6. Tình Cảm Không Lời
Sau cuộc trò chuyện đầy căng thẳng, Quang Anh không thể ngừng nghĩ về những lời nói của Duy. Cậu đã đồng ý cho Duy thêm thời gian, nhưng trái tim Quang Anh lại không thể dễ dàng chấp nhận sự im lặng kéo dài đó. Duy đã cho cậu một tia hy vọng, nhưng liệu anh có thực sự muốn thay đổi? Hay đó chỉ là một sự từ chối nhẹ nhàng, một cách để tránh làm tổn thương cậu thêm một lần nữa?
Những ngày tiếp theo, Quang Anh cố gắng không để tâm quá nhiều đến sự im lặng của Duy. Cậu vẫn tiếp tục làm việc, vẫn giữ mối quan hệ chuyên nghiệp như trước. Tuy nhiên, mỗi lần gặp Duy, cậu lại cảm thấy như khoảng cách giữa họ ngày càng lớn hơn. Duy vẫn là người đàn ông lạnh lùng, xa cách mà Quang Anh từng biết, nhưng có điều gì đó trong ánh mắt anh khiến cậu không thể bỏ cuộc.
Quang Anh bắt đầu nhận thấy những thay đổi nhỏ nhưng rõ rệt trong hành động của Duy. Anh không còn tránh mặt cậu như trước, đôi khi vẫn lén nhìn Quang Anh khi cậu không để ý. Mỗi khi Quang Anh cần sự giúp đỡ, Duy sẽ âm thầm xuất hiện, không cần nói gì nhiều nhưng đôi mắt anh như đang chứa đựng cả một thế giới đầy đau thương và hy vọng.
Một buổi chiều, khi Quang Anh ngồi trong phòng làm việc, đang chăm chú vào những tài liệu cần hoàn thành, Duy bước vào mà không thông báo trước. Quang Anh ngẩng lên, đôi mắt họ gặp nhau trong một khoảnh khắc lạ lùng, rồi Duy nói nhẹ nhàng: "Cậu có thể giúp tôi một chút không?"
Cảm giác trong Quang Anh lúc đó thật khó tả. Cậu đã quen với việc Duy lạnh lùng và giữ khoảng cách, nhưng giờ đây, có lẽ đã đến lúc cả hai cần phải nói chuyện thẳng thắn hơn về cảm xúc của mình. Quang Anh đứng dậy, bước lại gần và nhận lấy tài liệu từ tay Duy. "Anh cần tôi giúp gì?"
Duy ngồi xuống, im lặng một lúc lâu, rồi mới lên tiếng, giọng anh trầm và nghiêm túc hơn bao giờ hết: "Quang Anh, tôi nghĩ... tôi đã quá vội vàng khi bảo em cho tôi thời gian."
Quang Anh ngẩn ra, không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Duy đang thay đổi, hay chỉ là những lời nói hối tiếc sau khi anh đã làm tổn thương cậu quá sâu? Nhưng Quang Anh không muốn vội vàng phán xét. Cậu chỉ muốn lắng nghe, muốn hiểu rõ hơn những suy nghĩ trong lòng Duy.
"Anh đang nghĩ gì vậy?" Quang Anh hỏi, giọng có chút run rẩy. Cậu không biết nên vui hay buồn trước lời nói của Duy, nhưng trái tim cậu vẫn không thể ngừng mong mỏi một lời giải thích thật sự.
Duy thở dài, đôi mắt anh nhìn thẳng vào Quang Anh, và trong đôi mắt ấy, Quang Anh nhận thấy sự mệt mỏi và kiên quyết. "Tôi không thể yêu em theo cách em mong muốn. Quá khứ của tôi quá nặng nề, và tôi không muốn lặp lại những sai lầm đó. Nhưng điều tôi muốn nói là... tôi không thể cứ giữ em ở một khoảng cách như thế này nữa."
Quang Anh hơi ngạc nhiên. "Vậy anh muốn gì?"
Duy chậm rãi đứng lên, bước lại gần Quang Anh, đôi mắt anh sáng lên một cách khác lạ. "Tôi không thể hứa rằng tôi sẽ yêu em ngay lập tức, nhưng tôi muốn thử. Tôi muốn cho chúng ta một cơ hội để tìm hiểu lại nhau, để xem liệu có thể có một tình yêu thật sự giữa chúng ta hay không."
Lúc này, Quang Anh cảm thấy lòng mình như vỡ òa. Cậu không thể tin được rằng Duy lại nói ra những lời này. Đây chính là thứ cậu đã chờ đợi bấy lâu nay. Tuy nhiên, cậu cũng không thể không lo lắng về những gì có thể xảy ra sau đó. Liệu Duy có thực sự có thể yêu cậu không? Liệu có thể vượt qua được những nỗi sợ hãi trong lòng anh? Và liệu cả hai có thể bắt đầu lại mà không mắc phải những sai lầm cũ?
Quang Anh không thể trả lời ngay lập tức. Cậu đứng đó, trong một khoảnh khắc im lặng dài, cảm nhận được sự thay đổi trong không khí giữa họ. Cậu biết mình không thể tiếp tục sống trong sự lo lắng và mơ hồ này. "Em đồng ý," Quang Anh nói, giọng kiên quyết nhưng đầy hy vọng. "Duy, em sẽ chờ anh. Em sẽ chờ cho đến khi anh sẵn sàng. Nhưng anh phải biết rằng em sẽ không từ bỏ tình yêu này."
Duy nhìn Quang Anh một lúc, rồi gật đầu. "Tôi không muốn làm em thất vọng. Tôi chỉ cần thời gian để hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình. Và tôi hứa sẽ không để em phải chờ đợi mãi mãi."
Từ khoảnh khắc đó, cả hai cảm thấy như mối quan hệ giữa họ đã bước sang một trang mới. Không còn là sự im lặng hay khoảng cách vô hình giữa hai người. Thay vào đó là một sự thấu hiểu mới, một sự tin tưởng đang được xây dựng từng ngày. Duy không thể hứa rằng mình sẽ yêu Quang Anh ngay lập tức, nhưng anh hứa sẽ không để tình cảm này trở thành một vết thương mãi mãi. Quang Anh biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng cậu cũng không ngần ngại bước đi. Cậu sẽ chờ, và sẽ luôn ở bên Duy, bất chấp mọi thử thách.
_____________________________
IRIS yêu các cậu💕
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top