Thiên Đường Nơi Trần Thế

Mai, nay là Giáo Hoàng Dục Hỏa, đã đạt được một vị trí quyền lực không ai sánh bằng trong Hội Dục Hỏa. Với hàng trăm tín đồ quỳ dưới chân mình, cô nhận ra rằng việc mở rộng không ngừng không còn là mục tiêu duy nhất. Cô muốn nâng cao chất lượng của giáo phái, biến nó thành một cộng đồng đoàn kết, nơi mọi người không chỉ thỏa mãn dục vọng mà còn sống trong sự bình đẳng và hạnh phúc. Mai bắt đầu nghiên cứu sâu hơn về các triết lý tôn giáo, từ những tư tưởng của các nhà hiền triết cổ đại đến các giáo phái hiện đại, để xây dựng một giáo lý mới cho Hội Dục Hỏa.

Trong một buổi tụ họp tại đền thờ dưới lòng đất, Mai đứng trên bàn thờ, cơ thể trần truồng lấp lánh dầu thơm, ánh nến chiếu sáng làn da cô như một nữ thần. Các tín đồ – Lan, Ngọc, Vy, Thảo, Phương, Hạnh, và hàng trăm người khác – quỳ trước cô, ánh mắt đầy sùng kính. “Các tín đồ của ta,” Mai nói, giọng vang vọng, đầy quyền uy. “Chúng ta không chỉ sống để thỏa mãn dục vọng. Chúng ta sống để xây dựng một thiên đường trên mặt đất, nơi tất cả đều bình đẳng, nơi mọi người đoàn kết để tận hưởng khoái lạc và hạnh phúc. Dục vọng là con đường dẫn chúng ta đến sự giải thoát, nhưng tình yêu và sự đoàn kết sẽ đưa chúng ta đến thiên đường ngay trong kiếp này.”

Mai đặt ra giáo lý mới cho Hội Dục Hỏa: tất cả các thành viên phải đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau, và xem các nghi lễ nhục dục như một cách để thể hiện sự bình đẳng. “Khi chúng ta dâng hiến cơ thể cho nhau, chúng ta đang phá bỏ mọi rào cản – giàu nghèo, nam nữ, mạnh yếu,” cô giải thích. “Mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn, mỗi lần lồn và cặc hòa quyện là một lời tuyên thệ rằng chúng ta đều bình đẳng trước ngọn lửa dục vọng.”

Các nghi lễ của Hội Dục Hỏa được tổ chức lại để phản ánh giáo lý này. Thay vì chỉ là những cuộc thác loạn hỗn loạn, chúng trở thành những nghi thức thiêng liêng, nơi mọi người chia sẻ khoái lạc một cách bình đẳng. Trong một nghi lễ, Mai đứng giữa căn phòng, cơ thể trần truồng, mời gọi các tín đồ đến gần. Lan quỳ trước cô, liếm lồn cô, lưỡi cô lướt qua âm vật, khiến Mai rên rỉ lớn: “Ư… Lan, cậu đang dâng hiến cho sự bình đẳng…” Một gã đàn ông tiến tới, đẩy con cặc cương cứng vào lồn Mai, từng nhịp mạnh bạo khiến cô hét lên, lồn cô ướt đẫm siết chặt lấy cặc hắn. “Dâng hiến cho ta, và cho thiên đường của chúng ta,” Mai nói, trong khi một cô gái khác hôn lên ngực cô, mút mạnh núm vú, khiến cô đê mê trong khoái lạc.

Các tín đồ khác cũng hòa mình vào nghi lễ, nhưng giờ đây, họ không chỉ tập trung vào khoái lạc cá nhân. Họ hôn nhau, liếm lồn nhau, vuốt ve cặc nhau, nhưng luôn đảm bảo rằng mọi người đều được tham gia, không ai bị bỏ lại. Thảo, với cơ thể mũm mĩm, nằm ngửa, lồn cô ướt đẫm khi một gã đẩy cặc vào, trong khi cô liếm lồn Ngọc, khiến Ngọc rên rỉ lớn: “Thảo… sướng quá…” Phương và Hạnh hôn nhau cuồng nhiệt, lưỡi họ quấn lấy nhau, trong khi hai gã đàn ông đẩy cặc vào lồn và hậu môn họ, khiến họ hét lên, cơ thể rung lên vì khoái lạc. Vy, với mái tóc đỏ rực, quỳ trước một cô gái mới, liếm lồn cô ấy, trong khi một gã đẩy cặc vào lồn Vy, khiến cô rên rỉ: “Đụ mẹ, sướng quá…”

Ngoài các nghi lễ nhục dục, Mai khuyến khích các tín đồ giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống thường nhật. Cô tổ chức các buổi họp để chia sẻ tài nguyên, hỗ trợ những thành viên khó khăn, và cùng nhau xây dựng một cộng đồng vững mạnh. Những tín đồ nghèo khó, như những gã đàn ông vô gia cư từng tham gia các cuộc thác loạn, được Mai và các thành viên khác giúp đỡ tìm việc làm, sửa sang chỗ ở, và học các kỹ năng mới. Những cô gái như Thảo, từng tự ti về ngoại hình, được Mai động viên, giúp cô tìm thấy sự tự tin qua các nghi lễ và sự hỗ trợ từ cộng đồng.

Dần dần, cuộc sống của các thành viên trong Hội Dục Hỏa được cải thiện rõ rệt. Họ không chỉ đoàn kết trong các nghi lễ mà còn trong đời sống hàng ngày. Họ chia sẻ thức ăn, tiền bạc, và thời gian, xây dựng một mạng lưới hỗ trợ chặt chẽ. Mai, với sự thông minh và kiến thức về tôn giáo, trở thành nguồn cảm hứng cho tất cả. Cô dạy họ rằng thiên đường không phải là một nơi ở kiếp sau, mà là thứ họ có thể xây dựng ngay tại đây, trên mặt đất, thông qua sự đoàn kết và khoái lạc.

Hội Dục Hỏa bắt đầu xây dựng một khu vực sinh sống riêng, một cộng đồng bí mật trong một khu đất rộng ở vùng ngoại ô. Họ gọi nơi này là “Thiên Đường Dục Hỏa.” Khu đất được bao quanh bởi rừng cây, với những ngôi nhà gỗ đơn sơ nhưng ấm cúng, một đền thờ lớn ở trung tâm, và những khu vườn nơi các tín đồ cùng nhau trồng trọt. Mọi người sống chung, làm việc chung, và tham gia các nghi lễ chung, tạo nên một cộng đồng nơi không ai bị bỏ lại phía sau. Lời hứa của Mai về một thiên đường trên mặt đất dần trở thành sự thật.

Để chúc mừng sự thành công của Hội Dục Hỏa và sự ra đời của Thiên Đường Dục Hỏa, Mai quyết định tổ chức một nghi lễ lớn nhất từ trước đến nay. Nghi lễ này không chỉ là một cuộc thác loạn, mà còn là một lời tuyên thệ về sự đoàn kết và bình đẳng của tất cả các tín đồ. Mai tuyên bố rằng cô sẽ thực hiện một thử thách đặc biệt: quan hệ với tất cả các thành viên nam trong giáo phái, như một cách để ban phước và củng cố niềm tin của họ. “Đây không chỉ là dục vọng,” cô nói, đứng trên bàn thờ, cơ thể trần truồng lấp lánh dầu thơm. “Đây là cách ta kết nối, là cách ta xây dựng thiên đường của chúng ta.”

Nghi lễ diễn ra trong đền thờ lớn của Thiên Đường Dục Hỏa, với hàng trăm tín đồ tụ tập, ánh nến lung linh chiếu sáng không gian. Mai đứng trên bàn thờ, dang rộng tay, cơ thể cô như một nữ thần. Các tín đồ quỳ xuống, hô vang: “Thánh nữ Mai! Giáo Hoàng Dục Hỏa!” Lan và Ngọc bước lên, hôn lên chân cô, liếm lồn cô, khiến Mai rên rỉ lớn: “Ư… các ngươi là ánh sáng của ta…” Một gã đàn ông đầu tiên tiến tới, quỳ trước Mai, đẩy con cặc cương cứng vào lồn cô, từng nhịp mạnh bạo khiến cô hét lên, lồn cô ướt đẫm siết chặt lấy cặc hắn. “Dâng hiến cho ta,” Mai nói, trong khi một gã khác nhét cặc vào miệng cô, ép cô ngậm sâu, lưỡi cô lướt quanh đầu cặc, khiến hắn rên lên: “Thánh nữ… sướng quá…”

Nghi lễ kéo dài hàng chục tiếng, với Mai lần lượt quan hệ với từng thành viên nam. Cô nằm ngửa, lồn cô ướt đẫm, siết chặt lấy từng con cặc đẩy vào, cơ thể cô rung lên vì khoái lạc. Một gã đẩy cặc vào lồn cô, trong khi một gã khác đẩy vào hậu môn cô, khiến cô hét lên: “Đụ mẹ, mạnh nữa đi! Ban phước cho các ngươi!” Cô hôn các cô gái xung quanh, lưỡi cô lướt qua môi họ, ngực họ, lồn họ, trong khi những người đàn ông thay phiên nhau chiếm lấy cơ thể cô. Lan, Ngọc, Vy, Thảo, Phương, Hạnh và những cô gái khác cũng hòa mình vào nghi lễ, lồn họ ướt đẫm, siết chặt lấy cặc của những người đàn ông, trong khi họ liếm lồn nhau, hôn nhau cuồng nhiệt, tiếng rên rỉ và tiếng cười tục tĩu vang vọng khắp đền thờ.

Mai, dù kiệt sức, vẫn tiếp tục, cơ thể cô rung lên vì khoái lạc, lồn cô ướt đẫm, siết chặt lấy từng con cặc, miệng cô ngậm cặc, lưỡi cô lướt quanh đầu cặc, khiến các tín đồ rên rỉ lớn: “Thánh nữ… chúng con dâng hiến cho người!” Cô ban phước cho từng người, chạm vào họ, hôn họ, liếm lồn họ, khiến họ đê mê trong sự sùng kính. “Các ngươi là thiên đường của ta,” Mai nói, giọng khàn khàn nhưng đầy quyền uy, khi cô đạt cực khoái lần thứ vô số, lồn cô co bóp mạnh, nước lồn chảy ra, hòa quyện với tinh dịch của những người đàn ông.

Sau nghi lễ, niềm tin của các tín đồ vào Mai và Hội Dục Hỏa trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Họ nhìn cô không chỉ như một thánh nữ, mà như một vị thần sống, người đã dẫn dắt họ đến một thiên đường thực sự trên mặt đất. Thiên Đường Dục Hỏa ngày càng phát triển, với những ngôi nhà mới được xây dựng, những khu vườn xanh tốt, và một cộng đồng đoàn kết hơn bao giờ hết. Các tín đồ không chỉ tham gia các nghi lễ nhục dục mà còn làm việc cùng nhau, chia sẻ mọi thứ, từ thức ăn đến tri thức, để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Mai, đứng trên bàn thờ trong một nghi lễ khác, nhìn xuống các tín đồ của mình, ánh mắt cô sáng lên với sự tự hào. Cô đã biến một nhóm người lầm lạc thành một cộng đồng vững mạnh, một tôn giáo bí mật hoạt động trong bóng tối, nơi dục vọng và tình yêu hòa quyện để tạo nên thiên đường. “Các tín đồ của ta,” cô nói, cơ thể trần truồng lấp lánh dầu thơm, “chúng ta đã xây dựng thiên đường. Hãy tiếp tục dâng hiến, tiếp tục yêu thương, và chúng ta sẽ mãi mãi bất tử trong ngọn lửa dục vọng.”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top