Chap 13: Giận dỗi vô cớ?

Đã 1 tuần trôi qua kể từ sau trận bóng ấy, chân tôi cũng đã đỡ hơn nhưng đi lại vẫn hơi khó khăn, cần phải có người dìu và đương nhiên, người đó không ai khác chính là em gấu trắng.

 - Tay, anh làm gì mà cứ nhảy lò cò quanh phòng vậy? Anh cần gì thì nói với em, em lấy cho.

 - Anh tìm điện thoại, sáng giờ không thấy đâu.

 - Anh ngồi xuống đi, để em nháy máy.

Tiếng chuông điện thoại nghe rất rõ, chỉ ở đâu đó trong căn phòng này.

 - Này Tay hậu đậu, anh làm gì mà điện thoại rơi ở ngoài ban công vậy hả?

 - Hehe chắc hôm qua nói chuyện với thằng Off xong để luôn ngoài đó.

 - Hết nói nổi mà. Chiều nay anh có tiết không?

 - Hình như là không.

 - Anh không nhớ lịch học luôn hả? 

 - Em nghĩ anh nhớ nổi không?

 - Ờ ha, em quên mất là anh có trí nhớ như mấy cụ già U80.

 - New! 

 - Ahihi em nói đúng mà. Này chiều nay anh có 1 tiết lúc 2h15'.

 - Vậy hả, cứ tưởng nay được nghỉ chứ. Chán thế, lại phải lết đến trường.

 - Mau thay quần áo rồi đi, 2h kém rồi. Chiều nay em không có tiết nhưng em sẽ đến trường cùng anh.

 - Không cần đâu mà.

 - Cấm cãi. Nhanh lên em đợi.

Haizz mọi người thấy không, chả biết ai mới là đàn anh nữa. Từ lúc tôi bị chấn thương đến giờ, em theo sát tôi 24/24 luôn, tôi đi đâu em cũng đi cùng, em không có tiết ở trường nhưng vẫn đi cùng tôi, trong lúc đợi tôi học thì em ngồi ở thư viện trường để làm bài tập.

................................................................................................................

Cuộc trò chuyện điện thoại:

 - Alo.

 - Tay, anh học xong chưa?

 - Ừ anh vừa xong.

 - Ngồi yên trong lớp, đợi chút em lên liền, cấm đi lại lung tung đấy.

 - Rồi rồi.

.................................................................................................................

 - Đi thôi.

 - Giờ lại về kí túc xá à? Chán lắm, hay đi chơi đi?

 - Đi đâu? Chân anh vẫn chưa lành đi đâu mà đi.

 - Nhưng mà...

Chưa nói hết câu, từ đằng sau tôi nghe thấy một giọng nói mà tôi ghét cay ghét đắng, phải đó là thằng Kai.

 - Hey New!

 - Kai?

 - A chào anh Tay. 

 -...........

 - À, em xin lỗi, chân anh đã đỡ chưa ạ?

 - Nhờ phước cậu mà 1 tuần rồi tôi vẫn chưa đi được. 

 - Em chỉ vô tình thôi mà, anh cũng đã phạt em rồi còn gì? New, cậu rảnh không? Mình có 2 vé xem phim, muốn......

 - New không rảnh. 

 - Em hỏi New mà có hỏi anh đâu? 

 - Xin lỗi cậu tôi không rảnh.

 - Vậy à... tiếc nhỉ.

 - Bọn tôi còn có việc, xin phép đi trước.

Không để cậu ta trả lời, tôi quàng tay qua vai em, ý muốn nói mau đi thôi.

Xuống đến nhà để xe:

 - Sao nãy anh trả lời hộ em vậy? Chiều nay em rảnh mà?

 - Em cũng bảo em không rảnh còn gì?

 - Thì tại anh bảo em không rảnh nên em cũng phải nói thế chứ.

 - Vậy là em muốn đi xem phim với nó đúng không? Được, em cứ đi đi, anh không phải trẻ con mà lúc nào cũng cần em kè kè bên cạnh chăm sóc, anh tự lo được, còn nó vẫn đang đứng đợi ở hành lang kia kìa, nhanh lên không nó đi bây giờ.

Nói xong, tôi chui thẳng vào xe, không cả nhìn mặt em. Tôi cảm thấy rất khó chịu khi thấy em ở gần thằng nhóc kia, tôi ghen đấy.

Tôi thấy em đứng chần chừ ngoài đó một lúc, nhưng rồi cũng quyết định lên xe về cùng tôi. Chẳng hiểu sao tôi lại thấy vui vui trong lòng, chắc là do em chọn đi với tôi chứ không phải thằng nhóc Kai. Nhưng mà nói gì thì nói, tôi vẫn còn giận em, bởi vì em làm tôi ghen. Cũng vì cái tính trẻ con ấy mà chúng tôi thường xuyên cãi nhau, nhưng chưa hết nửa ngày lại làm hòa ngay. Vậy mà từ lúc về đến kí túc xá, em chả nói với tôi câu gì. Vì thường ngày dỗi nhau toàn là em đến làm hòa dù ai đúng ai sai đi nữa, thế mà hôm nay em lại im lặng, nhưng mà tôi cũng chẳng vừa, cũng chơi trò im lặng.

Sáng hôm sau....

 - TAY TAWANNNNNN!

Tôi giật mình tỉnh dậy vì tiếng hét, nhưng không phải của em mà là của thằng Off.

 - Mới sáng sớm qua phòng tao làm cái mẹ gì? Lại còn hét ầm lên nữa.

 - Ờ không có gì, sáng nay được nghỉ, qua hỏi mày xem nghĩ ra mua quà gì để tỏ tình chưa.

 - Chưa. Mà New đâu rồi?

 - Đi học rồi, sáng nay nhóc New gọi tao sang với mày, mày cần gì thì giúp. Em nó nài nỉ lắm tao mới sang đấy. 

 - Sao em ấy không gọi tao dậy? Mọi hôm dù tao có tiết hay không ẻm vẫn gọi dậy mà?

 - Ai biết. Qua lại gây nhau gì à?

 - Không... À có.

 - Chuyện gì? Sao bọn mày không lúc nào là không có chuyện nhể?

 - Thì chiều qua lúc tan học ấy, bọn tao đang không biết là nên về kí túc xá hay đi chơi thì tự dưng thằng Kai xuất hiện, nó mời New đi xem phim, tao bảo ẻm không rảnh. Xong đến lúc xuống nhà xe, ẻm hỏi tao sao khi nãy bảo không rảnh trong khi em có rảnh, tao chỉ bảo là nếu em muốn đi thì đi đi, tao không phải trẻ con mà lúc nào cũng cần ẻm phải theo sát 24/24 rồi tao bỏ lên xe trước. Mỗi thế thôi mà từ hôm qua đến giờ ẻm cứ im im chả nói gì với tao.

 - Và mày cũng im luôn?

 - Thì chả thế. 

 - Ôi bạn tôi. Mày có thấy mày sai lè ra không hả?

 - Tao sai chỗ nào?

 - Thế tao hỏi, mày với em nó đã là gì của nhau chưa? 

 - Chưa...

 - Vậy thì mày có quyền gì nói những lời như vậy với nhóc New chứ.

 - Tao... tao chỉ...

 - Mày chỉ đang ghen?

 - Ờ tao ghen. Nhưng mà tao cũng bảo nếu muốn đi thì ẻm cứ đi còn gì, có cấm đâu.

 - Haizzz chắc tao đập đầu chết quá. Em nó lo cho mày mà mày lại nói thế, thử nghĩ xem, nếu là mày thì mày cảm thấy thế nào?

 - Tao...

 - Lần này hết cãi rồi nhá. Chiều tối em nó về thì lựa lời mà xin lỗi đi.

 - Này Off, tao nghĩ kĩ rồi. Không thể đợi đến sinh nhật tao được nữa, tao sẽ tỏ tình ngay tối nay.

 - HẢ!!? Mày bị điên à???

 - Tao nói thật. Giờ mày gọi cả hội về đây giúp tao trang trí phòng, đơn giản thôi vì New không thích cầu kì màu mè.

 - Vậy mày định tỏ tình bằng cái gì?

 - Bánh ngọt.

 - Wtf? Mày đúng dị luôn Tay. Ai đời lại tỏ tình bằng bánh ngọt.

 - Kệ tao. Mau gọi tụi nó về đây đi.

 - Ờ ờ, giờ chắc mỗi Singto với Krist rảnh thôi, Gun của tao hôm nay đến trường có việc, trưa mới về.

Bàn với thằng Off xong, tôi cũng đi thay quần áo rồi chờ bọn kia về để lên kế hoạch chi tiết hơn. Tôi không thể đợi thêm được nữa, New sẽ là của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top