《Chương 89: Xe chấn (H+)》

Thời gian như đã trôi qua rất lâu, nhưng không biết thế nào mà trong không khí vẫn còn mùi hương ái muội sau trận kích tình thoang thoảng.

Lâm Bội Bội bị anh bắn cho đầy một bụng tinh dịch, căng trướng mà lắc lắc mông: "Hạo... trướng quá, rút ra đi~ Chúng ta còn phải về." Âm thanh vừa nũng nịu vừa khàn khàn yếu ớt vang lên ở hành lang cầu thang làm cho không gian thêm dâm mị.

Lục Vũ Hạo ôm chặt eo cô, lưu luyến hôn hôn vài cái lên cái gáy trắng mềm thịt, mỗi nụ hôn lại để lại một dấu hoa ngưng.

"Em là của anh mãi mãi phải không?" Từ yết hầu thoát ra âm điệu nam tính mà phảng phất mùi dục vọng.

"Ừm."

"Ừm sao?" Côn thịt nửa mềm ở bên trong hoa động khẽ cọ.

Má Lâm Bội Bội đỏ lên, dưới thân lại như có tia điện, trả lời câu hỏi của anh mặc dù không hiểu vì sao anh hỏi vậy: "Em mãi mãi là của anh!"

Tay ở eo cô xoa xoa, Lục Vũ Hạo lại ngẩng đầu từ gáy lên vành tai mềm mại của cô, "Ngoan, anh rút ra thì kẹp chặt lại, đừng để dịch chảy ra, lát anh kiểm tra đó." Anh cảm nhận được cô nghe lời mà xoắn chặt vách tường lại làm anh bị kẹp đến da đầu tê rần, anh rút ra, tay ở hạ thân hai người thuận tiện kéo lại quần lót nhỏ của cô cho ngay ngắn.

Côn thịt nửa mềm được rút ra, thân côn thịt dính nhớp với một ít dịch trắng của anh, Lục Vũ Hạo đỡ dương vật chà lên mông thịt non mềm mà đỏ hồng vì bị anh đánh lên để dịch trắng được lau sạch bởi mông mềm của cô.

Sau khi ăn no, anh luôn một bộ lười biếng mà thỏa mãn, tay chỉnh lại váy dài của cô cho chỉnh tề sau đó nhét côn thịt vào quần rồi kéo khóa lên.

Lâm Bội Bội quay người lại, khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng, khóe mắt vẫn còn đọng chút nước mắt... có lẽ vì thoải mái? Nhìn đúng là vừa trải qua kích tình.

Anh cười cười rồi ôm eo cô, cúi người xuống hôn môi ngọt, rồi lại hôn lên hai khóe mắt, hút đi hơi nước: "Bảo bối ngoan, hôm nay rất tốt! Bây giờ em chỉ cần kẹp chặt tao huyệt của em để không chảy dịch ra thì tối anh sẽ thưởng."

Mặt cô đỏ lên, sau đó nắm lấy tay anh kéo kéo, xấu hổ: "Anh bế em đi! Chân em mềm quá, không đi nổi." Nghe thấy giọng mềm yếu của Lâm Bội Bội, khóe môi anh cong lên vô cùng, vui vẻ bế vị hôn thê mình xuống bãi giữ xe.

Đặt cô vào ghế phụ, thắt dây an toàn, anh đi qua ghế lái.

Ngồi vào xe, nhìn đến vật nhỏ khuôn mặt cứ đậm xuân tình, cơ thể lại tỏa ra mùi hương yêu mi, phía dưới chân cứ cạ cạ vào nhau, đũng quần anh lại căng lên.

Lục Vũ Hạo dứt khoát tháo dây an toàn của cô ra, bế cô từ ghế lái phụ sang ghế lại, mông cô đáp trên đùi rắn chắc của anh.

Lâm Bội Bội kinh hô một tiếng với hành động của anh, chưa kịp phản ứng, trên thịt vú, anh cọ lên, hít một hơi mùi hương của cô, "Bảo bối, em câu dẫn anh! Làm anh lại cương nữa rồi... Chúng ta lại làm thêm một lần nữa đi!"

"Nhưng... nhưng mà bây giờ chúng ta phải qua nhà mẹ Lục mà!" Cô bối rối đẩy đầu anh ra.

"Không sao, nhanh thôi!" Môi anh đáp xuống môi cô giao triền.

Lục Vũ Hạo nhấc mông cô lên, túm váy cô lại sau đó kéo quần lót xuống. Quần lót của cô được anh kéo xuống dính chất nhầy màu trắng kéo ra từ lỗ nhỏ đến quần lót như sợi chỉ bạc rồi đứt ra, chảy lên đũng quần âu đen căng phồng của anh.

Tiếng lách cách của kim loại khi anh cởi dây lưng ra trong không gian nhỏ của chiếc xe lại còn rõ. Quần lót vạch xuống, côn thịt nóng rực mà cương cứng lại lần nữa búng ra.

Những ngón tay ở hoa môi tách cánh môi đỏ rực mà ướt ra, chảy thêm nhiều hỗn hợp dịch trắng nồng của hai người lên quy đầu. Quy đầu sưng to chống lên miệng huyệt, chà sát một chút như hôn nó rồi vọt quy đầu vào, cả hai kêu lên, sau đó tiếp tục đâm cả thân cây vào bên trong.

Cả người Lâm Bội Bội co rúm, tay cô bấu lên cổ anh mấy vết đỏ. Cả người dựa vào lồng ngực anh hít một ngụm khí với mùi hương nam tính của anh tỏa ra, rồi nhướn môi cắn lên môi anh:"Hạo ưm~ trướng quá~"

Côn thịt bên dưới vừa mới vào như cá gặp nước mà rút ra rồi đâm lên, đâm vào thật sâu.

Cả người cô căng cứng, cảm nhận được sự sung sướng vô cùng.

Lục Vũ Hạo ôm chặt eo cô, nhấc lên nhấc xuống, hoa huyệt nuốt lấy con quái vật rồi lại nhả con quái vật ra lại đón tiếp những trận ra vào tiếp theo. Môi vừa lưu luyến liếm mút môi lưỡi cô, tay cũng không rãnh mà mò vào trong lớp áo len, đẩy lên áo ngực không bao phủ hết cặp vú lớn xoa nắn đôi vú cao ngất trong tay, bên dưới lại không ngừng đâm lên đâm xuống. Mà mỗi lần đâm vào, tử cung bên trong co bóp như mút như hôn đến quy đầu.

Lâm Bội Bội siết chặt cổ áo đã được mở ra hai cúc:"Hạo, mút núm vú em, thật ngứa!"

Lục Vũ Hạo cũng nghe lời mà cúi xuống liếm lấy nụ hoa đang sưng đỏ, vươn cao ngạo nghễ. Lưỡi anh đảo quanh quầng vú, sau đó cả miệng ngụm một ngụm lớn đầu vú, hút hút nó, lưỡi bên trong linh hoạt đảo lộng núm vú. Anh mút đến cô kêu sảng, bỗng nãy ra ý xấu mà nhe răng cứa núm vú một cái, cùng lúc lại đâm mạnh côn thịt bên trong.

Thiếu nữ trên người anh không chịu nổi khoái cảm, kêu lên một tiếng, trong tử cung phun ra mật dịch nhưng lại bị chặn bởi côn thịt đang ra vào trong hoa động của cô. Cô ngả vào hõm cổ anh thở dốc, sau đó hơi ngửa cổ lên, nhìn chằm chằm vào yết hầu đang chuyển động lên xuống phát ra tiếng hừ hừ rồi môi áp lên yết hầu đó, mút, hôn, liếm, cắn, kích thích chồng lên kích thích.

Lục Vũ Hạo chìm vào trong bể tình, sung sướng cảm nhận sự ấm áp, co chặt của cô, lại càng hưng phấn đâm thật mạnh, thật sâu vào trong tử cung làm cho chiếc xe rung lắc.

Hên là chiếc xe Maybach đen này đậu ở trong góc hơi tối và cửa kính của xe là kính một chiều nếu không thì sẽ thấy rõ chiếc xe đó nhún lên nhún xuống như thế nào và hình ảnh một thiếu nữ với tấm lưng ngọt ngà, trắng bóng đang ôm cổ, cưỡi trên một người đàn ông khí sắc siêu soái.

Cả hai như lạc vào cõi tiên, không quan tâm đến bất cứ thứ gì, trong đầu bây giờ chỉ có ý niệm: Thêm nữa! Muốn thêm nữa! Muốn thao lạn kịch liệt thêm nữa!

Nhưng mà vào lúc này, tiếng chuông điện thoại lại vang lên trong không gian nhỏ hẹp đầy hương vị ái tình.

"A~ Hạo... ân... điện thoại a~"

"Kệ đi!" Tay anh vừa xoa mông cô, mặt chôn vào khỏa vú mà liếm mút đầu vú đã sưng đỏ.

Tiếng chuông điện thoại vang một hồi rồi tắt sau đó lại vang thêm một lần.

Lần này Lâm Bội Bội không muốn nhỡ cuộc gọi vì sợ có việc quan trọng. Cô vươn tay qua ghế lái phụ, từ chiếc túi của mình lấy ra điện thoại.

Màn hình hiển thị: Mẹ Lục.

Nhìn đến người gọi làm cô hoảng đến thiếu chút nữa là làm rớt điện thoại.

Vỗ vỗ vai người đàn ông, ý bảo dừng lại nhưng người đàn ông lại hừ một tiếng không hề dừng lại mà nắm đôi mông trong tay dập lên dập xuống đến lút cán, vang lên tiếng bạch bạch và nhóp nhép xấu hổ.

Lâm Bội Bội bị đâm đến ngửa cổ ra sau mà kêu rên nhưng cô vẫn cố gắng vực lại tinh thần: "Không được a~ Mẹ... mẹ anh gọi a... Phải bắt máy ư~"

Nghe vậy, tốc độ anh thả chậm lại, cô bắt máy.

Bên kia vang qua âm thanh của mẹ Lục: "Khám xong chưa con? Bác sĩ nói thế nào?"

"Dạ a... bác sĩ nói khá tốt." Mũi cô phát ra tiếng hừ hừ.

"Ừ. Vậy hai đứa đang trên đường về phải không?"

"Dạ mẹ." Cô không dám nói nhiều sợ lại phát ra âm thanh xấu hổ, bịt kín miệng lại.

"Vậy đi đường cẩn thận! Chạy chậm từ từ đến là được. Không vội nha!" Mẹ Lục dặn dò.

"Vâng mẹ." Sau đó cúp máy.

Vừa cúp máy, Lục Vũ Hạo lại tăng tốc lực đâm lên, hùng hổ như sói đói làm cô lại cao giọng rên rỉ.

"Hạo hư~ đừng đâm mạnh như vậy mà~"

Nghe Lâm Bội Bội nói mình hư, tay anh vỗ trên mông cô mấy cái bạch bạch: "Anh là chồng tốt! Gọi anh là chồng tốt! Nói anh hư, anh thao hư luôn tao âm hộ của em!"

"A~ chồng tốt a... ân... Em... em sắp ra rồi a~"

Tay trên người mềm mại Lâm Bội Bội anh lại siết chặt như muốn khảm cô vào cơ thể rắn chắc của anh. Động tác thao lạn xàng thêm mãnh liệt: "Chờ anh! Chúng ta ra cùng!"

Sau đó, cả hai cùng bắn ra.

Lục Vũ Hạo chỉnh trang lại cho cả hai rồi lái xe về Lục trạch.

~~~~~~~~~~~
Mng ạ, ban đầu hứa rằng sẽ cố gắng hoàn thành trong đợt nghỉ dịch này, nhưng mà ngày mai mình đi học lại rồi😭😭😭

Xin lỗi mng rất nhiều! Thật sự mình rất muốn hoàn nhanh bộ này. Nhưng một phần vì wattpad lỗi miết, một phần vì mình lười quá chừng nên không hoàn kịp. Nên là mình hứa chắc chắn sẽ hoàn trong vòng một tháng này! Hứa chắc chắn luôn! Không nhác nữa đâu!

230 vote và 40cmt rồi mình viết nhanh luôn nè☺
~~~~~~~~~~~~~

À mà mình hỏi cái này, mng nghĩ sao về một cốt truyện 3P và cốt truyện nam9 có chút biến thái?🙂😜

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top