Chap 24
Anh và cậu cùng nhau về khách sạn mọi người lúc này mới thở phào
- Ủa mọi người tìm mình sao?
//áy náy//
- Xin lỗi
- À không sao không sao
Hoài Nhan Lạc Nhung cười lắc đầu, Hạ Chi Quang lúc này mới chạy lại
- Tiểu tổ tông của con ơi người đi lâu như vậy làm con kiếm muốn đứt hơi
- Ây da mình xin lỗi mà
- Mày không sao là tốt rồi
********
Trong phòng Hà Dữ dán băng keo cá nhân vào ngón tay cậu
- Hạo, em chẳng cẩn thận gì hết
- Chảy máu rồi này
//khó hiểu//
- Nè nè em chảy máu có phải anh chảy máu đâu mà anh nói quài vậy
//bóp mạnh//
-A...đau
//rụt tay lại//
- Rồi mắc gì anh bóp ngón tay đau của em
- Em cũng biết đau à?
//tức giận//
//rụt rè//
- Em..em tất nhiên cũng biết đau...
//lí nhí//
*Ủa tại sao mình phải sợ anh ấy chứ???* thầm nghĩ
- Mai mốt đi đâu lâu rồi nói cho anh biết nghe rõ chưa?
- Biết rồi nói hoài
//nhíu mày//
*******
Sáng hôm sau thấy mọi người đang cười vụ gì đó cậu vội lại hóng ké
- Chuyện gì thế????
//tò mò, hóng hớt//
Sau khi coi xong bức ảnh trong điện thoại Hạ Chi Quang nụ cười trên môi cậu dần tắt đi
- Cái quái quỉ gì vậy?!!!!!!!!
//hét lên//
- Haha lúc này mày đóng kịch ở trường đó nhưng bây giờ mày không có nhớ
Hạ Chi Quang có tính nhây nên cười như được mùa
- Mai mắn tao chụp lại được há há
//cười đến đau bụng//
Hoài Nhan Lạc Nhung nói tiếp
- Lúc đó nữ không ai diễn nên mắc mày giả gái vô diễn kịch, không ngờ hóa trang xong còn đẹp hơn cả nữ moahaha
- Im đi cười quần què
//xấu hổ chạy về phòng//
Thấy cậu xấu hổ như vậy anh liền ho một cái khiến họ im lặng rồi chạy về phòng dỗ vợ
- Em xấu hổ gì chứ đẹp mà~
//ôm cậu//
- Tự nhiên em mắc cỡ quá trời ơi!!!!
//ụp mặt vô gối//
- Em xinh hơn cả nữ như vậy mà ngại gì chứ? Họ chỉ nhớ lại rồi hoài niệm thời còn đi học thôi chứ không phải cười nhạo em đâu
//bật dậy//
- Tự nhiên nghe anh nói em cũng muốn nhớ lại kỷ niệm trước đây nhưng em không nhớ gì cả...
//buồn bã//
- Từ từ rồi em sẽ nhớ thôi không vội
//an ủi//
*********
Cậu và mọi người đi uống nước ở tầng dưới khách sạn
Hoài Nhan Lạc Nhung quay sang trái rồi quay sang phải
- Ủa sao đi uống nước mà hai bây đứa nào cũng ôm khư khư cái điện thoại dị????
- Tao phải báo cáo cho bé yêu nhà tao tình hình mấy hôm nay
- Ẻm đi du học rồi, cỡ năm mấy nữa mới về nước
Hạ Chi Quang vừa nhắn tin vừa trả lời cho Hoài Nhan Lạc Nhung
- Hà Dữ ở đây mày nhắn cho ai Minh Hạo?
- Ai nói tao nhắn? Tao chỉ đang lướt web thôi
*mệt với hai ông nội nhỏ này ghê*
Hoài Nhan Lạc Nhung nghĩ xong quay qua thì thấy Hồ Liên Hinh đứng dậy
- Em đi đâu thế?
- Em đi bơi anh đi hong?
- Đi!!!!
//nắm tay đi//
********
Sau khi kết thúc chiến du lịch ba ngày hai đêm thì họ cũng soạn đồ quay về nhà
Về đến nhà đã thấy một chàng trai rất soái nhẹ nhàng đẹp trai đứng trước cửa nhà Hà Dữ
- Á anh Thành Nghị
//chạy lại//
- Anh về rồi ạ?
Thành Nghị người đã cứu cậu ở bờ biển, cũng là người cháu của bà lão bị mù gọi Hầu Minh Hạo là Chu nhi
- Um anh về để đón bà đi á
- Anh phải đi sao? Anh ở đây với em đi
//nắm tay anh//
- Như vậy làm phiền em lắm
- Không có đâu mà Hà Dữ là chồng của em á...ảnh tốt lắm không phiền gì hết á
- Anh cũng như anh hai của em rồi
- Anh đi bé Hạo buồn lắm
(Thành Nghị đã nghe hàng xóm nói về tên thật và thân phận của cậu)
Cậu dùng ánh mắt dao động lòng người đó dụ dỗ anh ở lại
Hà Dữ đi đến, tuy nhiên lần này anh không ghen lồng lộn như lúc trước mà rất bình thản vì trong ánh mắt cậu chỉ xem Thành Nghị như người anh trai đáng quý và anh cảm nhận rõ điều này
- cậu là người đã cứu Hạo đúng không?
- Um //gật đầu//
- Cảm ơn cậu rất nhiều
- À không có gì
- Cậu ở lại nhà tôi đi. Em ấy không muốn xa cậu và bà
- Cậu có thể làm việc trong công ty của tôi. Cậu đừng ngại cứ xem như người nhà cả dù sao tôi cũng phải gọi cậu một câu anh vợ
- Vậy thì em không khách sáo đấy nhé
- Yeah!!!!
Hầu Minh Hạo vui vẻ nhảy lên hôn vào má Hà Dữ xem như lời cảm ơn anh rồi kéo Thành Nghị vào nhà
- Anh ơi bà mấy hôm nay nói rất nhớ anh đó
- Là anh chưa đủ tốt để bà chịu khổ rồi...
- Anh đừng lo, em bây giờ làm thư ký cho Dữ một tháng tới 100.000.000 tệ lận em sẽ lo cho bà và cả anh nữa
- Vậy thì tiểu Chu à không tiểu Hạo tốt rồi
//mỉm cười//
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top