Chương 49
Chương 49
Äá» Än cÄng tin có phần ÄÆ¡n giản, Trương Hà Äặc biá»t bá» trà ngưá»i là m thêm mấy món Äá» Än, song thá»i Äiá»m bưng lên, Vương Tuấn Khải vẫn áy náy nói: "Hôm nay không ká»p chuẩn bá», hy vá»ng Lưu tá»ng Dương tá»ng Äừng ÄỠý."
Dương tá»ng nói: "Nà o có Äâu, chá» là má»t bữa cÆ¡m thôi mà , Vương tá»ng nếu không có thá»i gian, chúng ta hôm nà o lại hẹn gặp lÃ ÄÆ°á»£c rá»i."
"Nhất Äá»nh nhất Äá»nh."
Lưu Chà Hoà nh cưá»i nói: "Cá» tá»ng, chúng ta hẹn thá»i gian Äi, cáºu dẫn tôi Äi xem khu Äất."
"ÄÆ°á»£c, Äá» tôi xem nháºt trình, cuá»i tuần nà y có thá» không có thá»i gian, cuá»i tuần sau. . . . . ."
"Äá» tôi ÄÆ°a Lưu tá»ng Äi." Dá»ch Dương Thiên Tá» ngắt lá»i nói: "Lưu tá»ng hôm trưá»c má»i từ vùng khác công tác trá» vá», công ty còn tá»n Äá»ng rất nhiá»u viá»c, tuần tá»i có khả nÄng còn phải Äi công tác. Äá» không cháºm trá»
, tôi sẽ Äi cùng Vương tá»ng, mảnh Äất Äó tôi Äã tá»i hai lần, nắm rất rõ tình hình." Dá»ch Dương Thiên Tá» ná»a cưá»i ná»a không nhìn Lưu Chà Hoà nh.
Lưu Chà Hoà nh hÆ¡i hÆ¡i nheo mắt lại, cưá»i nói: "ÄÆ°á»£c Äấy, nếu Vương tá»ng không có thá»i gian, váºy Äá» Dá»ch công tá» ÄÆ°a chúng tôi Äi, tôi cÅ©ng sá»m muá»n Äi xem má»t chút."
Vương Tuấn Khải cÅ©ng chẳng há» muá»n Äi, phải lái xe hÆ¡n hai giá», còn phải qua má»t Äoạn ÄÆ°á»ng núi không dá»
Äi, hắn liá»n nói ngay: "Váºy là tá»t nhất, chá» Lưu tá»ng xem xong trá» vá», nếu có ý Äá»nh hợp tác, cuá»i tuần sau tôi sẽ hẹn Dá»ch Äá»ng ra, chúng ta sẽ bà n bạc kỹ lưỡng."
"Không thà nh vấn Äá»."
Vương Tuấn Khải vá» vá» bả vai Dá»ch Dương Thiên Tá», ná»a Äùa giỡn ná»a cảnh cáo nói: " Dá»ch Dương Thiên Tá», thân thá» cáºu không tá»t, sẽ không Äá» cáºu lái xe Äâu, nhưng cáºu cần phải chiếu cá» tá»ng tháºt tá»t. Lưu tá»ng là thượng khách cá»§a chúng ta, cáºu không thá» có chút sÆ¡ suất nà o Äâu Äấy."
Dá»ch Dương Thiên Tá» quay mặt Äi, trừng mắt nhìn Vương Tuấn Khải má»t cái.
Vì góc Äá», những ngưá»i khác Äá»u nhìn không thấy, chá» nghe thấy Dá»ch Dương Thiên Tá» Äáp ứng má»t tiếng.
Vương Tuấn Khải tuy rằng mÆ¡ há» có chút lo lắng, song hắn cảm thấy Äây cÅ©ng là má»t cÆ¡ há»i tá»t Äá» khảo nghiá»m Nguyên Dương, hắn nghÄ© Dá»ch Dương Thiên Tá» hẳn sẽ không không biết nặng biết nhẹ, cỠý Äắc tá»i Vương Tấn.
Sau khi tiá»
n bưá»c Lưu Chà Hoà nh Dá»ch Dương Thiên Tá» Äi theo Vương Tuấn Khải vá» vÄn phòng.
Vương Tuấn Khải nói: "Buá»i chiá»u khi Äi là m, cáºu Äi tìm Trương quản lý, bảo ông ấy Äem tư liá»u dá»± án ÄÆ°a cho cáºu má»t phần, cáºu xem cho kỹ lưỡng, Äừng Äến lúc Äó ngưá»i ta há»i cái gì cáºu cÅ©ng không trả lá»i ÄÆ°á»£c. Mà bá» Äi, cáºu cứ mang theo Trương quản lý Äi."
Vương Tuấn Khải vừa má»i ngá»i xuá»ng ghế dá»±a, hai tay Dá»ch Dương Thiên Tá» liá»n nắm lấy tay vá»n ghế, y khom ngưá»i, mÅ©i cÆ¡ há» chá»c và o mặt Vương Tuấn Khải.
Vương Tuấn Khải nhìn y, "Lại là m sao váºy?"
Dá»ch Dương Thiên Tá» hôn bá» môi hắn, Äôi mắt sâu không thấy Äáy, " Vương Tuấn Khải, ông nhá» cho kỹ ông là cá»§a tôi."
Vương Tuấn Khải khẽ cưá»i nói: "Chá» má»t ngà y hai ta ÄÄng ký kết hôn, cáºu hãy nói những lá»i nà y vá»i tôi Äi."
"Tôi rất nghiêm túc, ông tá»t nhất nên tá»± giác Äi." Dá»ch Dương Thiên Tá» ghé sát hắn, là m nụ hôn thêm sâu, "Tôi mặc kỠông trưá»c kia có bao nhiêu má»i quan há» không rõ rà ng, ông theo tôi rá»i, thì chá» có thá» có tôi, ai cÅ©ng không có thá» chạm và o Äá» cá»§a tôi."
Vương Tuấn Khải cong chân bắt chéo, vá» vá» hai má Dá»ch Dương Thiên Tá» cưá»i nhạt nói: "ChÃnh là Ỡcùng má»t chá» vá»i cáºu thưá»ng xuyên cảm thấy rất má»t, nếu cáºu không thá» là m cho tôi bá»t lo, sá»m muá»n gì tôi cÅ©ng sẽ vứt bá» cáºu."
Dá»ch Dương Thiên Tá» nghiến chặt rÄng, "Cho ông bá»t lo? Cho ông bá»t lo là thế nà o?"
"San sẻ giúp Äỡ tôi trong công viá»c, chÃn chắn rá»ng lượng trong sinh hoạt, mấy cái Äó cáºu hiá»n tại có thá» là m Äến mức nà o rá»i? Dá»ch Dương Thiên Tá» a, trên giưá»ng quả tháºt là chuyá»n rất sảng khoái, song xuá»ng giưá»ng tôi còn phải sá»ng. Tôi không muá»n là m bảo mẫu, cÅ©ng không phải tá»± nguyá»n trông con cho Nguyên Äá»ng, cáºu nếu cứ luôn khiến tôi lao tâm khá» trÃ. . . . . ." Vương Tuấn Khải nắm cằm y, chạm lên bá» môi y, "Äà n ông Äầy ÄÆ°á»ng Äầy chợ, tôi cÅ©ng không quá thiếu thá»n, cáºu tá»± mà thu xếp Äi nhé."
Dá»ch Dương Thiên Tá» liá»n cảm thấy huyết dá»ch toà n thân Äá»u sôi trà o, biá»u tình ngoà i cưá»i nhưng trong không cưá»i kia cá»§a Vương Tuấn Khải, khiến y dữ tợn nghiến rÄng ken két, tất cả phẫn ná» cùng nhục nhã Äá»u giá»ng như thác lÅ© táºp trung xuá»ng bụng dưá»i, Äá»i diá»n vá»i sá»± khiêu khÃch cùng chế nhạo cá»§a Vương Tuấn Khải ,Äiá»u duy nhất y muá»n là m chÃnh là hung hÄng thượng hắn.
Hai ngưá»i á» chung lâu như váºy, Dá»ch Dương Thiên Tá» trẻ tuá»i khà thá»nh, thưá»ng xuyên Äá»ng dục, Vương Tuấn Khải vừa thấy ánh mắt y bất thưá»ng, liá»n biết trong lòng y nghÄ© muá»n cái gì. Y nhanh chóng Äẩy Dá»ch Dương Thiên Tá» ra, "ÄÆ°á»£c rá»i, Äi là m viá»c thôi."
Dá»ch Dương Thiên Tá» nắm cỠáo xách hắn lên khá»i ghế dá»±a, "Tôi là m ông trưá»c rá»i nói sau!"
Vương Tuấn Khải bá» Dá»ch Dương Thiên Tá» lôi và o gian nghá» trưa, hắn bá» quÄng lên giưá»ng, còn không chưa ká»p ngá»i dáºy, Dá»ch Dương Thiên Tá» Äã Äè ép lên.
Vương Tuấn Khải vá»i la lên: "Vết thương trên cánh tay cáºu còn chưa có khá»i, cáºu Äừng có là m ẩu."
Dá»ch Dương Thiên TỠấn ngá»±c hắn xuá»ng, thấp giá»ng nói: "Khá»i rá»i, sá»m Äã khá»i rá»i." Trong lúc nói chuyá»n, y dùng lá»±c lá»t bá» quần áo cá»§a Vương Tuấn Khải
Dá»ch Dương Thiên Tá» sá»m Äã muá»n là m á» nÆ¡i nà y. Là m tình á» chá»n vÄn phòng, luôn mang theo chút nhân tá» kÃch thÃch, là m cho ngưá»i ta hết sức hưng phấn.
Quần tây cá»§a Vương Tuấn Khải còn Äang vưá»ng trên cẳng chân, Dá»ch Dương Thiên Tá» Äã cấp bách chá» không ná»i mà Äem Äại bảo bá»i cá»§a mình cắm và o.
Vương Tuấn Khải kêu lên má»t tiếng Äau Äá»n, cắn rÄng nói: "Cáºu là Äá» khá»n kiếp."
Dá»ch Dương Thiên Tá» sảng khoái mà thá» ra. Từ sau khi y bá» thương, vẫn chưa có chân chÃnh là m má»t lần, nghẹn Äến muá»n chết rá»i.
Thân thá» nà y có thá» mang Äến cho y khoái cảm, luôn là m cho y kinh ngạc, trầm mê, y sẽ không nhưá»ng Vương Tuấn Khải cho ngưá»i khác, tuyá»t không có khả nÄng.
Dá»ch Dương Thiên Tá» má»t bên va chạm, má»t bên thá» gấp nói: " Vương Tuấn Khải, ông phải luôn nhá» kỹ thá»i Äiá»m tôi thượng ông là cảm giác gì, dùng thân thá» mà ghi nhá», bảo bá»i cá»§a tôi á» trong mông ông cứng rắn Äến bao nhiêu, nóng bá»ng Äến bao nhiêu. Nhá» kỹ rằng ông là cá»§a tôi, nhá» kỹ rằng cái mông cá»§a ông chá» có tôi má»i có thá» Äùa bỡn, miá»ng cá»§a ông chá» có tôi má»i có thá» hôn. Ãng là cá»§a tôi, nghe có hiá»u không? Ãng là cá»§a tôi."
Vương Tuấn Khải gắt gao ôm cá» y, giá»ng như nếu không là m như váºy, sẽ bá» Dá»ch Dương Thiên Tá» Äâm chá»c Äến ngã khá»i giưá»ng.
Hắn lầm bầm Äứt quãng, "Äừng nói nhảm, nhãi ranh cáºu. . . . . ."
Dá»ch Dương Thiên Tá» có chút thô bạo vuá»t ve là n da hắn, " Vương tá»ng, kêu lên Äi, bá»n há» không nghe ÄÆ°á»£c Äâu, kêu lên Äi, kêu lên cho tôi nghe, tiếng rên rá» trên giưá»ng cá»§a ông dá»
nghe muá»n chết, tôi tháºt muá»n cứ xâm phạm ông Äến chết như váºy!"
Toà n thân Vương Tuấn Khải phiếm há»ng, ánh mắt mÆ¡ mà ng, hắn cắn môi, rá»t cuá»c không nói ná»i má»t câu nà o nữa, tiếng thá» dá»c kia khi thì Äá»ng tình, khi thì thá»ng khá», nghe và o trong tai, giá»ng như ná»a chá»ng cá»± ná»a nghênh Äón, khiến ngưá»i ta nhiá»t huyết sôi trà o.
Trong gian nghá» trưa nhá» hẹp má» má»t, hai thân thá» trần trụi táºn tình quấn quýt. Cách bên ngoà i má»t bức tưá»ng, chÃnh là khu vá»±c là m viá»c, Vương Tuấn Khải không dám phát ra ná»a Äiá»m Äá»ng tÄ©nh, sợ bá» ngưá»i nghe ÄÆ°á»£c, tiếng rên rá» giấu diếm mà thẹn thùng nà y khiến ngưá»i hết sức phấn khá»i.
Bả vai chảy máu, Dá»ch Dương Thiên Tá» cÅ©ng hoà n toà n không phát giác, hiá»n tại không có bất cứ Äiá»u gì có thá» ngÄn cản y Äem tất cả tình dục cùng nhiá»t tình phát tiết á» trên ngưá»i Vương Tuấn Khải.
Là Vương Tuấn Khải khiến y phẫn háºn cÅ©ng khiến cho y Äiên cuá»ng!
Vương Tuấn Khải nghá» ngÆ¡i Äến ba giá» chiá»u má»i dáºy, những ngưá»i Äến tìm hắn trong lúc Äó Äá»u bá» Dá»ch Dương Thiên Tá» ngÄn lại.
Trong mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, hắn tá»±a há» nghe thấy bên ngoà i vÄn phòng có tiếng nói chuyá»n, rất giá»ng tiếng trẻ con, hắn cho rằng bản thân Äã ngá»§ Äến há» Äá», nên chẳng há» lưu tâm.
Nhìn nhìn Äá»ng há», thá»i gian không còn sá»m, nên dáºy thôi.
ChÃnh là thắt lưng thá»±c con mẹ nó nhức a, Äá» khá»n kiếp Dá»ch Dương Thiên Tá» . . . . . .
Äang lưỡng lá»± có nên dáºy hay không, cá»a Äá»t nhiên bá» má» ra. Ãnh sáng bên ngoà i cá»±c sáng, Vương Tuấn Khải theo phản xạ lấy tay che mắt lại.
"Chú à ?"
Hắn lại má»t lần nữa tưá»ng rằng bản thân nghe nhầm, hắn cư nhiên nghe ÄÆ°á»£c thanh âm cá»§a má»t Äứa bé.
Vương Tuấn Khải má» to mắt liá»n thấy, em trai Dá»ch Cạnh cá»§a Dá»ch Dương Thiên Tá», thế nhưng lưng Äeo cặp sách Äứng á» ngay cá»a. Bé trai mưá»i ba mưá»i bá»n tuá»i, Äã muá»n có dáng dấp thiếu niên, thân hình cao ráo, ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng không có cách nà o Äá»i xá» vá»i nó như bé con khá» dại.
Mặt Vương Tuấn Khải tức khắc tái mét, hắn nhỠrõ bản thân không có mặc quần áo.
Dá»ch Cạnh cÅ©ng kinh ngạc nhìn hắn.
Vương Tuấn Khải cúi Äầu nhìn, chÄn Äã bá» trượt xuá»ng dưá»i ngá»±c, trên lá»ng ngá»±c dầy Äặc Äiá»m Äiá»m dấu hôn, phi thưá»ng chói mắt. Vương Tuấn Khải lúng túng trùm chÄn lên, "Dá»ch Cạnh, cháu sao lại á» Äây váºy? Anh cháu Äâu?"
"Cháu ÄÆ°a em gái Äến tìm anh ấy chÆ¡i, anh ấy mang tiá»u Anh Äi WC rá»i."
"Váºy cháu. . . . . ."
"Cháu tưá»ng Äây là vÄn phòng cá»§a papa, nên má»i tiến và o." Dá»ch Cạnh trừng Äôi mắt to Äen trắng rõ rà ng, chằm chằm nhìn khóa và o Vương Tuấn Khải, sau Äó há»i, "Chú Vương , Äó là dấu hôn ạ."
Hai má Vương Tuấn Khải có chút nóng lên, "Trẻ con Äừng há»i mấy cái Äó."
Dá»ch Cạnh nhún vai, "Cháu không ngại, nên chú cÅ©ng không phải ngượng ngùng. Chú là ngưá»i lá»n, chuyá»n nà y không phải thá»±c bình thưá»ng hay sao. Bất quá, không phải là chú Äem ngưá»i Äến công ty Äấy chứ? Chú so vá»i anh cháu còn không thà nh thá»±c hÆ¡n a."
Vương Tuấn Khải cưá»i gượng nói: "Không phải như cháu nghÄ© Äâu, chú ngá»§ có thói quen cá»i quần áo mà thôi. Cháu như váºy cÅ©ng không Äúng, ngay cả cá»a cÅ©ng không gõ mà Äã tiến và o rá»i."
Dá»ch Cạnh nhÃu mà y, nhìn má»t giưá»ng há»n Äá»n, có chút muá»n cưá»i, nó nhá»n xuá»ng, "Ã" má»t tiếng, "Ngại quá ạ, váºy chú mặc quần áo và o Äi." Nói xong liá»n khép cá»a Äi ra ngoà i.
Vương Tuấn Khải thá» dà i, hy vá»ng không tạo thà nh ảnh hưá»ng gì Äá»i vá»i tâm lý khá»e mạnh cá»§a thanh thiếu niên .
Hắn mặc xong quần áo Äi ra ngoà i, phát hiá»n Dá»ch Dương Thiên Tá» dẫn bé gái vừa má»i tiến và o, nhìn thấy Dá»ch Cạnh liá»n nói: "Sao lại chạy loạn thế? Ai cho em và o chứ."
Dá»ch Cạnh tham quan vÄn phòng, thá» Æ¡ như không nói: "Em tưá»ng là vÄn phòng papa."
Vương Tuấn Khải trừng mắt nhìn Dá»ch Dương Thiên Tá», "Sao hai Äứa nó lại Äến Äây váºy?"
"Chúng muá»n Äến chÆ¡i chá» tôi á», ba tôi liá»n sai lái xe ÄÆ°a chúng nó tá»i."
Vương Tuấn Khải gáºt gáºt Äầu, "Xe công ty cho cáºu mượn dùng má»t ngà y, má»t lát nữa tan tầm cáºu dẫn hai Äứa vá» nhà Äi."
Dá»ch Dương Thiên Tá» nhìn nhìn Äá»ng há», "Tôi hiá»n tại dẫn chúng Äi thôi, lát nữa tắc lắm, em gái lại là m phiá»n tôi."
"Äi viết ÄÆ¡n xin phép, cứ theo Äúng trình tá»± Äi."
Dá»ch Dương Thiên Tá» không kiên nhẫn nói: "Biết rá»i." Y vá» vá» lưng Vương Tuấn Khải, thấp giá»ng nói: "Hảo hảo nghá» ngÆ¡i."
Dá»ch Cạnh xoay cá», cá» quái nhìn bá»n há».
Dá»ch Dương Thiên TỠấn Äầu hai Äứa nhá», "Äi thôi."
Dá»ch Cạnh Äi ra ngoà i mấy bưá»c, Äá»t nhiên quay lại, cưá»i nói vá»i Vương Tuấn Khải: "Chú Cá», bạn gái chú cÅ©ng á» công ty phải không."
Vương Tuấn Khải mặt không Äá»i sắc, "Không có."
Dá»ch cạnh cưá»i cưá»i, "Bye bye."
Vương Tuấn Khải phất phất tay.
Sau khi tiá»
n ba ngưá»i, Vương Tuấn Khải ngá»i lên ghế, trắng mắt nhìn trá»i.
Trẻ con quá thông minh cÅ©ng không khiến cho ngưá»i ta thÃch lắm, như váºy so ra, Dá»ch Dương Thiên Tá» bụng dạ thẳng tuá»t dưá»ng như còn Äáng yêu hÆ¡n má»t chút.
Vương Tuấn Khải cảm thấy bản thân Äã bá» Dá»ch Dương Thiên Tá» là m cho có Äiá»m ngá» ngẩn.
kÃch thÃch k cả nhà hê
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top