Chương 2: Khẩu giao, tiểu như cẩu, mang nhũ hoàn
Tác giả: Lị Lị Ti
Editor: Lân ú nu
Lưu ý: truyện cao H có ngôn từ thô tục, xin hãy cân nhắc trước khi đọc!
...
Chương 2: Khẩu giao, tiểu như cẩu, mang nhũ hoàn
Bên trong suối nước nóng thiên nhiên.
"Tiểu cẩu phải đem chính mình từ trong ra ngoài tắm rửa sạch sẽ, bằng không làm sao có thể phụng dưỡng chủ nhân của ngươi?" Ma Tôn Tiết Minh Lễ ngâm cả người trong suối nước nóng, hắn tùy tay ném một cái khăn lông cho sư tôn Tiêu Như Ngọc, mệnh lệnh Tiêu Như Ngọc tắm rửa sạch sẽ.
Sư Tôn Tiêu Như Ngọc ngâm toàn thân vào trong suối nước nóng, nước bên trong ôn tuyền có độ ấm vừa phải, y đã một năm không được tắm rửa, hiện tại có cơ hội tắm rửa đương thiên rất thích ý, y dùng khăn lông đem nước tiểu cùng tinh dịch trên mông đều chà lau sạch sẽ, sau đó y dùng ngón tay moi đào nước tiểu và tinh dịch bên trong lỗ đít, y đầy mặt đỏ bừng, cảm nhận được nước ôn tuyền đang chảy vào đít y, gột rửa hết thảy dơ bẩn bên trong.
"Tẩy sạch sẽ?"
"Tẩy sạch sẽ, chủ nhân."
"Tiểu cẩu, lại đây khẩu giao cho chủ nhân."
"Ở chỗ này?"
"Ngươi không muốn?"
"Nguyện ý, chủ nhân."
Sư tôn Tiêu Như Ngọc không tình nguyện nói, y quỳ sát dưới đáy ôn tuyền, nín thở, há mồm hàm chứa căn cặc bự dưới háng của đồ đệ Tiết Minh Lễ, bắt đầu ra sức liếm láp, đây là lần đầu tiên y khẩu giao cho nam nhân, cư nhiên lại làm dưới nước, y ra sức liêm láp, chờ đến khi y cảm nhận được một cổ tinh dịch bắn vào bên trong miệng thì lúc này mặt y vì không thở được mà nghẹn hồng lên.
"Làm tốt lắm, tiểu cẩu."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ sau khi bắn tinh xong, hắn duỗi tay xả mái tóc đen dài ướt dầm dề của sư tôn Tiêu Như Ngọc, đem sư tôn từ trong nước bế lên, đè lấy đầu sư tôn, cùng sư tôn hôn môi.
"Ô ô ô a......"
Sư tôn Tiêu Như Ngọc bên môi tràn ra từng tiếng rên rỉ động tình, nụ hôn này quá mức đột nhiên, quá mức hung mãnh, môi đối môi, đầu lưỡi tham nhập, đầu lưỡi câu lấy đầu lưỡi, hai đầu lưỡi ướt át lưu luyến dây dưa đầu lưỡi với nhau, liếm láp cho nhau, nụ hôn kết thúc, trên cánh môi của sư tôn lây tính nước miếng sáng lấp lánh nhìn qua thật chọc người thương yêu.
"Sư tôn, ngày tốt cảnh đẹp, chúng ta liền ở chỗ này làm đi."
Ma Tôn Tiết Minh Lê thanh âm trầm thấp, thanh tuyến hỗn loạn động tình, hắn nói xong liền duỗi tay bẻ ra hai đùi sư tôn của hắn, lại tiếp tục đem căn côn thịt thô dài ước chừng hai mươi centimet đặt lên huyệt khẩu của sư tôn, huyệt khẩu đỏ bừng, dũng đạo bên trong sạch sẽ, chỉ có một chút ôn tuyền còn ở bên trong dũng đạo.
"Sư tôn, ta muốn đi vào."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ nói, cặc bự dưới háng hung hăng đỉnh vào, nguyên cây côn thịt thô to đem theo dòng nước của ôn tuyền chôn vào bên trong lỗ đít sư tôn Tiêu Như Ngọc, hắn bắt đầu mãnh liệt thọc vào rút ra, một chút lại tiếp tục một chút, một chút mãnh liệt lại tiếp một chút mãnh liệt, hắn đâm thọc mấy chục cái xong liền bắn tinh, một đại lượng tinh dịch liền rót vào lỗ dâm của sư tôn.
"Lỗ đít của sư tôn cũng thật chặt, rõ ràng đã là một tên kỹ nữ vạn người thao vạn người cưỡi."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ bên môi phun nhiệt khí, nhiệt khí toàn bộ đều phun vào bên tai sư tôn Tiêu Như Ngọc, một bên tai sư tôn không biết là đỏ bừng, hay là bởi vì nhiệt khí mà hồng lên.
"Sư tôn thích đồ nhi đối ngài như thế này sao?"
Ma Tôn Tiết Minh Lễ thanh âm khàn khàn trầm thấp, dưới háng dùng sức, cặc bự dưới háng ở bên trong dũng đạo của sư tôn Tiêu Như Ngọc thọc vào rút ra, chín sâu một nông, luật động thập phần có quy luật, hắn cảm nhận được tràng đạo đang không ngừng co bóp lấy côn thịt của hắn, tư vi này thập phần thực tủy biết vị.
"A a a...... A ô a ô...... A a ha a...... Ô ô......"
Trong miệng Tiêu Như Ngọc rầm rì rên rỉ, y liên tục cao trào vài lần, trải qua một năm dạy dỗ ở đại sảnh Ma giới, thân mình y đã trở nên thập phần dâm đãng, chỉ cần có dương vật cắm vào lỗ dâm của y, cảm giác của y bây giờ không còn là nhục nhã mà là vui mừng, lỗ dâm của y sẽ tự động hút lấy dương vật đang tiến vào.
"Sư tôn, thích đồ nhi đối với ngài như thế này sao?"
"Thích, rất thích a a...... Ô a a...... A ha......"
Sư tôn Tiêu Như Ngọc hai mắt mê ly, mị nhãn như tơ, trong miệng rên rỉ đứt quãng, y ở trong nước mông theo bản năng lắc lư vặn vẹo, cảm giác được căn cặc thô tráng dưới háng của đồ đệ Tiết Minh Lễ ở trong lỗ đít y càn quấy, phản ứng đầu tiên của y không phải là cảm thấy bị sỉ nhục, cảm thấy mình làm trái luân thường, mà là cảm thấy sương, y cảm thấy sướng cực kỳ.
"A ha, như vậy thật tốt, đồ nhi về sau sẽ ngày ngày đối ngài như vậy, sư tôn."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ nói, hắn dưới háng dùng sức đỉnh đầu, hắn lại lần nữa bắn tinh, bạch trọc tinh dịch phun ra căng đầy đít dâm của sư tôn.
Xong việc, Ma Tôn Tiết Minh Lễ ôm lấy sư tôn Tiêu Như Ngọc về tẩm điện, hai người trần trụi ôm nhau đi vào giấc ngủ, một đêm mộng đẹp.
......
Ngày hôm sau.
Ban đêm, ánh trăng tuyệt mỹ.
Bên trong tẩm điện của Ma Tôn Tiết Minh Lễ không ngừng truyền ra thanh âm rên rỉ mê người,
Trên giường, sư tôn Tiêu Như Ngọc tứ chi quỳ sát đất, y dẩu mông cao cao, thừa nhận căn cặc bự dưới háng ma tôn Tiết Minh Lễ đối với y quá mức yêu thương, lỗ đít sưng đỏ không ngừng chảy ra nước dâm, thủy quang đầm đìa, căn dương vật dưới háng kia của y ước chừng mười tám centimet lớn lên phấn phấn nộn nộn hơi hơi lay động, đỉnh quy đầu liên tục chảy ra chất lỏng màu trắng đục.
"A a a...... Ô ô ô...... Ô a...... A ha...... Không cần a, quá sâu...... Nơi đó...... Không cần a......"
Một đôi phượng nhãn của sư tôn Tiêu Như Ngọc lúc này phiếm một tầng hơi nước, đuôi mắt hồng nhạt, mị nhãn như tơ, y một đầu tóc đen dài đổ xuống bên sườn eo nhỏ gầy, tóc dài lúc này có điểm rối loạn, y cắn cắn cánh môi, hai má nguyên bản trắng nõn lúc này phiếm một màu hồng đào, trán trắng nõn trơn bóng chảy ra một mạt mồ hôi mỏng, cả khuôn mặt y lúc này thoạt nhìn thập phần diễm lệ.
"Từ bỏ...... A ha...... Ta chịu không nổi a a...... A ha......"
Giờ này khắc này, sư tôn Tiêu Như Ngọc bị vây trong trạng thái ý loạn tình mê, cả người y đều đang chìm đắm trong đại dương mênh mông của dục vọng, lúc chìm lúc nổi, đại não đình trệ, y cảm nhận được sâu trong lỗ đít của chính mình liên tục truyền đến một đợt lại tiếp một đợt khoái cảm, tự vị khiến người phiêu phiêu dục tiên dục tử, trong miệng không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ, thanh âm dâm dục câu nhân.
"Lỗ nhỏ này của sư huynh cắn chặt đến như thế, cư nhiên còn nói không cần?"
Động tác dưới háng Ma Tôn Tiết Minh Lễ cũng thập phần kịch liệt, căn cự vật dưới háng của hắn ước chừng đến hai mươi centimet đang chôn sâu bên trong dũng đạo ấm áp của sư tôn Tiêu Như Ngọc, không ngừng nghỉ mà thọc vào rút ra, hung hắn cắm vào thật sâu, mộc thọc này đâm vào còn tàn nhẫn càn quấy vài cái, sau đó lại lập tức rút ra, căn cặc thô dài đỏ tím thời điểm rút ra mang theo vài sợi tràng dịch đầm đìa, ướt đẫm phiếm thủy quang.
"A ha, sư tôn......"
Đã từng là sư tôn cao cao tại thượng, thanh lãnh như tuyết, không dung khinh nhờn, hiện giờ lại nằm dưới thân hầu hắn hắn để mặc hắn địt, sư tôn mà hắn từng kính trọng ngưỡng mộ lúc này lại giống như một tao mẫu cẩu đang động dục, thật sự lạ làm người ta phải tiếc hận lại không ngăn nổi sung sướng hưng phấn.
Muốn, muốn triệt triệt để để làm dơ sư tôn, muốn y phải thần phục, muốn nhìn thần sắc khuất phục của y, xem ánh mắt ẩn nhẫn của y, nghe thanh âm dâm đãng của y, cảm thụ dũng đạo ẩm ướt lại thật chặt của y....
"A ha, sư tôn, đã từng là một người cao quý như vậy, tựa bạch ngọc không chút tì vết, không người có thể khinh nhờn, làm ta thật ngưỡng mộ, nhưng hôm nay lại lưu lạc đến hoàn cảnh này, về say liền ngoan ngoãn làm cẩu của bản tôn, dựa vào bản tôn mà sống đi."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ trong miệng không ngừng nói ra những lời nói nhục nhã sư tôn Tiêu Như Ngọc, thực mau, hắn cao trào, căn cặc bự thô dài hung hăng đỉnh sâu vào bên trong dũng đạo của sư tôn, một lượng lớn bạch trọc tinh dịch phun ra bắn thật sâu vào bên trong y.
"A a a...... A a a ha......"
Sư tôn Tiêu Như Ngọc cũng cơ hồ là ở cùng thời khắc đó cao trào, trong miệng của y rên rỉ hai tiếng, dương vật dưới háng phun ra một cổ tinh dịch, tinh dịch bắn ra rơi lên cái bụng tuyết trắng của y, ướt đẫm một mảnh.
Trải qua một phen mây mưa, căn cự vật dưới háng của Ma Tôn Tiết Minh Lễ như cũ chôn sâu bên trong lỗ dâm của sư tôn Tiêu Như Ngọc, hắn ôn sư tôn lên giường tiến vào giấc ngủ, hắn từ sau lưng ôm lấy sư tôn, hai người gắt gao ôm nhau, cảm thụ nhiệt độ lẫn nhau.
Ma Tôn Tiết Minh Lễ thực mau liền đi vào giấc ngủ, một đêm mộng đẹp.
Sư tôn Tiêu Như Ngọc lại là khó có thể đi vào giấc ngủ, lỗ đít cất chứa đồ vật, y không quen hàm chứa vật kia đi ngủ, y ngủ không được liền đếm đếm, đếm tới vài ngàn mới miễn cưỡng ngủ, một đêm không mộng.
......
Ngày hôm sau.
Ban đêm ánh trăng như cũ thực đẹp.
Bên trong tẩm điện.
"Nếu đã là cẩu của bản tôn thì nên có bộ dáng của cẩu."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo vài phần ý cười, hắn câu môi cười nhạt, thập phần sung sướng nói, hắn duỗi tay biến ra một cái vòng cổ cho cẩu làm từ sắt, trên vòng cổ còn nối với một dây xích dài.
"Mang lên đi."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ đem vòng cổ tùy tay ném cho sư tôn của hắn, mệnh lệnh y tự mình mang vòng cổ lên.
Sư tôn Tiêu Như Ngọc đã là nhận rõ số phận của bản thân, y cũng không có phản kháng, ngoan ngoãn cầm lấy vòng cổ, đem vòng cổ mang lên cổ chính mình, vòng cổ thực chặt, hô hấp của y có chút không thông thuận, gương mặt hơi hơi đỏ lên, cố gắng làm quen một chút, sắc mặt của y mới dần dần bình thường trở lại.
"Khụ khụ......"
"Như vậy có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở ngươi, ngươi thuộc về ai, tiểu cẩu của ta."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ thanh âm lạnh lùng, nói ra lời nào cũng đều tàn nhẫn, hắn là cố ý lựa chọn một vòng cổ làm từ sắt để cho sư tôn Tiêu Như Ngọc mang, tổng không thể làm cho tiểu cẩu của hắn quá thoải mái, như vậy sẽ gây bất lợi trong việc thuần hóa y.
"Hảo, sư tôn, thời gian đã trôi qua một ngày, bản tôn nghĩ, ngươi cũng nên muốn đi tiểu đi." Ma Tôn Tiết Minh lễ nói.
"Liền ở chỗ này, làm trò trước mặt bản tôn, tè ra quần đi."
Tiết Minh Lễ dứt lời, hắn một bàn tay nắm lấy xích sắt trên vòng cổ của Tiêu Như Ngọc, hắn lôi kéo sư tôn bò đến ven tường, sau đó hỏi một câu mang theo mệnh lệnh "Tiểu cẩu nên dùng tư thế nào đi tiểu?"
Sư tôn Tiêu Như Ngọc tứ chi quỳ sát, quỳ bò trên mặt đất, thân thể trần như nhộng, thân hình trắng nõn trần trụi, trên cổ còn mang vòng cổ, thoạt nhìn nghiễm nhiên chính là một con chó, y nhíu mày, thần sắc khuất nhục, y do dự một lúc lâu, cuối cùng là ngoan ngoãn nâng lên đùi phải, y đem đùi phải đặt trên tường, y ấp ủ cảm giác đi tiểu.
"Ô ô......"
Dương vật dưới háng sư tôn Tiêu Như Ngọc ước chừng mười tám centimet lớn lên trắng nõn ngoan hiền cuối cùng cũng tiểu ra, tiếng nước chảy ra nghe dị thường sỉ nhục, y đầy mặt đỏ bừng, lỗ tai cũng đỏ bừng, này đối với y tiến đến dị thế này là một hồi khổ hình.
Trên thực tế, trong suốt một năm Tiêu Như Ngọc ở đại sảnh Ma giới, mông của y bị cố định ở trên vách tường, mỗi lần giải quyết nhu cầu sinh lý đề là trực tiếp tè ra quần, mỗi một lần đi tiểu y đều cảm thấy nhục nhã muốn chết đi, ngẫu nhiên còn sẽ có người vây xem y đi tiểu, nhưng nếu y không tè ra quần, y lại cảm thấy nghẹn đến phát cuồng, sau lại y cũng dần quen với phương thức đi tiểu đầy sỉ nhục này.
"Thật ngoan, thật là một con cẩu biết nghe lời."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ duỗi tay xoa xoa mái tóc đen dài của sư tôn Tiêu Như Ngọc, khích lệ nói.
"Kế tiếp, tiểu cẩu của ta, ta phải cho thân thể của ngươi mang lên ấn ký chỉ thuộc về ta."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ thanh âm lạnh lùng, hắn nói xong, duỗi tay biến ra một cái hộp gỗ màu đen, hộp gỗ được điêu khắc tinh xảo, mở ra hộp gỗ, bên trong phóng ba cái vòng bạc, còn có ba cây ngân châm thô dài.
"Hai cái vòng bạc lớn một chút này là để mang lên hai đầu vú của ngươi."
"Còn vòng bạc nhỏ hơn một chút này là để mang lên quy đầu."
"Sẽ rất đau, ngươi phải chịu đựng, một tiểu cẩu đủ tư cách là phải vì chủ nhân chịu đựng hết thảy thống khổ, chỉ cần là thống khổ mà chủ nhân ban cho thì ngươi phải nhận lấy vô điều kiện."
Ma Tôn Tiết Minh Lễ nói xong, hắn đầu tiên dùng cây ngân châm thô dài đâm xuyên qua đầu vú phấn nộn bên ngực trái Tiêu Như Ngọc, hắn dùng sức, nguyên cây ngân châm cắm vào đầu vú, lỗ khuyên chảy xuôi ra hai dòng màu tươi chói mắt.
Tiết Minh Lễ lại cố ý chuyển động ngân châm thêm vài cái, khiến cho nhũ khổng to lên không ít, sau đó hắn lại đem ngân châm thô dài rút ra, đem một cái vòng bạc đeo lên đầu vú.
"Ô ô......" Toàn bộ quá trình xỏ khuyên ngắn ngủi chỉ vài giây nhưng Tiêu Như Ngọc lại ăn đủ đau khổ, y cắn cắn môi mỏng, cánh môi đều cắn ra một mạt vết máu,
Kế tiếp, Ma Tôn Tiết Minh Lễ xỏ khuyên cho đầu vú còn lại, đem một cái vòng bạc mang lên đầu vú xinh đẹp của sư tôn.
Cuối cùng đó là điểu hoàn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top