Chương 5




"Ân."

"Gia tộc Mã Leith cũng cạnh tranh, cậu phải cẩn thận."

Bae Irene rót một ly rượu, nhẹ nhàng lắc lắc nước đá trong ly, tiếng va chạm thanh thúy truyền đến.

"Chuyện này cho tới bây giờ tớ chưa từng lo lắng."

"Jerry, không phải dễ chọc." Nói bao nhiêu đó là đủ rồi.

Park ChaeYoung là người nào, từ trước đến nay luôn kiêu ngạo, ai cũng không xem vào trong mắt, đương nhiên sẽ không sợ bối cảnh của đối thủ cạnh tranh là hắc đạo, nếu không cô ta cần gì phải tranh?

"Ông già nhà tớ đã từng nói, không thể đối đầu chính diện với gia tộc Mã Leith."

Bae Irene tựa vào sô pha bằng da mềm mại, thản nhiên nhắc nhở.

"Dự án kia, tớ nhất định phải đoạt được." Trước mắt Park thị bọn họ nằm trong giới vận chuyển Âu Châu, tuy rằng phát triển rất tốt, nhưng cuộc đấu thầu đường hàng không mới này, là một cơ hội rất lớn, có thể làm cho lãnh thổ sự nghiệp của cô phát triển thêm, cô sẽ không bỏ qua.

"ChaeYoung cậu có biết, tớ rất thích giọng điệu này của cậu." Kang Seul Gi cười đưa cho Park ChaeYoung một ly Absolut mà cô thích nhất.

Lạnh lùng hừ một tiếng, tiếp nhận rượu hơi ngửa đầu uống, mùi vị ngọt ngào kia làm cho khóe miệng Park ChaeYoung bất giác cong lên.

"Cẩn thận một chút."

Bae Irene cẩn thận dặn dò một tiếng, cô xuất thân từ gia đình hắc đạo, đối với thủ đoạn của người trong hắc đạo rõ như lòng bàn tay, hơn nữa lần này Park ChaeYoung chống lại Jerry, tên kia nổi tiếng là bất chấp mọi thủ đoạn. Cô biết trong chuyện làm ăn Park ChaeYoung nổi tiếng lạnh lùng tàn nhẫn có thể nói Park ChaeYoung là người tàn nhẫn nhất trong nhóm, cô chính là lo lắng Park ChaeYoung có khi quá mức vô tình, chỉ sợ sẽ mang đến tai họa về sau.

"Yên tâm." Lần này trả lời là Kang Seul Gi, cô vỗ nhẹ lên bả vai Bae Irene

"Người có thể đánh bại Park ChaeYoung, cũng không phải là gia tộc Mã Leith."

Tiếng nói vừa dứt, trên ghế ngồi xa hoa, vang lên tiếng cười thanh thúy, cùng với thanh âm vang dội của cái tát

Yêu thương một người, cần phải có thời gian dài hơn nữa sao?

Mơn trớn chén trà đang tỏa hơi nghi ngút, Park ChaeYoung đột nhiên nhớ tới một câu trong quyển sách nào đó mà nàng từng xem qua, liếc mắt một cái đã là vạn năm. Đúng vậy, thật chính xác, liếc mắt một cái đã là vạn năm. Đã từng cố gắng hết sức, trong lòng luôn chắc chắn, vẫn luôn là người kia.

Trở lại Hàn Quốc cũng đã một tháng, đối với nơi mình sinh ra và lớn lên, tình cảm của nàng rất phức tạp, ở tại nơi này có hồi ức thống khổ nhất, nhưng đồng thời cũng là ngọt ngào nhất, vui vẻ nhất.

Đã bao lâu nàng chưa từng nhớ đến chuyện này? Nhiều năm như vậy trôi qua, Kim Jennie vẫn hối hả ngược xuôi đi theo Lalisa, mỗi lần đến công ty chi nhánh ở Hàn Quốc đều ở lại vài ngày rồi mới rời đi.

Nhưng mà lần này lại không giống, lần này là nàng chủ động xin ở lại nơi này xử lý công việc, nguyên nhân là vì một tháng trước, nàng nhìn thấy trong mắt của Lalisa xuất hiện nữ nhân khác.

Rõ ràng, chỉ là một cuộc báo cáo công tác tháng bình thường, vì sao lại phát sinh chuyện như vậy? Kim Jennie nhìn thấy trong đôi mắt đen không gợn sóng của Lalisa, lóe lên hứng thú mãnh liệt với nữ nhân tên Kim JiSoo. Nàng ở bên cạnh Lalisa suốt tám năm, khoảng thời gian dài như vậy, cho dù Lalisa có phức tạp khó hiểu đi nữa, nhưng ở một mức độ nào đó, nàng tự nhận có thể hiểu được cô ấy

Cho tới bây giờ Kim Jennie chưa từng thấy trong mắt Lalisa hiện quang mang, đó là loại yêu thích thuần túy, nàng nỗ lực bên cạnh Lalisa lâu như vậy cũng chỉ vì ánh mắt đó, nó là thứ mà nàng ao ước từ lâu, nhưng ánh mắt kia lại dành cho nữ nhân khác.

Mặc dù sau cuộc họp Lalisa không tỏ vẻ gì, sau hôm đó liền bay trở về New York, nhưng nàng biết, đã có chuyện âm thầm phát sinh, sự thay đổi này, chỉ sợ sẽ làm tan vỡ niềm tin bấy lâu nay của nàng, Kim Jennie nàng không chịu nổi kết cục như vậy. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tình cảm chiến thắng lý trí, nàng hi vọng Lalisa cho nàng ở lại Hàn Quốc một thời gian ngắn.

Kim Jennie là một cấp dưới không có nhiều đòi hỏi, cho nên đối với thỉnh cầu của nàng, Lalisa không hỏi nguyên nhân, trực tiếp đồng ý.

Kim Jennie suy nghĩ muốn biết, nữ nhân làm cho Lalisa sinh ra hứng thú, rốt cuộc là có mị lực gì.

Bản năng nói cho nàng biết, Park ChaeYoung rất nguy hiểm, nàng không nên đụng vào, đó là bản năng sinh tồn của con người, nói cho bản thân biết cái gì là nguy hiểm nhất định phải tránh đi. Park ChaeYoung, chính là thứ nguy hiểm mà nàng phải tránh xa, cho dù, sinh mệnh của các nàng chẳng có chút quan hệ, Kim Jennie tận lực cố gắng không tiếp xúc với Park ChaeYoung, hơn nữa cơ hội nàng xuất hiện trước mặt nữ nhân này không nhiều, cho nên cho dù có giống Lalisa, các nàng cũng nhận biết nhau tám năm, nhưng trong lúc đó hai người, lại không hề quen nhau.

Đèn trên bàn sáng lên gọi lại suy nghĩ của Kim Jennie, nàng âm thầm bảo không xong, gần đây bản thân cứ hay thất thần, đây chính là thói quen không tốt, rất nhanh ấn nút trò chuyện, tiếng nói thanh thúy từ bên trong truyền đến:

"Bảo Kim JiSoo của bộ phận nghiệp vụ đến đây."

Chỉ một câu đơn giản, thế giới của Kim Jennie, từ nay về sau sụp đổ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top