng nháºn ra mình có viá»c má»i cầu ngÆ°á»i nhÆ° váºy cÅ©ng không á»n lắm, bèn bá» dáng vẻ kiêu cÄng ngạo mạn Äi, ôn tá»n há»i lại: “Ma y Äại nhân biết thuáºt luyá»n Äan Æ°?”
“Kẻ hèn bất tài, biết sÆ¡ sÆ¡ má»t chút mà thôi.” NND lúc vá» ta láºp tức phải lấy cá»n khá» trùng, tay của ta, tay của ta a! ~~~
“Biết sÆ¡ sÆ¡? !” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn há» nghi ngoảnh nhìn vá» phía sau lá»p màn, lại có thanh âm má»m mại truyá»n Äến, “Hoàng Thượng ~ ma y Äại nhân tháºt khiêm tá»n! Trên Äá»i này làm gì có chuyá»n nào ma y Äại nhân không am hiá»u?”
Shhhh. . . . . . ta thầm hít má»t hÆ¡i khí lạnh, nữ nhân này vì sao lại Äỡ lá»i cho ta? Ngoại trừ ban Äầu muá»n làm khó ta má»t chút, nhÆ°ng cÅ©ng nhìn ra Äược nàng ta không phải tháºt sá»± muá»n xem diá»n mạo ta, chá» ÄÆ¡n giản là khiêu khích, hoặc gá»i là thá» uy, những thá»i Äiá»m khác dÆ°á»ng nhÆ° nàng ta Äá»u Äứng vá» phía ta.
Viá»c này nên giải thích thế nào?
Lẽ nào là say Äắm ta sao?
Say Äắm ngÆ°á»i Äeo mặt nạ Æ°?
Cho dù ta tháo mặt nạ diá»n mạo ta chÆ°a chắc Äã hÆ¡n nàng, nhiá»u lắm chá» hÆ¡n vài phần ngay thẳng chính trá»±c mà thôi, nhÆ°ng bây giá» không phải lÆ°u hành phá» biến loại ngÆ°á»i nhÆ° nàng sao, càng quyến rÅ© càng mê ngÆ°á»i, những ngÆ°á»i vừa chính trá»±c lại thân thiá»n nhÆ° ta ngay cả ông trá»i cÅ©ng không thèm nhặt.
Chẳng lẽ chá» là nàng ta chá» ÄÆ¡n thuần sùng bái ma y?
CÅ©ng có thá» nhÆ° thế lắm, cái danh xÆ°ng Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng của tên gia há»a kia không mấy ngÆ°á»i biết, nhÆ°ng mà danh hiá»u ma y này lại vang dá»i rung trá»i a! Nữ tá» bình thÆ°á»ng Äá»u mê luyến dạng nam nhân kiá»u này, diá»n mạo còn chÆ°a thấy nhÆ°ng khẳng Äá»nh trong lòng Äá»u sá»m xem Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng là huyá»n thoại, có Äiá»u tên Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng kia quả tháºt cÅ©ng diá» m tuyá»t tứ phÆ°Æ¡ng, may mà hắn cả ngày che mặt, bằng không những nữ tá» kéo tá»i cá»a còn không phá vỡ ma y quán sao?!
“Oh ha ha, ma y không cần khiêm nhÆ°á»ng vá»i trầm, trẫm cÅ©ng rất có hứng thú tu Äạo dưỡng sinh, không biết ma y có nguyá»n ý á» lại cùng trẫm nghiên cứu má»t chút?” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn cÆ°á»i, mặt càng ngu thêm.
Ta trong lòng thầm nhủ “há» ly sáºp bẫy rá»i”, vì thế, ta cong môi, má»m cÆ°á»i Äón ánh mắt không có chút sáng sủa nào kia, Äáp lá»i: “Kẻ hèn bất tài, rất hân hạnh.”
Ha ha, tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ngÆ°Æ¡i còn nhá» không?
Lão nÆ°Æ¡ng ta từng nói, chá» Sá» Sá» hết bá»nh ta sẽ Äi LÆ°Æ¡ng quá»c tìm ngÆ°Æ¡i, giúp ngÆ°Æ¡i hoàn thành Äại nghiá»p.
Còn có, hiá»p Æ°á»c chúng ta Äã ký á» LÄng Vân cung của ta, sau bá» ngÆ°Æ¡i bóp méo thành hiá»p Æ°á»c bất bình Äẳng?
Lão nÆ°Æ¡ng ta là quân tá» Äã nói là làm, tuyá»t Äá»i, tuyá»t Äá»i sẽ không nuá»t lá»i, hắc hắc.
Có lẽ, nguyên nhân thá»±c sá»± khiến ta sẵn lòng á» lại là Äá» có thá» ngắm nhìn ai Äó từ xa.
Có lẽ, cÅ©ng không còn quan trá»ng, mà chá» ÄÆ¡n giản là ý Äá»nh ngay từ Äầu.
ChÆ°Æ¡ng 127:
Tam quá»c khai chiến, âm mÆ°u của ai?
Edit: carmen
Chá»nh dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 127
LÆ°Æ¡ng Quá»c, Phượng DÆ°Æ¡ng, ám cung, Kinh Lôi ÄÆ°á»ng.
Má»t chiếc nhuyá» n tháp Äặt á» chá» cao nhất trong Äại Äiá»n, trên nhuyá» n tháp có má»t ngÆ°á»i Äang nằm nghiêng, má»t thân bạch sam, hoa mai Äá» nhÆ° lá»a, má»t mái tóc màu bạc, óng mượt nhÆ° tÆ¡, má»t Äôi mắt tím, quyến rÅ© má» hoặc.
NgÆ°á»i nằm trên tháp khẽ ngÆ°á»c mắt liếc nhìn hai ngÆ°á»i quỳ gá»i cách Äó không xa, nhìn vá» phía má»t nữ tá» trong sá» hai ngÆ°á»i, cất giá»ng Äá»u Äá»u, tà má» nhÆ°ng vô tình: “Linh Lung, ngÆ°Æ¡i có làm khó dá» bá»n há» không?”
Bả vai Linh Lung run lên, vá»i trả lá»i: “Chủ nhân minh xét, Linh Lung tuyá»t không gây khó dá» cho Vô Cầu tiá»u công tá».”
Má»t tiếng hừ lạnh, ngÆ°á»i trên tháp thay Äá»i tÆ° thế, liếc mắt nhìn Linh Lung có thâm ý khác, tiếp Äến, nhíu mày nói: “Äược rá»i, hai ngÆ°Æ¡i Äứng lên cả Äi.”
“Dạ, chủ nhân.”
“Dạ, cung chủ!”
“Lôi Minh, Cá»u vÆ°Æ¡ng phủ có Äá»ng tÄ©nh gì không?”
Nam tá» có tên là Lôi Minh là ÄÆ°á»ng chủ ám cung Kinh Lôi ÄÆ°á»ng, giữa trán có má»t vết sẹo giá»ng nhÆ° tia sét, khiến khuôn mặt ngÆ°á»i này nhìn càng sâu thẳm khó lÆ°á»ng.
Lôi Minh khom ngÆ°á»i trả lá»i: “Há»i cung chủ, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn hôm kia Äã hủy bá» lá»nh cấm túc Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, nhÆ°ng Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u vẫn cứ ẩn sâu trong phủ, hầu nhÆ° không ra khá»i cá»a, nhÆ°ng tứ Äại há» vá» dÆ°á»i tay hắn lại thÆ°á»ng xuyên xuất phủ, nhất là hai ngÆ°á»i Bạch U và TÆ°Æ¡ng Sá» hành tung bí hiá»m, các thám tá» do thuá»c hạ phái Äi tám chín phần mÆ°á»i Äá»u bá» bá»n há» dá» dàng cắt Äuôi, các trinh thám còn lại há»i báo, nói là từng nhìn thấy TÆ°Æ¡ng Sá» từ phủ Binh Bá» Thượng ThÆ° Äi ra vào lúc Äêm khuya.”
“Oh?” Chá» má»t âm tiết, nghe không rõ là vui hay buá»n, má»t lát sau lại thêm má»t tiếng cÆ°á»i khẽ, tiếp theo hai tròng mắt tà má» màu tím Äá»t ngá»t trừng lên, ánh mắt nhìn xa xÄm không mục Äích, “Hắn rá»t cục cÅ©ng ngá»i không yên rá»i. Tá»t, tá»t lắm.” Lại nhìn sang phía Linh Lung, há»i, “Bích Huyết ÄÆ°á»ng có tin tức gì không? VÆ°Æ¡ng Äá» của ta Äã thắng chÆ°a?”
Linh Lung trả lá»i: “Há»i chủ nhân, Tuyết CÆ¡ hôm kia cho bá» câu ÄÆ°a tin, nói là Âu DÆ°Æ¡ng Vân có thá» lấy má»t Äá»ch ngàn, gần nhÆ° là dá»±a vào thá»±c lá»±c chính mình thắng Äại quân của Tô Tá» Chiêm.”
“Ha ha, tá»t!” NgÆ°á»i trên tháp cháºm rãi Äứng dáºy, khóe khẽ cong lên, mang theo má»t nụ cÆ°á»i nhạt.
Linh Lung thấy Yến tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° váºy không khá»i thầm run trong bụng, gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của chủ nhân nàng vẫn chÆ°a quen, cho dù Äó là khát khao của nàng, nhÆ°ng vẫn sợ hãi, nàng tiếp tục bẩm báo: “Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn Äã nháºn Äược chiến thÆ° của Âu DÆ°Æ¡ng Vân, trong thÆ° viết rõ sau Ngá»c Quá»c sẽ là LÆ°Æ¡ng Quá»c, Âu DÆ°Æ¡ng Vân bảo lão và Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u hãy quét nhà chá» sẵn Äi.”
“Tháºt sá»± là quá cá» chấp.” Má»t câu lạnh nhạt, Äôi mắt tím hÆ¡i hÆ¡i hạ xuá»ng, “Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn Äã phái binh chi viá»n Ngá»c Quá»c chÆ°a?”
“Vẫn chÆ°a.”
Äôi mắt Âu DÆ°Æ¡ng Yến thoáng trừng lá»n, trong mắt mang theo nghi hoặc nhìn vá» phía Linh Lung, há»i: “Tại sao? Linh Lung , chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i Äã quên lá»i nói của bá»n tá»a?”
Ngữ khí không nghiêm khắc, âm Äiá»u cÅ©ng không tÄng cao, nhÆ°ng Linh Lung lại sợ tá»i mức láºp tức quỳ xuá»ng Äất, bẩm báo: “Há»i chủ nhân, không phải Linh Lung quên má»nh lá»nh của chủ nhân, mà là…… mà là……”
Ánh mắt Linh Lung do dá»± nhìn vá» phía ngÆ°á»i cao cao tại thượng, Âu DÆ°Æ¡ng Yến ánh mắt lạnh lùng: “Nói!”
“Mà là bây giá» lá»i của Linh Lung lão già kia cÆ¡ bản không nghe nữa!” Khẽ thá» dài, Linh Lung lại nói tiếp, “Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn hiá»n tại chá» nghe lá»i của ngÆ°á»i bên cạnh tiá»u công tá» Vô Cầu kia……” Linh Lung nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Yến, há»i, “Chủ nhân, ngÆ°á»i giả mạo chủ nhân kia rá»t cuá»c là ai, liá»u Linh Lung có thá»……”
Nháy mắt, Äôi mắt tím vẫn luôn bình thản nhÆ° nÆ°á»c bá»ng nhiên sáng quắc làm cho ngÆ°á»i ta sợ hãi, hai ÄÆ°á»ng nhìn bức ngÆ°á»i bắn thẳng vào ngÆ°á»i Linh Lung.
“Linh Lung, ngÆ°Æ¡i nhiá»u chuyá»n quá.” Bầu không khí thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng ngày, nhÆ°ng lại mang theo vẻ yên tÄ©nh chết chóc vá»n quanh Linh Lung tháºt lâu không thá» tan Äi.
“Dạ, chủ nhân! Linh Lung biết sai rá»i, chủ nhân khai ân!”
“Linh Lung, ngÆ°Æ¡i nên biết an pháºn của mình, ngÆ°á»i kia không phải ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có thá» chạm vào, nếu bá»n tá»a biết nàng á» LÆ°Æ¡ng Quá»c có bá» thÆ°Æ¡ng tích gì, thì bá»n tá»a Äành phải không lÆ°u tình trút tá»i lên Äầu há» pháp là ngÆ°Æ¡i mà thôi, ngÆ°Æ¡i hãy nhá» kỹ Äó!”
“Dạ, chủ nhân, Linh Lung nhá» kỹ rá»i, Linh Lung nhất Äá»nh bảo vá» tá»t tiá»u công tá» Vô Cầu và khách quý của chủ nhân!”
“Äược rá»i, ngÆ°Æ¡i Äi xuá»ng trÆ°á»c Äi.” Phất tay lên, Âu DÆ°Æ¡ng Yến xoay ngÆ°á»i bÆ°á»c Äến má»t cái ghế dá»±a vừa ngá»i xuá»ng.
“Dạ, chủ nhân, Linh Lung cáo lui.”
“Lôi Minh.”
“Có!”
“Bên chá» Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u trÆ°á»c tiên cứ gác lại Äi.”
“Ý của cung chủ là…… là bảo thuá»c hạ gác lại viá»c theo dõi Cá»u vÆ°Æ¡ng phủ?” NgÆ°á»c mắt nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Yến, Lôi Minh thấy khó hiá»u, từ trÆ°á»c tá»i giá» Kinh Lôi ÄÆ°á»ng của bá»n há» á» LÆ°Æ¡ng Quá»c chủ yếu là giám thá» nhất cá» nhất Äá»ng của Cá»u vÆ°Æ¡ng phủ, vì sao trong thá»i Äiá»m mấu chá»t này cung chủ lại muá»n gác lại. Lôi Minh nghÄ© không ra.
Âu DÆ°Æ¡ng Yến gáºt gáºt Äầu: “Äúng, tạm thá»i không giám thá» Cá»u vÆ°Æ¡ng phủ nữa.”
Lôi Minh ngáºp ngừng má»t lúc, cúi Äầu nói: “Dạ, thuá»c hạ tuân má»nh.”
“Äược rá»i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng lui Äi, bá»n tá»a muá»n yên tÄ©nh má»t mình.”
“Dạ, thuá»c hạ cáo lui.”
Trong Äiá»n vắng lặng giá» chá» còn lại má»t mình Âu DÆ°Æ¡ng Yến, khóe môi lÆ¡ Äãng cong lên, Âu DÆ°Æ¡ng Yến cÆ°á»i khá». Hắn biết rõ viá»c mình bảo Lôi Minh thôi giám thá» Cá»u vÆ°Æ¡ng phủ là rất không sáng suá»t, nhÆ°ng hắn không muá»n Äá» cho má»t ngÆ°á»i phát hiá»n, thá»±c ra, hắn cÅ©ng biết ngÆ°á»i kia cÄn bản sẽ không phát hiá»n Äược, nhÆ°ng hắn vẫn không muá»n giám thá», không muá»n nghe những báo cáo có liên quan Äến chuyá»n ngÆ°á»i ná» trợ giúp Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u hoặc là Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u phát hiá»n ngÆ°á»i ná» vẫn còn sá»ng.
Bất cứ chuyá»n gì có liên quan Äến ngÆ°á»i ná» và Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, hắn Äá»u không muá»n nghe.
“Vô Cầu, tên tiá»u tá» Äáng chết không nghe lá»i, vi sÆ° Äã cảnh cáo ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nào?! Váºy mà ngÆ°Æ¡i vẫn Äá» cho nàng Äến LÆ°Æ¡ng Quá»c, Äá» xem vi sÆ° vá» sau sẽ trừng trá» ngÆ°Æ¡i ra sao!” Âu DÆ°Æ¡ng Yến nhắm mắt lại nhẹ giá»ng lầm bầm, hàng lông mày khẽ nhíu lại Äủ Äá» thá» hiá»n hắn bất mãn Äến cỡ nào.
***
“Ma y Äại nhân, ngài Äá»nh Äi Äâu váºy?”
Liếc cho lão thái giám cứ lẽo Äẽo theo sau mông ta má»t cái, ta Äáp: “Chá» tùy tiá»n Äi dạo loanh quanh thôi, LÆ°u công công có thá» không cần Äi theo kẻ hèn, kẻ hèn không quen dắt theo sủng váºt.”
LÆ°u Minh sá»ng sá»t, nhÆ°ng Äại khái cÅ©ng hiá»u Äược ý của ta, ná» nụ cÆ°á»i ná»nh hót: “Có phải Ma y Äại nhân chê lão nô hầu hạ không chu Äáo? Không có ngÆ°á»i Äi theo tháºt không hay, ngá»± hoa viên này lá»n lắm, Äi dạo má»t mình rất dá» ……”
“LÆ°u công công, kẻ hèn nói rá»i, không muá»n ai Äi theo hết!” Vì Äeo mặt nạ, cho nên ta chá» có thá» sá» dụng ánh mắt sắc bén của mình Äá» cảnh cáo lão, rá»t cục khóe miá»ng lão thái giám giáºt giáºt mấy cái, không Äi theo ta nữa, ta lại có thá» có má»t khoảng không im ắng.
Lão thái giám béo LÆ°u Minh này suá»t ngày từ sáng Äến tá»i Äi theo ta và nhóc Vô Cầu, lão là ngÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất. Linh Lung và Äông PhÆ°Æ¡ng Thất là chá» dá»±a vững chắc của lão, nói là Äi theo hầu hạ ta, tháºt ra là làm nhiá»m vụ giám sát.
Từ lúc ta vào á» trong hoàng cung của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, cho lão ta Än mấy từ thuá»c chá» có nữ nhân má»i có thá» dùng Äược cải biến chế thành thần dược “bài Äá»c dưỡng nhan”, lão liá»n nghe lá»i ta rÄm rắp, mà viá»c ta ngoi lên nhanh chóng nhÆ° thế tất nhiên khiến không ít ngÆ°á»i ghen tá», trong Äó Äông PhÆ°Æ¡ng Thất là ghê gá»m nhất, hắn phái ngÆ°á»i tá»i ta tặng quà ná»nh bợ ta, bá» chặn ngoài cá»a không cho vào, hắn sai ngÆ°á»i dò la ta rá»t cuá»c Äang “bán mạng” vì ai, vẫn không tra Äược chút gì, chá» cho rằng ta là ngÆ°á»i của ThÆ°Æ¡ng Mân Äem “bảo váºt” Äến biếu lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng.
Äến LÆ°Æ¡ng Quá»c Äã Äược mÆ°á»i ngày, dùng mất hai ngày Äá»i lấy sá»± tín nhiá»m của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, dùng ba ngày Äá»i lấy tá»± do cho Má» Dung Uyá»n, lại dùng ba ngày Äá»i lấy tá»± do cho tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia……
Xí, tá»± do của tên ngá»c kia còn cần Äến ta chõ mÅ©i vào sao, cấm túc hay không cấm túc cÅ©ng có thá» làm gì Äược hắn?
Má»t mặt mắng chính mình chõ mÅ©i vào viá»c của ngÆ°á»i khác, má»t mặt vẫn thấy vui vì mình Äã làm má»t chuyá»n ruá»i bu chẳng có tác dụng gì, ta tháºt sá»± là ngÆ°á»i mâu thuẫn.
Nhá» lại hai ngày trÆ°á»c Äá»c Äược lá thÆ° kia, phong thÆ° kia có thá» xem là thÆ° tuyên chiến, trong lòng ta cÅ©ng không biết nói thế nào. Ai có thá» ngá» Äược chính công chúa của Ngá»c Quá»c lại má» miá»ng ngÄn cản Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn phái binh chi viá»n Ngá»c Quá»c chứ, nếu nhÆ° Äá» con dân Ngá»c Quá»c biết Äược liá»u có mắng ta là má»t kẻ bán nÆ°á»c hay không?
Không phải ta không quan tâm Äến bách tính của quá»c gia mình, chá» là ta biết rõ trên ngÆ°á»i biá»u ca có chiến lược cùng binh pháp mà ta Äá» lại, nhiêu Äó cÅ©ng Äủ chá»ng Äỡ sá»± tấn công của Âu DÆ°Æ¡ng Vân rá»i, hắn muá»n chiếm Äược Ngá»c Quá»c, rất khó, nhÆ°ng nếu nhÆ° LÆ°Æ¡ng Quá»c liên minh vá»i Ngá»c Quá»c, váºy lá»±c lượng Ngôn Quá»c ắt sẽ phải bá» chia cắt bá»t. Lúc Äầu, ta tháºt sá»± nghÄ© mãi không ra vì sao Vân tiên nhân muá»n tuyên chiến vá»i LÆ°Æ¡ng Quá»c, nhÆ°ng Äến khi phong thÆ° kia nhắc Äến má»t cái tên thì dÆ°á»ng nhÆ° Äã giúp ta tìm ra Äiá»m Äá»t phá, Äó chính là Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.
Vân tiên nhân có thá» khai chiến vá»i Thiên Thiên Äá» Äoạt quan tài của ta, thì tất nhiên cÅ©ng sẽ truy tìm nguyên do khiến ta “lìa Äá»i”, mặc dù những ngÆ°á»i hiá»u rõ ná»i tình Äá»u biết sá»± tháºt là vì ta bá» trúng “Äá»ng quy” nên má»i “Äá»t ngá»t qua Äá»i”, nhÆ°ng nếu nhÆ° Äêm rằm hôm Äó ta ngoan ngoãn Äợi á» trong cung có lẽ sẽ không “chết”, mà mục Äích ta liá»u lÄ©nh xuất cung chẳng phải là vì má»t ngÆ°á»i sao, cho nên có thá» thấy Vân tiên nhân Äã cÄm háºn tên ngá»c kia biết bao nhiêu.
Rá»t cuá»c là ai Äã “thá»i gió bên tai” Vân tiên nhân Äây?
Nếu tiêu diá»t Ngôn Quá»c, ai là ngÆ°á»i Äược lợi nhất?
Hẳn là ba nÆ°á»c chia Äá»u chÄng…… hay là…… Hiên Viên Tiêu?! Hắn có nói sẽ kết liên minh vá»i Thiên Thiên, nhÆ°ng vẫn chÆ°a thấy hắn xuất binh tÆ°Æ¡ng trợ, mà nay Vân tiên nhân lại tuyên chiến vá»i LÆ°Æ¡ng Quá»c, nhÆ° váºy cÅ©ng chá» có hắn có thá» làm ngÆ° ông Äắc lợi mà thôi!
Tại sao hắn vừa nghÄ© Äến nhất thá»ng thiên hạ liá»n khẩn cấp nhÆ° váºy?!
Có lẽ, ta nên nghÄ© xem có cách nào có thá» nhất thá»ng thiên hạ mà không cần Äá» máu hay không.
Chắc là không Äược, trên Äá»i này làm gì có ngÆ°á»i Äàn ông nào không tranh cÆ°á»ng háo thắng, làm gì có má»t quân vÆ°Æ¡ng nào không duy ngã Äá»c tôn!
Ta nhắm hai mắt nằm á» giữa Äám hoa, Äá» ánh mặt trá»i thá»a thích chiếu thẳng lên ngÆ°á»i, tháºt ấm áp, rất muá»n Äi vào giấc ngủ……
“Ma y, ma y Äại nhân!~~~”
NND lại là LÆ°u Minh, má»i khi ta sắp ngủ thì cái giá»ng nói the thé của lão liá»n làm ta giáºt mình tá»nh dáºy, chá» má»t Äiá»m này thôi cÅ©ng Äủ làm ta ghét lão.
“Nói –” Mí mắt cÅ©ng không thèm má», ta lạnh lùng há»i.
“Hoàng Thượng kêu ngài qua Äó.”
“á».” Ta trá» mình, Äá»i bên tiếp tục ngủ.
“Ai u, ma y Äại nhân của ta Æ¡i, Hoàng Thượng á» ngá»± thÆ° phòng chá» ngài Äấy! Hoàng thượng nói sẽ phong ngài làm quá»c sÆ°, sao ngài không vá»i chút nào váºy?!”
Buá»n cÆ°á»i, ta rá»t cục má» to mắt nhìn thẳng lão, nói: “LÆ°u công công có từng nghe câu này chÆ°a?”
LÆ°u Minh sá»ng sá»t, lắc Äầu nói: “Câu gì? Ma y Äại nhân Äừng Äem lão nô ra Äùa nữa, mau lên má»t chút.”
Ta từ bãi cá» Äứng lên, phủi phủi lá»p Äất dính trên ngÆ°á»i, hai mắt cong lên, cÆ°á»i xấu xa nói: “Hoàng Äế không vá»i thái giám vá»i!”
“NgÆ°Æ¡i –”
LÆ°u Minh tức muá»n chết, hàm rÄng cắn chặt nhÆ°ng lại không biết làm thế nào, ta thì vui vẻ phủi Äít bá» Äi!~
Quá»c sÆ°? Äâu phải ta mong muá»n, có Äiá»u…… Aizzz, má»t ngÆ°á»i Äược tín nhiá»m quá, cÅ©ng không phải chuyá»n tá»t Äẹp gì.
ChÆ°Æ¡ng 128:
Lên chức quá»c sÆ°, tên ngá»c tá»i thÄm!
Edit: DuDu
Chá»nh sá»a: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 128
Ngoài ngá»± thÆ° phòng, Tiá»u Vô Cầu Äã Äứng chá» từ lâu, vừa nhìn thấy bóng dáng ta láºp tức chạy tá»i.
“Bây giá» tá»· không thá» vào.”
“Tại sao?” Ta há»i.
“Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äang á» bên trong.” Tiá»u Vô Cầu quai miá»ng, miá» n cưỡng nói ra tên của Äá» ngá»c kia.
Ta giáºt mình, lại gáºt gáºt Äầu, LÆ°u Minh từ nãy Äến giá» vẫn ào ào bám theo vừa nhìn thấy ta Äá»nh kéo tiá»u Vô Cầu toan bÆ°á»c Äi, vá»i vã kêu: “Ma y ngài Äá»nh Äi Äâu váºy! Hoàng Thượng Äang chá» ngài bên trong!”
Tá»± nhiên thấy hàm rÄng hÆ¡i ngứa, muá»n cắn ngÆ°á»i, trừng mắt cho lão má»t cái, ta nói: “Tá»i qua kẻ hèn Än lung tung, bụng hÆ¡i khó chá»u, muá»n Äi Äại tiá»n.”
LÆ°u Minh sững ngÆ°á»i, thừ ra vài giây má»i nói: “Váºy ngài Äi nhanh vá» nhanh, không thá» Äá» Hoàng Thượng chá»!~”
“Kẻ hèn biết!” Láºp tức kéo tiá»u Vô Cầu chạy nhÆ° bay.
“Aizz, tá»· cứ trá»n tránh hắn thế này cÅ©ng không phải chuyá»n tá»t?”
Ta và tiá»u Vô Cầu ngá»i bên khóm hoa trong ngá»± hoa viên há»n há»n nói.
“Hết cách rá»i, hắn từng gặp sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, gặp hàng giả là ta không lá» má»i lạ.”
Tiá»u Vô Cầu chá»p chá»p Äôi mắt, Äá»t nhiên cÆ°á»i há»i: “Chẳng lẽ tá»· không muá»n cho hắn biết tá»· chÆ°a……” Lông mày chợt nhíu lại, cÆ°á»i cợt nhả, “Không phải tá»· thích hắn sao?”
Khinh bá» nhìn tiá»u Vô Cầu, ta quát: “Ai nói vá»i ngÆ°Æ¡i ta gì Äó hắn? Äừng nghe kẻ khác Äặt Äiá»u!”
“SÆ° phụ nói tá»· sẽ gả cho hắn, nếu tá»· không thích thì tại sao phải gả cho hắn?” Äôi mắt Tiá»u Vô Cầu long lanh, bá» dáng há»n nhiên trong sáng nhÆ°ng làm ngÆ°á»i khác rất muá»n Äánh, ta không khá»i giÆ°Æ¡ng nanh múa vuá»t chuẩn bá» tặng hắn má»t kích.
“Ui da!~~~” Tiá»u Vô Cầu thét lên má»t tiếng, trừng mắt nhìn ta.
“Äá» xem ngÆ°Æ¡i còn dám nói báºy không! Là Æ° phụ ngÆ°Æ¡i không cho ta gả cho hắn chứ không phải ta nói muá»n gả cho hắn!” Thu tay vá», ta Äứng dáºy Äến ngá»± thÆ° phòng nhìn thá», chá» cần tên ngá»c kia Äi rá»i thì ta có thá» quang minh chính Äại bÆ°á»c vào.
“Ta không hiá»u, tá»· Äang nói cái gì a?!”
“Hiá»u cÅ©ng Äược không hiá»u cÅ©ng Äược! Nhanh lên còn làm chính sá»±!” Mặc ká» tiá»u Vô Cầu, ta nhấc chân bá» Äi, nó cÅ©ng nhanh chóng sải bÆ°á»c chạy theo ta, miá»ng còn không phục than thá», “Tá»· thì có chính sá»± gì, không phải Äá»u là làm vì ngÆ°á»i trong lòng tá»· sao!~ Xì~”
Hắc! Tên tiá»u tá» thá»i này sao nói nÄng không cân nhắc nhÆ° váºy chứ? Má» miá»ng là nói nhảm?!
Oai nghiêm trừng mắt nhìn hắn, há»i: “NgÆ°Æ¡i tuá»i còn nhá» mà Äã há»c Äòi nói nÄng linh tinh gì thế? NgÆ°á»i trong lòng mà ngÆ°Æ¡i có thá» nói sao? Nhìn ngÆ°Æ¡i thế này chắc là y thuáºt Äã quên sạch sẽ rá»i nhá»?!”
“Uyá»n nhi nói Äược, vì sao ta không thá» nói Äược?” Tiá»u Vô Cầu má» to mắt, khó hiá»u nhìn ta, có chút ủy khuất, ta bất Äắc dÄ© lắc Äầu, thầm nghÄ©, trẻ nhá» bây giá» Äá»u trÆ°á»ng thành sá»m, ta chả hÆ¡i Äâu mà quản.
“NgÆ°Æ¡i biết ngÆ°á»i trong lòng mà Uyá»n nhi nói là ai không?” Thằng nhóc này bát quái rất linh, ta không tiên xuất cung, nó trái lại thÆ°á»ng xuyên Äến dá»ch quán quấn lấy Uyá»n nhi, Tiá»u Nhá», ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta cÅ©ng mong nó nghe ngóng Äược nhiá»u chuyá»n bát quái Äến an ủi tâm há»n hiu quạnh trá»ng rá»ng của ta.
“Không biết, cô ta không nói, sao ta biết Äược?”
“Xì ~ tá»· còn tÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i thông tin nhanh nhạy cỡ nào, hóa ra cÅ©ng thÆ°á»ng thôi!”
“Ta cÅ©ng không biết hóa ra tá»· cÅ©ng chợ búa nhÆ° váºy!”
“Biến, tên nhóc thá»i nhà ngÆ°Æ¡i lại trả treo vá»i ngÆ°á»i lá»n nhÆ° váºy hả?!”
Cứ nhÆ° váºy, dá»c ÄÆ°á»ng nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, ta cùng tiá»u Vô Cầu Äã tá»i ngá»± thÆ° phòng, tiá»n tay túm lấy má»t tiá»u thái giám, há»i: “Các vá» VÆ°Æ¡ng gia, Äại nhân bên trong Äã vá» hết chÆ°a?”
“Bẩm ma y, các Äại nhân Äá»u á» bên trong, chá» có Cá»u vÆ°Æ¡ng gia có viá»c há»i phủ trÆ°á»c rá»i.”
Ha ha, quá tuyá»t vá»i, ta gáºt gáºt Äầu, khóe môi tá»± nhiên cong lên, cÆ°á»i tít mắt móc ra má»t cục vàng nhá» bằng hạt Äáºu Äặt vào tay vá» tiá»u công công ná»: “Äa tạ tiá»u công công a.”
Tiá»u thái giám kia sững lại má»t lúc, khuôn mặt nhá» nhắn cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, khóe miá»ng không thá» khép lại, tá»i nghiá»p tá»i nghiá»p, chắc chÆ°a có ai hào phóng ban thÆ°á»ng cho hắn nhÆ° váºy: “Äa tạ ma y Äại nhân, Äa tạ ma y Äại nhân!~~”
“Äược rá»i, sau này mong tiá»u công công chiếu cá» nhiá»u hÆ¡n!” Lúc Äó ta cÅ©ng chá» tùy tiá»n nói váºy, khách khí má»t chút, không ngá» má»t ngày nào Äó trong tÆ°Æ¡ng lai, tiá»u thái giám này quả tháºt giúp ta, cÅ©ng coi nhÆ° là má»t lần liá»u cả mạng sá»ng.
Má»i vừa bÆ°á»c Äến cá»a ngá»± thÆ° phòng, chợt nghe tiếng tranh cãi ầm Ä© bên trong, nhÆ° là hai bên tranh luáºn, còn rất ká»ch liá»t, không ai chá»u nhÆ°á»ng ai, ta ho khan má»t tiếng biá»u hiá»n ta Äã có mặt, các ngài không nên nói, nếu không muá»n ngÆ°á»i ngoài nhÆ° ta nghe Äược thì tá»t nhất nên ngáºm miá»ng lại. Ta tháºt thấu tình Äạt lý a, hihi.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn vừa nhìn thấy ta, láºp tức nhảy xuá»ng ghế xá» Äến trÆ°á»c mặt ta, móng vuá»t Äá»nh Äặt trên vai ta, may mà ta nhanh chân tránh Äược, nheo mắt khom ngÆ°á»i hành lá» , nói: “Kẻ hèn ra mắt bá» hạ, bá» hạ vạn phúc kim an!~”
Lão sắc quá»· má»i lần nghe ta bóng gió khen lão sá»ng lâu Äá»u rất vui vẻ, lúc này mắt lão Äã híp lại thành má»t ÄÆ°á»ng thẳng.
“Ma y miá» n lá» , không, không, trẫm nên gá»i ái khanh là quá»c sÆ°! Ha ha ha……“
Những nếp nhÄn trên mặt theo rung Äá»ng theo tần suất của giá»ng cÆ°á»i, ai nhìn thấy cÅ©ng phải hãi.
“Hoàng Thượng! Viá»c này trÄm triá»u lần không thá» a!”
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn má»i vừa thuáºn miá»ng nói ra chuyá»n của ta, còn chÆ°a chính thức ban chá», Äã có má»t lão há»c giả nhìn không quen ngÄn cản.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn trừng mắt, có vài phần khí chất Äế vÆ°Æ¡ng, lão há»c giả kia láºp tức thân mình má»m nhÅ©n, giá»ng nói cÅ©ng nhá» Äi vài phần, chá» là niá»m tin trong lòng không thay Äá»i, còn cứng miá»ng nói: “Hoàng Thượng, thần cho rằng trÄm triá»u lần không thá» láºp chức quá»c sÆ°!”
“Hoàng Thượng, thần cÅ©ng tán thành vá»i ý kiến của VÆ°Æ¡ng Äại há»c sÄ©!”
“Hoàng Thượng trÄm triá»u không thá» a!~~”
“Các ngÆ°Æ¡i tháºt to gan, ngay cả ý chá» của hoàng thượng cÅ©ng muá»n chá»ng lại sao? Hoàng Thượng, cá»±u thần cho rằng láºp chức quá»c sÆ° cho LÆ°Æ¡ng quá»c ta chá» có lợi không có hại!”
Má»t Äám tai to mặt lá»n cãi nhau ầm Ä©, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tức Äến thá» há»n há»n, nhìn tần suất pháºp phá»ng ta còn tÆ°á»ng lão sắp bá» nhá»i máu cÆ¡ tim rá»i chứ.
“Tất cả câm miá»ng lại cho trẫm!” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn hét lá»n má»t tiếng, phía dÆ°á»i láºp tức lặng ngắt nhÆ° tá», lão lạnh lùng nhìn các thần tá» của mình, má» miá»ng chắc nhÆ° Äinh Äóng cá»t:
“Trẫm Äã nói rá»i, viá»c này Äã Äá»nh không thá» thay Äá»i! Trẫm là miá»ng vàng lá»i ngá»c, chẳng lẽ các khanh gia muá»n biến trẫm thành hoàng Äế nói không giữ lá»i sao?!”
Những tiếng thá» dài, sau Äó má»i ngÆ°á»i Äành cúi Äầu chấp nháºn.
“Chúng thần không dám!”
Oh? Ha ha, váºy chuyá»n ta làm quá»c sÆ° coi nhÆ° là quyết Äá»nh rá»i sao? Xem ra vừa rá»i bá»n há» chính là tranh cãi ầm Ä© chuyá»n này Äây, cÅ©ng không biết có phải tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia bá»i vì không thá» chá»u Äược lão tá» này làm báºy nên má»i mượn cá» bá» Äi.
“Ba ngày sau cá» hành Äại lá» phong thiá»n, trẫm muá»n Äích thân sắc phong ma y là quá»c sÆ°!”
Má»t mảng trầm mặc, sau Äó, lại không cam lòng nói “Tuân má»nh”……
Vất vả ứng phó Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn xong, ta má»t má»i lê thân vá» tiá»u viá»n của mình trong hoàng cung LÆ°Æ¡ng quá»c, Tá» Trúc viá»n.
“Vô Cầu, bảo bá»n há» mau chuẩn bá» bữa tá»i, ta Äói rá»i.”
Ủa? Thằng nhóc này Äi Äâu rá»i? Ta cao giá»ng Äứng trÆ°á»c cá»a gá»i toáng lên: “Vô Cầu! Vi sÆ° Äói bụng!”
Cuá»i cùng cÅ©ng nghe thấy tiếng bÆ°á»c chân há»t hoảng, nhất Äá»nh là của thằng nhóc thá»i kia.
“Không…… Không hay rá»i! hừ hừ……”
Ta thản nhiên nghiêng Äầu nhìn tiá»u Vô Cầu hai má Äá» bừng, nói: “Có gì cứ từ từ nói, không có gì có thá» cấp bách hÆ¡n Än cÆ¡m a!” Hình nhÆ° Äi nhà xí cÅ©ng rất cấp bách……
“Tháºt…… Tháºt sá»± là không xong rá»i! Có chuyá»n lá»n rá»i!” Vô Cầu tá»±a ngÆ°á»i vào tÆ°á»ng, thá» há»n há»n nói.
“Rá»t cuá»c là Äã xảy ra chuyá»n gì? Chẳng lẽ Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äã phát hiá»n ra ta ?!” Ta cÅ©ng bá» lây nhiá» m hành Äá»ng của tiá»u Vô Cầu, giá»ng nói càng ngày càng cao.
Tiá»u Vô Cầu Äầu tiên là lắc Äầu, sau lại ra sức gáºt Äầu, làm cho lòng ta hết lên lại xuá»ng, Äầu óc hoàn toàn mù má»t.
“Lại Äây, Äừng gáºt nữa! Nói rõ ràng, rá»t cuá»c là có chuyá»n gì!”
“Hắn…… hắn Äang á» bên ngoài Äòi gặp tá»· cho bằng Äược!”
Chết tiá»t! Ta choáng……
Làm sao bây giá»? Làm sao bây giá» Äây? Chẳng lẽ hắn Äã phát hiá»n ra cái gì sao? Sao có thá» a, ta luôn trá»n tránh hắn, ngay cả mặt nghiêng của ta hắn còn chÆ°a thấy nữa là?!
“Tại sao hắn muá»n gặp ta?”
“Nói là từ dạo từ biá»t nÆ¡i Cá»u trá»ng sÆ¡n Äã lâu không gặp muá»n ôn lại chuyá»n cÅ©. Còn có, muá»n há»i má»t chút……” Tiá»u Vô Cầu cÄng thẳng má»t há»i, trán Äầm Äìa má» hôi, hạ giá»ng nói, “…chuyá»n tá»· chết nhÆ° thế nào!”
“Ack……” Trá»i ạ, lý do của hắn lại còn rất phong phú nữa chứ, nhÆ°ng…… “NgÆ°Æ¡i trả lá»i hắn thế nào?”
“Ta còn có thá» trả lá»i nhÆ° thế nào?! NÆ¡i Äây cÅ©ng không phải là ma y quán, không có cách nào chá»c ghẹo ngÆ°á»i Äến, huá»ng chi hắn cÅ©ng biết tá»· có á» trong phòng, vá»n ta Äã nói tá»· ngủ rá»i, bảo hắn ngày mai hẵng Äến, váºy mà tá»· lại cao giá»ng hét má»t tiếng, ai không biết ma y Äại nhân Äang thức chứ!” Dứt lá»i, Vô Cầu cÅ©ng không quên lÆ°á»m ta má»t cái.
Ta suy sụp tá»±a ngÆ°á»i vào ghế, ánh mắt vô há»n, suy nghÄ© không ngừng chuyá»n Äá»ng……
Ông trá»i Æ¡i, ba ngày không trêu con thì ông không chá»u ná»i sao? Nhìn con xúi quẩy ông má»i hài lòng sao? Hay là ông tháºt tình muá»n con vá»i tên ngá»c kia ôn lại chuyá»n xÆ°a?!
Binh pháp Tôn Tá» có chiêu thức nào Äáng há»c không? Binh pháp Tôn Tẫn thì sao? Aizz, ba mÆ°Æ¡i sáu kế thì sao? Chuá»n là thượng sách?! Không Äược sao?!
Váºy trong mẹ kế bảo Äiá»n của ta không biết có cái gì hữu dụng không?
ãMẹ Kế Bảo Äiá»nã– bất luáºn làm chuyá»n gì thÆ°Æ¡ng thiên hại lí, nguy hại Äạo Äức xã há»i, khiến kẻ khác giáºn sôi gan, Äá»u phải ngẩng Äầu ưỡn ngá»±c, làm viá»c nghÄ©a không Äược chùn bÆ°á»c, quang minh chính Äại lẫm liá»t oai hùng. Lỡ bá» phát hiá»n, có thá» giá há»a thì giá há»a, có thá» vu oan phải vu oan, tháºt sá»± không Äược thì cÅ©ng phải tìm má»t kẻ Äá»ng lõa, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là hắn chủ mÆ°u ngÆ°Æ¡i là Äá»ng bá»n. Nếu ngay cả tên Äá»ng lõa tìm khắp nÆ¡i cÅ©ng không ra, láºp tức phải thản nhiên thừa nháºn sai lầm của mình, thái Äá» hiá»n lành, chất giá»ng dá»u dàng má»m mại, nÆ°á»c mắt phải chảy ròng ròng. Thá»i Äiá»m nên kiên cÆ°á»ng phải kiên cÆ°á»ng, nên nhu nhược nhất Äá»nh phải nhu nhược. Tóm lại, nÅ©ng ná»u xá» lá má»i thứ Äá»u phải tinh thông!
Trá»i ạ, ta rá»t cuá»c phải làm sao má»i tránh Äược má»t kiếp này Äây?!
“Äi, bảo hắn Äến Thiên Äiá»n chá» ta, nói ta tắm rá»a thay y phục xong sẽ ra!”
“O', Äược……”
Aizz, chá» hy vá»ng dá»±a vào khuôn mặt tiá»u Vô Cầu ta có thá» lừa dá»i qua Äược ải này, ít nhất trong hai thầy trò cÅ©ng có má»t là tháºt, không phải sao?
ChÆ°Æ¡ng 129:
Äã lâu không gặp, thÆ°á»ng xuyên nghÄ© Äến.
Dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 129
Nhóc Vô Cầu vừa co chân, ta liá»n gá»i nó lại, nhanh chóng cứu ká»p má»t sai lầm khủng khiếp suýt tí nữa thì phạm phải!
“Äợi Äã! Vô Cầu, trÆ°á»c tiên ngÆ°Æ¡i bảo hắn Äến Thiên Äiá»n nghá» ngÆ¡i má»t chút, nói vá»i hắn, ta tắm rá»a xong sẽ má»i hắn vào… vào tẩm Äiá»n. Nhá» kỹ, ngÆ°Æ¡i phải nhanh chóng quay lại Äây, ngÆ°Æ¡i còn phải chuẩn bá» giúp ta, giá» ta thay Äá» trÆ°á»c, chá» ngÆ°Æ¡i trá» vá» cùng thảo luáºn sách lược Äá»i Äá»ch! Mau Äi Äi! Äi Äi!”
“á»!”
Ta chá» sÆ¡ sẩy nhất thá»i mà suýt tí nữa trá» thành tai hại, nếu ta bảo tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia Äến Thiên Äiá»n chá» ta trÆ°á»c, vá»i vóc ngÆ°á»i nhá» bé của ta Äến lúc Äó vừa sải bÆ°á»c vào cá»a Thiên Äiá»n thì Äã lá» tẩy rá»i! Tá»t hÆ¡n vẫn là má»i hắn Äến phòng ngủ của ta… mặc dù nghe ra tháºt sá»± là có hÆ¡i kỳ quái…
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u lúc này Äã trút bá» triá»u phục, trâm Äen cài tóc, trên ngÆ°á»i mặc má»t bá» y sam màu xám bạc, bên trên có thêu lá» má» chín con rá»ng vàng, ngang eo Äeo môt sợi thắt lÆ°ng màu Äá» cài toòng teng má»t miếng ngá»c bá»i màu Äen, chắp tay sau lÆ°ng, Äi theo Vô Cầu bÆ°á»c vào Thiên Äiá»n.
Äợi cho Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ngá»i xuá»ng, Vô Cầu liá»n Äá»nh rá»i Äi, nhÆ°ng Äôi mắt phượng dài hẹp của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u bá»ng cong lên, má»m cÆ°á»i gá»i Vô Cầu lại: “Từ khi rá»i khá»i Cá»u Trá»ng SÆ¡n cÅ©ng Äã lâu, sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i vẫn khá»e chứ?”
Vô Cầu thoáng sá»ng sá»t, vá»i vàng Äá»i sang vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i nghênh Äón ánh mắt dò xét của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, khoác lác không biết ngượng trả lá»i: “SÆ° phụ ta rất khá»e, phiá»n Cá»u VÆ°Æ¡ng gia quan tâm.” Kỳ thá»±c, trong lòng Vô Cầu vừa nghÄ© chính là, sÆ° phụ của ta ÄÆ°Æ¡ng nhiên là khá»e, không thá» khá»e hÆ¡n, ta không lừa ngÆ°Æ¡i, hÆ¡n nữa rất nhanh sẽ có thêm sÆ° mẫu!
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u khẽ chuyá»n ánh mắt, lại nói: “Tiá»u vÆ°Æ¡ng còn muá»n Äa tạ Ma y Äã nói những lá»i tá»t Äẹp trÆ°á»c mặt phụ hoàng.”
Tiá»u Vô Cầu nhìn nụ cÆ°á»i trên mặt Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, mà trong lòng bá»n chá»n, trên trán láºp tức rá»n ra mấy giá»t má» hôi.
“À… Haha… Cá»u VÆ°Æ¡ng gia, hay là những lá»i này Äợi lát nữa nói vá»i sÆ° phụ ta Äi, Vô Cầu còn nhá», nghe không hiá»u VÆ°Æ¡ng gia nói gì.” Nói xong, nhanh nhẹn xoay ngÆ°á»i, co giò phóng ra ngoài.
Äôi mắt Äen láy của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u tá»± tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm theo bóng lÆ°ng Äã biến mất của Vô Cầu, Äôi môi cong lên thành má»t nụ cÆ°á»i cuá»ng dã không ká»m chế Äược, trong Äôi mắt thâm sâu khó dò của hắn hình nhÆ° mÆ¡ há» có chút chá» mong.
Vô Cầu tông cá»a vào rá»i Äóng chặt lại, giá»ng nhÆ° là phía sau có há» Äói Äang Äuá»i theo.
“Làm sao váºy?” Ta xoay ngÆ°á»i vừa chá»nh sá»a vạt áo vừa há»i nó.
“Phùu… Ta thấy hắn tháºt Äáng sợ, ta nhìn vào mắt hắn liá»n cảm thấy chá»t dạ…” Vô Cầu cúi Äầu, trong lòng bất an.
Ta ná» má»t nụ cÆ°á»i, thầm nghÄ©: “Chúng ta vá»n phân ná»a là bá»n lừa Äảo rá»i, lần này nếu gặp phải kẻ có khả nÄng vạch mặt chúng ta, nếu chúng ta không chá»t dạ, thì sẽ trá» thành bá»n lừa Äảo chuyá»n nghiá»p nhanh thôi.
“Không sao Äâu, Äừng lo lắng vá» vẩn, sá»± thông minh lanh lợi của ngÆ°Æ¡i Äi Äâu rá»i? Quên chuyá»n Äám ngÆ°á»i bá»n ta gõ cá»a Ma y quán Äá»u bá» ngÆ°Æ¡i lừa rá»i sao?”
“Chuyá»n… chuyá»n Äó khác…”Vô Cầu cúi gằm mặt, tiu nghá»u.
“Äược rá»i, lại Äây nhìn bá» phục trang này của ta thế nào?” Ta vừa giÅ© vừa phất tay áo, mấy cành mai Äá» chói mắt liá»n hiá»n ra lá»t vào mắt Vô Cầu.
“Tá»· tìm Äâu ra y phục giá»ng sÆ° phụ ta quá váºy?” Vô Cầu chá»p mắt há»i ta.
Ta cÆ°á»i cÆ°á»i: “Phí lá»i, Äã bắt chÆ°á»c còn không giá»ng sao Äược? Vẻ ngoài Äã không giá»ng, còn Än mặc không giá»ng nữa, bá» ta bá» Äần chắc?”
Vô Cầu liá»n nhếch mép, cÆ°á»i ngây ngá»c, lá» hai hàng rÄng trắng.
“Má»t lát nữa buông hết sa màn xuá»ng, sau Äó ta sẽ an vá» á» phía sau bình phong, còn ngÆ°Æ¡i, ã©xmydux.wordpress.comãphụ trách xem chừng Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, nghìn vạn lần không Äược cho hắn Äi vào phía trong, rõ chÆ°a?” Ta cẩn tháºn suy nghÄ© coi còn quên chi tiết nào nữa hay không.
“NhÆ°ng giá»ng nói của tá»· và sÆ° phụ ta không giá»ng nhau, hắn vừa nghe sẽ biết ngay là giá»ng tá»·!”
Thằng nhóc Vô Cầu này coi nhÆ° cẩn tháºn tá» má», ta má»m cÆ°á»i toe toét vá»i nó, sau Äó ho khan má»t tiếng, trầm giá»ng, nói: “Vô Cầu à, còn không mau má»i Cá»u VÆ°Æ¡ng gia vào?”
Tiá»u Vô Cầu trong nháy mắt ngá» cả ngÆ°á»i, ngÆ¡ ngác nhìn ta, sau mấy giây, má»i ra sức gáºt Äầu, “Giá»ng! Có ba phần giá»ng!”
Ta ngất! Thằng nhóc này có biết cách tán thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta không váºy?
“NgÆ°Æ¡i nhá» phải nói vá»i hắn, hôm trÆ°á»c ta bá» nhiá» m phong hàn, giá»ng bá» khàn, nghe rõ chÆ°a?”
“Ai da, ta biết nói thế nào mà, ta Äâu phải là Äá» Äần Äá»n!” Thằng nhóc thá»i không thèm quay Äầu lại Äã chạy biến, ta tức giáºn chá» biết lắc Äầu. Làm gì mà vá»i nhÆ° thế, ta còn chÆ°a nói xong, nó không phải kẻ Äần Äá»n thì là gì? Váºy chá» có thá» là Äá» ngá»c nghếch!
Thá»i gian cứ má»i phút má»i giây tích tắc trôi qua, tim ta lại nảy lên má»t cái.
Ta thá»±c sá»± rất là cÄng thẳng, tuyá»t Äá»i không thá»i phá»ng.
“Kẹt ——” tiếng cá»a nhẹ nhàng má» ra, tim ta giáºt thót má»t cái, ta cứ nghÄ© giây tiếp theo sẽ là giá»ng nói của Vô Cầu, nhÆ°ng không ngá» rằng…
“Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u lần này Äến Äây, thứ nhất là Äã lâu không gặp Ma y, rất là lo lắng, cho nên Äến Äây thÄm viếng, thứ hai là…” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äá»t ngá»t dừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào lá»p lá»p màn má»ng, ná» má»t nụ cÆ°á»i, phong tình vô hạn, Äáng tiếc ngÆ°á»i nên nhìn thấy, lại nhìn không thấy. “Äược Ma y giúp Äỡ, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u má»i có thá» tá»± do xuất phủ, cho nên tá»± mình Äến Äây cảm tạ.”
“Khụ…” Ta ho khan má»t tiếng, há miá»ng, nhÆ°ng lá»i ra Äến cá»a miá»ng rá»i lại không dám nói.
Lúc diá» n táºp là diá» n táºp, còn lúc lâm tráºn thá»±c sá»±, ta run nhÆ° cầy sấy! Ngay thằng nhóc Vô Cầu mà cÅ©ng nói chá» giá»ng Äược ba phần, Äá»i vá»i tên ngá»c tinh vi nhÆ° há» ly này, thì cho dù ta có giá»ng Äến chín phần thì vẫn phải ngàn lần cẩn tháºn, ta tháºt sá»± không dám má» miá»ng.
Sá»± lanh trí của thằng nhóc Vô Cầu lại ná»i lên, vá»i nói: “Hôm trÆ°á»c sÆ° phụ không cẩn tháºn bá» cảm phong hàn, cá» há»ng tá»i giá» vẫn còn khó chá»u, nên lÆ°á»i nói chuyá»n, Cá»u VÆ°Æ¡ng gia Äừng trách.”
Äầu mày Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u bất giác nhíu lại, liếc mắt vá» phía Vô Cầu, lo lắng há»i: “Äã uá»ng thuá»c chÆ°a? Chá» có cá» há»ng Äau hay còn chá» nào khác? …” Bất thình lình, qua ánh mắt kinh ngạc của Vô Cầu, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u phát hiá»n ra bản thân mình thất thá», vá»i giảm bá»t sá»± quan tâm, khách khí nói: “Ha ha, tiá»u vÆ°Æ¡ng lo lắng dÆ° thừa, chút phong hàn cá»n con kia sao làm tá»n thÆ°Æ¡ng Ma y Äược.”
Nhóc Vô Cầu cÆ°á»i gượng gạo.
“Vô Cầu, còn không mau má»i Cá»u VÆ°Æ¡ng gia ngá»i!” Ta rá»t cục má» miá»ng nói má»t câu trá»n vẹn, ta không nhìn thấy ngÆ°á»i bên kia bức bình phong, không biết sắc mặt má»i ngÆ°á»i bên kia thế nào, cho nên, ta Äã bá» lỡ mất má»t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói, má»t nụ cÆ°á»i ánh lên từ Äôi mắt Äen láy sâu thẳm kia.
“Cá»u VÆ°Æ¡ng gia, xin má»i ngá»i.”
“Khụ khụ… từ ngày chia tay á» Cá»u Trá»ng SÆ¡n, Yến má» cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên nghÄ© tá»i Cá»u VÆ°Æ¡ng gia, không biết tình hình Cá»u VÆ°Æ¡ng gia thế nào, hôm nay gặp mặt, quả tháºt là phúc của Yến má».” Ta phá»ng Äoán thói quen và ngữ khí của Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng khi nói, khách khí vá»i tên ngá»c kia má»t câu.
“ThÆ°á»ng xuyên nghÄ© tá»i?” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nhá» giá»ng thì thầm, ta không nghe rõ, ngay cả Vô Cầu bên cạnh hắn cÅ©ng không nghe Äược. “Kỳ thá»±c, hôm nay tiá»u vÆ°Æ¡ng Äến Äây quấy rầy Ma y, ã©xmydux.wordpress.comãchính là vì có má»t chuyá»n cần há»i, câu há»i này vẫn luôn canh cánh trong lòng tiá»u vÆ°Æ¡ng suá»t mấy tháng qua, nếu tiá»u vÆ°Æ¡ng tiếp tục không có câu trả lá»i, sợ rằng, ha ha, tiá»u vÆ°Æ¡ng sẽ Äiên mất.” Äôi mắt Äen thẫm tá»a ra má»t sá»± kiên quyết, nhÆ° Äang thá» thá»t, lại giá»ng nhÆ° ra lá»nh.
Tim ta Äáºp nhÆ° trá»ng. Biết rõ, hắn sẽ há»i, nhất Äá»nh sẽ há»i! Cái gì là lâu ngày không gặp muá»n ôn chuyá»n cÅ©, cái gì lo lắng, toàn bá» Äá»u là cứt chó! Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u chá» chuẩn bá» gặp Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng là Äá» há»i “ta” Äã chết nhÆ° thế nào!
NhÆ°ng ta phải tÆ°á»ng thuáºt vá» “cái chết” của mình thế nào Äây?
“Cá»u VÆ°Æ¡ng gia má»i nói, Yến má» nhất Äá»nh sẽ không giấu giếm nếu biết.” Giá»ng ta tuy bình thản, nhÆ°ng trái tim Äã sắp trào ra khá»i cuá»ng há»ng rá»i.
“Ha ha, tiá»u vÆ°Æ¡ng chính là muá»n há»i xem…” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nói cháºm hết mức có thá», nhấn mạnh từng chữ má»t, thá» Æ¡ lãnh Äạm, không chút lÆ°u tâm, nói, “Tiá»u lÄng nhi của tiá»u vÆ°Æ¡ng tại sao lại chết trên tay Ma y?” Nói xong, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äá»t ngá»t Äứng lên, Äôi mắt Äen thẫm lạnh lùng nhìn vào trong lá»p lá»p màn sa, bắn thẳng qua bức bình phong bằng gá», ánh mắt sáng quắc tiến hành tùng xẻo ngÆ°á»i á» bên trong.
Ack… Trá»i xanh a, thì ra là tên ngá»c kia cho rằng “ta” Äã hại chết ta!
“Ta” á» phía trong chÆ°a biết làm thế nào, thì Äá» Äá» bên ngoài Äã tá» ra bất bình, nhóc Vô Cầu ná»i cáu rá»i, thứ làm nó khó chá»u nhất chính là ngÆ°á»i khác nói Äá»ng Äến sÆ° phụ nó, tên ngá»c kia Äúng lúc Äạp phải mìn.
“Cá»u VÆ°Æ¡ng gia! Ý ngài là sao? Ngài nghÄ© rằng sÆ° phụ ta Äã hại chết LÄng công chúa sao?” Hai mắt Vô Cầu trừng hết cỡ, cái miá»ng dẩu lên, giÆ¡ ra hai cái rÄng nanh y nhÆ° má»i rợ, “Nếu không nhá» sÆ° phụ ta, LÄng công chúa…”
Thằng nhóc này má»i lần quýnh lên, là dá» nói sai lắm, ta thầm kêu thôi xong, thằng nhóc thá»i sắp sá»a làm lá» tẩy rá»i, cÅ©ng may nó phanh lại Äúng lúc, lanh trí sá»a lá»i, “Nếu không nhá» sÆ° phụ ta, LÄng công chúa chết càng nhanh!” Vô Cầu cÅ©ng biết bản thân suýt thì nhanh má»m gây sai lầm khủng khiếp, sợ Äến mức tim Äáºp thình thá»ch không ngừng, trên trán má» hôi lạnh chảy ròng ròng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u lạnh nhạt nhìn Vô Cầu má»t cái, rá»i buông mí mắt xuá»ng, lãnh Äạm nói: “Ma y Äừng giáºn, tại tiá»u vÆ°Æ¡ng dùng từ không thích hợp, ý tiá»u vÆ°Æ¡ng là, LÄng Nhi Äã…” Trái cá» Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u chuyá»n Äá»ng lên xuá»ng, “…ra Äi nhÆ° thế nào.” Giá»ng nói nhuá»m chút bi thÆ°Æ¡ng, giá»ng nhÆ° má»t cÆ¡n gió sá»m mang theo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m cá» dại tÆ°Æ¡i mát, mang theo mùi bùn Äất ngai ngái thoang thoảng, ẩm Æ°á»t, nhói lòng.
Trái tim ta cháºm mất má»t nhá»p, thoáng chá»c chóp mÅ©i cay cay, không thá» kéo dài suy nghÄ© lâu thêm nữa, ta trả lá»i trá»ng rá»ng: “Yến má» Äã nói trÆ°á»c ‘Äá»ng Quy’ khó giải, chá» tại TrÆ°á»ng công chúa vào lúc không thích hợp gặp ngÆ°á»i không nên gặp, chá» có váºy thôi.”
DÆ°á»ng nhÆ° thá»i gian trôi qua tháºt lâu, ta má»i nghe giá»ng tên ngá»c kia vá»ng tá»i má»t lần nữa.
“Kẻ trúng ‘cá» Äá»±c’ là ai?”
“Yến má» không biết.” Ta Äá»i Äáp trôi chảy.
“Không phải có thá» giải sao, chá» cần LÄng Nhi nguyá»n ý…”
Trái tim nhÆ° bá» ai bóp nghẹt, ta nói: “Lúc Yến má» thấy TrÆ°á»ng công chúa, cá» Äá»c Äã phát tác rá»i, Yến má» dù có khả nÄng xoay chuyá»n trá»i Äất, thì cÅ©ng hữu tâm vô lá»±c, ã©xmydux.wordpress.comãkhông còn cách nào thay Äá»i.” Dừng má»t lúc, ta nghÄ© nên nói thêm cái gì Äó Äá» tÄng thêm tính chân thá»±c, vì váºy nói, “Mong Cá»u VÆ°Æ¡ng gia nén bi thÆ°Æ¡ng, TrÆ°á»ng công chúa á» trên trá»i có linh thiêng, cÅ©ng không muá»n nhìn thấy Cá»u VÆ°Æ¡ng gia nhÆ° váºy Äâu.”
Vá»n tÆ°á»ng rằng ta sẽ nghe thấy hai chữ “cảm tạ” nặng ná» của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, hoặc là má»t nụ cÆ°á»i lặng lẽ sau khi hiá»u rõ sá»± tình, thế nhÆ°ng không ngá» Äược lại má»t câu nói lạnh lùng thản nhiên, và má»t nụ cÆ°á»i không chút ấm áp.
“Ma y lo lắng quá rá»i, tiá»u vÆ°Æ¡ng không có ná»a Äiá»m Äau thÆ°Æ¡ng thì cần gì phải cá» nén bi thÆ°Æ¡ng? Ha ha ha…”
ChÆ°Æ¡ng 130:
Ông trá»i trêu ta, Än thá»t huÆ¡u sá»ng?
Dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 130
LÆ°Æ¡ng Quá»c, cá»u vÆ°Æ¡ng phủ, háºu viá»n rừng trúc.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u má»t mình nằm nhắm mắt trên ghế mây, hÆ°Æ¡ng trúc thoang thoảng lượn lá», mùi hÆ°Æ¡ng thanh Äạm, nhÆ°ng làm sảng khoái lòng ngÆ°á»i, ánh mặt trá»i xuyên qua rừng trúc dá»u nhẹ rá»i xuá»ng thân thá» hắn, vẽ nên má»t vầng ánh sáng vàng nhàn nhạt, Äôi môi xinh Äẹp lÆ¡ Äãng cong lên, gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú lạnh lùng thoáng chá»c trá» nên hòa nhã hẳn.
Y Y bÆ°ng ÄÄ©a trái cây, Äi dá»c theo ÄÆ°á»ng mòn cháºm rãi hÆ°á»ng vá» phía Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.
“Gia, Än chút hoa quả Äi.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cháºm rãi má» mắt, liếc sang Y Y má»t cái, thì thầm mấy chữ: “Có tin tức gì chÆ°a?”
Y Y má»m cÆ°á»i, từ trong tay áo rút ra má»t cuá»n giấy, ÄÆ°a tá»i tay Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, nói: “Há»i Gia, Äây là tin tức Bạch U gá»i vá».”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u má» tá» giấy, Äôi mắt Äem thẫm nhÆ° Äáy há» chÄm chú nhìn vào mặt giấy, bất chợt, má»t ngá»n lá»a bá»ng cháy cuá»n cuá»n hiá»n ra trong mắt, khi ngÆ°á»c mắt lên lại trá» thành má»t ý cÆ°á»i xa xÄm.
“Gia, lần này có thá» an tâm rá»i chứ?” Y Y cÆ°á»i há»i, Äã lâu lắm rá»i bá»n há» không ai dám dùng giá»ng Äiá»u nhÆ° váºy nói chuyá»n vá»i VÆ°Æ¡ng gia của mình.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nghiêm mặt, Y Y liá»n thu lại nụ cÆ°á»i, nhu thuáºn Äứng sang má»t bên.
“Y Y, theo ngÆ°Æ¡i, có thá» là nàng không?”
“Há»i Gia, dá»±a theo miêu tả của Bạch U, nô tỳ cho rằng vá» quá»c sÆ° Äại nhân má»i nháºn chức kia có tám chín phần giá»ng vá»i LÄng chủ tá» rá»i, hÆ¡n nữa tuyá»t Äá»i không thá» nào là Ma y Äại nhân trÆ°á»c Äây. Chá» tiếc, nô tỳ chÆ°a Äược táºn mắt nhìn thấy, không thá» cho Gia má»t câu trả lá»i thá»a mãn.”
“Äược rá»i, trong lòng Gia tá»± có xét Äoán.” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u hít má»t hÆ¡i tháºt sâu, khắp cả rừng trúc tràn ngáºp má»t mùi thÆ¡m nhàn nhạt, thoang thoảng, ngá»t ngào, nhÆ° trà thÆ¡m hảo hạng. “Nếu không phải nàng, Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i Äâu mà Äá» ý Äến chuyá»n chết sá»ng của Gia.”
Trong mắt Y Y thấp thoáng ý cÆ°á»i, nói tiếp: “Gia dá»± Äá»nh khi nào nháºn diá»n LÄng chủ tá»?”
Bá»ng dÆ°ng, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u hạ mí mắt xuá»ng che khuất ánh nhìn, không nói lá»i nào.
Không nhá» ká» từ khi nào, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äã quen vá»i viá»c không làm bất cứ cái gì ép buá»c nàng, chá» cần nàng không muá»n, hắn sẽ không ép nàng, bất luáºn là mÆ°u kế hay trí tuá», hắn Äá»u không muá»n sá» dụng trên ngÆ°á»i nàng.
ChÆ°a từng thá» thá»t, chÆ°a từng hứa hẹn, chá» là bắt Äầu từ má»t ngày nào Äó trÆ°á»c Äây hắn Äã sá»ng nhÆ° thế, và quen dần lúc nào không rõ.
Äá»i vá»i Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u mà nói, chá» cần hắn biết ngÆ°á»i Äó vẫn còn tá»n tại, thì cho dù á» xa xôi cách mấy, trái tim hắn sẽ không còn Äau Äá»n nhÆ° những ngày vừa qua, huá»ng há» gì lại á» má»t nÆ¡i gần ngay trÆ°á»c mắt nhÆ° thế này, khoảng cách này tuyá»t Äá»i sẽ không là xa táºn chân trá»i.
Y Y nhìn những biến hóa không ngừng trong mắt Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, bá»ng cảm thấy mình Äã lỡ lá»i, vượt quá pháºn sá»±, nhÆ°ng cÅ©ng may nàng không nhìn thấy sá»± giáºn dữ hiá»n lên trong mắt Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, nên cÅ©ng an tâm.
Má»t lúc lâu, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u má»i má» miá»ng nói: “Y Y ngÆ°Æ¡i sắp xếp vài nha Äầu thông minh Äến hầu hạ bên cạnh nàng, giám sát chặt chẽ những ngÆ°á»i của Thất ca, còn Linh Phi kia nhất Äá»nh phải Äá» phòng, ta luôn cảm thấy ả có Äá»ch ý vá»i LÄng Nhi.”
“Dạ, Gia, Y Y nhá» rá»i.”
“Uhm.”
“Gia, bá» binh Há» thượng thÆ°, Äại tÆ°á»ng quân Tá» Tát Äá»u Äang á» phòng khách Tây Uyá»n chá» Gia.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u khẽ gáºt Äầu, thong thả nói: “BảoTÆ°Æ¡ng Sá» Äến Äó trÆ°á»c, má»t lát nữa Gia sẽ tá»i.”
“Dạ, Gia.”
***
Sáng sá»m hôm sau, trá»i vừa há»ng sáng.
Dá»c ÄÆ°á»ng chòng chành lắc lÆ°, ta ngá»i trong kiá»u ngủ gà ngủ gáºt. Chá»u thôi, ai bảo trá»i còn chÆ°a sáng ta Äã bá» ngÆ°á»i ta dá»±ng Äầu dáºy chứ.
Hihi, hôm nay là ngày tá»t gì Æ°? Là ngày LÄng mẹ kế ta lên chức quá»c sÆ° Äó mà!
Aizz, ta muá»n khóc mà không có chá» khóc! Ta chết sá»ng cầu xin lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kia Äừng có phô trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, nhÆ°ng mà ngÆ°á»i ta lại không thèm nghe lá»i ta. Giá» thì hay rá»i, toàn bá» nhân dân thế giá»i Äá»u biết LÆ°Æ¡ng Quá»c có má»t quá»c sÆ°, ã©xmydux.wordpress.comãcòn may là Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn chá»u nghe lá»i khuyên của ta, không Äem chuyá»n ta chính là “Ma y” Äại nhân ra tuyên cáo thiên hạ, chá» nói là má»t tiên nhân do lão tình cá» gặp Äược nên má»i Äến LÆ°Æ¡ng Quá»c làm Äại quá»c sÆ° há» quá»c.
Trong lúc lÆ¡ Äãng, ta nghe có ngÆ°á»i á» bên ngoài kiá»u gá»i ta, rá»i lại thay ta vén mành kiá»u lên, lúc này ta má»i tá»nh táo lại chút ít, bÆ°á»c ra ngoài.
Cừ tháºt, những ngÆ°á»i khác Äã chuẩn bá» Äâu ra Äấy cả rá»i, hàng ngÅ© chá»nh tá» kéo dài Äến táºn chân Äàn tế. Ta ngẩng Äầu lên nhìn, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn Äứng trên Äàn tế Äang nhìn ta vá»i ánh mắt ngụ ý rằng mau mau lên Äây, vì váºy ta vá»i vàng ba chân bá»n cẳng, mặc ká» thế nào, không bao giá» Äược Äá» Hoàng Äế chá» mình.
Ta vừa má»i Äặt chân lên báºc thang Äàn tế, thì má»t giá»ng nói xa xÄm nhÆ° có nhÆ° không từ sau lÆ°ng truyá»n Äến, phảng phất nhÆ° gần á» bên tai nhÆ°ng lại giá»ng nhÆ° xa cuá»i chân trá»i, khiến toàn thân ta run lên, bất giác dừng bÆ°á»c ngay trên báºc thang.
Là giá»ng của tên ngá»c kia!
“Quá»c sÆ° Äại nhân cẩn tháºn bÆ°á»c chân.”
Tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia thản nhiên thong thả bÆ°á»c ngang qua ngÆ°á»i ta, Äôi phượng mâu Äen thẫm ôn nhu ngáºm cÆ°á»i, khiến tim ta giáºt thót. Tên ngá»c kia sao lại lên… lên Äàn tế váºy?
Nuá»t ngụm nÆ°á»c bá»t xuá»ng, ta gượng gạo gáºt Äầu vá»i hắn má»t cái, lẽo Äẽo Äi theo sau mông hắn há»i rắm leo lên Äàn tế.
Chá»p mắt, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất cÅ©ng lên tá»i Äàn tế.
Ha ha, xem ra lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn này chuẩn bá» chiêu cáo thiên hạ, hoàng vá» của lão nhất Äá»nh sẽ truyá»n cho má»t trong hai ngÆ°á»i Thất hoặc Cá»u Äây mà! Váºy lão già kia sẽ không bảo ta chá» ra “ngÆ°á»i kế vá» do Thần chá»n” giá»ng nhÆ° lão há» ly Vô Ngôn Äó chứ? Hắc hắc, nếu nhÆ° nhÆ° váºy thì quá tuyá»t, tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia còn không nhẹ nhàng ngá»i lên… ack, không, ta chá» thuáºn theo ý dân mà thôi, tuyá»t không có tÆ° tâm, khụ khụ.
Äợi bá»n ngÆ°á»i bá»n ta Äứng Äúng vá» trí, lá» quan trên Äàn tế kêu ré lên má»t tiếng, dÆ°á»i Äài liá»n có ngÆ°á»i má» cá»a lá»ng sắt thả ra ba con hÆ°Æ¡u Äá»±c, mấy con huÆ¡u Äược tá»± do liá»n chạy phóng Äi tứ phía. Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất má»i ngÆ°á»i cầm má»t cây cung, kéo cÄng dây, nhắm vá» phía ba con huÆ¡u. ã©xmydux.wordpress.comãChá» nghe mấy tiếng mÅ©i tên vút Äi, hai con huÆ¡u Äang hoảng loạn chạy á» phía trÆ°á»c liá»n ngã phá»ch xuá»ng mặt sân trá»ng trải không ká»p rên lên má»t tiếng, máu tÆ°Æ¡i từ từ chảy ra từ vết thÆ°Æ¡ng. Chá» má»t con may mắn tránh khá»i kiếp nạn, bá»i vì mÅ©i tên Äông PhÆ°Æ¡ng Thất bắn ra bay lá»ch ra ngoài cả má»t Äoạn.
“khì khì —— “
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất mặt mày dữ tợn, quét mắt má»t vòng các chúng thần dÆ°á»i Äài, Äôi mắt sắc bén của hắn nhÆ° muá»n Äâm chết kẻ dám cÆ°á»i hắn.
Cái này không phải ta cÆ°á»i, má»t ngÆ°á»i chuyên nghiá»p nhÆ° ta, sao có thá» cÆ°á»i giỡn không phải lúc nhÆ° thế Äược? ! Khẳng Äá»nh là ngÆ°á»i nào Äó quen biết á» dÆ°á»i Äài, tá»· nhÆ° thằng nhóc Vô Cầu chẳng hạn.
“Chúc mừng Hoàng Thượng! Chúc mừng cá»u VÆ°Æ¡ng gia!” Äại tÆ°á»ng quân Tá» Tát cá»t hai con huÆ¡u lại vá»i nhau, kéo lên Äàn tế, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất sau khi hoàn thành sứ má»nh liá»n phẫn ná» bÆ°á»c xuá»ng Äàn tế.
Xem ra chá» có hoàng tá» nào bắn trúng huÆ¡u Äá»±c má»i có thá» á» lại trên Äàn tế, Äây có lẽ cÅ©ng là má»t kiá»u “thần chá»” của bá»n há».
Ta Äứng bên cạnh Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, nhìn thấy má»n má»t vết thÆ°Æ¡ng của hai con hÆ°Æ¡u Äá»±c, trong Äó có má»t mÅ©i tên Äã xuyên qua yết hầu con hÆ°Æ¡u bay Äi Äâu mất, có thá» thấy lúc bắn tên nhất Äá»nh thế nhÆ° chẻ tre, sức mạnh vô Äá»ch, e rằng ngÆ°á»i Äược xem là dÅ©ng mãnh nhÆ° Lữ Bá» cÅ©ng không hÆ¡n Äược nhÆ° thế? Má»t mÅ©i tên thì cắm trên ngá»±c con hÆ°Æ¡u còn lại, Äuôi tên cắm lông vÅ© màu vàng, bên trên không có ký hiá»u gì, có lẽ là của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn.
Xem ra kẻ ngay cả bắn tên mà cÅ©ng “hung ác” nhÆ° váºy chính là tên ngá»c kia rá»i!
Không chá» ta thắc mắc lâu, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u và Äại tÆ°á»ng quân Tá» Tát Äã bắt Äầu má» bụng hai con hÆ°Æ¡u Äáng thÆ°Æ¡ng. Tên ngá»c kia tay cầm má»t thanh Äao cong bằng vàng sắc bén, Äá»ng tác nhanh nhẹn, trong chá»c lát Äã xẻ thá»t xong con huÆ¡u béo máºp bá» hắn nhất tiá» n bắn thủng yết hầu, từng tảng từng tảng thá»t Äược cắt xẻ Äâu ra Äấy, má»t Äá»ng xÆ°Æ¡ng Äược róc ra gá»n gàng sạch sẽ, khiến ta nhìn tròn mắt há má»m, không rét mà run.
LÄng mẹ kế ta luôn luôn tá»± xÆ°ng là nÄng lá»±c tiếp thu rất mạnh, nhÆ°ng mà ta cÅ©ng chÆ°a từng nghÄ© tá»i má»t ngÆ°á»i Än mặc lá» phục Äẹp Äẽ, Äầu Äá»i mÅ© miá»n sáng lóe, lại có hành Äá»ng dã tính nhÆ° váºy. Không, dã tính thì ai cÅ©ng có thá» có, nhÆ°ng mà thá»±c sá»± lợi hại chá» có mức Äá» thành thục của tên ngá»c kia thôi! Lúc này ta chá» có thá» nghÄ© Äến má»t từ Äá» hình dung Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, Äó chính là —— dÅ©ng mãnh!
Nhanh nhẹn dÅ©ng mãnh khiến ta ta cảm thấy kính ná», rá»n cả gai á»c!
NND ta tuyá»t Äá»i tuyá»t Äá»i không thá» chá»c tá»i tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u này, hắn tháºt quá Äáng sợ! ~~~
Thá»t cÅ©ng Äã xẻ xong, sao không nhóm lá»a? Không phải kêu ta gặm thá»t sá»ng chứ? Không thá» nào?
Trong óc ta Äang lẩn quẩn ý nghÄ© Äáng sợ kia, thì Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äã cầm má»t cái Äùi hÆ°Æ¡u từ từ Äi vá» phía ta, tim ta Äáºp loạn xạ, suýt tí nữa thì nhảy ra ra ngoài.
Không phải chứ? Lão thiên gia ngài Äừng có chÆ¡i con nha? Con Än thá»t bò bảy phần chín thì Äược, chứ cái Äùi huÆ¡u 0 phần chín này tháºt sá»± nhìn cÅ©ng không dám nữa là!
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äứng lại trÆ°á»c mặt ta, thanh Äao trong tay nhanh nhẹn lia trên Äùi huÆ¡u cắt ra má»t miếng thá»t, mÅ©i Äao xiên vào miếng thá»t. Rá»i tên ngá»c kia ngÆ°á»c mắt lên nhìn ta, trong mắt hiá»n ra má»t nụ cÆ°á»i giảo hoạt, ngay cả giá»ng nói trầm á»n vẫn có thá» nháºn ra ý cÆ°á»i trong Äó, mà nguyên nhân hắn cÆ°á»i hình nhÆ° Äã rất rõ ràng.
“Quá»c sÆ°, má»i.” Cây Äao cắm miếng thá»t trong nháy mắt Äã giÆ¡ lên trÆ°á»c mắt ta.
Ặc… không…
Mẹ Æ¡i! Tháºt sá»± muá»n bắt ta Än thá»t sá»ng hả?
Trá»i Æ¡i cứu con! ~~~
Ta không chá»u khá»ng chế lui vá» phía sau má»t bÆ°á»c, nhÆ°ng tên ngá»c kia không chá»u buông tha, Æ°u nhã sấn thêm má»t bÆ°á»c, duy trì má»t khoảng cách thích hợp vá»i ta.
“Quá»c sÆ° không dám?” Âm thanh gần nhÆ° thì thầm phun ra từ miá»ng hắn, chá» Äủ lá»t vào tai ta.
Ta Äảm bảo tên ngá»c này Äã biết gì rá»i, ít nhất thì giá» hắn cÅ©ng xác Äá»nh trÄm phần trÄm ta không phải là Ma y Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng thá»±c sá»±. Nếu không hắn sẽ không biá»u hiá»n nhÆ° váºy, vẻ mặt ánh mắt của hắn, rõ ràng là bá» dạng mắc ói chá» biá»u hiá»n ra lúc á» trÆ°á»c mặt ta, y nhÆ° má»t tên lÆ°u manh có vÄn hóa, có tri thức, có bá»i cảnh, lá»i nói Äá»c Äược từ trong mắt hắn chính là “Tiá»u LÄng Nhi của ta sợ sao?”
ChÆ°Æ¡ng 131:
Än thá»t “tên sói”, cho hắn chết luôn!
Dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 131
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, lá» quan dẫn theo má»t Äám ngÆ°á»i hầu lục Äục khuân vác nào củi nào giá Äỡ lên Äàn tế, tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u má»m cÆ°á»i tá»nh bÆ¡ vá»i ta, xoay ngÆ°á»i tao nhã bÆ°á»c vá» phía Äá»ng củi Äã Äược nhóm lá»a.
Mụ ná»i nó! Tên ngá»c kia dám chá»c ghẹo ta!
Thá»t hÆ°Æ¡u nhanh chóng Äược nÆ°á»ng chín, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m tá»a ra bá»n phía, từ ná»a Äêm Äã bá» dá»±ng Äầu dáºy tá»i giá» ta chÆ°a có gì bá» bụng, sao có thá» chá»ng Äỡ Äược mùi thÆ¡m quyến rÅ© này? Trong bụng dạ dày sôi ùng ục, ngoài miá»ng nÆ°á»c miếng ứa ròng ròng.
Giá» này khắc này, ta cảm thấy Äây má»i thá»±c sá»± là thá»i Äiá»m ta Äói nhất trong má»t ngày. Trong bụng trá»ng rá»ng Äến phát sợ. Cảm giác Äược ngá»i nÆ°á»ng thá»t trÆ°á»c Äá»ng lá»a báºp bùng thế này tháºt Äúng là thú vá», thế nhÆ°ng trong má»t buá»i lá» vừa long trá»ng lại nghiêm trang nhÆ° váºy mà ngay cả má»t chút Äá»nh lá»±c xíu xiu ta cÅ©ng không có, thì tháºt Äúng là có lá»i vá»i thanh danh cả Äá»i của má»t tuyá»t thế mẹ kế nhÆ° ta.
Mặc dù cái gá»i là cÆ°á»p Äoạt mỹ vá» trong miá»ng thần linh Äá»i vá»i lão nÆ°Æ¡ng mà nói cÅ©ng không phải là viá»c khó khÄn gì, so vá»i lừa bá»p “nhân viên chính phủ”, thì Äá»i nghá»ch vá»i ông trá»i thá»±c sá»± không phải là chuyá»n to tát gì, huá»ng há» ông trá»i kia còn chÆ°a từng Äá»i tá»t vá»i ta bao giá»! Thế nhÆ°ng hôm nay ta vẫn quyết Äá»nh không Än thua vá»i ông trá»i, bằng không ta sợ sau này quý ông chÆ°a bao giá» cho ta chút mặt mÅ©i nào kia sẽ còn “Äá»n Äáp” cho ta cả vá»n lẫn lãi, dá»±a vào thảm cảnh hiá»n tại của mình, ta thá»±c sá»± không có nÄng lá»±c “hÆ°á»ng thụ”.
HÆ¡n nữa bây giá» còn là thá»i Äiá»m “bất bình thÆ°á»ng”, bản thân ta là má»t ngÆ°á»i Äã “không còn tá»n tại”, vẫn nên thá»±c hiá»n nguyên tắc “Äại sá»± bất há» Äá»”, phải khiêm nhÆ°á»ng, càng khiêm nhÆ°á»ng càng tá»t!
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn ho khan má»t tiếng, bắt Äầu má»t bài “diá» n vÄn tế trá»i” dài dòng lê thê. Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn á» trên Äài vẻ mặt rạng rỡ, nÆ°á»c miếng tung bay, bá quan dÆ°á»i Äài ai nấy Äá»u cúi gằm mặt, chẳng biết có phải Äã ngủ gục từ lâu rá»i không nữa. Chá» có tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äứng ngay ngắn á» phía sau Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn khoảng ná»a bÆ°á»c, trong mắt từ Äầu Äến cuá»i vẫn mang theo má»t ý cÆ°á»i nhÆ° có nhÆ° không, nhìn vô Äá»nh vá» phía xa xa không chá»p mắt.
Má»a! Tên ngá»c kia lại không thèm nhìn lão nÆ°Æ¡ng lấy má»t cái!
Ặc… Hắn không nhìn ta là chuyá»n tá»t mà, là chuyá»n tá»t!
Tá»i nghiá»p cho ta Äành phải dá»±a vào bản thân nhắm mắt lại tÆ°á»ng tượng Äến cái bánh hamburger trong tay chú McDonald, cái cánh gà trong tay ông Ken[tucky] rá»t cuá»c cÅ©ng chín giòn, rá»t cuá»c cÅ©ng Äợi Äược Äến Äoạn Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tuyên bá» ta trá» thành Äại quá»c sÆ° Äầu tiên của LÆ°Æ¡ng Quá»c!
Sá»± háo hức trong lòng không ká»m chế Äược biá»u hiá»n ra ngoài, khóe miá»ng ta ngoác ra toang hoác, chá» chá» lá» quan tuyên bá» “tế trá»i hoàn tất” thôi.
NhÆ°ng ta trÄm tính ngàn tính lại không tính Äến chuyá»n ông trá»i lại sáng tạo ra cái “game show” này, lá» quan cao giá»ng tuyên bá» ——
“Má»i quá»c sÆ° và bá» hạ hiến vÅ© cho các vá» thần trên trá»i! —— “
“Gì?” Ta không có nghe lầm Äó chứ? Ta trợn tròn hai mắt nhìn vá» phía lá» quan, lá» quan khom lÆ°ng cÆ°á»i **, quay sang má»i ngÆ°á»i dÆ°á»i Äài lại nói: “Do bá» hạ thân thá» có chút bá»nh, vì váºy, các vá» thần linh chá»n Cá»u VÆ°Æ¡ng gia Äại diá»n thay thế bá» hạ hiến vÅ©! —— “
“Khụ khụ khụ…”Ta bá» nÆ°á»c bá»t của chính mình làm cho sặc.
Lá» quan má»m cÆ°á»i quay sang nhìn ta, còn ta thì cÆ°á»i méo mó xấu hÆ¡n cả mếu, làm cái quái gì thế này? Có ai bảo lão nÆ°Æ¡ng phải hiến vÅ© Äâu? Ai mà biết phải múa may cái quá»· gì tặng cho các lão thần linh không tá»n tại kia chứ? Lão nÆ°Æ¡ng Än mặc thế này làm sao múa bụng Äược?
Lá» quan thấy ta ná»a ngày cÅ©ng chÆ°a nhúc nhích, có chút lo lắng nhìn ta, ta dùng khẩu hình há»i hắn: Äiá»u múa gì? Múa làm sao?
Nhất thá»i, hai mắt lá» quan nhÆ° muá»n lá»t ra ngoài, miá»ng há há»c cÅ©ng dùng khẩu hình Äáp trả: tá»i hôm qua không có vÅ© sÆ° Äến dạy ngài sao?
VÅ© sÆ°? ! Tá»i hôm qua? …
“Aizz, có ngÆ°á»i nói muá»n dạy tá»· múa kìa, tá»· nhanh lên má»t chút Äừng ngủ nữa!”
“Cút! Äá» yên cho lão tá» ngủ!”
“Này! ~ “
“NgÆ°Æ¡i Äi trói mấy tên quấy rá»i giấc ngủ của lão tá» rá»i giam vào nhà chứa củi Äi!”
“Ặc… Không phải chứ… váºy cÅ©ng Äược…”
…
Trá»i xanh Æ¡i! Tá»± tạo nghiá»p không thá» sá»ng…
Äoàn múa Äã lÅ© lượt kéo lên Äàn tế, tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia thì tá»nh bÆ¡ nhÆ° không bÆ°á»c ra giữa Äàn tế, còn không quên ném cho ta má»t ánh mắt khinh khá»nh.
Hung hÄng khá»t khá»t mÅ©i, ta cÅ©ng nhấc chân sải bÆ°á»c Äến Äứng phía trÆ°á»c Äoàn múa.
Aizz, lạnh cả sá»ng lÆ°ng…
Chẳng lẽ ta phải xấu mặt trÆ°á»c mắt má»i ngÆ°á»i sao? Ta bất Äắc dÄ© nhìn trá»i…
Bất thình lình, ta ná» má»t nụ cÆ°á»i nham hiá»m. Hừ, ông trá»i a ông trá»i, tui Äã tha cho ông má»t lần, không có cÆ°á»p thá»t hÆ°Æ¡u của ông Äá» Än, nhÆ°ng ông lại còn bắt tui múa may quay cuá»ng, bình thÆ°á»ng không thấy ông Äá»i xá» tá»t vá»i tui, gặp lúc tui xui xẻo ông liá»n nhảy vào vấy máu Än phần, không khá»i khinh ngÆ°á»i quá Äáng!
Nếu ông Äã muá»n xem, váºy tui sẽ nhảy má»t Äiá»u múa vượt thá»i Äại nÄm trÄm nÄm sau Äá» cho Äá» cá» nhà ông Äại khai nhãn giá»i!
Tiếng nhạc vang lên, ta không nói hai lá»i liá»n kéo lấy tay tên ngá»c kia, nhẹ nhàng xoay má»t vòng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kinh ngạc nhìn ta trân trân, ánh mắt kia rõ ràng Äang chất vấn: “Äiá»u múa Äâu phải nhÆ° váºy?” Hắn nhá» giá»ng thì thầm: “Quá»c sÆ°?”
Ta cÅ©ng hạ nhá» giá»ng, nói: “Cá»u VÆ°Æ¡ng gia, ngài cứ múa theo thần là Äược rá»i.”
Tuy rằng lúc trÆ°á»c Äã từng nhìn thấy dáng ngÆ°á»i của tên ngá»c kia, [khụ khụ, má»i ngÆ°á»i Äừng hiá»u lầm, mình cÅ©ng chá» má»i nhìn thấy chút xíu xÆ°Æ¡ng qiai xanh vá»i cả má»t mảng ngá»±c trắng bóc của hắn vào cái ngày mà hắn Äến cÆ°á»p dâu mà thôi, không hÆ¡n gì mấy bạn Äâu,] nhÆ°ng xuyên qua lá» phục của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äụng chạm vào thân thá» hắn, ta vẫn có lá»i khen tặng hắn: NND vóc ngÆ°á»i của tên ngá»c này không phải thÆ°á»ng nha! Dáng ngÆ°á»i hắn thích hợp nhảy salsa lắm Äó!
TÆ°á»ng tượng Äến cảnh cÆ¡ thá» này nếu có thá» phanh ra ná»a ngá»±c, trên bãi biá»n dÆ°á»i ánh trá»i chiá»u vàng rá»±c á» Cu Ba, nghe tiếng máy hát trong xe hÆ¡i phát ra má»t bản nhạc salsa rá»±c lá»a, ôi~ phong tình biết là bao?
OMG~~~ máu mÅ©i ta phun thành vòi! ~~~
Äá» Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u có thá» phá»i hợp vá»i ta, ta không thá» không khoác lác má»t chút: “Ta Äã từng Äặt chân lên bãi biá»n Havana rá»i!” Vì Äeo mặt nạ nên ta cÅ©ng không biết hắn có thá» nhìn thấy nụ cÆ°á»i kiêu ngạo của ta hay không, “Tin ta Äi!”
“Ha-va-na?” Tên ngá»c kia lặp lại chá» hiá»u chá» không, Äôi phượng mâu sáng rá»±c nhìn ta chằm chằm, nhÆ°ng bÆ°á»c chân thì vô thức bá» ta dẫn dắt, không có ý chá»ng cá»±.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u không biết Äây là Äiá»u múa của dân tá»c nào, thế nhÆ°ng dÆ°á»i sá»± dẫn dắt tràn Äầy nhiá»t tình của ngÆ°á»i nào Äó, lại cảm thấy vô cùng vui vẻ, có cảm giác muá»n Äi Äua ngá»±a trên thảo nguyên. Má»t ngÆ°á»i luôn luôn tháºn trá»ng, trầm tÄ©nh nhÆ° hắn, giá» hoàn toàn phá»t lá» sá»± hoàn chá»nh và nghiêm trang của buá»i lá» .
Lúc này, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u thá»±c sá»± rất muá»n cÆ°á»i, nguyên tắc của hắn, khi á» bên cạnh má»t ngÆ°á»i, không biết Äã bá» vứt bá» mấy lần rá»i, cÅ©ng không biết sẽ còn bá» vứt bá» bao nhiêu lần nữa. Hắn có thá» thá»a thích trêu Äùa, tháºm chí tùy ý nói những câu có hÆ¡i chút “buá»n nôn, mắc ói”, thế nhÆ°ng hắn lại không biết làm thế nào Äá» má» miá»ng nói những lá»i Äại loại nhÆ° hứa hẹn. Hắn Äang từ từ bÆ°á»c vá» phía má»t con ÄÆ°á»ng không thá» quay Äầu, con ÄÆ°á»ng kia hắn bất tri bất giác Äi vào, nhÆ°ng sau khi Äi vào rá»i thì không há» do dá»±.
Trên con ÄÆ°á»ng chông gai “tất cả những gì nàng thích, Äá»u là Äiá»u chính nghÄ©a ta theo Äuá»i”, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u khoan thai bÆ°á»c Äi, không biết có phải là “con ÄÆ°á»ng không thá» quay Äầu” hay không, nhÆ°ng tuyá»t Äá»i sẽ là “con ÄÆ°á»ng không há»i háºn” .
Sá»± Äá»t phá trÆ°á»c thá»i Äại làm sững sá» cả Äoàn múa, tháºm chí vÄn võ bá quan trợn mắt líu lưỡi, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất á» phía dÆ°á»i Äàn tế càng tức giáºn Äến nghiến rÄng nghiến lợi: tên quá»c sÆ° hoang dã kia á» Äâu ra? Còn tên tiá»u tá» Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u này cÅ©ng dám làm nhiá» u loạn buá»i lá» tế, thá»±c sá»± không coi ai ra gì mà! Hắn háºn không thá» xông lên Äàn tế lôi Äầu Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u xuá»ng. Tiếc rằng Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn trông thấy lại vô cùng phấn khích, nhÆ°ng lão cÅ©ng Äành phải âm thầm ra lá»nh má»i ngÆ°á»i mau ngừng tấu nhạc lại.
Khúc nhạc kết thúc, ta chá» cảm còn muá»n nhảy nữa, dừng lại nhìn thành quả của mình, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÅ©ng sá»±c nhá» Äến thủ tục ban Äầu, hắn có chút lo lắng nói vá»i ta: “Äiá»u múa này của Quá»c sÆ° mặc dù tuyá»t diá»u, nhÆ°ng nếu hiến cho thần linh thì có chút phóng Äãng, tiá»u vÆ°Æ¡ng sợ lão Thiên trách tá»i, váºy nên làm thế nào cho phải Äây?”
“Haha, Cá»u VÆ°Æ¡ng gia không cần lo lắng, Äiá»u múa này chá» á» trên trá»i má»i có, á» trần gian có thá» nhìn thấy Äược mấy lần chứ? Không giấu gì VÆ°Æ¡ng gia, mấy ngày trÆ°á»c, tuy thần có từng bàn bạc vá»i Hoàng Thượng vá» chuyá»n hiến vÅ© cho thần linh, cÅ©ng Äã quyết Äá»nh bài nhạc luôn rá»i, chá» là thần linh lại không hài lòng, vì váºy Äêm qua báo má»ng cho vi thần, sai tiên nhân truyá»n thụ cho thần Äiá»u múa này, Äây là thiên ý, thần linh nhất Äá»nh thích, VÆ°Æ¡ng gia cứ yên tâm Äi.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nhìn ta, má»t Äôi mắt Äen hẹp dài sâu thẳm nhìn ta chÄm chú, tá»±a nhÆ° có thá» nhìn sâu vào tim ta, ta chá»t dạ má»t chút hạ mí mắt xuá»ng, Äá»t ngá»t phát hiá»n, ta vẫn còn Äang cầm bàn tay của tên ngá»c kia! Vừa Äá»nh hất móng vuá»t sói kia ra, Äá»t nhiên cảm thấy bên tai nhá»n nhá»t, tên ngá»c kia ghé vào tai ta thì thầm thá»i khí: “Nếu là nhÆ° váºy, tiá»u vÆ°Æ¡ng cÅ©ng an tâm.” Dứt lá»i, hắn còn nhẹ nhàng vá» “bá»p” má»t cái lên mu bàn tay ta, rá»i má»i chá»u buông ra.
NND Än Äáºu hÅ© của lão nÆ°Æ¡ng! Ta trừng hắn má»t cái, Äáng tiếc Äúng lúc hắn xoay ngÆ°á»i Äi không có nhìn thấy…
Buá»i lá» tế trá»i phong quá»c sÆ° diá» n ra hÆ¡n ná»a ngày trá»i, rá»t cục khi mặt trá»i Äang dần chếch sang hÆ°á»ng Tây thì Äám Äông má»i lục Äục há»i cung.
TrÆ°á»c khi Äi ta vẫn không quên tranh thủ lúc Äi ngang qua chá» “thá»t nÆ°á»ng” “cầm Äỡ” hai miếng nhét vào ngá»±c áo, quan sát bá»n phía phát hiá»n không ai nhìn ta, trong lòng thầm vui mừng khôn xiết, má»i vừa Äi tá»i chá» báºc thang Äàn tế thì bá»ng nghe thấy má»t tiếng cÆ°á»i khẽ, tiếp theo là giá»ng nói buá»n nôn của tên ngá»c kia.
“Ôi haha, thá»t huÆ¡u này hình nhÆ° thiếu hai miếng, xem ra là lão thiên gia tháºt sá»± hiá»n linh rá»i! CÅ©ng thích Än Äá» của nhân gian phàm tục! ~~ “
Ặc… tên ngá»c kia Äừng Äá» rÆ¡i vào tay lão nÆ°Æ¡ng! Sẽ có lúc lão nÆ°Æ¡ng nói móc lại ngÆ°Æ¡i!
Ta vá» vá» miếng thá»t giấu trong áo, ngẩng Äầu nghênh ngang Äi xuá»ng Äàn tế.
Hừ! ~~~ Än thá»t của mình, cho con sói kia thèm chết luôn!
Không không! Ta sao có thá» Än thá»t của mình chứ! Là —— Än thá»t tên sói, cho hắn chết luôn! ~~~~~~~~
ChÆ°Æ¡ng 132:
Äá» nhất mỹ nhân, lòng hÆ°á»ng vá» ai?
Chá»nh dá»ch: DuDu & Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 132
hoáng chá»c mấy ngày lại trôi qua, nÆ¡i ta á» chính thức Äá»i tên thành Phủ Quá»c SÆ°, ná»±c cÆ°á»i á» chá» phủ quá»c sÆ° lại Äược xây dá»±ng bên trong hoàng cung, nÆ¡i mà ngoại trừ hoàng Äế ra nghiêm cấm tất cả má»i nam nhân trÆ°á»ng thành nào á» lại, cho dù ta là má»t “nam nhân” giả hiá»u, nhÆ°ng trong hoàng cung tá»± nhiên lại có thêm má»t nam nhân, còn là má»t nam nhân trẻ trung phÆ¡i phá»i, cho nên sẽ có ít nhiá»u lá»i ong tiếng ve. NhÆ°ng nói tháºt chứ không có lá»a làm sao có khói, nếu má»i ngày không có má»t Äám nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Äến chá» ta Äây “uá»ng” trà, cuá»c Äá»i sẽ tÆ°Æ¡i Äẹp biết bao.
“Vô Cầu, Äá»c trong ngÆ°á»i Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn mất bao lâu má»i có thá» giải?” Ta vắt chân hình chữ ngÅ©, không thèm Äá» ý hình tượng ngá»i gặm lê ngon lành.
Ngay sau ngày Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn giữ ta lại, thằng nhóc Vô Cầu Äã chẩn ra lão già kia bá» trúng Äá»c, lại là Äá»c mãn tính, nếu không mau chóng chữa trá» tuyá»t Äá»i không sá»ng Äược tá»i tháng sau. Sau khi biết viá»c này, ta cÅ©ng hÆ¡i do dá»±, thá»±c sá»± thì lão già Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn này cÅ©ng không phải loại tá»t lành gì, già nhÆ° váºy rá»i còn thèm thuá»ng Uyá»n nhi, còn từng Äá»i xá» tá» bạc vá»i tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, ta quả tháºt từng nghÄ© Äến chuyá»n giả bá» không biết, lÆ¡ cho kẻ muá»n hại hắn Äược toại nguyá»n, nhÆ°ng sau má»t há»i cân nhắc, dù cho lão già kia có xấu xa tháºt, nhÆ°ng quả tháºt hắn Äá»i Äãi vá»i ta và tiá»u Vô Cầu cÅ©ng tạm chấp nháºn, ngoại trừ ngày Äầu tiên hÆ¡i quá, những ngày sau cÅ©ng gá»i là lấy lá» Äá»i Äãi, lại còn trả “lÆ°Æ¡ng cao” má»i ta làm Äại quá»c sÆ°, có thá» xem nhÆ° dÆ°á»i má»t ngÆ°á»i trên vạn ngÆ°á»i, ngay cả VÆ°Æ¡ng gia, công chúa cÅ©ng không bằng ta, cả ngày ná»nh bợ ta, mong ta nói tá»t trÆ°á»c mặt lão già vài câu.
Tháºt ra, Äây cÅ©ng không phải nguyên nhân chính Äá» ta quyết Äá»nh cứu lão, quan trá»ng là dù cho lão xấu xa, Äá»i xá» không tá»t vá»i tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, thì vẫn là cha của tên ngá»c kia. Nếu nhÆ° ta chÆ°a biết có ngÆ°á»i muá»n Äầu Äá»c lão già kia thì không nói, nhÆ°ng nếu Äã biết, lại giả bá» không biết, lÆ°Æ¡ng tâm tháºt sá»± có chút cắn rứt. Äôi khi ta cảm thấy, ngÆ°á»i già dù có sai thì cÅ©ng không phải sai lầm lá»n, có thá» hiá»u Äược thì nên hiá»u, không thá» hiá»u thì nên tha thứ.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn muá»n sá»ng lâu trÄm tuá»i, muá»n trÆ°á»ng sinh bất lão, ngay cả chúng ta ai mà chả muá»n trẻ mãi không già? Chẳng qua có ngÆ°á»i minh mẫn, có ngÆ°á»i há» Äá» mà thôi, ha ha, ông trá»i Äá»i xá» vá»i những ngÆ°á»i phàm phu tục tá» nhÆ° chúng ta rất công bằng, chính là tuá»i trẻ của má»i ngÆ°á»i Äá»u trôi qua nhÆ° nhau, má»i ngÆ°á»i Äá»u chá» có thá» trẻ má»t thá»i gian, má»t thá»i gian mà thôi.
“Viá»c ấy…..À…… Khoảng ná»a tháng nữa.” Miá»ng Vô Cầu cÅ©ng không há» nhàn rá»i, gặm dÆ°a vàng do ThÆ°Æ¡ng Mân cá»ng nạp, ánh mắt rạng ngá»i hạnh phúc. Tháºt Äúng là, tháºt Äúng là cuá»c sá»ng ngá»t nhÆ° máºt a?
“Lâu nhÆ° váºy sao?!”
“Xì, chứ tá»· còn muá»n thế nào nữa?” Nó lại cắn thêm má»t miếng, “NhÆ°ng mà, nếu có sÆ° phụ ta á» Äây, ba ngày là giải xong!”
“Váºy sao Äá» lại lâu váºy?”
“Lá»i thừa, ta có phải là ma y Äâu, ta chá» là truyá»n nhân của ma y thôi, ha ha.”
Ta lÆ°á»m hắn má»t cái, nói: “Äá» Äừng có mà không biết xấu há»! Yến có bảo nháºn Äá» làm truyá»n nhân Äâu! Äá» cùng lắm chá» tính là má»t Äá» Äá» bất hiếu mà thôi! Äem so vá»i sÆ° huynh Vô Dục của Äá», thì cứ gá»i là cách nhau má»t trá»i má»t vá»±c! Ta thấy xấu há» thay cho Äá», xấu há» quá Äi!~~~”
Tiá»u Vô Cầu láºp tức ném miếng dÆ°a trong tay, cÄm giáºn nhìn ta, cá»±c kì cÆ°Æ¡ng quyết, bất mãn nói: “Nói cho tá»· biết! Y thuáºt của sÆ° huynh không bằng ta Äâu! Tá»· không nên coi thÆ°á»ng ta! Hừ!”
“á»?” Ta nheo nheo mắt, nói tháºt ta không tin Vô Dục lại không bằng nó, mà ai có thá» tin Äược Äây? “Lừa kẻ ngá»c sao? Mà Äá» cÅ©ng có thá» tính là Äá» ngá»c nha, ngoan!~~~”
“Tá»· –”
“Hắc hắc, ta làm sao? Ta biết ta rất tuấn tú, Äẹp trai vô Äá»i, dù muá»n dìm hàng ta cÅ©ng vô ích, má»t ngÆ°á»i Äầy phong cách nhÆ° ta, tá»±a Äom Äóm trong bóng Äêm, Äi Äến Äâu ngÆ°á»i ngÆ°á»i nhìn chÄm chú Äến Äó, tháºt là xuất chúng làm sao!”
“Ặc…… á»e……” Vô Cầu che miá»ng, khom ngÆ°á»i, má»t tay chá» thẳng vào ta, nói, “Buá»n nôn!~~~ Tá»· tháºt mắc ói!~~ sÆ° phụ ta sao có thá» thích má»t nữ nhân buá»n nôn nhÆ° tá»· chứ!~~ ta không muá»n tá»· làm sÆ° mẫu! Không muá»n!~~~”
Ta vá»i vã nhảy từ trên ghế xuá»ng, nhanh chóng chạy Äến che miá»ng Vô Cầu thá»i lại.
“NgÆ°Æ¡i giữ má»m giữ miá»ng má»t chút có Äược không? Sá»m muá»n gì cÅ©ng bá» cái miá»ng của ngÆ°Æ¡i hại chết!” Tay kia của ta cÅ©ng không nhàn rá»i, véo tai nó, “Còn nữa, nếu ngÆ°Æ¡i còn dám nói cái gì mà sÆ° mẫu, cái gì mà sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i thích ta linh tinh nữa, ta sẽ cho cái lá» tai kia của ngÆ°Æ¡i biết mùi má»t thá»! Nhá» chÆ°a?”
“Ừm, á», Æ°h Æ°h……”
Ta vá»n không muá»n bá» ra, cho tên tiá»u tá» thá»i này nhá» tháºt lâu, nhÆ°ng tiếc là có mỹ nhân Äến, ta cÅ©ng phải chú ý tá»i hình tượng, không thá» Äá» ngÆ°á»i ta tÆ°á»ng ta thích ngược Äãi nhi Äá»ng a, huá»ng chi cái miá»ng của con nhóc Tiá»u Nhá» kia chÆ°a bao giá» nói tá»t cho ta má»t lần, thấy ta Äá»i xá» nhÆ° váºy vá»i tiá»u Vô Cầu, khẳng Äá»nh lại chụp mÅ© dâm tặc lên Äầu ta nữa.
“Ha ha, ai là Äom Äóm trong Äêm tá»i váºy?”
Má» Dung Uyá»n má»t thân y phục thá» vá» bó sát màu Äá» sáºm, ý cÆ°á»i trong vắt tiêu sái tiến vào, Tiá»u Nhá» phía sau mặc y phục của nam Äinh.
Ai, hai ngÆ°á»i này tháºt gà Äất a! Không thá» bôi cho mặt xấu má»t chút sao? Nữ giả nam trang nhÆ° váºy rất dá» bá» vạch trần a! Äược rá»i, cứ cho ta thừa nháºn Má» Dung Uyá»n Äã bôi nhá», nhÆ°ng nếu Äã bôi sao không bôi hết, phải không?
Ta bÆ°á»c ra Äóng cá»a lại, quay Äầu lại nói vá»i Má» Dung Uyá»n: “Uyá»n nhi a, lần tá»i muá»i làm cho mặt Äen thêm má»t chút, tá»t nhất gắn thêm mấy bá»c mủ linh tinh gì Äó.”
“Dâm tặc, ngÆ°Æ¡i tháºt ghê tá»m!” Tiá»u Nhá» bÄ©u môi, khinh thÆ°á»ng nói.
Không thèm Äếm xá»a cách gá»i của nàng, ta trả lá»i: “Không ghê tá»m thì coi chừng cả tính má»nh cÅ©ng không giữ Äược. Äây là nÆ¡i nào? Hoàng cung của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn! Những con Äom Äóm ‘cái’ xuất chúng nhÆ° các nàng còn không làm sáng bừng cả Äêm tá»i à!”
“Ha ha,” Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i thản nhiên, vẫn thanh mát Äá»ng lòng ngÆ°á»i nhÆ° trÆ°á»c, “Nhá» rá»i, Äại ma y của ta.”
“Hừ, hắn là dâm tặc thì có!”
“Tiá»u hài thá»i chá» có nói lung tung! SÆ° phụ ta Äã từng dâm ngÆ°Æ¡i sao?” Vô Cầu dÅ©ng cảm Äứng ra, dùng tên bình thÆ°á»ng ta gá»i hắn gá»i lại Tiá»u Nhá».
Hai Äứa trẻ trừng mắt nhìn nhau, láºp tức muá»n dùng ánh mắt giết chết Äá»i phÆ°Æ¡ng.
“Uyá»n nhi, muá»i Äã tìm Äược ngÆ°á»i trong lòng chÆ°a?”
Má» Dung Uyá»n lần này Äến LÆ°Æ¡ng quá»c trừ viá»c muá»n táºn mắt nhìn ta xá» lí thá»a Äáng chuyá»n nàng không phải tiến cung hầu hạ Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, ngoài ra chính là tìm ngÆ°á»i trong lòng của nàng. Äá»i vá»i ngÆ°á»i trong lòng Äó, chúng ta ai cÅ©ng không biết, chá» có thá» Äoán Äó cÅ©ng là ngÆ°á»i LÆ°Æ¡ng quá»c, bằng không nàng cÅ©ng sẽ không bá» má»t Äám cÆ°á»ng Äạo trói lại trên ÄÆ°á»ng tá»i LÆ°Æ¡ng quá»c.
“Xem là váºy Äi.” Má» Dung Uyá»n cÆ°á»i ảm Äạm, thá» dài má»t tiếng.
Ta nhìn nàng, há»i: “Cái gì mà ‘xem là’ lại còn ‘Äi’? Tìm Äược rá»i thì là Äã tìm Äược chứ sao!” Nhìn Má» Dung Uyá»n ngÆ°á»i thoáng cứng ngắc, ta sá»ng sá»t, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ hắn có ngÆ°á»i khác?”
Má» Dung Uyá»n nhìn ta chÄm chÄm, ngay cả mắt cÅ©ng không chá»p, cách ná»a ngày, nàng cÆ°á»i cÆ°á»i: “Có thá» xem là váºy.”
Ta thiếu chút hôn mê, cô bé này sao cái gì cÅ©ng ‘xem là váºy’ !
“Muá»i rá»t cuá»c Äã gặp Äược hắn chÆ°a? Tháºt sá»± không thá» nói cho ta biết tên sao, ta tá»t xấu gì cÅ©ng là LÆ°Æ¡ng quá»c Äại quá»c sÆ°, không thá» thay muá»i tìm ngÆ°á»i sao?”
Má» Dung Uyá»n ánh mắt buá»n bã, lắc Äầu: “Không cần, ta biết hắn á» Äâu, mấy ngày nay ta Äã dõi theo bóng hắn từ xa.”
Aizz, cô bé này sao có thá» nói những lá»i chua xót nhÆ° váºy a! Thằng cha kia là ai, có thá» làm thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân của chúng ta há»n siêu phách lạc nhÆ° váºy.
ÄÆ°a mắt nhìn cả LÆ°Æ¡ng quá»c, chá» có……
Không thá»! Sao có thá» chứ! Tên ngá»c kia cÄn bản chÆ°a từng gặp Má» Dung Uyá»n a! Ặc, cái này cÅ©ng khó nói……
Không Äúng không Äúng, phải nói là chÆ°a gặp, cho dù hai ngÆ°á»i bá»n há» có cÆ¡ há»i gặp mặt cÅ©ng là ba nÄm trÆ°á»c, không, phải bá»n nÄm, á» LÄng Äô, Äại há»i thủ lÄ©nh ba nÄm má»t lần, nhÆ°ng khi Äó Má» Dung Uyá»n má»i mấy tuá»i chứ? MÆ°á»i ba hay mÆ°á»i bá»n? Tiá»u Nhá» bây giá» so ra còn hÆ¡n nàng khi Äó hai tuá»i?
Ừm, ai cÅ©ng có thá», chứ tuyá»t Äá»i không phải tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u!
“Uyá»n nhi, ngÆ°á»i trong lòng của muá»i là ngÆ°á»i LÆ°Æ¡ng quá»c?” Tá»± vả vào má»m mình má»t cái, sao có thá» há»i câu há»i này cÆ¡ chứ, nhÆ°ng không há»i lại không có cách nào biết Äược, chá» có thá» nói xác suất ngÆ°á»i Äó á» LÆ°Æ¡ng quá»c là lá»n nhất, ngÆ°Æ¡i nên nhá», Yến Tứ PhÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Ngôn quá»c nhÆ°ng cÅ©ng Äá»nh cÆ° á» Cá»u Trá»ng SÆ¡n LÆ°Æ¡ng quá»c thôi!
“Ừm” Má» Dung Uyá»n gáºt gáºt Äầu.
Mặc dù cảm thấy không á»n, nhÆ°ng vẫn kiên trì há»i: Váºy hắn rá»t cuá»c là ai? Muá»i nói cho chúng ta biết Äi Uyá»n nhi!~~“
“Äúng váºy Äúng váºy, mau nói Äi!” Tiá»u Vô Cầu ánh mắt cÅ©ng lóe sáng, moi móc bát quái làm hắn cá»±c kì hÆ°ng phấn.
Má» Dung Uyá»n thâm ý nhìn ta, há»i ngược lại: “Ngài tháºt sá»± muá»n biết?”
Ta nheo mắt, nuá»t nÆ°á»c bá»t, vẫn là “Phải” má»t tiếng.
Má» Dung Uyá»n tiến Äến trÆ°á»c mặt ta, nàng Äứng, ta ngá»i, nàng từ trên cao nhìn xuá»ng chằm chằm vào mặt ta, ánh mắt không thá» nói rõ, vô cùng dá»u dàng, nhÆ°ng không biết có chút sắc bén hay không, chá» cảm thấy trÆ°á»c ánh nhìn chÄm chú của nàng, trái tim ta càng Äáºp nhanh hÆ¡n, cả ngÆ°á»i có má»t loại cảm giác không thoải mái khó nói nên lá»i.
“Chàng có tuyá»t thế phong tÆ°, mắt phượng Äen thẳm thâm sâu nhÆ° biá»n cả; chàng khi lãnh khá»c, khi ôn nhu, khi cao ngạo, khi thanh nhã, khi xinh Äẹp, khi thì tà lá». Vô luáºn chàng lúc nào, ta Äá»u cảm thấy rất tá»t, tá»t nhất trên Äá»i này.”
Má» Dung Uyá»n nói bình tÄ©nh, cháºm rãi, nhẹ nhàng, mà tay ta càng ngày càng lạnh, trái tim càng Äáºp nhanh.
“NgÆ°á»i ba nÄm khiến ta há»n siêu phách lạc, khiến ta không thá» quên Äược, hắn chính là LÆ°Æ¡ng quá»c Cá»u vÆ°Æ¡ng gia, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.”
“Cái gì?” Vô Cầu kinh ngạc hô to má»t tiếng.
Tháºt bất ngá», trái tim ta không há» ngừng Äáºp, chá» thoáng nhói má»t cái, tá»±a má»t chiếc roi da dê rất mảnh rất nhẹ nhúng vào trong nÆ°á»c, sau Äó nhẹ nhàng quất vào trái tim Äang Äáºp của ta.
Cứ nhÆ° váºy, không khó chá»u gì mấy.
ChÆ°Æ¡ng 134:
SÆ°Æ¡ng mù chÆ°a tan, gió mÆ°a lại tá»i.
Dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 134
LÆ°Æ¡ng Quá»c Phượng DÆ°Æ¡ng, ám cung, Kinh Lôi ÄÆ°á»ng.
Áo Äá» hoa mai trắng, mắt tím tóc bạc. Âu DÆ°Æ¡ng Yến Äứng uy nghiêm á» giữa Äiá»n, nghe thấy tiếng bÆ°á»c chân, hắn xoay ngÆ°á»i tao nhã, khóe mắt mang theo ý cÆ°á»i tà má», nhÆ°ng khóe môi lại không có má»t nụ cÆ°á»i nào, cất giá»ng lãnh Äạm: “Äông PhÆ°Æ¡ng Thất rá»t cục không ká»m chế ná»i rá»i Æ°?” Giá»ng nói trầm thấp, âm Äiá»u nhẹ nhàng, nhÆ°ng nghe vào tai lại rất lạnh lùng.
Lôi Minh chầm cháºm bÆ°á»c tá»i, ngÆ°á»c mắt nhìn vá» cung chủ cao cao tại thượng, khom ngÆ°á»i trả lá»i: “Phải, hắn Äã phái ngÆ°á»i tá»i báo tin cho Khang Thành TÄ©nh, có lẽ trong vòng nÄm ngày Khang Thành TÄ©nh sẽ dẫn binh vá» Äô.”
Âu DÆ°Æ¡ng Yến hÆ¡i gáºt Äầu, nói tiếp: “Lôi Minh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Äem vài ngÆ°á»i Äi há» trợ hắn má»t chút Äi, ha ha, bằng không cái tên Äông PhÆ°Æ¡ng Thất Äần Äá»n kia e là ngay cả hoàng cung cÅ©ng ra không ná»i sẽ bá» Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u róc thá»t mất.”
Lôi Minh thoáng sá»ng sá»t, hai hàng lông mày ráºm cau lại, vá»i khom ngÆ°á»i nói: “Dạ, thuá»c hạ lÄ©nh má»nh.”
“Äược rá»i, ngÆ°Æ¡i lui xuá»ng trÆ°á»c Äi, bản tá»a muá»n yên tÄ©nh má»t mình.”
“Dạ, thuá»c hạ xin cáo lui.”
Âu DÆ°Æ¡ng Yến quả thá»±c cần yên tÄ©nh má»t mình, má»i viá»c vá»n Äá»u rất hoàn hảo, tất cả Äá»u Äúng theo kế hoạch, cho dù có má»t chút chá»ch hÆ°á»ng, thì cÅ©ng không có gì Äáng ká». NhÆ°ng hiá»n tại, nàng Äang suy nghÄ© cái gì, hắn Äang suy nghÄ© mình có nên xuất hiá»n hay không, có nên y theo kế hoạch Äã Äá»nh dùng thân pháºn cung chủ ám cung Äích thân dẫn thuá»c hạ, dẫn theo những giáo chúng có khả nÄng lấy má»t Äá»ch mÆ°á»i không biết sợ là gì, Äến trợ giúp cho má»t con bù nhìn mà hắn Äã chá»n lá»±a sẵn, nhân tiá»n nhất cá» tiêu diá»t kẻ sá»m muá»n gì cÅ©ng sẽ trá» thành kẻ thù, à không, Äã là kẻ thù của hắn – Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u hay không.
NhÆ°ng Âu DÆ°Æ¡ng Yến lại do dá»±, nếu hắn Äi vạn nhất chạm mặt Thượng Quan LÄng thì hắn phải Äá»i mặt nhÆ° thế nào, phải rá»i, hắn có thá» dá»ch dung, có thá» ngụy trang, nhÆ°ng còn Vô Cầu thì sao? Thá» nào tên tiá»u Äá» Äá» Äi theo hắn từ nhá» tá»i giá» chá» cần liếc mắt là có thá» nháºn ra hắn ngay, ha ha, có thá» hài tá» Vô Cầu này cÅ©ng chẳng cần dùng Äến hai mắt, hài tá» kia từng nói, sÆ° phụ còn chÆ°a vá» tá»i Ma y quán con Äã biết sÆ° phụ sắp vá», mùi của sÆ° phụ từ xa Vô Cầu Äã có thá» ngá»i Äược rá»i!
Nếu nhÆ° hắn không Äi, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất tất sẽ bại. Dá»±a vào tên cữu cữu vô tích sá»± kia của hắn Æ°? Dá»±a vào Äám binh lính bao nhiêu nÄm không Äá»ng Äến Äao thÆ°Æ¡ng mà muá»n Äấu vá»i Äám sát thủ nhiá»u nÄm huấn luyá»n của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Æ°? Cứ cho là Khang Thành TÄ©nh á»· quân Äông, nhÆ°ng làm sao biết Äược ngÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nhiá»u hay ít? Binh Bá» Thượng ThÆ°, binh lính canh giữ bên ngoài Äô thành Äá»u là ngÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u rá»i, vẫn chÆ°a biết còn có những thế lá»±c nào Äã âm thầm quy phục hắn nữa. Nếu nhÆ° Âu DÆ°Æ¡ng Yến không ÄÆ°a Äầy Äủ nhân mã Äến viá»n trợ, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất làm sao mà thắng ná»i? Lấy cái gì Äá» mà thắng?
Âu DÆ°Æ¡ng Yến rất ít khi thá» dài, nhÆ°ng hôm nay không biết hắn Äã thá» ra bao nhiêu lần rá»i.
Mà thôi, ká» Äi, trÆ°á»c hết bảo vá» Äược Äông PhÆ°Æ¡ng Thất cái Äã, ngôi vá» hoàng Äế LÆ°Æ¡ng Quá»c dù sao cÅ©ng nên Äá» cho Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ngá»i vài ngày, nếu không thì tháºt có lá»i vá»i tâm sức mà hắn Äã bá» ra nhiá»u nÄm qua, ha ha.
Âu DÆ°Æ¡ng Yến tá»± an ủi mình nhÆ° váºy.
…
NÄm ngày sau, tảng sáng tinh mÆ¡, sÆ°Æ¡ng sá»m chÆ°a tan hết, khí trá»i se se lạnh, sắc trá»i lá» má», trông nhÆ° má»t cái lá»ng bằng sa má»ng, má»i thứ Äá»u không rõ ràng, khiếm tâm trạng con ngÆ°á»i ta cÅ©ng ảo não, khó chá»u mà không biết nguyên do.
Vô Cầu Äẩy cá»a bÆ°á»c vào, vừa nhìn thấy ta liá»n kinh ngạc: “Ôi, hôm nay sao tá»· lại dáºy sá»m quá váºy?”
Ta vắt cái khÄn vừa má»i dùng Äá» lau mặt lên cháºu Äá»ng rá»i quay sang, tá»nh bÆ¡ nói: “Hai ngày nay ngủ nhiá»u quá rá»i, bữa nay ngủ không Äược.”
Nhóc Vô Cầu liá»n bÄ©u môi, Äảo Äôi mắt Äen thui nhÆ° hai cái há»t nhãn, cÆ°á»i càn rỡ: “Ai da, thì ra heo cÅ©ng có lúc không buá»n ngủ, tháºt là hiếm có!”
Ta giÆ¡ chân Äạp tá»i nhÆ°ng nó tránh Äược: “Cút Äi! Tên nhóc thá»i!”
Tiá»u Vô Cầu ÄÆ°a tay lên, má»t phong thÆ° má»ng Äược dán kỹ láºp tức Äáºp vào mắt ta, nhìn thấy bông hoa tím thanh nhã trên phong thÆ°, ta không khá»i sá»ng sá»t, thầm nghÄ©: vá» nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng của cung nào lại gá»i thÆ° tình cho ta Äây?
ÄÆ°a tay giá»±t bức thÆ°, má» ra xem, bên trong, chá» có má»t trang giấy má»ng màu nâu tím, bên trên nét bút nắn nót thanh tú, chá» viết má»t câu. Trong nháy mắt, sắc mặt ta trá» nên trắng bá»ch, má»t luá»ng gió lạnh chạy vụt qua tim.
Ta nhìn chằm chằm vào tá» giấy ná», nhìn chằm chằm vào nét bút lá»ch sá»± tao nhã, nhìn chằm chằm vào dòng chữ cá»±c kỳ ÄÆ¡n giản Äó, há»i lâu, bên môi hiá»n lên má»t nụ cÆ°á»i tá»± giá» u khó mà nhìn ra.
ã LÄng tá»· tá»·, buá»i trÆ°a Hoa Phong Lâu, tiá»u muá»i Uyá»n nhi sẽ chá». ã
“Này! Này! ~~ Tá»· sao váºy? Ai viết Äó? Viết cái gì? Cho ta xem!” Vô Cầu vừa nói vừa ÄÆ°a tay muá»n cÆ°á»p, ta vá»i vàng nhét bức thÆ° vào trong tay áo, cÆ°á»i nói: “ThÆ° tình của Từ Quý Phi, aizz, dá»a ta hoảng há»t! NgÆ°Æ¡i nói ta làm sao dám trèo cao Äây? Nàng chính là phi tá» Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn sủng ái nhất tiếp theo sau Linh quý phi Äó! Quá»c sÆ° ta Äây vẫn còn ham sá»ng lắm! ~~~ Aizz, cái gì là ‘TÆ°Æ¡ng tÆ° sâu nhÆ° biá»n, nhá» chàng nhÆ° nÆ°á»c chảy, biết Äâu là Äiá»m dừng’! Äúng là ná»i da gà! ~~~ “
Tiá»u Vô Cầu bán tín bán nghi nhìn ta chằm chằm, ta thì Äiá»m tÄ©nh nhÆ° không nhìn thẳng nó, hai bá»n ta mắt to nhìn mắt nhá» má»t lúc lâu, tiá»u Vô Cầu cuá»i cùng cÅ©ng thá»a hiá»p, nhÆ°ng giá»ng vẫn còn háºm há»±c: “Xem thÆ° tình xong rá»i còn không chá»u Äi Än sáng?”
“Äược Äược, Äi thôi!” Vòng tay móc cá» Vô Cầu, ta cÆ°á»i hì hì kéo nó Äi ra ngoài.
…
“Bữa trÆ°a tá»· không Än hả?” Vô Cầu trừng mắt nhìn ta, ánh mắt Äầy dò xét.
“Không Än! Äi gặp giai nhân! Ha ha ha…” Ta Än mặc có phần hÆ¡i lá»ng lẫy má»t chút, cá» sức làm cho mình trông giá»ng nhÆ° là Äi hẹn hò.
“Tá»· mặc y phục kiá»u gì thế? Trông chẳng khác gì má»t tên nam sủng váºy?”
Vô Cầu tá» ra khinh thÆ°á»ng Äá»i vá»i con mắt thẩm mỹ của ta, ta Äứng trÆ°á»c gÆ°Æ¡ng Äá»ng quay trái, quay phải, rất là hài lòng, nhìn màu tím thanh nhã, nhìn cá» áo hÆ¡i thấp, nhìn xÆ°Æ¡ng quai xanh của ta… ặc… Äúng là giá»ng nam sủng thiá»t…
“Tá»· tháºt sá»± Äi gặp Từ Quý Phi kia hả?”
“Ừm, có thá» không Äi Æ°, mỹ nhân có lá»i má»i sao mà không Äi Äược? NhÆ° váºy thì không phải hành vi của báºc quân tá»!” Ta lắc lắc ngón tay lên mặt dạy Äá»i nhóc Vô Cầu.
Vô Cầu liếc ta má»t cái: “Tá»· tháºt là mắc ói! Äừng quên chính tá»· cÅ©ng là nữ… Khụ… coi chừng, câu dẫn phi tần háºu cung cẩn tháºn có ngày bá» hoàng Äế Äem ra thiến!”
Ta cÆ°á»i ha ha khoái trá, ÄÆ°a tay xoa Äầu nó: “Yên tâm! Không má»t tên hoàng Äế nào có thá» thiến ta Äâu! Ha ha ha…” Ta Äã nói rá»i, lão tá» không Äủ Äiá»u kiá»n làm Äông PhÆ°Æ¡ng Bất Bại, không Äủ Äiá»u kiá»n cần thiết Äâu, cháºc cháºc.
Äẩy cá»a ra, bên ngoài mÆ°a phùn bay bay.
…
Äã quá bữa trÆ°a, Hoa Phong Lâu.
Hoa Phong Lâu là má»t tá»u lâu khá cao cấp á» Phượng DÆ°Æ¡ng. Bên trong sảnh lá»n thoáng Äãng á» tầng má»t, tràn ngáºp mùi rượu và mùi hoa thanh nhã. VÄn nhân mặc khách, mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i hoặc ngá»i hoặc Äứng, vây quanh má»t chiếc bàn tròn gá» tá» Äàn khảm Äá cẩm thạch trắng á» chính giữa, hoặc uá»ng rượu mua vui, hoặc ngẫu hứng làm thÆ¡.
Tiá»u nhá» của tá»u Äiếm chá» tầm hai mÆ°Æ¡i tuá»i, mặt mÅ©i cÅ©ng gá»i là sáng láng, y phục sạch sẽ gá»n gàng, trên vai vắt má»t cái khÄn trắng ân cần Äon Äả Äón khách.
Má»t vá» thiếu niên từ cá»a lá»n bÆ°á»c vào, áo sam má»ng màu tím nhạt, ngá»c trâm búi tóc, giàu sang phú quý, phong thái yá»u Äiá»u, tuá»i chừng hai mÆ°Æ¡i, xếp chiếc dù vải xám lại, lẳng lặng Äứng cạnh cá»a.
Tiá»u nhá» liá»n bÆ°á»c vá»i tá»i tiếp Äón, “Khách quan, xin má»i vào, Än cÆ¡m hay là á» trá»?”
NgÆ°á»i má»i tá»i Äảo mắt nhìn chung sảnh lá»n má»t vòng, khẽ nhíu mày, nói: “Tìm ngÆ°á»i.” Ngữ khí lạnh nhạt, thế nhÆ°ng tiếng nói ôn hòa, nghe rất thoải mái. “Hôm nay nhã gian tầng hai, có ai chá» khách không?”
“Có có có… ” tiá»u nhá» vá»i vã Äáp, “Khách quan, xin há»i quý tính?”
Mấy ngÆ°á»i trong sảnh lá»n Äang uá»ng rượu mua vui quay Äầu nhìn sang.
“Há»… LÄng.” Thiếu niên lãnh Äạm nói.
“Váºy thì Äúng rá»i.” Tiá»u nhá» nói xong tiến tá»i trÆ°á»c ná»a bÆ°á»c, nghiêng ngÆ°á»i, chuẩn bá» dẫn ÄÆ°á»ng, “Khách quan má»i Äi theo tôi, vá» công tá» trên lầu chá» ngài Äã lâu.”
Thiếu niên “ừ” má»t tiếng, bất chợt ngẩng Äầu lên, mấy vá» vÄn nhân nhìn vá» phía này không khá»i hít má»t hÆ¡i, nhất thá»i ngẩn ngÆ¡.
Tháºt là má»t nhân váºt phong lÆ°u lá»i lạc!
Áo má»ng che thân vá»n tạo nên vẻ lá» mảng, nhÆ°ng ngÆ°á»i ná» mặc lên lại chẳng thấy thô tục chút nào. Nhìn thiếu niên mắt phượng mày ngài, trắng trẻo nhÆ° ngá»c thụ lâm phong, khóe mắt khẽ nhếch, mang chút quyến rÅ©, tá»±a nhÆ° Äang bÆ°á»c trên mây. Tao nhã cỡ này, thá»±c khiến kẻ khác phải kinh ngạc.
Äợi má»t há»i, không thấy tiá»u nhá» chuyá»n Äá»ng ná»a bÆ°á»c, thiếu niên thoáng chau mày, “Hmm?”
Tiá»u nhá» giáºt mình, nhÆ° chợt bừng tá»nh, gáºt Äầu lia lá»a, “Dạ, dạ, khách quan má»i Äi bên này.” Tiá»u nhá» nhấc chân lên lầu, ai dè bÆ°á»c hụt má»t cái, thân ngÆ°á»i lảo Äảo, mắt thấy ngã Äáºp vào tÆ°á»ng, Äược thiếu niên Äỡ lấy, tiá»u nhá» nhất thá»i tay chân luá»ng cuá»ng, “Xin… xin lá»i, khách quan.”
Thiếu niên chá» cÆ°á»i má»m, “Phải cẩn tháºn chứ.”
Tháºt Äúng là má»t ngÆ°á»i tính tình ôn hòa tá»t bụng. Tiá»u nhá» thầm khen trong bụng, lại nghÄ© tá»i ngÆ°á»i Äang chá» trên tầng hai, trong lòng càng thêm khó hiá»u, hôm nay là ngày gì, vì sao những nhân váºt tá»±a tiên trên trá»i, má»t ngÆ°á»i tá»i lại thêm má»t ngÆ°á»i? !
Vừa nghÄ© thầm trong bụng, vừa ÄÆ°a khách tá»i cá»a nhã gian. “Khách quan, ngÆ°á»i ngài muá»n tìm á» bên trong phòng này.” Quay Äầu lại nhìn, thì thấy thiếu niên má»i vừa rá»i còn ngay phía sau, giá» thì cách mình tá»i mấy bÆ°á»c.
“Hả?” Thiếu niên ngẩng Äầu lên, trán cau lại, Äôi con ngÆ°Æ¡i Äen trong nhÆ° nÆ°á»c, ẩn hiá»n má»t màu xanh thẫm má» má» tá»±a nhÆ° vÆ°á»ng báºn má»t ná»i bÄn khoÄn lo lắng.
Nhất thá»i nhìn thấy vẻ phong tình Äó, tiá»u nhá» láºp tức luá»ng cuá»ng, ngẩn ngÆ¡.
“Cảm tạ tiá»u nhá» ca, ngÆ°Æ¡i Äi xuá»ng trÆ°á»c Äi.” Thiếu niên dừng lại, tay vuá»t vuá»t trên tay vá»n cầu thang chạm trá», má»m cÆ°á»i nói.
“Dạ, dạ.” Tiá»u nhá» thÆ°á»ng ngày vá»n lanh lẹ Äáp ríu rít, nhấc chân lên, “rầm——” lần thứ hai bÆ°á»c hụt, lÄn xuá»ng báºc thang.
Xoa mông Äứng dáºy, lúc ngẩng Äầu nhìn, vẫn thấy thiếu niên Äứng á» Äầu cầu thang, bàn tay khẽ chuyá»n Äá»ng trên tay vá»n, tá»±a nhÆ° Äang vẽ theo hình chạm trá» của tay vá»n cầu thang, nhÆ°ng lại giá»ng nhÆ° Äang trầm ngâm suy nghÄ© Äiá»u gì.
“Tháºt là, ngÆ°á»i Äâu mà Äẹp, ngay cả ngón tay cÅ©ng Äẹp.” Nuá»t nÆ°á»c miếng cái á»±c, tiá»u nhá» lầm bầm Äi xuá»ng những báºc thang còn lại. Nhìn Äám vÄn nhân mặc khách trong Äại sảnh vừa rá»i còn cảm thấy phong thái nho nhã, nhất thá»i không khá»i lắc Äầu tặc lưỡi, “Sao mà ai nấy Äá»u trá» nên thô bá» hết thế này…”
ChÆ°Æ¡ng 135:
Mẹ kế bá» ép, phải phụ tình chàng.
Dá»ch: Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 135
Má»i má»t bÆ°á»c Äạp trên báºc cầu thang trái tim ta lại chùng xuá»ng thêm má»t chút, ta không thá» trách ngÆ°á»i khác quá thông minh, chá» có thá» mắng bản thân quá ngu xuẩn, không phải ngÆ°á»i ta quá xem nhẹ mình, mà sai lầm á» chá» tÆ°á»ng ngÆ°á»i khác quá xem trá»ng mình.
Cá»a Äã á» ngay trÆ°á»c mắt, mà lại chá» khép há», khẽ thá» dài má»t hÆ¡i, má» cá»a bÆ°á»c vào. Tay run run.
“Không biết Uyá»n nhi có thá» gá»i công chúa má»t tiếng LÄng tá»· tá»· không.” Giá»ng nói trong trẻo, nụ cÆ°á»i khuynh thành, Äôi mắt Äẹp lúc nào cÅ©ng ngáºp ý cÆ°á»i, nhìn ta chÄm chú.
Ta cÅ©ng không thá» mất mặt, má»i ngÆ°á»i Äá»u là công chúa mà.
Ta cÆ°á»i tiến lên má»t bÆ°á»c, gá»i cô ta bình thÆ°á»ng nhÆ° từ trÆ°á»c tá»i giá»: “Uyá»n nhi.”
Thấy hai hàng mi nàng thoáng cau lại, sau Äó lại giãn ra, cÆ°á»i Äáp: “Tá»· tá»· má»i ngá»i, Äá» Uyá»n nhi từ từ giải thích vá»i tá»· tá»·.”
Äợi ta ngá»i xuá»ng, Má» Dung Uyá»n má»i cÆ°á»i má»m ngá»i xuá»ng Äá»i diá»n, ánh mắt dá»u dàng thoáng lÆ°á»t nhìn qua mặt ta, há»i lâu sau, cô ta má»i má» miá»ng: “HÆ¡n ba nÄm trÆ°á»c Uyá»n nhi Äã từng gặp tá»· tá»·, chá» có Äiá»u khi Äó Uyá»n nhi còn nhá», nên không nhá» rõ diá»n mạo tá»· tá»· cho lắm.”
Ta cÆ°á»i thầm, sao mà ngÆ°Æ¡i nhá» rõ cho Äược, tâm tÆ° của ngÆ°Æ¡i toàn bá» gá»i trên ngÆ°á»i Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u rá»i còn Äâu!
“NhÆ°ng… ” Má» Dung Uyá»n ngáºp ngừng, liếc mắt nhìn ta Äầy thâm ý, rá»i nói tiếp: “Mấy tháng trÆ°á»c, Uyá»n nhi má»i tháºt sá»± biết Äến tài hoa của tá»· tá»·, Äiá»u múa Äó quả nhiên khiến vạn ngÆ°á»i chết mê!”
Tim ta giáºt nẩy, hai mắt má» lá»n nhìn Má» Dung Uyá»n, môi mím chặt, không còn lá»i nào Äá» nói.
“Ha ha, tá»· tá»· cảm thấy kỳ lạ vì sao Uyá»n nhi lại biết vÅ© cÆ¡ kia chính là tá»· tá»· chứ gì?” Má» Dung Uyá»n tá»± há»i tá»± Äáp, “Äôi mắt tá»· tá»· cho dù thay Äá»i màu sắc, nhÆ°ng ngÆ°á»i tinh mắt chá» cần liếc qua là có thá» nháºn ra.” NhÆ° thá» Äang khen ta, cô ta lại nói, “Tá»· tá»· chắc không biết Äôi mắt này của tá»· khác biá»t thế nào Äâu? Muá»i nghÄ©, huynh ấy cÅ©ng bá»i vì vi ánh mắt này của tá»· tá»·…” Khẽ thá» dài, Má» Dung Uyá»n vẫn má»m cÆ°á»i ấm áp.
Huynh ấy? Ai? Lẽ nào cô ta muá»n nói Äến tên ngá»c Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u kia? Con nhá» này rá»t cuá»c thâm sâu Äến mức nào? Chuyá»n của ta và tên ngá»c kia cô ta biết Äược bao nhiêu?
Nhá» lại Äêm thá» yến của Thiên Thiên, trong Ngá»c Hòa Äiá»n hình nhÆ° ta Äã nói má»t câu gì Äó rất kinh thiên Äá»ng Äá»a…
Hình nhÆ° là…
“VÅ© cÆ¡ ấy tên là Má» NÆ°Æ¡ng, là sủng thiếp của Cá»u VÆ°Æ¡ng gia LÆ°Æ¡ng Quá»c!”
“VÅ© cÆ¡ ấy tên là Má» NÆ°Æ¡ng, là sủng thiếp của Cá»u VÆ°Æ¡ng gia LÆ°Æ¡ng Quá»c!”
Äầu của ta! Thá»±c sá»± là Äau Äầu mà!
“Tá»· tá»· không cần kinh ngạc làm gì, ai ai cÅ©ng biết Cá»u VÆ°Æ¡ng gia từng vì TrÆ°á»ng công chúa Ngá»c Quá»c bất chấp tất cả tá»i Ngôn Quá»c cÆ°á»p dâu.”
“Chuyá»n này…” Äầu mày cau lại, ta muá»n giải thích nhÆ°ng lại không biết nên bắt Äầu từ Äâu, chá» có thá» hạ mí mắt nhìn sang chá» khác.
“LÄng tá»· tá»·.” Má» Dung Uyá»n ngá»t ngào gá»i ta má»t tiếng, ta ngẩng Äầu nhìn sang cô ta, Äó là má»t Äôi mắt Äẹp Äầy kiên Äá»nh và chá» mong.
“Ừm?” Äá»i diá»n má»t Äôi mắt nhÆ° váºy ta không thá» thá»t nên lá»i.
“Tá»· tá»· giả chết, Uyá»n nhi có thá» lý giải là ‘Nhàn vân dã hạc vô thÆ°á»ng tại, hà xá» giang thiên bất khả phi’(*) hay không?”
(*) ý nói muá»n làm ngÆ°á»i tá»± do tá»± tại, không bá» ràng buá»c
Ta thoáng sá»ng sá»t, gáºt Äầu.
Má» Dung Uyá»n má»m cÆ°á»i, lại nói: “LÄng tá»· tá»· tá»±a nhÆ° chim Æ°ng có thá» bay lượn tá»± do nÆ¡i chân trá»i, không phải là ngÆ°á»i mà thâm cung trạch viá»n có thá» ràng buá»c, cÅ©ng không ai có thá» nhẫn tâm trói buá»c tá»· tá»·, má»t LÄng tá»· tá»· nhÆ° váºy sẽ mất Äi nụ cÆ°á»i, Äôi mắt mỹ lá» kia cÅ©ng sẽ không cÆ°á»i nữa, Äó là Äiá»u không ai muá»n.”
Ta nhìn Má» Dung Uyá»n, không tá» bất cứ thái Äá» gì, ta Äang chá» cô ta nói, nói ra Äiá»u cô ta muá»n, nói ra mục Äích cuá»i cùng của cô ta. Viá»c ta có thá» làm cùng lắm là, chấp nháºn Äược sẽ nháºn lá»i, còn không thì quên Äi, chá» váºy thôi.
“NhÆ°ng Uyá»n nhi thì khác, cuá»c Äá»i này của Uyá»n nhi sẽ chá» sá»ng vì má»t ngÆ°á»i mà thôi. TÆ°Æ¡ng lai ngÆ°á»i Äó sẽ là má»t Äế vÆ°Æ¡ng vÄ© Äại bá» nghá» thiên hạ, Äược vạn ngÆ°á»i kính ngưỡng, công tích vÄ© Äại của ngÆ°á»i Äó sẽ Äược háºu nhân viết vào sá» sách!”
Giá»ng nói Má» Dung Uyá»n có phần kích Äá»ng, hai hàng mi rung Äá»ng, Äôi môi Äá» khẽ run run, tất cả Äá»u chứng minh lúc cô ta nhắc tá»i ngÆ°á»i kia trong lòng há»i há»p Äến mức nào. Cô ta rất yêu hắn, Äiá»u này ta biết, chính miá»ng cô ta Äã nói, tÆ°Æ¡ng tÆ° mong nhá» yêu thÆ°Æ¡ng má»t ngÆ°á»i suá»t ba nÄm chẳng lẽ không sâu? Äá» Äược gần ngÆ°á»i Äó không tiếc từ bá» Äá»a vá» của mình, không quan tâm Äến ngÆ°á»i thân thÆ°Æ¡ng yêu mình, chẳng lẽ không Äáºm?
Ta nhìn vào Äôi mắt long lanh của Má» Dung Uyá»n, ná» nụ cÆ°á»i, có má»t chút yêu chiá»u, má»t chút ngưỡng má».
“Uyá»n nhi, thâm tình của muá»i Äá»i vá»i Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u làm ta cảm Äá»ng.” Ta cất giá»ng thản nhiên, thản nhiên nói lên nháºn xét của mình, là tháºt lòng, không há» che Äáºy.
Má» Dung Uyá»n khẽ cÆ°á»i má»t tiếng: “LÄng tá»· tá»·, muá»i biết tá»· khinh thÆ°á»ng muá»i, cảm thấy muá»i Äê tiá»n, tháºm chí những ấn tượng tá»t ban Äầu vá» muá»i tất cả Äá»u không còn. NhÆ°ng muá»i, không quan tâm.”
Vá»n Äá»nh phản bác, nhÆ°ng nghe câu cuá»i cùng, ta không khá»i kinh ngạc, tròn mắt nhìn cô ta.
“LÄng tá»· tá»·, tá»· thiá»n lÆ°Æ¡ng, thông minh, cÆ¡ trí, nhÆ°ng lại không mất Äi vẻ ngây thÆ¡, tá»· mỹ lá», quyến rÅ©, khả ái, nhÆ°ng lại không mất Äi vẻ dá»u dàng, tá»· là ngÆ°á»i á» trên cao, muá»i biết huynh ấy yêu tá»·, Uyá»n nhi biết rõ, Äó là yêu, không phải thích vẩn vÆ¡, ánh mắt huynh ấy nhìn tá»· tràn ngáºp nuông chiá»u, ha ha…”
Ta chẳng biết nói gì nữa, ngẩn ra nhìn Má» Dung Uyá»n, nhìn vào Äôi mắt Äang tá»i sầm lại của cô ta.
“NhÆ°ng LÄng tá»· tá»· à, cho dù tá»· có tá»t Äến mấy, tá»t nhất trên Äá»i này Äi nữa, tá»· cÅ©ng không thích hợp vá»i huynh ấy, tá»· không thá» nào trá» thành má»t VÆ°Æ¡ng phi khéo léo bên ngÆ°á»i Äế vÆ°Æ¡ng, tá»· sẽ không tÆ°Æ¡i cÆ°á»i tuyá»n chá»n phi tá» cho huynh ấy, sẽ không tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhìn huynh ấy ra tay giết chóc, lại càng không tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Äá» ngÆ°á»i khác chia sẻ tình yêu của hai ngÆ°á»i.” Má» Dung Uyá»n bá»ng dÆ°ng nhìn thẳng vào ta, buá»n bã nói, “Trong mắt tá»·, trong tim tá»· không dung thứ dù chá» ná»a hạt cát, thá» phi Äúng sai quá mức rõ ràng, yêu và không yêu, quá mức nghiêm túc. LÄng tá»· tá»·, Uyá»n nhi nói Äá»u Äúng chứ?”
Ta nhếch nhếch khóe miá»ng, muá»n cÆ°á»i, nhÆ°ng khóe môi ÄÆ¡ cứng, ta muá»n gáºt Äầu, nhÆ°ng luôn cảm thấy có má»t chá» nào Äó còn vÆ°á»ng mắc.
“LÄng tá»· tá»·, tá»· có từng nghÄ©, nếu nhÆ° huynh ấy thá»±c sá»± xem tá»· là quan trá»ng nhất, tại sao sau khi biết Äược tin tá»· chết huynh ấy vẫn tiếp tục sá»ng? Vì sao vẫn còn toan tính vì giang sÆ¡n, vì thiên hạ của mình? Không sai, huynh ấy yêu tá»·, nhÆ°ng Uyá»n nhi tin rằng, LÄng tá»· tá»· tuyá»t không chấp nháºn giang sÆ¡n này Äược xếp cao hÆ¡n tá»·! NhÆ°ng Uyá»n nhi thì không, không bao giá», giang sÆ¡n, xã tắc, LÄng tá»· tá»·, và cả huynh ấy nữa, Äá»u có thá» xếp cao hÆ¡n Uyá»n nhi, Uyá»n nhi không Äá» bụng! Chá» cần Äằng sau những thứ Äó, á» má»t góc nhá» bé nào Äó trong tim huynh ấy có má»t chá» dành cho Uyá»n nhi, nhÆ° váºy Uyá»n sẽ không Äá» bụng! Không báºn tâm…”
“LÄng tá»· tá»·, nếu tá»· thá»±c sá»± chá»n lá»±a từ bá», váºy có thá» giao huynh ấy cho Uyá»n nhi không? Uyá»n nhi kính trá»ng tá»·, nhất Äá»nh sẽ từ từ Äợi huynh ấy, chá» cần tá»· tá»· Äá»ng ý cho Uyá»n nhi cÆ¡ há»i này!” Dứt lá»i, Má» Dung Uyá»n liá»n Äứng dáºy, quỳ gá»i trÆ°á»c mặt ta, ta cÅ©ng không ÄÆ°a tay kéo cô ta lên, ta chá» rÅ© mắt nhìn cô ta, nhìn vào mắt cô ta, má»t cô gái Äang phấn Äấu vì tình yêu.
Có má»t câu nói rất Äúng, phụ tình mà không Äoạn tuyá»t, sẽ chá» hại ngÆ°á»i Äến sau.
Ta cứ tÆ°á»ng hai chữ “phụ tình” này dùng Äá» chá» những kẻ có ngÆ°á»i Äến sau, bây giá» bá»ng nhiên phát hiá»n, làm ngÆ°á»i tá»i trÆ°á»c cÅ©ng phải tuyá»t tình má»i Äược.
“LÄng tá»· tá»·, tá»· cÅ©ng yêu huynh ấy, Äúng không?”
Má» Dung Uyá»n nhìn ta trân trân, không cho ta tránh né, kỳ thá»±c, ta cÅ©ng không muá»n tránh né.
Ta ná» má»t nụ cÆ°á»i châm chá»c, cuá»i cùng cÅ©ng có sức lên tiếng nói: “Yêu? Ha ha, nói tháºt nhé Uyá»n nhi, ta cÅ©ng không biết yêu là gì, làm sao nói có thá» cho muá»i biết ta yêu hay không yêu hắn Äây? Ta cÅ©ng chá» có thá» thừa nháºn trong lòng ta hắn tÆ°Æ¡ng Äá»i quan trá»ng… rất quan trá»ng, vô cùng quan trá»ng, nhÆ° váºy mà thôi, nhÆ° váºy mà thôi…” Bách tính quan trá»ng hÆ¡n hắn, hoặc có thá» rất nhiá»u ngÆ°á»i còn quan trá»ng hÆ¡n hắn, Äúng, rất nhiá»u ngÆ°á»i.”Muá»i Äứng lên Äi, ta hiá»u ý muá»i rá»i.”
Má» Dung Uyá»n vẫn không chá»u Äứng dáºy, ngẩng Äầu nhìn ta, lại cao giá»ng, nói: “LÄng tá»· tá»·, Uyá»n nhi không chá» cần tá»· tá»· hiá»u!”
Ta sá»ng sá»t, nhìn vào mắt cô ta, ná» nụ cÆ°á»i, má»t nụ cÆ°á»i cá»±c kỳ châm chá»c, cÆ°á»i bản thân – má»t ngÆ°á»i hiá»n Äại – má»t mẹ kế vô lÆ°Æ¡ng không ngá» lại bá» má»t thiếu nữ cá» Äại má»i mÆ°á»i tám tuá»i Äầu ép vào ÄÆ°á»ng cùng, buá»c phải buông tay…
Ta cÆ°á»i há»i: “Váºy muá»i muá»n bảo ta không bao giá» Äược xuất hiá»n trÆ°á»c mắt hắn nữa, hay là muá»n bảo ta biến mất khá»i cõi Äá»i này?”
Hai vai Má» Dung Uyá»n run lên, vá»i nói: “Tá»· tá»·, Uyá»n nhi tuyá»t không có ý làm hại tá»· tá»·! Uyá»n nhi kính trá»ng tá»· tá»·, tá»· tá»· là ân nhân cứu mạng của Uyá»n nhi mà!”
Ha ha, hay cho câu kính trá»ng, giá»i cho câu ân nhân, không muá»n làm hại, chuyá»n không cần Äao mà vẫn nhìn thấy máu này còn ngoan Äá»c, nham hiá»m hÆ¡n.
“Uyá»n nhi chá» nghÄ© tá»· tá»· bất luáºn thế nào cÅ©ng sẽ không muá»n thay Äá»i Æ°á»c nguyá»n ban Äầu!”
Ta má»m cÆ°á»i, thiếu Äi mấy phần tÆ°Æ¡i tắn, nhiá»u thêm mấy phần u ám.
“Ta hiá»u rá»i, không phải là ‘Nhàn vân dã hạc vô thÆ°á»ng tại, hà xá» giang thiên bất khả phi’ sao? Ta sẽ làm Äược, muá»i có thá» an tâm.”
Má» Dung Uyá»n cháºm rãi Äứng dáºy, bá»i vì quỳ hÆ¡i lâu, lúc Äứng dáºy chân run rẩy loạng choạng, cô ta phải vá»n vào cái bàn bên cạnh.
“LÄng tá»· tá»·, hôm nay Äông PhÆ°Æ¡ng Thất sẽ khá»i binh Äánh hoàng thành, huynh ấy có thá» sẽ gặp nguy hiá»m, giá» muá»i phải ÄÆ°a tÆ°á»ng lÄ©nh ThÆ°Æ¡ng Mân Äi tÆ°Æ¡ng trợ huynh ấy, tá»· tá»· muá»n cùng Äi không?”
“Không.” Ta thá» Æ¡ Äáp.
“Váºy tá»· tá»· bảo trá»ng, Uyá»n nhi Äi trÆ°á»c Äây.”
Ta không buá»n nhấc mí mắt lên, không buá»n nhìn cô ta, Äến lúc ngÆ°á»c mắt lên lại, ngoài cá»a sá» Äã là sẩm tá»i, ánh nắng chiá»u Äã tàn, vầng trÄng khuyết cuá»i tháng Äang tá»a ra ánh sáng má» mỠảo ảo.
Âm u, vắng lặng.
…
“Bạch U, ngÆ°Æ¡i nói cái gì? !” TÆ°Æ¡ng Sá» kinh hoàng bÆ°á»c tá»i túm lấy vai Bạch U.
“LÄng chủ tá» không thấy Äâu cả, chá» có tiá»u Äá» Äá» của Ma y vẫn á» trong phủ quá»c sÆ°.” Bạch U trả lá»i thản nhiên, nhÆ°ng trong mắt hắn cÅ©ng thấp thoáng Äôi chút bất an.
“Xong rá»i… Xong rá»i… viá»c này nếu nhÆ° Äá» VÆ°Æ¡ng gia biết…” TÆ°Æ¡ng Sá» thì thầm má»t mình, thẩn thá» buông lá»ng hai tay.
“Äại sá»± trÆ°á»c mắt, viá»c này tạm thá»i Äừng bẩm báo VÆ°Æ¡ng gia.”
“NgÆ°Æ¡i Äiên hả? ! Nếu Äá» VÆ°Æ¡ng gia biết, ngÆ°Æ¡i ta còn giữ Äược mạng sao? “
“Äại sá»± trÆ°á»c mắt, má»i chuyá»n Äá»u phải lấy viá»c Gia thuáºn lợi vinh ÄÄng Äại bảo làm trá»ng.” Bạch U vẫn lãnh Äạm nói, nhÆ°ng Äầu mày Äã nhíu chặt, phá há»ng hình tượng Äiá»m tÄ©nh mà hắn Äang cá» giữ.
Dừng má»t lát, TÆ°Æ¡ng Sá» thá» dài nói: “Bạch U a, ngÆ°Æ¡i ta cá»ng sá»± nhiá»u nÄm, hôm nay xem ra sắp sá»a ‘ra Äi’ cùng ngày rá»i, ha ha, Äây cÅ©ng coi nhÆ° là duyên pháºn váºy.”
Bạch U trầm mặc không nói.
ChÆ°Æ¡ng 136:
Binh biến hoàng thành, chia ly Äau Äá»n [ thượng ]
Chá»nh dá»ch: DuDu & Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 136
Hoàng cung LÆ°Æ¡ng Quá»c, phủ Quá»c SÆ°.
Vô Cầu càng chá» càng sá»t ruá»t, lúc chiá»u nó lén qua Thúy Bình Các của Từ quý phi, nhÆ°ng Từ quý phi ngÆ°á»i ta vẫn á» yên trong Äó, làm gì có chuyá»n Äi gặp “tình lang” chứ! Vô Cầu tức giáºn giáºm chân, nó bá» lừa!
Vô Cầu mặc dù tức giáºn, nhÆ°ng lại càng lo lắng nhiá»u hÆ¡n, vẻ mặt của Thượng Quan LÄng khi Äá»c bức thÆ° Äó, nhất Äá»nh là có chuyá»n lá»n, lại là chuyá»n lá»n không thá» nói cho nó nghe, rá»t cuá»c là có chuyá»n gì Äây? Ngay cả cá»a ải của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÅ©ng vượt qua Äược, còn ai có thá» khiến nàng biá»u lá» vẻ mặt kinh hãi Äến váºy?
Vô Cầu càng nghÄ© càng thấy rá»i, Äá»t nhiên, ánh mắt hắn dừng trên bá» y sam Thượng Quan LÄng vứt á» Äầu giÆ°á»ng……
Äúng rá»i, ha ha, trong tay áo bá» y sam có bức thÆ° sáng nay!
Vô Cầu láºp tức chạy tá»i Äầu giÆ°á»ng, nhanh chóng má» bức thÆ° ra……
Nó, kinh hãi……
“Sao có thá»?!……”
…
Vầng trÄng dần dần nhô lên cao, ánh sáng trải nhẹ trên mặt Äất, ta lặng lẽ rá»i khá»i Hoa Phong lâu, không gian yên tÄ©nh, Äêm lạnh nhÆ° nÆ°á»c.
Ta nên Äi Äâu? Ha ha, ta có thá» Äi Äâu Äược, Vô Cầu Äang Äợi ta, còn có ngÆ°á»i Äang chá» ta.
Binh biến?! Äông PhÆ°Æ¡ng Thất Äá»ng binh?! Tên ngá»c kia!……
Ha ha, Äó không phải viá»c của ta, cÅ©ng không phải chuyá»n ta có thá» quản, có rất nhiá»u ngÆ°á»i quan tâm tá»i hắn, nguyá»n ý liá»u mạng vì hắn, hy sinh vì hắn, ta còn luyến tiếc cái mạng nhá» của mình, ta luyến tiếc……
…
Hoàng cung LÆ°Æ¡ng Quá»c, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tẩm cung.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn trong lòng ôm mỹ nhân Ling Lung, mắt khép há» liếc Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äứng má»t bên, giáºn dữ há»i: “NgÆ°Æ¡i rá»t cuá»c có cÆ°á»i không?”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u khép Äôi mắt phượng, lạnh lùng Äáp: “Nhi thần không cÆ°á»i.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn giáºn tím mặt, buông mỹ nhân trong lòng, Äứng phắt dáºy tức tá»i nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, quát: “Trẫm làm sao có thá» sinh ra má»t Äứa con ngoan nhÆ° ngÆ°Æ¡i? Hả? Má» Dung Uyá»n có chá» nào không tá»t? Ngay cả tiá»u mỹ nhân cÅ©ng nói vá»i trẫm, Má» Dung Uyá»n rất xứng vá»i danh hiá»u thiên hạ Äá» nhất mỹ nhân này! Nữ tá» nhÆ° váºy trẫm không cần, cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại còn không cảm kích?!”
“Nhi thần không dám.”
“Còn dám nói vá»i trẫm ngÆ°Æ¡i không dám? NgÆ°Æ¡i có cái gì mà không dám? Trẫm xin ngÆ°Æ¡i má»t cá»ng cá» ngÆ°Æ¡i tiếc của, bảo Äã tặng ngÆ°á»i ta rá»i! Trẫm muá»n lấy vÅ© cÆ¡ của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng luyến tiếc, nói Äã chết! Trẫm nghe theo ý quá»c sÆ° – tín nhiá»m ngÆ°Æ¡i, Äào tạo ngÆ°Æ¡i, chuẩn bá» Äem Äại nghiá»p giao cho ngÆ°Æ¡i, còn ngÆ°Æ¡i thì sao? Trẫm gả Äứa con dâu vừa ý cho ngÆ°Æ¡i, váºy mà ngÆ°Æ¡i lại nói không cần! Khụ khụ……”
“Hoàng Thượng ~~~ Hoàng Thượng bảo trá»ng long thá» Äó ~~~~” Linh Lung mắt lúng liếng, nhẹ nhàng khuyên giải, Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn quay Äầu cÆ°á»i dá»u dàng vá»i nàng, lại nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, Äôi mắt bừng bừng lá»a giáºn.
“Tóm lại, Má» Dung Uyá»n này ngÆ°Æ¡i nhất Äá»nh phải lấy, không muá»n cÅ©ng phải lấy!” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kim khẩu nhất khai, không Äá» hắn phản bác.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÆ°á»i khẽ, ánh mắt lạnh lẽo quét qua Linh Lung, tầm mắt bức ngÆ°á»i cuá»i cùng Äã rÆ¡i vào trên ngÆ°á»i Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn.
Hắn hÆ¡i khom mình, từng chữ từng từ, âm vang mạnh mẽ trả lá»i: “Nhi thần kháng chá».”
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tức Äến không thá» ná»i, thiếu Äiá»u ngất Äi, chá» vào Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u thá» phì phò: “NgÆ°Æ¡i…… NgÆ°Æ¡i… Nghiá»t tá» này! Quả nhiên là nghiá»t chủng do ** sinh ra, nhÆ° thế nào cÅ©ng không hÆ¡n Äược!”
Äá»t nhiên, phượng mâu của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u lóe lên má»t ngá»n lá»a, má»t ánh mắt khát máu.
“Hoàng Thượng nguôi giáºn!~~~~”
Äá»t nhiên, tiếng bÆ°á»c chân theo nhá»p Äá»u Äá»u phá vỡ sá»± yên tÄ©nh trong nháy mắt. Thá» há»i Äã canh ba, trong cung làm sao tá»± nhiên xuất hiá»n tiếng bÆ°á»c chân rầm ráºp lại chá»nh tá» nhÆ° váºy. Cho dù là thái giám trá»±c Äêm cÅ©ng không có thá» có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Quả nhiên, ngay sau Äó má»t Äá»i nhân mã tiến vào tẩm cung Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, cầm Äầu là Äông PhÆ°Æ¡ng Thất.
Nhìn thấy hắn, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u không biá»u hiá»n chút xíu giáºt mình nào, chá» thản nhiên liếc hắn má»t cái, khách khí gá»i: “Thất ca.”
Linh Lung vẫn nhÆ° trÆ°á»c dá»±a vào lòng Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, vẫn cÆ°á»i ngá»t ngào, chá» có Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn hai mắt trợn trừng, không tin Äược nhìn chằm chằm Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, quát há»i: “Lão Thất, ngÆ°Æ¡i làm cái gì váºy?”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÆ°á»i khẽ má»t tiếng: “Thất ca cÅ©ng tháºt sá»± là trung thành, ná»a Äêm canh ba còn dẫn binh vào cung bảo há» phụ hoàng.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất cÆ°á»i khẩy, Äó là nụ cÆ°á»i khi sắp Äạt Äến thắng lợi.
“Cá»u Äá» tháºt sá»± là rất hiá»u ná»i khá» tâm của Thất ca.” Dứt lá»i, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất cÆ°á»i nhìn vá» phía Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn sá»m Äã dại ra, cháºm rãi nói, “Äêm nay nhi thần Äến Äây là muá»n láºt Äá» phụ hoàng.”
“Láºt Äá»?!” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn dÆ°á»ng nhÆ° không thá» tá»nh táo trÆ°á»c sá»± tháºt bàng hoàng này.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất ung dung Äi Äến trÆ°á»c mặt Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, hoàn toàn coi thÆ°á»ng Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u. Lẽ dÄ© nhiên, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất hắn tay cầm quân Äá»i hùng háºu tấn công hoàng thành, hắn còn có thá» sợ Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ÄÆ¡n Äá»c má»t mình sao?
“Phụ hoàng, nhi thần muá»n cùng phụ hoàng thÆ°Æ¡ng lượng.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tức Äến cắn rÄng, nhÆ°ng cÅ©ng chá» có thá» nhẫn nhá»n: “Nói Äi!”
“Không bằng phụ hoàng cùng mỹ nhân Äi ẩn cÆ°, dạo chÆ¡i giang há», vứt bá» hết những thứ phiá»n não thế gian này, Äá» nhi thần làm thay phụ hoàng?” Viá»c soán thần Äoạt quyá»n từ miá»ng Äông PhÆ°Æ¡ng Thất lại hóa ra thoải mái dá» dàng.
Ai cÅ©ng cho rằng Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn sẽ thá»a hiá»p, á» tình hình này không thá»a hiá»p sao có thá» sá»ng sót, má»t lão già suá»t ngày mong mình có thá» trÆ°á»ng sinh bất lão có thá» không thá»a hiá»p sao?
NhÆ°ng tất cả Äá»u Äã Äoán sai.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn cÆ°á»i lạnh hai tiếng, ánh mắt chằm chằm vào Äông PhÆ°Æ¡ng Thất vạn phần oán Äá»c, lão lạnh lùng má» miá»ng: “Trẫm sẽ viết chiếu.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất không nghÄ© Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn có thá» thá»ng khoái Äáp ứng nhÆ° váºy, khóe miá»ng Äắc ý không tá»± chủ nhếch lên, vá»i quát phó quan: “Còn Äứng Äấy thất thần làm gì? Không mau chuẩn bá» bút má»±c!”
“Vâng!” Phó quan tham gia tạo phản cùng Äông PhÆ°Æ¡ng Thất láºp tức ÄÆ°a giấy bút lên.
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn cÆ°á»i âm Äá»c, lia bút viết chiếu thÆ° quyết Äá»nh ngôi vá» hoàng Äế LÆ°Æ¡ng quá»c, rá»i cầm ngá»c tá»· Äóng lên, cÆ°á»i sằng sặc ném chiếu thÆ° vào Äầu Äông PhÆ°Æ¡ng Thất.
“Lão Thất, trẫm tá»t xấu gì cÅ©ng ngá»i trên ngôi vá» hoàng Äế này mấy chục nÄm nay, trẫm há có thá» dá» dàng Äá» ngÆ°Æ¡i bức thoái vá» sao?”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất nhìn trên chiếu thÆ° rõ ràng viết: Truyá»n ngôi cho Cá»u hoàng tá», Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.
Tức giáºn Äến hai mắt Äá» sáºm, Äông PhÆ°Æ¡ng Thất quát: “Hắn hoàn toàn không có tÆ° cách này! Lão già kia…ông!” Thanh âm lạnh lẽo khắc sâu háºn ý.
Ta vừa bÆ°á»c vào Äã nghe thấy thanh âm cuá»ng ná» của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, còn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u vẫn khoan thai, lá»i nói lại Äủ Äá» bức ngÆ°á»i ta ná»i Äiên.
“Ngôi vá» hoàng Äế nặng nhá»c không dám nhá» Thất ca, nếu là thứ phiá»n phức nÆ¡i thế tục, Cá»u Äá» sao có thá» nhẫn tâm Äá» Thất ca Äi chá»u khá», huá»ng chi,” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u dừng lại má»t chút, mắt phượng thản nhiên Äảo qua má»i ngÆ°á»i, nụ cÆ°á»i thoáng hiá»n, gian tà, cuá»ng ngạo bất kham liếc nhìn má»i ngÆ°á»i, “Äây chính là trách nhiá»m của Gia.”
Thoáng chá»c tẩm cung Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn tÄ©nh lặng vô cùng.
Trầm mặc có khi là sá»± ẩn giấu má»t nguy cÆ¡ còn Äáng sợ hÆ¡n. Äè nén trá»ng ngá»±c thình thá»ch, ta miá»ng Äắng lưỡi khô, lại nhìn vào sắc mặt âm tình bất Äá»nh của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, ta dá»± cảm càn khôn sắp xoay chuyá»n. Có Äiá»u vừa nghÄ© xong, cÅ©ng kinh hoàng toát má» hôi lạnh. Nếu trong ba ngÆ°á»i, ngÆ°á»i thắng là Äông PhÆ°Æ¡ng Thất chá» sợ trong Äiá»n ngày hôm nay không còn nhân chứng sá»ng, ká» cả bản thân ta.
“Láo xược!” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn gom hết sức lá»±c, phẫn ná» quát Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, càng cảm thấy chiếu thÆ° lão má»i vừa viết là má»t sá»± châm chá»c lá»n.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ná» nụ cÆ°á»i, má»t nụ cÆ°á»i lạnh lẽo tàn khá»c, khiến ai nấy trong Äiá»n không hẹn mà cùng rùng mình.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i nhìn sang Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, nói: “Thất ca, huynh không phải muá»n tạo phản sao? Sao còn chÆ°a Äá»ng thủ? Có muá»n Cá»u Äá» giúp huynh má»t tay không?” Nói xong, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u tao nhã rút thanh kiếm bên hông phó quan của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, Äám binh lính láºp tức rút Äao chá»ng Äỡ, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u xua tay, cÆ°á»i cÆ°á»i, “Không vá»i, không vá»i, ngÆ°á»i ta hiá»n tại muá»n giết không phải Thất vÆ°Æ¡ng gia của các ngÆ°Æ¡i, mà là……”
“Pháºp –” Là tiếng kiếm Äâm vào ngá»±c.
“Ack…… Lão Cá»u ngÆ°Æ¡i……” Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn không thá» tin Äược nhìn chằm chằm bàn tay Äang cầm chuôi kiếm của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, ánh mắt trợn tròn nhÆ° chuông Äá»ng, Äau Äá»n không cam lòng……“Trẫm nguyá»n Äem…… Ngôi vá» hoàng Äế…… ack…… Truyá»n cho ngÆ°Æ¡i…… NgÆ°Æ¡i lại…… ack…… Trẫm là…… ack…… Phụ thân….. của ngÆ°Æ¡i.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất Äứng sững sá» từ nãy, há miá»ng không thá»t nên thành lá»i.
Äôi mắt Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äầy khát máu tàn bạo, khóe môi lại lá» ra ý cÆ°á»i, ngôn từ cÅ©ng giá»ng Äao bén lÄng trì Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn: “Phụ thân Æ°? Ha ha, sao ta lại không biết nhá»? Ta chá» biết, chính ông làm hại ta phải rá»i xa ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng yêu nhất. Ông có biết ta làm thế nào Äá» sinh tá»n trong cái hoàng cung xấu xí này không? Mẫu thân Äáng thÆ°Æ¡ng vì bảo vá» ta, Äá» ta không chết dÆ°á»i tay các phi tần tàn Äá»c của ông, bà bất Äắc dÄ© phải Äá» cho linh há»n mình vấy bẩn, bàn tay bà Äã nhuá»m bao nhiêu là máu tÆ°Æ¡i, vầng trán Äã sâu thêm bao nhiêu nếp nhÄn! NhÆ°ng cho dù nhÆ° váºy…” Äôi mắt lạnh lẽo của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u sắc nhá»n nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, “Cho dù nhÆ° váºy, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không chá»u buông tha bà. Các ngÆ°Æ¡i cho rằng má»t Äứa trẻ do cung nữ hèn má»n sinh ra không xứng sá»ng trên cõi Äá»i này sao? NhÆ°ng trong mắt mẫu thân nó, nó quan trá»ng hÆ¡n tất thảy má»i thứ! Quan trá»ng hÆ¡n cả Äám bại hoại mang dòng máu tôn quý không gì sánh Äược các ngÆ°Æ¡i!”
Trong lúc nhất thá»i trái tim ta Äau Äá»n không nói nên lá»i, má»t loại cảm giác tá»i lá»i há»i háºn vì giết ngÆ°á»i len lá»i.
Có lẽ, là lá»i của ta, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u toàn bá» là do ta tạo thành, tuá»i thÆ¡ bất hạnh, ná»i ám ảnh cả Äá»i, Äá»u do ta nhào nặn, do ta viết, chính ta viết! Khi ta viết ra dàn ý này, khóe miá»ng nhếch lên, trong lòng Äắc ý, có lẽ khi Äó, ta còn cÆ°á»i nhủ thầm trong bụng, xem Äi, lại thêm má»t nhân váºt bi thÆ°Æ¡ng lên Äài!
Ta……
Ta tháºt sá»± nên hoàn toàn rá»i xa hắn, làm sao có thá» Äá»i mặt vá»i hắn Äây, làm sao có thá» Äá»i mặt vá»i nụ cÆ°á»i dung túng chiá»u chuá»ng của hắn dành cho ta?!
ChÆ°Æ¡ng 137:
Binh biến hoàng thành, chia ly Äau Äá»n [ trung ]
Maroon dá»ch
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 137
“Phụ hoàng thân yêu của ta, ông có biết sau khi mẫu háºu chết ta làm sao Äá» sá»ng tiếp không? Ha ha, váºy thì phải cảm tạ các phi tá» của ông rất rất nhiá»u, không có sá»± ‘chiếu cá»’, ‘rủ lòng thÆ°Æ¡ng’ của bá»n há», Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ta chá» sợ không sá»ng ná»i tá»i ngày hôm nay!” Ánh mắt tàn bạo của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nhìn chòng chá»c vào Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, “Äám nữ nhân Äá»c ác kia tháºt khiến ta muá»n ói!”
“Lão Cá»u ngÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i Äang nói báºy bạ… cái gì?” Äông PhÆ°Æ¡ng Thất bá» luá»ng khí tu la tá»a ra quanh thân Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u dá»a sợ Äến mức giá»ng nói lắp bắp run rẩy.
“Ha ha, ta nói báºy?” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u liếc sang Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, thanh kiếm trong tay lại Äâm tá»i trÆ°á»c ba phân, chá» nghe tiếng Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kêu thảm thiết thê lÆ°Æ¡ng, “Ahhh! —— “
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất vá» tá» ra Äiá»m tÄ©nh, dù sao phòng trong này Äá»u là ngÆ°á»i của mình.
“Lão Cá»u, ngÆ°Æ¡i vì cÆ°á»p Äoạt ngôi vá» hoàng Äế, bức bách phụ hoàng viết chiếu thÆ°, sau lại sợ sá»± tình bại lá» sá» dụng kiếm ám sát phụ hoàng, muá»n dá»n phụ hoàng vào chá» chết, ngÆ°Æ¡i có biết tá»i hay chÆ°a?”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÆ°á»i lạnh nói: “Tá»i? Kẻ có tá»i chính là các ngÆ°Æ¡i.” Ánh mắt khinh bá» nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, lại quay Äầu nhìn chằm chằm vào Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn Äang hấp há»i, má»m cÆ°á»i bÆ°á»c tá»i gần lão, ghé vào lá» tai lão nói nhá», nhÆ°ng âm lượng của hắn cÅ©ng Äủ Äá» má»i ngÆ°á»i trong Äiá»n Äá»u nghe Äược, bao gá»m cả ta Äang nấp á» ngoài Äiá»n.
“Phụ hoàng, ông có biết hay không, ông Äã bá» ngÆ°á»i ta hạ Äá»c? Má»t loại Äá»c mạn tính, từ từ cÆ°á»p Äi của mạng sá»ng của ông.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn ngạc nhiên, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nghiêng Äầu nhìn vá» phía Linh Lung Äang thản nhiên nhÆ° không, lạnh lùng nói: “Linh Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, hay Äúng hÆ¡n là, ám cung hữu há» pháp Linh Lung cô nÆ°Æ¡ng, ta nói Äúng chứ?”
Linh Lung cÆ°á»i, ánh mắt quyến rÅ©, giá»ng nói nhẹ nhàng tê dại táºn xÆ°Æ¡ng.
“Äúng váºy, cá»u VÆ°Æ¡ng gia của ta! ~~~ “
Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn kinh ngạc, hai mắt trợn trắng bất cam, cÄm háºn nhìn vá» phía Linh Lung, mỹ nhân lão sủng ái vô biên ngày trÆ°á»c.
“Phụ hoàng Äừng buá»n làm gì, có lẽ Linh Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hạ ‘phúc chá»’ cho phụ hoàng là không muá»n Äá» phụ hoàng Äi tây thiên quá sá»m, nhÆ°ng nhi thần cÅ©ng phá»i hợp má»t chút cá» ý sai ngÆ°á»i thiên lý xa xôi tìm ‘minh hác’ vá», ha ha, có ngÆ°á»i nói phá»i vá»i ‘phúc chá»’ dược tính sẽ nhanh hÆ¡n má»t chút.”
“NgÆ°Æ¡i… NgÆ°Æ¡i…” Ánh mắt Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn không còn tức giáºn chá» còn lại vẻ không cam lòng và thê lÆ°Æ¡ng vô hạn.
“Trách không Äược Äá»c lại khó giải nhÆ° váºy!” Má»t giá»ng nói trong trẻo vang lên bên tai ta.
Ta giáºt mình, quay Äầu sang nhìn, nhóc Vô Cầu nháy mắt ngá»i xá»m bên cạnh ta.
Tim ta cháºm mất ná»a nhá»p, trừng nó má»t cái, bảo nó chá» có lên tiếng.
Trong tẩm cung Äông PhÆ°Æ¡ng Thất Äã mất hết kiên nhẫn, rút kiếm ra chá»a vào Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nói: “Äủ rá»i cá»u Äá», câu chuyá»n bi thảm cÅ© rích của ngÆ°Æ¡i nói cÅ©ng nói xong rá»i, thất ca ta còn phải làm chính sá»±.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u thản nhiên quay Äầu lại, lạnh lùng nói: “Thất ca, cái này sao có thá» gá»i là bi thảm Äược? Nếu không có những Äiá»u Äó, cÅ©ng sẽ không có ta ngày hôm nay, ta còn phải cảm tạ chúng nữa ấy chứ.” Bất chấp ánh mắt kinh hãi của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u khom ngÆ°á»i, ghé sát tai Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, nói, “Mặc dù nhÆ° váºy, phụ hoàng, ta vẫn Äá»nh buông tha cho ông, dù sao nhÆ° ông Äã nói, ta vẫn là con trai của ông, thế nhÆ°ng ông lại làm má»t chuyá»n mà ta không thá» nào tha thứ.” Nói Äến Äây, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u hạ thấp giá»ng Äến mức chá» có hai ngÆ°á»i bá»n há» má»i nghe Äược nói, “Suýt nữa khiến ta mất Äi ngÆ°á»i mà ta yêu nhất.”
“Cho nên, phụ hoàng, ông phải dùng máu Äá» gá»t rá»a tá»i nghiá»t của ông.”
Nói xong, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÆ°á»i vang rút thanh kiếm Äâm sâu trong ngá»±c Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn ra.
“Ahhhh! ~~~~~~~” Äây là âm tiết cuá»i cùng trên thế gian của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn.
Dòng máu Äá» sẫm chảy dá»c theo thân kiếm trong tay Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, nhá» giá»t xuá»ng tấm thảm lông cừu trắng xóa, tụ thành từng Äá»m từng Äá»m hoa Äá» thẫm, kiá»u diá» m, yêu má»…
“Äông… PhÆ°Æ¡ng Cá»u… NgÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i là má»t tên ác ma…” Äông PhÆ°Æ¡ng Thất từng nghÄ© tá»i viá»c bức vua thoái vá», từng nghÄ© tá»i khả nÄng bá»i vì soán vá» cần giết chết Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn, nhÆ°ng hắn chÆ°a bao giá» nghÄ© tá»i phải tá»± mình Äá»ng thủ, càng không nghÄ© tá»i dùng Äến phÆ°Æ¡ng thức Äẫm máu nhÆ° váºy, tàn nhẫn nhÆ° váºy, tanh tÆ°á»i nhÆ° váºy.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u má»m cÆ°á»i, hào quang khát máu vụt tắt, trá» nên nhu hòa hÆ¡n.
“Thất ca, tá»i phiên ngÆ°Æ¡i.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất hoảng há»t, không khá»i lui vá» sau mấy bÆ°á»c, kiếm chá»a vào Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, nói: “Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ngÆ°Æ¡i chá» có càn rỡ! Trong phòng này Äá»u là ngÆ°á»i của ta!”
Bầu không khí trong tẩm cung chá»±c chá» giÆ°Æ¡ng cung bạt kiếm, nguy hiá»m hết sức cÄng thẳng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u gặp nguy hiá»m! Ta Äứng báºt dáºy, chân Äã tê rần, lảo Äảo thiếu chút nữa ngã ngá»a, cÅ©ng may Vô Cầu Äỡ ta, Äè vai ta xuá»ng, hung dữ hạ giá»ng nói: “Tá»· Äiên hả? Äi vào là chết có biết hay không? ! Äông PhÆ°Æ¡ng Thất sẽ không tha cho tá»·! Mặc ká» tá»· là Thượng Quan LÄng hay là quá»c sÆ°!”
Ta há miá»ng lấy hÆ¡i, hai mắt thá»nh thoảng lại liếc nhìn bên trong.
Ta không biết làm sao, ta không có biá»n pháp gì, vô lÆ°Æ¡ng mẹ kế ta Äây càng không có chủ ý gì! á» thá»i khắc mấu chá»t, mà ta lại chẳng có tí tích sá»± nào cả!
Äáng háºn.
“Không Äược, ta phải vào cứu hắn.”
“Tá»· cứu nhÆ° thế nào? Tá»· biết võ công sao? Biết dùng Äá»c sao?
Thượng Quan LÄng, tá»· có bá» ngá»c không váºy? !”
“Ta…” Má»t lá»i Äánh thức ngÆ°á»i trong má»ng, ta hoản toàn tá»nh táo, ÄÆ°a tay Äẩy nhóc Vô Cầu ra, chÄm chú nhìn nó, nói: “Vô Cầu, Äá» Äi trÆ°á»c Äi, mau rá»i khá»i hoàng cung, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u sẽ không lẻ loi ÄÆ¡n Äá»c, hắn nhất Äá»nh sẽ có viá»n binh, nhÆ°ng bất luáºn thế nào hai bên sẽ quyết tá» má»t tráºn, á» Äây quá nguy hiá»m, Äá» phải Äi! Äi mau!”
“Không, hai chúng ta phải cùng nhau Äi!”
“Tên nhóc này, Äá» Äi trÆ°á»c Äi, Äá» không Äi là liên lụy ta!”
“Ta Äi rá»i, tá»· sẽ liá»u mạng bất chấp vì Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u chứ gì!”
“NgÆ°Æ¡i!”
Ngoài Äiá»n ta và Vô Cầu thấp giá»ng cãi nhau chí chóe, trong tẩm cung nháy mắt tình thế bá» láºt ngược.
Vẫn giữ vẻ trầm mặc, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cháºm rãi, từng bÆ°á»c từng bÆ°á»c Äi tá»i bên tÆ°á»ng, vẻ mặt chÄm chú nhÆ° Äang ngẫm nghÄ© chuyá»n gì trá»ng Äại. “Choang!” má»t tiếng, hắn dùng kiếm chém nát bình hoa bên cạnh. Nhất thá»i giá»ng nhÆ° ảo thuáºt má»t Äá»i quan binh khác xông vào trong Äiá»n, tầng tầng lá»p lá»p bao vây Äám ngÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất.
Lần này Äến phiên Äông PhÆ°Æ¡ng Thất biến sắc.
Nghe thấy tiếng Äá»ng, ta và Vô Cầu thôi tranh cãi, lặng lẽ quan sát bên trong Äiá»n.
“Thất ca, ngÆ°Æ¡i vẫn luôn quá coi thÆ°á»ng ta, có Äúng không.”
“Äược rá»i! Äược rá»i!” Lặp lại mấy từ liên tục, trên trán Äông PhÆ°Æ¡ng Thất Äã lấm tấm má» hôi, Äứng bên bá» vá»±c sinh tá» tá»n vong có ai mà không sá»t ruá»t. Äông PhÆ°Æ¡ng Thất nghiến rÄng nghiến lợi nói: “Thua cÅ©ng Äã thua tâm phục khẩu phục rá»i, ngÆ°Æ¡i còn dụng binh làm gì?”
“Ha ha, thất ca, chá» có thá» nói rằng ngÆ°Æ¡i quá ngu ngá»c.” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u lạnh lùng nói, “NgÆ°Æ¡i cho là cấm quân Äá»u Äã Äá»i thành ngÆ°á»i của cáºu ngÆ°Æ¡i, thì ngÆ°Æ¡i có thá» vô tÆ° sao? NgÆ°Æ¡i cho là lão bãi miá» n quân quyá»n của ta thì binh phù của ta thá»±c sá»± thay Äá»i sao? NgÆ°Æ¡i cho là ngÆ°á»i trong Äiá»n này chá» là má»t Äám vô tích sá»± hoàn toàn không có kinh nghiá»m chiến trÆ°á»ng Æ°?”
Ta ná» nụ cÆ°á»i, Äây má»i là Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u không ai bì ná»i.
“Giá» thì tá»· có thá» an tâm rá»i chứ? Chúng ta Äi thôi.” Tiá»u Vô Cầu túm lấy tay áo ta, ta xoay Äầu qua Äá»t nhiên nhìn thấy má»t tiá»u thái giám quen mặt, nhÆ°ng nghÄ© mãi vẫn không nhá» ra.
“Ma y Äại nhân, ngài… ngài theo tiá»u nhân Äi thôi, hiá»n tại trong cung Äá»u là ngÆ°á»i của thất vÆ°Æ¡ng gia, tiá»u nhân ÄÆ°a ngài rá»i khá»i hoàng cung trÆ°á»c Äã.” Tiá»u thái giám dông dài má»t há»i, có chút khẩn trÆ°Æ¡ng lo lắng.
Ta sá»ng sá»t má»t lúc, cá» gắng nhá» lại hắn rá»t cuá»c là ai.
“NgÆ°Æ¡i là?” Tiá»u Vô Cầu cảnh giác há»i thÄm.
“Tiá»u nhân là ngÆ°á»i hầu á» ngá»± thÆ° phòng, từng gặp Ma y Äại nhân má»t lần.”
“á».” Ta nhá» ra rá»i, hình nhÆ°, ta Äúng là có gặp má»t tiá»u thái giám mi thanh mục tú nhÆ° thế, còn nhá» lúc Äó ta có khen hắn má»t câu, hắn còn Äá» mặt ngượng ngùng.
“Ta không Äi!” Tiá»u Vô Cầu bÆ°á»ng bá»nh giữ chặt cánh tay ta, chết cÅ©ng không buông.
Lại nghe trong Äiá»n bá»ng á»n ào náo loạn, tiếp theo là tiếng binh khí va chạm nhau choang choang.
Ta còn chÆ°a ká»p nhìn bên trong xem chuyá»n gì, Äã bá» tiá»u Vô Cầu và tên tiá»u thái giám kia, má»t Äứa che miá»ng, má»t Äứa kéo chạy vá» phía Thiên Äiá»n…
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, mong ngÆ°Æ¡i an toàn vô sá»±, ngÆ°Æ¡i và ta không hẹn ngày gặp lại.
Nhàn vân dã hạc vô thÆ°á»ng tại, hà xá» giang thiên bất khả phi.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ngá»i má»t mình trên tấm thảm lông cừu trắng dính Äầy máu tÆ°Æ¡i, máu Äó là của phụ hoàng hắn. Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u mâu quang nhÆ° nÆ°á»c, Äang thì thầm gì Äó vá»i ngÆ°á»i gần gÅ©i vá»i hắn nhất, ngÆ°á»i Äã từng yêu hắn nhất, mẫu thân của hắn.
TÆ°Æ¡ng Sá», Bạch U vá»i vã chạy tá»i, khom ngÆ°á»i cùng kêu: “Gia!”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cháºm rãi Äứng dáºy, TÆ°Æ¡ng Sá», Bạch U rất hiá»u chuyá»n không tiến lên Äỡ hắn, Äôi mắt Äen của Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u bình thản, nói: “Giải quyết hết rá»i chứ?”
TÆ°Æ¡ng Sá» khom ngÆ°á»i nói: “Há»i Gia, Khang Thành TÄ©nh dẫn ba vạn binh Äến, hai vạn Äóng á» ngoài thành, Äích thân dẫn má»t vạn vào thành, bá» quân ta Äánh bại, chạy tán loạn. Chết ba nghìn, bá» thÆ°Æ¡ng nÄm nghìn, bá» bắt hai nghìn.”
“Còn Äông PhÆ°Æ¡ng Thất?” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u thá» Æ¡ má» miá»ng, thong thả bÆ°á»c ra ngoài Äiá»n, hắn cần hít thá» không khí thoáng Äãng, còn tiếp tục á» trong cÄn phòng sặc mùi máu tÆ°Æ¡i này, hắn sợ sẽ chá»u không ná»i.
TÆ°Æ¡ng Sá» lặng Äi má»t lúc, cắn rÄng nói: “Gia, thuá»c hạ vô nÄng, Äá» Äông PhÆ°Æ¡ng Thất chạy thoát, thá»nh Gia trách phạt.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u dÆ°á»ng nhÆ° Äã Äoán trÆ°á»c Äược, trong mắt chẳng tá» vẻ gì bá»±c bá»i, chá» khẽ thá» dài: “Bá» Äi, Gia Äã sá»m biết thất ca của Gia cÅ©ng không tầm thÆ°á»ng, ha ha, tá»± có thần nhân giúp Äỡ hắn.”
“Gia…” TÆ°Æ¡ng Sá» Äứng thẳng ngÆ°á»i dáºy nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, thoáng do dá»± má»t lúc, lại nói, “Linh Phi cÅ©ng không thấy Äâu. Binh Bá» Thượng ThÆ° vá»n dẫn theo nÄm nghìn quân tuyá»t Äá»i có thá» bao vây diá»t trừ toàn bá» binh lá»±c Khang Thành TÄ©nh dẫn vào Phượng DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không biết từ Äâu lại xuất hiá»n hai Äá»i nhân mã giúp hắn Äào tẩu, dẫn dÆ°á»ng chặn háºu, trông không giá»ng quân trong binh doanh.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u nhếch môi, má»t nụ cÆ°á»i quá»· dá» hiá»n ra, Äôi con ngÆ°Æ¡i Äen thẫm càng trá» nên sâu hun hút, phun ra hai chữ: “Ám cung.”
Má»t lát sau, ánh mắt Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äá»t ngá»t sáng bừng, xoay ngÆ°á»i nhìn TÆ°Æ¡ng Sá» há»i: “LÄng Nhi Äâu? Sắp xếp nàng Äến chá» nào rá»i?”
Chá» má»t câu này thôi Äã khiến TÆ°Æ¡ng Sá», Bạch U nhất thá»i má» hôi lạnh chảy ròng ròng, TÆ°Æ¡ng Sá» cúi Äầu không dám nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, bàn tay trong tay áo siết chặt, không biết phải nói thế nào.
Trong tích tắc, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äã nháºn ra sá»± khác lạ, má»t cảm giác nguy hiá»m bá»ng dâng lên trong ngá»±c hắn, khiến hắn trong nháy mắt hít thá» không thông.
ChÆ°Æ¡ng 138:
Binh biến hoàng thành, chia ly Äau Äá»n. [ hạ ]
Chá»nh dá»ch: DuDu & Maroon
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 138
TÆ°Æ¡ng Sá» quỳ sụp xuá»ng Äất, ngẩng Äầu nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cao cao tại thượng, giá»ng run run: “Gia…… thuá»c hạ……”
Bạch U nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, Äôi mắt màu lam giá» Äây cÅ©ng không còn sắc sảo nhÆ° trÆ°á»c.
“Bẩm gia, LÄng chủ tá» mất tích rá»i.” Bạch U nói chuyá»n luôn luôn ngắn gá»n.
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u Äá»t ngá»t Äè tay lên lá»ng ngá»±c, phượng mâu lóe lên tia sắc lạnh, gằn từng tiếng: “Các ngÆ°Æ¡i, tá»t nhất cho Gia má»t lá»i giải thích hợp lí.”
Bạch U cÅ©ng quỳ xuá»ng, cúi Äầu nói: “Thuá»c hạ không thá» giải thích.”
“NgÆ°Æ¡i!–” Trong Äôi mắt Äen hằn lên những tia khát máu.
“Gia! Là nhÆ° vầy, buá»i trÆ°a thuá»c hạ tá»± mình Äến phủ Quá»c SÆ° nghênh Äón LÄng chủ tá», nhÆ°ng lúc thuá»c hạ Äến LÄng chủ tá» Äã biến Äâu mất, chá» còn lại Äá» Äá» của Ma Y, chÆ°a có má»nh lá»nh của Gia thuá»c hạ cÅ©ng không dám tá»± mình làm báºy, Äành phải phái ngÆ°á»i á» Phượng DÆ°Æ¡ng thành tìm kiếm LÄng chủ tá» trÆ°á»c……”
“Ha ha, sau Äó thì sao? LÄng nhi Äâu? Nàng Äang á» Äâu? NgÆ°Æ¡i nói Äi.”
“……”
“Từ trÆ°a ngÆ°Æ¡i Äã biết LÄng nhi biến mất, vì sao không láºp tức bẩm báo vá»i Gia? Tại sao bây giá» má»i nói? TÆ°Æ¡ng Sá», có phải Gia Äá»i Äãi vá»i ngÆ°Æ¡i tá»t quá, nên ngÆ°Æ¡i Äã quên mất cách làm viá»c cho Gia rá»i chÄng? Há»?!”
TÆ°Æ¡ng Sá» không biá»n bạch gì, cúi Äầu lặng thinh.
“Gia, là thuá»c hạ ngÄn cản TÆ°Æ¡ng Sá», hắn má»i không bẩm báo vá»i Gia.” Bạch U nói từng chữ kinh Äá»ng má»i ngÆ°á»i.
“Chát –”
Khóe môi Bạch U rá» ra má»t vá»t máu Äá».
“Bạch U, ngÆ°Æ¡i chắc Äã có thá» thay gia làm chủ.”
Lá»i lẽ lạnh buá»t, khiến Bạch U không rét mà run, khóe môi bá»ng rát nhắc nhá» hắn, VÆ°Æ¡ng gia của bá»n há» lại quay trá» lại con ngÆ°á»i trÆ°á»c kia, trá» lại những ngày tháng không bao giá» ná» nụ cÆ°á»i vá»i thuá»c hạ.
“Bạch U không dám.”
“Không dám? Ha ha. Vì sao ngÄn cản TÆ°Æ¡ng Sá»? Vì sao không Äá» hắn bẩm báo vá»i Gia?”
Bạch U hít sâu, Äáp: “Thuá»c hạ cho rằng nên lấy Äại cục làm trá»ng.”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u cÆ°á»i gằn má»t tiếng, trái tim hoàn toàn nguá»i lạnh: “Äại cục? Tá»t! Tá»t lắm! Rất Tá»t!”
“Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i theo Gia nhiá»u nÄm nhÆ° váºy, chắc biết nên làm thế nào rá»i chứ? Hay muá»n Gia Äích thân Äá»ng thủ?” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u xoay ngÆ°á»i, ÄÆ°a lÆ°ng vá» phía hai ngÆ°á»i bá»n há». Nếu giá» phút này hai ngÆ°á»i bá»n há» Äứng dáºy công kích hắn, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u ắt phải chết, nhÆ°ng Bạch U, TÆ°Æ¡ng Sá» chá» quỳ rạp dÆ°á»i Äất không Äá»ng Äáºy, dù cho há» biết sá» pháºn mình rá»i sẽ thế nào.
“Gia, ngài ná» tình Bạch U Äi theo ngài nhiá»u nÄm hãy tha cho hắn Äi, hắn chá» vì niá»m tình huynh Äá» má»i nói thay thuá»c hạ, Bạch U Äá»i vá»i Gia tuyá»t không hai lòng!” TÆ°Æ¡ng Sá» biết mình chắc chắn phải chết, bây giá» hắn cÅ©ng chá» mong bảo vá» Äược Bạch U, tình cảm giữa bá»n ngÆ°á»i “Bạch Y Khanh TÆ°Æ¡ng”, tuyá»t không giả dá»i.
Lúc này, má»t hoàng sam nữ tá» vá»i vã chạy tá»i, vừa nhìn thấy Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u láºp tức quỳ xuá»ng, mắt rÆ°ng rÆ°ng nói: “Gia! Xin Gia bá» qua cho Bạch U, TÆ°Æ¡ng Sá»! Hai ngÆ°á»i bá»n há» má»t lòng vì Gia nhiá»u nÄm nhÆ° váºy không có công lao cÅ©ng có khá» lao, xin Gia cho há» má»t con ÄÆ°á»ng sá»ng!”
“Gia!~~”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u khép mi, không trả lá»i Y Y.
Hắn làm sao không biết “Bạch Y Khanh TÆ°Æ¡ng” vì thiên hạ của hắn Äã làm không ít chuyá»n, làm sao không biết lòng trung thành của bá»n ngÆ°á»i bá»n há», nhÆ°ng mà……
NhÆ°ng mà, viá»c gì cÅ©ng có thá» mắc sai lầm, có thá» Äá» Äông PhÆ°Æ¡ng Thất chạy thoát, tháºm chí có thá» thua tráºn Äêm nay, nhÆ°ng mà không thá»……
Sao có thá» Äá» LÄng nhi của hắn biến mất?
Sao có thá»?!
“Gia, LÄng chủ tá» cát nhân thiên tÆ°á»ng nhất Äá»nh sẽ bình an vô sá»± , LÄng chủ tá» tính tình phóng khoáng nhân háºu, nếu nàng biết Bạch U, TÆ°Æ¡ng Sá» hai ngÆ°á»i vì nàng mà chết, nàng nhất Äá»nh sẽ Äau lòng, Gia!~~~”
Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u biến sắc: “Y Y, ngÆ°Æ¡i Äang uy hiếp Gia?”
“Y Y không dám.”
Má»t há»i lâu sau, Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u rá»t cục má» miá»ng.
“TÆ°Æ¡ng Sá» tá»± phế nÄm thành công lá»±c, Bạch U tá»± chặt má»t tay.” Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u lạnh lùng nói, nói xong xoay lÆ°ng, phất tay áo bá» Äi.
Äá»t nhiên, Y Y thá» ra má»t hÆ¡i, khóe môi hé lá» má»t nụ cÆ°á»i khá», ngã bá»t xuá»ng Äất.
“CÅ©ng còn may, còn may……”
Bạch U nắm chặt thanh Äao Äứng dáºy, Äôi mắt màu lam nhìn thẳng vào Y Y, thanh âm không có ná»a phần cảm kích: “Y Y, ngÆ°Æ¡i sai rá»i, ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế chá» khiến Gia ngày càng lún sâu.”
Y Y ngẩng Äầu nhìn Bạch U, cÆ°á»i nói: “Váºy thì có gì không tá»t? Gia so vá»i trÆ°á»c kia tá»t hÆ¡n không biết bao nhiêu lần! Gia lúc trÆ°á»c Äâu có cÆ°á»i vá»i chúng ta, Gia lúc trÆ°á»c cÅ©ng không vì lá»i thá»nh cầu của ngÆ°á»i khác mà thay Äá»i quyết Äá»nh, Gia bây giá» có máu có thá»t có tình cảm, nhÆ° váºy có gì không tá»t? Ta sai chá» nào chứ?!”
Bạch U lắc Äầu, TÆ°Æ¡ng Sá» thản nhiên má» miá»ng: “Má»t vá» vua không cần những Äiá»u này. Y Y, Äây cÅ©ng chính là lí do vì sao Bạch U liá»u chết ngÄn cản ta Äem chuyá»n LÄng chủ tá» mất tích bẩm báo vá»i Gia.”
“NgÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i!” Y Y trừng mắt nhìn hai ngÆ°á»i, “Các ngÆ°Æ¡i quả tháºt muá»n LÄng chủ tá» cứ nhÆ° váºy…… biến mất?!”
TÆ°Æ¡ng Sá», Bạch U không trả lá»i.
“Nữ nhân Äá»i vá»i Gia có thá» rất quan trá»ng, có thá» quan trá»ng hÆ¡n cả chúng ta, nhÆ°ng tuyá»t Äá»i không Äược vượt cả giang sÆ¡n của Gia, thiên hạ của Gia.” Bạch U lạnh lùng nói xong, vung Äao, máu bắn tung tóe, cánh tay rÆ¡i xuá»ng.
***
Tiá»u thái giám dẫn bá»n ta lén lút rá»i khá»i hoàng cung, nhÆ°ng bá»n ta lại không thá» rá»i khá»i Phượng DÆ°Æ¡ng, Phượng DÆ°Æ¡ng thành khắp nÆ¡i hoảng loạn, dân chúng khóc than, còn có Äám quan binh vô sá» cÆ°á»p của Äá»t nhà.
“Làm sao bây giá»?” Vô Cầu nhìn tiá»u thái giám, tiá»u thái giám cau mày, bất Äắc dÄ© lắc Äầu.
“Những binh lính Äó của ai?” Ta há»i.
“Xem ra là của Khang tÆ°á»ng quân.” Tiá»u thái giám Äáp.
“NgÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất hay là Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u?” Ta Äâu biết Khang tÆ°á»ng quân là ai chứ.
“Thất vÆ°Æ¡ng gia.” Tiá»u thái giám nói ngay không cần nghÄ©, “Khang Thành TÄ©nh là cáºu ruá»t của Thất vÆ°Æ¡ng gia.”
“á».” Ta trầm ngâm má»t chá»c, rá»i quay ra nói vá»i hai Äứa trẻ, “Äi, trÆ°á»c tiên tìm má»t cÄn nhà dân mà bá»n chúng Äã lục soát trú tạm cái Äã.”
“Ừ.” Tiá»u Vô Cầu gáºt Äầu, nhìn Äám trẻ con khá»n khá» Äang hấp há»i, Äôi mắt to tròn không chút biá»u cảm.
Ta nhìn quanh bá»n phía, chá»n má»t cÄn nhà gần nhất, kéo Vô Cầu cùng tiá»u thái giám trèo tÆ°á»ng vào, không may trong viá»n còn sót vài tên lính, bá»n chúng vừa Äá»nh kêu lên Äã bá» Tiá»u Vô Cầu hạ Äá»c gục xuá»ng.
Chúng ta vừa má»i vào nhà, thì nghe từ gian ngoài truyá»n Äến giá»ng nói hoảng há»t của tiá»u thái giám: “Không hay rá»i! Có thá» là ngÆ°á»i của Thất vÆ°Æ¡ng gia!”
“Làm sao bây giá»?”
“Suỵt!” Chá» mong không phải là ngÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, bá»n ngÆ°á»i thuá»c “Cá»u bang” chúng ta mà rÆ¡i vào tay hắn tuyá»t không có kết cục tá»t Äẹp gì.
“TÆ°á»ng quân, á» Äây có ngÆ°á»i chết!”
“TÆ°á»ng quân, là khá» binh của chúng ta!”
“Bên trong có ngÆ°á»i, phá cá»a cho ta!” Thanh âm phẫn ná» của Khang Thành TÄ©nh vang lên.
“NgÆ°Æ¡i và Vô Cầu Äi trÆ°á»c Äi!” Ta kéo Tiá»u Vô Cầu lên giÆ°á»ng Äất, má» cá»a sá» phía sau, thúc giục bá»n nhá».
Tiá»u Vô Cầu quát lên: “Chẳng lẽ muá»n ta bá» tá»· má»t mình mà chạy thoát thân? Ta không làm Äược!”
“Ngu ngá»c! Không phải còn có……” Ta nhìn tiá»u thái giám, phát hiá»n mình còn chÆ°a biết tên nó.
Vừa Äá»nh há»i tên của tiá»u thái giám, thì hàng loạt mÅ©i tên từ ngoài bắn vào, ta chá» ká»p kéo lấy Tiá»u Vô Cầu lÄn mình né tránh, nhá» giá»ng nói: “Bá»n khá»n kiếp!”
“Ặc……” Má»t mÅ©i tên vút qua, xÆ°á»c má»t ÄÆ°á»ng trên bả vai.
Äá»t nhiên, ta cảm thấy Äằng sau có má»t dòng chất lá»ng ấm nóng chảy qua, kinh hãi, nghiêng Äầu sang nhìn, Äáºp vào mắt là gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của tiá»u thái giám.
“Ài! Này! Tiá»u công công! Tiá»u công công!” Máu nóng từ lòng bàn tay ta trào ra, ta dù có Äè chặt thế nào cÅ©ng không cầm máu Äược, tiá»u thái giám mặt dần tái nhợt, “Tiá»u công công ngÆ°Æ¡i cá» chá»u Äá»±ng, không sao Äâu! NgÆ°Æ¡i ráng Äợi! Ráng Äợi má»t chút!”
“Ai cho các ngÆ°Æ¡i bắn tên?!” Bên ngoài má»t nam tá» áo Äen lạnh lùng quát, con ngÆ°Æ¡i sắc bén nhìn chằm chằm Khang Thành TÄ©nh.
Ta Äặt tiá»u thái giám vào lòng Vô Cầu, thẳng lÆ°ng lên, Äẩy cá»a bÆ°á»c ra, lạnh lùng nhìn Äám ngÆ°á»i bên ngoài, gầm lên: “Giết Äã Äủ chÆ°a?!”
Khang Thành TÄ©nh thấy ta quát hắn, thẹn quá hoá giáºn, quát to: “NgÆ°Æ¡i là ai?! Sao dám vô lá» vá»i bá»n tÆ°á»ng quân!”
Ta không thèm nhìn hắn, nói vá»ng vào trong phòng: “Vô Cầu, chÄm sóc tiá»u công công.”
Äứng bên cạnh Khang Thành TÄ©nh lẳng lặng quan sát má»i viá»c là má»t ngÆ°á»i Äàn ông mặc Äá» Äen, trên trán hắn có má»t vết sẹo hình tia chá»p.
“Há» Äá» ngu xuẩn! Chém cho ta!”
“Dừng tay.” Nam tá» áo Äen khẽ cất tiếng, lạnh lùng ngÄn cản má»nh lá»nh của Khang Thành TÄ©nh, Khang Thành TÄ©nh khó hiá»u nhìn vá» phía hắn, chá» thấy hắn tiến lên từng bÆ°á»c, hÆ¡i khom ngÆ°á»i vá»i ta, ôm quyá»n nói: “Ra mắt quá»c sÆ°.”
“Quá»c sÆ°?!” Khang Thành TÄ©nh giáºt mình, trừng mắt nhìn ta.
Ta thoáng nhìn nam tá» áo Äen, dù biết hắn là ngÆ°á»i của Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, nhÆ°ng bây giá» cÅ©ng chá» có thá» tin tÆ°á»ng hắn, dù sao Khang Thành TÄ©nh sẽ không nghe ta, lại càng không vì ta mà cứu ngÆ°á»i.
Ta nói vá»i nam tá» áo Äen: “Cảm phiá»n má»i má»t vá» Äại phu Äến, có ngÆ°á»i bá» trúng tên.”
Tầm mắt ngÆ°á»i áo Äen dừng lại nÆ¡i bả vai ta, ta cÆ°á»i nói: “Không phải ta, còn ngÆ°á»i bá» nặng hÆ¡n, làm phiá»n ngÆ°Æ¡i.” Ta lại thúc giục hắn.
Khang Thành TÄ©nh giá» má»i hoàn há»n, ánh mắt lóe lên vẻ giảo hoạt, lá»nh cho binh lính bên cạnh: “Còn không mau ‘má»i’ quá»c sÆ° qua Äây!”
NgÆ°á»i áo Äen cháºm rãi xoay lại, cÄn dặn Khang Thành TÄ©nh: “Tìm má»t Äại phu, chuẩn bá» má»t chiếc xe ngá»±a.”
Khang Thành TÄ©nh nhìn chằm chằm vào hắn, cắn rÄng ráng nhá»n, quay Äầu mắng tiá»u binh kia: “Các ngÆ°Æ¡i không nghe thấy lá»i của Lôi ÄÆ°á»ng chủ sao?! Mau má»i Äại phu! Tìm luôn xe ngá»±a!”
Vô Cầu từ phòng trong bÆ°á»c ra, nhìn ta, nhe rÄng cÆ°á»i có chút miá» n cưỡng: “Còn tìm Äại phu cái gì, ta chính là Äại phu, ngá»c! Tiá»u công công không có gì Äáng ngại, chá» là mất máu quá nhiá»u nên Äã bất tá»nh.”
Giá» ta má»i thấy nhẹ lòng, Äang muá»n cÆ°á»i vá»i Vô Cầu má»t cái, chợt thấy trá»i Äất quay cuá»ng, nhất thá»i trÆ°á»c mắt tá»i sầm, giây tiếp theo không biết gì nữa.
“LÄng…… SÆ° phụ!”
ChÆ°Æ¡ng 139:
Thân hãm “Tào doanh”, là phúc hay há»a ( 1 )
Maroon dá»ch
Nguá»n:
Maroon & DuDu
ChÆ°Æ¡ng 139
LÆ°Æ¡ng Tấn An nÄm ba mÆ°Æ¡i lÄm, lão LÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn bÄng hà, Äá» lại di chiếu truyá»n ngôi cho con trai thứ chín.
Tân Äế lên ngôi, sá»a niên hiá»u là LÄng Cá»u nÄm thứ nhất.
Má»t vá» vua má»i hai mÆ°Æ¡i hai tuá»i thì quá trẻ, thế nhÆ°ng khoảnh khắc khi hắn ngá»i lên ngai rá»ng, má»t loại khí thế áp Äảo, tôn quý bẩm sinh không khá»i Äược tất cả má»i ngÆ°á»i tín phục.
Có lẽ, chá» có Thượng Quan LÄng má»i biết, vá» tân vÆ°Æ¡ng Äược tứ hải xÆ°ng là anh tuấn nhất, tàn nhẫn nhất, vô tình nhất, ngÆ°á»i sá» hữu má»t Äôi mắt phượng huyá»n bí sáng quắc sâu thÄm thẳm và má»t gÆ°Æ¡ng mặt ngạo mạn bất tuân, góc cạnh rõ ràng, má»t nam nhân dáng vẻ trông thành thục nhÆ° váºy, thành thục Äến mức có thá» Äá»nh thiên láºp Äá»a, dùng Äôi vai vạm vỡ gánh vác má»t dải giang sÆ¡n này, Äã từng á» trÆ°á»c mặt má»t ngÆ°á»i nào Äó ngượng ngùng, dá»u dàng, kích Äá»ng.
Cá»±c nam Phượng DÆ°Æ¡ng có má»t con sông, tên là sông Gia LÄng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất chiếm vùng cá»±c nam sông Gia LÄng, xÆ°ng vÆ°Æ¡ng, sá»a quá»c hiá»u là “Tân LÆ°Æ¡ng”, thá»ng lÄ©nh mÆ°á»i vạn Äại quân thá» phải thanh trừ kẻ giết cha soán vá» – tân Äế Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.
Chiến há»a má» má»t tràn ngáºp trên dòng sông Gia LÄng mỹ lá».
Trong cÆ¡n mÆ¡ màng, Äầu tiên cảm thấy mình chạy trên lÆ°ng ngá»±a, sau Äó lại thấy lắc lÆ° chao Äảo. Lúc này Äây, hai mắt ta bá» bá»t kín, không biết bá» hạ dược gì, thân thá» á»u xìu không chút sức lá»±c.
Trên ÄÆ°á»ng Äi, thá»nh thoảng có ngÆ°á»i thay thuá»c cho vết thÆ°Æ¡ng trên vai ta.
Lúc hai mắt có thá» nhìn thấy má»i váºt thì xung quanh Äá»u là cá» xí có thêu má»t chữ “Thất” Äá» nhÆ° lá»a, còn có má»t Äôi mắt tràn ngáºp hứng thú Äang nhìn mình.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất.
Ta giữ chặt cá» há»ng, lâu quá không có má»t giá»t nÆ°á»c nào khiến cá» há»ng ta khô khá»c không thá»t ra âm thanh nào.
Má»t chén nÆ°á»c Äược ÄÆ°a tá»i trÆ°á»c mặt ta, khẽ gá»i: “Quá»c sÆ°.” Äông PhÆ°Æ¡ng Thất còn Äá»nh ÄÆ°a tay Äỡ ta, bá» ta lÆ°á»m má»t cái rụt lại.
Ta nháºn chén nÆ°á»c, cháºm rãi uá»ng, trong lòng thầm tính toán làm sao Äá» Äá»i phó vá»i tên Äông PhÆ°Æ¡ng Thất không biết xấu há» kia.
“TrÆ°á»ng công chúa?”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất lại gá»i má»t tiếng, ta giáºt mình láºp tức bá» sặc, ho liên tục không ngừng.
“Má» NÆ°Æ¡ng ~ “
Trá»i xanh Æ¡i! Hắn Äã biết rá»i sao! Biết hết rá»i sao!
Lúc này, má»t nam tá» áo Äen vén màn lên, lạnh lùng bÆ°á»c tá»i, nói vá»i Äông PhÆ°Æ¡ng Thất: “LÄng công chúa má»i tá»nh, thân thá» chÆ°a phục há»i, ngÆ°Æ¡i Äợi thêm má»t lát rá»i hẵng há»i không Äược sao?”
Äông PhÆ°Æ¡ng Thất không cam lòng lÆ°á»m hai ngÆ°á»i trÆ°á»c mặt, nhÆ°ng vẫn vén màn Äi ra ngoài, háºm há»±c nói: “Dù gì nàng cÅ©ng không thoát khá»i lòng bàn tay ta Äâu!”
Nam tá» áo Äen cầm lấy bát nÆ°á»c rá»ng không trong tay ta, cung kính nói: “Má»i công chúa Äi nghá», tại hạ cáo lui trÆ°á»c.”
Ta gá»i lại: “Äợi Äã.”
Nam tá» áo Äen dừng chân, xoay ngÆ°á»i lại nói: “Sao?”
Ta ná» nụ cÆ°á»i chua chát, môi mím chặt.
Nam tá» áo Äen Äợi má»t lát, không nói câu gì. Hắn ngẩng Äầu, nhìn Thượng Quan LÄng ngá»i tá»±a trên thành giÆ°á»ng, vẻ mặt thản nhiên, tá»±a nhÆ° vạn sá»± trên thế gian này Äá»u không liên quan gì tá»i hắn.
“Công chúa có viá»c gì cứ trá»±c tiếp ra lá»nh cho tại hạ, tại hạ là Lôi Minh.” Lôi Minh bá»ng lá» má» hiá»u Äược, vì sao cung chủ lại thầm mến ngÆ°á»i này nhÆ° váºy.
“Hai Äứa trẻ bá» Äem Äi cùng vá»i ta vẫn khá»e chứ?”
Lôi Minh thoáng sá»ng sá»t, trả lá»i: “Äá»u khá»e. Cả hai Äá»u Äang á» trong lá»u quân y giúp viá»c.”
Ta ná» nụ cÆ°á»i, tên Äông PhÆ°Æ¡ng Thất này tháºt Äúng là không lãng phí nhân tài.
“Má»t lát tại hạ sẽ ra lá»nh cho ngÆ°á»i ÄÆ°a chúng trá» lại hầu hạ bên ngÆ°á»i công chúa.”
Lôi Minh nói xong xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i doanh trÆ°á»ng.
Ta khẽ thá» dài, thầm nghÄ©: “Äông PhÆ°Æ¡ng Thất bắt ta nhất Äá»nh là Äá» uy hiếp Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u, ta nên làm thế nào má»i có thá» không liên lụy Äến hắn Äây?”
Quan sát kỹ chung quanh, má»i thứ trong lá»u bày biá»n cá»±c kỳ ÄÆ¡n giản, nhÆ°ng vẫn có thá» nhìn ra là nÆ¡i á» của nữ tá». Ta thò chân xuá»ng giÆ°á»ng, Äứng dáºy, tay chân tuy có hÆ¡i run rẩy, nhÆ°ng miá» n cưỡng vẫn có thá» chá»ng Äỡ Äược. Vá»n mép bàn, ta cháºm rãi bÆ°á»c tá»i bàn trang Äiá»m, bên trên có má»t ít trâm cài châu hoa các loại, ta cầm lấy má»t cây trâm bạc, nhét vào trong tay áo, rá»i cẩn tháºn tìm xem còn có váºt gì dùng Äược hay không. Bá»ng nhiên, trong gÆ°Æ¡ng xuất hiá»n má»t bóng ngÆ°á»i khác, ta quay phắt ngÆ°á»i lại, lòng há»t hoảng, lẽ nào Äông PhÆ°Æ¡ng Thất thay Äá»i chủ ý muá»n trÆ°á»c tiên kết liá» u ta?
Äá»ng tác Äá»t ngá»t khiến trÆ°á»c mắt tá»i sầm, mắt thấy sắp sá»a không thá» Äứng vững, chuẩn bá» ngã xuá»ng, má»t cánh tay má»m mại vÆ°Æ¡n ra Äỡ ta lại, má»t giá»ng nói dá»u dàng nhá» nhẹ vang lên bên tai ta.
“NgÆ°Æ¡i? ! Linh Phi!”
Ta giáºt mình, sủng phi của Äông PhÆ°Æ¡ng Tấn! Bình thÆ°á»ng nàng Äá»u mặc má»t bá» y phục má»ng lá» ra ná»a ngá»±c, nhÆ°ng hôm nay lại là má»t thân y phục Äen nhánh, nếu không phải xác Äá»nh nàng là ngÆ°á»i bên phe Äông PhÆ°Æ¡ng Thất, ta thá»±c sá»± cho rằng nàng là thân thích của Bạch U thủ hạ Äông PhÆ°Æ¡ng Cá»u.
Trong lòng không khá»i hừ lạnh má»t tiếng, Äẩy cánh tay cô ta ra, bÆ°á»c tá»i bên cạnh bàn ngá»i xuá»ng.
“Linh Lung tham kiến L%2
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top