Chương 37

"Quốc, em sắp được làm ba rồi"

"Sao? Dị là... em... em..." Giọng em nghèn nghẹn không nói nên lời, tay run run đưa lên chạm vào bụng phẳng của mình. Bé con đã xuất hiện rồi.

"Là thiệt hả cậu?"

"Đúng rồi, con của chúng ta đang ở đây này" Anh nhẹ nhàng áp tay mình lên tay em đang đặt trên bụng. Cảm xúc em vô cùng khó tả, vui muốn nổ tung.

" Mình đã có bảo bối với nhau rồi , em còn xưng cậu ba nữa là sao ? Hửm ?"

" Dạ em biết rồi... mình "

Sau khi Quốc khoẻ lại thì anh bắt xe đi về nhà. Lúc mới biết tin em mang thai anh mừng muốn nhào lại ôm hun ông đốc tờ luôn vậy đó. Anh cũng sợ mọi người biết chuyện em mang thai sẽ bàn tán này nọ làm em tổn thương, nhưng được cái là đốc tờ bảo sẽ giữ bí mật chuyện này nên anh cũng yên tâm được phần nào.



...


"Quốc yêu"

"Dạ"

"Lợi ôm miếng coi" Mới vừa vào nhà đã làm nũng với Quốc rồi.

"Bây giờ em đang mang thai đi đứng cẩn thận đó có biết chưa?"

"Em biết rồi mà"

"Mai em nghỉ ở nhà đi, tui mần nuôi em được rồi"

"Sao mà được? Em mới cấn bầu thôi mà, em còn đi làm được, đừng bắt em ở nhà mà"

"Em mới mười tám tuổi đã mang thai nên cơ thể sẽ rất yếu đó, ngoan ở nhà"

"Hông chịu... mình hổng cho em đi làm là em..."

"Em làm sao?"

" Em ... em hổng cho mình sờ ngực em lúc ngủ nữa đâu "

"Không được!"

"Dị thì cho em đi làm đi, em còn khoẻ re nà, em sẽ cẩn thận mà, năn nỉ mình á mình ơi mình. Mình đẹp trai khôi ngô tuấn tú của em ơi"

"Nhưng chỉ làm một buổi thôi đó"

"Dạ, em thương mình nhất trên đời "




...


Từ lúc biết được sự xuất hiện của sinh linh bé nhỏ đến giờ thì em ngủ rất nhiều, lại còn nũng gấp mười lần lúc trước nữa, đi đâu cũng phải dính lấy anh như keo dính chuột, đang ăn cũng quay qua chun chun mũi ngửi ngửi mùi của anh rồi mới ăn tiếp. 

Do anh dễ dãi quá nên em có một thói hư mới đó là hay thò tay vào quần trêu đùa 'thằng em ' của anh cho nó ngóc đầu dậy rồi bỏ chạy đi ngủ . Nếu mà em không mang thai thì không hành em đến bò lết anh không tên Kim Thái Hanh.




Ánh nắng xuyên qua cửa sổ làm em thức giấc, nheo nheo đôi mắt sưng húp rồi lật đật ngồi dậy trèo lên người anh nằm, mũi đưa vào cổ anh ngửi ngửi. Người ta có bầu thì thèm chua thèm ngọt, còn em có bầu thì thèm mùi Thái Hanh.

"Em hông ngủ nữa sao?"bThái Hanh mở mắt thấy em ngoe nguẩy cái đầu nhỏ trên người mình thì vòng tay lên ôm lấy người em kẻo bị té.

"Em muốn ôm mình"

"Nhõng nhẽo quá đi thôi, đi xuống nào, nằm dị sẽ tức bụng đó, không tốt cho em và con" Anh luôn quan tâm từng li từng tí, kỹ lưỡng chăm sóc hơn cả báu vật. Để em nằm lại xuống giường, kéo em vào lòng sưởi ấm.

Vì là người thích tìm hiểu và học hỏi nên hay mượn sách về y học của Trí Mân để đọc, nhiều lúc Mân cũng chỉ cho anh cái này cái kia nên kiến thức về y của Hanh cũng kha khá.

"Mình ơi"

"Tui nghe nè em"

" Em muốn ăn xoài chấm mắm đường "

"Ăn sáng xong tôi sẽ làm cho em ăn nghen"

"Em muốn ăn bây giờ á"

"Hổng có được, em chưa có gì lót dạ mà ăn xoài sống dô là bị đau bụng đó, ngoan ăn sáng xong tôi làm cho em ăn liền"

"Dạ..." Em nhỏ giọng quay mặt vào vách ôm gối.

"Giận tui sao?"

"Dạ em hổng có"

"Quay ra đây tui xem nào"

"..."

"Điền Chính Quốc!"

"Cậu đừng có lớn tiếng mà... " Em quay mặt qua cùng với hai hàng lệ chảy ra từ khoé mắt.

"Ơ làm sao em khóc?"

"Mình lớn tiếng... với em"

"Hông khóc, hông khóc, tui thương mình nên hông muốn mình bị đau bụng đâu
, mình hiểu cho tôi nghen?"

"Dạ... em biết òi " Quốc mếu máo dụi mặt vào lòng ngực Thái Hanh.

Anh quá cưng chiều em rồi nên mới mít ướt như vậy, một phần nữa cũng vì đang mang thai nên có phần nhạy cảm hơn trước.

"Dậy tui làm hủ tiếu cho em ăn, rồi tui làm xoài cho em hén"

"Dạ"

Em bò xuống giường, lắc mông chạy đi rửa mặt.

"Từ từ, té đó em ơi"




.....

Rột rột rột

Em ăn hủ tiếu do chính tay anh nấu một cách ngon lành, không phải ăn kiểu bình thường mà là đang ngồi trong lòng anh và được anh đút cho ăn.

"Một đũa nữa hết rồi nè"

"Em no lắm, sắp bể bụng luôn nè"

"Một đũa cuối là xoài dâng đến miệng liền luôn" Anh chấm miếng xoài vào chén mắm đường rồi đưa lên trước mặt em. Chính Quốc thấy miếng xoài trước mặt liền cầm nguyên tô lên ăn một hơi để được ăn xoài.

"Aaaaa"

"Aaaa ùm" Anh đút miếng xoài vào miệng em. Khi em cắn miếng xoài, vị chua lan ra thấm vào lưỡi kèm với vị vừa mặn, vừa ngọt, vừa cay của mắm đường làm em muốn ngất luôn trong lòng anh.

"Hơ đã quá"

"Có ngon hông?"

"Dữ lắm ngon luôn á, mình ăn thử xem" Em cầm miếng xoài sống chấm thêm miếng mắm đường rồi đút anh ăn. Vừa cắn một cái Thái Hanh nhăn mặt như khỉ ăn ớt, nhả luôn miếng xoài ra.

"Chua quá!"

"Ủa... chua lắm hả?"

"Tui hông ăn đâu em ăn đi" Thái Hanh ngồi đó nuốt nước miếng nhìn tình yêu của mình ăn xoài non một cách "ngọt lịm".

Em ăn một hơi hết năm trái xoài bự bằng bàn tay trong ít phút.

"Quá trời đã luôn" Ăn xong em vỗ vỗ bụng tròn của mình bộp bộp.

"Vỗ nhẹ nhẹ đau bụng em với đau con"

"Hông sao em, vỗ nhẹ dị em hông đau đâu mà"

"Nhưng tui đau" Kéo Quốc vô lòng thơm lên mái đầu mùi bồ kết, anh thoải ngã lưng ra thành ghế, tay đưa xuống mông xinh xoa xoa bóp bóp.

"Đừng bốp nữa mà"

"Của tui thì tui có quyền bốp"

"Hổng chịu... aa" Anh đè em ra thơm lên mông rồi cắn luôn cho bỏ ghét.

"Cái tánh kì, tự nhiên hun mông người ta là sao?"

"Thương thì mới hun chớ?"

"Hứ" Nói rồi anh ẳm Quốc vào trong thay đồ chuẩn bị đi làm.

"Ưm... bỏ tay ra coi, thay đồ thì thay đi cứ măng nó hoài là sao "

" Coi nó hồng hồng , lủng lẳng xinh chưa kìa "

" Bỏ raaaaaa !"

...

#Mie

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top