Chương 3




"Báo cáo kiểm tra mới đã làm xong, đặt ở trên bàn, kẹp trong tập hồ sơ màu xanh."

Tiếng nói nhẹ nhàng khí phái khiếp người vang lên trong phòng làm việc, gọn gàng lưu loát, không có một chút thanh âm mềm mại nữ tính.

"Ân." Tiếng lật giấy rất nhanh, tiếng nói thanh thúy vang lên.

"Richard ở công ty chi nhánh Paris 9h gọi điện thoại đến đây, hỏi thời gian cụ thể báo cáo tháng này."

"Nói cho cậu ta biết, ngày 5 tháng sau chị sẽ bay qua đó."

"Dạ." Ngón tay thon dài xinh đẹp di động trên PDA* màu bạc.

"Mười giờ, có một hội nghị cán bộ cao cấp, tư liệu đã đặt trên bàn, cái cặp màu xám; Mười hai giờ, dùng cơm trưa cùng Alex tiên sinh của A & T; Ba giờ, có hội nghị qua webcam khu vực Âu Châu và Châu Á; Bữa tối dùng cơm ở nhà hàng với Eewin tiên sinh." Ngắn gọn rõ ràng đọc rõ từng chữ, rất nhanh đã báo cáo xong hành trình của một ngày.

"Chị còn 5 phút để chuẩn bị cho hội nghị lúc 10h." Cầm lấy văn kiện mà bà chủ đã ký tên, Kim Jennie nhìn đồng hồ, nhắc nhở.

"Hủy bỏ bữa tối."

Tay nhỏ dừng một chút

"Dạ." Đặt bút trên màn hình, dự án hợp tác ba triệu đô la Mỹ cứ như vậy bị bỏ qua. Nàng là thư ký, không có quyền hỏi đến quyết định của bà chủ.

"Bưng cà phê đến phòng họp của chị."

"Dạ." Lại liếc mắt nhìn thoáng qua nữ nhân đang cúi đầu xử lý công vụ, nàng im lặng đi ra ngoài.

Đây là tổng công ty xí nghiệp YG ở New York bận rộn từ sáng sớm, Kim Jennie nàng là trợ thủ đắc lực của Lalisa, trợ lý của tổng tài, bận rộn suốt ngày, ngay cả thời gian ngủ cũng phải cẩn thận tính toán. Có một bà chủ cuồng công việc, tuy rằng tiền lương cao khiến đồng nghiệp đỏ mắt không thôi, nhưng thời gian của nàng, tất cả đều dành cho công việc.

Nhưng mà, Kim Jennie cho tới bây giờ cũng không xem việc này là khổ cực.
Sáng sớm như mọi ngày sau khi báo cáo xong, nhìn chồng hồ sơ như núi trên bàn, mày nhỏ xinh đẹp hơi cau lại, đôi mắt bình lặng không một gợn sóng, một tia cảm xúc bên trong đều không có.

Đã bao lâu? Đi theo bên cạnh Kim Jennie đã bao lâu rồi? Cẩn thận nhớ lại, đến hết ngày hôm nay, vậy mà đã tròn tám năm, thật là dài đăng đẳng, thật vất vả, nhưng tám năm cũng thật hạnh phúc.

Thì ra, nàng đã chờ đợi bên cạnh Lalisa hết tám năm, tuổi trẻ ngây ngô đơn thuần đã qua, cho tới bây giờ, nàng đã là một nữ nhân thành thục. Trong mắt nhiều người là một người phụ nữ xinh đẹp.

Tiếng vang rất nhỏ trong máy tính gọi tâm tư nàng trở về, nhìn tin nhắn không ngừng lóe sáng kia, Kim Jennie không tiếng động thở dài. Nghĩ mấy cái này làm gì? Vẫn là lo cho công tác đi, dù sao chỉ có cố gắng làm việc, mới có thể đổi lại một cái ngoái đầu của người kia.

Lại tập trung tinh thần vào công việc, đem không khí bận rộn che đậy lại vẻ khẩn trương, thời gian trôi qua rất nhanh, khi để ý đến thời gian, bên ngoài cửa, trời cũng đã tối, tháng 11 ở New York, đều tối sớm hơn bình thường.

Giương đôi mắt có vài phần mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa lòe lòe tỏa sáng từ trên cửa ánh lên 1 bóng người,nàng nhìn thấy một đôi mắt xinh đẹp sắc bén, như pha lê sáng rực trong bóng đêm, nhanh chóng quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy, làm Kim Jennie hoảng sợ, đôi mắt đó như hồ nước sâu không thấy đáy.

Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng khuôn mặt đẹp đẽ kia rất khiến người ta chú ý, tao nhã cao quý, khắp người cô đều tỏa ra hơi thở kiêu ngạo

Nữ nhân như Park ChaeYoung, chỉ nhàm chán dựa vào một bên bàn công tác, thì đã tạo cho người khác cảm giác tự ti, không gian to như vậy, bởi vì sự tồn tại của cô, vậy mà lại nổi lên cảm giác bức bách đến kỳ lạ.

"Park tổng, chị đến khi nào?" Kim Jennie ổn định nhịp tim đập nhanh vì bị kinh hách, nhìn người nữ nhân này một thân váy bó sát. Váy được tạo bởi nhà thiết kế nổi tiếng của Ý, càng tôn lên thân hình nóng bỏng của cô, Park ChaeYoung, ở mức độ nào đó, cùng bà chủ không ai sánh bằng của nàng, có loại khí phách kinh người giống nhau.
Trong đôi mắt màu hổ phách, hiện lên một tia sắc thái phức tạp

"Mới đến." Tiếng nói hơi trầm mà mị hoặc, vô cùng gợi cảm Kim Jennie từng nghe qua một câu nói khó bề tưởng tượng, tại một bữa tiệc tư nhân, một cô gái nổi danh lớn mật trong giới xã giao, nói là chỉ dựa vào tiếng nói của Park ChaeYoung, đã có thể làm cho nữ nhân đạt đến cao trào.

Lúc nàng nghe thấy câu này, xém tý nữa là phun rượu ra ngoài. Được rồi, nàng thừa nhận, đối với nhân vật nổi tiếng ở New York cái mà mọi người gọi là thế giới thượng lưu, bên ngoài thì bày ra vẻ cao quý bất phàm, bên trong thì lại bạo dạn thối nát, đã ở đây suốt tám năm, nhưng Kim Jennie vẫn không thể hoàn toàn dung nhập.

Nhưng mà cho dù có lớn mật, phóng túng đến thế nào, trong trường hợp, công khai phát biểu ngôn luận như vậy, cũng thật sự là quá mức.

Cho nên, lúc đó nàng thật là ngạc nhiên không ít.

Từ đó về sau, nàng đối với giọng nói của Park ChaeYoung vô cùng mẫn cảm, mỗi lần nghe thấy giọng nói của cô, không tự chủ được nhớ đến câu nói kia.

Thanh âm của Park ChaeYoung thực đặc biệt, không giống với Lalisa, tràn ngập tao nhã và thanh thúy, thanh âm của Park ChaeYoung là loại thấp trầm mà quyến rũ. Nghe qua một lần, liền vĩnh viễn khó quên.

"Tổng tài vừa mới đi ra ngoài."
Giơ tay nhìn đồng hồ

"Ước chừng nửa tiếng trước." Kim Jennie cố gắng điều chỉnh cảm xúc thoát khỏi thanh âm của Park ChaeYoung, làm tròn bổn phận của một thư ký.

Park ChaeYoung và Kim Jennie, là bạn cùng nhau lớn lên, cảm tình còn thân thiết hơn cả chị em, cho nên đối với hành vi không hẹn trước với tổng tài mà đã trực tiếp gặp mặt này, nàng cũng không thấy kinh sợ. Tuy rằng, vị này là nữ vương tổng tài nổi danh trong giới vận tải đường thủy, cũng không phải là người quá rãnh rỗi nên đến đây chơi.

"Tôi chờ cô ta." Park ChaeYoung yên lặng nhìn Kim Jennie, nhưng không dời bước đi đến phòng của tổng tài.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top