Lời đầu

Những lời này trước hết tôi cảm tạ đến những bằng hữu cho tôi cảm hứng viết nên truyện này. Cảm tạ những nguyên mẫu đã cho tôi cảm hứng viết nên những huyền thoại, dù bất tử hay bị lãng quên.

Lời thứ hai gửi đến những bằng hữu của tôi là lời tạ từ.

Tôi đi xa lắm người ơi
Chơi vơi nơi tận chân trời xa xăm
Biển ngăn cách những tháng năm
Làm sao biết được ngày nao tôi về?

Tôi đi không dám hẹn ngày trở lại, chân bước đi chẳng nỡ quay đầu. Nếu sau này tôi hoặc một trong số những bằng hữu có thành danh, hẹn trở về một ngày chung vui.

___________________________
Cuối cùng, cảm ơn Sherline Holmes, đã theo cùng tác giả suốt từng ấy năm trên những trang giấy; cảm ơn Hortense de Beaudelaire, đã giữ tâm hồn của tác giả thanh khiết và thanh cao; cảm ơn Anaivere Plantagenet, đã trở thành một "huyền thoại lãng quên", và đưa tác giả thoát khỏi bóng tối của sự vô danh.

Lastly, a deep thank to Sherline Holmes, having been following the Author for these years; a honest thank to Hortense de Beaudelaire, having been keeping the Author's soul pure and noble; a respectful thank to Anaivere Plantagenet, having been becoming a forgotten legend, and bringing the Author out of the darkness of anonymity.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top