cây lá và gió

lá,cây và gió

________________________________________

Chuyện kể về mối tình thầm lặng,

Lá nguyện cầu được sánh bước bên cây.

Cây dẫu bik vẫn tỏ ra vô tình,

Mặc lá buồn với mối tình đơn phương.

Qua đời cây bao chuyện tình rực rỡ,

Lá dẫu buồn nhưng vẫn rất yêu cây.

Còn cây ơi sao vô tâm đến thế?

Để lá sầu, lá cay đắng, sót xa.

Có một ngày cây bất chợt nhận ra,

Trong đời mình cần bóng hình của lá.

Nhưng trong hai chẳng một ai nói cả,

Cây ngại ngùng đành tránh né con tim.

Bao năm qua cây vẫn cứ im lìm,

Tìm lời giải cho tình yêu cây - lá.

Bỗng xuất hiện gió trong đời của lá,

Người sẵn sàng dám bày tỏ tình yêu.

Lá yếu mềm còn cây thì nhu nhược,

Lá dành lòng theo gió để wen cây.

Lá lìa cây là vì cây không giữ,

Hay là vì gió thổi lá bay đi???

__________________

Cây, Lá, Gió... và Mưa

________________________________________

Nếu một ngày anh chạy đến hỏi em:

Muốn làm Cây hay thích là Lá, Gió?

Nếu em đến bên tai anh nói nhỏ:

"Em muốn làm Cây" thì không phải đâu anh!

Chẳng Cây nào sẽ mãi mãi tươi xanh

Và chẳng Cây nào chịu vươn mình giữ Lá

Cây yêu Lá bằng 1 tình yêu ích kỉ quá

Nên có bao giờ dám đối diện với tình cảm của mình đâu

Vậy lẽ nào em lại thích làm Cây???

Chiếc Lá nào rồi cũng phải lìa cành

Dù nó còn yêu Cây nhiều, nhiều lắm

Nhưng đó cũng chỉ là 1 tình yêu thầm lặng

Lá ko đủ tự tin giật hạnh phúc về mình.

Vậy thì em có nên làm chiếc lá???

***

Nếu tình cờ anh bước đến hỏi em:

"Muốn làm gì? Gió, Cây hay là Lá?"

Em trả lời "thích làm Gió anh ạ"

Thì xin đừng tin em!

Vì sao ư? Anh thử nghĩ mà xem

Gió cuốn Lá lìa khỏi cành Cây ấy

Dù Gió có Lá bên mình thật đấy

Nhưng suốt đời chỉ làm chiếc bóng của Cây

Vậy thì em muốn là Gió làm chi?

Nếu một ngày, một ngày nào đó

Em nói với anh: Em muốn được làm Mưa

Anh ko tin? Sợ lại bị "mắc lừa"?

Nhưng anh à, lần này là sự thật!

Em muốn mình là cơn Mưa giữa trưa hè nắng gắt

Để làm dịu mát Cây

Để tươi thêm chiếc Lá

Và hơn hết là

được cùng Gió sóng đôi

__________________

Gửi ấy...nắng và gió^^!Wind and sunshine

Cây, Lá và Gió

________________________________________

----------------------------

Anh giống như 1 cơn GIÓ thoảng

Đến bên em vào khoảng lúc sang đông

Em như chiếc LÁ nhỏ giữa cánh đồng

Bám vào CÂY từ trước khi GIÓ đến

Đã từ lâu GIÓ kia thầm yêu mến

Chiếc LÁ xanh xanh nhỏ trên CÂY

Mang hạnh phúc ào ạt đến chân mây

Mong LÁ kia cuốn bay theo cùng GIÓ

Nếu như CÂY, tình yêu không có

Thì xin LÁ hãy theo GIÓ bay đi

Chiếc LÁ kia chẳng phải lo lắng gì

Vì trong GIÓ là tình yêu dào dạt

Nếu như LÁ vì CÂY mà bám chặt

Thì GIÓ đành nhẹ lướt ra đi

GIÓ ra đi sẽ chẳng ân hận gì

Vì trên CÂY LÁ sẽ luôn hạnh phúc

GIÓ ra đi sẽ luôn cầu chúc

LÁ và CÂY hạnh phúc bền lâu

Như câu chuyện từ thủa lúc ban đầu

Như chưa hề có cơn GIÓ thoảng

***************************************

Có một thời lá đã yêu cây

Yêu tha thiết và âm thầm chờ đợi

Cây hững hờ nhưng lá không dỗi hờn

Thu đến rồi...lá vẫn chẳng rời cây

Cây vô tình mê mải đắm say

Mãi phiêu lưu giữa những loài hoa khác

Lá khóc òa rồi lặng thinh ngơ ngác

Gió cuốn rồi lá có ra đi

Nhiệt thành mang trái tim si

Gió mạnh mẽ đến, ôm thân lá gầy

Ở bên gió, lá là tất cả...

Cả trời hạnh phúc tự do

Gió vẫn thổi đưa lá bay xa

Đưa lá đến nơi chân trời mới

Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng

Nhưng chiếc lá đã không cô đơn...

Đến một ngày cây chợt hiểu ra

Không có lá cây bỗng thành vô nghĩa

Cây lo sợ trước cơn gió lạ

Sợ nỗi vô hình rằng lá sẽ rời cây

Quá muộn màng khi gió xoay cuốn

Những ký ức một thời của lá

Lá vĩnh viễn về nơi xa quá..

Vì cây lạnh lùng...hay bởi gió cuốn đi.......

Nhiệt thành mang trái tim si

Gió mạnh mẽ đến ôm thân lá gầy

Ở bên gió lá là tất cả

Cả trời hạnh phúc tự do

Gió vẫn thổi đưa lá bay xa

Đưa lá đến nơi chân trời mới

Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng

Nhưng chiếc lá mãi không cô đơn.......

(Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng

Nhưng chiếc lá đã không cô đơn...)

__________________

________________________________________

"Wind and sunshine"?

"Ưm ^^"

"Là j vậy?"

"Wind là j?"

"Gió"

"Sunshine?"

"Nắng"

"Ưm, vậy Wind and sunshine là j?"

"Gió và nắng!"

"Không phải, là tớ^^"

Ấy cười, nụ cười trong vắt, và tớ thấy như mình vừa thấy nắng thấy gió thật...nắng gió từ nụ cười của ấy....

Tớ biết, ấy muốn làm gió tự do tự tại, bay khắp nơi, đem lại sự mát mẻ tươi trẻ cho người khác...

Tớ biết, ấy muốn làm nắng sưởi ấm cho người khác....

Trong đó có cả tớ!

Nhưng....

Gió có biết có bao nhiêu người nhớ gió khi mà gió đang lang thang ở nơi chân trời nào đó xa lắm không?

Nắng có biết khi mà nắng cháy ở sa mạc thì có bao nhiêu nơi cần nắng, nhớ nắng không?

Ấy như gió, như nắng...mải miết....đi

Nhưng tớ biết có một lúc nào đó...gió mệt mỏi, muốn dừng chân....nắng buồn chán, muốn đứng lại, chỉ một chút thôi...

Khi đó, đừng quên tớ nhé!

Tớ sẽ như cây...Chờ gió bay đến làm rung cành lá...và là nơi cho ấy nghỉ chân sau chặng đường dài mệt mỏi

Tớ sẽ như cây..

.Chờ nắng sưởi ấm cho tớ....

và là nơi để những tia nắng kia đọng lại..

.chợp mắt trước khi tiếp tục cuộc hành trình của mình....

Tớ sẽ như cây...đứng yên một chỗ chờ đợi...

không phải để mong ngóng rằng ấy sẽ ở bên tớ mãi mãi,vì điều ấy là không thể...

với Gió và Nắng.

..mà là nơi để ấy dừng chân

...để ấy kể cho tớ nghe những câu chuyện của ấy...

những câu chuyện về thế giới của ấy....

để có thể sẻ chia với ấy một chút, dù chỉ là một chút thôi, những gánh nặng đè lên đôi vai nhỏ bé ...

.để ..........

cho ấy lại có thể vút cao...mát rượi như gió và ấm áp như nắng!

Vậy nhé!

Gửi ấy....gió và nắng! Wind and sunshine!

Từ Cây!^^

Khóc

________________________________________

Đã có những lúc anh ngồi dưới bóng tối chợt bật khóc nước mắt cứ tuôn chẳng lý do.Cho dù lau hết nước mắt kia chẳng ngừng chợt nhận ra là em đã đi xa....

20 ngày rồi kể từ ngày em rời xa anh... Anh không thể nào quên được... 20 ngày ngắn ngủi đó không thể làm anh quên đi được em... Sẽ chẳng bao giờ anh quên được V3 của anh... Anh yêu em rất rất nhiều... Anh yêu em nhiều hơn tất cả những ai đã từng yêu em... Và em cũng biết điều này...

Có thể anh không được như người trong mộng của em... Nhưng anh có thể thay đổi! Thời gian sẽ chứng minh tất cả... Ngay từ khi anh nói rằng anh yêu em, anh đã từng khẳng định mình chưa có đủ những tiêu chuẩn của người trong mộng của em và anh đã hứa sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân... Chính em cũng đã đồng ý... Nhưng rồi tại sao? Tại sao em ra đi bỏ lại anh mà đi quá nhanh??

56 ngày, một khoảng thời gian quá ngắn với một câu chuyện tình yêu... Cùng nhau vượt qua mọi vui buồn, vượt qua tất cả những khó khăn... Đến khi được thảnh thơi một chút thì em lại vội vã ra đi... Cho dù anh có níu kéo như thế nào thì em cũng vẫn quyết ra đi! Tại sao?? Anh biết rằng em vẫn còn yêu C2 của em... Anh cũng đã nhắc rất rất nhiều lần rằng anh chấp nhận điều đó... Anh sẽ chờ đến 1 ngày em nói với anh là em thực sự quên được người ta... Cho dù người ta mang lại cho em nước mắt thì người ta cũng chính là người mà em yêu... Có thể với anh chỉ là 1 phút thoáng qua... Nhưng như vậy anh cũng đã quá mãn nguyện rồi...

Trong câu chuyện tình yêu, anh tự nhận mình là cơn gió nhẹ, em là lá, còn người ta chính là cây... Gió vẫn sẽ chờ đến 1 ngày lá bay đi cùng gió... Chiếc lá rời xa cây không phải vì gió cuốn lá bay đi mà vì cây không muốn giữ lá ở lại... Gió ghét cây... Thậm chí đã 2 lần gió và cây đánh nhau... Sau mỗi lần đó gió chính là người bị lá oán trách nhiều nhất... Nhưng gió có thể chịu đựng nổi cái kẻ đang ngày đêm mang đến nỗi buồn cho người mình yêu không...??Lá nói cây yêu lá hơn gió... Cây yêu lá mà sao cây luôn không bao giờ hiểu được lá... Từ lúc gió quen lá đến bây giờ, chưa bao giờ gió được thấy cây có 1 hành động gì để chứng minh cây yêu lá... Những gì gió được thấy chỉ toàn là sự giận dỗi vu vơ không căn cứ... Giá như... Giá như gió quen lá trước cây thì chắc mọi chuyện sẽ khác... Giá như... Nếu mà giá như ấy xảy ra thì hay biết mấy...

Lá xa cây 180 ngày... Nhưng lá bay theo gió mới được 56 ngày... 180 ngày không đủ Khócđể lá có thể quên đi cây... 56 ngày cũng không đủ để gió có thể giúp lá quên cây được... Lá nói 56 ngày quá đủ để lá nhận ra lá yêu cây như thế nào... Lá rất yêu cây... Vậy tại sao lá còn nhận lời yêu gió làm gì?? Lá ác lắm...

Quá khứ đã là quá khứ... lời cuối cùng gió muốn nói với lá rằng... Dù quá khứ có như thế nào thì gió mong lá hãy cho nó qua thật nhanh... Gió vẫn chỉ yêu mình lá... Dù lá có rời xa gió... Có làm bất cứ điều gì để gió quên lá thì cũng chỉ là vô nghĩa... Gió chỉ yêu lá, mãi yêu lá... Gió sẽ chờ đến 1 ngày lá trở về bên gió... Sẽ luôn dõi theo từng bước đi của lá trên đường đời...

Vượt qua sự cô đơn - câu chuyện về gió

________________________________________

Gió lang thang, lang thang qua từng con phố, từng ngôi nhà. Gió tự do, có thể làm mọi việc mà mình thích, có thể hét to, có thể dịu dàng, cũng có khi dữ dội. Người ta yêu Gió đấy, mà cũng sợ Gió đấy. Gió xa cách quá, hoặc người ta sợ gần Gió quá...

Cứ thế và đến một ngày, Gió thấy mình cô đơn.

Tia nắng là của Mặt trời. Ánh trăng là của Mặt trăng. Còn Lá cây. Lá cây dù có đi theo Gió đến đâu đi nữa, thì Lá cây cũng đâu phải của Gió. Trái tim của Lá đã luôn hướng về Cây rồi.

Và Gió cô đơn.

Gió hỏi ông trời: "Ông trời ơi, sao ông bất công đến thế? Tại sao ai cũng có đôi có cặp, ai cũng có một chốn bình yêu cho riêng mình, còn tôi thì không? Tại sao lại như vậy?"

- Chẳng phải ngươi thích tự do hay sao? Ngươi muốn đi lang thang khắp nơi. Ngươi muốn được nhiều người biết đến. Ngươi muốn mọi người vừa yêu mến, vừa nể sợ ngươi. Chẳng phải ngươi đang có tất cả những điều đó hay sao ? - Ông trời trả lời.

- Vậy chẳng nhẽ không có một ai muốn làm tất cả những điều đó cùng tôi ư? Tôi muốn có ai đó đi cùng tôi tới mọi vùng đất, ở bên tôi những lúc tôi vui vẻ, cũng như những lúc giận dữ, hay khó khăn. Tôi phải làm gì để tìm được một người như thế?

- Người đó có thể không có màu sắc, nhưng không hề vô hình, có thể dịu dàng nhưng không yên lặng, có thể quá nhẹ nhàng, nhưng không phải là không cảm thấy được. Nếu ngươi biết để ý, biết cảm thông, biết chia xẻ, biết lắng nghe, biết quý trọng những điều mình đang có, ngươi sẽ nhìn thấy người mà mình cần tìm.

Và Gió làm theo lời Ông trời nói. Gió để ý, Gió lắng nghe, Gió học cách cảm thông, cả chia xẻ với mọi người nữa. Gió cố gắng, Gió đã làm thật nhiều. Cuối cùng, Gió cũng thấy được người mình cần tìm.

Thật bất ngờ, người đó đã luôn ở bên cạnh Gió, những khi khó khăn, cũng như khi hạnh phúc, những lúc Gió vui vẻ hát ca, cũng như khi Gió lạnh lùng, giận dữ. Người đó đã luôn đi cùng Gió, đến những thảo nguyên bao la, lên núi cao, hay xuống biển rộng... Dù Gió có đi đến đâu thì người đó vẫn bên Gió. Vậy mà bao lâu nay Gió đã không nhận ra điều đó.

Và cuối cùng thì bạn có biết người đã luôn ở bên Gió là ai không?

Lẽ ra tôi muốn bạn hãy học cách cảm thông, học cách chia xẻ với mọi người, tôi muốn bạn hãy nhìn ra xung quanh, biết yêu thương và quý trọng những gì mình đang có, tôi muốn bạn hãy lắng nghe và suy nghĩ.... Tôi muốn bạn làm tất cả những điều đó rồi tôi mới nói cho bạn biết người đó là ai cơ.

Nhưng bạn sẽ biết ngay thôi, vì... những Đám mây không muốn người khác phải bận lòng nhiều.

Gió Cây Và Lá ( do mình + anh ĐẠo vít )

________________________________________

câu chuyện này là cảm xúc của mình ( cộng thếm sự giúp đỡ rất rất nhiệt tình của anh Zin - Đạo ) sau khi nghe bài hát gió cây và lá mọi người ủng hộ nha http://giocayvala.kiss.vn/

http://love.easyvn.com/younglove/

_______*#####_

_____#########*_

____############_

___############## _____ *####*

___############### _*#########

___############## *###########*

____##########################*

_____*#######################*

_______#####################*

_______#####################*

_________ *###############*You and me

___________*############*always be together

______________########*

_______________######*

_________________##

_________________#*

@@@.....................@@@@...........@@@........ ........@@@....@@@@@@@@.......

@@@.................@@........@@.........@@@...... ........@@.......@@@.....................

@@@................@@..........@@..........@@@.... .......@@........@@@......................

@@@...............@@............@@.............@@@ .....@@..........@@@......................

@@@...............@@............@@...........@@@.. ......@@.........@@@@@@@...........

@@@..........@...@@..........@@...............@@@. ..@@...........@@@......................

@@@@@@@....@@........@@.................@@@.@@.... ........@@@@@@@@.....

gửi tới nhóc

Nhóc à hum nay anh tình cờ nghe đc bài hát :" Gió Cây và Lá " bỗng anh chợt nhớ đến em và muốn kẻ cho em một câu chuyện . Câu chuyện tình yêu giữa 3 người :" Gió Cây và Lá " em nghe nha

Chuyện kể rằng:

Cây và Lá hai người yêu thương nhau và đã gắn bó với nhau từ rất lâu rồi ,tình cảm của 2 người có thể nói là không có gì có thể chia cắt ( chắc hơn keo con voi ^^! ). Rồi một ngày đẹp trời Gió đã đến ,Gió tinh cờ gặp đc Lá , vô tình Lá đã khiến Gió không thể sống thiếu Lá đc , Gió đã yêu Lá mất rồi. Trong Gió bỗng xuất hiện cảm giác muốn đc ở bên Lá , đc cùng Lá đi khắp mọi nơi , đc yêu thương giúp đỡ chăm sóc cho Lá .Nhung thật chớ chêu Lá đã có chủ Lá đã yêu Cây ,Gió buồn nhung gió vẫn cố chấp níu kéo Lá đến với mình dù cơ hội Lá đến với Gió rất nhỏ nhoi, nhưng dù chỉ là chút hi vọng nhỏ nhoi nhưng Gió vẫn chờ đợi Lá cho dù Gió rất buồn "gió cây và lá chuyện tình yêu 3 người chúng ta

cây yêu lá gió muốn lá

nhưng vì sao lá lại yêu cây chọn cây ko chọn gió

vẫn ko chịu cùng gió bay đi đến một phương trời mới

Một mơ ước gió thổi lá cuốn trôi đi hiện lên trong đầu của gió

mình phải cuốn lá đi......... "

..... nhưng cuối cùng thì gió đã ko làm như vậy vì gió hiểu ra 1 điều rằng lá chỉ giữ đc màu xanh, lá chỉ cảm thấy hạnh phúc thật sự khi đc ở bên cây . gió đã suy nghĩ , đã phân vân rất nhiều nhưng gió đành phải làm theo lý trí chứ gió sẽ ko làm theo tình cảm của mình nữa - mặc dù gió rất buồn và thất vọng khi phải làm 1 việc mà gió ko hề muốn. tất cả vì gió yêu lá , gió muốn lá đc hạnh phúc - nên gió đành phải chấp nhận .gió đành phải chúc lá và cây sẽ luôn yêu nhau , luôn vui vẻ , hạnh phúc - còn gió gió sẽ luôn ở bên cạnh cây, gió sẽ mãi là cơn gió mát bên cạnh lá , làm mát cho lá , để lá mãi giữ đcmàu xanh - gió biết chứ , gió biết rằng khi lá còn giữ đc màu xanh nghĩa là gió ko có cơ hội để đc bên lá ko có cơ hội để đc lá yêu - ko có cơ hội để đc đưa lá đến 1 phương trời mới - 1 nơi hạnh phúc chốn thiên đường , thiên đg' đó chỉ có gió và lá , gió sẽ đưa lá bay phiêu du muôn nơi theo ánh sao trời - nhưng vì gió quá yêu lá - nên gió sẽ chờ gió tin sẽ có 1 ngày lá thay đổi - lá sẽ cho gió 1 cơ hội đc bên cạnh lá đc yêu thương lá .

giá như lá đừng vội yêu cây, đừng vội chọn cây . giá như gió 1 lần đến trc thì có lẽ bây h mọi chuyện đã khác đúng ko? gió chỉ biết tự trách mình thôi ! 1 lần gió đến sau nhưng gió đã phải trả giá - 1 cái giá quá đắt mà gió đã phải trả = nước mắt ! nhưng nước mắt đó ko cũng ko làm lá thay đổi - ko làm lá quay trở về bên gió . dù thế nào thì gió cũng sẽ chờ lá .Vì lá rất quan trọng với gió . ko có lá gió chỉ là 1 cơn gió vô hồn . 1 cơn gió mất phương hướng ko biết sẽ đi đâu về đâu

Cây Yêu Lá

Gió Muốn Lá

nhưng.........

Lá Yêu Cây - chọn Cây - Ko Chọn Gió

nhưng gió tin 1 ngày nào đó lá sẽ chấp nhận đi cùng gió

Gió Lá

.... Gió vẫn bên cạnh Lá , vẫn là cơn gió mát xua tan đi cái nắng của mùa hè để lá luôn giữ trên mình màu xanh .... gió vẫn tin là có 1 ngày lá sẽ nhận ra đc tình yêu của gió ... và Lá sẽ đến bên Gió - yêu Gió. Nhưng gió đã lầm gió đã cảm nhận đc sự sai lầm của mình - dù cho gió đã tự nhủ rằng ngày đó sẽ ko còn xa nữa - Bất chợt gió hiểu rằng cho dù lá có rơi xuống khỏi vòng tay của cây thì gió vẫn sẽ ở bên cạnh cây - ôm lấy Cây chứ ko bao giờ Lá chịu đi cùng Gió ? 1 sự thật quá phũ phàng đối với Gió ....

Và Gió đã chấp nhận bỏ cuộc - chấp nhận để cuộc tình phải kết thúc khi nó chưa bắt đầu ! Gió đã đi đến 1 nơi thật xa 1 nơi chỉ có gió , trăng, sao, mây và núi , nhưng người bạn luôn ở bên cạnh Gió và quan trọng nhất là nơi đó GIó ko còn thấy Cây Và Lá nữa - để Gió quên hết những kỉ niệm từng có những kỉ niệm buồn của đời Gió ........

Sau 1 thời gian sống bên Cây - ko có cơn Gió hiền hoà bên cạnh - Lá cảm thấy thiếu 1 cái gì đó bên đời , Lá cảm thấy cần Gió hơn bao giờ hết . Phải chăng khi mất đi 1 cái gì đó rồi người ta mới thấy tiếc nuối? nhưng sự tiếc nuối đó của Lá đã quá muộn màng .

Thời gian cứ trôi lặng lẽ cho đến 1 ngày Cây đã ko còn đứng vững đc nữa , Cây sắp gục ngã - vì cây đã dồn hết sự sống của cây dành cho Lá - Cây yêu Lá và Cây muốn Lá đc giữ mãi màu xanh - 1 sự hy sinh mà Gió đã từng làm với Lá .... Hơn ai hết cây hiểu rằng Cây sắp từ giã cõi đời ,sắp phải chia tay với Lá . Và Cây đã nhờ Mây gửi lời nhắn tới Gió - mong gió trở về bên Lá .. yêu Lá - giữ vị thần hạnh phúc mãi bên Lá ...." Và Mây đã đồng ý , mây bay khắp nơi để tìm gió nhưng ... càng tìm Mây càng ko thấy Gió đâu . Phải chăng bây h Gió ko còn gì để níu kéo nữa nên gió trở thành 1 cơn gió vô tình ... nên gió bay nhanh .... ko ai có thể đuổi kịp Gió nữa ???

chắc các bạn sẽ hỏi tại sao mình lại làm Blog này ? tại sao mình lại viết ề chuyện tình gió cây và lá ? thật sự là mình tình cờ nghe bài " gió cây và lá " ko hiểu sao lúc đó tâm trạng của mình lại cảm thấy có 1 cái gì đó rất lạ - 1 tâm trạng ko thể nói ra nhưng mình cảm nhận đc nó - mình tin rằng nó hợp với tâm trạng của những người đã và đang làm ng' thứ 3 - là người đến sau - chỉ biết tự trách mình : tại sao lại nhút nhát - yếu đuối thế ? yêu 1 người nhưng lại ko dám thổ lộ T/C để rồi phải nuối tiếc , ân hận !!!!

mình đã định viết đoạn kết của câu chuyện này với 1 kết thúc có hậu có " gió" vì gió là 1 người có tấm lòng vị tha - chấp nhận hy sinh hạnh phúc của mình để đổi lấy hạnh phúc cho người mình yêu - dù cho người ta ko hề để ý ko hề biết rằng có 1 người luôn yêu luôn bên cạnh luôn âm thầm che trở cho mình! 1 chàng gió chấp nhận là " kẻ bên lề của đời Lá " .....

.... Mây đã cố gắng tìm Gió nhưng càng tìm Mây Càng thất vọng. ...

Còn Cây ... Cây biết rằng thời gian Cây bên Lá chỉ còn tình bằng giây . Cây đã yêu cầu Lá hứa : sẽ quay trở lại bên Gió yêu Gió để Lá ko bị héo úa trong sự cô đơn - có như vậy Cây mới yên lòng . Và Lá đã hứa ..... Cây đã ngã xuống ... Lá đã rời xa cây - ko phải do Gió - cũng chẳng phải do Cây hay Lá - Lá đã ko còn màu xanh nữa , bây h Lá héo úa ko còn sức sống nữa !

...... Sau 1 thời gian mòn mỏi vì phiêu du muôn nơi cùng trăng và ánh sao trời Gió đã mặc kệ cho số phận xô đẩy Gió .... Và thật tình cờ .... 1 ngày nọ Gió đã quay trở lại đúng nơi mà Gió đã ra đi - 1 nơi đã khiến cho Gió dâng trào cảm xúc lắng đọng.... 1 nơi mà có Cây - Lá - và Gió - 1 nơi mà ko bao h Gió muốn quay trở về thế nhưng.......?

Dù cho bây h ko có ai có thể ngăn cản Gió yêu Lá . nhưng Gió tự nhủ " dù cho Lá có muốn quay trở lại bên Gió hay ko thì Gió sẽ ko bao giờ chấp nhận đâu !!! " vì bây h đối với Gió Tình Yêu đã ko còn tồn tại nữa . Trái tim của gió đã khép kín rồi . 1 trái tim hoá đá .... Gió vẫn tin sẽ có 1 người sẽ khiến cho Gió trở lại là 1 cơn gió si tình như ngày xưa , nhưng chắc chắn người đó ko bao h là Lá . Vì Lá đã để lại cho Gió 1 vết thương - 1 vết thương đã khiến Gió trở thành 1 cơn gió vô tình ..........( đừng trách Gió vô tình người ơi !!! )

1 KẾT THÚC THẬT BUỒN CHO 1 CÂU CHUYỆN BUỒN

ngày hôm đó Gió đã ngồi ngắm sao ở 1 nơi chỉ có mình Gió . Gió chờ đợi 1 ngôi sao rơi - vì có người nói nếu ước khi thấy sao đổi ngôi thì điều ước đó sẽ thành hiện thực . Gió đã chờ , chờ mãi ( Gió muốn Tình Yêu này của Gió sẽ ko chỉ là tình cảm của riêng Gió nữa - Gió đã tìm thấy đc 1 vì sao - vì sao đó mang tên Mây - 1 ngươì vẫn ở bên cạnh Gió những khi Gió buồn - hay khi Gió thất vọng thì Mây vẫn luôn ở bên cạnh an ủi - giúp Gió thêm can đảm niềm tin để vượt qua tất cả ... bây h Gió chỉ biết tự trách mình tại sao lại ko biết đc Hạnh Phúc đang ở bên cạnh mình ?- tai sao lại phải chạy theo 1 giấc mơ quá xa vời ? tại sao ...

)

cuối cùng thì cùng có 1 ngôi sao rơi thế nhưng .... Gió chỉ kịp thốt nên 1 câu ... " Kìa ...! " chưa kịp ước thì ngôi sao đó đã mất . tiếc thật , nhưng Gió vẫn tự nhủ là sẽ có ngôi sao khác để Gió ước . Lần này để rút kinh nghiệm Gió đã chuẩn bị sẵn điều ước để khỏi bất ngờ như lần đầu tiên . Gió đã ước " Mây sẽ ở bên cạnh Gió cùng Gió ngắm sao trời - cùng bay trong giấc mơ tình yêu

đang mãi suy nghĩ thì ngôi sao thứ 2 lại rơi ... và cũng như lần trước Gió cũng bất ngờ ( thậm trí giật mình ) nên cũng ko kịp ước gì cả . tiếc quá ,,, lần thứ 2 rồi mà ( trước đó Gió đã bảo rằng sẽ chờ 3 - chỉ 3 ngôi sao để ước thôi )

Lại 1 lần nữa Gió chờ sao rơi , Gió quan sát cả bầu trời để tìm 1 ngôi sao cho riêng mình . bạn đoán thử xem ngôi sao đó như thế nào ??? nó ko phải là ngôi sao sáng nhất bầu trời . Và đếm đó Gió lại phát hiện 1 điều rất thú vị : ngôi sao đẹp nhất ko phải là ngôi sao sáng nhất , mà chính là ngôi sao lung linh nhất ( nếu ko tin bạn thử để ý mà xem : ngôi sao sáng nhất là ngôi sao ko hề lung linh chút nào - phải chăng tình yêu cũng vậy ??? )

đến lúc này Gió đã ko chờ ngôi sao thứ 3 nữa , Gió đã tìm thấy cho minh 1 Vì Sao . 1 vì sao lung linh đẹp nhất bầu trời - đẹp nhất trong tim của Gió

( còn nữa )

Chuyện Tình Cây, Lá Và Gió.

Gửi bởi: Kid, Ngày đăng: 23/01/2010, Lần xem: 357, Thảo luận: 0 lượt.

Lá yếu mềm còn cây thì nhu nhược. Lá đành lòng theo gió để quên cây. Lá lìa cây là vì cây không giữ. Hay là vì gió thổi lá bay đi?

Chuyện kể về 1 mối tình thầm lặng. Lá nguyện cầu được sánh bước bên cây. Cây dẫu biết vẫn tỏ ra vô cảm. Mặc lá buồn với mối tình đơn phương .

Qua đời cây bao chuyện tình rực lửa. Lá dẫu buồn nhưng vẫn rất yêu cây. Còn cây ơi sao vô tâm đến thế ? Để lá sầu lá cay đắng xót xa.

Có 1 ngày cây bất chợt nhận ra. Trong đời mình cần bóng hình của lá. Nhưng trong 2 chẳng 1 ai nói cả. Cây ngại ngùng đành né tránh con tim. Bao năm qua cây mãi cứ lặng im. Tìm lời giải cho tình yêu cây lá. Bỗng xuất hiện gió trong đời của lá. Người sẵn sàng dám bày tỏ tình yêu.

Lá yếu mềm còn cây thì nhu nhược. Lá đành lòng theo gió để quên cây. Lá lìa cây là vì cây không giữ. Hay là vì gió thổi lá bay đi?

Anh giống như 1 cơn gió thoảng. Đến bên em vào khoảng lúc sang đông. Em như chiếc lá nhỏ đứng giữa đồng. Bám vào cây từ trước khi gió đến.

Đã từ lâu gió kia thầm yêu mến. Chiếc lá xanh, xanh nhỏ trên cây. Mang hạnh phúc ào ạt đến chân mây. Mong lá kia cuốn bay theo cùng gió.

Nếu như cây, tình yêu không có, thì xin lá hãy cùng gió bay đi. Chiếc lá kia chẳng phải lo lắng gì. Vì trong gió là tình yêu dào dạt.

Nếu như lá vì cây mà bám chặt. Thì gió đành nhẹ lướt ra đi. Gió ra đi sẽ chẳng ân hận gì. Vì trên cây lá sẽ luôn hạnh phúc. Gió ra đi sẽ luôn cầu chúc. Lá và cây hạnh phúc bền lâu. Như câu chuyện từ thuở lúc ban đầu. Như chưa hề có cơn gió thoảng.

>>> Đến giờ fút này ban muốn là Gió, Cây hay là Lá ???? > > > >

Dù là Cây - Gió - Lá thì cũng đều có 1 nỗi khổ riêng ....

Nếu một ngày anh chạy đến hỏi em : Muốn làm Cây hay thích là Lá, Gió? Nếu em đến bên tai anh nói nhỏ: "Em muốn làm Cây" thì không phải đâu anh.

Chẳng Cây nào sẽ mãi mãi tươi xanh.Và chẳng Cây nào chịu vươn mình giữ. Lá, Cây yêu Lá bằng 1 tình yêu ích kỉ quá. Nên có bao giờ dám đối diện với tình cảm đâu. Vậy lẽ nào em lại thích làm Cây??? Nếu một lần anh khẽ hỏi em, rằng: Em thích được là gì giữa Lá, Cây và Gió? Nếu em nói "em thích làm chiếc Lá" Thì anh ạ, không phải thế đâu anh!

Em muốn mình là cơn mưa giữa trưa hè nắng gắt, để làm dịu mát Cây, để tươi thêm chiếc Lá. Và hơn hết là được cùng Gió sóng đôi.

*************************888

Câu truyện Cây , Lá và Gió của riêng tôi

________________________________________

TUẦN ĐẦU TIÊN:

1.Buổi sáng:

_ Hic , hic

_ Thui, Lan đừng buồn nữa mà , dù sao thì L cũng đã cố gắng hết mình rồi -Hải Yến, đứa bạn thân của tôi an ủi

_ Hic

_ Mà Lan lạ thật, dù sao cũng đoạt giải khuyến khích cơ mà chứ có phải rớt luôn đâu, mà vòng loại Lan đạt điểm cao nhất còn gì, vòng này bị vậy là do Lan phải lo thi tốt nghiệp, không có thời gian chuẩn bị thôi

Giọng đứa bạn an ủi cứ văng vẳng bên tai , tôi ngồi ôm phần thưởng mặt sững sờ trước kết quả mà mình không hề mong muốn.

vâng, hôm nay là ngày tôi thi vòng chung kết cuộc thi " Hùng biện phim" do diễn đàn của tôi kết hợp với những diễn đàn khác cùng tổ chức, và như các bạn thấy đó , tôi đã gần như thất bại , thức đến 4h sáng để chuẩn bị bài hùng biện , ôm laptop gần như 18/24 chỉ để tìm kiếm thông tin, nhận được biết bao nhiêu sự ủng hộ của mọi người .....Vậy mà hôm nay , tôi thu được gì , chỉ là một giải khuyến khích với số điểm thấp nhất .Buồn wá chứ sao ko !!!

_ bé Lan, đi ăn mừng với tụi a nhé , mọi người trong diễn đàn đều đi hết đó, vui lắm , dù sao thì a và e cũng là 2 người duy nhất của diễn đàn lọt vào trong mà , a chỉ may mắn hơn e tí thôi

Đó chính là người đạt được giải nhất của cuộc thi này , tuy ghen tị nhưng tôi cũng phải thầm thán phục a

_ Chà , nhường cho bé út của diễn đàn chọn món nhé

Tôi tự hào cầm tờ menu và chọn món , trong lòng có chút hí hửng,( bé nhất diễn đàn mà , được các a cưng nhất, hihi)

Lúc này tôi bỗng quên đi cảm giác thất bại khi nãy , lúc này trước mắt tôi chỉ có sự vui vẻ , quý mến và quan tâm của đàn a , đàn chị trong diễn đàn dành cho tôi

_ Nãy e lanh chanh quá , bị đánh rớt là phải

Tôi bỗng sững người lại khi nghe câu nói đó, trước mặt tôi là một khuôn mặt lém lỉnh , ánh mắt như biết cười và cái miệng thì đang ....toét ra cười với tôi

_ Anh xin tự giới thiệu, anh là tech admin của diễn đàn,em chưa biết a đâu vì hôm nay là lần đầu tiên e offline với diễn đàn mà phải ko?

Tôi vẫn chỉ thao láo ngó cái người tự tin đến mức....kỳ cục kia. Thế rồi , nói mấy câu , không đợi tôi trả lời , người kia đã biến mất tiêu, trở về chỗ ngồi của mình

Thức ăn được dọn ra, diễn đàn sôi nổi tranh luận về những bộ phim sắp công chiếu, và dĩ nhiên tôi cũng tham gia , nhưng lạ là , mỗi lần tôi vừa nói được hai ba câu là cái người kỳ cục kia lại nhảy vào nói mấy câu chọc tức và phản bác lại ý kiến của tôi . Bực mình gần chết mà mọi người thì lại cứ cười hùa theo làm tôi chỉ biết đông cứng, nhưng cũng không vừa , tôi cũng "nói xéo" lại mấy câu ngay( hic, bình thường mình ko vậy , nhưng bữa nay gặp phải người như thế này thì ....)

Buổi đánh chén kết thúc , mọi người kéo nhau về , trong lúc lấy xe, không biết xui xẻo thế nào mà lúc chạy xuống vỉa hè , tôi bị ngã chổng gọng, bẹp đất, lấm lem hết cả .Mọi người trong diễn đàn chưa kịp chạy lại thì đằng sau lưng tôi đã xuất hiện giọng nói nghe wen wen

_ Lại lanh chanh nữa , sao tật đó e ko bỏ được vậy bé. Không dắt được thì nói mọi người dắt cho. E cứ lanh chanh như thế , ai mà lo cho e được chứ

Đi kèm vẫn là ánh mắt biết cười và khuôn mặt lém lỉnh

Vừa bực, vừa đau + vừa quê , tôi phản kháng lại:

_ Hok cần , e tự lo được

Đẹp trai , hài hước , lém lỉnh ,nhiệt tình nhưng vô duyên ,kỳ cục và theo tôi là bất lịch sự (theo tôi thui ) là những ấn tượng đầu tiên về tech admin để lại trong tôi

2.Buổi tối:

_ Ui, nhẹ nhẹ thui mẹ ơi, đau wá

_ Sao chân con sưng hết thế này ?

_ Dạ , con bị trật chân ở cầu thang ( đố dám nói ngã xe, nói thế thì nhân vật đc chăm sóc đầu tiên là cái xe chứ ko phải tôi , ngu gì, hihi )

Tôi nằm bẹp trên giường,lại ôm cái laptop , vào diễn đàn xem mọi người bình luận về buổi thi hôm nay, thấy hình chụp mình cũng đẹp ra phết ( tự hào ).Mọi người spam lên box mấy câu hỏi thăm "tình hình " sau khi ngã như thế nào.Đọc mấy tin hỏi thăm , thấy mình cũng được mọi người wan tâm nhiều đấy chứ. Đang "sung sướng" trả lời mọi lời mọi người thì bỗng có tin nhắn đến. Với tay lấy cái di động , thấy số lạ wá nhỉ , ko biết của ai. Vừa mở ra đọc , tôi hết sức bất ngờ vì tin nhắn chỉ vỏn vẹn: " búp bê hồng đáng ghét " ( búp bê hồng là nick của tôi trên 4rum). Trời ơi , mình chỉ mới gia nhập vào diễn đàn có 3 ngày , làm gì nên tội để có người phải nói như vậy chứ. Tò mò tôi nhắn lại :" xin lỗi , bạn là ai mà lại ghét búp bê thế. Bạn lỡ cá độ là mình bữa nay sẽ đạt giải nhất phải ko ? giờ thua độ nên ghét búp bê phải ko ? " . Thế là người bí ẩn kia lại nhắn lại :"chân e bị đau phải ko bé, thấy e bị ngã như vậy , chắc sưng chân rồi phải không? cái tật cứ lanh chanh, bé không chịu bỏ"

Quái, cái giọng điệu này sao nghe quen thế, không lẽ là tech admin, mà sao a ấy lại biết số điện thoại của mình chứ. Tôi tò mò nhắn lại :" tech admin phải không ? nếu là a thì e hok nt với a nữa đâu, e không muốn tranh luận với a nữa đâu , mệt lắm , sợ a lắm rồi !!!". Tôi nhắn tin đi mà không mong chờ câu trả lời , thực sự là tôi sợ mấy người như vậy lắm

Nhưng trời không thương người hiền, hic, a ấy nhắn lại :" Uhm, a biết mà , a biết bé thix màu hồng, bé thix sweety chứ ko thix gây lộn phải ko nào , vậy từ giờ a ko như vậy nữa nhé, đc ko ?sáng nay a như vậy chỉ để gây ấn tượng với ai kia thui "

Quái , lại thêm một ngạc nhiên nữa , sao a ấy lại biết tôi thích màu hồng nhỉ , tò mò càng lúc càng dâng cao , tôi thấy rằng mình phải tìm hiểu xem thông tin sao lại "rò rỉ" ra như thế chứ. Vậy là tôi nhắn tin lại với a.

Tôi và a cứ vậy ,nhắn tin qua lại , càng lúc tôi càng thấy a dễ mến và hài hước thực sự, qua nói chuyện , tôi biết a tên là Anh Tuấn, hơn tôi 4 tuổi ,đang là sinh viên khoa Công Nghệ Thông Tin trường ĐH Khoa Học Tự Nhiên TPHCM. Hiện đang là tech admin của diễn đàn tôi, đồng thời làm thiết kế website cho một số công ty khác . Tôi thầm ngưỡng mộ và thán phục a .Cách nói chuyện của a cứ làm tôi cười suốt . A cũng khá lãng mạn, cái lãng mạn của dân teen chúng mình cơ .A có một cái gì đó khá giống với mẫu người mà tôi mong ước. Dễ thương, lém lỉnh , nhanh nhẹn , nhiệt tình , chừng đó là khá nhiều đấy chứ nhỉ.

11h pm . "Bé này , e nghỉ ngơi cho chân mau khỏi nhé, sắp thi tốt nghiệp rồi đấy.Vậy là hôm nay a và e trở thành bạn tốt rồi nhé ,hợp đồng được ký kết tại đây, đóng dấu cái cộp và ký tên cái roẹt "

" oái , oái , e đồng ý ký hợp đồng với a hùi nào thế , em chưa đồng ý mà"

"sao thế??? e định chờ hợp đồng cấp cao hơn mới ký àh "

"Hihi, chắc vậy đấy, cao hơn e mới ký . Nói vậy thôi, chứ e còn sợ a lắm , ấn tượng ban đầu của a để lại mạnh wá , không wên được .Vậy là mục đích của a thành công rồi nhé"

"Uhm, thôi tuỳ e , chừng nào muốn ký thì nói a. E đi ngủ đi nhé, bibi e"

Lý do tôi đưa ra vậy nhưng thực sự thì a ấy nói trúng "tim đen" của tôi rồi đấy , tôi muốn ký hợp đồng cấp cao hơn cơ, làm bạn thì còn thấp quá. Biết đâu đấy , biết đâu rồi tôi và a ấy sẽ có gì thì sao, vì vậy tốt nhất là ko ký và chưa nên ký cái gì cả , hihi. Tôi nghĩ như vậy và chìm vào giấc ngủ. Hôm nay là một ngày đầy vui vẻ , hạnh phúc và may mắn nữa !!!

Lần đầu tiên tôi biết đến a là vậy đấy .Và tuần đầu tiên trải qua trong tôi đầy lạ lẫm, thú vị và ngọt ngào .Cái ngọt ngào của tuổi mới lớn

TUẦN THỨ HAI :

Thứ hai:

1.Buổi sáng:

5h30 a.m : tít , tít . Tôi ngái ngủ với tay lấy cái điện thoại di động, không biết ai lại nhắn tin vào giờ này cơ chứ, chắc là cái Yến lại nhờ tôi chở đi học rùi. Vừa dụi mắt , vừa uể oải , tôi đọc : " Bé đã dậy chưa đấy ?Chắc còn ngủ phải ko nào?Dậy đi , dậy đi, sắp thi đh rùi đó , try lên e nha!!!" . Ui ui, là tech admin của tôi đấy .Tin nhắn của a như một luồng gió tràn đầy sức sống thổi vào tôi . Tôi nhảy bật ra khỏi giường , ánh mặt trời chiếu vào ánh mắt của tôi, lúc này đây , tôi thấy cuộc đời thật đẹp và tuyệt vời đến chừng nào . Thỉnh thoảng , tôi lại nghĩ vu vơ "có khi nào a chàng đó lại là nửa kia của mình không nhỉ" , rồi tự cười một mình.

Từ khi gia nhập vào diễn đàn , tôi thường xuyên lên mạng hơn, friend list của tôi ngày càng dài ra , mọi người trên diễn đàn cứ add liên tục và dĩ nhiên trong số đó cũng có a.Như vậy là tôi và a lại có thêm cơ hội nói chuyện với nhau hơn. A thường làm tôi bất ngờ về nhiều thứ, a biết tất tần tật mọi thứ về tôi, mới đầu tôi cũng thắc mắc , nhưng sau nhớ ra a là admin mà , chỉ cần vào profiles của tôi là sẽ biết ngay thui. Thỉnh thoảng trong ngày , a thường nt cho tôi kể về công việc của a , những khó khăn của a và không quên nhắc tôi cẩn thận với những cơn mưa bất chợt của Sài Gòn.

Cuộc sống của tôi từ khi biết a như thêm một chút gia vị gì đó , ngọt ngào hơn , ấm áp hơn

2. Buổi tối:

Ngày nào cũng vậy , cứ đúng mười giờ kém mười là tôi về đến nhà . Sau cả buổi tối mệt mỏi học ở trung tâm, về nhà là tôi tranh thủ ăn cơm và nghía wa diễn đàn xem có tin tức gì không. Cái chân thì vẫn cứ sưng tấy lên , mà tôi thì ko thể nào chịu ngồi ở nhà được ( mất mấy buổi học thì tiếc lắm ).

Tôi vào yahoo, để dòng trạng thái mang đầy tính chất than vãn. Nhìn vào list, tôi thấy nick của a sáng , ngay lập tức tôi "nhảy vào ":

_ A thức khuya nhỉ , giờ này mà chưa ngủ nữa

_ Bé vừa đi học về àh ?

_ Uhm

Sau mấy câu thăm hỏi thường nhật , tôi và a ríu rít ngồi nói chuyện với nhau , a kể cho tôi về công việc của a .Nhờ đó tôi cũng biết thêm về công việc của một admin . A kể cho tôi nghe về những suy nghĩ của a . Nhờ đó tôi biết được a như thế nào và biết được tính a rất hay " thay đổi " vào buổi chiều

_ Uhm, a phải thức khuya lắm . Đêm mem nhà mình thức khuya lắm e àh

_ Chà , cực a nhỉ

_ Rùi còn tụi phá diễn đàn nữa chứ , tụi nó nghĩ đêm admin ngủ hết rùi nên làm đủ thứ trò , tụi nó đâu biết rằng vẫn còn một admin đầy trách nhiệm ngồi ở đây...

Tôi luôn mỉm cười với cách nc của a. Đúng , a đúng là con người trách nhiệm và năng nổ trong công việc của mình, tính a bộc trực nhưng cũng rất khéo léo trong cách nói chuyện. Thế nhưng ko biết trong tình cảm , a có chân thành như trong công việc không??? a dù sao cũng là con người của công chúng , con người của công việc, những người như a tôi thấy thường hay rất thay đổi và rất nhiều người ngưỡng mộ . Bỗng chốc tôi thấy dè chừng khi tiếp xúc với a

_ àh , bé thích ăn gì nhất nè , thích ăn kem không ?

_ Uhm , có chứ a , e thích nhất là kem dâu đấy

_ Vậy àh , vậy thì bé cố thi đậu đh đi nhé , rùi a dắt bé đi ăn kem nhé , rôi a dắt bé đi thả diều nữa , bé thích không nào

_ Ui, thành phố mình mà cũng có chỗ thả nữa hả a, thích wá

_ Uhm , có chứ ,a biết nhiều chỗ lắm. Try lên nha e , rùi a dắt e đi .....

Trùi ui , thích quá, cứ như trong mơ vậy , lãng mạn thật. Tôi cười tit mắt khi thích thú nghĩ đến việc sẽ được đi thả diều . Thực sự từ bé đến lớn , tôi chưa biết con diều như thế nào , thậm chí chưa bao giờ được sờ vào nữa , hic hic

.......

_ Thui ,bé đi ngủ đi , ngày mai còn phải đi học nữa .Anh còn phải thức nữa , chưa ngủ được

_ Uhm, a nhớ ngủ sớm nha, e ngủ trước đây.

Nói thì nói như thế chứ tôi muốn thức cùng với a lắm.Nhưng mà thôi, nên sáng suốt một chút, dù sao thì việc thi cử bây giờ đối với tôi cũng là quan trọng nhất . Tôi vừa nằm xuống thì có tin nhắn tới, là của a :" ngủ ngon nha bé kưng, a muốn bé thức cùng với a lắm, nhưng thui, giờ bé cần phải thi mà . A sẽ cố làm cho xong rùi cũng đi ngủ lun , chúc bé của a ngày mai sẽ gặp may mắn"

Đọc những dòng tin nhắn ấy tôi thấy ngọt ngào biết bao , hình như a cũng wan tâm đến tôi hơn mọi người một chút rùi đấy nhỉ ???

Thế là một ngày nữa lại trôi wa , đầy ngọt ngào và vui vẻ

Thứ Ba:

1.Buổi sáng:

Vẫn những dòng tin nhắn của a đánh thức tôi dậy , kèm theo là những lời dặn dò mà a vẫn thường hay dành cho tôi. Thế nhưng , lạ là cả ngày hôm nay, a ko nhắn tin gì cho tôi cả . Tôi bỗng thấy lo lắng , a wên tôi rồi sao , chẳng lẽ a wên nhanh đến thế. Tôi muốn nhắn tin hỏi a lắm nhưng lại sợ a bận , sẽ làm phiền đến a . Nhưng mặt khác , thực sự , tôi không muốn a biết rằng tôi sợ mất a và thấy thiếu a biết chừng nào ......

Cứ thế , tôi ôm cái điện thoại cả ngày , lôi ra lôi vào để chắc rằng tôi không bỏ lỡ mất tin nhắn nào của a , nhưng vẫn không thấy gì cả .Cho đến bây giờ, tôi mới nhận ra rằng tôi đã rầu rĩ cả buổi hôm đó

2.Buổi tối:

Như thường lệ , tôi vẫn lên mạng xem có tin nhắn gì ko và nghía wa diễn đàn . Nhưng hôm nay hơi khác , tôi cứ tua lên tua xuống cái list cả trắm lần để xem a đã lên chưa, thật ngốc nghếch wá phải ko , thực sự thì tôi đâu cần phải như vậy , chỉ cần nhắn một tin hỏi a là đc , nhưng tôi lại ko dám. Bỗng nhiên có tin nhắn , tôi nhảy vồ lại cái máy , là a :"e add nick này của a vào đi, nick là nangmuathu". Tất cả chỉ có thế , ko thăm hỏi , ko lý do , ko gì cả . Nhưng tôi ko wan tâm nữa , chỉ cần a nhắn cho tôi là đủ , tôi chỉ cần có thế.

Và tôi add nick của a vào , đúng là a đang ở trên mạng .Tôi thắc mắc là ko hỉu vì sao mà a lại ko dùng nick thường ngày vẫn hay chat với tôi .

_ bé kưng lên rùi àh ?

_ hôm nay a sao thế , sao cả ngày không nhắn gì cho e cả , a bận wá àh

_ Hôm nay a buồn và mệt mỏi wá, ko có gì đc như ý cả , a nản wá

Nghe a nói vậy , tôi như buồn ko kém gì a .Tôi ko dám nói rõ là tôi lo cho a , ko dám hỏi a vồn vã là có chuyện gì , tôi chỉ biết im lặng ngồi nghe a nói

_ Điên đầu wá , giờ a chẳng biết làm sao nữa , áp lực công việc mệt wá , a muốn bỏ hết , bỏ hết

_ Thui, a ơi , cố lên đi

_

_ nếu a bực gì thì cứ trút hết vào e đi ,e sẽ ngồi nghe . Mà a àh , rồi ko sao đâu, mọi chuyện sẽ wa thôi mà

_ thôi, a nỡ lòng nào mà lại trút mấy chuyện này vào bé chứ

_ hihi. Àh a nè , sao hôm nay a lại dùng nick này thế??? a đổi luôn àh , có thông báo với diễn đàn chưa , hay để e thông báo hộ a lun nhé

_ Ấy ấy , đừng , nick này ít ai biết lắm ,e đừng nói với ai. A chỉ muốn e biết thôi bé àh

_ Uhm, vậy thì e hok nói với ai hết đâu

Vậy là tôi và a lại ngồi líu lo với nhau, tôi vui vì tôi đã chút ít phần nào trở thành niềm vui của a .Hôm nay a hơi khác, ko hài hước như bình thường , ko sôi nỏi . Hôm nay tôi thấy a trầm lắng , khác lạ wá , a như một con người khác vậy .A hôm nay như đang cần một chỗ dựa , một nơi nào đó thật nhẹ nhàng để có thể nghỉ ngơi....và tôi sẵn sàng đc trở thành nơi ấy của a, càng lúc tôi càng thấy mình gắn bó với a hơn , ko hỉu tại sao lại như vậy nữa

Dù sao thì hôm nay tôi cũng vui, tôi thở phào khi đã nhận được tn của a. Như vậy là tôi yên tâm rùi .Tuy cả ngày hôm nay tôi đã buồn, nhưng trước khi đi ngủ thì tôi vẫn kết luận là hôm nay là một ngày vui vẻ và ngọt ngào .Dường như cái lo lắng , buồn rầu ấy chỉ càng làm cho tôi thấy sự ngọt ngào trở nên ngọt ngào hơn thôi

1.Buổi sáng :

Đánh thức tôi dậy mỗi buổi sáng vẫn là những tiếng tít, tít wen thuộc, bây giờ ko cần phải nói tôi cũng biết là ai đang nhắn tin cho tôi. Hằng ngày , nội dung của những tn ấy chẳng thay đổi là mấy , nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc vô cùng, vẫn còn nguyên cái cảm giác như lần đầu nhận được tn của a

Bây giờ những dòng tn ngắn ngủi của a như một cái gì đó không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày của tôi

Tôi và a vẫn thường xuyên nt và chat với nhau wa mạng, tuy chỉ mới gặp mặt có một lần duy nhất nhưng dường như chúng tôi đã wen nhau lắm rùi ý. Ngộ nghĩnh ở chỗ là trong đầu tôi luôn nghĩ rằng , chắc chắn a sẽ là của tôi, a cũng đang cần tôi như tôi đang cần a vậy , mặc dù chưa bao giờ , chưa bao giờ a nói với tôi điều đó , dù chỉ là một lời bóng gió. Đó chính là những suy nghĩ dẫn dắt tôi vào con đường khó xử cho trái tim sau này

_ Lan ,ăn sáng đã con!

_ Thôi mẹ ạ, con trễ lắm rồi , con ko ăn đâu . Có gì , giờ ra chơi giữa hai ca con sẽ ăn

Tôi vội vàng tống cái balô to kềnh đựng đầy những sách tham khảo vào cốp xe , đội nón bảo hiểm rôì leo lên xe. Mặc dù chân chưa khỏi , nhưng vì chẳng có ai chở đi học nên tôi đành phải cắn răng , tự thân vận động để đi học .Tôi nhấn ga, phóng thẳng chiếc Atila ra ngoài

_ Ơ...ơ ...oái

"Rầm" , và tôi ngã xe tập hai . Ko biết tháng này là gì mà xui thế ko biết, mà cũng tại cái Atila nặng wá cơ , chân đang đau nên tôi ko tài nào chống được .Thế là sáng nay tôi phải nghỉ học , cái chân còn sưng to hơn trước , bây giờ muốn uống nước tôi cũng phải nhảy lò cò khắp nhà, đúng là khốn khổ

Tôi bị "buộc" phải nằm bẹp trên giường, chán nản , tôi lại ôm lấy cái laptop và "vi vu " trên mạng

Tôi đăng nhập vào diễn đàn và thông báo xin hoãn lại buổi ofline vì lại bị ngã , sau đó tôi vào yahoo, vừa vào tôi đã thấy nick tech admin của tôi sáng trưng, vui mừng như bắt được vàng , chà , hơn bắt được vàng ấy chứ( tôi cũng chả hiểu tại sao lại như vậy nữa ). Chưa kịp chào a thì a đã hỏi tôi ngay :

_ Sao thế? Hum nay pé kưng ko đi học àh ?

_ Hic , e lại bị ngã a àh

_ Trời , lại lanh chanh nữa phải ko ?Hư wá

_ Hic , tại e xui thui mà . Mà a đừng nói e như thế nữa được ko ? a nói nữa là e phạt a ....3 ly kem đó

_ Hihi, dự định của a là đưa e đi ăn Buffet kem cơ mà , 3 ly có là gì :-P

Tôi cười toét miệng. A là thế ,lúc nào cũng đùa. Tuy a hơn tôi 4 tuổi đấy nhưng tôi thấy a vẫn cứ như teen giống tôi vậy , nhưng cách làm việc và chăm sóc người khác của a lại ko kém phần chững chạc, đó chính là điều làm tôi thix ở a

_ Àh , e đợi a một chút nhé , để a lên nick kia chat với e , nick này chỉ để làm việc thui, chat với e bằng nick này hay bị mọi người làm phiền lắm

_ Uhm, e đợi

Chà , vậy là a đã dành thời gian riêng cho tôi rồi đấy, ko biết đó có phải là tín hiệu vui ko nhỉ .Nhưng tôi cũng ko wan tâm nữa , mỗi khi gặp a , tôi chẳng bao giờ wan tâm đến những điều "lặt vặt" như vậy, với tôi , chỉ cần a nc với tôi là đủ, dù là chuyện gì , dù là bằng cái nick nào đi chăng nữa , chỉ cần là a là đủ rồi

_ A biết ko , e thấy cái nick nangmuathu của a nghe cứ như con gái ý , hihi

_ Con gái ?

_ Thật mà , ko tin a cứ hỏi người khác đi

_ , dại gì , để bị bảo là con gái àh , ko ngốc đâu:-P

_ Àh, mà sao a lại đặt tên như vậy thế ???

_ E có đọc truyện của Phan Hồn Nhiên và Hoàng Anh Tú bao giờ chưa???

_ uhm, thỉnh thoảng , nhưng chưa đọc được hết

_ Rùi còn 100 yêu nhau, lần đầu đưa e đi khóc , một lần hẹn hôn .

Ui, a bận rùi , e đợi a một chút nha pé !!!

Nói vậy thôi chứ tôi có đọc những truyện đó bao giờ đâu , tranh thủ lúc a đi có việc , tôi vào google để tìm những truyện đó để đọc .Thực sự , dù đã đọc xong , tôi vẫn chẳng hiểu tại sao a lại đặt tên như vậy hay có truyện nào tên như vậy cả . Tôi cảm thấy khó chịu vô cùng, ko hỉu có gì đó cứ thôi thúc tôi phải tìm hiểu lý do tại sao a lại đặt cái tên đó , làm như khi hiểu đc lý do thì cũng như tôi hiểu tất cả về a vậy

_ pé, a way lại rùi nè

_ A ui, e vẫn chẳng hiểu vì sao a lại đặt tên như vậy cả

_hihi

rồi a dẫn cho tôi một đường link

_ địa chỉ blog của a đấy , ít người biết lắm , e thỉnh thoảng vào nhé trong đó có nhiều truyện như vậy lắm

_ Uhm, e sẽ vào

Rồi như ko yên tâm , a dẫn những đường link của những mẩu truyện mà a sưu tầm đc cho tôi đọc .Đọc lại một lần nữa , tôi cũng đã mường tượng được lý do vì sao a lại đặt tên như vậy .Nangmuathu, nắng mùa thu là cái nắng dịu dàng, nhẹ nhàng nhưng ko hề mất đi nét tinh ngịch , trẻ trung và mãnh liệt của ánh nắng, điều đó cũng giống như a vậy . Qua những câu truyện mà a sưu tầm được, tôi nhận thấy a luôn mơ ước một tình yêu chân thành, lãng mạn( giống như trong những câu truyện mà teen hay đọc bây giờ ý ), tình yêu mà a mong muốn nhẹ nhàng , thông minh . A ko xây dựng hình tượng mẫu người yêu lý tưởng mà xây dựng bản thân mình trở thành những mẫu người yêu lý tưởng ấy. Tất cả những điều đó thật trái ngược với những gì mà a đang phải thể hiện , trải wa và chống chọi trong xã hội và công việc :lạnh lùng , thực dụng, cô đơn .Bất giác , tôi thấy a thật tội nghiệp, tôi càng mong ước đc trở thành một chỗ dựa , ko cần vững chắc , nhưng mềm mại cho a

_ pé đã đọc chưa ?

_ Uhm, e đọc rồi , hay a nhỉ

_ Uhm, a thích nhất những truyện ấy đấy

_ Ah, a này

_ Sao pé kưng ???

_ Sau này , a mà gặp phải chuyện gì bực mình hay buồn phiền chẳng hạn , thì a cứ trút lên e nha , e sẽ ngồi "hứng " cho a

_ Ko , làm sao a nỡ làm như vậy chứ , a ko muốn pé của a phải chịu những thứ đó đâu

_ hihi, e chỉ a cách này nè

_ Sao ???

_ A cứ tưởng tượng e là cái ...thùng rác ý , rùi "chọi " bực mình vào là đc . Chọi trúng là đc 100 điểm đó , hihi

_ Hihi, a ko muốn e là Recycle Bin để a "quẳng" bực mình vào đâu

_ Ko sao đâu , a cứ ...tự nhiên như ở nhà

_ Ko, ý a là ...

_ Là sao???

_ A muốn e là cái gì đó mà làm cho tiêu biến luôn cơ , chứ chỉ chứa đựng thì nhằm nhò gì

_ Chà , làm tiêu biến luôn àh ??? Khó đấy nhỉ ???

Thui , e bít rùi

_ Hihi ,là gì nào ???

_ A muốn e là Easer của a chứ gì , chuyện nhỏ !!!

_ Trùi ui, ko phải , cái gì cao cấp hơn cơ , chán pé wa

_ Cao cấp hơn áh???cái gì vậy ta

Thui, e biết rùi , lần này chắc chắn e đoán đúng , ko sai nữa

_ pé lại lanh chanh nữa cho mà coi, thế nào cũng sai

_ ko sai đâu! A muốn e là ....cái bút xoá của a phải ko ?bút xoá mắc tiền hơn Easer mà

_ trùi ui là trùi, e lại lanh chanh nữa rùi pé ạ , thui , e đừng đoán nữa , chục lần vẫn vậy thui

_ hic, ko hỉu

_ thui , đừng wan tâm nữa , e ko hỉu đâu pé

giờ a phải đi đây chút , bibi pé nha, có gì a sẽ nhắn tin cho pé , pé nhớ ăn uống đầy đủ nhé, ngủ đủ nữa , nhớ mặc áo mưa ...thui, tốt nhất trời mưa là nên ở nhà .....

A cứ thế nhắc nhở tôi mãi , tôi thì cứ dạ vâng lia lịa, phải đến 5phút sau a mới out.

Các bạn có lẽ sẽ nghĩ tôi ngốc wá phải ko ? Tôi ko ngốc đâu , tôi hiểu tất cả điều a muốn nói chứ , đó cũng chính là những điều mà tôi mong chờ bấy lâu nay mà .Dĩ nhiên tôi biết cái làm cho "tiêu biến " mà a nhắc tới ko phải là tẩy hay bút xoá rồi, đó chính là người sẽ ở bên a , luôn ở bên a , và đó cũng là người duy nhất.Người sẽ luôn là nơi mang lại cho a sự thanh thản , là nơi a nghỉ ngơi và được a wan tâm , chăm sóc

Thế nhưng , tôi lo .Dù sao , đó cũng chỉ là những lời nói bóng gió mà thôi, có gì đảm bảo là đúng như tôi nghĩ đâu cơ chứ ,mà tính a hay đùa ngịch , trêu ghẹo , biết đâu là do tôi wá tưởng tượng hay a đang cho tôi đi "tàu bay giấy thì sao". Tôi buộc phải nói trái lòng mình , tôi buộc phải thận trọng vì tôi ko muốn rồi một ngày , tình cảm của tôi sẽ bị tổn thương

Thứ năm :

1.Buổi sáng:

Sáng nay tôi ko phải đi học nhưng vẫn bị đánh thức dậy bởi tiếng tn quen thuộc ( khổ thiệt, đc nghỉ mà a ý cũng ko tha, hic ). Sau khi ngồi làm đống đề ôn tập , tôi lại ôm lấy cái laptop yêu dấu. Bình thường thì tôi ko hay lên mạng như vậy đâu, nhưng vì dạo này trên mạng có a , với lại cái chân của tôi sưng vù , chẳng đi đâu đc cả , chán kinh khủng .

Chà , trên diễn đàn hôm nay mọi người vẫn còn bàn luận về buổi thi hôm trc nữa cơ đấy, sôi nổi thật . Chà , hình như tuần này ra phim mời thì phải ....Có lẽ các bạn sẽ thấy lạ khi tại sao tôi ko vào yahoo chứ gì . Hihi , tôi ko wên đâu , nhưng tôi ko muốn lên . Mỗi lần tôi lên mạng là tôi lại làm phiền và cản trở a làm việc , vì vậy , hôm nay tôi quyết định sẽ "tu" , ko phá a nữa

Đang nghe mấy bản nhạc yêu thích thì điện thoại của tôi có người gọi . Tôi nhìn số , ui ,là a ấy , là a Tuấn đấy . Mà lạ nhỉ , sao a lại gọi cho tôi nhỉ , ko biết có việc gì ko vậy ta ??? - tôi thắc mắc

_ E nghe đây a

_ A Tuấn đây

_ E biết mà

_ Hôm nay pé ko đi học mà phải ko

_ Dạ vâng

_ Thế sao ko lên mạng nc với a ??? làm a chờ từ sáng tới giờ , vừa làm việc mà cứ vừa ngóng e , chẳng tập trung gì cả

_ Thế a ko định để cho e học àh ? E sắp thi đh rồi đấy nhé

_ Uhm ,nhỉ , a wên mất

Tôi nói vậy thôi chứ tôi vui ...gần chết .A thường rất ít gọi cho tôi , chỉ hay nt thui.

_ Thế a gọi cho e có thế thôi àh ???

_ Ko , tại mấy lần trước, e nói là muốn nc với a nên a gọi , ko thĩ àh

_ Đâu đâu, làm gì có

_ hihi , phải vậy chứ

_ Thui , a làm việc tiếp đi , ko lát bị la bi giờ đó

_ Uhm, bibi pé nha. Nhớ lên đó , a vẫn vừa làm vừa nc với pé đc mà

Thế là tôi tranh thủ viết mấy bài trên diễn đàn , đang viết thì lại thấy tn tới :" hic, pé ơi , cúp điện rùi, sở điện lực đúng là ...mấy con heo mọi đáng ghét(trùi, nói gì kỳ dzậy )vậy sao a làm việc và nc với pé đc đây? Ko làm việc là ko có money, ko có money thì làm sao nt cho pé đc chứ , hic "

Tôi phì cười vì cách nói chuyện của a. Ngộ nghĩnh đấy chứ nhỉ , a lạ lẫm thật , nhiều lúc tôi chẳng hiểu a thực sự như thế nào nữa . A chín chắn hay trẻ con , a sâu sa hay nông nổi như tuổi teen chúng mình bây giờ , thực sự là tôi ko hiểu gì cả ...

_ Thôi ko sao a àh , e ngồi nt với a nhé , trong lúc a chờ có điện lại .

_ Uhm, thật nhé , có tốn tiền dt cũng đừng trách a nha

_ Hihi, ko sao . Àh a nè , tự nhiên e muốn gặp a wá, gặp a để " đòi " lại mấy ly kem của e đây

_ Thui, e đừng gặp a , nguy hiểm lắm

_ Gì kỳ vậy , a hứa rùi mà giờ tìm lý do né tránh àh , xấu!!!Mà sao lại nguy hiểm ???

_ Uhm, tại a mà gặp e là ...a bắt cóc e ,đặt lên xe rùi chở e đi lòng vòng thành phố chứ sao .Mà đi lòng vòng thì ....lấy đâu ra kem mà cho e ăn đây

_ Trùi ui là trùi, thua a lun đó

Đúng là nc với a thú vị thật . Tôi luôn bị lôi cuốn vào cách nc vủa a . A cũng lãng mạn đấy chứ nhỉ

Tình cảm của a và tôi như thế đấy , cứ mờ mờ ảo ảo , ko rõ ràng .Dường như , cả tôi và a đều biết bên kia đang cảm thấy như thế nào nhưng chẳng ai nói ra cả, cứ im lặng và ở cạnh nhau như thế thôi. Dần dần , a trở thành một điều ko thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày của tôi. A bước vào cuộc sống của tôi wá nhanh , wá bất ngờ , đến mức làm cho tôi cứ cảm giác rằng rồi a biến mất cũng nhanh như vậy .

2.Buổi tối:

9h15 p.m: Tôi uể oải bước ra cổng trường sau 4 tiết học , kinh khủng thật. Cái bụng của tôi cứ biểu tình ầm ầm . Hôm nay tôi phải đợi đứa cháu họ đến đón, với cái chân sưng vù như vậy thì tôi ko tài nào có thể leo lên xe để tự đi đc, hic, thực sự thì tôi chẳng thích cái màn đưa đón này chút nào .Vừa thụ động , vừa phải chờ đợi

9h45 p.m: nửa tiếng rùi, sao đứa cháu họ vẫn chưa đến đón tôi nhỉ ?Đau chân wá , tôi ngồi phịch xuống vỉa hè ( trông thảm hết sức ) , ko wan tâm mọi người đi đường đang nhìn chằm chằm vào mình . Tôi sốt ruột wá, đảo mắt lia lịa vào những ánh đèn xe đang chiếu vào tôi

10h15 p.m: đã thêm nửa tiếng nữa trôi wa rồi , sao vẫn ko thấy ai hết .Tôi bỗng thấy sợ . Tôi là người duy nhất còn ở lại .Trường cũng đã đóng cổng và tắt hết cả đèn. Một mình tôi ngồi co ro dưới cây cột điện.Hôm nay đúng là một ngày ko may mắn, tôi ko đem dt theo (thực sự thì tôi ghét mang điện thoại vào lớp học lắm ), đã vậy lại còn để wên bóp tiền ở nhà. Giờ tôi chẳng còn biết làm sao liên lạc về nhà cả . Tôi ngồi ôm đầu gối , nhìn xe chạy wa lại , bỗng nhiên tôi thấy nhớ a wá, ước gì a ở đây với tôi. Ước gì người đang chạy xe lại là a, chỉ cần chạy lại , cười với tôi một cái thôi cũng được , ko cần phải chở tôi về đâu .Chỉ cần a cười là tôi ko thấy sợ nữa rồi .Tôi nhớ lại những lúc nc với a , những câu a nói khiến tôi bật cười , rồi tôi tự mỉm cười , wên mất cả cái lạnh và nỗi sợ lúc nãy . Tôi nhìn lên bầu trời . Chà hôm nay nhiều sao đấy chứ nhỉ , ko biết có sao đổi ngôi ko nhỉ , nếu có , tôi sẽ ước ....

" pé àh, e có biết là khi có sao đổi ngôi, nếu e ước cùng với người mình yêu thì điều đó sẽ thành hiện thực ko , a cũng muốn được như vậy lắm , a muốn ai đó là người cùng ước với a...."

_ Này bé ơi, sao e chưa về , ko ai đón e về àh

Một giọng nói kéo tôi trở về thực tại (dĩ nhiên ko phải là a rùi, ở đó mà mơ )

_ Dạ vâng

_ Chị cho e mượn máy gọi về nhà nhé

_ Ôi, thế thì còn gì bằng, e cảm ơn chị nhiều lắm

tôi vui mừng nhận dt từ tay chị. Tôi bấm máy về nhà ngay lập tức .Nghe khó tin nhỉ , hẳn bạn sẽ nghĩ là trên đời làm gì có ai tốt như vậy chứ, nhưng điều này là có thật đấy . Cho đến bây giờ , cả tôi và mẹ tôi đều bảo rằng hôm đó tôi thật may mắn vì còn có người để ý tới tôi và chị ấy thật tốt bụng.

_ mẹ àh , sao Đào chưa lên đón con

_ mẹ đã gọi cho nó rồi , nó bảo nó vừa chạy từ Hóc Môn về , đang trên đường đến đón con đó . Đãng lẽ mẹ đã nhờ a Tuấn đến đón con nhưng Đào lại bảo thôi...

_ khoan , khoan , mẹ nói gì cơ, mẹ nhờ a Tuấn, sao mẹ biết a Tuấn và biết cả số của a ấy nữa, mà thôi, con cúp máy đây, về nhà mẹ kể sau

Tôi cảm ơn người vừa giúp tôi và trả lại máy cho chị .Thôi, vậy là tôi yên tâm có người đến đón là được rồi

_ E đừng ngồi đây nữa , ra chỗ sáng hơn mà ngồi , chị đi nhé

Sau khi dặn dò tôi vài câu , chị phóng xe nhập vào dòng người đang hối hả trở về nhà sau cả ngày làm việc .

Tôi lại ngồi ôm đầu gối , thỉnh thoảng bóp bóp cái chân đang sưng tấy, mắt ngước nhìn những ngôi sao đang lấp lánh như đang cười với tôi, nụ cười ấy thật giống nụ cười của a .

Thứ năm ( tiếp theo )

2.Buổi tối( tiếp theo )

Tôi về được đến nhà thì cũng là lúc đồng hồ chỉ 10h55' p.m .Tôi mệt mỏi quẳng cái balo lên giường rồi chạy ào xuống bếp. Vừa và cơm vào miệng , tôi vừa lúng búng hỏi mẹ:

_ Chuyện là sao vậy mẹ , sao mẹ lại biết a Tuấn , sao mẹ lại biết số của a ấy nữa ???Chuyện là sao vậy ? Sao mẹ lại nhờ a ấy chứ , con và a ấy có thân đâu , mà sao mẹ lại như thế , con ngại chết đi được....

Tôi tuôn một tràng liên tục , thực sự là tôi rất vui , tôi chỉ ước gì cháu tôi đừng gọi điện cản a ở lại , ước gì a sẽ lên đón tôi. A mà lên thì dù cho có phải đợi tới 12h , tôi cũng sẽ đợi , bởi tôi nhớ a lắm , tôi nhớ nụ cười tinh nghịch của a , tôi nhớ những câu nói chọc tôi tức điên lên , nhớ tất cả về a ...Nhưng bên cạnh đó tôi lại thấy ngại, rất ngại nữa vì tôi chưa là gì của a cả , hay nói đúng hơn , ko là gì cả , a chẳng có bất cứ một lý do gì để phải làm vậy vì tôi

Đó chính là điều khác nhau giữa ban và người mình thích. Nếu chỉ là bạn , tôi sẽ thấy ngại khi nó chạy cả chục cây số lên đón tôi, và tôi sẽ khuyên nó nên ở nhà , ko phải vì thấy tội nghiệp cho nó đâu, đơn giản là ko muốn phiền nó. Còn nếu là người tôi thích thì sao , tôi sẽ mong sao người ấy lên đón tôi , mặc dù tôi thấy rất tội nghiệp và thương người ấy , nhưng với ý nghĩ đc gặp ng ấy thì lòng ích kỷ của tôi lại trỗi dậy ( hihi, xấu xa thiệt ), kệ , người ta cực nhưng mình đc gặp ng ta là đc rùi .

Mẹ tôi vẫn từ tốn hâm lại thức ăn cho tôi , tay vừa nêm lại nồi canh , vừa kể:

_ mãi đến 10 kém 10 mà chưa thấy con về , mẹ lo wá .Gọi điện cho Đào thì nó bảo nó đang trên đường về , về đến sẽ chạy đi đón con luôn

_ Rồi sao nữa mẹ , kể tiếp đi , mẹ đừng làm con hồi hộp nữa

_ Thì con cứ từ từ .Lúc đó mẹ cũng lo wá , cuống cuồng tìm xem có ai wen để lên đón con nhưng ko có ai ở nhà cả .Định gọi bảo con bắt taxi về nhưng lại thấy con để đt ở nhà

_ Sao nữa , mẹ kể tiếp đi.

_ Trong lúc vừa lo lắng vừa ko biết làm sao, thì mẹ thấy máy con có tin nhắn. Là Tuấn nhắn , Tuấn hỏi con là giờ này sao con chưa lên mạng , con chưa về nhà à. vậy là như người chết đuối vớ đc cọc , mẹ gọi ngay cho Tuấn , nhờ nó lên đón con

_ Trời , mẹ gan thiệt, mẹ đã biết người ta là ai đâu, hic, mẹ làm con wê wá

Mẹ tôi cười hết sức " vô tư "

_ Thì con cũng phải hiểu cho mẹ .Tâm trạng của người mẹ lúc đấy ai chẳng như vậy , có muối mặt đi đến đâu thì cũng phải nhờ thôi, chứ chẳng lễ để con ngoài đường tối

_ Hic, con mà biết mẹ nhờ thì con đứng luôn đến đêm cũng đc , ngại wá đi àh , tại mẹ đó

_ Mà Tuấn cũng nhiệt tình lắm, mẹ gọi là nó xách xe đi ngay, còn bảo sao mẹ ko gọi cho nó sớm hơn để nó đi đón con . Nó nói :" Cô cứ yên tâm, đừng lo lắng , cháu đi đón e L về ngay cô àh ". Mà đúng là nó nhiệt tình thật

Mẹ tôi tặc lưỡi khen ngợi . Còn tôi thì hoảng tái cả mặt

_ Oái , vậy là mẹ để a ấy chạy nửa đường rồi bảo a ấy way về àh , trời ơi là trời , sao mẹ hành a ấy ghê thế .Nếu a ấy chạy rồi thì sao ko để a ấy ...chạy luôn đi

Tôi thất vọng ra mặt , tiếc wá cơ , hic .Nhưng đúng là mẹ tôi hành a ý thiệt .

_ Thì tại cái Đào nó bảo mẹ là chạy về tới nơi rồi , đừng nhờ a ấy nữa tội nghiệp , khuya rồi mà còn lôi người ta ra khỏi nhà

_ Thôi , được rồi , lát nữa con sẽ xin lỗi a ấy , mẹ đúng là làm con ngại wá .

Cứ thế , tôi vừa ngồi ăn ngồi ca cẩm mẹ . Trong khi mẹ thì cứ thế mà cười, ức wá đi mất . Nhưng thực sự thì tôi vui lắm khi nghe mẹ kể về thái độ của a sốt sắng như thế nào khi biết tôi chưa có ai đón cả , càng lúc tôi càng tin tưởng vào tình cảm mà a dành cho tôi, nhưng hình như càng lúc tôi càng nhấn mình sâu hơn vào những cái mà bây giờ , là theo tôi, vô cùng" mơ mộng và tưởng tượng " ấy

Ăn cơm xong là tôi lên mạng ngay , wên phắt cả đống bài tập chực chờ sẵn , bây giờ chuyện wan trọng nhất là phải nc với a .Như thường lệ, a đã ở sẵn trên mạng :

_ A ơi , em về tồi đây

_ E làm a lo wá . Trễ wá chừng ko thấy e nt hay lên mạng , a lo wá nên nt hỏi e .Thế là nghe mẹ e gọi lại ..

_ Uhm, e biết , e nghe mẹ kể hết rồi .Cho e xin lỗi a nhé

_ Sao lại xin lỗi ???

_ Tại mẹ e làm phiền a wá, mẹ e là thế đó, cũng hay gây "rắc rối " giống e lắm , mẹ con mà .Mẹ đúng là, chưa có gì mà đã làm ầm lên

_ Trùi , vậy mà bảo ko có gì , nếu ko ai đến đón e thì sao , e tính đứng ngoài đường đến đêm lun àh

_ thì lúc đó rùi lo

_ E đúng là cung Nhân Mã , bất cần wá đấy , phiêu lưu thì tốt, nhưng phiêu lưu kiểu này thì ko nên đâu nha

_ Hic, mẹ e làm phiền a , đã vậy còn hành a chạy đi chạy về nữa

_ Uhm, cũng may là a ko lên tới nơi đó . A sợ a mà lên đó thì ko về nhà đc mất???

_ Sao lại ko về nhà đc ? A bị nhốt ở ngoài àh ?

_ Ko , ko phải a, là cả a và e cơ:-P

_ cả a và e ? tại sao ? hok hỉu ???

_ Uhm, thì a mà gặp e là ...a bắt cóc e lun , giữ e đi lòng vòng với a cả đêm , ko cho e về

_ Trùi , trùi , thua a lun !!!

Lại cái kiểu nói bông đùa của a , vừa đùa cợt , vừa nghiêm túc . A cứ biến hoá như vậy khiến tôi ko bao giờ nắm bắt đc a cả . Thực sự , cho đến bậy giờ , tôi vẫn ko biết những gì tôi hiểu về a là có đúng ko và a thực sự đang muốn gì , đang nghĩ gì về tôi nữa

_ Thui , e đi ngủ đi , ko mệt đó , a cũng phải ngủ đây, ngày mai phải họp ban điều hành sớm rùi, họp ở Highland Coffee trên thương xá Tax đấy . Tụi này đúng là chẳng hiểu sao thix vào đây thế

_ Hihi, thì yên tĩnh , ko ai làm phiền

_ Uhm, nhưng chỉ trc khi tụi a vào thui, lần nào tụi a vào xong , tiệm cũng ỏm tỏm cả lên, tranh luận ầm ỹ , ai cũng nhìn( trong đó, a tranh luận to nhất )

_ Hihi, hãnh diện ha, khoe e nữa

_ Thui, bibi pé kưng nhá

_ Uhm, a ngủ ngon .E còn thức làm mấy bài tập nữa

Thế rùi a out. Qua ngày hôm nay , tôi bỗng nhận ra rằng , càng lúc tôi càng gắn bó với a hơn, càng trói tôi chặt vào a hơn , chẳng vì lý do gì cả .Tôi "bám" chặt lấy a như thể sinh ra tôi đã vậy ,thiếu a như thiếu đi sự sống hằng ngày của tôi , giống như chiếc lá từ khi sinh ra đã bám chặt vào cái cây của mình .Tình cảm của tôi cứ âm thầm thế , tôi biết a cũng như tôi , nhưng sao chẳng ai nói ra , chẳng lẽ như vậy là đủ rồi hay sao ??? Cây ơi, cây phải biết rằng , rồi một ngày nào đó, theo quy luật tự nhiên, rồi lá cũng sẽ rời xa cây thôi, đó chỉ là điều sớm hay muộn . Nhưng lá ko muốn như vậy đâu, lá muốn luôn luôn đc bám víu mãi vào cây thân yêu thôi....

Đang uể oải nhìn vào đống bài tập ,chuẩn bị out thì a Cường ( cũng là một thành viên trên diễn đàn ) chào tôi. A bắt đầu làm wen với tôi sau cái ngày tôi thi vòng chung kết Hùng Biện Phim. A cũng khá thú vị , a cũng hài hước nhưng cái hài hước của a dịu dàng , ấm áp chứ ko tinh ngịch như a Tuấn. Tôi và a Cường khá hợp "cạ" với nhau , chúng tôi có cùng đủ thứ sở thích, trừ việc a thích bóng đá ,còn tôi thì ko ( hầu hết con gái đều như vậy cả đúng hok nào ), a ko làm tôi luôn bật cười như a Tuấn nhưng cách nc của a thể hiện a luôn chu đáo ân cần với mọi người ( Cung Song Ngư mà )

_ E chưa ngủ àh

_ Dạ chưa, nhưng e định out đây

_ Khoan , khoan. Nc với a chút đã

_ cũng được , nhưng 15' thui nhé

_ thôi , hơn đi

_ truì, còn mặc cả nữa àh .Thui , cũng đc

vậy là tôi với a ngồi nc , tôi nc với a chỉ vì thấy a thú vị thui, vì a và tôi có cùng nhìu sở thích mà, ngồi bài luận với a dzui lắm

_ pé này

_ Sao a ?

_ Để a nói thử nhé

_ uhm, e nghe , có gì mà thú vị thía ???

_ Em thích phim Kinh điển

_ Uhm

_ thích đọc truyện cổ điển luôn

_ Uhm, thì sao

_ vậy thì chắc hẳn e thích nhạc giao hưởng rùi phải ko nè ?

_ Trùi, chính xác, a giỏi wá, sao a biết hay vậy ? Ai nói àh

_ hihi, a suy luận thui, e xem ,làm gì có ai thích phim kinh điển mà thích nhạc ...hip hop bao giờ đâu e

_ Uhm , cũng đúng

_ Àh, thứ bảy tuần này e rảnh ko?

_ Sao ko a ?

_ Àh , a định rủ e đi nghe hoà nhạc cùng với a vào thứ bảy này ở nhạc viện thành phồ , mà ko biết e có thích đi ko???

_ Ui, thật hả a , e thích lắm , cho e đi cùng đi , đựơc vào nghe hoà nhạc ở nhạc viện là mơ ước của e đó

_ Thật àh

_ thật mà , e thích lắm

_ Uhm, tại thầy của bạn a bắt đi nghe để về viết bài thu hoạch . Đối với tụi nó là cả một cực hình nhưng a thích nên a cũng bon chen , hihi

Mà a cũng nghĩ là e sẽ thích nên rủ e đi cùng

_ Hihi, e cảm ơn a nhé , vậy hẹn a thứ bảy nhé !!! Dù sao e cũng muốn xả hơi chút xíu trước khi thi tốt nghiệp , mấy bữa nay học miết , e cũng oải wá chừng lun

_ nhớ là đi với a đấy nhé

Vậy là rắc rối của tôi bắt đầu xảy ra rồi đấy , rồi lại chuẩn bị có một luồng gió mới thổi vào tôi , cơn gió này rồi sẽ kéo tôi ra xa khỏi cây yêu quý đấy , ko biết cây có giữ tôi lại ko ??? tất cả mọi thứ ấy tôi đều ko thể lường trước được .Mà dù sao thì cuộc sống có bao giờ bình ổn đâu , cuộc sống mà bình ổn wá , như ý wá thì đã chẳng còn là cuộc sống nữa rồi , phải ko nào

Thứ sáu

1.Buổi sáng:

Bắt đầu từ buổi sáng hôm nay tôi ko còn phải lên trường nữa , chỉ còn một tuần nữa là thi tốt nghiệp . Trường và cả trung tâm đều đã cho học sinh nghỉ để tập trung ôn bài . Tôi cũng lao vào ôn tập như bao nhiêu sĩ tử khác , thế nhưng tôi cũng hề wên mất tech admin của tôi cũng như cuộc hẹn vào thứ bảy với a Cường . Ngồi nhai những câu sử này đúng là khó thật , tôi oải wá , ngửa mặt lên trần nhà , úp cuốn sách lên mặt , thở phì phì ( hok bit tưởng tôi lúc đó giống cái gì nhỉ ) , nhưng mà sĩ tử ai chẳng thế . Ko biết bây giờ a Tuấn đang làm gì nhỉ , ko biết a có nhớ mình ko ta, rồi tôi nghĩ đến những lời động viên của a cũng như mọi người trên diễn đàn dành cho tôi :" Try lên e, lên đh rồi sướng lắm ". Nghĩ đến cái " sướng lắm " ấy là tôi lại bật dậy ( mặc dù hok biết cái "sướng lắm" ấy như thế nào ) , cắm đầu vào quyển đề cương lịch sử .

Trưa , tôi vừa cầm tô cơm ( cầm tô cho tiện , khỏi mất công đi lấy , phải tranh thủ ) vừa ôm laptop lên mạng , kèm theo là những lời ca cẩm của mẹ .Kệ, thời gian giờ cấp bách lắm rùi mà , hihi.

_ Sáng nay e ko lên ?

_ Uhm, e ngồi học bài

_ E làm a chờ mãi , buồn wá, công việc làm xong rùi, giờ ko biết làm gì cả

_ Vậy thì a nc với mọi người ở trong phòng

_ Có một mình a ngồi làm việc trên máy chủ trong phòng giám đốc àh

_ Ui, có giám đốc thì phải có thư ký, thế thì a ra nc với chuyện với cô thư ký ý :-P

_ Uhm, có lý đó , để a xem . A sẽ gọi cô ấy vào , đóng cửa lại , chỉ a và cô ấy thui , e thấy thế nào

_ này này, a thế là sao đó ??? Hok chơi dzậy đâu nha

_ Hihi, a đùa thui mà :-P

_ A đã ăn cơm chưa ?

_ Chưa nữa pé àh , đói wá , nhưng cố làm xong rùi mới đi ăn

Mai mốt , a mà làm giám đốc , a sẽ tuyển e làm thư ký cho a !!!

_ Chi vậy a ? E học về kinh tế mà , ko làm thư ký đâu, e mà làm thư ký thì lương phải gấp 10 người khác e mới làm

_ Chịu lun, a tuyển e làm thư ký để ....mua cơm cho a , chứ để a đói kỉu này , cực wá

Đúng là chịu hết nổi a luôn, ở cạnh a mà cứ cười kiểu này thì sái quai hàm mất .Nhưng dù sao cuộc sống của tôi khi có a cũng trở nên đẹp thật , tôi ước gì a ở bên tôi mãi thì tốt wá , tôi sẽ hạnh phúc biết chừng nào .Dù sao tc của tôi và a cũng ngày càng phát triển hơn , biết đâu điều tôi ước sẽ trở thành hiện thực thì sao .

Ko gặp nhau , ko đi chơi , mới biết mặt nhau một lần duy nhất .Tc của tôi và a chỉ là những mẩu tin nhắn , những dòng chat và rất ít cuộc trò truyện wa điện thoại nhưng tôi thấy nó thật đẹp . Có lẽ nó chỉ đẹp trong mắt tôi thôi, nhưng trong mắt của người con gái mới lớn như tôi a như một chàng hoàng tử bước ra ko phải từ những câu truyện cổ tích ( cổ tích xưa rồi ) , mà như bước ra từ truyện Hoàng Cung ( Goong ý mà ), đẹp, lãng mạn nhưng vẫn hiện đại ( teen ai chẳng chết mê ).Đối với tôi là như vậy , nhưng với a thì sao , tôi vẫn chẳng biết gì cả . Tôi chỉ cảm nhận được a wa những dòng tn nhắn ngắn ngủi , nhưng dù sao tôi vẫn tin a , tôi tin a ko phải là người đùa với tình cảm và cũng ko phải là người có tình cảm nhất thời , a hơn tôi đến 4 tuổi cơ mà , phải chín chắn chứ

Còn tôi đối với a thì sao ? Tôi còn wá non nớt , wá nhỏ bé so với a . Trước đây tôi ko hiểu lời bài hát Với anh em vẫn là cô bé của Hồ Quỳnh Hương đâu, nhưng giờ thì tôi đã hiểu

....Đối với anh em vẫn là cô bé , những nghĩ suy trong đầu còn non nớt , chẳng lo ngày mai ngày sau đến, chỉ mơ tình yêu sẽ như những giấc mơ nhiệm màu .....

.....tình yêu non nớt e dành nhỏ xinh và rất vô tư, nụ cười e đó khi kề bên anh, chỉ biết khóc khi mong nhớ a thôi . Đó cũng chính là lúc a lo .....

Đúng , tôi còn wá nhỏ bé . Thực sự , thực sự là tôi chẳng hiểu gì về a cả , tôi ko hề biết mơ ước của a là gì , a khao khát cái gì , a phải đối diện với những điều gì trong cuộc sống hằng ngày , về gia đình a , bản thân a ....tất cả tôi ko biết và điều wan trọng ,tôi biết rằng tôi không phải là người con gái a mong muốn, tôi biết rõ điều đó .Tôi chỉ có thể và chỉ biết ngồi nghe a nói , chia sẻ với a , làm cho a vui, wan tâm tới a bằng những dòng tin nhắn, ngoài ra tôi ko thể làm gì nữa .Lý do khách wan là do tôi bận thi , ko có thời gian , nhưng đó chỉ là nguỵ biện thôi, nhưng thực sự là tôi chẳng hiểu gì về a cả , làm sao có thể biết a muốn gì , cần gì , và làm sao để a cười chứ . Tôi chỉ có thể wan tâm đến a bằng chính sự chân thành của tôi , nhưng tôi biết , với a như thế vẫn là chưa đủ ....

Thứ sáu ( tiếp theo )

1. Buổi sáng tiếp theo)

3h45 p.m : Tít, tít. Tiếng chuông tin nhắn kéo tôi ra khỏi cái giường êm ái. Tôi đang "phiêu" trong giấc ngủ trưa của mình, tôi rất ghét bị ai đó làm phiền khi đang ngủ, bình thường thì tôi đã mặc kệ rồi , nhưng nghĩ đó có thể là a nên tôi bật dậy. Với lại tôi đã được a tập cảm thấy ko còn khó chịu khi như vậy nưã ( sáng nào chẳng réo tôi dậy kiủ đó ).

Đúng thật, là a :" pé của a dậy đi, đừng nướng nưã , ngủ trưa chỉ ngủ 30' thui"

A tài thật , sao a biết rõ về tôi đến thế chứ, cứ như là a đặt máy quay ở nhà tôi ý

" e dậy lâu rùi (xạo đó, đừng tin nha, hihi) , mà sao a gọi e dậy sớm thế ???"

" truì, giờ này mà còn sớm ah pé kưng ??? A chỉ mong 1 tháng qua đi thật nhanh, để e thi đh xong , để a có thể đưa e đi thả diều và ăn kem "

" hihi, chỉ một tháng thôi mà, sẽ qua nhanh thôi, e cũng muốn gặp a lắm "

Tin nhắn đó được gưỉ đi , tôi bỗng thấy hối hận, lần đầu tiên tôi đã nói là tôi muốn gặp a , như thế thì có khác gì là tôi thú nhận tình cảm của mình chứ, có khác gì là tôi nói rằng tôi cần có a đâu. Nhưng ko hiểu , lúc ấy tôi nghĩ gì , cái gì xui tôi như vậy , chưa đợi a trả lời lại ,tôi nhắn tiếp :

" hay chủ nhật này , e với a đi thả diều nhé . Bài e đã học xong hết rồi , giờ chỉ việc ngồi ôn thôi, cũng rảnh lắm "

" Uhm, cũng đc , vậy chủ nhật này nhé , đừng wên nha pé. Giờ a phải đi học rùi , bibi pé nha, có gì đi học về , a sẽ nhắn tin cho e "

Chẳng hiểu sao , đến bây giờ tôi vẫn nghĩ rằng tôi thật ngu ngốc và sai lầm khi nhắn những tin nhắn đó .Tôi vẫn nghĩ chính những tin nhắn đó đã làm tôi mất a hay nói chính xác hơn đó chính là những tin nhắn mở đầu cho nỗi buồn của tôi, nhưng ai mà có thể lường trước hết sự việc chứ

Bình thường , tôi rất thận trọng trong chuyện tình cảm của mình , tôi luôn bước từng bước thật chậm rãi để chắc là mình ko bước nhầm đường , luôn để ngươì khác chủ động trước để chắc là mình ko bị hớ và luôn nghi ngờ tình cảm của ngươì khác .Thế nhưng , với a , ngày hôm nay , tôi đã làm trái với những nguyên tắc đó.Tôi đã thể hiện là mình cần có a , đã tự chủ động hẹn với a , trong khi a chưa nói điều gì wan trọng với tôi cả . Nhưng chẳng lẽ như vậy là sai sao .Bạn tôi vẫn thường chủ động trong tình cảm , chẳng lẽ tôi lại ko được như vậy ??? chẳng lẽ tôi ko được thể hiện là tôi thích a , cần có a hay sao ??? Đã hàng trăm lần tôi muốn nói với a rằng " e nhớ a lắm " , nhưng tôi ko dám, t ôi sợ rằng , khi tôi nói ra, tôi sẽ mất a mãi mãi

2.Buổi tối :

Tối nay a đi học thêm Anh văn ở trung tâm ( a nhắn tin nói vậy ) nên ko lên mạng chat vơí tôi như bình thường được. Nhưng tôi thì vẫn muốn lên mạng để đợi a , trong lúc đợi a thì a Cường chào tôi( anh này cũng hay lên mạng gớm )

_ Em nhớ là ngày mai đấy nhé

_ Ngày mai thì sao a ???

_ oái , e đừng đùa chứ , buổi hòa nhạc ấy, a đã mua vé rồi

_ hihi, e nhớ mà, e chọc a chút thôi

thực sự là tôi ko biết lúc đó tôi wên hay ko để ý đến a Cường nưã , nói chung là tôi chỉ nhớ là khi đó tôi trả lời mà chẳng biết mình trả lời cái gì , đầu tôi chỉ nghĩ tới a Tuấn và mắt thì nhìn vào cái nick của a ấy thôi

_ mai tới sớm một chút nhé, có gì a và e đi ăn , có a Bảo ( cũng là thành viên trên diễn đàn ) đi nưã đấy

_ Uhm, cũng được, nhưng mà chân e bị đau, ko đi xe được , a xuống đây chở e được ko ???

_ trùi, a tan học xong mà chạy xuống đó thì muộn buổi hòa nhạc mất , mà với lại a đi ...xe đạp

Lạ nhỉ , hôm đi offline , mình cũng thấy a này chạy xe đạp , lạ nhỉ , ngày nay ai mà còn thix chạy xe đạp nưã chứ ? Mà nhìn ông này cũng có phải là gia đình ...chính sách , khó khăn gì đâu. Nhìn như công tử thì có . Tôi nghĩ thầm như vậy nhưng lại ko dám hỏi

_ uhm, thôi ko sao , nếu ko có ai chở e lên thì e đi taxi lên cũng được

_ uhm, vậy nhé , có gì thì gọi cho a nhé , để a còn biết đường

Tôi chỉ nhớ có thế về những lần đầu tiên nói chuyện về a Cường . Khi đó tôi chẳng có ấn tượng gì về a ấy cả , a hơn tôi một tuổi , hiện đang học khoa Công Nghệ Thông Tin đh Troy University( trường gì mà nghe lạ hoắc á). Tôi thấy a còn khá trẻ con , vì hơn tôi có một tuổi mà , khuôn mặt tròn tròn , giống baby nên càng làm tôi thấy a trẻ con , vì vậy nên tôi gọi a là " anh nhóc ", vậy mà a cũng chịu để tôi gọi như thế đấy .Ngược lại , a gọi tôi là " pé gà" vì cái tật hay ngã của tôi . Tôi còn nhớ , lần đầu tiên tôi để ý đến a là khi tôi thông báo trên diễn đàn là tôi bị ngã sưng chân, moị ngươì thì toàn hỏi thăm , riêng a thì " phang " cho tôi một câu :" Em có thói quen hay té ngã nhỉ " ( sau này tôi mới biết câu này a lấy trong phim Enchanted, công nhận nhớ dai ghê lun). Đó là tất cả những gì tôi nhớ về a , quá lắm là một chút ký ức nho nhỏ về những lần nói chuyện với a :

A nói tôi tốt bụng vì tôi nhờ a sưả hộ cái máy ảnh mà bạn tôi làm hỏng ( nó mượn của bạn của chị nó , trùi, rắc rối wá ), tôi nhờ vì nhà nó nghèo , tôi muốn giúp nó

A bảo tôi đảm đang vì tôi biết nấu ăn ( nhưng chỉ biết nấu ăn bình thường thui, đc cái là nấu cũng khá , hihi )

A bảo tôi dịu dàng ( hok biết đúng ko ???) vì tôi thích nhạc giao hưởng và thích phim kinh điển + cách nc của tôi với a

A bảo tôi đáng yêu vì có cùng sở thích với a và tôi biết may vá

===> a kết luận , tôi đúng là mẫu ngươì mà a thích

Các bạn ko tưởng tượng là lúc đó tôi choáng và cươì nhiều thế nào đâu. A đúng là trẻ con , làm sao mà a có thể dưạ vào những điều đó để kết luận được chứ , trong khi tôi và a chỉ mới biết nhau.....nhưng khoan đã nào , bỗng chốc tôi nhận ra rằng dường như tôi cũng đang như vậy với a Tuấn còn gì , tôi thích a cũng chỉ vì tôi thấy a rất giống chàng trai mà tôi mơ ước...Không , tôi không quan tâm , thực sự thì tôi rất thích a ấy , thích thực lòng , ko bồng bột đâu...Tôi tự nhủ thầm với mình như thế

Những ngày đầu gặp mặt với a Cường là thế , tôi ko nhớ gì nhiều cũng đúng thôi, vì lúc ấy trong tôi chỉ có a Tuấn , ngươì tôi mong ngóng đc chuyện trò cũng là a Tuấn .Nhưng dù sao thì trong tôi vẫn luôn nhớ rằng tôi rất vui khi nc với a Cường , a rất quan tâm đến tôi và tôi với a rất hợp nhau

Lạ thật đấy , một ngươì tuy lớn nhưng vẫn như có tâm hồn của tuổi teen , còn một ngươì rõ ràng là đang tuổi teen nhưng cứ như là ...ông cụ non vậy , lạ thật. A Cường và a Tuấn cứ như là hai thái cực vậy , sao khác nhau wá . Nhưng dù gì thì tôi rất quý cả hai , dĩ nhiên là "quý" a Tuấn hơn rùi , hihi

Tôi ko chat với a Cường nưã , tôi để ký hiệu đang bận và dòng status :"nangmuathu khi nào lên thì gọi e nhé ^_^" rùi bay ra bàn ngồi học . Thỉnh thoảng lại có vài đứa bạn nhảy vào nghịch ngợm : "có nắng mùa đông đc ko vậy ??? " làm tôi bực muốn chết , cứ phải chạy tới chạy lui. Đến khoảng 11h , tôi định out để đi ngủ thì a lên . A lên cùng lúc hai nick , bên nick làm việc a để dòng status : nắng , mùa thu và anh, bên nick để chat vơí tôi a để : mưa , kem và em .

Ngộ nghĩnh thật, thú vị đấy chứ ,a luôn nghĩ ra những điều gì đó thật mới lạ và lãng mạn , điều đó làm cho tôi cảm thấy ko bao giờ nhàm chán khi ở cạnh a cả . Mà ko biết a có làm như vậy đối với những cô gái khác mà a wen ko , hay chỉ như vậy với tôi thôi, tôi tự hỏi vẩn vơ...

_ may quá , pé chưa out, a cứ sợ pé out mất rồi

_ chờ a lâu wá , bùn . Học nhìu wá , mệt

_ Hihi, thì cũng phải cho a thời gian ăn cơm nưã chứ

_ nhưng từ tối đến giờ a ko nt gì hết

mà e cũng mệt wá,thi tốt nghiệp thì ko sao , nhưng còn đh nưã chứ , nản wá ...

_ Thui, try lên e

Chà , a để cái avatar này để thấy cuộc đời sáng sủa hơn( cái avatar đó hình ông Mặt Trời đang cươì ) nhưng sao giờ a lại thấy cần nụ cươì của ai kia wá

Vậy là tôi lại mỉm cười.Tôi thắc mắc là không biết trong số các bạn có ai gặp được ngươì giống như tôi gặp a chưa. Cuộc sống của tôi hằng ngày cứ cuốn theo niềm vui mà a mang lại cho tôi, tôi cảm tưởng giờ tôi đang là ngươì hạnh phúc nhất, và ko có ai có được chuyện tình cảm lãng mạn như tôi cả. Tôi thầm cảm ơn trời đã mang a lại cho tôi và tôi thấy rằng mình gia nhập diễn đàn này thật là sáng suốt ,nhưng ko biết đây có thực sự là may mắn của tôi hay ko đây???

_ pé ơi, e nhớ ngày chủ nhật này nhé

_ e nhớ chứ a

_ Nhưng mà có chị và bạn của chị a nưã đấy

_ Hihi, ko sao , càng đông càng vui mà

_ Nhưng a thích ít thui

_ Thì chỉ có hai ngươì thui mà

_ Ko ,ít hơn nưã cơ:-P

_ Àh, a sợ tốn money phải ko nào , hihi, đoán trúng tim đen rùi nhé

_ Ko phải pé àh, e ngốc wá

_ Trùi, hok hỉu gì lun

Cái câu này tôi thường hay dùng cho a Cường , vậy mà hum nay tôi bị dùng lại là sao nhỉ , chẳng lẽ a coi tôi trẻ con giống như tôi coi a Cường trẻ con àh , mà đúng là tô còn trẻ con thật

Thứ bảy :

1.Buổi sáng:

Những ngày này là những ngày hạnh phúc nhất của tôi, hôm nay tôi sẽ được đi nghe nhạc giao hưởng , điều mà tôi mong ước từ lâu , ngày mai tôi sẽ được "hẹn hò" (có thể nói là như vậy ko nhỉ ???) với a Tuấn , sẽ được thả diều , được ăn buffet kem , nói chung là toàn điều thú vị cả . Tôi cứ thế mông lung trong những kế hoạch sẽ được làm , nó khiến cho tôi không thể nào tập trung trong công việc của ngày hôm nay được cả, tôi hết chạy ( chính xác là lết , chân vẫn còn sưng ) lên , chạy xuống , săm soi tủ quần áo , lên mạng rồi lại out , ngôi học rồi lại thôi, nói chung nhìn tôi cứ như con gì ý , làm chẳng việc gì ra hồn

Từ sáng tới giờ a Tuấn không nhắn tin cho tôi, tôi nhớ a lắm , nhưng tôi ko dám nhắn tin cho a , tôi chỉ sợ a đang bận , tôi nhắn sẽ làm a bực mình , rồi a sẽ ghét mà bỏ tôi, rồi tôi sẽ mất a , lúc nào những ý nghĩ đó cũng ở trong đầu của tôi . Nhiều lúc , tôi thấy tôi đang giữ trong tay một nắm cát, càng giữ nó càng tuột mất, và mình ko hề biết nắm cát mình đang giữ có hình thù gì , nếu muốn khám phá nó thì nó sẽ trôi đi hết ngay sau khi mình nhìn thấy nó

Như bình thường tôi vẫn lên mạng , và dĩ nhiên a cũng đã trên mạng từ lúc nào rồi , và có cả a Cường nưã , nhưng tôi ko quan tâm. A Tuấn vẫn để hai dòng status ngộ nghĩnh ở hai nick. "Mưa, kem và em ", vâng ,hôm tôi gặp a lần đầu tiên là vào trời mưa và tôi cũng hiểu ý anh, a xem tôi như những cơn mưa Sài Gòn , bất chợt và ko hề báo trước, lung linh và hồn nhiên , chợt đến rồi chợt đi, dễ khiến ngươì ta bị cảm . Đó chính là điều tôi sợ khi a so sánh tôi như vậy , chẳng lẽ , tôi chỉ làm a " cảm "như vậy thôi sao , ko phải là tình cảm thật sự ư ???

Hôm nay tôi ko "nhảy vào " chat với a như mọi khi nưã .Tôi muốn a làm việc thật tốt , gặp thật nhiều điều vui để ngày mai có thể thoải mái đi với tôi.Nói vậy thôi nhưng tôi vẫn muốn a chào tôi một câu, để rồi tôi có thể từ chối , nhưng ko hề , và tôi đã ngồi đợi , chăm chú nhìn vào màn hình như thể nhìn vào a, dễ tôi ngồi gần một tiếng rồi ấy chứ, nhưng vẫn ko thấy a trả lời , chắc chắn là a thấy tôi lên mà , sao lại như vậy chứ, tôi bắt đầu sợ , ko hiểu sao tôi có cảm giác a hôm nay hơi khác với mọi ngày , hay tôi cả nghĩ quá chăng ???

Để không phải chú ý vào a nưã ( như vậy thì sẽ bớt lo hơn ) tôi ngồi nc với a Cường ,a Cường lúc nào cũng vậy, cũng vui vẻ và nhiệt tình với tôi, sự nhiệt tình chân thành mà nói thẳng ra là tôi không hề thấy ở a Tuấn

_ Pé gà nhớ chiều nay đi với a nhé , ko là bỏ phí mất 2 cái vé đó

_ Sao lại 2, 1 thui chứ , a nhóc cũng đi xem mà

_ Ko có e đi còn gì vui nưã

_ Thui đi , a nhóc nịnh giòi quá àh, e biết a sẽ ko bỏ đâu, còn có bạn a nữa mà

_ Uhm, hihi, đúng là a nịnh pé gà đó :-P

_ Trùi, chắc cho e cho a một trận quá

_ Àh , pé nè, thứ 6 là e thi xong phải ko ?

_ Dạ vâng, có gì hok a ???

_ Àh, hôm đó là ngày ra phim Biên Niên Sử Naniar , e có thích xem ko ?

_ Chà , nghe giống có vẻ là a đang rủ e đi cùng a nưã phải ko đấy ?

_ Uhm, chính xác là vậy

_ Ui, e thích lắm , phần một của phim e cũng xem rùi đó , e còn đọc cả truyện nưã , e đọc hết cả bộ rồi , hay lắm

_ Chà vậy àh , a thì chưa đọc

_ E còn đọc cả bộ Harry Porter , Eragon, The Lord Of The Ring nưã . Hầu như phim nào e cũng đọc truyện trước rồi mới xem sau

_ vậy àh , vậy e thích đọc những truyện gì ?

_ thì e nói rồi , các tác phẩm kinh điển

_Thế những truyện vưà nãy e kể

_ Ah, dĩ nhiên là cả những truyện đó nưã , những truyện pha chút thần thoại , phiêu lưu

_ Thể loại đó gọi là Fanfic, vậy là e lại có cùng sở thích với a rùi đó

_ Hihi, vậy àh , hai a e mình hợp nhau thật đấy

_ uhm

Vậy pé thích ăn gì ??

_E thích sưã và tất cả những gì được làm từ sưã như kem, bơ , phô mai, bánh kem ...

_ Vậy là giống a nưã, a rất thích uống sưã

_ Hihi, đúng là a "nhóc", e gọi ko hề sai mà

_ Sao e cứ hay gọi a là a nhóc ???nghe kỳ quá àh

_ tại mặt a búng ra sưã, trông baby wá:-P

_ nè,nè, nói chính xác thì a hơn e cũng gần hai tuổi , a mà búng ra sưã thì ko biết e là gì đây hả pé gà

Hihi, nói chuyện với a Cường cũng vui đấy nhỉ , vậy mà bây giờ tôi mới nhận ra . A Cường như một ngươì bạn thật đáng yêu và gần gũi , tôi hỏi a đủ thứ trên trời dươí đất :" A Cường có thích ai bao giờ chưa?" , " Rùi , pé àh, hùi cấp một ý ", vậy là a ngồi kể tôi nghe chuyện tc từ A đến Z của a , "Thế tại sao a Cường lại thích bóng đá ", vậy là cũng ngồi kể tôi nghe , "thế tại sao bạn của a bị bắt đi nghe nhạc giao hưởng mà a thì ko ?", vậy là cũng ngồi kể tôi nghe nốt . Dần dần tôi bỗng hiểu về a Cường nhiều hơn a Tuấn , nhưng tôi ko hề biết biết điều đó , tôi hỏi thế cho vui thôi chứ có phải tôi quan tâm gì đến a đâu . Nhiều lúc tôi hiểu rất rõ về a , ngay cả những lúc a nói dối tôi, ko phải vì a nói dối tệ đâu mà hình như do tôi quá hiểu a , biết a quá rõ , thậm chí nhiều lúc tôi còn có thể biết trước được điều a nói với tôi khiến a cứ hay đùa

_ E giống mum của a quá

tôi bực, ko thèm nói với a nưã thì a lại bảo :

_ A thích như vậy lắm

Tôi hay dặn a cẩn thận ,đem theo áo mưa( vì tôi biết a chẳng bao giờ mang theo áo mưa cả ), dặn a đi ngủ sớm , dặn a ăn uống đầy đủ vì tôi biết a hay ngủ rất muộn và hay bỏ bưã , vậy là a lại đùa , tôi lại giận và a lại nói: " A thích như vậy lắm pé àh, e cứ như vậy đi"

Chẳng hiểu sao tôi thấy rất bực a , nhưng ko phải là bực thật , một kiểu bực gì đó rất lạ mà tôi ko làm sao miêu tả được , tôi cũng chẳng hiểu sao tôi lại quan tâm đến a như vậy nưã , có lẽ là tại a giống tôi quá , nhắc nhở a cũng giống như tôi đang nhắc nhở chính mình vậy .

Đang vui vẻ nc với a Cường thì a Tuấn gọi tôi

_pé ơi, pé còn ở trên mạng ko thế

Thế là ngay lập tức tôi cáo bận với a Cường

_ Ui, e bận rồi , có gì hẹn a chìu nay nha

_ Uh,có trục trặc gì thì gọi cho a biết nhé.Bibi e

Các bạn ko tưởng tượng là lúc đó tôi vui như thế nào khi a Tuấn gọi tôi đâu. Cái cảm giác đó tưạ như thể bạn vưà tìm lại đc một thứ gì đó mà bạn vô cùng yêu mến và gắn bó .Khác với mọi lần , hôm nay tôi không im lặng mà hỏi a Tuấn liên tục , dường như càng lúc tôi càng ko còn che dấu đc tình cảm mà tôi dành cho a nưã , tôi cũng ko biết như thế là tốt hay xấu nưã , nhưng thực sự tôi ko thích như vậy chút nào bởi theo tôi con gái ko nên để lộ tình cảm cuả mình ra như vậy , nhất là khi mọi thứ chưa có gì rõ ràng cả , như vậy thật liều lĩnh quá , rất dẽ bị tổn thương

TUẦN THỨ HAI Tiếp theo )

Thứ bảy (tiếp theo ):

1.Buổi sáng(Tiếp theo ):

_ Sao sáng nay a ko nt cho e ?

Sao nãy a thấy e lên mà ko nói tiếng nào hết ?

sau khi hàng chục cái " sao ..." mà tôi đặt ra tôi lại hỏi tiếp mà ko kịp để a trả lời , hay chính xác mà nói là tôi ko kịp nhìn những câu trả lời của a nữa

_ Anh từ sáng giờ đã ăn gì chưa ?

Anh bận wá àh ?

A nhớ đừng uống cà phê nhiều wá

....

Thậm chí đến bây giờ tôi cũng ko nhớ là tôi đã hoỉ a những gì , tôi chỉ nhớ là tôi đã hỏi rất nhiều, rất nhiều. A trả lời tôi bằng những nụ cười mà ko nói gì cả

_ Sao e hỏi mà a hok nói gì hết vậy ?

A biết là e lo cho a lắm hok?

_ Hihi, a để e hỏi xong hết rồi a trả lới một lượt. Mà sao lại lo cho a ?

_ờ , thì , tại ...( tôi nghĩ là a phải biết câu trả lời chứ nhỉ ? không , chắc chắn là a biết mà )

_ Pé biết từ sáng tới giờ a làm gì ko ?

_ Ko a?

_ A đang chuẩn bị game mới cho diễn đàn mình đó ?Pé muốn biết trước ko ?Cho pé coi trước để trả lời , lấy cái vé xem phim đó

_ Trùi , dzậy là ăn gian nha nhưng mà trò gì vậy a???( tính tò mò ko bỏ đc )

_ Đó , a dẫn đường link rùi đó , e xem thử coi trả lời được bao nhiêu câu ?

thế rồi a dẫn cho tôi đường link , tôi cũng xem , đó là những câu hỏi về bộ phim Speed Racer ( bộ phim mà có Bi đóng ý ,thấy fan của Bi mê lắm ), nhưng nói thật , tôi mù tịt về phim này , vì nghe giới chuyện môn có vẻ ko khen ngợi cho lắm

_ Sao , pé trả lời được bao nhiêu câu ?

_ Àh, e hok biết chút gì hết , nhưng nếu a cho e 15' e sẽ trả lời đc hết

_ E định lên Google để search àh ???như vậy thì chỉ mất 5' thui

_ Còn thời gian gọi điện hỏi bạn nếu ko search thấy nữa chi a?

_ Uhm,đùng rùi .

Thui , a chỉ e cách này , tốn chưa đầy một phút

_ Cách gì vậy a????

_ Cầm điện thoại lên ...

_ Àh , e biết rùi, gọi tổng đài 1080

_ Trùi, pé lại lanh chanh nữa rùi, ko bỏ đc nhỉ :-P

_ Chứ cách gì a ???

_ Từ từ , nghe a nói . pé nhấc điện thoại lên , vào danh bạ , tìm số của tech admin , rùi gọi !!!! dzậy thui. Đáp án a đang giữ trong tay nè

_ trùi, ăn gian wá, hok chịu nổi lun

_ Chỉ cần năn nỉ a mấy câu, là a trả lời cho pé lun, ko cần pé phải trả lời , bảo đảm full điểm

_ Ko , e ko cần , nếu e muốn tham dự thì e sẽ tự lo, e ko cần sự giúp đỡ của admin

_ Chà , đúng là Nhân Mã có khác, rất ghét sự gian dối

Nhưng thực sự , tôi phản ứng như vậy ko phải tôi ghét sự ăn gian, đó chỉ là một phần , một phần là bỗng nhiên a gợi lại trong tôi một chuyện ko vui ( tôi đã từng nhận sự ưu ái hơn của một admin khác và tôi thấy hình như đó là điều sai lầm , và bây giờ ,tôi ko muốn lập lại như vậy nữa , có dịp , tôi sẽ kể cho các bạn nghe )

_ thôi, pé đi ăn trưa đi

_ Uhm, bibi a nhé

tôi thấy lạ là a không hề đả động chút gì tới cuộc hẹn giữa a và tôi vào ngày mai cả . Rõ ràng hôm qua a vẫn còn rất hăm hở , vậy mà thái độ của a ngày hôm nay lại rất khác, dường như a ko hề nhớ tới nó hay đang cố lảng tránh nó đi vậy , điều đó khiến tôi phải suy nghĩ

2.Buổi tối :

Chẳng hiểu sao tôi cứ có cảm giác hôm nay sẽ là một ngày ko may mắn và ko tốt tí nào , mặc dù khách quan mà nhìn thì chẳng có gì đáng phải buồn hay gọi là ko may mắn cả , nhưng ko hiểu sao tôi vẫn cảm thấy thế .Người ta thường bảo cảm giác của con gái là rất đúng, và tôi cũng tin vào cảm giác của mình .Tôi luôn cảm thấy rồi sẽ có điều gì đó xảy ra , mặc dù ko thể nào biết đó là điều gì, sẽ đến khi nào cả

Tối nay tôi đã hẹn với a Cường đi nghe hoà nhạc, đây là điều tôi mơ ước từ lâu, vì vậy tôi quyết định sẽ ko để những lo nghĩ vớ vẫn cản trở sự "cảm thụ" âm nhạc của tôi nữa , tôi tạm thời bỏ chúng sang một bên .Tôi mặc đơn giản, chỉ là chiếc váy hộp Molo trên đầu gối + với cái áo Việt Thy tay dài , hơn xắn lên một chút (Việt Thy là nhãn hàng mà tôi yêu thích đấy ), soi gương thấy trông xinh và xì tin phết đấy chứ nhỉ . Đang quay qua quay lại mấy vòng trước gương , tự trầm trồ cho chính mình nghe ( nè, đừng cười nha, con gái ai mà ko vậy ) thì bỗng nhiên tôi nghe những tiếng lộp bộp trên mái nhà .Ôi ko, đừng , trời mưa. Thật là xui xẻo .Vậy là chẳng lẽ tôi phải chịu ngồi nhà sao , chân tôi đau nên mẹ tôi sẽ nhất quyết ko cho tôi đi một mình vào trời mưa như thế này đâu, nhưng tôi ko muốn bỏ buổi hoà nhạc chút nào , hic. Tôi lao lấy cái di động , nhắn tin cho a Cường :

" A ơi, trời mưa rùi, trời mưa mẹ ko cho e đi một mình đâu, hic, e mún đi nghe hoà nhạc "

" Thì e đi taxi lên mà , đâu phải đi xe máy đâu "

" Nhưng mẹ ko cho đi một mình "

" Thui , được rùi , e ở nhà đi , a sẽ đi taxi xuống đón e vậy .Chờ a nhé, nhắn cho a cái địa chỉ nhà e đi"

vậy là tôi yên tâm ngồi nhà đợi , dù sao thì tôi cũng thấy tôi hành a quá, a dù sao cũng đã phải lo cái vé cho tôi ( này , cái vé ấy 100k đấy nhé, ko rẻ đâu), rồi dắt tôi đi ăn ( khổ , cũng chẳng dưới 50k) , vậy mà bây giờ lại còn taxi xuống , taxi lên . Càng nghĩ tôi càng thấy tội lỗi , tôi thấy mình hơi quá đáng rùi , nhưng thui, kệ , a là con trai mà , con trai thì chịu thiệt thui. Đang ngồi nghĩ ngợi lung tung thì bỗng nhiên ...trời hết mưa. Trùi ui là trùi, sao ko mưa quách luôn đi, mưa thế thì có khác gì hại tôi đâu, giờ gọi bảo a đừng đi nữa cũng ko còn kịp nữa , chắc a chạy cũng gần đến nhà tôi rồi , nhưng a mà xuống đây thì còn tệ hơn , có khác gì là tôi nói dối đâu cơ chứ , hic , biết làm sao bây giờ .Đang lúng túng ko biết làm sao thì a gọi điện thoại :" A đến rồi đây, nhanh đi rùi còn đi ăn nữa , ko muộn bây giờ ". Trùi ui, tiêu tôi rồi , hic

Xuống nhìn a , tôi cười một nụ cười ngượng nghịu , a thì nhìn tôi bằng vẻ mắt rất chi là ...ngộ nghĩnh , ko biết miêu tả sao

_ Không, e thề là lúc nãy trời mưa, mưa to lắm , e thề đấy , e ko cố ý lôi a xuống đón e đâu

Tôi liến thoáng bào chữa cho mình , mà tôi cũng hẳng biết nói gì hơn nữa cả . A Cường chỉ nhìn tôi rôi cười , cười rất " nhân hậu "( nhân hậu thật đấy , ko phải tôi nói mỉa mai đâu , hihi )

_ E xin lỗi mà , e ko cố ý , tại trời như vậy thôi, hic, e xin lỗi mà

tôi mếu gần khóc , a Cường lại cười và nói câu nói quen thuộc

_ A thích vậy mà , e cứ như vậy nữa đi . A có tiếc gì với e bao giờ đâu

Trùi, câu nói đó ngắn gọn mà đầy " súc tích " , nó làm tôi thấy nhẹ cả người . Thế là tôi lại liến thoắng hỏi a đủ thứ chuyện, kể cho a nghe về game show sắp tới của diễn đàn và phần thưởng của game , rồi tôi kể cho a nghe là tôi đã kể về a cho mẹ tôi nghe thế nào . Tôi cứ thế ngồi cạnh a mà líu lo mãi , thỉnh thoảng , a lại đùa :" e nói ...nhiều giống mum của a quá " , thế là tôi lại giận và a lại nói :" a thích như vậy lắm ,e cứ nói tiếp đi " .Lúc đó tôi chỉ cười vì hình như bắt nạt được a , giờ nghĩ lại tôi thấy thật buồn cười , tôi và a lúc đó ...dễ thương thật . Mà hình như câu nói đó cũng chính là điều ấn tượng nhất của a trong tôi : Đơn giản , cộc lốc nhưng dễ thương và chân thành

Tôi đi cùng với a trước sự nhòm ngó đầy hoài nghi của nhóm bạn của a ." Ai dzậy ?" , " em tao ", " em hay bồ mày dzậy ", " e tao mà ", " xạo ,có bồ mà giấu kỹ quá", " tao đã nói là e tao mà ", " xạo, e mày mới lớp 8", " thì e họ tao "

Tôi chỉ nghe loáng thoáng như vậy , ko biết là có chính xác hay ko . Nhóm của a toàn nam mà lại toàn dân chưa có bạn gái , nên khi tôi đi với a , tôi giống như bông hoa lạc , mấy a cứ thế là hết chọc a Cường , rồi lại chọc sang tôi. Tôi thì toàn cười , a Cường cũng cười , rồi dần a cũng chẳng bào chữa gì cả

Buổi hoà nhạc bắt đầu , những bản mở đầu toàn là những bản nhạc lạ , tôi chưa nghe bao giờ , chủ yếu là chơi bằng Violon, Viola, kèn , sáo . Tôi cứ thế thả hồn vào những bản nhạc, công nhận hay thật , hay hơn nghe ...đĩa nhiều ( dĩ nhiên , a Cường đã bật cười khi nghe tôi nói câu đó ). Thỉnh thoảng tôi lại mỉm cười rất khẽ , tôi chăm chú lắng nghe từng nốt một ( tôi thường có thói quen mỉm cười một mình khi thấy cái gì đó hay quá , hoặc dễ thương quá, hoặc thú vị quá) như thể tôi sợ những nốt nhạc ấy bay mất khỏi trí nhớ của tôi

Giờ giải lao , a Cường đi ra nói chuyện và bàn luận với nhóm bạn , chỉ còn tôi và a Bảo ngồi lại ( là bạn học của a Cường , cũng là thành viên trên diễn đàn ), tôi im lặng chẳng nói gì , chỉ dỏng tai lên nghe mọi người bình luận về những bản nhạc vừa trình diễn . Tôi thực sự cảm thấy hơi e ngại mỗi khi bước chân vào những nơi như thế này , quá nghiêm trang và quá ....quý-sờ-tộc, hihi. Tôi ko dám nói lớn , ko dám vỗ tay lớn , hay thắc mắc cái gì cả , tất cả đều đc thực hiện rất nhẹ nhàng . Cuối cùng , quá tò mò về nội dung bài thu hoạch mà giáo viên giao cho a Bảo, tôi đành phải cất lời hỏi . A Bảo đưa tôi xem dàn bài thu hoạch được thầy giáo phát , tất cả đều đc viết bằng tiếng Anh chuyên dùng cho lĩnh vực âm nhạc , tôi hăm hở ngồi đọc ( mặc dù cũng chỉ hiểu được khoảng 70%), rồi lại hỏi , a Bảo giải thích cho tôi nghe, tôi chỉ đáp lại bằng những cái gật đầu và những nụ cười thật nhẹ . Bình thường thì tôi chắc cũng bàn luận sôi nổi ầm ỹ lắm , ko thì cũng hỏi liến thoắng hết cả lên rồi , nhưng thui, ở đây là nhạc viện mà, phải biết kiềm chế ,lịch sự , hihi

Tôi vẫn ngồi một mình , bỗng nhiên tôi cảm thấy hơi lạc lõng trong khung cảnh như thế này , rồi tôi bất giác nghĩ đến a Tuấn , ko biết bây giờ a đang làm gì nhỉ , a còn ở trên văn phòng nữa hay ko, tự nhiên tôi thấy nhớ và muốn gặp a quá . Tôi lôi điện thoại nhắn cho a :"E đang ở trên nhạc viện , a đang làm gì đó ,a lên nhạc viện với e được không , e muốn gặp a lắm ". Bây giờ tôi thấy tôi thật liều lĩnh khi nhắn như vậy , tôi như vậy có chủ động quá hay ko ???Tôi cũng ko hiểu sao lúc đó tôi lại nhắn cho a như thế nữa , ngốc nghếch thật , bồng bột thật .

Khoảng 15' sau a Cường quay lại , rồi buổi hoà nhạc lại tiếp tục, a Tuấn vẫn chưa nhắn tin lại cho tôi ,nhưng những bản nhạc trong vở Carmen đã làm tôi quên khuấy đi từ lúc nào. A Cường nói nhỏ vào tai tôi:

_ E biết nãy bạn a nói gì ko ?

Tôi cũng thầm thì lại :

_ Nói gì hả a ???

_ Tụi nó khen e xinh đấy, lúc đứng ở ngoài cửa , tụi nó cứ nhìn e mãi , tụi nó cứ tưởng e là bạn gái của a

_ Trùi , tội nghiệp , toàn dân ế bồ nên nhìn ai cũng khen xinh

_ Ko , tối nay trông e xinh thật mà

_ Trùi, nịnh nữa ,bài này e quen rùi đó nha, đổi bài đi a nhóc

Thế a có giải thích gì ko ?

_ Ko !

_ Ui, sao a kô giải thích

_ Hihi, a chẳng nói gì cả , a chẳng khẳng định là e hay bạn gái, cho tụi nó thích nghĩ sao thì nghĩ

_ Trùi, vậy hiểu lầm chết

_ Kệ, cho hiểu lầm, a thích thế ( lại câu này nữa )

Sự hiểu lầm ngọt ngào

_ nè, nè, a mà như vậy là e ế đó

_ vậy lúc đó a " hốt" cho

Tôi và a cười khúc khích với nhau, lúc nào tôi và a cũng đùa nhau như vậy , tôi và a thật giống nhau, cứ đùa nghịch vô tư như hai đứa trẻ con, chẳng suy nghĩ gì cả.Đến bây giờ tôi mới nhận ra , ngay từ những ngày đầu biết a , a đã luôn ở cạnh tôi, luôn ngồi "chịu đựng" những khi tôi bực mình ko biết trút đi đâu, luôn ngồi nghe tôi than vãn về người ý, mặc dù a chẳng biết tôi đang than vãn về ai , a luôn ngồi nghe tôi trút bỏ những lo âu, suy nghĩ ,những thắc mắc về chuyện tình cảm của tôi ( mặc dù a nghe chẳng hiểu đầu đuôi xuôi ngược gì cả ) nhưng tôi lại cho rằng đó là điều dĩ nhiên , quá bình thường đến mức tôi chẳng để ý gì đến a hay những điều mà a đã làm cho tôi cả

Tôi và a lại tiếp tục ngồi nghe , thỉnh thoảng lại trao đổi với nhau một chút thông tin .Đây cũng chỉ là lần thứ hai tôi gặp a sau buổi offline lần trước .Nhưng sau những lần trò chuyện , tôi thấy a với tôi như cạ cứng từ lâu rùi ý , hợp nhau ko thể tả, và sau buổi tối hôm nay , tôi và a lại càng thân nhau hơn

Tôi ở cạnh a thoải mái , tự nhiên ,là chính tôi của mọi ngày , có thể tha hồ đùa nghịch , trò truyện , thắc mắc .Còn ở cạnh a Tuấn, tôi luôn phải tự " gồng" mình trở thành một người con gái mẫu mực, hoàn hảo hay nói chính xác là lãng mạn như trong mơ, ko bao giờ tôi dám chủ động nói điều gì, tôi sợ cách tôi nói chuyện sẽ khiến a ko vừa lòng , ko hài hước như a mong đợi .Lúc nào tôi cũng sợ, sợ , và sợ. Nhiều lúc tôi cảm thấy quá mệt mỏi, nhưng tôi lại ko muốn rời bỏ a . Từ bao giờ , a đã trở thành một điều gì đó ko thể thiếu trong tôi, trở thành gốc cây luôn cung cấp nguồn sống cho chiếc là này . Tôi tự hỏi , ko biết a như vậy trong tôi thật hay là tôi đang tự ép chính bản thân mình gắn bó với a nữa

Buổi hoà nhạc kết thúc , tôi tạm biệt a Cường đi về

_ E lạnh ko , a thấy e mặc phong phanh wá

_ E ko sao , e có mang áo theo đây mà ( cảm động quá )

_ Hihi, hỏi vậy thui chứ e có lạnh a cũng ...thua , a mặc còn phong phanh hơn e

_ trùi ui, a nói vậy mà cũng nói được áh

Thế rùi , tôi ký đầu a một cái cho bõ tức , còn a thì dường như hả hê lắm ý sau khi chọc được tôi tức.Tôi leo lên taxi đi về , a thì còn ở lại tiếp tục "bù khú" ở quán cà phê với bạn ( chắc ngồi chép bài thu hoạch của nhau đây mà , a thì ko phải làm, nhưng a thế nào cũng ham vui, tôi biết mà )

Chiếc taxi chạy vòng qua những đoạn đường trung tâm thành phố , vừa mới mưa xong nên không khí mát thật ,những giọt mưa đọng trên cây cứ long lanh như người ta gắn những sợi đèn nháy lên cây vậy. Thành phố lúc này vẫn còn náo nhiệt thật, người chạy qua chạy lại vẫn cứ tấp nập . Những ánh đèn đủ màu sắc cứ đua nhau chạy lướt qua tầm nhìn của tôi. Nhìn những thanh niên có đôi có cặp , cười rúc rích , ôm nhau sát rịt , tôi bỗng thấy mình ..lành lạnh . Sao giờ này a Tuấn vẫn ko nt gì cho tôi nhỉ , càng lúc tôi càng thấy như có điều gì đó bất bình thường , hay tại vì tôi đã quá quen lúc nào a cũng là người chủ động , lúc nào a cũng trả lời tôi ngay khi tôi nhắn nên bây giờ tôi cảm thấy như vậy, tôi cũng ko biết nữa ...

Về đến nhà, thay xong bộ đồ mặc nhà ấm áp , tôi leo lên giường , định sẽ ngủ thật say để ko suy nghĩ vẩn vơ nữa thì có tiếng tin nhắn , tôi bật dậy , đúng là a:

" Pé àh, ngày mai a bận rồi , ko đi với e như đã hẹn được. A xin lỗi , mà a cũng ko muốn trở thành rào cản , cản trở việc học của e , a ko muốn e bị mất tập trung vào những việc như vậy , e đừng để ý nữa "

Tôi như sững người lại , tôi chẳng biết phải làm gì nữa , tôi ko quá ngạc nhiên hay choáng như bị tạt nước vào người , tôi cũng đã lường trước những chuyện như vậy và đã sẵn sàng đón nhận, nhưng tôi thật sự shock . A nói đúng, tôi cần phải tập trung vào học . Lý do của a chính đáng , a bận mà , bận thì dĩ nhiên ko đi đc rồi . Cảm nhận của a cũng đúng,a ko muốn cản trở việc học của tôi. Tất cả đều đúng , và tôi ko có lý do gì để ko chấp nhận cả .Nhưng ko hiểu sao tôi rất giận a , giận như bị a xem thường ấy , ko hắn là như vậy nhưng tôi ko biết dùng từ gì cho chính xác để miêu tả cảm giác của mình bây giờ cả

Tôi ngồi phịch xuống giường sau khi nhắn lại dòng tn :" uhm, ko sao, a bận mà. A đừng lo cho e, e đã học rất kỹ rùi,mà a quên là e học lớp chuyên àh, đừng lo cho e quá.!!!". Tôi bần thần nhìn vào cái điện thoại chẳng suy nghĩ gì cả , đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng . Tôi quăng cái điện thoại sang một bên rôi ôm chầm lấy cái gối, đên bây giờ tôi cũng ko nhớ là khi ấy tôi có khóc ko nữa .....

Cảm giác của tôi lúc này ư??? hãy nhớ câu truyện của tôi có tên là Cây , Lá và Gió .Chính xác thì tôi đang như chiếc lá như đang bị cái cây rung cho rụng xuống đất vậy , nhưng tôi vẫn không muốn rời bỏ cái cây ấy , chiếc lá vẫn quyết tâm bám vào cành cây mà nó đã gắn bó từ lâu, rất lâu .Nó vẫn quyết tâm bám vào nơi cung cấp nguồn sống cho nó. Lá thì vậy, nó bám vào vì đó là nguồn sống và là nơi nó sinh ra. Con tôi thì sao , một lần nữa tôi lại tự hỏi chính mình, a là như thế thật hay tôi đang tự ép chính bản thân mình phải bám chặt lấy a

Chủ nhật:

1.Buổi sáng:

Hôm nay đã là ngày cuối cùng của tuần rồi .Sáng nay tôi dậy từ rất sớm, tôi dậy sớm chỉ vì tôi muốn chờ dòng tn hằng ngày của a Tuấn mà thôi, thế nhưng , hôm nay chẳng có gì xảy ra cả .Đáng lẽ ra hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt của tôi, nhưng , như các bạn biết rôì đấy , tất cả đã bị huỷ bỏ

Tôi buồn , rất buồn , buồn đến mức khi không nhận đc tn của a Tuấn thì điều đó cũng chẳng làm tôi ngạc nhiên thêm chút nào cả .

Như bình thường, sáng nay tôi cũng phải đi học. Tôi uể oải đeo balo lên vai rồi dắt xe ra ngoài cửa , tôi tự nhủ thầm với chính mình :"tại sao lại phải buồn chứ, a Tuấn bận thì ko đi đc thui mà .Mà bình thường khi chưa có a Tuấn, mày vẫn sống vui vẻ đó thôi, khi chưa có những dòng tn của a Tuấn vào mỗi buổi sáng thì mày vẫn tràn đầy sức sống đấy thôi" . Tự nhủ là một chuyện nhưng làm theo lại là chuyện khác, thật khó hơn tôi tưởng tượng. Thế nhưng , tôi vẫn cố mỉm cười với chính mình rồi phóng xe đi học

Bước vào lớp , tôi lao mình vào những con số , những phép tính như thể muốn chúng xua sự thất vọng ra khỏi đầu . Tôi bây gìơ rất giống một đứa trẻ con bị ai đó giằng mất món đồ chơi yêu thích : thất vọng, choáng váng, tức giận và bât lực. Nhưng tôi vẫn biết rằng , tôi ko nên và cũng chẳng có quyền gì như thế cả

Chuông báo hết giờ học vang lên . Buổi học hôm nay sao ngắn ngủi thế nhỉ , tôi chưa muốn về nhà vào lúc này , tôi muốn làm gì đó để wên buồn nhưng thực sự , tôi chẳng biết làm gì cả . Tôi đi lang thang trong sân trường, thỉnh thoảng , ngồi xuống gốc cây bàng , ngửa cổ nhìn những tia nắng chiếu qua kẽ lá . Những tia nắng cứ tinh nghịch nhảy nhót theo nhịp đung đưa của những tán lá bàng , trông vui mắt thật. Nhìn những tia nắng ấy thật giống a Tuấn....

Tôi sao thế nhỉ , sao lúc nào tôi cũng phải nghĩ đến những chuyện như thế chứ , bông nhiên tôi thấy mệt mỏi quá.Tôi nhận ra rằng tôi ko nên ở một mình vào lúc này , ở một mình chỉ càng làm tôi thêm nghĩ ngợi lung tung thôi. Tôi quyết định về nhà và sẽ tiếp tục sống cuộc sống hằng ngày của tôi. Tôi đứng dậy, hít một hơi thật sâu , xốc balo lên vai rồi rảo bước ra khỏi sân trường. Bầu trời hôm nay đẹp thật, trong và xanh ngắt, nắng vàng như mật ong rót vậy . Tôi bỗng thấy cuộc sống vẫn đẹp thật và tại sao tôi lại phải buồn vì một ai đó chứ, thật ko đáng chút nào

Vừa bước vào nhà, mùi thức ăn đã xộc ngay vào mũi của tôi . Tôi ăn bữa trưa thật nhanh rồi chuồn thẳng lên phòng. Nói thật là lòng tôi vẫn cứ nặng trĩu và tôi vẫn muốn được ở một mình .Đang chán chường thì tôi bị "đánh thức " bởi tiếng tn điện thoaị , hững hờ liếc mắt nhìn, tôi "tỉnh giấc " ngay lập tức, là a Tuấn đấy :" bé ơi, e đang làm gì thế , từ sáng tới giờ a chạy suốt , chở grandmother đi tùm lum luôn , chưa đc ăn gì hết , mệt wá " . Tôi bỗng chừng quên hết mọi thứ và thắt ruột theo từng chữ mệt quá của a ." Ui, tội a quá . E cũng vừa mới đi học về thui, a nhớ ăn uống đầy đủ đi nhé, ko là bị ...out đó "

Thế rồi thôi, a ko nhắn lại gì cả , và cả ngày hôm đó a cũng chẳng nhắn thêm tn nào nữa . Thú thật , trước khi nhận tin nhắn của a tôi rất buồn và lo cho a, nhưng ko hiểu sao, từ sau khi đọc tin nhắn của a , tôi thấy lòng mình cứ nhạt như ...nước ốc , tôi bỗng chẳng còn muốn quan tâm đến chuyện này nữa , có lẽ vì tôi đã quá mệt mỏi rồi , mà mệt mỏi một cách ngốc nghếch nữa

2.Buổi tối:

Cả ngày hôm nay dài thườn thượt, ko còn náo nhiệt , vui vẻ nữa .Tất cả trôi qua cứ bình lặng đến lạ .

Chính xác thì đến hôm nay , tôi đã biết a được 1 tuần và 1 ngày , đó là một quãng thời gian quá ngắn để có thể trở thành bạn . Vậy mà sao tôi như thấy mình đã quen a lâu lắm rồi ấy, từ khi biết a , tôi hình như ko còn khái niệm thời gian nữa , ko còn để ý đến hôm qua hay ngày mai , tôi chỉ biết rằng , cứ mỗi khi tôi mở mắt là lại có a , mỗi khi tôi học xong, tôi thấy tn của a , và bất cứ lúc nào lên mạng , tôi cũng đều có a ở đó . A hiện diện mọi lúc mọi nơi trong cuộc sống của tôi . A bước vào cuộc sống của tôi nhanh đến chóng mặt, a làm đảo lộn mọi thứ trong thời gian rất ngắn và hình như tôi đã yêu cái sự đảo lộn đó , nhưng hôm nay , chỉ trong nháy mắt , a lại làm cho mọi thứ đảo lộn về vị trí cũ của nó . Mà ko , có lẽ ko phải về vị trí cũ nữa , bởi vì trong tôi, vị trí cũ của cuộc sống là phải có a trong đó cơ

Tôi chán nản đăng nhập vào yahoo và để invisable, hiện giờ tôi ko muốn ai làm phiền cả .Lúc này tôi chỉ cần một ai đó chịu ngồi đó nghe tôi "lảm nhảm " mà thôi, một ai đó ko hề biết gì về chuyện này mà vẫn chịu lắng nghe tôi cơ. Biết ai bây giờ , đám bạn của tôi còn lăng quăng quá , láu táu đến phát sợ, chúng nó sẽ ko chịu ở yên mà nghe tôi than vãn đâu

Tôi tua lên tua xuống cái list. Mọi lần tôi làm hành động này cũng vì a và hôm nay tôi làm thế cũng là vì a , nhưng sao tâm trạng của tôi lúc này khác khi ấy quá .Thế rồi như ko chịu nổi cảnh âm thầm như vậy nữa , tôi hiện online , tôi muốn a thấy tôi lên để rồi a sẽ xin lỗi , sẽ giải thích và hẹn lần khác . Vậy là tôi ngồi chờ a lên , chỉ chờ thế thôi, mắt nhìn vào màn hình như quên cả mọi thứ xung quanh , lúc này mọi thứ xung quanh tôi hình như đều ko có màu hay là màu xám xịt vậy , tôi ko phân biệt đc

_hi pé, e lên từ lúc nào thế ???

Tôi tỉnh dậy sung sướng nhìn vào màn hình , nhưng ko phải là a mà là a Cường ,tôi chào a lại , trả lời bâng quơ , rồi ngồi nc với a. Có lẽ bây giờ tốt nhất là thế , có lẽ chỉ có a Cường là phù hợp nhất trong lúc này , có lẽ a sẽ hiểu tâm trạng của tôi , dù sao thì a cũng trải qua 3 mối tình hồi ...cấp một rùi mà

Chủ nhật ( tiếp theo)

2.Buổi tối (tiếp theo)

Thật bất ngờ , thì ra a Cường cũng để invisable giống như tôi , lúc tôi lên a ấy ko hề biết. Trùng hợp thật , đến bây giờ tôi vẫn hỏi rằng , nếu hôm ấy tôi ko hiện onl thì sao nhỉ , nếu thế thì tôi đã phải gặm nhấm nỗi buồn một mình và chẳng có câu chuyện này để kể cho các bạn nghe rồi , vậy cũng tốt , có anh Cường tôi sẽ có thêm một nơi để chia sẻ

_ E buồn lắm a àh

_ Uhm, đừng buồn nữa , mà sao thế hả e ?

_ E thấy mình đăng ký làm thành viên của diễn đàn thật sai lầm

_ A ko hiểu ???

_ thôi , tốt nhất là a đừng hiểu gì cả

_ Có phải vì a ko ???

_ Ko ,Ko đâu

Cứ thế , tôi ngồi than vãn với a suốt , a thì cứ ậm àh ậm ừ ngồi nghe tôi nói mặc dù chẳng hiểu mô tê gì cả

_ thôi , e đừng buồn nữa , a có chuyện này làm e sẽ hết buồn này

_ Gì thế hả a ?

_ A có vé nghe hoà nhạc nữa đấy , thích nhé , vậy là pé lại đc đi nghe hoà nhạc nữa rùi nhé

_Ui, thật áh , thích quá

Thực sự lúc ấy tôi chẳng có tâm trạng đâu mà vui mừng cả , tôi chỉ giả vờ như thế để a vui thôi, dù sao thì tôi cũng có ở trước mặt a đâu , tôi như tếh nào làm sao a biết đc chứ

_ mà sao a hay rủ e đi thế , mỗi lần rủ e theo thế chỉ làm a tốn tiền hơn thôi

_ Àh, tại vì e thích, chỉ cần e thích là đủ rồi

_ Thui đi , xạo quá

_ Thật mà

_ Chứ ko phải tại e xinh , a dắt e theo để mọi người tưởng là bồ a àh

_ Ờ , thì đúng là có thế thật , nhưng cũng chỉ một phần thôi

_ Xạo quá :-p . Mà mọi người hiểu lầm như thế ngại chết đi đc

_ Nhưng a thích thế ,sự hiểu lầm ngọt ngào

_ Thế a chỉ thích moị người hiểu lầm thế thôi àh, ko mún thành sự thật àh

tôi đùa với a như thường lệ

_ Àh , cái đó thì ....Mà với lại ....

_ Với lại sao ????

_ e ko đi ko đc , a lỡ nói với bạn a rùi

_ Thì a nói lại là e ko đi nữa thui , có gì đâu nè

_ Ko phải chuyện ấy

_ thế chuyện gì nào ?

_ A lỡ nói với bạn a e là ...bạn gái của e rùi

_ Trùi , thế thì sửa lại .....mà khoan ....Oái , cái gì , a nói cái gì , a dám

_ Hic, a xin lỗi , tại ......

_ Trùi ui , a là đồ xấu xa

_ Thì thôi, để a nói lại với bạn cũng đc , a xin lỗi

A sẽ nói với tụi nó là hum đó a bốc đồng nên nói đại ....

_ Trời ơi , ít nhất thì a cũng phải nói trước với e một tiếng chứ , lỡ bạn a hỏi e , e trả lời là ko thì a như thế nào

Tôi cứ thế nói như tát nước với a Cường , thấy thái độ lúng túng của a tôi cũng buồn cười . Tôi ko giận a vì lý do a thật trẻ con và vô tư quá , chỉ vì bạn a khen tôi xinh mà a nói như vậy , mà thôi, tôi và a thân nhau quá rồi, thông đồng với a chuyện này cũng ko sao , chỉ cần tôi và a thực sự chẳng có gì thì yên tâm rùi

_ thui , đc rùi , ko sao đâu, e bỏ qua cho a , nhưng lần sau có gì a phải nói trước với e đấy nhé .

Khuya rồi , e ngủ đây , ngày mai còn phải học bài để ôn thi nữa

_ Uhm, bi e , ngủ ngon nhé , a xin lỗi pé

_ E đã nói là ko sao rồi mà

Tối hôm ấy tôi thực sự ngủ ko đc chút nào , hết buồn chuyện a Tuấn , giờ lại choáng chuyện này , tôi thực sự cũng lo lắng lắm , tôi ko muốn chuyện này xảy ra chút nào vì tôi thực sự rất thích a Tuấn , và cho đến giờ , tôi cũng chỉ có a ấy thôi . Thế nhưng , như tôi thường nói với bạn của tôi , đời ai lại tránh đc một chữ "ngờ " to đùng cơ chứ . Tôi cứ thế , trằn trọc , lăn lộn mãi trên giường , tôi ko biết mình phải làm gì bây giờ cả , tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng cho chuyện học hành sắp tới của mình , chỉ còn đúng 3 ngày nữa thôi , 3 ngày nữa là bước vào kỳ thi tốt nghiệp , kỳ thi wan trọng thứ nhất của tôi .

TUẦN THỨ BA:

Những ngày tháng cuối cùng của năm cấp 3 với tôi thật chẳng yên tĩnh chút nào , hết thi cử dồn dập , rồi khóc lóc chia tay , rồi bây giờ lại là chuyện này nữa chứ , mọi thứ cứ quay mòng mòng hết cả lên . Tôi hay nghĩ , ko biết có ai trên thành phố này , hay đất nước này , hay châu lục này hay thậm chí là cả thế giới này gặp phải những chuyện những chuyện như tôi chưa nữa . Bạn tôi thường nói , chuyện tình cảm của mày cứ như...phim Hàn Quốc, lúc đó tôi chỉ bật cười , như mà đúng là thế thật

Thứ hai:

1.Buổi sáng :

Bắt đầu từ hôm nay , tôi quyết tâm tập trung hết sức vào chuyện học , ko để đầu óc lông bông nữa . Sáng nay tôi ko nhận đc những dòng tin nhắn quen thuộc từ ai kia nữa , thực sự là tôi rất buồn và thất vọng , chẳng lẽ tình cảm dễ đến và dễ đi như vậy sao ???Nhưng thôi, tôi vứt chuyện đó sang một bên .

Tôi ngồi vào bàn, hệ thống lại toàn bộ kiến thức mình đã học , ôn thật kỹ những phần mình còn hổng , vẫn còn nhiều thời gian mà , thi xong , tôi sẽ có khối thời gian để buồn( tôi tự nhủ thầm với mình như vậy )

Trưa , tôi lại ôm tô cơm và tranh thủ lên mạng xem tin tức , tôi vào yahoo như thường lệ. Ngay lập tức đập vào mắt tôi là dòng status của a :" Thang máy tình yêu " . Bất chợt lòng tôi thắt lại , tôi dường như mơ hồ hiểu được điều gì đó trong dòng status của a .Theo phản xạ , tôi vào Google search truyện "thang máy tình yêu" và dĩ nhiên tôi đã tìm đc cái mình cần tìm . A thường rất thích những câu truyện trên mạng và những dòng status của a ko bao giờ là vô nghĩa . Tình cảm của a lúc này cũng như thang máy và nội dung của câu truyện vậy , lên xuống vô thường và cũng chỉ là tình cảm bất chợt thôi, tôi hiểu về dòng status ấy như vậy

Có thể là tôi đã quá cả nghĩ chăng , có lẽ là tôi đã quá tưởng tượng như tôi vẫn hay thường như vậy , nhưng thực sự tôi tin vào cảm giác của mình .Nhưng khách quan mà thấy thì có thể tôi hiểu nhầm ý a lắm , và tôi lạy trời thực sự là như vậy

Cả buổi sáng ấy trôi qua với tôi thật nặg nề , tôi tưởng chừng tôi đã mất a rồi ( tôi nói tưởng chừng vì có bao giờ a là của tôi đâu mà mất cơ chứ ), tôi cảm thấy chán nản , và một lần nữa tôi lại đâm đầu vào học , tôi ko wan tâm tới điều gì nữa , mất hết rồi , tôi chẳng còn gì nữa cả

Thực sự là tôi chán ghét tất cả nhựng ngày cuối cùng của năm thàng cấp 3 này , chẳng có lấy một điều gì là vui cả và tôi thấy rằng , tất cả mọi điều tôi làm là sai . Nếu tôi ko đăng ký thi hùng biện phim thì cólẽ tôi đã ko thua và chắc chắn sẽ chẳng bao giờ tôi gặp a và biết đến a là ai , ko bao giờ . Nhưng trách là trách vậy thôi , chứ tôi hiểu rằng , thời gian chẳng bao giờ trở lại , và ko bao giờ nên trách mình vì những điều đã qua , tôi cố gắng mở một cánh cửa mới trong suy nghĩ của mình , cố gắng lôi mình ra khỏi nỗi buồn nhưng tôi ko thể , nó khó hơn là tôi tưởng nhiều ........

2.Buổi tối :

Cả ngày bây giờ trôi qua với tôi vẫn chỉ có ăn , rồi học , lên mạng và buồn . Tôi bây giờ ko biết làm sao để thoát khỏi cảnh này cả .Nhưng dù sao cũng may, may vì có việc học kéo tôi lại , làm tôi wên đi nỗi thất vọng , buồn phiền về a .Tình cảm học trò là như vậy đấy , thật nhẹ nhàng nhưng sâu sắc khó wên và cũng thật ngộ nghĩnh , buồn cười . Đối với những ai từng trải rồi sẽ thấy chuyện này thật buồn cười và ko đáng nhưng hãy thử nhìn lại khi bạn là như tôi xem , hãy nhìn lại thời gian bạn cũng phải trải qua những điều như tôi , bạn sẽ hiểu ngay là thực sự có đáng hay ko

Theo thói quen ,tôi hay thức rất khuya để học bài , đang chăm chú giải mấy bài trắc nghiệm Sinh học thì tôi nhận đc tin nhắn . Là tin nhắn của a , tôi thấy khá là ngạc nhiên khi a nhắn cho tôi :" pé ơi, e ngủ sớm đi nhé , đừng thức khuya quá nhé , a biết e giờ này vẫn còn thức để học mà , ko tốt đâu" . Tôi và a là thế đấy , cứ mỗi khi tôi muốn wên a đi và cho mọi chuyện chấm dứt thì a lại kéo tôi trở lại , tôi ghét như vậy lắm vì như vậy là a đang hành hạ tôi . Chắc a ko chủ tâm như vậy đâu , chắc a xem tôi là đứa e gái ngoan của a nên nhăn tin nhắc nhở tôi thôi .

Câm điện thoại đọc tin nhắn của a mà nước mắt tôi lã chã nhỏ xuống đống bài vở đang mở tứ tung trên bàn , tôi chắng hiểu tại ao tôi lại như vậy nữa , tôi chưa bao giờ khóc vì người khác như vậy cả .Nhưng thực sự tôi hiểu tại sao tôi khóc chứ , tôi mệt mỏi quá rồi , tôi cảm thấy mình như một cái gì đó đc người khác tung hứng , tủi thân cực kỳ .

Trong chuyện này a hoàn toàn chẳng có tội gì cả , a cũng chẳng tham gia gì cả , tất cả là do tôi , thực sự đấy , do tôi hay suy nghĩ , hay kỳ vọng lung tung và còn quá trẻ con , tôi luôn mơ về một tình cảm thật đẹp , thật trong sáng và lãng mạn như a , có lẽ điều đó sẽ đến với tôi nhưng ko phải là lúc này ...

Thứ ba:

1.Buổi sáng :

Những ngày này thời gian cứ lao đi vùn vụt , ko đợi ai cả . Tôi cứ thế bị cuốn theo đống bài vở đầy nhóc đang chực chờ ở đó . Tôi dường như wên mất a , wên mất cả thời gian , hay nói chính xác hơn là tôi ko có thời gian để nghĩ về a nữa .

vẫn như thường lệ , buổi trưa tôi lên mạng , và như thường lệ , a đã có ở đó .Hôm nay avatar của a là hình một cô gái khá xinh kèm dòng status: " đôi Hamster bé xinh , xinh như e với a " . Tôi thoáng buồn nhưng rồi ko để ý nữa . Tôi tua list thì thấy a Cường cũng đang ở trên mạng , thấy a tôi bỗng cũng vui lên một chút , a là " cạ cứng " của tôi mà , thẻ nào tôi và a chẳng có khối chuyện vui để mà nói cơ chứ.

_hey hey a

_ Trùi, a nó mà nó dám "hey"

_ hihi, e đùa thui mà . Mà có sao đâu cơ chứ ,dù sao thì a cũng chỉ là a nhóc của pé gà thui:-p

_ Pé này , đừng gọi a là a nhóc nữa nhé

_ Sao thế ????

_ A ko thích

_ Sao lại ko thích , từ trước tới giờ vẫn gọi thế mà , a là a nhóc và pé là pé gà , có sao đâu

_ Nhưng ...nói chung là a ko thích , a ko muốn là trẻ con trong mắt của e nữa

_ Trùi, a làm như a lớn lắm ý

_ Cũng hơn e gần 2 tuổi chứ ít àh

_ Tại a sinh đầu năm , e sinh cuối năm nên mới thế

_ Thôi, nói chung là ko cho e gọi thế nữa , ko nói nữa , ngoan đi

_ Cũng đc , tuỳ thôi

_ pé này , thứ mấy e thi xong ???

_ Thứ sáu a àh , có gì ko a?

_ Bữa đó e rảnh ko ?

_ Àh, để e đoán nhé .E hèm , hum đó là ngày ra phim Biên Niên Sử Naniar, vậy là ....A rủ e đi xem phim đúng ko ????

_ Chính xác, pé thông minh lắm !!!

_ Ui, e thích phim đó cực , thích quá thích quá, a đúng là người tốt nhất , thương a nhóc nhất , a nhóc number one

_ này này , a vừa mới nói sao hả , wên rùi àh ???

_ Hihi, e wên , e xin lỗi

_ Thứ sáu này e nhớ đi nhé, a có chuyện wan trong cần nói với e lắm

_ Sao thế a , diễn đàn sắp có sự kiện gì mới hả a ?nói e nghe đi

_ Ko , chuyện này là chuyện riêng thôi

_ Bữa đó a tính chỉ mặt bạn gái a cho e xem àh , àh , àm nhắc mới nhớ , e nói là thông đồng với a , nhưng a cũng phải đi đính chính lại thông tin đi nhé

_ Trùi, a làm gì có bạn gái chứ, mà với lại a ko sửa điều đó lại đc đâu

_ Sao thế

_ Khó lắm , trái với lương tâm

_????

_ Nói chung là e ko hiểu

_ Dĩ nhiên là e ko hiểu, a nói quách ra đi, e bực rùi đó, a vậy là đâu có tôn trọng e

_ Nhưng...a xin lỗi ....

_ Thôi , thế này nhé, a mà ko nói rõ là thứ sáu này e ko đi xem phim với a đâu, chọn đi

_ E làm khó a quá

_ Khó gì mà khó , a tự chuốc lấy chứ ai ép a

_ Thôi thế này , a sẽ nói

A thích e pé àh

_ ????

_ A thích e lắm ,thích lâu rùi

_ A làm e choáng đó

hết chuyện trước giờ lại tới chuyện này

Mà a suy nghĩ kỹ chưa đó , mà e ko chấp nhận đc đâu a àh

_ Sao thế

_ E thấy con trai giờ ko thật lòng , sợ lắm

_ e mất lòng tin với ai rồi àh ? A ko như vậy đâu, a hứa đấy

_ hihi, e nghĩ a chỉ 3 tháng, àh ko, một tháng là cùng .Vì vậy đừng nói ra kẻo lại hối hận

_ Ko , a ko như vậy đâu, ít ra thì cũng phải 6 tháng cơ

_ Này , đây ko phải lúc đùa nhé

_ uhm

_ E chắc chắn , àh ko , e cược là a chỉ 3 tháng thôi

_ A cược là hơn 3 tháng

_ E bực a quá , sao e khuyên a ko chịu nghe nhỉ

_ Thôi thế này nhé , a và e sẽ cược xem ai thắng nhé!

_ E thắng chắc , e chưa nói sai bao giờ cả . E chỉ cược khi phần thắng nắm trong tay thui :-p

Thế cược gì nào

_ Bất cứ điều gì cũng đc và tính sau nhé

_ E chỉ cần a dắt e đi ăn kem thui

_ Chuyện nhỏ , vậy cựơc nhé

_ Ok, bắt đầu vụ cá cược giữa e và a , e chờ xem a thế nào đây

TUẦN THỨ BA: (tiếp theo )

Thứ ba: (tiếp theo )

2.Buổi tối:

Cuộc đời là thế , mọi chuyện cứ biến chuyển kơ ngừng theo một hướng mà bạn ko bao giờ tưởng tượng ra được, tôi cũng thế , có chết tôi cũng ko bao giờ nghĩ mình lại lâm vào tình trạng này , thật khổ , thật khó xử nhưng......cũng thật đẹp

Hôm nay là ngày cuối cùng rồi , ngày mai tôi sẽ chính thức bước vào cuộc thi wan trọng đầu tiên của một đời học sinh. Tôi đã sẵn sàng tất cả , tinh thần , tri thức, sức khoẻ , ko thiếu thứ gì trừ niềm vui. Thật sự là tôi ko vui chút nào cả , ngày ngày , tôi thở dài và ko ngừng suy nghĩ xem mình có thực sự sai lầm hay ko nữa ....

Tối nay tôi muốn để đầu óc thật thoải mái , ko phải vướng bận tới bất kỳ điều gì cả . Tôi lên mạng , hiện onl và như mọi lần , tôi lại tua lên tua xuống cái list của mình . Lạ thật đấy , lần đầu tiên tôi ko thấy a ở trên mạng giờ này , như vậy cũng tốt, như vậy thì tôi cũng đỡ tốn thời gian để tỉ lần nhìn vào cái nick ấy , cái nick nangmuathu . Chẳng hiểu sao tôi có cái tật nhớ tất cả mọi thứ , nhớ đến từng chi tiết nhỏ nhặt , điều ấy thường mang lại cho tôi nhiều lợi thế nhưng thực sự tôi ko thích chút nào cả , nó thường khiến tôi nhớ về một ký ức nào đó . Lúc này cũng vậy , mỗi khi nhìn vào cái nick của a thì mọi ký ức về a lại hiện ra tất cả , tất cả mọi thứ , từ lần đầu tiên tôi và a gặp nhau , cho đến nụ cười của a , từng ước mơ, mong muốn của a , tất cả hiện rõ như vừa mới xảy ra ngày hôm wa

_ E lên mà ko nc một chút với a àh ?

Là a Cường , một lần nữa , tôi lại bị a đánh thức khỏi dòng ký ức của mình. A Cường thật giống một cơn gió , chỉ chực chờ cuốn chiếc lá khỏi cái cây của nó mà thôi. Còn a Tuấn thì sao , a chính là cái cây ấy , lạnh lùng và chẳng biêt gì cả , cứ mỗi lần tôi định wên a đi thì y như rằng , a lại xuất hiện , làm một điều gì đó để rồi lại khiến tôi "bám víu " vào a . Muôn thuở cứ thế , cứ mãi là sự giằng co giữa cây và gió , luôn là sự ầm thầm bám chặt lấy chuyện tình cảm này , và mãi là sự lưỡng lự của chiếc lá kia, nửa muốn được tự do, kiểm soát cuộc đời của mình, nửa lại ko muốn rời bỏ sự bám víu wen thuộc ấy , tất cả cứ như một vòng tròn cuốn cây , gió và là vào nhau

_ Àh, e vừa mới lên thôi

_ E đã chuẩn bị tốt cho ngày mai chưa ???A cứ sợ hôm nay e ko lên đc???

_ Sao lại sợ ?

_ E ko lên thì a ko thể chúc e thi tốt đc

_ Chỉ vậy thui á, thế thì có gì đâu

_ Àh, thực sự thì a ...nhớ e lắm

_ Hihi,kệ a chứ , liên quan gì đến e nào

_ Thật ko liên wan àh

_ Ko . Nhưng mà e nói rùi đó , e ko thích a đâu nha, đừng trách e ko nói trước đấy

_ A mặc kệ , chỉ cần a như vậy là được rùi

_ Sao a ngốc thế , e đã khuyên mà a cứ không chịu nghe

_ Kệ a pé àh

Tôi bật cười , nhiều lúc cái kiểu trẻ con của a khiến tôi tức nhưng ko biết nói làm sao cả , bỗng chốc , tôi wên đi mọi thứ và bỗng thấy vui trở lại . Tôi và a lại bắt đầu cuốn vào những câu nói đùa thường lệ

_ Này , thứ sáu này đi xem phim ,e nhớ dắt bạn theo nhé

_ Chi vậy a , vậy tốn tiền a thêm chứ đc gì ?

_ Ko , a có vé mời mà

_ Ui, thích thế , mà sao a hay có vé mời thế

_ Àh, cái đó thì bí mật , ko nói đc

_ Mà wên ,a bảo e dắt bạn theo chi vậy ???

_ uhm, thì , mà nói chung là e cứ dắt theo đi , bạn nào xinh xinh một chút ý

_ Xinh á , cái gì đây , a vừa nói là a ...e cơ mà

_ Thì dắt theo để a xem

_ Cái gì , xem áh, thui , a xem một mình đi

_ Khoan khoan, a đùa thui mà , chẳng wa là , a đi cùng e , còn a Bảo thì đi có một mình àh, bạn e đi cùng cho vui ý mà

_ hihi, e biết chứ , đùa a chút cho vui thui

_ Àh, a nè, nếu một ngày e rời xa a thì sẽ như thế nào, có gì xảy ra ko?

_ , e nói thế là sao ??? e tính đi đâu àh???

_ thì a trả lời đi nào

_ thì a sẽ rất buồn , buồn lắm , ko biết phải làm gì nữa cả ?mà sao thế , có chuyện gì thế ?

_ Hihi, e chọc a chút thui chứ có gì đâu, a ngốc , hihi

Hết hồn chưa nào

_ trùi ạ, e làm a hết cả hồn , tưởng e định bỏ a

_ ơ, e giữ a bao giờ mà bỏ , a này hay nhỉ

Thực sự , tôi hỏi câu đó một phần cũng là thật , bởi tôi biết , khi a nói a thích tôi thì chắc chắn một ngày nào đó , chúng tôi sẽ ko còn gần gũi như vậy nữa , sẽ ko còn là "cạ cứng " vô tư đùa nghịch của nhau như ngày nào nữa . Bởi tôi biết , tôi sẽ chỉ làm a khổ thêm thôi. Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ thoáng qua , chứ thực sự , mục đích của tôi lúc ấy chỉ là nghịch a thôi.

Tôi và a ngồi nc với nhau đến suốt gần 11h thì tôi ngừng , tôi muốn ngủ thật ngon để ngày mai có thể tỉnh táo làm bài . Tôi chào a , nhưng khổ nỗi , tôi và a cứ như hai con quỷ nhỏ , chỉ mỗi việc out thôi mà tôi và a cũng câu hết gần 10 phút hơn , chúng tôi thường bật cười với nhau vì điều đó, chúc nhau đủ thứ xong rồi thì cuối cùng tôi cũng out được

Lúc này , tinh thần của tôi cũng đã thoải mái và vui vẻ hơn trước, thực sự , tôi rất quý a và cảm ơn a biết bao nhiêu, a chính là người duy nhất ở cạnh tôi trong những lúc như thế này , nhưng thực sự tôi ko thể chấp nhận tình cảm của a đc vì hai lý do, một là tôi ko thể nào wên được a Tuấn , hai là , chẳng hiểu sao tôi cứ có cảm giác rằng , a thích tôi vì một cái gì đó , ko thật lòng lắm hay chính xác là ko chín chắn lắm . Tôi năm mơn man trong giấc ngủ , những cơn gió lùa qua cửa số mát lạnh khiến tôi chợt hé mắt dậy, tôi bước tới cửa sổ định đóng cánh cửa lại thì .....woa , trời hôm nay đẹp thật , ko có mây nên đầy sao , những ngôi sao tinh nghịch cứ lấp lánh trên bầu trời , trông chúng cứ như là những thiên thần đang nhảy nhót đùa nghịch với nhau vậy .Tôi hít thật sâu ko khí trong lành của buổi đêm , bây giờ đã khuya lắm rồi , ko gian trở nên im lặng đến lạ . Tôi cứ thế ngước nhìn những ngôi sao ko chớp mắt , nhìn những ngôi sao này tôi lại nhớ cái hôm tôi bị đứng trước cổng trường tới 11h đêm , lại nhớ rành rọt từng lời kể của mẹ tôi về thái độ hối hả của a lúc ấy và lại nhớ lời a nói với tôi

" pé àh, e có biết là khi có sao đổi ngôi, nếu e ước cùng với người mình yêu thì điều đó sẽ thành hiện thực ko , a cũng muốn được như vậy lắm , a muốn ai đó là người cùng ước với a...."

Tôi tự cốc vào đầu mình , tại sao tôi lại cứ nhớ mọi thứ như thế nhỉ , như vậy mệt mỏi quá .Bỗng nhiên tôi thấy mắt tôi ướt , mọi thứ xung quanh nhoà đi , từng giọt nước mắt lăn xuống , tôi nhớ a quá . A bước vào cuộc sống của tôi đột ngột đến ko ngờ và rồi biến mất cũng nhanh như vậy , đã mấy hôm nay tôi chưa được nói chuyện với a rồi , thật buồn cười phải ko các bạn , chỉ mới mấy ngày thôi mà , nhưng đối với tôi ,mấy ngày ấy thật dài ....Tít , tít, tít . Tiếng chuông tn của tôi vang lên , ko biết khuya thế này rồi mà ai còn nt cho tôi nhỉ . Tôi mở tn , là a , tôi vui mừng ko thể tả , lại như thế , cứ mỗi khi tôi buồn và muốn rời xa a thì a lại xuất hiện :" pé ơi, a xin lỗi vì đã nhắn muộn như thế này , nhưng a muốn chúc e thi tốt, try lên nha e , chỉ còn mấy ngày nữa thôi, a mong pé sẽ làm bài thật tốt và thần may mắn sẽ lun "rình rập" ở cạnh pé " . Tôi bâm nút reply nhưng lại thôi, tôi ko mún a biết tôi giờ này còn thức, tôi muốn a nghĩ rằng tôi đã ngủ và chuẩn bị thật tốt cho sáng ngày mai.

Tôi leo lên giường , mỉm cười và nghĩ rằng hôm nay mình thật hạnh phúc. Các bạn thấy đấy , với tôi như thế là đủ rồi , chỉ cần một câu nói , một tn, một lời thăm hỏi của a thôi cũng đủ khiến tôi cảm thấy cuộc đời đẹp hơn ,hạnh phúc hơn.Tôi dần dần chìm vào giẩc ngủ , tôi chắc chắn rằng , khi ấy , miệng của tôi vẫn luôn mỉm cười thật nhẹ

Thứ tư :

1.Buổi sáng :

Tôi dậy sớm , vừa mở mắt là lao tới ngay cái điện thoại , điều đầu tiên là tôi nt cho a :" a ui , e chuẩn bị đi thi đây , nhớ chúc e may mắn nhé .A dậy nhớ ăn sáng đầy đủ nhé " .

Bây giờ cũng chỉ mới có 5h sáng , cũng còn sớm chán , tôi muốn gây bất ngờ cho a , muốn khi a mở mắt dậy , điều đầu tiên a thấy sẽ là tn của tôi cũng giống như a làm cho tôi trước đây . Tôi mỉm cười tinh nghịch , chắc mẩm kế hoạch của mình sẽ như dự định. Tôi way đi , vừa bước đc 3 bước thì lại thấy có tn tới , chắc là đứa bạn nào đó của tôi nt chúc tôi thi tốt đây mà , hăm hở mở tn , tôi suýt nữa làm ....rơi cả cái điện thoại :" pé àh, a dậy òi , e nhớ try lên nha , a sẽ nhắc thần may mắn "rình rập" e , vì vậy yên tâm ha pé !!!" . Trùi ui , chẳng lẽ tôi phá giấc ngủ của a àh , nhưng thôi , tôi mặc kệ , nhận được tin của a là tôi sung sướng lắm rùi , chắc hôm nay sẽ là ngay mắn của tôi đây mà .

Bước vào phòng thi , tâm trạng tôi thật thoải mái , cầm tờ đề mà tôi hồ hởi , làm bài cứ ro ro , trùi ạh , ước gì lúc nào cũng được thế này thì tốt wá nhỉ .Ngày thi đầu tiên tôi trải wa tốt đẹp, mọi thứ đều như mong đợi của tôi. Bước ra khỏi phòng thi , nhìn mọi ng hối hả trở về nhà , gió thổi lướt wa gò má , bỗng chốc lòng tôi thấy rạo rực wá, tôi muốn trở về nhà thật nhanh , thật nhanh, để có thể đc khoe với a là tôi đã làm bài tuyệt như thế nào .

Vừa về tới nhà, ngay lập tức tôi quăng cái balo đánh rầm lên giường , chạy ào đến cái điện thoại :"a ui , e về rùi nè, a hum nay thế nào , có ăn uống đầy đủ ko đấy? E thi tốt lắm a àh " . Tôi là vậy đấy ,lúc nào tôi cũng chỉ nghĩ đến a mà thôi .Tôi cố gắng hết sức cho kỳ thi này , một mặt , đây là bước ngoặt wan trọng của hành trình học tập của tôi , một mặt , tôi muốn chứng minh với a , tôi ko hề tệ và luôn luôn làm tốt mọi chuyện , luôn hoàn thiện trong mắt a. Thật là trẻ con phải ko , để cm thì chừng ấy làm sao mà đủ chứ , nhưng điều đó chỉ đến bây giờ tôi mới thấy , lúc ấy , tôi chỉ biết là tôi phải làm mọi thứ thật tốt , thật tốt và hoàn thiện.

2.Buổi tối :

Cả ngày hôm nay thật mệt mỏi , vậy là cũng đã wa được một ngày rồi , chỉ còn 2 ngày nữa thôi .Từ lúc tôi nt cho a đến giờ , a vẫn chưa nt trả lời tôi nữa , có lẽ là a bận thôi, nhưng sao tôi cứ có cảm giác là a đã wá mệt trong việc hằng này cứ phải trả lời tn của một đứa hay "lải nhải " như tôi . Nhưng tôi cũng đã wá wen với việc như thế này rồi , thành ra , buồn thì cứ buồn nhưng rồi wên cũng sẽ wên thôi. Hôm nay tôi ko dám lang thang trên mạng như mọi khi nữa , nhưng vẫn "mò " lên mạng một chút xem tình hình bạn bè thế nào rồi , tôi để invisable cho mọi người khỏi thấy ( ko mang tiếng chết , thi rồi mà còn ....) . Tôi đang xem vài thông tin về ngày thi đầu tiên thì bỗng nhiên có ai đó Buzz , tôi bị "đánh bật " ngay lập tức khỏi trang báo đang theo dõi.

_ e ơi , e có ở đó ko vậy ???

thì ra là a Cường , a làm tôi giât hết cả mình , giờ mà đầu óc còn choáng nữa

_ e đang ở trên mạng nè , sao vậy a ?

_ ko , a kiu đại vậy thui àh

_ Trùi ạh , tức a wá

_ hihi

_ kỉu này chắc e phải xử cho a một trận mới đc

_ thách e đó

_ nhớ nha , thứ sáu này là gặp òi , e sẽ cho a một trận

_ uhm, thứ sáu này e nhớ đi nha. A mún gặp e lắm

_ Chà , a nhóc dạo này lạ ha, ngày nào hok gặp trên mạng òi

_ A đã bảo e ko đc gọi a như vậy nữa mà

_ hihi, e xin lỗi mà .Mà ngày nào e hok gặp a trên mạng , làm gì mà a cứ như là ...

_ trùi ui , e thi mà , ko gặp đc e , thời gian cứ dài đằng đẵng ý

_ hihi, a nói nghe ...mắc cười wá àh

_

_ E xin lỗi mà , chọc a chút thui

Thực sự là sao tôi thấy...buồn cười wá . Tôi đã wá wen thuộc với vẻ trẻ con của a , đã wen a là a nhóc ngày nào rồi , giờ nghe những lời a nói như vậy , tôi cảm thấy khó chấp nhận wá. Nhưng thực sự là a rất wan tâm đến tôi , a hỏi han tôi từng li từng chút một . Khi tôi buồn hay mệt mỏi , tôi đều có a ở bên cạnh , nhưng sao để chấp nhận tình cảm của a là một chuyện thật khó , khó hơn tôi tưởng nhiều .

Thứ tư: (tiếp theo )

2.Buổi tối: (tiếp theo )

Lạ thật , sao hôm nay tôi nhìn mãi mà ko thấy nick của a Tuấn sáng nhỉ , có lẽ là a ấy bận . tôi muốn gặp a wá , tôi muốn khoe với a là tôi làm bài rất tốt , để có thể nhìn thấy ký hiệu cười trên dòng chat của a và để nhìn thấy câu " e giỏi lắm " hay " cố lên pé àh " hay bất kỳ là câu gì đaị loại là như vậy .Thế nhưng ko đc rồi ....

Tôi out với lý do là cần ôn bài , nhưng thực sự là tôi ko muốn nc với a Cường nữa , giờ đây tôi chẳng còn tâm trí nào cả , ngày mai thì thi 2 môn tiếp theo rồi , a Tuấn thì chẳng hỏi han tôi chút nào , đầu óc tôi cứ rối bời cả lên . Tôi mệt mỏi , tắt máy rồi chui lên giường , đầu lẩm nhẩm lại vài công thức, thỉnh thoảng lại với tay lấy cái điện thoại , rồi lại nhìn rồi thiếp ngủ từ lúc nào cũng ko hay

Thứ năm :

1.Buổi sáng :

Tiếng chuông báo thức lôi tôi khỏi cái giường , tôi chuẩn bị mọi thứ thật nhanh, tôi muốn tới địa điểm thi thật nhanh , dường như có lẽ như vậy sẽ khiến tôi bớt nghĩ lung tung . Đứng trước cửa phòng thi , tôi chỉ luôn tự nhủ thầm mình rằng phải làm bài thi thật tốt vì mình và ....vì a .Nhiều lúc tôi cũng buồn cười vì cái lý do ngớ ngẩn ấy , nhưng biết trả lời sao khác được nữa chứ , rõ ràng trong ấy có một phần vì anh mà .

Hôm nay thi đúng 2 môn tủ của tôi , tôi làm bài một cách dễ dàng , ko một chút khúc mắc , dù sao thì cũng chỉ là tốt nghiệp thôi mà, vậy mà anh và mọi người cứ quan trọng hoá vấn đề hết cả lên. Hết giờ , tôi uể oải bước ra khỏi phòng thi , ngồi cả tiếng hơn trong ấy cũng mệt lắm ấy chứ tưởng . Trời kéo mây đen kịt từ lúc nào mà tôi không hay , tôi cuống cuồng chạy đi lấy xe , kiểm tra xem mình có đem áo mưa không nhưng hỡi ôi...thật là ko may mắn chút nào .

Địa điểm thi cũng ko xa nhà là mấy , tôi tức tốc leo lên xe chạy về nhà mong rằng sẽ tránh đc cơn mưa này , lúc này mà bệnh thì nguy to . Vừa chạy vừa cầu trời thương mình . Hầu hết mọi người cũng trong tâm trạng như tôi, ai cũng luống cuống , bỗng nhiên đường trở nên hỗn loạn , người quay ngang , người quay ngửa , con đường lớn như vậy mà trở nên kẹt cứng .

Lộp bộp , lộp bộp .....từng giọt mưa rơi trên chiếc mũ bảo hiểm làm tôi giật cả mình , giọt mưa không nhẹ , rất nặng hạt nữa là đằng khác. Thế rồi cả cơn mưa dữ dội ầm ầm kéo đến và dĩ nhiên là tôi đứng chịu trận . Từng hạt mưa lạnh ngắt quất qua mặt , ngấm ướt cả áo . Tinh thần "hân hoan" vì làm bài được của tôi cũng bị trận mưa dập tắt mất

Nhìn làn mưa , tôi bất chợt nhớ ra hôm ấy tôi gặp a cũng vào một buổi trời mưa thế này , lúc cả nhóm ra về mưa cũng rất to, thế rồi tôi để ý , tôi đang ở rất gần văn phòng nơi a đang làm . Bỗng chốc tôi thấy lo cho a , tôi sợ a cũng bị mắc mưa như tôi , ko phải vì a ko có áo mưa đâu mà vì a lười mặc áo mưa lắm . Trước đây , tôi chưa hiểu thích một người là như thế nào , nhưng bây giờ , tôi có thể nói với các bạn rằng , thích một người là ngay cả khi chính bạn đang bị mắc mưa dữ dội , bạn vẫn lo rằng người ấy cũng sẽ bị như vậy ( trong khi , có thể người ấy đang ngồi ở một nơi ấm cúng nào đấy )

2.Buổi tối :

Tôi lếch thếch trở về nhà trong bộ dạng rất chi là "hoàn cảnh " , người ướt sũng , bước lên bậc thềm nhà , tôi đứng thừ ra đấy . Từng giọt nước trên người tôi nhỏ lõ chõ ứơt cả tấm thảm kê chân.

Oải wá , tôi lên phòng thay quần áo rồi lại "ôm chầm " lấy cái điện thoại như thường lệ , chẳng có ai nt cho tôi cả và a cũng thế . Tôi cứ có cảm tưởng rằng , tôi và a càng lúc càng xa cách nhau thế nào ý , nhưng bảo tôi nói rõ ra xa thế nào thì tôi ko thể . Tôi và a chỉ gặp nhau một lần duy nhất và đó cũng là lần đầu tiên , tôi và a liên lạc với nhau chỉ duy nhất wa yahoo và điện thoại , và điều cuối cùng , tôi và a chỉ mới biết nhau được có 3 tuần mà thôi.Nhiều lúc tôi nghĩ rằng , ko biết đây có phải là tình cảm thật sự của tôi hay ko ? hay tôi đang tự kéo mình vào một chuyến phiêu lưu tình cảm mà ko có hồi kết ...

Ăn xong bữa cơm tối , tôi leo lên giường , người tôi bây giờ đã nòng ran , tôi tự nhủ thầm là chỉ còn một ngày nữa thôi , rồi sẽ kết thúc , tôi sẽ đc nghĩ ngơi thêm một vài ngày để chuẩn bị cho "cuộc đấu" tiếp theo- đại học.

Vậy là, cả ngày hôm nay tôi không nhắn một tin nào cho a cả nhưng tôi không muốn nghĩ đến nữa , tôi đã quá mệt mỏi rồi và giờ đây tôi không muốn nghĩ thêm bất cứ cái gì nữa . Người cứ nóng hầm hập thật khó chịu , tôi kéo chiếc chắn trùm kín mặt như thể muốn trốn tránh tất cả , mọi suy nghĩ của tôi, .

Thứ sáu :

1.Buổi sáng:

Hôm nay là ngày thi cuối cùng rồi , ba ngày trôi wa thật nhanh, đầu óc tôi cũng có nhẹ hơn hôm wa thật nhưng dù sao tôi vẫn thấy nó như...cục gạch , đờ đẫn và chẳng suy nghĩ được gì cả . Tôi bước vào phòng thi mà cứ run cầm cập , hôm nay mà làm bài ko đc chắc ..die mất , đứng đợi đọc tên mà tôi chẳng còn vẻ gì là tự tin như 2 buổi thi đầu tiên nữa .

Nhận tờ đề , tôi đọc mà ...chẳng hiểu nó nói gì cả , thoáng mất bình tĩnh , tôi đặt tờ đề xuống bàn , nhắm mắt bình tâm trở lại .Lúc này tôi không thể mất bình tĩnh như vậy đc. Tôi cố sức giải quyết từng câu một , đề cũng ko khó như tôi tưởng . Công nhận người xưa nói đúng , "thần hồn nát thần tính" có khác.

Nhưng đến buổi chiều , tôi ko thể nào giữ cho mình tỉnh táo đc nữa , đuối quá rồi .Vậy là tôi out môn cuối , tuy ko đc full điểm như những môn kia nhưng dù sao cũng chấp nhận đc . Nhưng dù sao thì vẫn chán wá....

Đeo balo bước ra khỏi phòng thi mà đầu óc cứ quay mòng mòng , bất chợt tôi nhớ ra hôm nay tôi có hẹn với a Cường .Trời ơi là trời , ngày gì thế này , mệt wá..... nhưng phim cũng hay wá , lại đúng ngay bộ phim mình thích nữa chứ , vậy là tôi chạy ào về nhà , gọi điện thoại cho đứa bạn đã hẹn đi cùng rồi chuẩn bị mọi thứ. Hôm nay là thứ sáu , là ngày ra phim Biên Niên Sử Narnia , bộ phim mà tôi mong chờ thứ hai ( sau phim Harr Potter) , vì vậy , nhất quyết phải lết đi cho bằng đc.

Tôi bước ra khỏi nhà với mấy câu "càm ràm " của mẹ đằng sau lưng ( cái tội bệnh mà vẫn còn đi chơi ) , thế nhưng những điều ấy vẫn ko làm cho sự hào hứng của tôi mất đi đc . Nhưng tôi đã nói rồi , hôm nay không phải là ngày may mắn của tôi mà , chạy xe đến giữa chừng thì ...kẹt xe, hic , mọi khi giờ này làm gì mà kẹt xe chứ . Tôi và đứa bạn cố gắng lách ra khỏi đám đông chạy tốc hành đến nơi thì cũng trễ mất ....15' .Nhìn khuôn mặt ...hầm hầm của a Cường mà tôi thấy có lỗi wá .

_ Sao giờ này e mới tới

_ E xin lỗi , trục trặc giữa đường mà a

_ Nhưng giờ này phim chiếu mất 15' rồi đó e biết ko???

_ E biết mà , e xin lỗi

_ Bực e wá àh

_ E xin lỗi rồi mà

_ E biết a ghét nhất là vào xem trễ ko vậy , giờ toàn phải ngồi hàng ghế đầu

_ Nhưng e đã xin lỗi rồi mà ........

_ Bực e wá

Bỗng chốc tôi cũng thấy bực , có phải tôi muốn vậy đâu , trục trặc giữa đường cơ mà . Mà a cũng phải biết là tôi bệnh mà vẫn phải chạy đến đây đấy chứ, đúng là ngày hum nay là ngày ra phim nhưng tôi vẫn có thể xem những ngày khác , tôi chạy lên đây cũng chỉ vì tôi đã hẹn với a rồi thôi . Tôi đang định quay ra "phản kháng "mấy câu thì thấy khuôn mặt của a ướt đẫm mồ hôi, hẳn là nãy giờ a đã chạy ra chạy vào để xem tôi tới chưa đây mà , nhìn khuôn mặt hớt hải của a , bỗng chốc lòng tôi thấy ...nguội hẳn đi

__________________

Thời gian cứ trôi qua và a Tuấn cứ thế , chẳng liên hệ gì với tôi cả . Tôi bỗng suy nghĩ rằng mình nên làm một cái gì đó vì mình, sống cho bản thân mình chứ không phải cho bất kỳ ai cả nhưng rồi ngay sau đó tôi lại tự phản bác ngay cái suy nghĩ ấy ,tôi không muốn từ bỏ và quan trọng nhất là tôi không muốn chấp nhận một điều : đó là tôi đã sai và lại sai thêm một lần nữa

Tuần thứ tư :

Kỳ thi tốt nghiệp đã trôi qua nhưng hằng ngày tôi vẫn phải lên trung tâm để kết thúc những ngày tháng cuối cùng của quãng thời gian còn là học sinh. Không khí mấy hôm nay cũng nhận nhịp hơn bình thường , ngồi trong lớp học mà cuốn lưu bút cứ được liên tiếp truyền tay nhau dưới học bàn , những tấm thiệp được làm từ những bức hình cả lớp chụp chung được mọi người đua nhau ký tên lên , ghi những lời hứa hẹn chúc tụng để tặng cho thầy phụ trách lớp . Ai cũng mong rằng rồi tất cả mọi người , ai cũng sẽ gặp lại nhau trên giảng đường đại học , trong đầu mọi người lúc này luôn chỉ có những hình ảnh thật đẹp của ngày mai khi cầm trong tay giấy báo trúng tuyển đại học .

Tối tối , khi tiếng trống kết thúc buổi học vang lên , dắt chiếc xe ra khỏi cổng trường , trong đầu tôi lại hiện lên những ký ức của những ngày đầu ghi danh vào học tại trung tâm 218 Lý Tự Trọng , rồi dần dần , dòng thời gian cứ thế trôi tuột đi và tôi lại nhớ cái ngày tôi bị đau chân không ai đến đón ....và a Tuấn , đã hớt hải chạy đến đón tôi khi nghe mẹ tôi gọi điện . Những ngày ấy thật đẹp và đáng yêu biết bao . Vậy mà bây giờ thì ... hình ảnh tưởng chừng như nhoè đi trong giây lát , đưa bàn tay gạt nhẹ giọt nước mắt , tôi nhấn ga hoà vào dòng người tấp nập .

Thứ ba :

1.Buổi sáng :

Sáng nay tôi không phải lên trung tâm để học . Tôi tranh thủ onl một chút , lúc này tôi rất muốn biết a như thế nào rồi sau những ngày không liên lạc vừa qua . Vừa đăng nhập đc vào yahoo , tôi đã thấy a ở trên mạng với biểu tượng bận ở cạnh bên . A đang lên bằng nick làm việc chứ không phải nick nangmuathu mà hằng ngày vẫn dùng để nc với tôi. Khi a không dùng nick nangmuathu , bỗng nhiên tôi thấy a xa lạ quá . Liếc dòng status ở bên dưới , tôi bật cười : " đang cần tuyển e gái nuôi , mà theo kinh nghiệm ,cái gì nuôi rùi cũng đem đi làm thịt hết áh " . A lúc nào cũng hài hước như thế , trong bất cứ hoàn cảnh nào , đó cũng là điều đầu tiên mà tôi thấy ấn tượng ở a .

_ Thế có ai đăng ký làm e gái nuôi chưa vậy a ?

_ Có rùi , nhưng hok chịu

_ Ai hok chịu , a hay ng ta

_ Là a

_ Sao lại ko chịu

_ tại ko thix , e gái gì ...ghê quá

_ Sao mà ghê ?

_ Dzữ quá kỉu này bắt nạt a chít

mà e có đăng ký ko thế ?

_ Ko ,e đăng ký cái khác

_ Cái khác áh ? cái gì thế nhỉ

_ Hihi , bí mật

_ Mà a nè , a đề thế , ai mà dám đăng ký nữa hả a , " làm thịt " áh ?

_ uhm , là "làm thịt" làm thịt tuốt

_ Vậy thui , e ko làm đâu

_ Mà đâu phải có mình a , ai nuôi cái gì mà chẳng đem ra làm thịt

_ hờ hờ

_ Pé mà làm e nuôi của a áh , a sẽ chờ khi nào pé lớn , xinh xắn , khoẻ mạnh , rùi a sẽ lôi ra làm thịt

_ Vậy thui a àh , e như dzậy là đủ rùi , chắc ko có " phúc" làm e của a đâu

_hihi

_ Thui , e out đây , phải ngủ để chiều đi học nữa . Sắp thi rùi , mệt quá a àh

Cuối tuần này thi cuối khoá , học thêm 2 tuần nữa thì chuẩn bị thi đh , nhanh quá a àh

_ Uhm , cố lên pé , lên đh rùi sướng lắm , lúc đó tha hồ nghỉ ngơi

_ Sao ai cũng nói e thế nhỉ . Đáng lẽ lên đh phải học cực khổ hơn chứ

Thui , e ko câu nữa , a măm đi nhé , chúc a tìm sớm tìm được " em nuôi " để làm thịt nhé

Thế rùi tôi out . Thực sự câu status ấy có làm tôi buồn cười thật nhưng tôi tức lắm . Tôi không muốn có bất kỳ ai khác ở cạnh a ấy cả . Tự nhiên tôi thấy mình thật ích kỷ , a đâu phải là của riêng tôi ...mặc kệ , trong tình cảm thì ai chẳng ích kỷ như vậy chứ . Đó dù sao cũng là một điều quá hiển nhiên khi bạn thích một người nào đó thôi mà .

2.Buổi tối :

Gọi là tối thì cũng không chính xác lắm , giờ cũng chỉ mới là buổi chiều thôi . Vừa ngủ dậy , mắt nhắm mắt mở , tôi soạn sách vở bỏ vào balo để chuẩn bị lên trung tâm . Mấy ngày nữa là tới kỳ thi cuối khoá rồi , kỳ thi này sẽ cho tôi thấy năng lực thực sự của mình đang ở mức nào , thẳng thắn trong chuyện lựa chọn trường để thi sau này .

Dắt xe ra khỏi cửa , tôi bất chợt nghĩ đến a Tuấn , vậy là dừng xe lại một chút , tôi lấy máy nhắn tin cho a : " a đã làm xong chưa ? Đã măm gì chưa thế ? e chuẩn bị đi học đây , chừng nào kím được e gái nhớ nói cho e biết đó " .

Tôi cố gắng thể hiện rằng mình rất thoải mái và chẳng để ý gì tới chuyện đó cả, nhưng chẳng hiểu sao , dường như tôi càng cố tỏ ra bình thường bào nhiêu thì lại càng lộ rõ ra bấy nhiêu . Tôi không thể nào không ngừng suy nghĩ hay đề cập đến chuyện đó , đúng là thực sự tôi chẳng thích chuyện này chút nào . Vì đâu đó , trong tôi cứ luôn ấn tượng với từ "làm thịt " . Đó là một cách nói khôi hài của a về việc biến e gái nuôi thành ....người yêu ( tôi chẳng biết là tôi có hiểu đúng hay không nữa , chắc là đúng ) . Vì vậy tôi rất lo lắng và không hề muốn chút nào điều đó xảy ra . Chẳng lẽ a không cần tôi nữa sao , chẳng lẽ đối với a tôi chỉ xếp trong danh sách ...e gái , hàng chục câu hỏi cứ thế liên tục xuất hiện trong đầu tôi .

Tối trở về nhà , sau khi ăn xong bữa cơm tối , tôi uể oải ngồi vào bàn học , mệt nhưng vẫn phải ráng hết sức thui . Chỉ còn mấy ngày nữa thui àh , a Tuấn bảo rùi , lên đh sướng lắm , lại nghĩ tới cái " sướng lắm " ấy , tôi lại càng thấy ..vui vui .

Đang ngồi hí hoáy làm bài thì tôi nhận được tin nhắn của a , đọc từng dòng tin nhắn mà tôi thấy mọi thứ xung quanh cứ dần dần xám xịt đi : " pé àh , a đã tìm được e gái nuôi rùi , là á khôi của ...( một giải thưởng gì đó mà tôi cũng chẳng buồn nhớ tên nữa ) nữa đó , nhưng mà a ko " thương " lắm , nên chắc là phải tìm người khác thôi "

Tôi đọc mà vừa buồn vừa chẳng hiểu gì cả , cuối cùng là sao ? a thực sự đang muốn làm gì vậy ? a đang cần gì ? tôi thực sự chẳng hiểu gì cả . Mà tôi cũng không quan tâm nữa , dù sao thì a cũng sẽ thân thiết và gắn bó với " người em gái " ấy hơn tôi , rồi tôi sẽ chẳng còn là gì trong a nữa cả . Vậy là điều tôi lo lắng nhất đã xảy ra ...

Tôi buồn bã gấp cuốn sách lại , trong lòng đau nhói . Trong đầu tôi lúc ấy chỉ là hàng trăm dấu chấm hỏi được đặt ra . Mọi thứ cứ thực thực đùa đùa , a đang cố làm cho tôi khó chịu trong lòng hay a là thực sự như vậy chứ ? tôi có nên tin những gì mà a nhắn cho tôi hay ko ? tính a vốn rất thích đùa mà .... cứ thế , tôi cứ tự vấn hết câu hỏi này đến câu hỏi khác . Tôi lao đầu mình vào cái ...gối như thể muốn cho những suy nghĩ đó được đánh bật khỏi trí óc của tôi.

__________________

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tangoclinh