[3]: Độc chiếm người tình ngọt ngào
Ôm người con gái say rượu vào trong xe thể thao của mình, Lạc Dịch thật vất vả mới có thể gỡ bàn tay cô ôm chặt cổ mình ra.
Cô khép chặt hai mắt, trên gương mặt đỏ bừng còn có nước mắt, hai hàng lông mi dài như tô điểm thêm vẻ kiều diễm trên gương mặt trong đêm tối, hấp dẫn mê người giống như nữ thần trong thần thoại.
Lạc Dịch mím chặt môi, vẻ mặt hơi lạnh, mơ hồ còn có mấy phần tức giận.
Cả đêm, anh đều ngồi ở chỗ xa xa chăm chú nhìn cô, không, trên thực tế, anh đã theo dõi cô hơn 12 tiếng rồi.
Lúc cô sải bước đi trên sân khấu, anh ở dưới sân khấu nhìn gót giầy cô gãy, nhìn cô không hề sợ hãi cầm giầy trong tay tiếp tục đi.
Sau khi kết thúc công việc thì đi dạo trên đường, anh đi theo cô vào cửa hàng thức ăn nhanh, ăn phần ăn giống cô, lại đi theo cô vào hộp đêm này.
Trừ công việc, anh phát hiện ra bình thường cô rất ít khi trang điểm nhưng trời sinh dung mạo xinh đẹp, cho dù tẩy trang đi lớp trang điểm kia, không có mặc y phục đặc biệt, chẳng qua chỉ là một áo sơ mi màu trắng đơn giản với áo khoác và quần jean, ở nơi nộp đêm này sẽ có không ít ong bướm ngã xuống dưới chân cô, tiến đến.
Chẳng lẽ cô không nhìn ra bụng dạ những người đó khó lường sao? Hay là nên nói, cô cố ý làm vậy?
Anh không thích suy đoán này.
Nghề nghiệp của cô là người mẫu 'Edie'.
Bên cạnh có người từng nói, những người đẹp chỉ dựa vào gương mặt hay thân thể tuổi trẻ là có thể kiếm cơm, vẻ ngoài quan trọng hơn tâm hồn, Lạc Dịch biết, cô không phải là người như thế.
Một năm trước, anh rõ ràng nhìn thấy đáy mắt cô tràn đầy đau khổ, tức giận, giãy dụa không cam lòng, tâm hồn của cô không có bị vẻ đẹp bên ngoài che giấu.
Vì vậy anh không quên được cô.
Bởi vì cô dần dần uống sau nên anh cảm thấy không thể để cho cô tiếp tục bị những người đàn ông không tốt kia rình rập, nên anh đến gần cô, bảo vệ cô, thật ra anh cũng quên mình là một trong những người đó.
Lúc cô khóc thút thít, gương mặt giống như đứa bé đau thương, khiếp sợ và mờ mịt, sau khi say rượu thì đôi mắt quyến rũ, xinh đẹp tràn đầy nóng bỏng và ngọt ngào
Giống như bây giờ. . . . . .
Anh còn chưa kịp khởi động xe, thân thể cô mềm mại không xương lại nghiêng dựa vào, mềm nhũn dựa vào đầu vai anh, trong hơi thở tất cả đều là mùi thơm mê người của cô, giờ nào khắc này đang dẫn dụ giác quan của anh.
Bàn tay trắng mịn như ngọc chậm rãi tuột xuống theo lồng ngực, nhẹ nhàng cọ vị trí bên hông...
Cô gái này, thật hiểu rõ cách hấp dẫn anh. Hoặc có thể là cô từng có không ít kinh nghiệm?
Anh cau mày, bàn tay bắt được bàn tay nhỏ bé không an phận của cô.
"Hi. . . . . ." Cô cười hi hi, giống như đang say giống như đang trong giấc mộng, tựa vào ngực anh, nửa cố gắng hé mở đôi mắt quyến rũ, đầu đau như muốn rách ra, trong đôi mắt sương mù không thể tập trung liền thống khổ rên rỉ một tiếng, quyết định buông tha.
"Em ở đâu?" Anh lại gần, nhỏ giọng hỏi bên tai trắng nõn của cô
"Không, ức. . . . . ." Cô vừa nấc vừa khó khăn nói ra một câu đầy đủ: "Không biết. . . . . ."
Trong buồng xe một hồi yên lặng.
"Đi theo anh được không?" Anh lại hỏi.
"Được." Dường như cô vừa thở dài vừa như nói mớ, trả lời cực kỳ sảng khoái.Cô quyết định đi cùng anh, bọn họ không phải những người trẻ không biết gì, bọn họ cũng đều biết, đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì.
Tối nay, cô thuộc về anh.
◎◎◎
Đêm đã khuya.
Trong phòng xa xỉ của một khách sạn nổi tiếng truyền đến một hồi tiếng thở dốc, cực kỳ rõ ràng trong không gian có vẻ yên tĩnh này.
"A. . . . . . A. . . . . ." Thân thể cô gái xinh đẹp không một mảnh vải cùng với cơ thể cao to, mạnh mẽ của người đàn ông quấn quít, dục vọng như thủy triều chảy qua thân thể, không để lại bất cứ dấu vết gì.
Dưới ga giường, là tơ lụa thêu nhiều đóa hoa hồng khiến cho bọn họ như ngã vào trong một biển hoa hồng.
Trong phòng ẩn ẩn hiện hiện đèn mờ mờ trên tường, căn phòng tạo hình cổ điển, đồ vật trong phòng mang hơi hướng Châu Âu tràn đầy phong tình, đều là màu vàng ròng, mà trên trần phòng là đèn đỏ thẫm như hoàng hôn, người nhìn đã muốn miệng khô lưỡi khốc, dục vọng mãnh liệt.
Tô Hợp Hoan nằm ngửa trên giường lớn, nhắm chặt hai mắt, cổ tay trắng mịn mảnh khảnh không có sức rơi vào bên gối, một thân da thịt trắng như tuyết được khăn trải giường làm nổi thêm vẻ trong suốt xinh đẹp.
Cô không còn hơi sức nào nắm chặt cái mền, hoặc đẩy ra người đàn ông còn đang làm mưa làm gió.
Hiển nhiên cơ thể cô rất hợp với khẩu vị xa lạ của người đàn ông này.
Từ hai tiếng trước, anh đóng cửa xe rồi mang cô tới khách sạn này, từ lúc vào phòng cho tới bây giờ, cô chỉ kịp nói một câu:"Không nên mở đèn." Liền bị anh ôm từ phía sau, thở hổn hển hôn, ôm lấy một chỗ không có tách ra.
Bọn họ làm thật lâu, hai lần, hay là ba lần? Cô ngủ mệt mỏi lại mệt mỏi, không hề muốn nhúc nhích, anh vẫn không chịu buông tha cô.
Không thể không thừa nhận, dưới sự dẫn đường của anh, Tô Hợp Hoan nghĩ đến một tình yêu tốt đẹp.
Anh cũng không thô bạo, cũng không có ngược đãi, thậm chí còn xem như là có mười phần kiên nhẫn.
Anh hôn khắp thân thể cô, hình như đối với mỗi một tấc đường cong có lồi có lõm đều tràn đầy tình ái.
Đầu tiên, anh thay cô cởi ra tất cả quần áo, cho lúc cô như trẻ sơ sinh trần trụi.
Cho dù là say chuếnh choáng, cô cũng cứng ngắc giống như chim sợ ná, một cái động tác nhắm mắt lại cũng không dám, giống như cá trên thớt, chờ đợi ông chủ ra tay. Nhưng sau đó anh nâng gò má cô lên, cho cô một nụ hôn Pháp nóng bỏng thật dài, hôn cô đến ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại.
Khi anh kết thúc nụ hôn kia xong, cô mơ mơ màng màng mở mắt, trong bóng tối không thể phân biệt ánh sáng, cô không nhìn thấy bộ dạng của anh, phát hiện được động tác hình như cởi quần áo, lại lập tức nhắm nghiền hai mắt thật nhanh giả bộ ngủ, phản ứng xấu hổ đơn thuần khiến đối phương thấp giọng cười.
Anh không cho cô xấu hổ quá lâu, rất nhanh trở lại trên người của cô, đôi môi nhiệt tình dọc theo gò má như phấn xuống cổ mịn, hôn đến xương quai xanh gợi cảm, cuối cùng rơi xuống đôi gò bông đảo tròn đầy mềm mại.
Tô Hợp Hoan chưa bao giờ biết, khi bộ ngực nhạy cảm bị một người đàn ông lấy môi lưỡi liếm láp bú thì toàn thân sẽ như bị dòng điện chạy qua, cô hốt hoảng ưm lên, âm thanh dễ nghe, kiều diễm khiến cho người đàn ông càng ra sức trêu đùa.
Không phải cô không biết việc thân mật giữa nam nữ, nhưng tiếp xúc quá mức chân thật khiến đầu óc của cô hoàn toàn trống rỗng.
Anh tiếp tục liếm xuống bụng phẳng của cô, xuống rốn rồi cuối cùng kéo hai bắp đùi thon dài của cô, không để ý cô giãy dụa, hôn lên chỗ kín mềm mại giữa hai chân cô.
Tại sao anh có thể hôn chỗ đó chứ?
Quá mức khiếp sợ, khiến Tô Hợp Hoan say ngà ngà lập tức bay đến ngoài chín tầng mây, cô đưa tay muốn dùng sức đẩy anh ra, nhưng anh hiển nhiên không cho cô cơ hội đổi ý.Bàn tay nắm chặt chân trắng như ngọc của cô, trêu đùa hôn trở thành xấu xa mút lấy, thậm chí lưỡi linh hoạt đưa vào hoa huyệt nhỏ hẹp, bắt chước tư thế làm tình của nam nữ ra vào...Cho đến khi cô hét lên một tiếng, toàn thân đổ mồ hôi, cả người giống như bị rút cạn sức lực, không còn có thể bò dậy.
Anh đã xong bước dạo đầu lại dịu dàng kiên trì muốn cô.
Khi vật nam tính cứng rắn, to lớn tiến vào trong thân thể thuần khiết của cô, cô chỉ cảm giác được sự đau đớn khó tránh mà nó vẫn nằm trong ngưỡng chịu đau của cô.
Anh đang ở trong cơ thể cô, thật sâu, chậm chạp vận động, mỗi lần tiến vào đều đẩy tới nơi sâu nhất, mỗi một lần rút ra để lại tư vị khiến cho cả hai người không nhịn được mà rên rỉ.
"Ưm a. . . . . ."
Nghe thấy tiếng rên mê hồn của cô, anh hoàn toàn mất đi lý trí, tách hai chân cô ra rộng hơn, điên cuồng hướng vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt, hưởng thụ sự chặt chẽ mất hồn trong cơ thể của cô.
Rõ ràng không phải là người buông thả. Mà do người con gái phía dưới khiến anh thần hồn điên đảo.
Thân thể thấm ướt mồ hôi, cơ thể cân xứng, duyên dáng yêu kiều, đầu vai xinh đẹp tuyệt trần, eo thon mảnh khảnh, cái mông mượt mà cùng với đôi chân thon dài, thẳng tắp...Trời sinh cô chính là người khiến đàn ông phạm tội.
Bầu ngực đầy đặn trắng nõn theo sự vận động của thân thể mà kịch liệt phập phồng, cảnh đẹp trước mắt khiến cho bụng dưới của anh càng bộc phát lửa dục nóng rực căng cứng, dục vọng thô dài rút ra lại điên cuồng dồn sức vào hoa huyệt ẩm ướt.
Một tay nâng bầu ngực trắng, xoa bóp, một tay trượt xuống đường cong duyên dáng, dùng sức nắm bên mông, hướng về nơi chặt chẽ, không ngừng kích thích khiến cho chỗ hai người kết hợp chặt chẽ không có khe hở nào.
"A. . . . . ." Cô chợt thét lên, ngón tay dùng bám trên đầu vai anh, móng tay sắc nhọn đâm vào trong bắp thịt.
Toàn thân cô tràn đầy khoái cảm, khiến cô muốn nổ tung, theo động tác ngày càng mạnh mẽ của anh, càng lúc càng sâu nhanh chóng đoạt lấy thân thể của cô, cô không thể giữ được nữa, cả người co quắp, há cái miệng nhỏ cắn lên đầu vai của anh!
Nơi cổ họng của anh phát ra tiếng hét nặng nề, thân thể xinh đẹp đè thật chặt, bắn vào nơi sâu thẳm của hoa huyệt.
Sau khi kết thúc lần đầu tiên, anh nhẹ nhàng hôn lên gương mặt cô, sau đó ôm cô đến phòng tắm, dùng khăn lông mềm mại lau vết máu và tinh dịch giữa hai chân cô, sau đó trong bồn tắm rộng lớn, anh lại muốn cô lần nữa từ phía sau.
Lần này, cô không còn hơi sức mà hưởng ứng động tác của anh, toàn thân xụi lơ dựa vào trên ngực của anh, mặc anh làm gì thì làm.
Bàn tay lướt qua cặp vú đầy đặn, yêu thích lưu luyến tới lui không nỡ buông tay, anh mút lên cổ trắng mịn của cô, bàn tay nắm lấy mông của cô, tiến vào cô, xuyên qua cô, chuyên tâm vận động, lúc chậm lúc nhanh, thân thể cô có ý khơi gợi sự hấp dẫn và nhiệt tình, mà những thứ hấp dẫn này chỉ có thể để cho một mình anh thấy.
Không biết dây dưa trong nước ấm bao lâu, rốt cuộc Tô Hợp Hoan bởi vì không chịu nổi quá nhiều cao trào mà ngất đi, lúc cô tỉnh lại, nhận thức được bọn họ lại trở về trên giường lớn dễ chịu, tơ lụa hơi lạnh mềm mại lướt qua da thịt cảm giác rất khoan khoái, ở giữa hai chân, thắt lưng gầy còn đang dùng sức đút vào.
"Ưm. . . . . . Dừng lại. . . . . . Không cần. . . . . ." Cô mơ mơ màng màng hô lên một tiếng, mệt mỏi rã rời, thân thể vẫn không đỡ được từng đợt từng đợt cao trào vọt tới như thủy triều, trên da thịt trắng như tuyết hiện đầy dấu hồng mê người, vú cũng bị bàn tay anh nắm lấy.Anh không nói chuyện, cúi đầu chặn lại cái miệng nhỏ của cô, mạnh mẽ cho cô một nụ hôn sâu, lưỡi quấn quít lấy cô, còn xấu xa mà đem nước miếng của mình đút cho cô, khẽ nhếch môi, nhìn cô gái lâm vào kích tình vô ý thức nuốt lấy, trong lòng tất cả đều là thỏa mãn.
Ôm thân thể cô nằm nghiêng trước mặt mình, anh kéo đùi thon dài đẹp ra, một chân khác thì bị bắp đùi đè xuống giường, dục vọng từ phía sau đi vào giữa hai chân, cái tư thế này vô cùng dễ dàng hơn nữa còn đi sâu vào hoa huyệt, gần như muốn chạm đến vị trí tử cung, nơi ấm áp ướt đẫm khiến cho huyết mạch anh căng phồng, dâng trào cảm xúc, vừa tiến vào liền bắt đầu mãnh liệt rút ra.
"A. . . . . ." Tô Hợp Hoan bị anh làm nhanh đến không thở nổi, sâu trong hoa huyệt có cảm giác bủn rủn, cô vô lực muốn tránh né, lại bị anh dùng sức kiềm chế lại, giữa hai chân tiết tấu vận động càng phát ra rất mạnh, càng lúc càng sâu vào khiến cho chỗ hai người giao nhau, tiết ra chất lỏng róc rách chảy xuống lúc nơi lửa dục nóng rút ra khỏi hoa huyệt, bên trong phòng tất cả đều là dâm thủy hoan ái, hơi thở điên cuồng.
Anh thở gấp cúi người, môi mỏng chiếm lấy đỉnh hồng trên bầu ngực trắng, nhét vào trong miệng tận tình mút, đầu lưỡi liếm láp nụ hoa màu hồng. Há mồm nuốt lấy bầu vú trắng mịn, anh dùng lực gặm cắn, khiến người phía dưới vừa đau vừa tê dại, huyết dịch trong người chưa kịp tắt ngọn lửa lại bốc cháy lên, trận ái tình này lại tiếp tục điên cuồng đi qua không để lại chút ý thức...
Tỉnh lại lần nữa thì bên ngoài đã sáng rồi.
Tô Hợp Hoan kéo mền ngồi dậy, say rượu quá khó chịu, cô đang đỡ đầu, khổ sở thở dài.
Một hồi lâu, cô ngẩng đầu lên, mắt to nghi ngờ quét nhìn hoàn cảnh bốn phía, lại nhìn mình, mấy giây, có hơi tỉnh táo không biết mình ở đâu.
Thân thể trần trụi không mảnh vải che thân, trên da thịt trắng như tuyết đều là vết hôn, toàn thân như bị xe nghiền qua, nhất là eo và chỗ kín, vừa đau lại xót.
Trong đầu thoáng qua mấy hình ảnh ướt át làm cho người ta tim đập đỏ mặt, từ từ mở to mắt ra, thoáng chốc cô nhớ ra tất cả!
Lúc này, trên giường lớn xốc xếch chỉ còn lại một mình cô, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào, hẳn là người đàn ông kia đang ở phòng tắm.
Ngẩn ngơ, Tô Hợp Hoan nhanh chóng bò dậy, ba chân bốn cẳng thay quần áo cầm túi xách của mình, đầu cũng không dám nhìn lại, kéo cửa phòng đi ra ngoài.
Tình một đêm, tình một đêm, trời sáng hôm sau nên kết thúc, ngay cả tạm biệt cũng không cần phải nói.
Cửa phòng tắm mở ra từ bên trong, Lạc Dịch mặc áo choàng tắm, đang cầm khăn lông trắng như tuyết lau tóc đen ướt nhẹp, phát hiện không thấy bóng giai nhân trên giường hơi kinh ngạc.
Anh đi nhanh đến đầu giường cầm điện thoại lên, bấm đường dây nóng của khách sạn, thấp giọng hỏi thăm mấy câu rồi đặt điện thoại xuống.
Mặc quần áo của mình xong, lấy điện thoại tắt máy từ hôm qua trong túi ra, mở lên, thấy mười mấy cuộc điện thoại nhỡ và mười mấy tin nhắn.
Trực tiếp bấm một số điện thoại, anh trộm giọng nói: "Bộ phận quảng cáo sao? Tôi là Lạc Dịch. . . . . . Lập tức đưa bản kế hoạch quảng cáo đến phòng làm việc của tôi giao cho cô La, không cần phải nhờ công ty trung gian lựa chọn người nữa, liên lạc với công ty người mẫu 'Edie', tôi cũng cần một khuôn mặt mới quay quảng cáo mùa này. . . . . . Đúng, cứ như vậy."
Anh cúp máy, tròng mắt đen sâu thẳm, rơi vào trên giường lớn hoan ái suốt đêm.Trong giới người mẫu Edie không phải là công ty duy nhất có tư cách nhận được vinh quang này nhưng lần này các công ty khác cũng không có cửa, mà Edie toàn thắng. Tin tức này một khi truyền ra, từ trên xuống dưới công ty Edie đều vui mừng, cả tổng giám đốc cũng bày tỏ biết ơn với cô, cho rằng cô ta mang lại sự chiến thắng cho Edie, còn quan tâm hỏi có phải vị CEO Lạc Dịch kia đang theo đuổi cô ta không?
Cô ta hiểu rất rõ Lạc Dịch là người phân minh dù chuyện công hay tư, hơn nữa còn xem trọng nguyên tắc, sao có thể bởi vì nguyên nhân cá nhân mà làm việc tư? Nhưng cô ta vẫn không hiểu vì sao Lạc Dịch lại muốn hợp tác với Edie.
Tóm lại dù thế nào đi nữa, Chu Thiểu Đình cô thầm nhủ sẽ khiến người đàn ông này phải chú ý đến cô.
"Anh Lạc, anh khỏe chứ." Cô cười chào hỏi anh.
"Tổng giám đốc Chu." Lạc Dịch đi tới, lễ phép gật đầu, tầm mắt sắc bén quét một vòng quan sát các người mẫu kia, bỗng nhiên thu lại.
Người anh muốn không có ở đây.
Rất dễ nhận thấy, có người cản trở, nếu không với điều kiện ưu tú của cô, làm sao có thể không được chọn phỏng vấn?
"Không làm mất thời gian của mọi người, quản lí Ngô, đón tiếp khách." Anh nói xong cũng không chờ đợi, dẫn theo mấy người trợ lý đi thang máy đến tầng 40 làm việc.
Chu Thiểu Đình không chịu đựng được thái độ khách khí của anh với mình, thật ra rất lạnh nhạt, cô đưa mắt nhìn bóng dáng cao lớn rời đi, trong lòng phức tạp.
Những người mẫu bên cạnh cũng âm thầm kinh ngạc, không phải nói vị này CEO Lạc Dịch này là bạn trai của tổng giám đốc sao? Sao lại khách sáo như vậy?
Kết quả phỏng vấn ngày hôm sau, công ty Edie nhận được thông báo từ Lôi Đình.
"Một cũng không được?" Chu Thiểu Đình giật mình hỏi.
"Dạ, bốn người mẫu kia đều tham gia phỏng vấn nhưng hồ sơ đều bị trả về." Bộ phận quảng cáo cũng không rõ sở thích của tập đoàn lớn.
Bốn người kia đại biểu cho bốn loại, hoạt bát, hấp dẫn, cao quý và lạnh lùng, sao lại không chọn được ai chứ?"Tôi biết rồi, cần hẹn lại thời gian qua bên đó nữa không?"
"Không cần, vị quản lý Ngô kia nói chỉ cần gửi thông tin những người mẫu cũ sơ tuyển lại đi phỏng vấn."
"Ừ, báo cáo lại cho tôi." Chu Thiểu Đình dặn dò, dù sao nhóm người mẫu cũng có hơn mười người, cô ta không tin tập đoàn Lôi Đình không chọn được ai.
Chuyện tiếp theo diễn biến không ai ngờ, mười hai người mẫu mới, trừ Tô Hợp Hoan không có tên, thì hết mười một người bị trả về.
"Lôi Đình có ý gì vậy?" Ngay cả tổng giám đốc sắp rời chức cũng bị quấy rầy, tự mình xuống hỏi thăm chuyện này,"Không phải nói muốn chọn người mới sao? Thế nào lại không nhìn trúng ai?"
"Tôi cũng không hiểu, không biết có vấn đề gì." Chu Thiểu Đình cũng không hiểu vì sao.
"Toàn bộ đều đã đi phỏng vấn sao? Chẳng lẽ muốn chúng ta lại đi tìm khuôn mặt mới cho bọn họ chọn lựa?" Phải nói là hoàng đế cổ đại tuyển phi cũng không có khó khăn như vậy chứ?
"Tổng giám đốc...cũng không hoàn toàn đã hết ạ!" Người phụ trách quản lý trong bộ phận quảng cáo đột nhiên kêu lên, khi chợt thấy tên 'Tô Hợp Hoan' xuất hiện trong tầm mắt.
"À? Thật sao? Còn ai?" Tổng giám đốc bảo đem danh sách tới cho ông, vừa nói vừa nhìn trên hình,"Ơ, cô bé này không phải gọi...gọi là Dora sao? Trước khi Amanda đến HongKong đã đặc biệt đề cập đến cô ấy, nói cô ấy rất ưu tú..Ặc! Thoạt nhìn đúng là không tệ, sao cô ấy lại không tham gia tuyển chọn lần này?"
"Có lẽ là không cẩn thận đã bỏ sót. . . . . . An Ny, cô làm việc như thế nào hay sao? Chuyện quan trọng như vậy mà dám qua loa?" Chu Thiểu Đình hất mặt khiển trách thư ký của mình, thư ký nhỏ có nỗi khổ không thể nói nên chỉ có thể nhắm mắt bị mắng.
"Được rồi, được rồi, nhanh đưa cái này cho Lôi Đình, ai, là tập đoàn lớn, là chén cơm, là cha mẹ, chậm trễ thì không được đâu!" Tổng giám đốc là người khoan dung mở miệng nói đùa.
Cô gái Do¬ra này. . . . . . Tên tiếng Trung là Tô Hợp Hoan, khí chất vô cùng xinh đẹp động lòng người, gương mặt như tranh vẽ phong tình, dù đã quen biết nhiều người, nhìn thấy bao nhiêu người thì tổng giám đốc cũng không nhịn được lại nhìn thêm mấy lần.
Ừm! Ông dám lấy kinh nghiệm làm trong giới người mẫu này mấy chục năm ra bảo đảm, chỉ cần thấy khuôn mặt mới này, thì nhất định tập đoàn Lôi Đình khó dây dưa sẽ nhìn trúng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top