_22_


Vết thương sau khi hồi phục anh liền đem cậu về nhà dấu đi, không cho cậu tiếp tục ở lại chính gia làm vệ sĩ nữa. Mặc dù cậu chủ làm loạn cả chính gia cũng không thay đổi được ý định lần này của anh. Thấy cậu chủ khóc lóc đáng thương như vậy cậu cũng tội lắm chứ nhưng cậu không dám xin anh, cậu không muốn bị anh đánh mông xinh đâu.

Dù không được làm vệ sĩ nữa nhưng cậu cũng ráng năn nỉ anh cho đi theo mỗi khi anh có việc ở chính gia, dù sao bỏ cậu ở nhà một mình buồn chán, thôi thì mang cậu theo đến chính gia để cậu chơi với cậu chủ đỡ buồn cũng được. Thấy cậu năn nỉ dữ quá anh cũng không kiềm lòng được.

Pol bây giờ đã thay Pete làm đội phó đội vệ sĩ nên công việc cũng bận hơn rất nhiều, bên cạnh cậu chủ bây giờ chỉ còn có Arm nên mỗi lần cậu đến chính gia cậu chủ liền quấn lấy cậu không buông, đến tối lại đem cậu dấu đi không cho anh tìm thấy. Ngoài mặc thì cậu phối hợp với cậu chủ để cậu ấy vui sau lưng lại lén nhắn tin cho anh nên lần nào anh cũng tìm được cậu rồi mang cậu về trong nước mắt của cậu chủ. Cậu thấy bản thân có lỗi với cậu chủ quá trời nhưng biết làm sao được.

Gần đây anh cùng cậu Kinn đang điều tra về sự việc hôm trước nên tần suất cậu ở chính gia cũng tăng lên. Ngoài những lúc cậu ở lì trong phòng với cậu chủ ra thì chỉ cần cậu ra khỏi phòng liền vô tình chạm mặt với Third. Cậu không nghĩ nhiều về vấn đề này nên chỉ cho là vô tình thôi.

Lúc đầu cậu thấy cậu nhóc này cũng khá dễ thương, mỗi lần nhìn thấy cậu thì trên môi liền treo lên một nụ cười, nói năng cũng rất biết nịnh, lại còn tốt bụng nữa, giống như lần sau khi bị thương cậu đến chính gia cậu liền bị nhóc hỏi thăm tới tấp, còn lay người cậu kiểm tra chỗ này chỗ kia trong bộ dạng rất lo lắng.

Nhưng dạo gần đây cậu lại hay vô tình nhìn thấy cậu ta lén lúc làm gì đó hoặc lén lút ra ngoài gặp ai đó lúc nghỉ trưa nhưng vì không chắc nên cậu vẫn chưa dám nói với anh. Cậu cũng thắc mắc vì sao dạo gần đây an ninh chính gia không được chặc chẽ như lúc trước. Còn một chuyện nữa là gần đây cậu ta thường hay động tay động chân với cậu, làm ra những hành động trong vô tình nhưng lại khá thân mật, làm cậu thấy không được thoải mái nên cậu thường hay tránh mặt cậu ta.

Cậu không nở cũng không biết mở miệng như thế nào để nói cho cậu nhóc hiểu, vì tất cả cứ như là vô tình hoặc cũng có thể là cậu nhạy cảm. Nếu phải ra khỏi phòng thì cậu sẽ cố gắng đi với cậu chủ hoặc với một ai đó. Giống như sáng nay khi cậu cùng cậu chủ xuống nhà ăn, cậu đã thấy được cậu ta chuẩn bị đi về phía cậu nhưng khi nhìn thấy cậu chủ cậu ta lại thôi.

Trưa nay lúc cậu xuống nhà ăn lấy bánh ngọt cho cậu chủ thì gặp cậu ta từ phía sau đi tới làm cậu giật mình xém chút nữa rơi hết bánh trên tay.

- P'Big anh đi lấy bánh cho cậu chủ hả?

- Đúng rồi, cậu chủ đang đợi tôi, tôi đi trước nha.

- Khoan khoan đã trên mặt anh dính gì kia, để em lấy xuống cho.

Khi tay cậu ta chuẩn bị chạm vào mặt cậu thì từ đâu ở phía sau một cánh tay đưa đến nắm chặt lấy cánh tay cậu ta.

- Ei cậu định làm cái gì đấy.

Third : chào cậu Porsche.

Big : cậu Porsche.

Theo quy định thì cậu cũng phải kêu Porsche là cậu, cũng phải cuối đầu chào như các vệ sĩ khác.

- Đã bảo đừng gọi tao là cậu rồi mà. Mày đi lấy bánh cho Tankul sao, cho tao một cái với.

- Nhưng.... Cậu chủ la thì sao?

- Lo gì tao chịu cho. Ờ còn cậu là ai vậy?

- Thưa cậu tôi là vệ sĩ mới đã được huấn luyện ở chính gia gần 3 tháng rồi ạ.

- Vừa nảy nó tính làm gì mày vậy Big.

- Cậu ấy nói mặt tao có dính cái gì đó.

- Làm có dính cái gì, cậu ta nói xạo, tao chỉ thấy sự dễ thương trên mặt mày thôi hí hí.

- Đừng có đùa nữa cậu Porsche.

- Được được không chọc nữa, đi lên phòng Tankul chơi.

Porshe hỏi cậu ta là ai nhưng từ đầu tới cuối đều không thèm để ý tới cậu ta chỉ lo nói chuyện với Big đến khi rời đi mới quay lại dùng ánh mắt sắt lạnh nhắc nhở cậu ta.

- Đã ở đây 3 tháng mà không phân biệt đâu là thứ tuyệt đối không được chạm vào sao? Nếu vẫn còn ngoan cố kết cục thế nào cậu cũng biết trước rồi chứ.

Thân phận bây giờ của cậu ta vẫn chưa bại lộ nhưng tổ chức chỉ cho cậu ta một tuần nữa để lấy được những thứ cần lấy, sau một tuần đó cậu sẽ phải rời khỏi đây, cậu ta biết cậu là ai lại càng không để tâm đến những lời đe dọa của Porsche, cậu ta chỉ muốn dùng số thời gian còn lại ở chính gia quan tâm đến cậu một chút thôi.

Phải cậu ta thích cậu ngay từ lần đầu gặp mặt. Hôm đó nếu cậu không bước ra chắc chắn cậu Kinn sẽ bị thương không nhẹ, nếu Third không chuyển hướng súng, chắc chắn mạng cậu cũng chẳng còn. Cũng chính vì giây phút yếu lòng đó mà cậu ta xém làm lộ thân phận, tổ chức đã cảm nhận được chính gia sắp tìm ra được bọn chúng nên đã ra lệnh cho cậu gấp rút trong một tuần tới.

-----------------

Buổi tối sau khi đã đưa được cậu về nhà từ tay cậu chủ, anh đính thân nấu bữa tối cho cậu.

- Hôm nay bé muốn ăn gì?

- Sườn hầm hạt sen được không?

- Được, đợi anh một lát.

Cậu chọn món này không phải vì cậu thèm mà là vì cậu thấy gần đây công việc của anh khá nặng, anh lại phải thức đêm xử lý, cậu muốn anh ngủ ngon hơn nên mới chọn món này. Tay cậu còn yếu nên chỉ có thể giúp anh lặt vặt, đợi đến khi tay lành hẳn cậu sẽ nấu cho anh ăn.

Bữa tối được anh dọn lên bàn, bàn ăn ấm áp có anh và cậu, anh chăm cậu rất kĩ, thịt lấy hết xương ra sẽ để vào chén cậu, thấy cậu vừa ăn hết liền bồi thêm món khác, cưng em hết phần thiên hạ. Tối đến lại ôm em trong vòng tay mà cưng nựng, ôm ấp không nở rời tay.

- Chú ơi dạo này công việc có vẻ nặng quá phải không?

Dạo gần đây cậu rất hay gọi anh bằng chú, cậu thấy gọi vậy rất dễ thương, gọi chú xưng em trông rất tình. Lúc đầu anh có chút giận dỗi, dọa tét mông cậu nhưng rồi anh cũng đành bất lực để cậu muốn gọi sao cũng được.

- Anh không mệt em không cần phải lo cho anh.

- Sao mà không lo cho được, chú là chồng của em mà.

- Em cứ như vậy làm sao mà anh không thương em cho được đây hả bé cưng.

- Aaaa đừng hôn nữa.....aaaa nhột chết em rồi....hahaha

"chụt"

- Cứ lén hôn người ta, thấy ghét.

- Big có phải dạo gần đây có người cố ý tiếp cận em đúng không?

Đang giỡn vui đột nhiên anh nghiêm túc làm cậu cũng phải nghiêm túc theo.

- Sao anh lại hỏi vậy?

- Cậu Porsche nói cho anh biết nhưng anh có hỏi mà cậu ấy không nói là ai, bảo anh về hỏi em.

- Cậu Porsche nói đến cậu vệ sĩ mới tên Third thì phải? Porsche có nói với em là hãy cẩn thận với cậu ta, không đến gần càng tốt.

- Cậu ta làm gì em hả?

- Cũng không hẳn đâu, chỉ là cậu ta hơi thái quá, hay tỏ vẻ thân thiết với lại hay đụng chạm vào người em, mặc dù em với cậu ta không thân đến mức đó.

- Cậu ta dám đụng vào người em.

- Cũng không có gì quá đáng đâu, em luôn né tránh mà.

- Vậy mới ngoan, em không được để ai chạm vào người mình biết chưa.

- Em biết rồi mà.

Nghe đến tên Third nổi lo lắng trong lòng anh càng tăng thêm một bậc, cậu ta đã nằm trong nhóm những người bị tình nghi, hiện nay lại nghe được thông tin cậu ta muốn tiếp cần em, anh không chắc mục đích của cậu ta là gì, nhưng một khi đụng đến cậu thì anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Anh không muốn cậu lo lắng nên đã không nói với cậu trước, nhưng sự việc lúc này đã khá nghiêm trọng anh không nói với cậu không được, hiện tại để cậu ở nhà một mình anh cũng không an tâm mà đứa cậu đến chính gia lại đang có khả năng gặp nguy hiểm, đứa nhỏ này của anh sao cuộc đời chẳng lúc nào bình yên hết vậy.

- Big này, em còn nhớ lúc em nói với anh, tên ám sát cậu Kinn có dáng người giống với vệ sĩ của chính gia không? Hắn ta có thể là Third, bọn anh đang cho cậu ta vào nhóm những người bị tình nghi, vì vậy em phải tránh xa cậu ta ra có biết chưa?

- Dạ em nhớ rồi, P'Chan đừng lo cho em, ở trong phòng cậu chủ rất an toàn, ngược lại là anh cũng phải chú ý an toàn.

- ừm anh biết rồi.

Những lúc căng thẳng như thế này cậu muốn được hôn anh, cảm nhận được hơi ấm của đối phương đó chính là liều thuốc xoa dịu tinh thần rất hiệu quả.



_____ xin 1 vote và nhiều cmt nha ______

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top