Chương 45

Chương 45: Bất ngờ gặp phải biến thái

Hai ông bạn già nói chuyện qua điện thoại quên cả thời gian. Đến khi nhìn đồng hồ điểm hơn mười một giờ hai ông mới ngậm ngùi tạm biệt nhau.

Ông Thắng đưa điện thoại cho Linh,  sau khi nói chuyện với bạn xong dường như ông rất vui.

- Cảm ơn con. Cảm ơn vì các con đã gặp gỡ và là một nửa của nhau. Là chúng ta có duyên. - Ông nói, hàm ý mang đầy sự biết ơn.

- Dạ vâng, con cũng rất vui vì thấy hai ông được hội ngộ. - Linh vui vẻ đáp lại. Hiếm lắm cô cũng mới thấy ông nội mình vui đến vậy, còn khiến ông nội Việt nhìn mình với ánh mắt rất hài lòng.

Coi như ngày hôm nay rất tuyệt vời, mọi lo lắng ban đầu đã không còn nữa.

- Cũng muộn quá rồi! Hai con mau về đi. Ông cũng phải đi nghỉ đây.

Việt và Linh chào tạm biệt ông nội, xin phép ra về.

Đoạn đường lúc đi lác đác vài người. Còn bây giờ vắng vẻ, có chút rợn rợn.

Hai người sánh vai cùng bước, một cao một thấp. Việt lại chủ động nắm tay Linh. Có anh đi cùng, dù đoạn đường vắng thế nào cô cũng không cảm thấy sợ chút nào.

Bạn trai cô chính là quân nhân nha!

Thấy cô nàng đi bên cạnh gương mặt vui vẻ, khuôn miệng nhỏ lại đang cười rất tươi, hai mắt anh cứ dán chặt lên cô.

Cô gái này thật là, anh càng ngày càng bị mê hoặc mất rồi!

- Đang rất vui? - Anh nghiêng đầu hỏi, miệng khẽ nhếch lên.

- Tất nhiên là vui rồi! Anh xem, chú tư nhà em với anh trai anh là bạn bè, giờ đến hai ông nội chúng ta cũng cùng là bạn chiến đấu. Đó có phải duyên số không? - Linh hào hứng đáp lại.

Linh vui như vậy anh cũng đã an tâm hơn rất nhiều. Chuyện về chung một nhà không còn là tương lai xa, mà sẽ là tương lai gần.

Xung quanh chỉ có hai người, còn một đoạn rẽ nữa mới về đến nhà anh, Linh thấy có chút nhàm chán. Cô len lén nhìn đồng chí quân nhân, cười gian xảo.

Linh nhanh nhẹn chạy lên phía trước cách anh một đoạn không xa. Cô xoay người về phía anh, hai tay dang rộng, miệng cười tươi:

- Đồng chí thân thủ cao cường, lại đây bắt em đi!!!

Việt hiểu ý cô nàng này đang trêu chọc anh, miệng càng nhếch cao hơn. Anh không vội vàng, cứ từ từ tiến lại gần cô.

Nói là đi nhưng chân anh rất dài, một bước đi của anh phải bằng xấp xỉ ba bước của cô.

Thấy anh đi rất ung dung, Linh nhăn mặt. Đồng chí Việt không có ý định đến "bắt" cô ư?

Linh dỗi, quyết định chạy nhanh hơn. Chẳng mấy chốc đã bỏ xa anh.

Đến đoạn ngã ba, chỉ cần đi thêm mấy nhà nữa là về đến nhà anh.

Linh rẽ trước nên không còn thấy anh. Cô không chạy nữa mà đi chậm lại, xoay người đi ngược để đợi đồng chí quân nhân nào đó đang bị bỏ lại phía sau.

Lúc này cũng đã tầm 11r, khung cảnh xung quanh vắng vẻ đến rợn người. Cô có chút hối hận vì đã nhanh nhảu chạy trước. Đáng ra trong hoàn cảnh này cô phải bám lấy anh không rời chứ, vậy mà lại bày trò trêu chọc anh.

Vì Linh đi ngược nên không để ý phía trước. Bỗng cô đâm sầm vào một người.

Linh ngoái đầu lại, rối rít cúi mặt xin lỗi.

Tai cô vọng đến tiếng cười của người đối diện, điệu cười khiến cô nổi da gà.

Khi Linh ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cảnh tượng rất khó hiểu.

Một người đàn ông râu tóc quăn tít luộm thuộm, mặc áo măng tô dài qua đầu gối.

-------------

- AAAAAAAAA

Tiếng hét lớn kéo dài. Việt vội vàng chạy đến. Cảnh tượng trước mặt khiến anh thoáng sững sờ.

Người đàn ông đang mở toan chiếc áo măng tô, bên trong lão ta... trần chuồng, cả chỗ đó cũng không che đi. Điệu cười lão khả ố và đầy dâm dục.

Linh bị dọa làm cho khiếp sợ, ngồi phệt xuống đường. Cô nhắm chặt hai mắt đã ngân ngấn nước.

Lần trước ở Bờ Hồ cô đã gặp biến thái một lần, nhưng lão biến thái lần này còn kinh tởm hơn.

- Linh? - Việt lên tiếng gọi.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Linh dùng hết sức đứng dậy chạy thật nhanh về phía anh.

Cả gương mặt cô áp chặt vào ngực anh, hai tay ôm chặt anh không rời. Thật may mắn cho cô vì vẫn còn anh ở đây.

Lão già kia thấy có thêm người nữa đến, tỏ ra không có gì sợ hãi, tiếp tục vừa cười vừa lắc lư người. Nam hay nữ lão ta cũng biến thái được hết, chỉ cần đối phương sợ xanh mật là càng khoái chí.

Trong khi Linh sợ hãi không dám mở mắt thì Việt lại rất bình tĩnh.

Đối với anh trước mặt chỉ là một gã đàn ông không biết xấu hổ đem khoe khoang cơ thể chả mấy đẹp đẽ gì.

Việt trầm giọng xuống, nói đủ to chỉ để mình Linh nghe thấy:

- Cô bé của anh, nếu em càng tỏ ra sợ hãi thì lão đó càng vui. Mạnh mẽ mà đáp trả đi.

Việt chỉ cần dùng chưa đến 1/3 sức, một cước chân cũng có thể đánh bại lão biến thái kia. Nhưng đánh một lần lão vẫn có thể ngựa quen đường cũ. Nên cần phải lấy độc trị độc.

Linh nghe rõ từng lời anh nói. Không sai chút nào, cô càng sợ lão đó càng hả hê mà tiếp tục bày trò trêu chọc.

Hai mắt nhắm chặt giờ đã mở to. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà gương mặt cô giàn giụa nước mắt, thấm ướt một khoảng ngực áo Việt. Vừa nãy khi tên biến thái cởi đồ ra "show" hàng, cô nghĩ đến lần ở Bờ Hồ. Vì vậy nỗi sợ lại càng dâng cao.

Trong lòng tự nhủ không được yếu đuối, Linh cố gắng bình tĩnh, xoay người lại đối mặt với tên biến thái.

Lão ta thấy cô gái này quay ra nhìn mình liền cười dâm dục như một tên điên, cơ thể trần chuồng không ngừng lắc qua lắc lại.

Linh lè lưỡi vì quá kinh tởm. Tự nhủ không thể sợ hãi, cô nhìn thẳng vào lão ta, khinh bỉ nói:

- Bé như vậy mà thích khoe sao?

Lão biến thái "..." Cô gái đó dám chê bai lão?

- Chắc ông chả thỏa mãn được cô gái nào nên nửa đêm mới mò ra ngoài mà trêu người đi đường? Thật đúng là yếu sinh lý! Ai ya, do bé quá ý mà! Của quý bé như vậy thì đúng là thằng đàn ông vô dụng. - Được đà lấn tới, Linh không ngừng chê bai.

Lão biến thái há mồm trợn tròn mắt. Lão bị chê không còn mặt mũi nào nữa.

Thấy vẻ mặt của lão ta, Linh hả hê lắm. Cô liền chốt hạ câu cuối cùng:

- Chẳng ai thèm thuồng loại như ông đâu! So với của bạn trai tôi, cái đó của ông đúng thật là quá nhỏ ha, vô dụng. Hắc hắc!

Việt "..." Bảo cô mạnh mẽ lên, cuối cùng lại hơi mạnh mẽ quá đà, còn đem cả anh ra so sánh. Cô gái này thật là, gì cũng nói được.

Lão biến thái tối sầm mặt, nghiến răng kèn kẹt, toan định nhào đến đánh Linh thì Việt đã kéo cô lại phía sau mình. Anh bình thản túm chặt tay lão, bẻ ngược ra sau.

Thoạt nhìn động tác của anh tưởng rất nhẹ nhàng nhưng Linh lại nghe rõ tiếng xương kêu "rắc rắc".

Dám đụng đến quân nhân à, không có kết cục tốt đẹp đâu nha!

Lão ta bị anh đẩy ngã lăn ra đất, tay đau chỉ biết kêu gào.

Gương mặt Việt lạnh đến phát sợ, anh lên giọng hăm dọa lão ta:

- Biến, đừng có lảng vảng quanh đây một lần nữa!!!

Lão ta lồm cồm bò dậy, bị khí thế của anh làm cho phát khiếp, vội vàng bỏ chạy thật nhanh.

Đến lúc này Linh mới thở phào một tiếng. Giờ cô vẫn còn run. Nghĩ lại thật không ngờ cô có thể mắng chửi lão ta ác như vậy.

Cũng nhờ đồng chí quân nhân của cô đã tiếp thêm cho cô dũng khí nữa.

Rồi cả lúc anh bình thản cho lão một trận, thật siêu ngầu.

Việt đưa tay lau chút nước mắt vẫn còn vương trên mắt Linh, ân cần hỏi:

- Không sao chứ?

Linh khẽ gật đầu, miệng lại nở nụ cười tươi. Nhìn đi này, cô không hề bánh bèo vô dụng à nha!

- Vừa rồi em có mắng chửi lão đó... - Việt ho nhẹ.

Anh nói chưa hết câu thì Linh đã nhanh nhảu ngắt lời:

- À, thì đúng của lão ta nhỏ xíu à~~. Lại còn thích khoe ra. Èo èo! - Lúc bị lão dọa cho xanh mặt cô còn chẳng dám nhìn, thế mà lúc mắng chửi lão lại hùng hổ như vậy.

- Ý anh câu cuối cùng? - Ai kia mặt dày hỏi tiếp.

Linh còn đang hào hứng vì thái độ dũng cảm của mình. Cô không nghĩ nhiều liền đáp lại:

- Cái của lão ta quả thật nhỏ hơn so-với-anh...

Càng nói càng nhỏ, nhất là ba từ cuối cùng. Khi đã nhận thức rõ mình vừa phát ngôn cái gì, ngay lập tức mặt cô đỏ bừng, hận không có cái lỗ nào để chui ngay xuống.

Việt bị bộ dạng này của cô làm cho bật cười, da mặt anh càng dày thêm, tiếp tục cố ý trêu cô.

- Vậy là em vừa khen anh phải không cô bé? Cũng bạo lắm!

Linh mím chặt môi, không dám hé răng nửa lời. Nhất định không được đáp lại. Càng nói sẽ càng lung tung, ai kia sẽ được đà chọc tức cô hơn.

Anh nâng cằm cô lên, để ánh mắt cô hướng về mình, cười nửa miệng.

- Cô bé, có muốn thử xem đúng như những gì em nói không?

Linh nóng mặt, hai má đã đỏ bừng như trái cà chua. Còn cách nhà anh có mấy bước chân, cô cố gắng thoát khỏi anh, miệng nói lớn:

- Anh đừng có mà dụ dỗ em!

Xong chạy vào nhà thật nhanh.

-------

- Tadaaaa, chap mới nhanh hơn dự kiến nè.

- Chap sau cũng sẽ ra nhanh thôi haaaaaa

- Vote sao vàng nghen. Iu ❤❤

14:09 18/1/2018

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top