Chương 53: Hạnh phúc tròn đầy! (Ending)


Thời gian thấm thoát trôi nhanh, mới đó mà đã qua 5 năm nữa rồi. Nhi ngắm nhìn bức ảnh gia đình hạnh phúc của mình mà mỉm cười mãn nguyện. Sau khi hạ sinh hai cô công chúa Thiên Ngọc và Bảo Ngọc, Nhi đã có thể toàn tâm toàn ý trở về với công việc tuy vậy vẫn hoàn thành rất tốt nghĩa vụ làm vợ, làm mẹ của mình. Hiện giờ cô đang phải tạm xa gia đình bé nhỏ của mình để đi công tác ở Singapore, bất kể đi đến đâu, Nhi cũng mang theo hình ảnh của Thắng và các con như một động lực để cô có thể mau chóng hoàn thành công việc để trở về bên họ.

Sáng sớm vừa thức dậy, việc đầu tiên Nhi làm ngay cả khi chưa rời khỏi giường là gọi điện về hỏi thăm bốn bố con.

- Em nè, ở nhà thế nào rồi anh? Mấy đứa trẻ vẫn ổn hết cả chứ?

- Ổn chứ, ổn chứ! Có chồng lo rồi, vợ cứ yên tâm làm việc nhé! Mà nè, sao chỉ hỏi con mà không hỏi anh hả? Chồng em mới không ổn đây này!_Thắng vui vẻ khi được nghe giọng nói ngọt ngào của vợ vào mỗi buổi sáng dù cô đang không ở cạnh anh lúc này, tuy vậy vẫn có chút hờn giận khi vị trí của anh giờ đã bị mai một đôi chút, nhường chỗ cho ba đứa nhóc kia.

- Sao thế?

- Thì nhớ em chứ sao!

- Không biết xấu hổ! Anh lớn rồi mà còn ganh với con à!_Nhi cười lớn xong lại gửi một nụ hôn gió vào điện thoại_Thưởng cho ông chồng đảm đang của em nè!

- Vậy mới là vợ ngoan của anh chứ! Khi nào em mới về, anh và các con nhớ quá rồi đó!_chất giọng trầm ấm của Thắng làm Nhi muốn bay ngay về bên ấy với anh.

- Hai ngày nữa thôi, buổi kí kết sắp hoàn tất rồi! Đợt này về em sẽ dành một tuần nghỉ phép cho cha con anh chịu không?_Nhi dịu dàng.

- Vợ anh là nhất!

Hai vợ chồng đang trao nhau những lời tâm sự tình tứ thì tiếng ồn ào náo động làm nét mặt cả hai không hẹn mà cùng rạng rỡ hẳn lên.

- Bọn tiểu quỷ dậy rồi đấy! Chồng em lại sắp bị chiếm ngôi rồi đây!_Thắng than thở.Nhi cười lớn khi nghe tiếng nhao nhao của mấy đứa trẻ.

- Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ mau về đi! Ba không có biết thắt bím tóc đẹp như mẹ!

- Phải đó, phải đó! Hôm qua ba còn lấy nhầm áo của anh Thiên Bảo bỏ vào balo đi học của con!

- Này mấy đứa, đã bảo giữ bí mật sao còn mách mẹ đấy hả?_Thắng xấu hổ la toáng lên.

- Hai đứa trật tự để anh nói với mẹ chút coi!_Thiên Bảo ra dáng đàn anh_Mẹ ơi, Bảo Bảo vừa được chọn đi thi học sinh giỏi toàn quốc đấy, con có giỏi không mẹ?

- ...

Mấy đứa trẻ tranh nhau nói vào cái điện thoại được Thắng mở loa ngoài, không cần thấy cũng biết Nhi vui thế nào, ngày nào cũng gọi điện về mấy bận mà lần nào bọn nhóc cũng không thiếu chuyện để kể. Xa mấy đứa có mấy ngày mà nhớ quá, mãi sau một lúc nhao nhao, Nhi và Thắng mới trấn áp được đám nhóc ngoan ngoãn ngắt điện thoại chuẩn bị đi học. Tuy hai vợ chồng thường xuyên thay phiên đi công tác nhưng Nhi và Thắng luôn cố gắng để các con không cảm thấy thiếu vắng tình cảm của ba hay mẹ bằng cách dù ở đâu cũng tranh thủ thường xuyên liên lạc bằng điện thoại và cả các cuộc gọi video để chúng biết mình được quan tâm, bởi thế bọn trẻ rất ngoan và trong nhà luôn tràn ngập tiếng cười.

***

Buổi vinh danh doanh nhân trẻ thành đạt thu hút biết bao sự chú ý của truyền thông. Gây chú ý nhất trong buổi lễ có lẽ là anh, Ông Cao Thắng, người trong giới đều nhìn anh bằng cặp mắt ngưỡng mộ. Tuy người trẻ tuổi kinh doanh cũng nhiều nhưng hiếm ai được như anh, sự nghiệp thành công, gia đình hạnh phúc, vợ đẹp, con ngoan, đó là chưa kể vợ anh cũng là một nữ doanh nhân đáng gờm trong giới. Sau buổi lễ long trọng, vợ chồng Thắng – Nhi sánh bước bên nhau ra ngoài, trông hai người thật đẹp đôi. Báo chí nhân cơ hội thực hiện vài cuộc phỏng vấn nhỏ với anh, người trẻ cả nước đều lấy vợ chồng anh làm mục tiêu phấn đấu, giới trung niên thì thường đem hai người ra làm tấm gương cho các con, nói chung, có được thành công như ngày hôm nay đối với hai người là không phải dễ.

Pv: Xin hỏi anh làm sao có thể cân bằng được mọi thứ khi mà ai cũng biết việc quản lý cả một tập đoàn lớn như vậy không phải chuyện đơn giản? Có phải mọi việc trong nhà đều đổ hết lên vai vợ anh không?

- Đúng là công việc ở tập đoàn thì không bao giờ ngớt, nhưng may mắn là tôi sở hữu được một đội ngũ nhân viên giỏi và nhiệt tâm nên cũng không đáng ngại. Còn nữa, sau lưng tôi là một sự ủng hộ không hề nhỏ từ người vợ thân yêu, chúng tôi vẫn luôn cùng nhau chia sẻ mọi thứ, tôi làm sao nỡ để bà xã bé nhỏ phải vất vả chứ, đúng không?_Thắng điềm đạm nói với mọi người rồi quay qua âu yếm nhìn Nhi, vòng tay qua eo cô kéo nhẹ khiến xung quanh đều ồ lên vì hạnh phúc của hai người.

Pv: Xin hỏi cô, anh ấy thường xuyên bận rộn bên ngoài như vậy, không tránh khỏi việc phải tiếp xúc với những phụ nữ khác, cô có lo khi chồng mình hiện nay vẫn là mục tiêu săn đón của các chị em không?

- Nói tôi không lo thì là giả rồi, nhưng là tôi lo các cô ấy thất vọng thôi! Vì tôi tin tưởng chồng tôi!_Nhi cười tự tin, đùa vui một câu rồi khẽ nhìn qua phía Thắng đón nhận ánh mắt tình cảm của anh.

....

Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, càng về sau người ta càng thêm phục tình cảm của hai vợ chồng cùng sự thành công trong sự nghiệp của họ, quả là một hình mẫu lý tưởng đáng để noi theo.

***

Thắng ôm Nhi ngồi trên sofa cùng xem lại tv đưa tin buổi phỏng vấn hôm nọ. Hơn ai hết họ hoàn toàn hài lòng với cuộc sống hiện tại, người ta chỉ nhìn thấy sự hào nhoáng bên ngoài chứ có mấy ai hiểu để có được ngày hôm nay cả hai người đã phải vượt qua những thử thách, sóng gió như thế nào. Người muốn thành công thì nhiều, nhưng người chịu chấp nhận trả giá đắt để có nó thì rất hiếm. Được như hôm nay, họ vẫn phải cúi đầu cảm ơn quá khứ, bởi nếu không trải qua những chông gai đó thì thành công này đâu có nghĩa lý gì, thứ gì không vất vả có được thì sẽ không quý trọng, rồi sẽ lại hời hợt mà đánh mất thôi.

Thiên Bảo cùng hai đứa em gái đứng nép trong tường bếp, khúc khích cười nhìn ba mẹ mình hạnh phúc bên nhau, cậu bé khẽ nháy mắt ra lệnh thì đèn bỗng phụt tắt.

- Chuyện gì vậy? Hay là cúp điện, để anh đi xem!_ Thắng quay qua nhìn Nhi.

- Các con còn ở dưới nhà ăn, vào xem chúng thế nào trước đi!_Nhi nén cười, làm mặt nghiêm túc.

Dưới ánh đèn mờ ảo của chiếc điện thoại, Thắng thấy ánh mắt Nhi có vẻ gì đó rất phấn khích chứ không phải lo lắng như cô nói, tuy thấy kì lạ, nhưng anh vội gạt đi, nắm tay cô cùng xuống nhà ăn tìm bọn trẻ. Quái lạ, tối thế này mà chả thấy đứa nào lên tiếng, nếu là bình thường, bé út Bảo Ngọc lại chả sợ hãi khóc thét lên rồi.

Hai người vừa xuống đến bếp thì Nhi bất ngờ rời khỏi tay Thắng, điện thoại cũng bị cô cầm theo, đang hớt hải nhìn quanh tìm kiếm thì bỗng có một đốm sáng rực đang tiến dần về phía anh.

Happy birthday to you! Happy birthday to you! Happy birthday my darling! Happy birthday to you!

Nhi bê chiếc bánh kem được thắp sáng bởi những ngọn nến cùng ba đứa con bước đến phía Thắng trước anh mắt nhỡ ngàng của anh.

- Ba, cầu nguyện đi ba!_mấy đứa trẻ nhao nhao.

Thắng cười hạnh phúc, nhắm mắt chắp tay làm theo lời con rồi thổi tắt mấy ngọn nến lung linh, vừa lúc ấy thì đèn cũng bật sáng. Anh nheo mắt nhìn người vợ thân yêu của mình đang mỉm cười rồi mấy đứa trẻ vẻ mặt vui sướng vây xung quanh, còn hạnh phúc nào hơn đối với một người đàn ông lúc này. Thắng nhẹ nhàng đỡ chiếc bánh kem trên tay Nhi đặt xuống bàn rồi kéo cô vào lòng, hôn môi sau đó cắn nhẹ một cái.

- Dám bày trò ghẹo anh ha!

- Hay nói người ta, anh cũng chẳng nhớ sinh nhật của mình là gì!_Nhi cũng chẳng vừa, thò tay quẹt một miếng kem bôi lên mặt Thắng.

- Nhớ sinh nhật em và các con là được rồi!_Thắng cười rồi nhân lúc Nhi không để ý cũng bôi kem vào má cô.

Nhi định đẩy chồng ra thì anh bất ngờ giữ chặt cô bằng một nụ hôn kiểu Pháp nồng nàn, nóng bỏng. Đây là lần đầu tiên hai người hôn nhau trước mặt các con, mấy đứa tròn xoe mắt nhìn xong lại nhảy lên vỗ tay reo hò, không biết có hiểu gì không nhưng thấy ba mẹ yêu nhau như thế đứa nhỏ nào mà không vui sướng.

Tiếng cười của mấy đứa con làm Nhi bừng tỉnh, đẩy anh ra, đồng thời trét kem lên mặt anh cười lớn, chạy ra xa.

- Chồng xấu, chồng hư!

- Á à, dám nói chồng thế à?_Thắng bị bất ngờ xong cũng vội rượt theo.

Mấy đứa nhỏ nhanh chóng nhập cuộc vào trò chơi không được sạch sẽ mà ba mẹ chúng bày ra, mặt mũi đứa nào cũng đầy kem, tiếng cười vang vọng khắp ngôi biệt thự. Hạnh phúc luôn sẵn có quanh ta, chỉ là nếu không bỏ chút công sức tìm kiếm thì làm sao nhận ra được. Mưa tan, mây tạnh rồi, chỉ còn cầu vồng và ánh nắng ấm áp tỏa sáng lên gia đình nhỏ của họ lúc này thôi! Mà nếu có khi nào đó, đêm tối lạnh lẽo buông xuống hay mưa giông sấm chớp kéo tới thì chỉ cần những người yêu thương ở cạnh nhau, ôm nhau như vậy là đủ ấm rồi, phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: