Chapter 10. Chợt biến mất

Chapter 10. Chợt biến mất

Khi Phác Xán Liệt trở về nhà vào buổi chiều, Jack Jack đang được Biên Bá Hiền bón cơm trong mảnh sân nhỏ. Thằng nhỏ vừa ăn vừa chạy nhảy quanh mấy chậu cây xum xuê lá, khi thấy Phác Xán Liệt xuống xe nó ào đến ôm chầm lấy môt bên chân trái của anh, nói với một ngụm cơm trong miệng.

"Bố ~"

Phác Xán Liệt nắm tay Jack Jack đi về chỗ ngồi, để thằng bé ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế đan bằng dây nhựa chắc, khẽ nhắc,

"Khi ăn cơm con phải ngồi ngay ngắn"

Biên Bá Hiền hơi cuối đầu gom gọn cơm còn trong bát nhỏ vào một muỗng cuối cùng, nhanh nhẹn đút vào miệng Jack Jack. Thằng bé tự vỗ tay hoan hô mình ăn giỏi, cười tít mắt. Phác Xán Liệt lấy chiếc khăn tay sạch trong túi trong ngực trái nhẹ nhàng lau miệng cho nó, lại nhắc,

"Lần sau con tự ăn cơm, không được bắt ba đút nữa"

Trông bề ngoài Biên Bá Hiền là một người nghiêm khắc nhưng sự thật cậu thường nuông chiều Jack Jack so với một Phác Xán Liệt có phần khó tính và vẻ bề ngoài dễ gần của anh. Jack Jack cũng nghe lời và sợ Phác Xán Liệt hơn, bởi vì Biên Bá Hiền tuy ít nói nhưng hiếm khi la mắng hay nghiêm túc dạy dỗ nó, cậu sẽ mỉm cười và đồng ý những đòi hỏi của bé con.

Jack Jack nghỉ ngơi với một chiếc bụng tròn vo đầy cơm của mình, áo thun ba lỗ lộ ra cái cánh tay trắng ngần ngấn mỡ. Ba tuần trở lại đây được ăn cơm đầu bếp nấu Jack Jack đã trở thành dáng vẻ béo ú mà một đứa bé hai ba tuổi nên có. Khuôn mặt gầy của Biên Bá Hiền đã hồng hào hơn, dưới gò má cậu đã bắt đầu căng ra một chút thịt.

Phác Xán Liệt tắm rửa sạch sẽ cho Jack Jack, cho phép thằng bé xem một tập phim hoạt hình Doraemon trước khi ông quản gia pha cho nó một bình sữa ấm, và lên giường đi ngủ.

Buổi tối trong nhà rất yên tĩnh, ngoài những tiếng động sử dụng đồ vật thì chẳng có tiếng trò chuyện nào. Phác Xán Liệt và Biên Bá Hiền không mấy khi nói chuyện cùng nhau, ai làm việc nấy, ai muốn ngủ thì ngủ. Không làm tình, cũng không ôm ấp, không khác gì hai người xa lạ ngủ cùng một chiếc giường.

Vậy nhưng tối đó Phác Xán Liệt đẩy một chiếc vali nhỏ vào phòng, nói với Biên Bá Hiền,

"Tôi phải đi công tác vài ngày"

Biên Bá Hiền ngồi trên đầu giường làm việc bằng máy tính bảng, ánh sáng trắng nhè nhẹ phản chiếu trên chiếc kính kim loại của cậu, cậu ngẩn đầu sau câu nói, hỏi anh,

"Sáng mai anh đi sao?"

Phác Xán Liệt gật đầu, mở tủ quần áo soạn những thứ cần thiết phải mang theo. Lát sau anh nghe thấy tiếng đóng mở cửa phòng vang lên sau lưng, tiếp đó Biên Bá Hiền bước đến bên cạnh đặt vào trong ngăn chứa đồ trên nắp vali một chiếc bàn chải và tuýp kem đánh răng mới cóng.

"Nên dùng đồ ở nhà thì tốt hơn"

Xong xuôi Biên Bá Hiền quay người muốn về giường, nhưng cậu bị kéo trở lại và cuốn vào cái hôn của Phác Xán Liệt. Hai cánh môi Phác Xán Liệt nhẹ nhàng quấn lấy Biên Bá Hiền, cậu chủ động hé môi cùng hôn với anh. Cả hai bàn tay to của Phác Xán Liệt áp lấy hai bên sườn mặt Biên Bá Hiền, qua tiếp xúc trực tiếp cậu thấy chúng cọ sát và nóng rát trên da thịt mình.

Phác Xán Liệt rời khỏi đôi môi ngọt ngào của Biên Bá Hiền sau ít phút ngắn ngủi, nhìn cậu điều hòa hơi thở loạn nhịp với hai gò má ửng hồng. Cho đến khi hoàn toàn bình thường trở lại, Biên Bá Hiền mới đưa mắt nhìn lại Phác Xán Liệt, thì thào,

"Hôm nay tôi không được khỏe"

"Tôi không định làm tình bây giờ" Phác Xán Liệt mỉm cười, vỗ bả vai Biên Bá Hiền, "Về giường ngủ đi. Muộn rồi"

Mắt thấy Biên Bá Hiền đã nhắm mắt lại trong chăn, Phác Xán Liệt tắt đi đèn ngủ phía đầu giường. Chỉ chừa lại một ánh đèn không đủ sáng trên bàn làm việc để tiếp tục soạn hành lí.

Phác Xán Liệt lên đường vào sáng sớm, đáng nhẽ anh đã phải đi từ tối hôm qua. Nhưng anh muốn về nhà và ở lại một tối với gia đình. Trước khi đi, Phác Xán Liệt ngó sang phòng Jack Jack xem thằng bé một cái, nó vẫn đang ngủ rất say trong tấm chăn ấm áp. Đến khi trở lại dãy hành lang tối, không hiểu vì điều gì Phác Xán Liệt lại trở về phòng mình lần nữa. Không quá nửa phút sau anh trở ra, mang hành lí lên xe rời đi.

Biên Bá Hiền tỉnh giấc giữa chừng, cậu đứng bên cửa sổ nhìn hai chấm tròn đỏ trên đuôi của chiếc xe đang chạy dần xa trên con đường tờ mờ sáng vắng người.

Ngày thứ Bảy thời tiết đẹp, Biên Bá Hiền đưa Jack Jack ra ngoài vườn chơi. Một lúc sau quản gia mang đến một chiếc khay nhỏ đặt lên mặt bàn kính, bên trong có bữa cơm ba món mà đầu bếp mới nấu, một ít trái cây cắt nhỏ và một ly nước trắng.

"Cậu Bá Hiền, đến giờ cơm trưa rồi"

Biên Bá Hiền gật đầu, cầm chiếc muỗng gõ gõ vào chén sứ. Jack Jack nghe thấy tiếng gọi ăn cơm quen thuộc vội vàng nhấc chân chạy lại, hồ hởi hỏi Biên Bá Hiền "Được ăn cơm rồi ạ? Jack Jack đói quá ba ơi"

"Muỗng của con" Biên Bá Hiền đưa chiếc muỗng vào trong tay Jack Jack, thản nhiên nói "Tự ăn cơm đi"

Jack Jack ngoan ngoãn cầm chắc muỗng bắt đầu xúc cơm ăn, Biên Bá Hiền ngồi bên cạnh vừa trông coi vừa gắp thức ăn cho thằng bé.

Từ ngày về đây, Jack Jack rất thích ra ngoài mảnh sân nhỏ này. Hầu như ngày nào thằng bé cũng ra đây ít nhất một lần, thường là một lần với Phác Xán Liệt vào buổi sáng và lần nữa với Biên Bá Hiền vào buổi trưa hoặc buổi chiều, đôi khi là cả hai.

Trong khoảng sân nhỏ không có gì nhiều, một thảm cỏ ngắn phủ đầy sân, vài ba chậu cây không đúng mùa chưa trổ bông chỉ có một đống lá xanh xanh, tuần trước Phác Xán Liệt mới đặt thêm một chiếc cầu trượt và hai cái xích đu. Ở bốn góc vườn cho bốn cái cây to cao bằng ngôi nhà, và một ít cây dây leo trồng lung tung trên bờ tường.

Ngôi nhà này chỉ được mua sau khi hai người kết hôn, những thứ cỏ cây này đều được người chủ trước để lại. Hồi mới về đây Biên Bá Hiền có thấy một đám bông Sao nháy nở vàng rực một khu, bây giờ không thấy chúng đâu nữa thì có lẽ là chúng đã chết.

Điện thoại trên bàn run lên hai lần nhắc tin nhắn đến, được gửi từ một số máy không lưu trong danh bạ. Biên Bá Hiền đặt đũa xuống, mở khóa điện thoại. Đi kèm với dòng tin nhắn 'Đã xem tin tức trên thời sự chưa đó?' là một tấm ảnh chụp màn hình trang báo điện tử về tin tức mới nhất.

Ngón tay Biên Bá Hiền khẽ giật, cậu lướt nhanh qua tấm ảnh, nét mặt tái xanh và đất trời như tối dần đi. Cậu chạy nhanh vào trong phòng khách bật tivi, tin tức hot nhất trong thời điểm này vẫn đang được đưa tin trên đài.

"Mười một giờ trưa hôm nay một chiếc máy bay tư nhân số hiệu CX854 đi từ Thượng Hải đến Manila đã rơi xuống biển. Bốn hành khách có mặt trên máy bay cùng với hai phi hành đoàn đều đã mất tích. Nguyên nhân ban đầu được cho là sự cố kỹ thuật"

"Những người đã mất tích không nhiều khả năng sống sót, trong đó có em trai chủ tịch tập đoàn ABC Kim Tuấn Miên – Kim Chung Nhân và Giám đốc công ty PC Phác Xán Liệt, cùng với hai thư kí riêng ông Lý Thái An và bà Tô Linh"

--- 

huhu~ Xin lỗi cả nhà ~ dạo này mình bận quá huhu 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #chanbaek