[H] 28. Giã nát tử cung người đẹp, anh cả thật là bệnh hoạn

Chương 28. Giã nát tử cung người đẹp, anh cả thật là bệnh hoạn

-

Ánh đèn phòng tắm ấm áp, sáng choang đến nỗi chói mắt.

Hứa Chu nhìn lên trần nhà, mắt em cay xè vì ánh sáng, đôi con ngươi đỏ hoe, nhòe nhoẹt nước mắt.

Đôi môi đỏ mọng hé mở rên rỉ những âm thanh khàn đặc, hơi thở gấp gáp bị đứt quãng bởi từng cú dập hông vô cùng dữ dội...

"A! A! Không... chồng ơi... đau quá, sâu quá... hu hu hu a a! Sắp... sắp hỏng mất..."

Đầu khấc dương vật to lớn hoàn toàn chen vào bên trong cơ thể non nớt chật hẹp của em, khiến âm đạo biến dạng theo hình dáng của gã đàn ông, run rẩy bao bọc lấy con cặc nóng bỏng kia.

Hứa Chu bị địt tợn đến mức hoa mắt, tưởng chừng như sắp ngất đi luôn rồi, thế nhưng bàn tay chai sần của gã đàn ông vẫn không ngừng vuốt ve, kích thích âm vật của em.

"Cái miệng nhỏ của em thật biết hưởng thụ."

Lỗ hoa bé nhỏ của người đẹp trông có vẻ non nớt, ban đầu chỉ mới xâm nhập bằng một ngón tay thôi mà em đã khóc lóc ầm ĩ, vậy mà giờ đây khi bị dương vật khổng lồ chen vào mạnh bạo, lại run rẩy ngoan ngoãn đón nhận, khó khăn nuốt lấy cây gậy thịt nóng bỏng, nước lồn ướt nhẹp trên thân cặc.

Ngoan đến không thể ngoan hơn.

Lục Thanh Yến cúi xuống nhìn gương mặt ửng hồng của người đẹp, hơi thở em dồn dập, ngọt ngào nóng hôi hổi, cả người run rẩy không ngừng, như đã bị dồn đến cực hạn, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng, nức nở thành những tiếng rên rỉ yếu ớt...

Đây là em trai ruột của anh, hai người có quan hệ huyết thống.

Dương vật của anh cắm sâu vào cơ thể mềm mại, chặt chẽ của người đẹp. Những thớ thịt ướt át quấn chặt lấy, mút mát ve vuốt, như có hàng ngàn chiếc miệng nhỏ đang ngoan ngoãn phục vụ lấy cặc anh.

Đây là loạn luân.

Khóe môi của gã đàn ông từ từ nhếch lên thành một đường cong, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng méo mó bệnh hoạn.

Cảm giác này, quá tuyệt vời.

- Em ấy là do tôi nhặt về, do tôi nuôi dưỡng, đương nhiên phải là của tôi.

Anh không hề cảm thấy áy náy, ngược lại còn được cơ thể ướt át, co bóp liên hồi phục vụ đến thoải mái, hơi thở dần trở nên nặng nề, đôi mắt đen càng thêm sâu thẳm, u ám.

Ngoan ngoãn thế này, tất cả đều là giả vờ mà thôi, trước mặt anh thì ngoan hiền nghe lời, nhưng sau lưng anh lại cùng lúc chơi đùa với mấy thằng đàn ông, lấy đó làm vui thú.

Không biết xấu hổ...

Hạ tiện!

Nghĩ đến đây, gương mặt gã đàn ông trở nên u ám, yết hầu lăn lăn, đột nhiên tăng cường độ thúc cặc! Sắc mặt người đẹp thoáng chốc trắng bệch, từ cổ họng khàn đặc thoát ra một tiếng rên rỉ đầy dục vọng.

"A... ha a..."

Phần lưng người đẹp tựa vào bức tường lạnh lẽo của phòng tắm, xương bả vai liên tục va đập vào tường do những cú húc mạnh mẽ từ phía dưới, phát ra những tiếng động âm ỉ, yếu ớt.

Âm thanh giòn tan của da thịt va chạm, tiếng nước nhớp nháp khi ra vào, hòa cùng với hơi thở gấp gáp và tiếng rên rỉ.

"A! A! A! Không... đừng! Sâu quá! Quá sâu rồi! A a aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa-!"

Đối mặt với những cú giã lồn đột ngột gia tăng, người đẹp hoảng sợ mở to mắt, đôi mắt đen ướt át hơi mất tiêu cự, nhìn gã đàn ông một cách bất lực và ngây thơ, đôi lông mày thanh tú của em hơi nhíu lại, như thể đã chịu đựng mọi oan ức trên đời.

"Anh ơi, anh ơi... căng quá rồi..."

Em nhìn chằm chằm vào mắt gã đàn ông, em không hiểu được những cảm xúc phức tạp trong đôi mắt đen kia, chỉ vô thức cất lên tiếng cầu cứu như đang tìm một đường sống cuối cùng, giọng nói em khàn đặc, chứa đựng sự ngọt ngào mà bản thân em cũng không nhận ra.

"Hu hu... tử cung của em... sắp, sắp bị anh giã hỏng mất rồi... A!"

Lục Thanh Yến nắc mạnh, bàn tay vẫn luôn đỡ sau gáy người đẹp bỗng dùng sức, anh nắm lấy mái tóc mềm mại, hỏi với ý nghĩa khó hiểu: "Thật sao?"

Gã đàn ông hỏi ngược lại, dương vật to dài vẫn không ngừng đâm mạnh vào cơ thể non nớt, thịt lồn đỏ hồng bị đẩy vào rồi lại lộn ra, lấp lánh ánh nước một cách dâm mỹ.

Nơi kết hợp vừa mới được rửa sạch giờ lại trở nên ướt át bẩn thỉu, xung quanh miệng lồn toàn là bọt trắng do ma sát tốc độ cao tạo ra, dính bết lấy con sò, cả bên trong đùi non, dâm loạn như một con đĩ đã bị khách làng chơi làm cho tơi bời từ lâu.

Hột le to béo sưng phồng nhô lên, bị ngón tay gã đàn ông chà xát nhanh chóng vài lần, người đẹp run rẩy hét lên, bụng dưới trắng nõn co thắt, cơ thể non nớt lại tuôn ra thứ nước nhầy tanh ngọt...

Một lần chơi bốn thằng, còn chẳng phải là đĩ hay sao?

"Đĩ nhỏ!" Lục Thanh Yến khẽ mắng, nâng một chân trắng nõn đang vô lực của người đẹp quấn quanh eo anh lên vai.

Tư thế này khiến cho chân của Hứa Chu càng mở rộng hơn, lộ rõ bướm non đỏ au đang nhiễu nhại nước lồn, thịt bướm bị căng ra đến tột cùng.

Mất đi sự cản trở của phần đùi, càng tiện cho gã đàn ông thúc cặc sâu hơn nữa.

"AAAAA! A! Đừng! Đừng mà!AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!"

Người đẹp kêu khóc the thé, môi em hé mở to, cần cổ thon căng ra ngửa về phía sau, như một con mồi hoàn toàn phơi bày điểm yếu.

Như cừu đang chờ bị làm thịt, thiên nga đang bị săn đuổi.

Con mồi xinh đẹp sẽ trở thành món ăn tuyệt vời nhất.

Tử cung nhạy cảm không chịu nổi sự va chạm mạnh mẽ với tần suất cao như vậy, co giật rối loạn, liên tục phọt nước, bụng dưới của người đẹp phồng lên, nhấp nhô dữ dội do hơi thở gấp gáp, càng làm nổi bật hơn cái thứ đáng sợ bên trong bụng.

Dâm loạn mà quyến rũ.

"Sâu quá... Nhanh quá... A a, hu hu, đừng mà... Anh ơi, anh tha cho em đi... Em sắp, sắp chết mất... AAAAAAAAAAAAAAAAaaaa đừng..."

Em thực sự sắp bị giã cho chết mất.

Mới vừa bị Giang Hạc Giác cưỡng bức dã man, giờ lại bị Lục Thanh Yến đè trong phòng tắm mà đụ địt điên cuồng, thân hình mảnh mai của em nào có thể chịu đựng nổi.

Mép bướm non nớt đau rát, cổ tử cung sưng đỏ miễn cưỡng dung nạp đầu cặc to lớn nóng bỏng của gã đàn ông. Người đẹp run rẩy không ngừng vì bị những đường gân nổi trên thân dương vật hành hạ, mê man thè lưỡi thở dốc.

Em khóc bằng giọng khàn đặc, "Khó chịu quá... anh ơi, anh ơi... em sắp chết mất... hu hu hu..."

Giống, giống như không đủ oxy nữa rồi.

Não bộ không thể suy nghĩ bất cứ điều gì, cảm giác đau đớn và khoái cảm kinh hoàng đã hoàn toàn chi phối em, biến em thành một cái bồn thịt thấp hèn, mặc người đùa bỡn tùy thích...

Hãy để em ngất đi đi.

Hoặc cứ làm cho em chết luôn đi cũng được.

Người đẹp uất nghẹn đến cực điểm, bất giác bắt đầu thút thít, em bị làm cho khóc không ngừng, đôi mắt đỏ hoe, lông mi ướt đẫm dính lại thành từng chùm vô cùng đáng thương.

Bộ dạng dâm đãng này, càng khiến người ta muốn địt em tới bến!

"Đã không chịu nổi rồi sao?"

Lục Thanh Yến cười khẩy, nâng cằm em lên, nhìn thẳng vào đôi mắt mờ đục mất tiêu cự kia, giọng điệu u ám, "Còn hai tháng nữa đấy, cái lồn hèn hạ này của em sớm muộn gì cũng bị làm cho không thể khép lại được!"

Người đẹp ngẩn người một lúc lâu, cổ họng nghẹn đau.

Một lát sau, em mới chậm rãi nhận ra điều gì đó.

Lệ nóng trào ra khỏi hốc mắt, em khẽ nói những lời như "Em xin lỗi, em biết lỗi rồi", nhưng em biết, những gã đàn ông này sẽ không dễ dàng tha thứ cho em đâu.

Nghe vậy, Lục Thanh Yến đưa bàn tay to lớn vuốt ve từ bụng dưới đang phồng lên vì bị nhồi cặc của em, dần dần lên trên, một tay nâng gương mặt xinh đẹp đẫm lệ kia lên.

Anh hỏi: "Vậy thì tại sao em lại hèn hạ như vậy, muốn quyến rũ nhiều thằng đàn ông thế hả?"

Giọng anh lạnh lẽo, sức mạnh không kiểm soát được tăng lên, đầu cặc lại hung bạo thúc vào cổ tử cung sưng đỏ, lực dập cực kỳ mạnh mẽ...

"Đừng, a a a - đau quá! Anh ơi! Đau quá!! Sắp hỏng mất, bụng em sắp nát rồi..."

Người đẹp thét lên thất thanh, đôi tay trắng nõn mảnh khảnh ôm chặt cổ gã đàn ông, như muốn bám vào thân thể anh để thoát khỏi sự xâm nhập của cái thứ đáng sợ kia.

Nước lồn tuôn ra từ miệng bướm thịt, lỗ nhỏ hèn hạ vô thức thắt chặt, thịt non quấn quýt, chiều chuộng, thấp hèn cầu xin sự dịu dàng từ gã đàn ông.

"Anh ơi, anh thương em đi... Bụng em căng quá... hu hu hu hu... Em đã bị, bị anh làm cho có thai luôn rồi..." Người đẹp mê man nói năng lộn xộn, nhưng hơi thở yếu ớt mềm mại phả vào vành tai gã đàn ông cứ hệt như lông vũ đang khẽ cọ.

Cảm giác ngứa ngáy nhẹ nhàng tựa gợn sóng trên mặt hồ tâm hồn.

Lục Thanh Yến nhíu mày, nhìn hàng mi rũ xuống của Hứa Chu, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng bệnh hoạn, cùng với vẻ yếu ớt như sắp bị chơi hỏng...

Ánh mắt người đàn ông lạnh lẽo, khẽ cười nhạt, "Yếu đuối."

Bị nuông chiều tới mức hư hỏng, nên mới dám làm những chuyện đó sau lưng anh.

Một con điếm hèn hạ không nghe lời thì có quyền gì được thương xót và yêu chiều nữa?

Đây là sự trừng phạt xứng đáng.

Người đẹp tưởng rằng những lời khóc lóc cầu xin này có thể được gã đàn ông thương xót, dù sao Lục Thanh Yến cũng thích nhất kiểu này, nhưng... cái thứ to lớn đáng sợ kia lại bắt đầu hung bạo xâm nhập không chút thương tiếc!

"Hu hu hu... anh ơi, anh tha cho em đi... tha cho em, nhanh quá... sắp, sắp nát mất rồi... A! A a a a a a a AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!"

Bụng dưới của người đẹp bị làm cho phồng lên từng đợt, tiếng nước dính nhớp và tiếng va chạm của da thịt "bốp bốp" vang vọng khắp phòng tắm không ngừng nghỉ, thúc đẩy thân thể mềm mại chín mọng sa ngã trong dục vọng.

Cơ thể mảnh mai của thiếu niên bị ép giữa lồng ngực nóng bỏng của gã đàn ông và bức tường lạnh lẽo, em nhíu mày rên rỉ, mái tóc đen ướt rối bời dính vào gò má trắng nõn, nước, mồ hôi hòa quyện vào nhau, lại bị va chạm mạnh mẽ của gã đàn ông làm cho rơi xuống từng giọt.

Thật đáng thương vô cùng.

"Tử cung em sắp vỡ mất rồi... Anh ơi, ôm em đi, ôm em... Nhẹ thôi, nhẹ hơn một chút được không... Hu hu hu..."

Người đẹp nghẹn ngào đau đớn, ngửa cổ muốn hôn lên môi gã đàn ông, như thể cầu xin sự dịu dàng, nhưng em không với tới được. Em bối rối, nước mắt rơi lã chã, cơ thể đã mềm nhũn mất rồi.

Người đẹp hoàn toàn bị khống chế bởi cơ thể cường tráng nóng bỏng của gã đàn ông, em mất hết khả năng chống cự. Chỉ cần cựa quậy một chút, cơn nhói từ sâu bên trong lại dội lên cực kỳ khủng khiếp.

Tiếng rên rỉ đứt quãng, khàn đặc và tuyệt vọng của em dễ dàng khơi gợi ham muốn nguyên thủy và tàn bạo nhất trong người gã đàn ông, muốn hành hạ em, muốn làm em khóc, muốn làm em sụp đổ...

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của người đẹp, cho dù bản năng đã thức tỉnh nhưng thân thể vẫn còn non nớt mỏng manh lắm.

Mới ngày đầu đã bị khai phá tới cùng cực thế này, em sụp đổ khóc gào không dứt, chất nhầy tuôn ra ướt đẫm chỗ giao hợp.

Lục Thanh Yến bị tiếng khóc của em làm cho bồn chồn khó chịu, ngón tay anh vuốt ve nhẹ nhàng lên le béo. Cảm giác tê dại tiếp tục như điện giật lan tỏa khắp cơ thể Hứa Chu!

Toàn thân người đẹp mềm nhũn, nhưng thịt lồn bên trong lại vô thức siết chặt, càng ôm chặt lấy cặc gã đàn ông hơn, như muốn giữ anh ở lại mãi mãi...

Lục Thanh Yến cau mày, mồ hôi lấm tấm trên trán, tay anh bấu chặt vào eo người đẹp, tốc độ ngày càng nhanh, mỗi cú nắc đều sâu đến đáng sợ, như thể muốn đảo lộn toàn bộ nội tạng của Hứa Chu vậy!

Người đẹp thét lên đau đớn, em vô thức lắc đầu rên rỉ, tóc em rối bời, môi đỏ mọng. Em van xin gã đàn ông dừng lại, nhưng chỉ nhận được những cú nhấp hông ngày càng mãnh liệt hơn.

"Hu hu hu... Em, em không muốn nữa, anh ơi, anh tha lỗi cho em... Tha lỗi cho em đi aaaaa!! Đừng mà! Em, em..."

Em muốn cầu xin tha thứ, muốn nũng nịu như trước đây để được anh thương yêu, nhưng vừa mở miệng em đã không thể nói nên lời, chỉ có thể thè lưỡi hồng mềm ra, kêu lên những tiếng ú ớ vô nghĩa.

Bên trong lồn em co thắt dữ dội, cuối cùng, từ miệng người đẹp bật ra một tiếng rên dài như tiếng khóc, toàn thân Hứa Chu run rẩy khi lên đỉnh một lần nữa.

Nước lồn tuôn ra như vỡ đê, nơi hai người giao hòa trở nên ướt át dính nhớp. Lục Thanh Yến đẩy mạnh vào sâu nhất lần cuối, như muốn đưa cả phần dưới vào trong, làm biến dạng cả tử cung của em.

Anh dừng lại hồi lâu rồi mới phóng thích.

Người đẹp bị kích thích đến mức chỉ còn biết kêu lên những tiếng ú ớ, như thể bị rút hết xương cốt, mềm nhũn gục xuống gã đàn ông.

Mí mắt nặng trĩu sụp xuống, lông mi Hứa Chu ướt đẫm - cuối cùng, cũng kết thúc rồi.

Lục Thanh Yến rút ra, nhìn chằm chằm vào nơi sưng đỏ của người đẹp. Lỗ nhỏ màu đỏ tươi co giật, chất lỏng đục ngầu lẫn với máu chảy ra, dính bết vào mặt trong đùi.

"Ah..."

Lục Thanh Yến cụp mắt xuống, ánh mắt u ám, khóe môi anh từ từ nở một nụ cười nhạt, đầy vẻ bệnh hoạn.

"Chảy máu rồi."

Cánh tay rắn chắc của gã đàn ông ôm lấy người đẹp đang mơ màng buồn ngủ. Anh nghiêng đầu hôn nhẹ lên mái tóc đen nhánh đang gục trên vai mình.

Anh nói: "Bé con à, tôi không cố ý đâu."

Hứa Chu khẽ động đậy ngón tay, máy móc nhìn về phía cửa phòng tắm đang mở, khàn giọng đáp: "Không, không sao đâu..."

Cổ họng em khô rát đau đớn, nói chuyện cũng khó khăn. Trước khi ngất đi, Hứa Chu thì thầm: "Anh ơi, em yêu anh mà..."

Lục Thanh Yến khựng lại, bàn tay to tiếp tục vuốt ve gáy người đẹp mà không nói gì.

Ánh mắt thèm thuồng của Lê Thú dừng lại trên thân thể trắng ngần đầy dấu đỏ của Hứa Chu, gã cười khẩy: "Bé đĩ lẳng lơ lại ngất rồi à? Thật vô dụng."

Nói rồi, gã giơ tay định đón lấy Hứa Chu, nhưng bị Lục Thanh Yến tránh đi.

Sắc mặt Lê Thú trầm xuống, lạnh lùng hỏi: "Anh làm gì vậy?"

Lục Thanh Yến lạnh nhạt cúi mắt, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trắng mịn của người đẹp trong lòng, thản nhiên nói: "Em ấy bị thương rồi, cần nghỉ ngơi."





-

Lời thì thầm của tác giả

Lê Thú: ... Aiz chếc tiệt cái thằng tiện nhân này!!! *gào thét*

Một tiếng "yêu anh", lại khiến anh cả mềm lòng rồi.

Ở trên giường Chu Chu chịu thua, nhưng dưới giường ra sao thì mọi người cũng hiểu đó, em bé tuyệt đối ở kèo trên.

Phía sau còn chưa có mần ăn gì nhỉ, vẫn đang suy xét có nên cho cục cưng mang thai không.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top