(H)Chương 1: Chuyện trận mưa cảm giác nhiệt độ 23℃
Editor: Chương này toàn chịch choạc mà gần 4000 chữ :(
Chiếc quạt cũ kỹ trên đỉnh đầu cọt kẹt vang vọng, thỉnh thoảng quạt rơi mấy vết bụi, rơi vào đỉnh đầu hoặc vai, ngoài cửa sổ một cơn gió thổi, đem chúng nó mang đi những nơi khác. Con rắn từ góc tường hướng phía dưới bò sát, tư thái từ dữ tợn dần trở lên bình tĩnh, quấn lấy cành cây màu xanh lục ở gần góc bảng đen, tựa như nó có ý thức mà chủ động tránh né. Chương Minh nâng quai hàm nhìn rêu xanh ngẩn người, trên bục giảng giáo viên chủ nhiệm đã giảng dạy đầy nhiệt huyết suốt hơn nửa giờ.
Có người dùng bút nhẹ nhàng chọc lưng hắn, hắn mới miễn cưỡng ngồi dậy dựa vào bàn học phía sau, nữ sinh mang theo mùi hương nhàn nhạt quấn quanh lại gần —— "Chương Minh, tan học cậu có đi câu cá không?"
Không chờ hắn lên tiếng từ chối, một tia chớp lóe lên, trời mưa to, đèn khẩn cấp ngoài hành lang sáng lên, đèn phòng học tắt, khiến tất cả lớp học trong tòa nhà bắt đầu sôi trào lên.
"Căn cứ thông báo chính phủ, bởi gần đây là mùa mưa, ở hồ lá phong đỏ thủy triều lên, các bạn học tuyệt đối không nên đơn độc hoặc rủ bạn bè nghịch nước, cuối tuần trước đã có trường hợp học sinh đuối nước tử vong, vì bảo đảm an toàn tính mạng cho các bạn học sinh, lớp trưởng phát xuống giấy cam kết không gần nước, ký xong tên thì thu lại giao cho thầy, không ký tự gánh lấy hậu quả."
"Cả trường chú ý nghe, cuối tuần trước tại hồ lá phong đỏ đã có hai người học sinh chết đuối, trường học của chúng ta gần hồ, hàng năm đều có học sinh có xảy ra chuyện, hàng rào dù khóa kỹ các bạn đều có bản lĩnh trèo vào. . ."
"Tại sao trời lại mưa, vậy chúng ta thay đổi đi đánh bi-a đi, bọn Lý Huy đều phải đến, có được hay không vậy, Chương Minh."
"Ngao ngao ngao bị cúp điện, ca hát! Ca hát! Ca hát!"
"Yên tĩnh, không muốn ầm ĩ!" "Còn có sao chưa tan học?" Âm thanh tiếng mưa to bên ngoài quấy nhiễu, dường như giây thần kinh thính giác yếu ớt của hắn đã hóa thành dòng sông, chảy về phía nơi khác, chuông tan học vang lên, hắn là người thứ nhất xông ra ngoài.
Quên mang dù, mưa rơi lớn dần, hai hàng cây sinh trưởng bên đường duỗi ra che mưa như những tán ô thiên nhiên, một đường chạy như bay đến căn nhà đơn độc ở lưng chừng núi. Ngôi nhà nhỏ này và trường học có cùng một đường dây điện, hàng hiên bên ngoài không có đèn tự động nhận âm thanh rồi sáng lên, hắn từ trong túi quần ướt đẫm lấy ra chìa khóa."Cạch" —— nương theo tiếng chìa khóa mở khóa cửa, trong nhà có người cuộn tròn nằm trên ghế sô pha, chìm vào bóng tối, ngẩng đầu nhìn thiếu niên bị mưa dội ướt đẫm ở ngoài cửa.
Mây đen che lấp ánh sáng, từ năm giờ buổi chiều trời đã đen kịt, lại thêm trong phòng bị cúp điện, làm cho Chương Minh khó có thể thấy rõ vẻ mặt của cậu. Người trên ghế salông từ trong thảm len chui ra, lộ ra hai cái chân nhỏ nhắn đạp lên sàn nhà, trong gian phòng tối tăm bên phát ra ánh sáng nhạt trắng loáng, hắn vừa nãy một đường chạy vội trở về, còn chưa kịp bình phục hô hấp, thấy cảnh trước mắt liền càng dồn dập.
"Bên ngoài mưa thật lớn." Hai chân nhỏ nhắn hai ba bước đã chạy vào phòng tắm tìm khăn mặt, áo T shirt vì ngồi mà nhăn một góc vừa vặn phác hoạ ra mông thịt chập trùng, địa phương bí ẩn theo bước chân lay động mà thoát ấn thoát, nơi đó chỉ có hắn thưởng thức mới biết được mỹ vị nhường nào.
"Đem quần áo ướt cởi ra, dùng cái khăn này lau một chút đi."
Khăn mặt tỏa ra mùi thơm giống nữ sinh vừa nãy , nhưng chỉ có hắn biết đây hương vị đặc biệt, mùi thơm này bên trong có ẩm ướt, có thanh mát như mùi cây đại thụ xanh cao, có cả mùi bầu trời khi mưa. Thời điểm tiếp nhận khăn mặt hắn còn tiện tay sờ soạng tay cậu, da thịt ấm áp, khác hoàn toàn với bàn tay lạnh lẽo vì vừa đi mưa của hắn. Chương Minh lung tung chà xát hai lần, đem khăn mặt vướt lên ghế salông, hai tay bóp lấy eo cậu, đôi môi của hắn liền áp tới.
Mỗi ngày hắn đều sẽ tới thăm thiếu niên này, lỗ mãng tìm cậu, sau đó hôn cậu, sau nữa chính là làm tình, làm tình, làm tình, không ngừng làm tình. Hắn đang ở độ tuổi dục vọng cường thịnh , dương vật cứng đến nỗi chảy ra dịch thủy, bắn xong lại đổi một cái bao cao su mới, tiếp tục cắm vào quấy nhiễu.
Răng hắn đụng vào lợi cậu, cách một tầng da mặt vẫn đau chảy nước mắt, lưỡi nóng bỏng thăm dò dọc theo hàm răng, tình cờ khẽ liếm phải điểm mẫn cảm trên vòm miệng, ép cậu đem miệng mở ra càng lớn.
"Văn Thanh, có muốn làm hay không?" Chương Minh mút đầu lưỡi Văn Thanh, mơ hồ hỏi cậu.
". . . Đoán xem..." Sau đó là một tiếng thở dài nhè nhẹ, đây là nghi thức cố định trước khi hắn làm tình, giống như đang chuẩn bị.
Văn Thanh môi cùng tay chân quanh năm lạnh lẽo, mà bờ môi lại mềm mại, thời điểm hôn lên là một loại mỹ vị khác lạ, kích thích lưng hắn ngứa ngáy.
Văn Thanh có thể từ hôn môi mà cảm nhận được khoái cảm, thiên phú dị bẩm, thậm chí chỉ dựa vào hôn môi có thể đạt đến cao trào, môi răng kết hợp không tới năm phút đồng hồ, bàn tay nắm eo cậu của Chương Minh rõ ràng càng ngày càng nặng, quần lót bên trong căng phồng thành một cái bọc lớn, vì để cho cậu cảm nhận được cơn nứng tình của mình, hắn chủ động để cho Văn Thanh ngồi lên thân thể, môi lạnh lẽo bị đôi môi nóng bỏng của Chương Minh lây nhiễm nhiệt độ, một cây ngọn lửa từ môi răng bắt đầu được thắp lên, nhanh chóng cháy lan khắp thân thể cả hai.
Nước bọt nuốt không kịp thuận theo khóe miệng chảy ra, dường như nụ hôn cuối cùng còn có cả vị ngọt. Văn Thanh chủ động xoa lưng hắn, hai cánh tay trắng dọc theo phía sau lưng hắn đi lên, sau đó lại đưa đến phía trước giúp hắn cởi quần áo. Cầm lấy quần dài cùng quần lót đồng thời nhẹ nhàng đi xuống lôi kéo, quy đầu phồng to, đỏ tím phẫn nộ bắn ra, mã mắt sáng lấp lánh mang theo chất lỏng tuyến tiền liệt.
Sắc trời càng ngày càng mờ, Chương Minh thân thể trần truồng mà quỳ xuống, nhấc áo T shirt của Văn Thanh lên, nhẹ nhàng hôn một cái vào dương vật cậu, hơi thở vừa tới gần liền rời xa, trêu đến Văn Thanh rùng mình một cái.
"Tự đem quần áo của mình kéo lên đi."
Ngón tay cậu trắng nõn hơi xanh xao, từ từ nhấc quần áo lên, da thịt bại lộ dưới tầm mắt Chương Minh, Chương Minh từ ngón chân cậu nhìn lên, một đường thẳng tắp nhìn vào con mắt kỳ dị của cậu. Chỉ bị nhìn như vậy, địa phương bí ẩn kia liền mơ hồ nhức mỏi, bắt đầu co rúm, Văn Thanh khó chịu cắn cắn môi. Chương Minh quỳ trên mặt đất, thành kính cuồng nhiệt mà từ ngón chân của cậu hôn lên, hôn tới cái mông vểnh cao, đem năm ngón tay khép lại, cắm vào giữa hai đùi, tại hoa huyệt dâm mỹ sờ soạng qua lại. Sau đó thu tay sờ hướng lên trên, mãi đến tận đầu vú.
Một bên vừa xoa nắn vừa nói: "Làm sao mà chỉ mới hôn, phía dưới liền ẩm ướt thành như vậy?"
"Hô... Hô..." Văn Thanh cắn môi, nỗ lực khắc chế rên rỉ.
"Muốn cho tôi liếm sao?"
"Đoán, đoán xem."
"Muốn bị tôi liếm nơi nào, đầu vú bên trên hay là hoa huyệt bên dưới?"
"Đều, đều muốn."
"Chọn một cái đi."
"Bên trên. . ." Chương Minh thổi một hơi vào cái bụng bằng phẳng nõn nà ác liệt mà nở nụ cười: "Kia. . . Tôi liền liếm hoa huyệt."
Hai tay hắn tách chân cậu ra, trứng nhỏ loã lồ che giấu hoa huyệt phía sau, vì giúp cậu đứng thẳng, một tay hắn nắm chặt bắp chân của cậu, một tay đỡ lấy mông, hắn hơi nằm sấp người xuống, dò đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua mép ngoài âm hộ, sau đó ngậm một bên âm thần khẽ cắn. Văn Thanh không khống chế được mà cong eo, cả người nhà về phía trước, Chương Minh cọ cọ cái bụng cùng hoa huyệt ướt đẫm giữa hai chân cậu, còn tại thời điểm cậu ngã nhào về phía mà ngậm lấy hoa huyệt vào trong miệng khẽ cắn.
"Chương Minh, tôi đứng không được. . . A! ..."
Chương Minh cau mày, ôm lấy hai chân cậu đứng lên, hai ba bước đi đến phòng ngủ, hai người đồng thời ngã lên giường mềm mại.
Gió bên ngoài rít gào, thổi đến mức rèm cửa sổ màu trắng không ngừng bay lên hạ xuống, tình cờ làm cho bọn họ càng thêm bại lộ dưới ánh mây đen, lại tình cờ che lại cửa sổ, vì bọn họ che đậy việc riêng tư trong chốc lát. Hắn liền dưới tình huống như vậy, đẩy ra hai cái chân Văn Thanh, đẩy cả âm thần của cậu, lộ ra viên thịt cứng đến sung huyết đỏ lên, hia huyệt cũng không ngừng phân bố chất lỏng.
Hắn quá hiểu biết làm thế nào liếm cho Văn Thanh sung sướng rít gào, giống như hôn môi, hắn nhẹ nhàng liếm tiểu huyệt cậu, lỗ thịt thoạt nhìn chật hẹp, kì thực là tầng tầng thịt huyệt đè lên, bị mép ngoài âm hộ che lấp, là một đóa hoa tạo ra từ da dẻ cùng niêm mạc, đẩy ra từng lớp cánh hoa đến mới có thể nhìn thấy nhụy non hoa hồng, lại chờ Văn Thanh động tình mới có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong tiểu huyệt.
Chất lỏng trong suốt chảy ra, mỗi khi hơi thở tới gần, tiểu huyệt lầy lội e lệ co rút, nhiệt tình phân bố càng nhiều dâm thủy.
Nước bọt hỗn hợp với dâm thủy, hai mảnh âm thần bị Chương Minh liếm đến phát ra âm thanh vang vọng, Văn Thanh nắm chặt ráp trải giường, không nhịn được phản xạ có điều kiện mà khép hai chân, mông lui về phía sau, phảng phất là không muốn để cho cậu trốn, Chương Minh rốt cục liếm lên âm đế đã nứng từ lâu, hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt, tiểu huyệt bên trong nhiệt độ cao hơn da dẻ, ngón tay rút ra cắm vào trơn trượt thuận lợi, cảm giác không thể nói ra thành lời. Văn Thanh rốt cục khắc chế âm thanh không nổi , dâm đãng kêu lên.
"... Liếm tôi. . . Dùng sức liếm. . . Thật là thoải mái. . ." Đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh hoa huyệt, so với như vậy, Văn Thanh càng yêu thích đầu lưỡi nhanh chóng mút cắn hột le, mỗi lần như vậy, không tới hai phút hoa huyệt sẽ nghênh đón cao trào. Giờ khắc này tiểu huyệt có quy luật mà co rút, mơ hồ muốn triều phun. Chương Minh tận lực kéo dài khoái cảm của cậu hai ngón tay một trên một dưới mà khuấy đảo, moi móc tiểu miệng chà sát điểm G mẫn cảm, mặt lưỡi áp vào âm đế chậm rãi liếm, mãi đến tận khi Văn Thanh không chịu được, bắt đầu đỏ mặt xin tha.
". . . Dùng sức liếm. . . A. . . Không chịu nổi..."
Văn Thanh nắm chặt tóc Chương Minh, trên dưới lay động eo, đem âm vật dâng lên cho môi răng hắn âu yếm. Chương Minh đem hai chân cậu bẻ đến càng rộng, làm tiểu huyệt lộ ra một cái lỗ thịt tinh tế xinh đẹp. Đầu lưỡi bắt đầu cấp tốc đảo qua âm vật sưng tấy, Văn Thanh không khống chế được mà kẹp chặt hai chân, rên rỉ đến biến điệu: "A... Tôi sắp tới... A a a. . ." Chương Minh khẽ cắn âm vật, Văn Thanh ôm lấy đầu hắn, nghênh đón lần thứ nhất cao trào.
Tiểu huyệt co rút phun càng nhiều dâm thủy, Chương Minh liếm một ngụm ngậm trong miệng, cùng cậu hôn môi.
Tanh mặn, lại mang theo chút ngọt ngào, Văn Thanh hai chân leo lên eo hắn, chủ động đem huyệt nhỏ vừa mới cao trào huyệt dâng cho dương vật phẫn nộ phồng to phía trước.
Từ lúc vừa ngửi mùi vị của cậu thì hắn liền bắt đầu cứng, thời gian hôn môi rồi chuẩn bị dạo đầu đã khiến hắn cứng phát đau, Chương Minh cực lực nhẫn nại cắn chặt răng hàm, loát động hai cái để bớt căng đau, hỏi cậu︰ "Có muốn bị địt không?" Văn Thanh gật đầu, mở mắt ra vội vàng nhìn Chương Minh.
Cậu có chút không giống với người khác, không chỉ là phía dưới. Nhiệt độ cơ thể cậu khá thấp, khả năng nhìn vào ban đêm siêu mạnh, đồng thời có một đôi mắt với đồng tử kỳ quái, một bên là đồng tử màu đen sâu không thấy đáy, một bên còn lại là màu xanh lục, thời điểm bình tĩnh nhìn phía người khác, như quỷ mỵ, tựa yêu cơ.
Chương Minh cứ như vậy mà nhìn thẳng vào mắt cậu, đỡ lấy dương vật, thẳng tắp đâm vào.
Dương vật cùng mã mắt đều mẫn cảm, hắn có thể cảm thụ được tiểu huyệt phì nộn nóng rực của cậu, thời điểm đâm vào toàn bộ, hai người đều phát ra âm thanh thở dài thỏa mãn. Cậu là lỗ khóa, hắn là chìa khóa, chất lỏng hai người là thuốc bôi trơn tốt nhất, ra vào thông suốt, mỗi lần cọ sát qua G điểm, đẩy đến cửa tử cung, sâu đến mức Văn Thanh không phát ra được thanh âm nào.
Côn thịt rút ra được một nửa sẽ bị tiểu huyệt căng mịn giữ lại, làm cho hắn lại nặng nề cắm vào, chặn lại cổ tử cung, khiến Văn Thanh vừa đau vừa sảng khoái.
Tóc của cậu cùng Chương Minh đều ướt đẫm, Văn Thanh chủ động bắt lấy tay hắn, thở gấp cầu xin: "Sờ tôi. . . Sờ sờ đầu vú của tôi đi. . ." Ngón tay trỏ cùng ngón tay cái nắm hai đầu vú non hồng đứng thẳng∶ "Cứng như hòn đá nhỏ rồi này, sướng như vậy?"
". . . Sướng, sướng lắm... Tôi. . ." Đầu lưỡi đảo qua đầu vú, Văn Thanh đem ngực hướng lên trên, chờ đợi hắn ăn vú mình thật nhiều.
Hắn ngậm đầu vú, dung lực hút như trẻ con bú sữa, chỉ khác là trẻ con không có răng còn hắn thì có, đầu nhũ cùng quầng thịt xung quanh lưu lại một vòng dấu răng tinh tế, sưng to đỏ ửng, tiểu huyệt càng hút chặt dương vật, cậu thế nhưng lại yêu thích cách làm tình hơi đau đớn này.
"Có muốn tôi bắn tất cả tinh dịch vào bụng cậu không , rót đầy bên trong, bắn cho cậu lớn bụng. . . A, thật chặt"
". . . Thật là thoải mái, đâm tới rồi. . . Cứng quá... Lại tiến vào trong đi... aaa..."
"Nơi nào thoải mái nhất? Tiểu âm vật hay huyệt dâm bên trong thoải mái? "
"Đều. . . Đều thoải mái, a. . . Không muốn. . . Đâm tới! . . . Không muốn. . ."
Mưa to không nhanh không chậm, Chương Minh nắm hai hạt đầu vú của cậu, tăng nhanh lực đạo rút ra cắm vào. Dương vật màu đỏ tím ra ra vào vào, chỗ giáp nhau giữa hai người hỗn loạn dâm thủy trong suốt cùng tinh dịch, vô cùng lầy lội. Có lẽ do âm thanh mưa quá to, có lẽ là do sấm sét rung trời, Văn Thanh rên rỉ một tiếng cao hơn một tiếng, Chương Minh duỗi ngón tay xoa nắn âm vật sưng tấy, cậu liền sướng đến cuộn tròn ngón chân, không khống chế được mà hét lên một tiếng, cứ như vậy mà đón đợt cao trào thứ hai.
Mưa rơi dần nhỏ, nhà cũng có điện, đèn trong phòng đều sáng lên, hành vi hai người bại lộ dưới ánh sáng, tiểu huyệt Văn Thanh đột nhiên co rút chặt chẽ, cắn mút đến mức Chương Minh cảm giác côn thịt cơ hồ đứt rời. Vì trì hoãn bắn tinh, tích lũy khoái cảm, hắn cấp tốc rút dương vật ra, cúi người dùng sức liếm âm đế, đường tiết niệu cùng thịt môi bên ngoài hoa huyệt của cậu. Đầu lưỡi nhanh chóng đảo qua, lại dùng hai ngón tay kẹp âm đế phồng đến như một hạt trân châu, dùng sức kéo, khiến Văn Thanh kẹp chặt chân đánh hắn: "Ha a. . . Ha a. . . Không được, muốn ra! Ha a. . . Muốn tiểu ra rồi!" Chương Minh buông tay, đỡ dương vật cắm xuống đến tận cùng.
"A! Không nên nhìn. . . Không muốn. . ." Côn thịt đột nhiên rút ra —— dâm thủy trong suốt theo dương vật rút ra mà thẳng tắp phun ra ngoài, dội lên dương vật nóng bỏng của hắn, Chương Minh bị cậu cao trào phun nước dâm xối đến giật mình, cứ như vậy bắn ra. Tuy nhiên, chỉ một giây sau hắn lại cứng, quy đầu dính dâm thủy tinh dịch, đâm mạnh vào tiểu huyệt bên trong.
"A! Thật là thoải mái... Liền muốn tiểu..." Dương vật đụ mạnh mấy cái, liền đột nhiên rút ra, cậu cứ vậy mà phun ra một chút nước tiểu. Từng luồng nước tiểu chảy ra, mấy lần mới phun xong.
Chương Minh bị dâm dịch xối ướt cả thân thể, bàn tay dính nước dâm bôi lên đầu vú cậu, ngón tay cắm vào trong miệng Văn Thanh, nói: Phun nhiều nước như vậy, nếm thử mùi vị chính mình, xem có ngọt không?"
Đầu ngón tay mang theo mùi tanh tưởi hơi ngọt âu yếm đầu nhũ, làm Văn Thanh muốn nôn lại nhịn xuống, để mặc ngón tay hắn đùa bỡn đầu lưỡi. Hai tay lạnh lẽo của cậu nắm chặt cánh tay nóng bỏng của Chương Minh, hùa theo đón ý mặc ngón tay hắn khuấy đảo miệng, phối hợp hút ngón tay hắn. Tiểu huyệt bên trong ngậm lấy dương vật phồng lớn một vòng, Chương Minh rút ra ngón tay vừa chơi đùa miệng cậu, bóp eo bắt đầu tăng lực độ rút ra cắm vào.
Chín giờ tối, mưa to rốt cục ngừng lại, bọn họ mồ hôi đầm đìa kết thúc một trận làm tình, hoa huyệt bị làm đến không khép lại được mà không ngừng phun ra tinh dịch, Chương Minh tắt đèn trần, với tay bật đèn bên cạnh giường.
Trên tủ đầu giường còn có nửa hộp áo mưa, bởi vì lúc đó quá nôn nóng, hộp áo mưa bị xé rách nát. Chờ Văn Thanh thoáng bình phục một chút, Chương Minh đem cậu ôm vào phòng tắm rửa sạch, lấy ngón tay moi tinh dịch ra, động tác lặp đi lặp lại nhiều lần mới hoàn toàn đem hoa huyệt rửa sạch sẽ. Ngón tay thô to đem miệng huyệt mài càng thêm sưng tấy, Văn Thanh cau mày kêu đau, không chịu được ngọ nguậy trong lòng hắn.
Đem đổi lại ráp trải giường ném vào trong máy giặt quần áo, hắn chuẩn bị phải đi về.
Vị khách tuổi trẻ xa lạ, mỗi ngày đều sẽ đến thăm.
Làm tình xong, sẽ trước mười giờ rưỡi về nhà.
Không có "Tôi đến rồi" hay "Hẹn gặp lại" bởi vì ngày mai hắn nhất định sẽ đến, bọn họ nhất định sẽ gặp lại lần nữa.
Sau khi hắn ra khỏi cửa được hai phút, Văn Thanh khó khăn đi tới trước cửa sổ, hơn nửa thân thể giấu sau rèm cửa sổ màu trắng bị mưa làm ướt sũng, tinh tế quan sát bóng lưng dưới ánh đèn đường. Lá cây cao to rụng bị mưa xối từ xanh biếc biến thành màu đen, mùi tanh trong đất bị rửa sạch, toàn bộ lưng chừng núi đều có mùi vị thanh khiết hơi mát lạnh, giống thân thể lạnh lẽo của cậu giờ khắc này.
Mà giờ khắc này, thiếu niên về muộn đột nhiên quay đầu lại, đếm tầng trệt, chuẩn xác mà tìm được cửa sổ của cậu, đối diện con mắt của cậu.
Mưa dần nặng hạt, Chương Minh không dự định trở lại, mà là quay người chạy về nhà mình.
Văn Thanh bị cửa sổ gỗ lớn che khuất, ban ngày bên ngoài gian phòng này bị nhấn chìm trong một mảnh màu xanh biếc , buổi tối thì lại bị mảnh tăm tối nuốt hết, làm cho hắn sợ nhìn khung cảnh ngoài căn nhà.
Mà chủ nhân cửa sổ, là màu trắng duy nhất ở giữa những mảng xanh biếc và đen, quanh thân khảm ánh sáng nhàn nhạt, hắn cũng không dám dùng tầm mắt càn rỡ quấy rối.
Tời điểm lầ thứ hai quần áo bị mưa xối ướt, Chương Minh trên đường lớn chạy về nhà, trong lòng thoáng qua vô số ý nghĩ, chúng nó cuối cùng chỉ hướng về một người Mà người đó hiện đang nằm trên giường, tự sờ ngón chân lạnh lẽo, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Sấm sét hạ xuống, góc tường rêu xanh mọc đầy, ráp trải giường màu trắng quấn lấy một vệt tinh tế xanh biếc bên trong.
________________
Editor: Truyện này toàn đụ đuỵt thôi, ai mê xôi thịt thì hãy theo dõi truyện nhé
Àh, mọi người thích mình dịch thô tục hay nhẹ nhàng như chương này nhỉ, chia sẻ ý kiến để mình làm các chương sau nhé
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top