[H] 43. Máu, quá nhiều máu...

Chương 43. Tinh dịch lấp đầy tử cung non nớt, em Chu trở thành bồn chứa tinh đúng nghĩa, "Kẹp chặt cho tôi, chảy ra một giọt tôi sẽ địt em thêm một lần!"

-

"Tối qua em nói mớ cả một đêm, em gọi tên ai vậy?"

Đó là câu đầu tiên Lục Thanh Yến nói với Hứa Chu sau khi Hứa Chu tỉnh dậy.

Sắc trời ở bên ngoài vẫn còn khá tối, trong đầu em hãy còn mơ màng mệt mỏi, đôi mắt ngái ngủ không thể nhìn rõ được biểu cảm của gã đàn ông, vì thế nên đầu óc cũng hoạt động chậm chạp một cách lạ thường.

Lục Thanh Yến vốn có thói quen sinh hoạt rất điều độ, lúc này anh đã tỉnh táo hoàn toàn, một đôi mắt sâu thăm thẳm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ trắng mịn của Hứa Chu, bàn tay thô ráp vuốt ve lên đó.

Hứa Chu nghĩ rằng anh chỉ xoa nắn mặt mình theo thói quen, nên em yếu ớt rên rỉ hai tiếng, lại tỏ vẻ âu yếm nũng nịu với anh, "Anh cả."

Em gọi bằng giọng điệu mềm mại nhất, còn chủ động chui vào lòng gã đàn ông nữa, cứ như một chú mèo con thích làm nũng và vùi mình vào những nơi ấm áp, Hứa Chu vùi cả khuôn mặt non nớt vào hõm cổ anh, toan vẫn muốn ngủ tiếp một hồi.

Thế nhưng khi em còn chưa kịp nhắm hẳn hàng mi dài thì đột nhiên da đầu truyền đến một cảm giác đau đớn dữ dội, em lập tức tỉnh ngủ, kêu khóc thành tiếng!

"A! Ư đau! Đau quá!!"

Hứa Chu lập tức tỉnh táo cả người, nhưng em vẫn không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Lục Thanh Yến vốn cực kỳ điềm tĩnh, tuy bình thường cách anh đối xử với Hứa Chu không thể coi là ngọt ngào âu yếm, nhưng cũng xứng với mấy chữ chăm sóc tận tình trong thầm lặng.

Vậy mà lúc này, gã đàn ông thả lỏng bàn tay đang túm tóc em ra, đầu ngón tay ấm áp khô ráp nhẹ nhàng xoa xoa phần da đầu vừa bị túm của Hứa Chu, đôi mắt anh lạnh lẽo, giọng điệu không hề tốt lành gì.

"Hứa Chu, đừng có giả ngu."

Vành mắt của người đẹp đỏ hoe, em hoảng sợ nhìn chằm chằm vào anh với đầy vẻ bối rối, hàng mi dài ướt đẫm nước mắt không ngừng run rẩy, đôi con ngươi cũng không tự chủ được mà giãn to, chẳng khác gì một chú mèo con đang thoảng thốt, đúng chuẩn tư thái của một kẻ vừa yếu đuối lại vô tội cực kỳ.

Hứa Chu am hiểu nhất chính là kiểu ngụy trang như thế này, em tự đặt bản thân vào hoàn cảnh đáng thương và yếu ớt nhất để lợi dụng lòng thương xót của tất cả mọi người xung quanh.

Đôi vai mảnh khảnh của người đẹp sợ hãi co rúm lại, hơi thở em gấp gáp, lắc đầu nói nhỏ: "Anh cả, anh đang nói gì vậy..."

Em vốn chỉ mặc mỗi một chiếc áo sơ mi, từ tối qua nó đã bị cởi mất rất nhiều nút, lại trải qua một đêm quằn quại, hiện giờ đã xộc xệch tới độ để lòi ra một mảng da thịt trắng nõn mịn màng, khuôn ngực hở một nửa, núm vú hồng phấn dâm đãng phô bày lồ lộ.

Lục Thanh Yến nhìn chăm chú một lúc, cơn giận tích tụ nãy giờ chảy dọc theo cơ thể, dồn một phát rồi xuống hẳn con cặc.

Lục Thanh Yến vốn đang "chào cờ" buổi sáng, dương vật to đùng nóng hổi độn quần ngủ nhô lên thành một cái đùm khổng lồ đáng sợ, nhưng do góc nhìn và ánh sáng nên mới nãy Hứa Chu mới không nhìn thấy mà thôi.

Gã đàn ông đưa tay ra, những ngón tay thon gầy móc vào chiếc áo sơ mi rối bời của người đẹp, anh chỉ dùng một chút lực, áo sơ mi đã tuột xuống, bờ vai trắng nõn ửng hồng thơm ngát lộ ra một nửa, bầu ngực mềm mại cũng hiển hiện rõ ràng.

Em hơi run rẩy một chút nhưng cũng không tránh né, ngược lại còn nắm lấy tay anh nhét vào trong áo mình, để mặc bàn tay thô ráp đó nắn bóp bầu ngực trắng nõn, mấy cây ngón tay liên rục xoa nắn núm vú hồng nhạt, véo vặn đến nỗi núm thịt sưng to đỏ tươi, hệt như trái anh đào chín mọng.

"Ư... anh ơi, anh ơi, anh xoa nhẹ thôi... Đau quá..."

Hứa Chu nhỏ giọng nức nở, đôi mày đen mảnh của em nhíu chặt, trong hai mắt xinh chứa đầy lệ nóng và sự lên án -- Thằng đàn ông chó chết này không biết nặng nhẹ gì hết, em sắp bị anh bóp nát luôn rồi, bộ sống từng đấy năm rồi mà chưa từng sờ vú ai à?!

Trong lòng em mắng thậm tệ lắm rồi, nhưng bên ngoài vẫn mềm mại như không xương tựa vào lòng anh, người đẹp dùng đôi mắt đỏ hoe chăm chú nhìn Lục Thanh Yến, hơi thở run rẩy, môi mấp máy, giọng nói mềm mại dính nhớp,

"Tay anh nóng quá..."

Hứa Chu nheo mắt lại, em cảm thấy vừa bị bóp đau, vừa hơi hơi dễ chịu, giọng nói cũng ngọt ngào mơ hồ, quyến rũ như yêu tinh.

Bầu không khí cũng đã thế này rồi, em nghĩ hôm nay chắc là mình khó lòng thoát được, nhưng em cảm thấy bụng dưới đau quá, em có linh cảm chẳng lành...

Hứa Chu tính toán trong đầu sẽ dùng miệng làm cho anh, hoặc là kẹp chân sục giúp anh cho qua chuyện, vì cơ thể của em hiện giờ thực sự không thoải mái.

Có vẻ như sắp tới...

Hứa Chu mím chặt môi, đang chuẩn bị tiến hành bước dụ dỗ tiếp theo, thì lời nói của anh đột nhiên phá vỡ mọi kế hoạch.

Lục Thanh Yến lạnh lùng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp quyến rũ của em, giọng nói lạnh lẽo: "Tối qua em gọi tên Giang Hạc Giác suốt cả đêm."

Hứa Chu sửng sốt, vẻ mặt ngơ ngác.

Còn chưa kịp phản ứng lại, bàn tay của anh đã nắm lấy cần cổ trắng ngần mảnh khảnh của em, dùng lực ấn Hứa Chu ngã mạnh xuống giường.

Ngay sau đó, bộ quần áo vốn đã lỏng lẻo bị xé toạc một cách thô bạo!

Hứa Chu hoảng sợ hét lên, em run rẩy nắm lấy tay Lục Thanh Yến nhưng hoàn toàn không thể cản được động tác mang tính xâm lược của gã đàn ông.

Lòng bàn tay Lục Thanh Yến nóng bỏng, ngay bên dưới là yết hầu run rẩy của người đẹp, cần cổ thon mảnh khảnh cùng làn da ấm áp.

Ánh mắt anh cực kỳ u ám, "Ngủ chung giường với tôi, nhưng miệng lại không ngừng kêu tên một thằng đàn ông khác."

Toàn thân Hứa Chu run rẩy, từ cổ họng em vô thức thoát ra một tiếng nức nở yếu ớt, "Anh... Anh ơi, em, em không biết anh đang nói về cái gì hết."

Lục Thanh Yến không thèm để ý, ngón tay anh trượt xuống, lòng bàn tay chạm vào bé bướm trắng hồng non nớt, đầu ngón tay cắm vào cái lồn múp như bánh bao, cũng không ngừng moi móc hột le nhạy cảm.

"A a, ha a... Anh ơi, đừng... Đừng mà a!"

Le đĩ yếu ớt mới vừa bị khảy vài cái thôi là Hứa Chu đã rụt chân run rẩy, lồn non béo ụ liên tục nhiễu ra từng giọt nước dâm ngọt ngào.

Bắp đùi trắng nõn đã trở nên ướt đẫm, thịt mềm phủ một lớp nước long lanh, phản chiếu ánh sáng quyến rũ đến mê người. Bé sò hồng phấn run rẩy hé mở như đang mời gọi con cặc to lớn nóng bỏng hung hăng đâm vào!

Ánh mắt Lục Thanh Yến tối sầm, khuôn mặt lạnh lùng xa cách đầy vẻ ham muốn nhục dục khiến người ta run sợ.

"Chu Chu..."

Giọng anh khàn đặc, hơi thở nóng rực nhưng ngữ điệu lạnh lẽo, mỉa mai đến tột độ: "Thâm tình quá nhỉ."

Lời vừa dứt, mấy cái ngón tay thon gầy đang vuốt ve bên ngoài môi lồn bỗng nhiên xộc vào hai ngón! Hứa Chu đau đớn kêu lên, nước mắt trào ra trong nháy mắt!

"A! A a! Đừng, đừng vào trong... Đau quá!"

Lỗ nhỏ chật hẹp bị xâm nhập một cách mạnh bạo, bé bướm hoảng sợ lập tức tiết ra thêm nhiều nước dâm để bôi trơn cho ngón tay gã đàn ông, khiến hành động của Lục Thanh Yến càng thêm trơn tru mượt mà.

"Không biết đã ăn bao nhiêu con cặc của đàn ông rồi mà mới có hai ngón tay thôi đã làm bộ làm tịch..." Lục Thanh Yến bị tiếng khóc rấm rứt của em làm phiền lòng rối trí, không nhịn được phải lạnh giọng chế giễu.

Hứa Chu căng chặt eo thon, em run rẩy lắc đầu, khóc nấc lên một cách yếu ớt, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng ngơ ngác.

Vách lồn nóng bỏng co bóp không ngừng mút lấy ngón tay gã đàn ông, như thể có một cái miệng nhỏ đang liên tục liếm láp, quyện lấy, siết chặt, thậm chí là phát ra tiếng nước dâm đãng khiến người ta đỏ mặt.

Lục Thanh Yến nhớ rõ điểm nhạy cảm của em nằm ở đâu, ngón tay thon dài quen thuộc móc vào vài cái, lồn non run rẩy lập tức bú chặt ngón tay gã đàn ông, nước lồn chảy càng lúc càng nhiều...

Anh rũ mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể ướt át như con cá mất nước đang giãy giụa dưới thân. Người đẹp run lên từng đợt, em thở dốc kịch liệt, bụng nhỏ trắng mịn phập phồng liên tục. Giọng nói em êm ái mà đứt quãng, chứa đựng những tiếng nấc nghẹn ngào đáng thương.

Khăn trải giường bị túm đến nhắn nhúm, Lục Thanh Yến dứt khoát đá tấm chăn vướng víu ấy xuống sàn nhà. Một bàn tay to bóp chặt lấy hông người đẹp, tay còn lại thì liên tục ra vào lồn tơ sưng tấy của em.

Mỗi lần rút ra, những ngón tay dài thon đều lấp lánh chất nhờn ướt át.

Hứa Chu bị móc lồn tới nỗi dại người, đùi em không ngừng co giật, mấy cây ngón chân thon trắng như hoa sen bỗng nhiên cuộn tròn!

Eo nhỏ của người đẹp bỗng nhiên còng xuống, khoái cảm lan tràn khắp toàn bộ cơ thể. Những tiếng nấc nghẹn ngào đứt quãng trực tiếp hóa thành tiếng rên rỉ mê man. Em khóc nức nở, bụng nhỏ căng tức, bên trong thắt chặt, rõ ràng là bị trai móc lồn tới mức lên đỉnh luôn rồi.

"Đúng là dâm đãng, mới sờ có mấy cái mà đã ướt đẫm rồi."

Lục Thanh Yến rút tay ra, rồi lau vào phần đùi non của em.

Sau đó, anh lôi dương vật đã cứng cáp, nóng bỏng đến tột cùng của mình, cặc lớn dữ tợn đập mạnh vào giữa hai chân trắng nõn, phát ra tiếng vỗ nhớp nháp.

Từng nếm trải khoái lạc xác thịt cộng thêm mấy ngày qua sống buông thả dâm dật khiến cơ thể em trở nên nhạy cảm, và thèm muốn hơn bao giờ hết.

Đến nỗi khi gã đàn ông đột ngột rút tay ra, lồn non liên tục co bóp lỗ miệng như một cái miệng nhỏ thèm ăn, nước nhờn túa ra không dứt.

"Đừng có vội, lồn đĩ."

Lục Thanh Yến đỡ đầu khấc dương vật đập bộp bộp lên le đĩ mấy cái như bôi trơn, sau đó, anh thô bạo tách đùi em ra, cặc lớn hung hăng vọt vào!

"A a a... Không, đừng! Đừng mà!! Ứm!!"

Cặc bự vừa vào đã cắm lút cán cả cây khiến Hứa Chu thét lên không kiềm chế được, giọng em đã nghẹn ngào như chẳng thể chịu nổi nữa. Nhưng nhanh thôi, những tiếng thét sợ hãi ấy dần chuyển thành những âm thanh rên rỉ yếu ớt, rời rạc, yết hầu run rẩy rung động.

"A... A...AAAAAAAAAAAAAAA... Ưm..."

Nước mắt nóng hổi thấm ướt khuôn mặt trắng ngần xinh đẹp, mồ hôi làm ướt đẫm những sợi tóc rối trên trán, dính bết vào má em.

Lục Thanh Yến được bé sò non tơ mút cặc phê đến độ thở dốc hổn hển, bàn tay vốn đang nắm lấy eo thon dần siết mạnh hơn nữa, gân xanh nổi rõ trên thái dương gã đàn ông.

Quá sướng.

Âm đạo cực kỳ ướt át nóng bỏng, thịt lồn mềm mại dính nhớp, ngoan ngoãn mút liếm hầu hạ con cặc khổng lồ đáng sợ, lỗ lồn nhỏ hẹp khiến động tác ra vào có hơi khó khăn, nhưng nước dâm của bé Chu đĩ thì đã thấm ướt cả ga giường.

Lục Thanh Yến ngửa đầu, anh dùng một tay vuốt ngược phần tóc đang thả rũ bên trán mình lên, tiếng thở gấp hổn hển tuôn ra, trong đôi mắt sâu thẳm u tối của gã đàn ông hiện giờ chỉ toàn là ngọn lửa dục vọng cháy bỏng.

Anh như một con sói dữ đã nếm được máu tanh, chắc chắn sẽ không tha cho con mồi béo bở trước mắt. Không chỉ vậy, anh còn muốn cắn nuốt nó từng chút từng chút một, rồi tìm thời cơ nuốt trọn cả miếng thịt non mềm.

Phần lưng của Hứa Chu đau âm ỉ tựa như kim chích, ngón tay em run rẩy nắm chặt ga giường đến trắng bệch, liều mạng lắc đầu: "Anh ơi, anh ơi em không muốn làm nữa... Bụng em đau, đau quá, em không chịu nổi..."

Lục Thanh Yến chỉ nghĩ là em đang tìm cớ, anh đột ngột thúc hông, cặc lớn vốn tưởng chừng đã nhồi lút cán trong âm đạo lại được thế vào sâu thêm một đoạn, đầu khấc trực tiếp húc thẳng vào miệng tử cung chật hẹp non nớt.

Lục Thanh Yến cười nhạo, nét mặt khó lường: "Làm tình với tôi thì không thoải mái, lúc ngủ ban đêm cũng chỉ toàn nhớ đến Giang Hạc Giác."

Gã đàn ông đưa tay dí nhẹ vào cái le đĩ đã nứng đanh phồng to, âm thanh hừ hừ nghẹn ngào lập tức phát ra từ cuống họng của người đẹp.

Nhưng ngay sau đó, tiếng rên ngọt ngào dâm đãng bỗng chốc biến thành tiếng gào lên thất thanh!

"A a a a!! Đừng, đừng nhấn nữa! Anh... Anh ơi! A! A!ÁAAAAAAA!Á!"

Lục Thanh Yến dùng lực mạnh nhấn tận gốc le đĩ, bàn tay gã đàn ông tựa như đang chơi đùa với đất nặn, xoa bóp kéo giãn, hành hạ đủ trò, tiếng kêu của Hứa Chu dần trở nên thê thiết, nhưng sau đó lại để lộ... một cảm giác quyến rũ nồng nàn kỳ dị.

Gã đàn ông cười khẩy: "Đĩ điếm mà cũng biết yêu à?"

Khoái cảm từ âm vật dồn dập truyền đến cứ mãnh liệt như dòng điện, cảm giác no căng ở bụng dưới càng lúc càng mạnh mẽ, cũng đã bắt đầu mang theo chút đau đớn.

Nước mắt Hứa Chu lưng tròng, cơ thể em mềm nhũn, dường như em đã nhận ra điều gì đó đang đến nhưng chẳng thể nào ngăn cản, đương nhiên, có muốn thì cũng không cản được.

Vì thế, mỗi khi gã đàn ông nắm lấy cánh tay mảnh mai của em đều quyết thúc cho lút cán, va chạm mạnh cỡ đó khiến người đẹp chúi về phía trước, lúc này, chỉ cần Lục Thanh Yến dùng sức nhẹ một chút thôi cũng đã đủ túm người đẹp lui về, dương vật dữ tợn nhắm ngay tử cung nhỏ hẹp non nớt, cương quyết nong no âm đạo!

Bạch bạch bạch!

Tiếng da thịt đụng chạm vang vọng khắp căn phòng, âm thanh dính nhớp hòa lẫn với tiếng rên rỉ đau đớn pha chút khoái cảm yếu ớt của người đẹp...

Gã đàn ông ưỡn hông địt mạnh bạo đến cực điểm, khiến nửa thân dưới của em trực tiếp bị đâm bật lên khỏi giường!

Cả mông và đùi đều trở nên đỏ ửng, làn da trắng nõn phiếm hồng, bụng nhỏ của em đã bị đụ cho phình lên, như thể có em bé đang cử động ở bên trong, cảnh tượng kỳ dị như thế lại vô tình kích thích dục vọng dâm ngược của Lục Thanh Yến.

"A... A! Ưm... A! A! A!"

Hứa Chu khóc không thành tiếng, tử cung căng đau như sắp bị xé rách, khoang thịt non nớt ấy dường như đã hoàn toàn bị biến thành một cái bao cặc chuyên dụng hầu hạ cho dương vậy, túi thịt không ngừng mút lấy đầu khấc dương vật như đang khẩn cầu được nùng tinh lấp kín!

Đã bắt đầu đau rồi.

Hứa Chu bị địt tới nỗi trợn mắt thè lưỡi, điểm nhìn của người đẹp tan rã, cả cơ thể như sắp bị phá hỏng bởi cây gậy thịt hung bạo đáng sợ, bụng nhỏ quặn đau.

Thật khó chịu.

Hứa Chu lặng lẽ nhíu mày, lỗ thịt bên dưới siết chặt dương vật đang nhồi bên trong cơ thể theo bản năng, tiếng rên từ đôi môi đỏ thắm càng lúc càng mềm mại quyến rũ, vừa ngoan vừa dâm, hệt như một con điếm ti tiện không thể rời xa cặc đàn ông vậy!

Hơi thở của Lục Thanh Yến trở nên nặng nề, dưới sự mút chặt của lồn đĩ, anh càng thúc mạnh hơn, như muốn khắc sâu vào tận xương tủy, âm hộ hồng nhạt bị làm cho sưng đỏ ướt át, dịch nhớp chảy tràn.

"Anh ơi, chồng ơi... Thích lắm... Bắn cho bé đi..."

Giọng điệu em run rẩy, đôi mắt ướt đẫm nhìn gã đàn ông đang dùng cây chày thịt to ụ quật vào cơ thể mình một cách hung bạo, em ngây ngốc dùng tay tách mép lồn nhỏ hẹp đang bị dương vật gã đàn ông nong căn, phơi bày lỗ hoa một cách triệt để nhất.

"Bắn cho Chu Chu đi... Chu Chu muốn tinh dịch từ cặc to của anh cả, anh cả mau biến bé thành bồn chứa tinh cho anh..."

Tiếng khóc nức nở pha lẫn tiếng rên rỉ cầu xin mãnh liệt của em chính là thứ thuốc mê tình mạnh nhất trên đời, hai bên tai Lục Thanh Yến nóng ran, anh giơ tay bịt kín miệng nhỏ đang lải nhải của em, gầm lên khàn đục.

"Câm miệng, bằng không tôi sẽ bắn vỡ tử cung em ra!"

Cả người của Hứa Chui run lên, quả nhiên người đẹp không dám nói thêm gì nữa, em chỉ còn run rẩy thở dốc, đôi mắt đẫm lệ mơ hồ, dùng chiếc lưỡi mềm liếm láp lòng bàn tay anh.

Sợ hãi, run rẩy lẩy bẩy - đây rõ ràng chính là người đẹp nhỏ xinh đáng thương nhất trên đời.

Khi cuộc mây mưa sắp đến hồi kết thúc, động tác ra vào của Lục Thanh Yến càng lúc càng dữ dội và tàn bạo hơn.

Ánh mắt anh trầm xuống vì chứa đầy rẫy dục vọng. Cái lỗ thịt ướt át phải chịu sự hành hạ nãy giờ đã sưng đỏ co giật, mút chặt đến độ khiến gã đàn ông phải nhíu mày.

Lỗ sáo mấp máy, Lục Thanh Yến banh rộng chân Hứa Chu ra hơn nữa rồi dập hông đập nguyên cả con cặc vào. Từng luồng tinh nóng hổi đặc quánh bắn thẳng vào tử cung nhỏ hẹp mềm mại của người đẹp.

Hứa Chu mở to hai mắt hét lên thảm thiết, tử cung bị tinh dịch tanh hôi trút vào không ngừng co thắt run rẩy, cảm giác đau đớn ngày càng rõ rệt.

"Kẹp chặt, để chảy ra một giọt là tôi sẽ địt em thêm một lần."

Lục Thanh Yến đưa tay bóp mạnh vào núm vú Hứa Chu, người đẹp khẽ nức nở, hàng mi dài ướt đẫm nước mắt.

Bỗng, Lục Thanh Yến cảm thấy có một dòng nước nóng ấm xối xuống đầu khấc dương vật mình, vốn anh còn tưởng là nước lồn của Hứa Chu túa ra khi lên đỉnh, nhưng khi anh cúi xuống nhìn, thì đã nhìn thấy máu đang hòa lẫn với tinh dịch, chúng đang nhỏ giọt chảy xuống tí tách.

Toàn thân Lục Thanh Yến cứng đơ, cảm giác nồng cháy sau cuộc yêu trong đầu lập tức nguội lạnh!

Là máu.

Máu tuôn ra ồ ạt, nhiều đến mức đáng sợ!

Lúc này, Hứa Chu run rẩy đưa tay lên, đôi mắt ngấn lệ mờ đục, giọng điệu nghẹn ngào thê thảm: "Anh cả có còn yêu bé không..."

Người đẹp nhỏ xinh nhíu mày, khuôn mặt em tái nhợt, dường như biết mình bị làm đến chảy máu mà vẫn bình thản chấp nhận, em yếu ớt, bất lực, mang theo nỗi tuyệt vọng khiến người khác tan nát cõi lòng.

Bờ môi em run rẩy, nhỏ giọng khóc lóc: "Vì sao anh không chịu hôn Chu Chu nữa..."

*

Dưới lầu, Lê Thú đang miễn cưỡng đọc sách với vẻ mặt bực bội, còn Tống Minh Tễ thì thất thần xử lý công việc.

Cách âm của căn biệt thự này sao mà kém thế không biết?

Bé đĩ rên la muốn sập cả mái nhà.

Lê Thú nghiến răng, gã liếc nhìn qua nội dung công việc đang hiển thị trên màn hình, trong lòng thì như có ngọn lửa đang cháy bùng âm ỉ.

"Phục sát đất thật, mới sáng sớm tinh mơ mà đã địt nhau rồi. Thằng chó Lục Thanh Yến chắc chưa từng được địt lồn bao giờ nên mới đói khát phát điên như vậy!"

Tống Minh Tễ liếc nhìn gã một cái, không buồn đáp lời.

Mà vốn dĩ mấy người bọn họ cũng chẳng có gì để nói với nhau cả, chỉ vì Hứa Chu mà tụ tập lại thôi. Bình thường ở chung thì cũng tạm, nhưng trong lòng thằng nào cũng coi thường thằng kia.

Tiếng động trên lầu bỗng ngưng bặt.

Tống Minh Tễ khẽ nhíu mày, trên mặt lộ rõ vẻ sốt ruột mà chính y cũng không nhận ra - mới có một hiệp mà đã xong rồi?

Ý nghĩ vừa thoáng qua trong đầu, y đã thấy Lục Thanh Yến lao xuống, mặt mày tái nhớt vội vã bế theo một thân hình mảnh mai.

Hai người còn chưa kịp mở miệng hỏi, Lục Thanh Yến đã phớt lờ bọn họ, anh sải bước ra cửa, bế Hứa Chu lên phi thuyền.

Theo lối nhỏ nơi hai người vừa rời đi, còn có thể thấy rõ một vệt máu đỏ tươi lẫn tinh dịch trắng đục nhiễu xuống...








-

Lời thì thầm của tác giả

Là máu gì thì cả nhà yêu cũng đoán được mà đúng không, huhu xin lỗi anh cả rất nhiều, lần đầu tiên anh cả "ăn" bé cũng chảy máu, thêm lần này nữa chắc sau này ảnh bị PTSD luôn quá (*^*)

Nhưng mà em Chu của mình rốt cuộc cũng tìm được đường thoát khỏi đảo nhỏ ≧◔◡◔≦

-

Nhớ vote cho tui :>

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top