Chương 40 : Đại thần giới cổ phong.
Học xong tiết sáng , tôi cùng Hạnh Yên , Bạch Hiên và Nhật Tuệ đi ra nhà ăn trường để ăn trưa.
Đến một bàn trống , bốn người cùng ngồi xuống và bắt đầu vừa ăn vừa trò chuyện.
- Dạo này ít thấy cậu nghỉ học nhỉ ??? - Nhật Tuệ nhìn tôi nói.
- Ở không cũng chán , đi học cho nó vui thôi !!! - Tôi gắp miếng thịt lên miệng , nhàn nhạt cất lời.
Hạnh Yên nãy giờ ngồi nghịch điện thoại , đột nhiên đập tay xuống bàn , bộ mặt vô cùng hưng phấn :
- Này , này , tin hot , tin hot đây !!!
- Cái gì vậy ??? - Bạch Hiên ngồi cạnh ngó sang.
- Công ty ONE hôm nay chính thức tuyên bố phá sản , lại bị chi nhánh của tập đoàn Lãnh Gia thu mua nữa chứ !!! Không phải rất thú vị sao ??? - Hạnh Yên vừa đọc vừa cười như được mùa.
- Lãnh Y đúng là ra tay quá nhanh , quá tàn nhẫn đi !!! - Nhật Tuệ nghe thấy vậy , quay qua tôi tỏ vẻ thở dài ai oán.
- Nhanh như vậy mà đã đạp đổ một công ty rồi !!! Y Y , cậu hay thật đấy !!! - Bạch Hiên giơ ngón cái về phía tôi , ánh mắt ngưỡng mộ.
- Quá khen , quá khen !!! - Tôi chắp tay lại , tỏ vẻ khiêm tốn.
- Mà công nhận , công ty đó làm nhiều chuyện bất chính thật đấy !!! Trốn thuế tội rất lớn nha , ba của Ngọc Du bị bắt vào tù rồi , lãnh án 20 năm tù giam. - Hạnh Yên nhìn điện thoại chăm chú , chẹp miệng cảm thán đời người thế sự vô thường.
- Mục tiêu tiếp theo sẽ là Ngọc Du !!! - Tôi lấy ngón tay gõ gõ lên mặt bàn , chầm chậm nói.
- Cô ta làm quá nhiều điều xấu rồi , vào tù cũng rất đáng !!! - Bạch Hiên chống tay phải xuống mặt bàn , giơ giơ cái đũa lên nói.
- Nhưng cậu nghĩ một kẻ như cô ta sẽ dễ dàng để mình bị bắt đưa vào tù như vậy sao ??? - Nhật Tuệ nhìn tôi.
- Không tự vào , tớ sẽ đá cô ta vào !!! - Tôi nhíu mày nói lạnh.
Ba đứa kia nhìn tôi đầy vẻ thán phục , tôi không quan tâm mà tiếp tục việc ăn quan trọng của mình. Từ xa liền có tiếng gọi quen thuộc :
- Vợ !!!
Đôi đũa trên tay tôi rơi xuống khay thức ăn , cả người bất động. Doãn Kỳ , cậu ấy , cư nhiên lại dám gọi tôi như vậy ở ngay nơi đông người. Chính là muốn tôi không ló mặt ra ngoài được đây mà !!!
Doãn Kỳ cùng Thần Phong và Triệu Nhất đi lại bàn chúng tôi đang ngồi. Cậu ấy vô cùng tự nhiên chiếm chỗ của Nhật Tuệ ngay bên cạnh tôi mà ngồi xuống , Nhật Tuệ cũng không ý kiến gì mà nhường chỗ cho Doãn Kỳ.
Tôi có thể cảm nhận thấy ánh mắt ngỡ ngàng cũng như ánh mắt hình viên đạn đang lao về phía mình của các nữ sinh trong nhà ăn lúc này. Tôi thở dài đau khổ , quay qua nhìn Doãn Kỳ đang vô cùng nhàn hạ ngồi kia , nói :
- Sao lại gọi vợ lớn tiếng như thế chứ ??? Bây giờ ai cũng biết rồi kìa !!!
- Họ biết thì sao ??? Chẳng lẽ chúng ta không phải như vậy ??? - Doãn Kỳ chống tay xuống bàn , tựa đầu lên , nhìn tôi hỏi.
- Biết có bao nhiêu người đang nhìn vợ như muốn ăn tươi nuốt sống không ??? - Tôi trừng mắt lên với cậu ấy.
Doãn Kỳ nghe xong lập tức quay qua , nói lớn với tất cả mọi người có mặt trong nhà ăn :
- Ai còn nhìn vợ tôi nữa đừng trách !!!
Các sinh viên trong nhà ăn liền cúi gằm mặt vào khay đồ ăn , không dám phản kháng.
Tôi huých vào tay Doãn Kỳ một cái , cau mày nói :
- Chồng làm gì vậy ??? Chưa đủ loạn hả ???
Doãn Kỳ cười cười nhìn tôi , đưa tay lên bẹo má tôi một cái rồi nói :
- Chồng biết rồi !!! Ngoan , ăn đi !!!
Đám người cùng bàn liền bày ra bộ mặt như bị ngộ độc. Thần Phong nhìn cả bọn nói :
- Chắc chúng ta chết rồi hay sao ấy !!!
- Đúng thật ngược người khác muốn chết !!! - Triệu Nhất khinh thường nhìn tôi và Doãn Kỳ nói.
- Mình vẫn nên tập trung ăn trưa thôi !!! - Hạnh Yên vừa gắp thức ăn vừa lẩm bẩm.
Cả đám vui vẻ nói chuyện đến hết bữa trưa. Khi chuẩn bị dọn dẹp mọi thứ rồi đi thì Bạch Hiên mới chợt lên tiếng :
- À đúng rồi , hôm nay có buổi họp mặt những người mê cổ phong đó. Y Y , Nhật Tuệ , các cậu có muốn đi không ??? Tớ với Hạnh Yên đã mua sẵn bốn vé rồi. Nghe nói lần này có sự tham gia của Trình Bạch đại thần đấy !!!
- Thật à ??? Trình Bạch sẽ xuất hiện sao ??? Tớ đi , tất nhiên là phải đi rồi !!! - Nhật Tuệ ngay lập tức trở nên vô cùng phấn khích.
- Y Y , cậu có đi không ??? - Hạnh Yên nhìn tôi.
- Cũng không tệ !!! - Tôi gật gù.
Doãn Kỳ ở bên cạnh nhìn tôi , cúi xuống hỏi :
- Vợ định đi đâu à ???
- Ừ , mấy đứa này rủ đến buổi họp mặt fan cổ phong. Hôm nay chắc vợ sẽ về muộn !!! - Tôi nhìn lên cậu ấy.
Doãn Kỳ mím môi như suy nghĩ rồi đột nhiên xoa đầu tôi , cười nói :
- Vậy nhớ phải về sớm đấy !!! Xong thì gọi chồng tới đón !!!
- Ừ , vợ biết rồi !!! - Tôi kéo tay Doãn Kỳ ra khỏi đầu mình , nắm lấy tay cậu ấy gật đầu.
- Vậy chồng đi trước đây , chiều nay chồng có tiết rồi !!! Nhớ phải gọi đấy nhé !!! - Doãn Kỳ vuốt má tôi một cái rồi quay đi.
Tôi nhìn theo bóng cậu ấy đi , khóe môi gợn lên một nụ cười. Nhật Tuệ ở bên bĩu môi nhìn tôi :
- Xem đứa có chồng rồi kìa , cái mặt nhìn phởn chết đi được !!!
- Ghen tỵ thì nhanh kết hôn đi !!! - Tôi liếc mắt qua đáp.
- Chị đây chỉ chưa thích thôi nhé !!! - Nhật Tuệ cao ngạo hếch mặt lên.
Tôi cười cười , quay sang hỏi Bạch Hiên :
- Vậy mấy giờ mình đi ???
- Để xem nào , buổi giao lưu đó bắt đầu từ ba giờ chiều. Bây giờ còn sớm lắm !!! - Bạch Hiên nhìn đồng hồ trên tay nói.
- Nhưng mà chỗ đó cũng khá xa chỗ mình đấy , đi từ giờ luôn cũng được !!! - Hạnh Yên xen vào.
- Vậy đi xe của tớ đi !!! - Nhật Tuệ nói.
Vậy là bốn đứa cùng đi đến hội trường tổ chức. Ba đứa kia có vẻ rất háo hức vì sắp được gặp đại thần Trình Bạch , còn tôi liền nhắm mắt đi ngủ.
Trình Bạch đối với những ai mê nhạc cổ phong Trung Quốc đều được xem như là đại thần. Anh ta là người Trung lai Việt , nửa dòng máu trong anh ta là của người Việt Nam nên anh ta có thể nói Tiếng Việt rất thành thục. Trình Bạch có giọng hát rất hay , trầm trầm , ấm áp dễ nghe. Anh ta vừa hát cổ phong vừa nói truyền thanh rất tốt. Được gọi là đại thần giới cổ phong. Chỉ cần nghe Trình Bạch hát hay đọc truyền thanh một lần , có thể sẽ làm người đó trở thành một tín đồ âm thanh.
Tôi cũng rất thích giọng hát của Trình Bạch nhưng không hâm mộ anh ta như ba người kia , vì vậy không hứng thú cho lắm. Chớt mắt đã ngủ say.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top