Chương 7: Trong lớp học bị ngón tay đâm đến phun nước

Edit: Surprise
Beta: Surprise

Khi trời tờ mờ sáng, Hạ Xuyên buộc tỉnh giấc do những cơn khó chịu trong người. Trên chiếc giường bé xíu kia chen chúc tận 3 người, anh cũng chưa kịp trả lời tại sao, chỉ xoay người lại.

Thì cái lỗ phía sau kia, truyền đến cảm giác đang tương liên với một thứ khác khiến cho Hạ Xuyên đờ người ra, tinh thần vốn mệt mỏi giờ đây thanh tỉnh tức thì.

Nói đúng hơn, cây gậy nửa cứng nửa mềm của Tô Minh vẫn còn cắm trong động thịt của anh.

Động tĩnh vừa rồi cũng quấy rầy đến Giang Tuyết Hàng, hắn mơ màng tiến đến ôm Hạ Xuyên vào lòng, tính hôn lên má anh một cái: "Chào."

Ngay lúc bờ môi ẩm lạnh kia sắp sửa chạm vào da, thì Giang Tuyết Hàng bị đẩy ra, sức lớn đến mức khiến ót của hắn đập mạnh vào vách, kèm tiếng 'cộp' vang dội cả phòng.

"Làm sao thế?" Tô Minh cất tiếng hỏi, giọng điệu lười nhác.

Hạ Xuyên cắn răng nhẫn nhịn cảm giác căng trướng ở lỗ đít, cực lực đè nén tâm tình, khàn giọng đáp: "Rút ra."

Dù người phía sau không phát ra tiếng gì nhưng anh vẫn có thể cảm nhận rõ từng hơi thở nóng bỏng đang phà vào lưng mình.

Ước chừng mấy chục giây, dưới sự xúc tác tự nhiên vào sáng sớm, cây gậy thịt nằm trong động thịt múp míp nhanh chóng bành trướng đến trạng thái thô cứng nhất.

"Mẹ kiếp, mau rút ra cho tôi!" Cho dù la lối tới cỡ nào, một phần cũng vì mệt mỏi mà giọng nói của Hạ Xuyên mất đi sự uy hiếp vốn có.

"Giọng ồm ồm rồi này, còn không phải vì cậu la hét cả đêm sao." Tô Minh cười khẽ, chẳng màng đến lời uy hiếp của anh, thậm chí còn bắt đầu đâm rút với biên độ nhỏ, lỗ cúc bị ma sát phát ra âm thanh ướt át.

Giang Tuyết Hàng ngồi dậy, đeo lên cặp kính không gọng, ánh mắt sắc lạnh sau tròng kính nhìn lướt qua nơi hai người đang gắn chặt: "Nên để cậu ấy nghỉ ngơi rồi."

"Cũng đúng." Tô Minh lộ ra tia tiếc hận, gậy thịt kia ở trong lỗ đít cọ sát một lát rồi mới lưu luyến đi ra.

Khi côn thịt chỉ vừa rời khỏi hậu huyệt, Hạ Xuyên lập tức quay người, cưỡi trên người Tô Minh, dùng hết sức lực bình sinh bóp lấy cổ hắn, gân xanh trên mu bàn tay cũng nổi lên: "Thằng khốn!"

Đối với cơ quan mỏng manh như cổ, cộng thêm sức bóp của một người đàn ông trưởng thành, tất nhiên Tô Minh không thể chịu đựng nổi, không lâu sau hắn đã cảm thấy hít thở không thông.

Một bên Tô Minh bẻ ngón tay của anh, bên khác dò tìm điện thoại dưới gối, mở khóa điện thoại đưa cho Hạ Xuyên xem.

Đó là một tấm ảnh chụp rõ nét, một người đàn ông có dáng người cường tráng đang trần trụi cưỡi trên hai người khác, khác với lỗ lồn và lỗ đít được cả hai chia nhau hưởng thụ, cây gậy phía trước của Hạ Xuyên bị gian dâm đến dơ nhớp, trên đỉnh chóp cũng còn ứ đọng tinh dịch đục ngầu.

Chàng trai kia rõ ràng đã đắm chìm cuộc tình mãnh liệt, khuôn mắt ửng đỏ kèm đôi mắt ướt át với giọt lệ chưa rơi, đôi môi đỏ thẫm hé mở, như đang dùng âm giọng nam tính thổ lộ điều thầm kín thông qua tiếng rên trầm thấp.

Cậu chàng ở trung tâm tấm hình rõ ràng là Hạ Xuyên.

Khoảnh khắc ánh mắt đảo qua màn hình, Hạ Xuyên cảm thấy máu nóng toàn thân đều dồn lên não, hàng loạt cảm xúc như kinh ngạc, tức giận, tủi nhục, xấu hổ trong nháy mắt bộc phát ra, hệt như bị một vật nặng đập mạnh vào ót, choáng váng cả đầu. Trong lúc bàng hoàng cùng ngờ nghệch, đôi tay đang siết chặt quanh cổ bất giác nới lỏng.

Tô Minh ho vài cái, bấc đắc dĩ xoa xoa nơi bị bóp lấy: "Vẫn ngồi trên người tôi làm gì? Lẽ nào, cậu muốn chơi thử tư thế 'thú nhún?" Nửa câu sau hắn còn cố tình hạ thấp tông giọng, nghe tục tĩu ứ chịu được.

"Nếu cậu không muốn bức ảnh trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, thì phải thuận theo điều kiện của chúng tôi."

"Trong trường hợp cậu không chịu hẹn hò với tôi, vậy thì cậu phải chấp nhận cả bọn tôi."

"Hẹn hò, cùng, tụi tôi."

Tô Minh ngồi dậy, thốt ra những lời mang tính uy hiếp. Hắn đưa tay phải đang cầm điện thoại lau mồ hồi trên trán Hạ Xuyên, lại bị anh nhân cơ hội ấy hất văng chiếc Sony Xperia đi.

Chiếc điện thoại văng qua thành của chiếc giường đơn rồi rơi thẳng xuống sàn từ độ cao, phát ra âm thanh nặng nề khi tiếp đất.

Giang Tuyết nâng gọng kính trên sống mũi: "Tối qua đã sao lưu bức đó rồi chứ."

"Tất nhiên." Tô Minh vẫn treo nụ cười thảnh thơi kia như cũ.

Nhìn mặt mày trầm mặc tái xanh của Hạ Xuyên, Giang Tuyết Hàng hôn nhẹ lên môi anh, giọng điệu mềm mỏng như thở dài: "Hạ Tiểu Xuyên, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, bọn tôi sẽ đối đãi dịu dàng với em." Dứt lời, hắn nâng cằm người nọ, với đầu lưỡi vào khuôn miệng.

"Ưm!" Không thân mật được bao lâu, răng nanh của đối phương không kiêng nể gì cắn vào đầu lưỡi khiến Giang Tuyết Hàng chật vật lùi về, song vẻ mặt vẫn ung dung không đổi.

Tương lai còn dài.

Sẽ có một ngày nào đó Hạ Xuyên nguyện ý tiếp nhận nụ hôn của hắn.

Anh hung hăng chà xát nơi vừa bị Giang Tuyết Hàng hôn vào, cảm xúc tồn đọng rốt cuộc cũng bộc phát ra, hệt như dã thú bị chọc giận đến điên, hàm răng nghiến chặt, đôi tay vung lên không rõ mục tiêu đấm về hai tên đối diện.

Nếu solo với một trong hai người bọn hắn, thì Hạ Xuyên đều ngang sức ngang trình, nói cách nếu cả hai hội đồng anh, tất nhiên kẻ thua trận không ai khác ngoài Hạ Xuyên.

Hơn nữa, sức lực của Hạ Xuyên đã bị bào mòn từ trận 'yêu thương' đêm qua, toàn thân bây giờ vẫn còn bủn rủn, hai phần lỗ phía dưới đã bị dập tới sưng ửng lên, ngay cả lật người cũng cảm thấy khó chịu không thôi.

Rất nhanh, anh đã nằm trên giường thở hổn hển, thân thể bị chèn ép không thể động đậy.

Hơi thở nóng rực của Tô Minh phả vào lỗ tai mẫn cảm của Hạ Xuyên, lưu lại cảm giác nổi da gà.

"Yên phận một chút cho tôi."

Từ ngày hôm đó, hầu như mỗi ngày trong ký túc xá đều phát sinh ẩu đả.

Nhưng gọi là uýnh lộn thì cũng chả phải, bởi vì các cuộc phát sinh đều do Hạ Xuyên đơn phương kiếm chuyện, Giang Tuyết Hàng và Tô Minh căn bản không đụng đến anh, mà nhẫn nại tránh những đòn đánh cùng cước chân, rồi đợi chờ đến khi anh mất sức mới hợp tác áp chế, mặc cho Hạ Xuyên cực lực giãy giụa.

Giang Tuyết Hàng cực kỳ thích ôm ấp sờ soạng anh, song về Tô Minh thì hắn có phần tàn nhẫn và thô bạo hơn, thường Tô Minh không để tâm mấy đến sự phản kháng Hạ Xuyên, tự nhiên mà cởi chiếc quần để kiểm tra tình hình hồi phục bên dưới. Có lần hắn phát hiện lỗ bướm còn sưng đỏ, đã vậy còn không khách khí thổi vào: "Còn phải chờ đến bao lâu mới cắm được?"

Hiển nhiên là không lâu sau đáy quần của Hạ Xuyên đã ướt đẫm dâm dịch, rồi còn phải nhận lấy sự chế nhạo từ Tô Minh.

Vãi? Anh còn chưa khinh hắn đâu nhé? Cười chê người ta sao không nhìn đến con cặc đang cương cứng của mình đi?

Con 'quái vật gớm ghéc' kia thò ra, trông chả khác gì một con chó đực đang hứng tình cả.

Trong lòng Hạ Xuyên ngàn lần xin lỗi với loài chó vì lỡ so sánh thằng khốn khiếp này như nó.

Hai tên kia như cố tình sắp xếp sự tình để làm sao để có thể chạm mặt anh một cách tự nhiên nhất, ngay cả những môn ngày thường anh hay cúp tiết cũng bị bọn hắn sử dụng chiêu nào đó khiến anh phải có mặt đầy đủ trong các buổi.

Ngồi ở vị trị u tối gần *các bậc cầu thang lên xuống trong hội trường, Hạ Xuyên giấu điện thoại vào trong sách rồi ngồi chơi.

(*) Như này.

Cái trò 'Bạn gái cũ, bạn gái mới và tôi' khi còn chưa chơi hết ED đã bị anh gỡ cài đặt, bây giờ anh không còn muốn nhìn thấy cảnh tưởng nào làm anh liên tưởng tới Tu La Tràng nữa.

Mà tựa game mới, 'Những bé mèo diệu kỳ nhà tôi' đích xác những gì anh đang cần, các bé mèo đáng yêu được người chơi nhận thông qua chiếc máy gashapon, sau đó nuôi thành những nàng mèo xinh xắn.

"Cậu thích tai mèo à?" Tô Minh trầm ngâm nhìn vào màn hình điện thoại.

(?) "Tai mèo là thứ mà cả tôn giáo cũng không thể ngăn cấm, tôi còn muốn lập nên một đế chế cho các boss nữa!" Hạ Xuyên sử dụng ngón trỏ thâm tình chạm vào vân trên làn da vằn vện của giống loài Toyger.

(*) Khúc đó mình chẳng hiểu gì tất nên ghi đại nha, mình sẽ để thêm raw ở dưới này: '猫耳应该不只局限于神教,我支持建立一个银河猫耳帝国!'.

"Vậy lần sau, tôi để em chọn loại tai mèo mà em thích nhất.." Đi đôi với lời nói dâm dục, bàn tay của hắn thò xuống bàn học bao trọn thứ dục vọng nằm dưới lớp quần jean của Hạ Xuyên.

"A...." Thân là một người trai tráng chính hiệu, hành động đột ngột bị chạm vào nơi đó đều sẽ bị dọa sợ. Hạ Xuyên che đi âm giọng của mình, bối rối nhìn về đám người tụ tập không xa, "Mày có bệnh à, buông ra."

Giang Tuyết Hàng thừa dịp trong tiết chuyên, đúng ngay lúc mọi người cần tập trung đọc sách, hắn xoay xuống thưởng thức bộ dạng hoảng loạn của Hạ Xuyên ngồi cạnh.

Động tác lão luyện khiến cho dục vọng của anh nhanh chóng cửng lên, trên gương mặt cũng vì nhẫn nhịn mà đỏ như gấc, tay vẫn không quên che miệng.

Chính vì không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, nên Hạ Xuyên chỉ có thể sử dụng một chút sức kéo lê bàn tay của Tô Minh, thế nhưng tay của đối phương lơi dụng điều này mà cởi khóa kéo, trực tiếp luồn vào quần lót trêu chọc gậy thịt.

"Phải luôn duy trì tâm thái vui vẻ, tập thêm kỹ năng thích ứng cao, hãy đánh giá bản thân một cách khách quan nhất, hòa đồng tốt với người khác, cố hoàn thành các hoạt động mà những người cùng trang lúa có thể làm được, học khả năng tự kỷ luật để điều chỉnh sao để có thể thích nghi với những thay đổi bên trong bản thân lẫn môi trường bên ngoài..." Hơn 50 giảng viên đang chiếu PTT trên bục giảng, xung quanh còn tiếng xì xào bàn tán của đồng học, trong một không gian thoáng đãng như này, mỗi giây mỗi phút kích thích từ dục vọng đều được phóng đại.

Cảm giác lo sợ bị phát hiện đan xen với sự sung sướng nhờ động tác vuốt ve khiến cho khoái cảm trong cơ thể của đều được phóng đại lên tột độ.

Đầu ngón tay chà xát quy đầu, quả nhiên nơi được đụng chạm ấy đã ướt đẫm lên.

Tô Minh hài lòng tha cho phần trên đáng thương, chuyển sang lấy hai ngón tay tách nhẹ cánh môi, chạm vào cái lỗ nhỏ nhắn.

"Đừng...Ô...Quá đáng.." Anh cắn răng, cố vặn vẹo tránh khỏi Tô Minh, thế nhưng vòng eo của Hạ Xuyên bị giữ lại ngay sau đó, người ngoài nhìn vào căn bản không hề biết anh được Giang Tuyết Hàng khóa chặt.

Ngón tay hơi lạnh thuận lợi chen vào trong lồn, cảm giác được bao bọc chặt chẽ làm Tô Minh không khỏi nhớ đến dư vị lần trước, các tường thịt mẫn cảm đến mức có thể nhận biết được các vân tay, chưa kể ngón tay này còn bắt chức động tác làm tình.

Chất lỏng từ khe hồng phấn chảy ra ngoài, trong lúc đâm rút còn mắc kẹt trên tay của Tô Minh, "Nước của cậu thật nhiều, nói đi, có phải cậu đang nứng lắm rồi đúng không? Đã lâu rồi miệng nhỏ này chưa ăn con cặc nào."

"Ghê tởm chết đi được!"

"Ghê tởm sao?" Đôi môi mỏng của Giang Tuyết Hàng cong lên, "Trong nhận thức của em, không phải phụ nữ phải luôn lệ thuộc vào đàn ông con trai sao. Nếu đã hiện hữu cái động này, thì cũng nên dùng đúng cách mà nó được sinh ra đi chứ."

Hạ Xuyên nghẹn ngào không nói nên lời, đương nhiên cũng vì bị kích thích một phần ở phần thân dưới khiến cho anh không thể nói nên lời. Thắt lưng của Hạ Xuyên bị hai ngón tay đâm đến nhũn rụn, vì sợ rằng khuôn mặt ửng hồng bất thường của mình bị người khác phát hiện, thành ra Hạ Xuyên nằm sấp trên bàn dùng khuỷu tay che đi cả mặt.

Tiếng nước phía dưới càng vang càng rõ, hai ngón tay vẫn đâm rút rồi móc ngoáy trong lồn, đầu ngón tay dần xâm nhập đi sâu vào, từ từ quấy rối tới điểm mẫn cảm.

Cây gậy thịt không ai để ý tới bị Giang Tuyết Hàng bao lấy, trêu chọc từ đỉnh đến đuôi.

Cơn sướng từ con cặc và lỗ lồn tích lũy quá nhiều gần như vượt quá sức chịu đựng của Hạ Xuyên, thế nhưng vào thời điểm như này, Tô Minh còn cắm ngón áp út vào trong, ba ngón tay thon dài này banh rộng lối đi chật hẹp của lồn nên nó chỉ có thể cố nuốt lấy, xúc cảm căng trướng cùng sự tê dại khiến Hạ Xuyên rên rỉ trong cơn cao trào.

Vách thịt nhờ sự cao trào nên cũng giãn bớt, nhưng nó vẫn căng chặt đến mức làm người ta ngứa ngáy, mật dịch dồi dào chảy khắp ngón tay Tô Minh. Chất lỏng đục ngầu phun ra từ gậy thịt được lòng bàn tay của Giang Tuyết Hàng hứng lấy, nhưng vẫn sót một vài giọt rơi xuống, thế nên trên sàn học tối màu lại lốm đốm những vệt sáng lấp lánh.

Khi ngón tay rút ra, hắn cũng cảm nhận được tường thịt sâu bên trong đang níu kéo. Da đầu Tô Minh nhất thời tê dại, thiếu chút nữa định địt nát Hạ Xuyên ngay tại chỗ.

Tiếng chuông vang trên hành lang, các giảng viên ngừng giảng, các bạn cùng lớp của anh cũng thu dọn đồ đạt với tốc độ bàn thờ, sải bước đi về.

Tuy anh đã được Tô Minh cùng Giang Tuyết Hàng chỉnh lại quần áo cho chỉnh chu, cơ mà vẫn còn chưa thoát ra cảm giác xấu hổ như vừa rồi.

Tinh dịch tanh tưởi phía trước còn chưa lau sạch, huống hồ cái bướm nhỏ vẫn đọng lại cảm giác đâm rút.

Anh tiếp tục duy trì tư thế vừa nãy, khuôn mặt đỏ bừng chôn trong cánh tay, nằm sấp trên bàn lạnh lẽo cùng đôi tai ửng đỏ đang nghe tiếng cười đùa vui vẻ.

Một thằng bạn khá thân với Hạ Xuyên xách túi đi ngang, thấy kỳ lạ bèn hỏi: "Sao đấy mày, không khỏe à?"

"Tao hơi sốt.."

Thanh âm rầu rĩ từ dưới bàn truyền lên, bộ dạng nhìn y hệt như đang mắc bệnh.

"Vậy mau lên phòng y tế coi đi!"

"Để tụi tôi dẫn đi cho."

Giang Tuyết Hàng mỉm cười khách khí với cậu bạn kia, người kia thấy vậy nên yên tâm rời khỏi.

Cuối cùng cũng đợi đến không còn bóng dáng nào, Hạ Xuyên mới trừng mắt lên nhìn hai thằng bạn cùng phòng, trong lòng đã sớm rapdiss 18 đời của hai đứa khốn này.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top