Chap 7

Há há mặc kệ Hun Han,mặc kệ Chan Baek. Chap này Au sẽ viết về KrisTao của Au * cười thô bỉ*

Câu chuyện này xảy ra vào 6 năm sau

Tại một võ đường ở khu lưng chừng núi,cảnh đẹp tuyệt vời,hoa đào rơi lả tả rất chi là thơ mộng nhưng….hiện tại nó đang được bao trùm bởi một bầu không khí rất chi là nặng nề

-Tao nói rồi,tiểu tử kia.Mày có chịu nối nghiệp của ông không?

-Không.Ba có thấy ba đang ép buộc một thiên tài như con không?

-Thiên tài cái đệch – Ông Huang la ầm ĩ lên – Nhà chúng ta lâu nay nổi tiếng trong giới võ thuật,biết bao -nhiêu người ngưỡng mộ….Vậy mà mày nghĩ sao mà đòi đi làm ở cái công ty …gì đó,không chịu kế nghiệp ông

-Rồi sao nào? – Khuôn mặt của Tao bừng bừng sát khí.Người ngoài rất sợ ba của hắn nhưng hắn không hề run sợ trước khí thế của ba hắn,đứng thẳng nói – Mấy cái võ thuật này của ba có ăn được không? Suốt ngày bắt tui luyện công,thi đấu này nọ….Tay tui đầy vết chai rồi này.Sao ba không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết vậy

Ông Huang ném cái gậy trong tay về phía Tao:

-Thương hoa tiếc ngọc gì cái loại như mày.Thằng ranh con!Uổng công ông từ lúc mày nứt mắt đã cung phụng mày như lão phật gia,dụng đao khai thương,võ thuật nhu đạo,kung fu trong người,không phải ông mày dạy mày hết à? Mày lại….Thằng mất nết,Xiu Min buông tao ra…..Tao phải dạy cho nó một bài học,tao phải bóp chết cái thằng ranh con không biết trời cao đất dày này!

-Ba à,dù sao thì nó cũng là người trưởng thành rồi,đánh nó cũng được gì đâu.Ba bình tĩnh đi,bây giờ chưa chắc ba đã đánh lại nó,ba có nhớ người dạy võ cho nó là ai không? – Xiu Min vừa ngăn cản lão cha đang kích động vừa trợn mắt nhìn thằng em không biết trời cao đất dày nhìn lão cha đang tức giận

Mặc dù chí hướng bất đồng nhưng tính tình của Tao không phải được thừa hưởng từ lão cha của mình thì từ ai vô đây nữa

Đối mặt với trận lôi đình của ba mình,Tao khẽ nhếch môi :

-Min hyung,cậu đừng ngăn cản ba nữa.Ba càng tức giận thì càng mau già thôi,kệ đi

Giọt nước làm tràn ly….Ông Huang nhất thời nổ tung,tất cả máu như dồn lên cả đỉnh đầu.Nếu không phải bị thằng con cả Xiu Min ngăn cản thì ông đã sớm vọt đến phang gậy tới tấp vô thằng nhãi con này!

-Mày là thằng bất hiếu! Đã làm sai lại còn không dập đầu nhận lỗi! Tao phải thay liệt tổ liệt tông dung gia pháp trừng phạt mày!

-Tôi làm gì sai chứ,ông nói đi.Khó khăn lắm tôi mới xin vô được công ty đó không? Cả ngàn người mới chọn được mười người đấy.Mất mớ gì tôi phải kế nghiệp ông quản lý cái võ đường vớ vẩn này,ai quy định?

-Ba mày quy định! – Ông Huang gầm lên – Mẹ mày chứ,tốt đẹp quá,hổ phụ sinh cẩu tử,tại sao tao lại sinh ra thằng con mất dạy như mày chứ.

Liếc qua thấy sắc mặt Tao trầm xuống,Xiu Min vội vàng chen vào hòa giải:

-Ba ơi ba bình tĩnh một chút đi,càng nói càng bực thôi.Em nó có chí hướng của nó mà ..biết đâu sau này nó làm rạng rỡ dòng họ nhà chúng ta thì sao………….

-Chí hướng cái đầu nó – Ông Huang một câu cũng không thèm nghe,hung tợn nhìn thằng con ngỗ nghịch

Tao cười lạnh : – Ba nói đủ chưa?

-Vẫn chưa đủ?

-Đủ rồi ! – Tao gầm nhẹ nhưng cũng đủ làm đèn thủy tinh trên trần nhà rung lên làm ngay cả ông Huang cũng giật mình không dám nói them tiếng nào.

-Ba nghe đây! – Tao nói như đinh đóng cột- Tôi là con của ba chứ không phải con rối của ba,đây là ước mơ của tôi,ba ủng hộ cũng được,không ủng hộ cũng không sao,tôi cứ làm! Tôi chắc chắn với ba! Hết!

-Cái thằng ranh con mày …mày dám – Miệng ông Huang co giật không ngừng

-Còn nữa,từ hôm nay tôi dọn ra ngoài ở riêng

-Cái gì? – Cả ông Huang và Xiu Min đều thốt lên kinh ngạc

-Tao à,em bình tĩnh chút được không? Trong nhà cãi nhau là chuyện bình thường em không cần phải kích động như vậy chứ?

-Ai…ai cho phép mày dọn ra ngoài – Ông Huang tiến lên hai bước,tay nắm chặt lại thành quyền – Tao không cho phép mày rời khỏi cái nhà này!

-Ba à,ba quản tôi hai mấy năm nay chưa đủ sao. Hôm nay tôi chỉ báo trước cho ba thôi,tôi đi đây

Ông Huang lặng người đi ,đột nhiên nhảy dựng lên:

-Mày biến đi,cứ đến cái công ty chết tiệt đó đi.Không chừng có ngày mày bị đuổi việc rồi tới đây khóc lóc năn nỉ tao….Nói không chừng……Này! Thằng mất dạy! Mày đi đâu đấy? Đứng lại cho tao!

Tao bước đi không chút do dự,căn bản không hề có ý định quay lại

-Ba à,con nói rồi đừng có làm ầm lên nữa.Ba làm em nó tức chết bỏ đi rồi kìa – Xiu Min bó tay lắc đầu nói

Ông Huang không bỏ ý định đuổi theo ra ngoài cửa thì thấy Tao đã khởi động xe bỏ đi.Ông đứng ngay lan can hét ầm ĩ:

-Thằng chết bầm! Đừng nói là ba mày không cho mày cơ hội,sau này có gì….Này thằng bất hiếu! Mày quay lại cho tao có nghe thấy không hả?Mày có tin là tao tới công ty mày làm loạn không hả?

Két………

Tao đang chuẩn bị quanh xa ra đường cái đột nhiên giẫm phanh xe dừng lại,quay đầu nhìn ông Huang khói bốc đầy đầu trên khuôn mặt già nua theo thời gian

-Ba à,nếu ba dám làm loạn,tôi thề tôi không về lại căn nhà này nữa – Tao nghiêm nghị nói,thanh âm nguy hiểm,tràn ngập cảnh cáo.Sau đó cậu khởi động xe chạy tiếp

Ông Huang sửng sốt một lúc trong bụng không ngừng chửi ầm lên:

-Thằng mất dạy,mày là con mà dám dọa ba mày.Đúng là con của ông ,rất có khí chất để nối nghiệp ông…..Thằng bất hiếu…..!

Xe chạy tốc độ kinh người trên đường lao như bay trên đường.Tao dùng sức dẫm chân ga,máu nóng dồn lên đỉnh đầu.Cậu giả vờ không để ý đến những lời ba nói nhưng thật ra cậu rất để ý tới nó .Từ khi sinh ra cậu đã được sắp đặt để nối dõi võ đường,áp lực nặng nề.Ba không nên tùy ý sắp xếp cuộc sống cậu,tại sao không ủng hộ cậu như ba mẹ của Baek Hyun chứ.Đáng ghét !

Tâm tình không tốt ,thật sự lúc này cậu rất muốn trút nổi tức giận của mình vô cái gì đó.Cậu quay xe đi về hướng nhà của Baek Hyun

-Baek à,cậu có ở nhà không? Mình đang đứng trước nhà cậu đây.Mình mới cãi nhau với ba mình,giờ mình dọn qua nhà cậu ở luôn đây!

-Hả? Cãi nhau…..Bỏ nhà đi! Cậu đúng là thằng bất hiếu mà.Thôi được rồi,giờ mình đang có việc trong công ty chưa về nhà được.Giờ cậu đi mua đồ ăn đi,tí hồi mình về nhà chúng ta sẽ ăn mừng việc cậu đã được tự do hahaha.Thôi sếp tới rồi,mình làm việc tiếp đây.

-Ok.Vậy đi

Nhìn vô kim xăng chỉ vô vạch đỏ,Tao hét lên:

-Mẹ kiếp,xe hết xăng.Thôi đi bộ vậy,coi như là stress đi.

Trên đường đi đến siêu thị,Tao đột nhiên nghe tiếng :
-Cướp …..cướp….Bắt hắn lại,hắn cướp giỏ xách của tôi

Máu anh hùng nổi lên,Tao ngẩng mặt lên thì thấy tên trộm đang cầm giỏ xách đi về phía cậu.Chỉ bằng một cước ,cậu đã cho hắn nằm đo đất.Sau đó Tao cầm giỏ sách trên tay tên trộm hí hửng đưa cho người phụ nữ:

-Của bác đây ạ.Bác có sao không?

-À cậu gì đó ơi,hình như cậu nhầm người rồi.*Chỉ chỉ* Cậu này giúp tôi giật lại túi sách mà,không phải tên cướp đâu – Vừa đỡ cái người đang nằm đo đất dậy,người phụ nữ vừa nói

-Hả? Bác nói cái gì…- Tao bối rối nhìn sang người thanh niên đang từ từ đứng dậy,phẫn nộ nhìn cậu

-Nhìn tôi giống ăn cướp lắm hả? – Phủi phủi đám bụi trên người,người thanh niên đó nói

-Không…..Tôi xin lỗi.Tôi có thể bồi thường cho anh được không? – Tao bối rối nói

-Không cần,cứ coi như là tôi xui xẻo đi – Nói rồi cậu thanh niên đó bỏ đi trong sự phẫn nộ của bạn Tao

-Tưởng mình ngon lắm sao,xin lỗi rồi mà còn bày đặt chảnh.Anh đây không thèm chấp anh đây đi mua
đồ ăn

Trong siêu thị :

-Mẹ kiếp,ngày gì mà xui xẻo thế nhỉ.Tính tiền thôi cũng lâu nữa – Tao vừa xách đống đồ ăn vừa chửi rủa – Cậu nhìn lên phía trước thì thấy người thanh niên hồi nãy cũng đang chờ để tính tiền.Để trả thù vụ hồi nãy,Tao đưa tay lên chỗ người phụ nữ đang đứng trước cậu thanh niên ….*Bốp* Cậu vỗ mông người phụ nữ đó.Theo quán tính người phụ nữ đó quay lại tát thẳng vô mặt người thanh niên:

-Đồ quỷ râu xanh,thấy tôi xinh đẹp (Au: Xỉu) rồi giở trò à.Nhìn mặt cũng đẹp trai đàng hoàng lắm ai ngờ……..bla bla

Sau khi bị chửi và ăn một cái tát oan,cậu thanh niên đó chỉ quay lại nhìn Tao đầy phẫn nộ nói:

-Cậu được lắm,dám giở trò bỉ ổi đó ra với tôi.Tôi – Kris,nhất định sẽ không để cậu được yên đâu – Nói rồi Kris giật lấy túi hàng bỏ đi

-Còn tên tiểu nhân Tao chỉ nhướng mày lên nói: Để coi,anh làm gì được tôi.Ai bảo anh chửi tôi.
End Chap 7

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: