[N] 39. Lồn đĩ của Chu Chu ngứa quá, muốn được cặc bự nhét vào

Chương 39. "Lồn đĩ của Chu Chu ngứa quá, muốn được cặc bự nhét vào"

-

Trong video call, đôi chân trắng nõn của người đẹp dang rộng, để lộ khe thịt hồng phấn mịn màng.

Lồn tơ ướt át tham lam nuốt lấy ngón tay gã đàn ông, mỗi khi ngón tay chuyển động quá mạnh bạo là người đẹp lại nũng nịu rên rỉ nghẹn ngào, toàn thân run rẩy, siết chặt đùi lại.

Em sợ nhột nên cứ vùng vẫy giãy giụa, chiếc áo sơ mi vốn đã cởi giờ đang tuột xuống, để lộ làn da trắng nõn, núm ti hồng phấn vì kích thích mà nhô cao, đẹp đến nao lòng, nhưng cử chỉ lại hạ tiện đến thế.

Hứa Chu có vẻ xấu hổ, em run rẩy đưa bàn tay trắng muốt kéo lấy cổ áo của mình, muốn che đi đôi vú thịt mềm mại, run run định cài lại cúc áo, nhưng ngón tay đang rong ruổi trong người em bỗng dùng sức thật mạnh!

"Ah! Ứmmm..."

Điểm dâm bị đè nghiến vô cùng mạnh bạo, Hứa Chu lập tức mở to mắt, toàn thân run rẩy muốn chạy trốn, nhưng cả người em giờ mềm nhũn trên giường, mọi hành động giãy giụa như thế dường như đều biến thành trêu ghẹo đùa giỡn.

Eo thon mềm mại cứ quằn quại cong oằn như rắn nước.

Đúng là một bé đĩ gợi tình.

Tống Minh Tễ khẽ cười, nhìn gương mặt trắng nõn dần trở nên ửng hồng của người đẹp, đôi mắt long lanh ánh nước, đùi thon từ từ kẹp chặt, rồi đầu gối khó nhịn cọ xát vào cánh tay y.

Cảm giác quá đỗi mềm mại dần dần tăng lên theo sự ma sát chậm rãi.

Quá quyến rũ.

Đôi mắt đào hoa tối lại vài phần, Tống Minh Tễ mỉm cười, y nhẹ động đậy ngón tay, thịt non bị tách ra, điểm nhạy cảm yếu ớt lộ rõ, đầu ngón tay y nghiền lên, đè chặt vị trí ấy khiến tiếng rên rỉ ngọt ngào của Hứa Chu vang lên đứt quãng.

"Ư ah... Chồng ơi, giáo sư... Đừng, đừng nhấn, A!A Ưm ngứa quá..."

Ngón tay thon dài của y nghiền ấn cực nhanh, Hứa Chu bị khoái cảm kích thích đến chảy nước ào ạt, đùi trong co giật liên tục run rẩy, đầu gối co ro lẩy bẩy cọ xát vào cánh tay y, như đẩy ra, lại như đang dụ dỗ.

"Ư... Chồng ơi, ngứa quá... bé ngứa quá..."

Hứa Chu khóc đến ướt nhòe mi mắt, cả người bị trêu chọc quá nửa vời, dục vọng được kích thích hoàn toàn trồi lên, hàng mi ướt át của em khẽ run, cơ thể khao khát có thứ gì đó to lớn nóng bỏng hơn đâm vào, thọc nắc thật hung tợn!

Càng nghĩ Hứa Chu càng choáng váng, không nhịn được cắn đầu ngón tay, vai co rụt lại run rẩy, tiếng nấc nghẹn ngào ngọt ngào mềm mại, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

"Ư... giáo sư, ông xã..."

Em luôn ám chỉ, nhưng không bao giờ đưa ra lời mời gọi mấu chốt.

Hứa Chu luôn là như thế, cố chấp trong những chuyện vô cùng kỳ lạ.

Em có thể chủ động quyến rũ, nhưng tuyệt đối sẽ không mở miệng cầu xin.

Quyến rũ là tình thú, nhưng cầu xin là biểu hiện của sự ti tiện.

Nếu ý nghĩ này của em mà bị mấy gã đàn ông biết được, chắc chắn em sẽ lại bị bọn họ chế giễu - dù sao thì cũng là ăn cặc đàn ông mà thôi, có gì khác nhau đâu?

Tất nhiên là khác, ai không chịu nổi cám dỗ trước thì người đó mới chính là nô lệ của dục vọng.

Người đẹp khẽ cắn môi, cơ thể run rẩy không kiềm chế lại được.

Em vô thức ôm chặt lấy người trước mặt mình.

Người đẹp khẽ cắn môi, lồn non bên dưới co thắt không ngừng, âm đạo nóng hổi ẩm ướt nuốt lấy ngón tay của gã đàn ông một cách vồ vập tựa như có vô số cái miệng nhỏ đang mút liếm hầu hạ cặc bự.

Chất lỏng nhầy nhụa chảy xuống khắp cả một đùi.

Tống Minh Tễ chỉ cảm thấy ngọn lửa tình trong người càng lúc càng bốc cháy dữ dội, ngón tay càng thêm dụng lực nhét thật sâu, tốc độ nhanh đến nỗi âm thanh phụt phụt liên tục vang lên. Tiếng rên rỉ ngọt ngào của bé đĩ dần dần trở nên cao vút.

Y biết, bé điếm nhạy cảm này đã bị y chơi tới phun nước lồn rồi.

Bị đụ lâu đến vậy rồi mà vẫn còn mẫn cảm thế này, thật đúng là khiến người ta phải lo lắng không biết em có bị mất nước luôn hay không...

"Ỗng xã.. aa, ưm a... chậmmm, chậm lại, quá nhanh rồi...A A A A A A A A AAAAAAAAAAAA!" Em lắc đầu liên tục không biết phải làm sao, bị hai ngón móc bím thọc lồn dữ dội đến độ run lẩy bẩy cả người, bụng dưới co thắt đau nhói. Em bất ngờ ngửa đầu! Từ cổ họng thoát ra một tiếng rên dài như khóc, lồn tơ của bé đĩ xoắn chặt, bú cứng ngón tay y đến tê dại.

"Em... AAAAAAAA ah ah ah! AAAAAAh... ưm ahA.A.AAAAAAAAA ha ah ha ahAAA AAA A AAAAAAAAA...Ứmmmmmmmmmm..."

Eo thon mềm mại của em run rẩy nẩy lên, Hứa Chu kiệt sức gục xuống, cơ thể bật lên rồi nhũn ra ngã oặt xuống sofa, giờ đang há miệng thở dốc kịch liệt.

Mồ hôi thơm đẫm người.

Nước lồn tanh ngọt trơn mịn chảy đầy tay Tống Minh Tễ, giữa đùi trắng nõn và mông xinh của người đẹp đều ướt đẫm, thịt lồn co giật như điên, miệng bướm khép mở liên tục, tràn ra từng giọt nước nhớp...

Hai mắt của Hứa Chu mờ mịt lim dim, tiêu cự đã tan rã.

Không được, càng lúc lại càng khó chịu hơn rồi, cái cơ thể thấp hèn này từ sau khi được lũ đàn ông khai phá thì lúc nào cũng điên cuồng trông mong được lũ ấy chà đạp thật mạnh bạo, cặc ngựa giã càng tàn nhẫn càng tốt.

Tuy rằng em đã được đưa lên đỉnh bởi ngón tay, nhưng dường như cơ thể chỉ cảm thấy trống rỗng thêm không thôi.

Em kiệt sức ngả ra sau, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, suy nghĩ làm sao để Tống Minh Tễ phải chủ động.

Người này cũng thật thà quá rồi đấy, nghe lời thì nghe lời thật, nhưng sao lại khờ khạo đến như thế?

Tống Minh Tễ cúi mắt, nhìn những ngón tay ướt đẫm của mình, màn hình điện thoại hơi nhúc nhích, y nhắm ngay vào tay mình.

Chỉ ngón tay thôi mà đã tê thế rồi, nếu đút cặc thì chắc phê khỏi biết.

Y khẽ cong môi, hỏi: "Đẹp không?"

-

Xa nơi quân bộ đang chuẩn bị nghi thức trao thưởng, sắc mặt Lục Thanh Yến lạnh như băng, bàn tay đeo găng trắng của anh siết chặt, các khớp xương dùng lực đến trắng bệch, gân xanh nổi lên trên thái dương.

Đôi mắt đen của anh lạnh lẽo như vực sâu, như thể có thể nuốt chửng luôn người đẹp ở đầu bên kia điện thoại.

-- Đồ điếm.

Bản tính khó dời, đa tình phóng đãng, ngay từ đầu anh vốn không nên mềm lòng với đĩ nhỏ đó một chút nào.

Em nào ghét cuộc sống ở biệt thự trên đảo, nhìn dáng vẻ hèn mọn đó của em kìa, chắc hẳn là đang tận hưởng lắm đây!

Quai hàm của gã đàn ông bạnh chặt, anh nghiến chặt răng, đôi mắt dưới vành mũ lạnh lẽo như sương băng trên đỉnh núi.

Lê Thú cũng đang nghỉ ngơi trong phòng thu, thấy bộ dạng của Lục Thanh Yến như vậy, gã chỉ liếc nhìn qua.

Đến khi thấy rõ hình ảnh trên màn hình điện thoại, sắc mặt của gã lập tức tối sầm.

Lê Thú nhíu chặt đôi mày rậm, trong hốc mắt sâu thẳm như chứa đầy vẻ dữ tợn hung ác, "Địt mẹ, không phải nói là không làm à? Có thể nào đừng sờ bà xã của tôi như vậy được không?"

Tống Minh Tễ nghe thấy giọng của một gã đàn ông khác, nụ cười nơi khóe môi y lại sâu thêm vài phần, y tắt liên lạc, bế người đẹp mềm mại như không xương lên.

Nhận ra cơ hội đã đến, Hứa Chu vội vàng quấn lấy người gã đàn ông như một con bạch tuộc nhỏ, em khóc nức nở, vùi đầu vào hõm cổ của Tống Minh Tễ, đôi môi đỏ thắm khẽ mấp máy, hơi thở nóng ẩm, thỉnh thoảng đôi môi lại chạm vào cổ gã đàn ông.

Làn da trắng nõn nửa trần áp vào ngực Tống Minh Tễ, theo nhịp bước đi nhẹ nhàng ma sát, Hứa Chu yếu ớt thì thầm, "Ông xã... ông xã cứ ôm bé mãi thế này được không..."

Giọng nói ngọt ngào, âm điệu yếu đuối, ngây thơ trong trắng không chịu nổi, nhưng thực tế người đẹp lại đang thực hiện những động tác quyến rũ nhỏ nhặt nhất.

Bàn tay Tống Minh Tễ đỡ lưng người đẹp khẽ động đậy, đôi mắt đào hoa cụp xuống, trong mắt cuộn trào những cảm xúc phức tạp.

Hình như... cũng đã đến lúc rồi.

Bé đĩ xinh yêu quyến rũ nhiệt tình như vậy, y mà không động lòng tí nào thì có vẻ không nể mặt bé quá.

Giang Hạc Giác đau lòng đến tột cùng, Lục Thanh Yến và Lê Thú lại một lần nữa nhìn thấy bộ mặt thật của Hứa Chu, bé điếm ỷ vào tình yêu, được nuông chiều vô độ này còn có thể ngang ngược đến bao giờ?

Hứa Chu làm gì có được nửa phần vô tội, tất cả của em đều là trong trắng giả tạo, lợi dụng vẻ ngoài xinh đẹp ngoan ngoãn của mình để lừa người khác, cứ quay bọn họ như chong chóng mãi thôi.

Hứa Chu được đặt lên giường, em nghiêng đầu, trong đôi mắt đen láy như vỡ vụn ánh sáng, giọng nói em khàn đục, hàng mi ướt át run rẩy, toàn thân vẫn còn nét ửng hồng quyến rũ sau cơn cao trào sướng rơn vừa rồi.

Khóe môi khẽ nhúc nhích, đầu lưỡi mềm mại đỏ hỏn lộ ra, giọng nói trong trẻo của Hứa Chu dường như cũng trở nên mềm mại đến lạ kỳ, "Ông xã... nhẹ nhàng một chút nhé, có được không?"

Áo sơ mi chỉ cài một cúc, trên dưới đều hé mở, xương quai xanh thanh tú đẹp đẽ và đôi gò bồng đào trắng nõn hoàn toàn lộ ra, cái bụng nhỏ phẳng lì trắng nõn phập phồng dữ dội, nơi riêng tư co giật trần đầy khao khát, khe thịt hồng ướt đẫm mật ngọt.

Hơi thở của Tống Minh Tễ trầm xuống vài phần, khóe môi y chợt nở một nụ cười có hàm ý kỳ lạ.

Chỉ cần nghĩ đến việc Lục Thanh Yến và Lê Thú tham dự lễ trao giải xong, vội vã trở về biệt thự, lại thấy Hứa Chu bị y địt tợn đến nỗi bò loạn khắp giường là y đã thấy vui vẻ cực độ rồi.

Y cúi người, đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ thắm của người đẹp, hỏi: "Chu Chu, có muốn làm không em?"




-

Nhớ vote cho tui :>

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top