Chap 3: Lại học chung

Cô bé này ....

Còn cô, về tới nhà là phi thẳng lên phòng ôm điện thoại onl. Lướt hoài chả có cái gì coi cả. cô đành Seo-phi một tấm hình rồi post bài lên facebook. Cô nghĩ một hồi chả có cái tus nào vừa ý cả. Đành để một câu trong ngôn tình vậy.

"  Cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn ánh mặt trời chiếu xuống nhân gian.

    Cảm ơn gió, cảm ơn mưa, cảm ơn vận mệnh đã cho chúng ta gặp nhau "

Đánh xong dòng tus ấy, cô post bài lên. Quăng điện thoại sang một bên, rồi lăng ra ngủ. Because, 3h chiều nay, ba con bạn của cô sang nhà rủ đi học học võ. Học võ là môn học là cô yêu thích nhất.  

 Học võ thuật không đơn thuần là tập thể dục - thể thao mà còn là rèn luyện tính khí, đạo đức. Võ thuật cũng không đơn thuần là công cụ tự vệ - chiến đấu (bao gồm các phương pháp, kỹ thuật) mà còn là văn hóa của dân tộc. 

Vì vậy cô rất thích môn này. 

2h45, cô đang ngủ thì nghe tiếng chuông cửa hồi lâu.

" Mẹ ơi, có ai bầm chuông kìa."

Không có ai trả lời, cô đành lết xác còn ngái ngủ xuống lầu, mở cửa ra chưa biết cái mô tê gì cả thì

" Lâm Diệp Anh, sao mày không ngủ thêm đi, xuống đây làm gì "

Đó là giọng Kiều Kiều. Cô xin thề, nếu cho cô xẻo miệng ai thì cô chắc chắn rằng cô sẽ xẻo miệng Kiều Kiều trước. 

" Ơ, cái con này, mi bấm cửa chuông nhà ta thì ta phải xuống mở cửa chứ "

" Thế biết vậy thỳ why mi không mở của sớm hơn, bắt ta ngoài này chờ mi "

" Ta cứ tưởng mẹ ta mở của rồi. Thôi vào nhà đi. Chờ tao đi thay đồ rồi đi."

Cô lánh người vào trong để Kiều Kiều đi vào nhà

" Ngồi đi, có trái cây ấy, ăn đi "

" Biết rồi, cô nương nhanh đi. Biết bây giờ là mấy giờ rồi không hã. 2h50 rồi đó "

" Rồi rồi, chờ xí "

3 phút sau, cô đã đứng ngay ngắn trước mặt Kiều Kiều. Kiều Kiều nhìn từ trên xuống dưới phán một câu

" Đồ đẹp "

" Đồ đẹp thôi hã "

" Tất nhiên "

Mặt cô xịu xuống, có con bạn khốn nạn thật.

" Thôi, không đùa nữa, đi thôi ".

Cô mở cửa, để Kiều Kiều ra trước, còn cô ở lại khóa cửa. Trèo lên xe của Kiều Kiều.

 " Mày căn thời gian chuẩn quá "

" Sao, tao đủ trình làm Mộc Ly Tâm không "

" Trình mày còn thua xa "

Đệt mợ, khốn nạn thật đấy

" Éo nói chuyện với mày nữa. "

Một lúc sau 

" Ê mày, sao không thấy ba con kia "

" Ê Kiều  mày có nghe tao nói không "

" Mày im đi cho tao nhờ. Đang lái xe mà cứ nhảm "

Đậu phộng, nó là bạn của cô sao. Nhìn giống khắc tinh hơn.

Phải công nhận là tay nghề lái xe của Kiều Kiều thật đáng nể. Chỉ trong vòng 5 phút mà đã tới nơi trong khi đó CLB này cách nhà cô 5 cây số.

" Sao nào, bây giờ trình tao đủ làm Mộc Ly Tâm chưa Diệp Anh "

" Haha. Trình mày đủ để xách dép cho Mộc Ly Tâm. Haha "

" Mày muốn chết với bà phải không "

" Có ngon thì tới đây, ta sẽ cho mi thấy khinh công kinh người của ta "

Vừa nói cô vừa múa võ 

" Diệp Anh, mày nhìn bộ dạng của mày đi, còn ra lớp trưởng xinh đẹp gì nữa "

Là Ly Châu. Cô quay phắc lại, thấy Ly Châu cùng Đan Tâm đi tới 

" Tụi mày được lắm, dám bỏ tao đi trước "

" No nha. Tao rất có lòng tốt. Nếu tao không nói Kiều qua chở mày, thì bây giờ mày đang lăng trên chiếc giường thân yêu của mày rồi. Làm người ai thế đúng không " _ Đan Tâm giải thích 

" Vâng, làm người ai thế. Nhưng mày đã làm thế với tao "

" Mày ... "

" Đi thay đồ đi " _ Ly Châu nói 

10 phút sau 

" Toàn thể. Nghiêm. Tất cả, chào thầy "

" Chào thầy "

Thần thái của Diệp Anh bây giờ rất khác so với hồi nãy. Đối với bạn bè, cô mới ăn nói vui vẻ, hoạt bát, nhưng về người ngoài hiếm khi thấy bộ mặt tươi vui của cô. Phải nói là cô lớp trưởng rất nghiêm khắc, không tha cho bất kì ai. Ở trường cũng thế, CLB này cũng vậy. Nhưng không vì điều mà các bạn xa lánh Tâm Anh. Phải nói là Tâm Anh rất có sức hút, đi đến đâu cũng được chú ý đến. Nhiều khi, được chú ý quá đó cũng là một phiền toái. Đó cũng phiền toái của Tâm Anh. 

" Tất cả, nghiêm, ngồi xuống " _ thầy Vương 

" Hôm nay CLB chúng ta có thêm bạn mới, là một bạn nam. Nào em tới đây "

Một soái ca mặc võ phục đi vào trước bao ánh mắt trầm trồ của các đứa con gái

" Người gì mà đẹp trai dữ này nè "

" Trời ơi, Dương Dương phiên bản 2 đây sao "

Ặc .. sao lại là cậu ta. Chung lớp, gần nhà còn không đủ hay sao mà còn học chung với mình ở CLB này chứ. Quan gia ngõ hẹp mà. 

Mới đến mà đã làm cho mấy đứa con gái rồi. Nhìn kìa, ngay cả 3 con bạn của mình cũng vậy. 

Haizzz ... hại não quá. Phải kêu mẹ mua thuốc bổ não uống rồi. 

" Nhon ...  ta lại gặp nhau rồi đấy Diệp  Anh. Một ngày gặp nhau 3 lần, nếu gặp lần tứ 4 thì hẹn hò với tôi nhá "

Có tiên mới đoán ra được đây là lần đầu tiên anh nói chuyện với con gái lại nhắc đến hai chữ  " hẹn hò " . Anh rất là lạnh lùng, nhưng sau khi gặp cô sự lạnh lùng này dường như cô không được nữa because anh chỉ dùng khuôn mặt vui vẻ để nói chuyện với cô. 

Ôi trời, cậu ta không biết liêm sĩ là gì hã. Đứng trước bao nhiêu người thế này lại có thể nói những điều đó.

" Hẹn hò ông cụ anh. Tên tôi để anh kêu tùy tiện như thế à "

" Tên cô là Diệp  Anh thì tôi kêu là Diệp Anh, vậy bây giờ cô muốn tôi kếu cô sao. Hay là cục cưng nhé hoặc là bảo bối "

Ặc ... cục cưng ... bảo bối .... Không phải đây là nơi công cộng thì tôi đã cho anh lên ở với Hằng Nga rồi đó

" Đệt mợ nhà anh ... nói lại lần nữa xem bà đây sẽ cho anh biết tay "

" Khải Minh ... Anh bớt đùa lại .. nơi này không thể giỡn được đâu "

Ly Châu à, cậu đúng là bạn tốt nhất của Diệp  Anh này đấy

" Toàn thể trật tự. Em có thể tự giới thiệu tên mình được không "

" Tên tôi là Hoàng Khải Minh. Mong mọi người giúp đỡ "

Có trời mới biết, trước mặt bao nhiêu người thế này anh lại phải cuối đầu chào là tổn thất nặng lớn nhất của anh 

" Được rồi, vì bạn Khải Minh là người mới nên Người chỉ huy toàn thể - Diệp  Anh sẽ hướng dẫn cho bạn ấy. Toàn thể giải tán chuẩn bị luyện tập "

Ôi, chuyện gì đang xảy ra vậy, sao lại là cô chứ, ở trường còn không đủ sao. 

Chúa ơi, Người hãy phù hộ cho con.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top