Bắt đầu công việc mới với linh hồn tội lỗi
Cuộc đời con người là những chuyến hành trình dài và trên những chuyến hành trình đó con người sẽ gặp nhiều người khác nhau và có lẽ những người đó sẽ thay đổi cuộc đời của họ. Tôi đã từng là một thằng chẳng ra gì và luôn chán nản cuộc sống này. Tôi đã từng nghĩ cuộc đời của tôi sẽ không bao giờ thay đổi nhưng nó thật sự đã thay đổi từ khi tôi gặp cô ấy. Cuộc gặp gỡ ấy tưởng chừng như chỉ có trong phim thôi nhưng nó thực sự đã xảy ra với tôi. Cô ấy là một linh hồn tội lỗi nhưng cô đã thay đổi cuộc đời của tôi.
Công việc này nói là rất tồi tệ cũng không phải là nói quá vì tôi có thể gọi đi bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu. Công việc này không những không được nhận tiền lương, không có ngày nghỉ, không nhận được tiền làm thêm và thậm chí còn phải bỏ tiền của mình ra nữa và nội dung của nó nghe cũng rất vô lí đó là giúp linh hồn tội lỗi đó nhớ lại tội lỗi của mình để được quay trở lại vòng luân hồi.
Dẫu vậy! Dù rất phi lí và bất công như thế nhưng tôi đã rất vui vì được gặp cô ấy. Cùng chứng kiến những câu chuyện vui, buồn của những linh hồn. Cùng nhau thực hiện những điều còn lưu luyến của những linh hồn và chứng kiến cảnh họ biến mất trước mắt mình. Tôi nhìn qua ô cửa trong căn phòng đầy kỉ niệm ấy và lật lại từng trang kí ức của mình.
Chẳc hẳn ai đang sống cũng đều rất hạnh phúc và rất yêu quý cuộc sống này nhưng tôi thì không. Tôi căm ghét cuộc sống này! Tôi còn chẳng mong hạnh phúc sẽ trở lại với mình nữa. Tôi chẳng mong nữa!Bây giờ, tôi không biết tôi nên sống sao nữa, tôi đã không còn một chút hi vọng nào về cuộc sống này rồi, nó bất công và chính nó đã cướp đi mọi thứ của tôi. Bạn bè và cả gia đình của tôi. Nó đã lấy đi tất cả! Tôi bây giờ chẳng khác gì một kẻ đã chết nhưng tôi vẫn phải sống vì bản thân tôi bắt buộc như thế.
Tôi không còn đi học nữa vì tiền lương không cho phép như thế, mỗi ngày tôi làm đến rã người và tối về ngủ để hồi phục sức. Cuộc sống tẻ nhạt của tôi cứ trôi qua như thế. Mà cũng tốt thôi, tôi không muốn kết bạn nữa. Cứ thế này sống được rồi! Cô đơn và trống vắng tôi đã quen rồi vì tôi sợ. Sợ lắm! Tôi sợ phải chứng kiến cảnh một ai đó rời xa mình nữa! Tôi cũng không có bạn gái mặc dù đã 18 tuổi rồi. Thật là! Tôi đúng là ngu mà! Mình đã chết thì cần gì một cô bạn chứ. À thôi bây giờ cũng gần đến giờ đi làm rồi. Dậy thôi! Tôi ngồi dậy và như thường ngày tôi vệ sinh và thay đồ đi làm.
Vì làm phục vụ cho một quán ăn nên mỗi ngày tôi đều diện lên bộ đồ phục vụ. Ngày nào tôi cũng tự khen mình ngầu và tôi cũng lấy sở thích tẻ nhạt ấy làm niềm vui cho mình. Tôi mở cửa và leo lên chiếc xe đạp như mọi ngày. Bầu trời hôm nay cũng thật đẹp, tôi cứ thế và chạy đến chỗ làm.
Sau khi đến chỗ làm, tôi nói " Xin chào quý khách ạ", " Qúy khách dùng gì ạ", " Cám ơn rất nhiều ạ" như mọi ngày và một ngày làm việc vất vả lại trôi qua. Tôi dùng chiếc xe đạp lúc sáng để chạy về, chạy về đến nhà thì tôi đã rã hết người rồi. Tôi đi lên phòng của mình thật nhanh để có một giấc ngủ thật ngon vì giờ tôi cũng không ăn tối nổi nữa. Cầm lấy tay nắm và mở cửa ra.
_ Từ nay tôi sẽ giao cho cậu chăm sóc linh hồn tội lỗi này cậu Kaze Hikaru với tư cách là một thần chết!
Vừa mở cửa ra thì tôi đã thấy một tên bệnh hoạn cười mỉm và quăng vô mặt tôi câu đấy. Tôi đứng hình một lúc lâu,mồ hôi cũng đổ đôi chút bởi vì tên bệnh hoạn vừa thốt lên câu đó, tôi nhìn hắn với gương mặt khó coi. Hắn ta nhìn không khác gì người bình thường nếu không muốn nói thẳng ra là nhìn chẳng có gì đặc biệt hết. Anh ta cao hơn tôi , ăn mặc khá bảnh bao và nhìn cũng khá đẹp trai nữa.
_ Hả! Anh có bị điên không?
_ Cậu ngạc nhiên cũng phải thôi vì tôi không phải là con người như cậu
Với vẻ mặt khó coi tôi vẫn nhìn anh ta, mi mắt giật giật. " Không lẽ đẹp trai như thế mà bị khùng hả ta!" Tôi tự hỏi
_ Xin tự giới thiệu với cậu tôi là một thiên sứ và đây là một linh hồn đã phạm phải trọng tội không thể quay lại vòng luân hồi.
Tôi đơ mắt nhìn cô gái đang đứng kế bên anh ta. Vì lúc nãy tôi không thấy cô ấy.Cô ấy ở đây từ lúc nào vậy!
_ Như cậu biết đó. Con người các cậu luôn phạm phải những tội không thể tha thứ được. Khiến tôi và sếp tôi cứ phải xem xét để xử tội các cậu. Mệt lắm đó cậu biết không? Tại sao các cậu không làm những việc nhìn cho dễ suy xét hơn hả? Nếu các cậu làm vậy thì các cậu sẽ được hưởng nhiều điều tốt hơn rồi. Nếu các cậu làm nhiều điều tốt hơn thì cái cuộc sống ở cõi trần gian này sẽ......
Anh ta cứ liên tục than vãn về con người và nói liên thanh khóa học về con người, tội lỗi của họ còn tôi chỉ ngơ ngác nhìn anh ta, cười nửa miệng với mi mắt đang giật giật vì không biết chuyện quái gì đang diễn ra. Tôi không thể nào mà bình thản mà nói câu " Ừm vậy hả" được vì cứ thử nghĩ mà xem vào một ngày đẹp trời nọ các bạn về nhà nhưng khi vừa mở cửa ra thì gặp một thằng ất ơ nào đó quăng cho bạn một câu như thế thì các bạn sẽ làm thế nào. Chưa kể ra là cái thằng đẹp trai ấy nói mình là một thiên sứ và nói liên thanh khóa học về con người nữa thì sao mà có thể bình thãn với cái sự việc bất ngờ một cách khó tin như thế. Và đi cùng anh ta là một cô gái kì lạ xuất hiện một cách bất ngờ như thế nữa.
" Chắc hôm nay mình mệt quá nên nằm mơ thôi! " Tôi lấy hai bàn tay vỗ má thật mạnh và lắc đầu qua lại cho tỉnh táo lại. Chắc do mệt quá nên ảo giác thôi!
_ Thôi quay trở lại chủ đề chính nè. Cậu có chấp nhận làm công việc này không?
_ Thôi dẹp đi. Tôi nghĩ anh nên quay trở lại bệnh viện tâm thần được rồi đó-Tôi quay lưng lại
_ Thôi mà! Thôi mà! Tôi xin lỗi mà!Vậy nếu tôi nói.... Nếu cậu giúp cô gái này quay trở lại vòng luân hồi thì cậu sẽ được một điều ước thì cậu có chấp nhận không
Tôi dừng lại bởi câu nói ấy. Một điều ước sao? Tôi có nên làm không? Công việc này đáng nghi thật mà. Nếu tôi chấp nhận không chừng họ sẽ dụ dỗ tôi làm những chuyện kì lạ hay lôi tôi vào tệ nạn xã hội thì lúc đó thật khó xử mà nhưng khi nghe vậy tôi cũng rất tò mò về nội dung của công việc ấy .
_ Nè. Anh nói anh là một thiên sứ đúng không?
_ Đúng vậy tôi là một trợ thủ đắc lực của sếp đấy!- Anh ta vỗ ngực tự hào
_ Vậy anh có cách nào chứng minh không?
_ Hừm.... Chứng minh à? Vậy tôi cho cậu bay lên nhé!- Anh ta cười nhắm mắt trông rất đáng sợ.
Tự dưng lúc này tôi thấy cơ thể mình bị nhấc bỗng lên. Tôi có thể cảm nhận được cơ thể mình nhẹ đến lạ thường và cái cảm giác sợ hãi khi đôi bàn chân không còn tiếp xúc với mặt đất nữa
_ Ơ.... Ơ! Tôi biết lỗi rồi! Anh đúng là thiên sứ rồi! Anh thả tôi xuống đi mà!
_ Cậu biết vậy là tốt
Sau đó tôi được hạ xuống đất một cách an toàn.
_ Thế nội dung công việc đó ra sao?
_ Đơn giản lắm. Cậu chỉ cần giúp cô gái này nhớ ra tội lỗi của mình và siêu thoát là được rồi.
_ Vậy tiền lương thì sao? Tôi được trả bao nhiêu một giờ ?
_ Không có
_ Hả! Thế còn ngày nghỉ!
_ Không nhé. Cậu nên chuẩn bị tinh thần đi vì cậu sẽ bị gọi đi bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu.
_ Thế còn tiền thưởng hay làm thêm thì sao!
_ Không luôn nhé
_ Tiền đi lại và ăn uống thì thế nào!
_ Dĩ nhiên là không rồi! Mấy cái đó cậu tự trả đi
_ Này. Anh đang đùa tôi phải không!
_ Không tất cả đều là sự thật. Một thiên sứ như tôi sao có thể lừa một con người như cậu được chứ. Chúc hai người thành công nhé! Địa chỉ hay thông tin về linh hồn cần được thực hiện mong muốn thì tôi sẽ gửi sau. Chào nhé! Tôi có việc bận rồi
_ Này chờ đã!
Khi tôi chưa kịp làm gì thì anh ta đã biến mất như chưa từng có ở đó. Tôi thở dài rồi gục mặt xuống.
_ Chào cậu, tôi là Kata Yuki rất vui được biết cậu.
Cô gái niềm nở đưa tay mình ra và cười. Thấy vậy tôi cũng đưa tay mình ra và bắt lấy tay cô ấy. Sau khi bắt xong tôi thấy có gì đó không đúng lắm và khi biết được điều không đúng ấy tôi rút tay ra và la "A " một cái . Cô gái ấy nhìn tôi với vẻ mặt ngơ ngác
Với giọng run run khi biết được điều không đúng ấy tôi hỏi
_ Sao cậu .....Cậu có thể chạm vào tôi vậy!
_ À đúng rồi nhỉ. Anh thiên sứ ấy bất cẩn quá mà quên giải thích chuyện này với cậu. Thật ra là người được chọn nên cậu có thể tương tác được với chúng tôi đấy!
_ Vậy à....Vậy điều cậu muốn thực hiện nhất là gì nói ra đi tôi sẽ thực hiện nó
_ Tôi không nhớ nữa
_ Hả! Vậy là phiền phức rồi đây
_ Xin lỗi nha từ lúc tôi vừa mở mắt ra nhìn thì cậu thiên sứ ấy đã nói tôi là một linh hồn tội lỗi không thể quay lại vòng luân hồi nhưng được ban cho cơ hội tái thử thách rồi nên là tôi không nhớ gì cả.
_ Tôi không biết khi còn sống mình là người như thế nào?Mình có giúp được gì cho người khác không? Và mình đã gây nên tội gì để rồi bị như thế này nữa?
Cô ấy cúi mặt xuống buồn bã nói như thế. Thấy vậy nên tôi cũng ngại và quay mặt sang một bên. Tôi không biết nói gì cho hợp với hoàn cảnh hiện tại nữa. Không biết nói gì để phá tan bầu không khí yên tĩnh lúc này đây.
_ Rắc rối quá nhỉ?Vậy không còn cách nào khác rồi... Tôi sẽ giúp cậu vậy
Tôi thấy cô đi lại gần tôi và đưa đôi mắt hiếu kì lên nhìn tôi chăm chú
_ Thật không! Vậy cám ơn cậu nhiều nhé!
Tôi đỏ mặt và không dám nhìn vào cô ấy nữa
_ Thật...thật mà nên cậu đừng đứng sát như thế! Nó làm tôi thấy khó xử lắm!
_ Hì hì được thôi
_ Đi ngủ thôi, tôi mệt rồi.....
Tôi đi lại tủ và lấy mền gối trải ra dưới đất.
_ Cậu làm gì vậy! Đây là nhà cậu mà! Tôi ngủ dưới đất được mà!
_ Không sao đâu cậu nằm trên giường đi. Dù sao tôi cũng quen nằm ngủ như thế rồi
_ Nhưng mà....
_ Vậy nha tôi ngủ trước đây. Ngủ ngon nhé!
Tôi nằm xuống, kéo chăn lên và nhắm mắt lại còn cô gái linh hồn ấy thì tôi không biết. Sắp đến chắc sẽ là một chuỗi ngày phiền phức đây
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top