[H] 36. Hai chân bị ép mở rộng để mặc bọn đàn ông chơi đùa
Chương 36. "Nước nhiều thế này, cưng đái đấy à?" - Hai chân bị ép mở rộng để mặc bọn đàn ông chơi đùa, mép lồn của người đẹp bị chà xát đến mức đỏ ửng
-
Tối nay đến lượt Lục Thanh Yến.
Hứa Chu không thích ngủ cùng anh, bởi vì gã đàn ông ấy sẽ liên tục nhắc nhở em về việc em ngu ngốc đến mức nào, dẫn đến tình cảnh hiện tại.
Tình cảnh bị kiểm soát mọi mặt, mất đi tự do, chỉ có thể bị người ta đè xuống mà cưỡng bức hết lần này đến lần khác.
Dù rằng đã làm sai, nhưng Hứa Chu ghét nhất là người khác mắng em ngu ngốc, em ghét nhất là điều đó.
Nhưng tối nay lại khác.
Gã đàn ông trước đây thường mê mẩn cưỡng bức tử cung, bắn đầy tinh dịch nóng bỏng vào bé bướm yếu ớt non nớt của em, tối nay đột nhiên vô cùng dịu dàng.
Kể cả sức mạnh hay độ sâu khi đâm chọc, thậm chí còn cho em thời gian thở dốc khi em khóc quá dữ dội, còn hôn em nữa.
Điều này khiến Hứa Chu có chút bất ngờ, và cảm động?
Phải chăng... anh đã mềm lòng?
Đôi mắt người đẹp lóe lên tia sáng! Vậy thì giờ đây, con đường trốn thoát của em không chỉ có mỗi giáo sư nữa, có lẽ anh cũng có thể...
Quyến rũ anh, chẳng hạn như... "Nếu em được ra ngoài em sẽ kết hôn với anh", "Em sẽ mãi ở bên anh", "Em sẽ sinh con cho anh" kiểu kiểu như vậy...
Mấy lời dụ dỗ như thế, em có đầy cả một bụng.
Không trách được Hứa Chu nghĩ nhiều như vậy, bởi vì hành vi của Lục Thanh Yến quả thật rất khác thường.
Có lẽ là để trừng phạt em vì đã dan díu với nhiều người, mấy gã đàn ông làm tình đều làm rất dữ dội, cây thịt to lớn không chút nương tay đâm vào, thọc sâu khuấy động, liên tục đưa đẩy trên ranh giới khiến em hoàn toàn tan nát.
Hứa Chu là người liên giới tính, âm đạo và tử cung vốn đã nhỏ hẹp, nhưng mấy gã đàn ông này lại có kích thước kinh người, người nào cũng như con lừa ăn siêu hormone vậy, to dài đến đáng sợ.
Mặc dù những ngày qua Hứa Chu liên tục bị địt muốn rã rời, nhưng em vẫn chưa thể thích ứng hoàn toàn, phải đau một lúc mới có thể cảm nhận được sung sướng, nhưng cái lồn hạ tiện bên dưới lại như khao khát bị hành hạ, chỉ cần chạm vào dương vật đàn ông là không ngừng chảy nước...
Hứa Chu có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong cơ thể mình, em dần dần sa ngã.
Cảm xúc chống đối bị tan chảy bởi hơi ấm nóng bỏng từ lồng ngực gã đàn ông, tâm trí phản kháng bị từng cú nắc cặc giã cho tan nát.
Cứ thế này, em có thể tưởng tượng ra hình ảnh của mình sau này, chắc chắn sẽ là một con chó cái hạ tiện chỉ biết vểnh mông cầu xin tinh dịch đàn ông rót đầy cái lồn đĩ...
Lục Thanh Yến dùng đầu ngón tay ấn nhẹ, nắm lấy cằm nhỏ trắng trẻo của người đẹp, buộc em phải tỉnh táo lại, rồi đột nhiên nói một câu: "Các em rất thân thiết với nhau sao?"
Hứa Chu có chút không hiểu, chớp mắt ngơ ngác, thậm chí còn vô thức nghiêng đầu.
Nhưng em phản ứng rất nhanh, lập tức giơ cánh tay mềm mại lên, quàng lấy cổ người đàn ông, nũng nịu nghẹn ngào: "Chu Chu thân thiết với anh nhất."
Vừa nói, người đẹp ngẩng đầu lên, làm điệu bộ như muốn hôn lên môi gã đàn ông, nhưng vì không còn sức lực nên lại ngã xuống giường, phát ra một tiếng kêu thấp nghẹn ngào.
Lục Thanh Yến nhìn toàn bộ quá trình em vùng vẫy, cười khẩy: "Lời ngon tiếng ngọt."
Hứa Chu không dám cãi lại vì cảm thấy tội lỗi, nhưng bàn tay to lớn nóng bỏng của gã đàn ông đột nhiên vuốt ve eo thon và tấm lưng mảnh khảnh của em, ôm em ngồi dậy.
Dương vật nóng bỏng vẫn còn đâm sâu trong cơ thể, do tư thế đột ngột thay đổi mà lại cọ xát sâu hơn, đầu dương vật ép vào cổ tử cung sưng tấy, muốn chen vào cái ống thịt nhỏ chật hẹp êm ái đó một lần nữa cũng trở nên cực kỳ khó khăn.
Toàn thân Hứa Chu run rẩy, đôi vai gầy rung động, khóc lóc với đôi mắt đỏ hoe, từ cổ họng thoát ra vài tiếng nức nở yếu ớt: "Anh, anh ơi... đừng đột ngột, đột ngột cử động..."
Em vòng tay ôm cổ gã đàn ông, giọng nói ngọt ngào khàn đặc, nước mắt nóng hổi thấm ướt hõm cổ anh, hơi thở nồng nàn thơm ngát, hoàn toàn giống như một con yêu tinh quyến rũ.
Hứa Chu nhắm mắt khóc thút thít, khi gã đàn ông đưa hông thúc mạnh, em chỉ biết rên rỉ, đôi gò bồng đào mềm mại cũng bị đẩy đến rung động, hai người dán sát vào nhau, đầu vú sưng đỏ thỉnh thoảng còn cọ xát vào ngực Lục Thanh Yến, để lại cảm giác tê ngứa kỳ lạ.
"Cặp vú dâm đãng này sao mà không chịu yên thế nhỉ?"
Đồng tử màu xanh đen của Lục Thanh Yến tối sầm lại vài phần, anh giơ tay nắm lấy đôi vú thịt mềm mại ấy, cảm giác mềm mịn đầy trong tay, ấm áp dễ chịu, núm vú đỏ tươi sưng tấy như trái anh đào chín mọng nhô lên trong lòng bàn tay anh.
"Nhẹ, nhẹ thôi... anh ơi, chồng ơi..."
Đầu vú vốn màu hồng nhạt của Hứa Chu thời gian gần đây luôn bị đám đàn ông mút mạnh và cấu véo, khiến nó sưng đỏ dữ dội, không biết to lên bao nhiêu luôn rồi, vểnh lên trên đôi gò bồng đào trắng nõn một cách quyến rũ, dâm đãng đến tận xương tủy.
Sờ cái gì mà sờ? Sờ bụng bầu à?!
Trong thâm tâm Hứa Chu đã chửi rủa anh từ đầu đến chân một lượt, tiện thể còn chửi luôn cả cha mình, cho đến khi Lục Thanh Yến bất ngờ lên tiếng.
Anh hỏi: "Có thể mang thai không?"
Hứa Chu sững sờ, chớp mắt ngơ ngác, vẻ mặt đầy bối rối, có phần nghi ngờ không biết có phải mình đã bị đâm đến hỏng não nên nghe nhầm rồi hay không.
Lục Thanh Yến dùng một tay bóp lấy gò má trắng nõn mềm mại của người đẹp, nhìn chằm chằm vào đôi mắt ngây thơ mà quyến rũ như mắt mèo kia, khàn giọng hỏi: "Chúng ta làm tình mỗi ngày, trong bụng em liệu có thể mang thai con của anh không..."
Hứa Chu chỉ thấy bên tai ù ù không ngừng, em nhìn lại vào mắt gã đàn ông, trong khoảnh khắc đó, con ngươi u ám sâu thẳm trong đôi mắt đen kia khiến em rùng mình, cảm xúc e dè cuộn trào dữ dội.
Lục Thanh Yến hờ hững hỏi: "Hay là đứa con hoang của những thằng đàn ông khác?"
Gã đàn ông như biển sâu lúc nửa đêm, gió mưa cuồng nộ, lòng biển dậy sóng, những cảm xúc và suy nghĩ u ám ấy của anh đủ để giết chết hoàn toàn người đẹp!
Tay chân Hứa Chu lạnh toát, cơn nóng khó chịu trên cơ thể trắng ngần cũng lui đi không ít.
Lục Thanh Yến lập tức nhận ra sự thay đổi của người đẹp, cúi đầu hôn lên má em, môi cong lên thành một đường cong lạnh lùng, "Sợ gì chứ? Anh sẽ bảo vệ em cả đời, không phải sao?"
Đây là điều em đã cầu xin khi mới về nhà họ Lục.
Hứa Chu run rẩy gật đầu, mắt đỏ hoe, đồng tử đen láy lay động, như một chú mèo con sợ hãi, hoàn toàn mất đi can đảm phản kháng, ngây ngô đứng yên tại chỗ.
Sợ hãi quá rồi.
Thật là yếu đuối.
Lục Thanh Yến nhíu mày, xoa nắn bờ mông mềm mại đầy đặn của người đẹp, giọng anh đã khàn đục, âm điệu chứa đựng sự uể oải chậm rãi: "Tiếp tục làm điều em định làm lúc nãy khi nằm trên giường đi."
Lúc này Hứa Chu hoàn toàn không nhớ nổi mình định làm gì trước đó.
Đầu óc em trống rỗng, nhưng lại sợ gã đàn ông đợi không kiên nhẫn được, em lo lắng đến mức toàn thân run rẩy, hơi thở cũng nặng nề hơn.
Lục Thanh Yến đặt tay lên bờ mông trắng nõn của người đẹp xoa nắn một cái, nhíu mày nói: "Kẹp chặt thế làm gì?"
Gã đàn ông nắc hông, dương vật to lớn dài ngoằng cắm sâu vào âm đạo chật hẹp ẩm ướt của Hứa Chu, chất nhờn ngọt ngào tanh tưởi chảy ra không ngừng.
Hứa Chu bị giã lồn mạnh bạo vài cái, đầu óc càng thêm mê muội.
Em biết Lục Thanh Yến thích đôi môi của mình, say mê hôn hít, liền ngửa đầu, dứt khoát một lần, ngẩng lên ngậm lấy môi gã đàn ông, chủ động mở miệng, thè lưỡi mềm mại nhỏ nhắn ra.
Vô tình đúng ý, câu trả lời chính xác.
Vừa rồi Lục Thanh Yến ôm em lên chính là để có nụ hôn này.
Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được rồi.
Anh cúi mắt nhìn, người đẹp nhỏ bé trong lòng rên rỉ nức nở, như một chú mèo con đang làm nũng, mềm mại và ngoan ngoãn biết bao.
Bàn tay thon dài của gã đàn ông vuốt ve gáy Hứa Chu, cuối cùng dừng lại ở cần cổ mảnh khảnh, chậm rãi xoa nắn.
Thật ngoan.
...
Hứa Chu chợt nhận ra một điều.
Nếu em có thai, có lẽ em sẽ có thể thoát khỏi nơi này, và còn tránh được việc bị cưỡng hiếp nữa.
Tất nhiên, đây là kế sách tồi tệ nhất.
Chưa nói đến việc sự hy sinh của em quá lớn, người liên giới tính vốn đã khó mang thai rồi.
Em muốn trốn khỏi nơi này.
Ngay từ khoảnh khắc rơi vào bẫy, em đã bắt đầu mong mỏi được trốn thoát.
Mặc dù mấy gã đàn ông đối xử với em không tệ như em tưởng tượng, ít nhất họ không trói em liên tục trên giường, bắt em chỉ biết chổng mông chịu đựng, hay coi em như một món đồ chơi tình dục rẻ tiền, một miếng giẻ lau, mặc sức chơi đùa mà không quan tâm đến tính mạng của em...
Nhưng Hứa Chu ghét cảm giác bị ràng buộc.
Chỉ được tự do đi lại trong biệt thự vẫn chưa đủ, em muốn ra ngoài, rời khỏi nơi này, rời khỏi hòn đảo, và cuối cùng là rời khỏi Tinh Cầu I.
Em ngồi trên sofa, ôm gối thẫn thờ, mái tóc đen bị gió thổi tung bay nhẹ.
Đôi môi của bé điếm nhỏ sưng mọng đỏ hồng, làn da trắng như tuyết, đôi mắt mệt mỏi nhưng vẫn quyến rũ, trông vừa gợi tình vừa kiều diễm.
Trên làn da trắng ngần lộ ra đầy dấu hôn, trông cực kỳ dữ dội.
Kẻ quyến rũ chính là em.
Kẻ đùa giỡn với tình cảm cũng là em.
Kẻ đáng thương nhất cũng lại là em.
...
Mọi thứ tốt đều bị bé đĩ trắc nết này chiếm hết rồi!
Giang Hạc Giác vẫn không thể chấp nhận được rằng mối tình đầu của hắn, đóa hoa trắng tinh khôi mà hắn từng nâng niu trong lòng, lại hóa ra là một con điếm phóng đãng vô tình!
Em ấy còn nói muốn kết hôn với hắn mà...
Mặt mày Giang Hạc Giác không có biểu cảm gì, nhưng trong đôi mắt trong veo của hắn, những cảm xúc phức tạp đang cuộn trào dữ dội, mãnh liệt đến nỗi kinh hoàng.
Hứa Chu hoàn toàn không hay biết về ánh mắt nóng bỏng này, tâm trí em đã bay ra ngoài kia từ lâu.
Những năm qua em cũng đã âm thầm tích góp được không ít tiền, cho dù rời khỏi Tinh Cầu I cũng đủ để em sống an nhàn cả đời.
Đối với em, bốn người đàn ông này chẳng còn gì đáng để luyến tiếc nữa cả, cảm giác thỏa mãn tâm lý mà họ mang lại trước đây đã hoàn toàn biến mất, trong lòng Hứa Chu chỉ còn lại sự sợ hãi.
Tiếp tục dây dưa với những người này e là chỉ càng thêm rắc rối, với địa vị và xuất thân của họ, không chừng còn gây ra họa sát thân!
Hứa Chu nhìn ra biển xanh thăm thẳm ngoài cửa sổ, không kìm được rùng mình.
"Em lạnh à?"
Giang Hạc Giác cười lạnh, kéo người đẹp vào lòng, tay hắn đã luồn vào vạt áo, nắn bóp bầu ngực mềm mại trắng nõn của em.
"Lạnh mà chỉ mặc có thế này, định quyến rũ ai đây?"
Hứa Chu vô cớ bị gán cho một cái mũ to tướng như vậy, đầu vú vốn đã đỏ ửng sưng tấy giờ bị bàn tay thô ráp nóng bỏng của gã đàn ông nắn bóp xoa nặn, cảm giác kích thích lan tỏa từ ngực đi khắp mọi nơi trên cơ thể, vừa đau vừa sướng.
Người đẹp rên rỉ, vô thức ưỡn lưng, nhưng vì tư thế này mà đôi gò bồng đào lại càng đưa sâu vào lòng bàn tay gã đàn ông, như thể đang chủ động dâng hiến.
Lồng ngực Giang Hạc Giác ấm áp, thân nhiệt của hắn cao hơn Hứa Chu nhiều.
Thêm vào đó, tay gã đàn ông chẳng hề an phận, sờ soạng khắp người em.
Hứa Chu cảm thấy bên dưới đùi, cái lồn nhỏ non mềm lại bắt đầu ướt át...
Em bị gã đàn ông ôm chặt một lúc đã nóng đến không chịu nổi, nhất là khi ngón tay Giang Hạc Giác đã cào nhẹ bên ngoài cái lỗ thịt ướt đẫm của em, những ngón tay thon dài đã dính đầy chất nhờn tanh ngọt.
Hứa Chu không nhịn được, mím môi nhỏ giọng nhắc nhở: "Em... hôm nay đến lượt em với giáo sư..."
Nghe vậy, Giang Hạc Giác khựng lại, lạnh lùng hỏi ngược: "Thế thì sao?"
Thấy hắn dừng lại, Hứa Chu thở phào nhẹ nhõm, "Có thể không làm được không... Aaa---!!!"
Em chưa kịp nói hết câu, hột le đã bị gã đàn ông véo mạnh!
Người đẹp bé nhỏ rùng mình, thét lên khóc lóc, như con cá trắng bị điện giật, giãy giụa dữ dội trong vòng tay gã đàn ông!
"Đừng! Đừng mà... Anh ơi đừng véo le nhỏ của em, đừng mà... Aaaaaaaaaaaaaa!"
Hứa Chu khóc thành tiếng, tận xương cụt cũng bắt đầu tê dại ngứa ngáy, cái lồn nhỏ nhạy cảm bị kích thích, run rẩy không ngừng rỉ nước, âm vật đĩ đượi quả thật nhạy cảm, bé sò co thắt, nước lồn tuôn trào hỗn loạn.
Giang Hạc Giác banh chân em ra, đôi mắt trong veo như hổ phách nhìn chằm chằm vào cái bướm thịt dâm đãng tột độ.
Dung mạo của Giang Hạc Giác thuộc loại cực kỳ thanh tao thoát tục, hoàn hảo như tượng thần Hy Lạp điêu khắc, từ màu tóc đến màu mắt đều nhạt đến độ gần như thánh khiết.
Bị một đôi mắt như vậy nhìn chăm chú vào hạ thể, hơn nữa còn là hạ thể đã bị giã cho sưng tấy mọng nước vì bị hãm hiếp nhiều lần, trong lòng Hứa Chu không hiểu vì sao lại nảy sinh cảm giác vô cùng xấu hổ.
"Che cái gì?" Giang Hạc Giác cười khẽ, nắm lấy bàn tay run rẩy đang che đậy hoa huyệt kia, ấn xuống.
Lòng bàn tay Hứa Chu lập tức chạm phải bé bướm ướt át của chính mình, hơi thở em nghẹn lại, lông mi run rẩy.
Giang Hạc Giác châm chọc: "Ướt thế này, cưng đái đấy à?"
-
Nhớ vote cho tui :>
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top