[6]
Đi vào câu lạc bộ, Chu Nguyệt Lý cứ như vậy vượt qua ngày nghỉ đầu tiên, cũng là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc cô, bởi vì Hàn vẫn ở bên cô.
Ở nơi này, cô cảm thấy mình giống như nữ vương được người mình yêu sủng lên trời, làm cho cô quên mất mình chỉ là một cô gái bình thường.
Cô được ăn món ngon, được mặc những bộ quần áo do nhà thiết kế nổi tiếng nhất nước thiết kế. Từ áo ngủ, âu phục, đầm dạ hội, giày, đồ lót, trang sức, mỹ phẩm,... tất cả đều là hàng hiệu. Nơi ở cũng là phòng tổng thống của khách sạn năm sao.
Mỗi một thứ đều có một kinh hỉ khác nhau. Những thứ đó đều do Hàn an bài, mục đích làm cho cô cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc, mà anh quả thật làm được thật thành công. Phần lớn thời gian, cô và anh đều ở trên giường mà điên cuồng, thăm dò thân thể lẫn nhau.
Cô bị tinh lực dồi dào của Hàn đánh bại, anh dường như không biết mệt. Cho dù mang cô đi ra ngoài tham gia yến hội, cũng không quan tâm đây là ở đâu vẫn giữ lấy thân thể cô, đem cô làm cho tới không ngừng thét chói tai.
Mặc kệ ở bên ngoài hay ở nhà, ôn tuyền hay tolet,... ở nơi đâu anh đều có biện pháp xâm phạm cô, mà cô ngày càng thích anh xâm phạm. Anh ta vì cô mà tạo ra thế giới của riêng hai người.
Cho dù biết mình là người đã có hôn ước, là phu nhân tương lai của tổng giám đốc tập đoàn Cao Thông, không nên cùng nam nhân bên ngoài ở cùng một chỗ.
Dù biết đó là một sai lầm, cô cũng nguyện ý đâm đầu vào lửa, đi về nơi chứa đầy ánh sáng, chỉ mong một chút ánh sáng. Tuy rằng ngắn ngủi, nhưng ít ra cô từng được sống, chỉ mong khi ánh sáng qua đi không phải là những ngày tối tăm.
Anh làm cho cô cảm thấy, cô thật còn sống, không phải là một cái xác không hồn, mỗi ngày chỉ biết làm việc, ăn rồi ngủ...
Buổi tối chủ nhật, Hàn lái xe đưa cô trở lại nhà trọ. Lúc xuống xe, cô lưu luyến không rời nhìn anh.
Cô không muốn cùng anh cứ như vậy tách ra...
Nhưng, không muốn cũng phải đi. Ngay lúc cô bước ra khỏi cửa xe, Hàn đột nhiên giữ chặt tay cô, đem cô kéo vào trong xe, ôm lấy eo nhỏ của cô, kéo lấy tóc khiến cô phải ngửa đầu nhìn anh.
"Cô dùng ánh mắt lưu luyến quyến rũ ta sao?" Hơi thở nóng rực phun ở cổ mẫn cảm của cô.
"Tôi không có." Cô không thừa nhận mình quyến rũ anh "Tôi chỉ không muốn cùng anh tách ra"
"Còn nói không có quyến rũ! Cô gái không thành thật, tôi muốn hung hăng trừng phạt em."
Vừa nghe đến hắn muốn trừng phạt chính mình, Chu Nguyệt Lý run rẩy, sâu trong lòng dâng lên một chút chờ mong, cô biết kế tiếp nhất định sẽ xảy ra chuyện gì làm cho cô trầm luân trong nhục dục cuồng hoan.
Hàn tắt động cơ, đóng cửa xe lại, hạ chỗ ngồi xuống đem Chu Nguyệt Lý đặt dưới thân, cô gấp gáp kéo khóa quần anh, tay thâm nhập vào bên trong vuốt ve dục vọng đã sớm sưng đau của anh.
"A......" Hàn gầm lên một tiếng, đè lại bàn tay nóng bỏng của cô, ánh mắt tà tứ nhìn cô đang ý loạn tình mê.
"Xem ra...... em so với tôi còn muốn bị trừng phạt......"
"Hàn...... Tôi chỉ yêu bị anh trừng phạt......" Thân thể của cô đã không thể rời đi anh.
"Một khi đã như vậy, tôi như thế nào để cho cô thất vọng?"
Hàn cởi váy kéo xuống quần lót của cô, không có khúc dạo đầu thẳng tiến vào tiểu huyệt ướt át của cô, ra sức va chạm.
"Thân thể của em càng ngày càng mẫn cảm, càng ngày càng dâm đãng ......" Anh cúi đầu ở bên tai cô nói ra những lời dâm đãng, càng thêm kích thích khát vọng của cô.
Chu Nguyệt Lý lo sợ chính mình rên rỉ ra tiếng làm bên ngoài nghe thấy, cho nên cắn môi ngăn không cho chính mìmh kêu dâm.
Hàn đậu xe ở trước nhà trọ, trong bóng đêm thân xe kịch liệt lay động, người đi đường nhìn thấy cũng chỉ cười bước đi.
Nhưng..... Cửa sổ thủy tinh màu đen làm cho người ta không nhìn thấy bên trong đang diễn ra một màn đông cung đồ sống...
Thẳng đến nửa đêm, trên xe cũng không thấy người xuất hiện.
Chiếc xe này đến khi nào rời đi? Ở xung quanh mọi người không biết, cũng không có người biết trên xe nhân vật chính là ai.
Trong một câu lạc bộ, tụ tập bốn nam nhân, đêm nay là ngày hẹn mỗi tháng một lần.
Nghiêm Gia Cam một tay chụp trên bả vai Hàn, quan tâm hỏi: "Hàn, nghe Thiên Tường nói, cậu dẫn theo một vị tiểu thư đến câu lạc bộ này ở vài ngày." Đây chính là chuyện chưa từng xảy ra, xem ra vị kia tiểu thư kia ở trong lòng Hàn có phần quan trọng.
Hàn trừng mắt, liếc mắt nhìn Tống Thiên Tường đang ở một bên ngồi ăn, quyết định đem mối thù này nhớ kỹ.
"Tiểu tử này nói thật nhiều, hắn như thế nào không nói, chính hắn cũng dẫn theo một vị tiểu thư là khách du lịch đến đây" Chẳng lẽ Tống Thiên Tường có thể mang nữ nhân tới, anh lại không được sao?
"Hắn nói nha! Lại nhắc tới hai ngươi các ngươi ở phòng thay quần áo phân cao thấp." Nghiêm Gia Cam đem thân mình tựa vào trên vai Hàn "Nói cho ta biết, là thiên kim tiểu thư nhà ai bị ngươi bắt đi ?" Nếu không phải tiểu thư khuê các, chắc chắn không lọt vào mắt xanh của Hàn đâu!
"Gia Cam, cậu nên quan tâm Thiên Tường, hỏi một chút hắn ngày đó lại dẫn theo vị tiểu thư nào đến?"
"Hắn mang tiểu thư đến không ngạc nhiên, ngươi mang tiểu thư đến mới ngạc nhiên." Nghiêm Gia Cam gọn gàng dứt khoát nói. Hàn là lần đầu tiên mang nữ nhân đến câu lạc bộ, thế này mới đáng để hắn tò mò.
"Không có gì nói ." Hắn không nghĩ đem chuyện của Chu Nguyệt Lý chia sẽ cho đám bạn của mình.
"Không phải là thiên kim tiểu thư, mà là một nữ thư ký." Tống Thiên Tường vốn vùi đầu ăn lại mở miệng nói "Nhưng là thư ký của ông già hắn."
Tống Thiên Tường nhận được cái trừng mắt từ Cao Hàn:"Ăn cơm của ngươi đi! Nói nhiều như vậy để làm gì?"
Vẫn lẳng lặng ngồi ở bên cạnh uống rượu Bạch Nặc Đức rốt cục mở miệng, "Ngươi thật sự làm như vậy ? Ăn luôn mẹ kế tương lai của ngươi" Tiểu tử này thật sự không đem thế tục luân lý đạo đức đặt ở trong mắt.
"Cô ấy không tốt mệnh như vậy, có con là ta lớn như vậy." Cao Hàn không thừa nhận Chu Nguyệt Lý là mẹ kế của mình.
"Nhưng cô ấy phải gả cho Cao lão gia là sự thật, ở trên pháp luật, cô ấy thật là mẹ kế của ngươi" Tống Thiên Tường thực không khách khí tạt anh bát nước lạnh.
"Cao lão già không phải cha ta." Anh lạnh lùng nói.
"Vậy ngươi vì cái gì còn muốn cùng họ hắn?" Tống Thiên Tường tiếp tục hỏi.
"Ngươi không nói lời nào không có ai nói ngươi câm." Cao Hàn liếc trắng mắt.
Cao lão già chưa từng xem anh là con, mà...... từ khi biết thân thế chính mình ngày đó, anh cũng không thừa nhận Cao lão già là cha anh.
Họ Cao cũng không phải chính anh quyết định , nếu có thể cho anh lựa chọn, anh mới không muốn cùng Cao gia có gì quan hệ, lại nhìn đến Cao lão già đối mẹ anh vô tình vô nghĩa, anh lại càng không tính tha thứ cho hắn.
Chẳng qua...... Mặc kệ anh không phải là con của Cao lão nhân, trên danh nghĩa anh đều là người của Cao gia, ở trong di chúc của Cao lão nhân, không có lưu lại một phần sản nghiệp cho anh, chuyện này đối với anh mà nói rất không công bằng!
Nếu Cao lão nhân không lưu cho anh, anh dùng phương pháp khác để lấy được thứ nên thuộc về anh.
Nguyệt Lý sắp là phu nhân tổng giám đốc, ở trong di chúc Cao lão gia, trừ bỏ phòng ở, tiền mặt, còn để lại không ít cổ phần công ty cho cô, Cao lão gia sau khi cưới cô, cô chính là người nắm quyền chân chính trong Cao gia, chỉ cần Nguyệt Lý tâm hướng về anh, Cao gia chẳng khác nào rơi vào bàn tay anh.
"Hàn, chính ngươi đã kiếm được rất nhiều tài sản, căn bản không cần tiền Cao gia, vì sao còn muốn đi trêu chọc vị hôn thê của cha ngươi? Cô ấy và cha con các ngươi một chút ân oán đều không hề liên quan, là một cô gái vô tội, cần gì kéo cô ấy xuống nước?" Bạch Nặc Đức chỉ trích, ánh mắt nhìn về phía Cao Hàn.
Ngay từ đầu hắn đã không tán thành kế hoạch của Cao Hàn, lợi dụng một cô gái - trên danh nghĩa sắp trở thành mẹ kế hắn, đi cướp lấy thứ hắn căn bản không xem là gì ở trong mắt, làm như vậy được không?
"Tài sản Cao gia ta không để ở trong mắt, ta muốn cho Cao lão già một giáo huấn cả đời khó quên." Cao Hàn ngửa đầu uống rượu whisky, ánh mắt cường ngạnh biểu hiện ra quyết định của anh không thể sửa đổi. "Ta phải đi!" Thời gian không còn sớm , Nguyệt Lý còn tại chờ anh trở về.
"Ngươi chưa bao giờ về sớm như vậy" Hắn hành động khác thường làm cho Tống Thiên Tường oa oa kêu to.
"Câm miệng!" Nghiêm Gia Cam bịt miệng Tống Thiên Tường đang hưng trí dạt dào nhìn bóng dáng Cao Hàn vội vàng rời đi, sau đó đem ánh mắt dời về phía Bạch Nặc Đức."Ngươi nói như thế đại biểu điều gì?"
"Đại biểu có người lâm vào bể tình mà không biết." Cao Hàn thật sự là cái ngu ngốc!
"Cũng đại biểu những phát triển tiếp theo càng ngày càng thú vị!" Hắn rất muốn biết kết quả.
"Chúng ta mỏi mắt mong chờ!" Hai người cụng ly rượu, một biểu tình tà ác chờ xem kịch vui.
"Này! Còn có ta!" Thật vất vả tránh khỏi Nghiêm Gia Cam nắm giữ, Tống Thiên Tường chạy nhanh lại cầm lên ly rượu cùng bọn họ hai người va chạm."Chúc cái ngốc đản kia sớm ngày đến được hạnh phúc."
"Cao Hàn ngốc cũng không ngốc bằng ngươi." Nghiêm Gia Cam đánh hắn một quyền.
"Ai nói ta ngốc?" Tống Thiên Tường không phục cãi lại.
Hai người lập tức đứng lên, Bạch Nặc Đức lẳng lặng thưởng thức rượu nguyên chất, mỉm cười nhìn hai gã bạn tốt, bởi vì có bọn họ tồn tại, cuộc sống của hắn mới có thể náo nhiệt phong phú như thế -- có bằng hữu thật tốt.
Thời gian chỉ một cái nháy mắt liền trôi qua!
Hôm nay là ngày Chu Nguyệt Lý cùng Cao Hữu Tam đính hôn, vì tỏ vẻ chúc mừng, tập đoàn Cao Thông bao toàn bộ khách sạn năm sao.
Đại sảnh yến hội bố trí xa hoa, nhận được thiệp cưới đều là nhân vật nổi tiếng, nên cũng có không ít truyền thông đến phỏng vấn.
"Cao tổng giám đốc, chúc mừng ngài!" Cùng Cao Hữu Tam ở trên thương trường hợp tác nhiều năm tiến đến chúc mừng.
"Ai nha! Ta tuổi đều đã lớn, còn tổ chức long trọng như vậy, thật sự là ngượng ngùng." Cao Hữu Tam vẻ mặt tươi cười, " Nói một cách khó nghe, lần này là lần thứ tư ta kết hôn, so với các ngài chưa từng có."
"Cha à, cha không nên nói như vậy." Đứng ở bên người Cao Hữu Tam con gái cả vì Chu Nguyệt Lý nói,"Đây là lần đầu Nguyệt Lý kết hôn, nếu làm đơn giản, Nguyệt Lý chẳng phải là rất đáng thương?"
"Phải phải! Hôn lễ phải làm xa hoa một chút." Cao nhị tiểu thư lập tức tán thành.
"Ta tán thành, lễ phục để ta phụ trách, cam đoan sẽ đem Nguyệt Lý trở thành một cô dâu xinh đẹp nhất." Tam tiểu thư Cao gia cũng lên tiếng.
"Làm cho ngài chế giễu!"
"Tổng giám đốc, ngài suy nghĩ quá nhiều, ta thấy ba vị tiểu thư đều thực đáng yêu nha."
Hai người khách sáo hàn huyên, trò chuyện thương trường.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, rốt cục cũng đến thời gian bắt đầu, đại sảnh yến hội chật ních các nhân vật nổi tiếng.
"Tổng giám đốc, bao giờ mới có thể bắt đầu?"Cao Hữu Tam còn không có trả lời, đại tiểu thư Cao gia đã phát giác chuyện không thích hợp.
"Không nhìn thấy Nguyệt Lý a!" Thời gian đến nhưng nữ nhân vật chính còn không có xuất hiện.
Ánh mắt cấp dưới dời về phía Cao Hữu Tam, thấy hắn gật đầu.
"Đúng rồi, em trai đâu?" Cao đại tiểu thư quay đầu tìm kiếm xung quanh, lại không tìm thấy bóng dáng Cao Hàn , đành phải hỏi cha: "Cha, em trai làm sao vậy? Như thế nào không thấy người đâu?"
"Ta không thông báo cho hắn đến." Cao Hữu Tam lộ mặt ra khuôn mặt lạnh lùng, không hờn giận trả lời. "Hắn không phải là người Cao gia, không có tư cách tới tham gia yến hội này."
"Cha......"
Ba vị tiểu thư Cao gia hai mặt nhìn nhau, không biết phải như thế nào mở miệng khuyên hắn.
Cao Hàn tuy rằng không phải là con ruột, nhưng từ nhỏ đều cùng ba chị em cô lớn lên, các cô đều xem Cao Hàn là em trai ruột đối đãi.
Nhìn cha cùng em trai biến thành như vậy, các cô ở giữa thật sự thực khó xử nha!
Bên trong khách sạn năm sao, ngay cả toilet cũng trang hoàng thật tráng lệ, tỏa ra nồng đậm hương thơm.
"A...... A......"
Trong tolet nữ truyền ra tiếng nữ nhân sung sướng rên rỉ, nguyên lai là Cao Hàn cùng Chu Nguyệt Lý hai người ở bên trong tolet nữ làm tình.
Cao Hàn biết rõ hôm nay là ngày Chu Nguyệt Lý cùng Cao Hữu Tam đính hôn, lại cố ý chọn thời gian này cùng Nguyệt Lý ở WC yêu đương vụng trộm, muốn lấy chuyện này nhục nhã Cao Hữu Tam.
Anh dùng lực va chạm mềm mại của cô, làm cô dục tiên dục tử, thét chói tai không ngừng.
"Hàn...... Van cầu anh..... Cầu anh....." Chu Nguyệt Lý ngồi trên bồn rửa tay, vạt trước lễ phục mở ra, áo lót được nâng lên tận xương quai xanh, ngực tròn đầy đặn ở trước mắt anh cao thấp đung đưa, đùi ngọc bị anh tách ra, quần lót màu trắng dâm đãng vướn trên mắt cá chân.
"Mau...... Mau một chút...... Không...... thời gian...... Ta...... Sẽ đến không kịp......"
Theo như dự tính buổi lễ có lẽ bắt đầu! Chắc chắn mọi người đang đợi cô xuất hiện, nhưng là...... Anh lại cố ý giữ lấy thân thể của cô, không nghĩ buông tha cô....
Chu Nguyệt Lý cầu xin nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của anh, trong mắt anh, không thấy chút dục vọng, chỉ một mảnh lạnh như băng.
Tuy rằng cực long không ngừng đâm vào thân thể của cô, nhưng là...... đôi mắt lại lạnh lùng như thế, lóe ra tia sáng, mê hoặc tâm trí cô......
"Cô hiện tại dừng lại được sao?" Anh tà mị cười, tăng nhanh tốc độ đâm chọc.
"Ân......" Chu Nguyệt Lý cong thân thể, làm cho anh càng thêm xâm nhập.
"Có phải nhẫn nại không được, thích đến chịu không nổi?" Cao Hàn nâng lên hai chân của cô, làm cho chính mình có thể đâm thật sâu vào hoa tâm cô. "Cái lão già kia, làm sao có thể thỏa mãn cô "
"Không...... Không cần...... Không cần......" Cô hận! Hận chính mình dâm đãng, không rời khỏi anh, chỉ có thể trầm luân trong thế giới tình dục do anh tạo ra.
"A...... Ân......"
Cô thừa nhận, nam nhân này làm cho cô có cảm giác khoái hoạt. Từ khi bọn họ phát sinh quan hệ thân mật tới nay, kính thích xuyên qua thân thể cô, làm cho lòng của cô dần dần phản bội tổng giám đốc, trở thành một cô gái vô sĩ dâm đãn...
Cao Hàn nhìn ra lòng của cô đang ở nơi khác, không hờn giận đẩy nhanh tốc độ đâm chọc. Ở trong lòng anh, trừ bỏ anh ra không được nghĩ đến chuyện khác.
Anh đem Chu Nguyệt Lý đặt lên bồn rửa tay, ôm vòng eo mảnh khảnh, nâng lên mông nhỏ tiến vào.
Chu Nguyệt Lý hai chân quấn quanh thắt lưng anh, nâng lên mông nhỏ làm cho anh không hề trở ngại đâm vào, hai người điên cuồng đong đưa thân thể, tìm kiếm khoái hoạt cho nhau.
"A...... A......" Cô không biết thẹn lên tiếng thét chói tai.
Một tia cực nóng bắn vào sâu trong hoa tâm cô, hoa huyệt mãnh liệt run rẩy co rút, kẹp chặt lấy nam căn cực nóng của anh làm anh hưng phấn gầm nhẹ.
Chu Nguyệt Lý hai chân vô lực buông xuống, Cao Hàn buông cánh tay ở eo cô, cô mất đi chống đỡ, theo vách tường ngồi xuống.
Vạt áo rộng mở, một thân mồ hôi đầm đìa, hơi thở dụ hoặc, hai chân mở ra, mơ hồ có thể thấy được âm hộ yêu diễm hướng anh phát ra lời mời, làm cho anh nhịn không được nghĩ hung hăng một lần nữa làm cô.
Đáng tiếc...... Thời gian không cho phép anh thực hiện ý tưởng trong đầu.
"Buổi lễ đã bắt đầu, rất nhiều người đang chờ cô nha!" Anh nhắc nhở nữ nhân đang trong dư vị của cao trào.
Chu Nguyệt Lý nghe anh nói, miễn cưỡng hồi phục thần trí, ngẩng đầu đã thấy trong tay anh cằm dây thừng.
"Làm cái gì vậy?" Cô hỏi.
"Đem quần áo cởi ra!" Cao Hàn mệnh lệnh nói.
"Sao?" Cô không hiểu dụng ý của anh.
"Bộ quần áo này rất tốt, ta thêm chút trang sức!" Cao Hàn tà ác cười nói.
"Không...... Không cần......" Anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì? Chu Nguyệt Lý hoảng sợ kêu lên:"Dừng tay!" Cô liều mình giãy dụa , không cho anh đem dây thừng buột trên thân thể cô. Anh như thế nào có thể như vậy đối với cô?
"Đừng nhúc nhích!" Cao Hàn cường ngạnh chế trục tay chân cô, ánh mắt sắc bén, phảng phất như muốn bắn thủng linh hồn cô. "Ta không nghĩ xúc phạm tới cô."
Dưới ánh mắt tràn ngập lửa nóng, Chu Nguyệt Lý quên giãy dụa, dây thừng ở trên cổ, xương quai xanh. Cao Hàn lật thân thể cô lại làm cho tứ chi cô giống cẩu ghé vào sàn nhà.
Dây thừng quấn quanh vòng eo, vòng qua hạ thể, tựa như mặc một cái quần lót chữ T.
Dây thừng tiếp tục quấn quanh lên, ở thắt lưng cô quấn vài vòng, lại đi lên quấn quanh vú cô.
Cao Hàn đem dây thừng quấn quanh trên thân thể Chu Nguyệt Lý, căng chừng độ vừa phải, sẽ không thương tổn da thịt, nhưng dây thừng thô ráp ma sát da thịt mang đến cảm giác, làm cô không thoải mái vặn vẹo thân thể.
"Cô càng lộn xộn, dây thừng càng buộc chặt!" Anh cảnh cáo nói.
"Xin anh...... Đừng như vậy đối tôi.."
Cao Hàn tà nịnh cười." Khi cô cúi đầu chào người Cao gia, dây thừng sẽ làm cô càng thoải mái nga!"
"Anh...... Rốt cục muốn thế nào......" Cô hoàn toàn không hiểu ý của anh.
Anh động thủ thay cô mặc vào lễ phục dạ hội."Đi thôi! Đi tham gia lễ đính hôn của cô"
Cao Hàn đối cô cổ vũ cười, đem cô đẩy đi.
Anh ung dung ở trong toilet, chờ cô trở về tìm anh.
Cầu thanks và cmt của các bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top