Phân Khúc 4

Đã mười hai giờ đêm, trong nhà tối đen như mực, cái nóng ban ngày bị sương lạnh ban đêm thay thế nên dịu mát hơn nhiều. Thư Khanh trở mình trên giường, thấy khó ngủ. Dưới nhà đột nhiên có tiếng bước chân. Anh nhỏm dậy, chẳng lẽ là trộm?

Tiếng bước chân đều đều nối tiếp nhau, tiếng cọc cạch của đồ đạc va chạm. Thư Khanh đứng lên đi về phía cửa, cửa phòng anh không bao giờ đóng kính mà chỉ khép hờ, bởi thế khi mở không hề gây ra tiếng động. Thư Khanh bình tĩnh nhón chân đến gần cầu thang, nhìn xuống dưới nhà. Có ánh đèn từ bên dưới hắt lên, nhìn kỹ thì là dì Hằng đang sửa soạn đi đâu đó. Dì ta làm gì ra khỏi nhà giờ này vậy? Thư Khanh thắc mắc, nhưng dĩ nhiên anh không đi xuống nhà để hỏi. Anh chỉ lẳng lặng quan sát cho tới khi dì ta dắt xe ra ngoài, khóa cửa rồi chạy đi.

Thư Khanh định trở về phòng, nhưng đi ngang cửa phòng Thư Nghi, anh lại đổi ý. Chẳng hề nhẹ nhàng, anh vặn nắm cửa bước vào. Anh là người rõ hơn ai hết, con mèo nhỏ này hễ ngủ là say như chết, trời có sập xuống hẳn cô cũng chẳng hề hay biết. Phòng Thư Nghi mờ mờ ánh sáng vàng, khi ngủ bao giờ cô cũng để đèn ngủ, bởi cô sợ ma.

Thư Nghi đang nằm trên giường, và đúng như dự đoán, đang ngủ. Thư Khanh nuốt nước bọt đánh ực một cái. Bởi lẽ Thư Nghi mặc váy ngủ, mà hiện giờ cái váy ngủ ấy đang xốc lên tận eo, bộ mông lộ ra ngoài không khí được bọc bởi lần quần lót ren màu trắng, hơi ngả vàng vì ánh đèn. Khó khăn lắm mới kéo được tầm mắt ra khỏi cái quần lót nhỏ kia kéo lên trên thì lại bắt gặp thêm một cảnh hương diễm nữa, Thư Khanh quả thật khổ không nói nên lời. Hai tay Thư Nghi nâng cao khỏi đầu, khiến lần vải lanh áp chặt vào khuôn ngực, qua lần vải mỏng manh, hai núm vú đang dựng thẳng đứng đập vào mắt Thư Khanh như khiêu khích. Tim đập thình thình như trống trận, chẳng mấy chốc Thư Khanh phát hiện mình đã đứng bên giường tự lúc nào.

"Ưm..."

Thư Nghi nhẹ ngân một tiếng, mày nhíu lại. Thư Khanh đứng cạnh giường nhìn cô mà chột dạ, sợ ánh nhìn của mình quá nóng khiến cô tỉnh lại. Nhưng Thư Nghi vẫn đang ngủ, mày càng nhíu chặt hơn, âm thanh rên rỉ trong cổ cũng phảng phất trong không gian u tĩnh. Một tay của cô bất ngờ hạ xuống, trước con mắt mở lớn của Thư Khanh, lần xuống đáy quần lót nhẹ ma sát như có như không.

Mộng xuân? Hóa ra cô cũng biết mộng xuân? Thư Khanh nhíu nhíu mày, chợt nghe giọng Thư Nghi nũng nịu vang lên trong đêm tối, chỉ gọi một tiếng, mà say biết bao xuân tình.

"Khanh..."

Cô đang mơ thấy anh.

Thư Khanh nở nụ cười thỏa mãn, rốt cục không kiềm mình lại nữa, ngồi xuống mép giường cạnh cô. Bàn tay với những ngón dài của anh hạ xuống trên bờ mông tròn của cô, làn da cô mát lạnh trong đêm tối, mượt mà trên tay anh. Vuốt ve một hai cái, bàn tay kia lại lần ra trước, chen bàn tay của cô ra, nhẹ lấy khớp ngón trỏ cà lên bờ khe hằn mờ qua quần lót, cảm nhận chút ẩm ướt rịn ra trên lớp vải. Con mèo con hư hỏng này.

Thư Khanh dùng ngón tay cái nhẹ nhàng ma sát đáy quần lót, cảm nhận rõ ràng độ ướt càng lúc càng đậm. Ngón tay xấu xa còn đẩy vào trong thêm một chút, qua lớp vải ma sát lớp thịt mềm bên trong khe. Thư Nghi nhận khoái cảm thực trong cơn mê, tiếng rên rỉ càng lúc càng rõ ràng, hai tay không tự chủ được mò lên ngực, vuốt ve hai núm vú đã đứng thẳng của mình.

Dáng điệu phóng túng này của cô cực kỳ mê người, Thư Khanh như nuốt từng cử động của cô vào trong mắt, không khí đêm tưởng chừng mát lạnh lại tràn đầy hơi thở nóng rẫy vì bị kích thích. Bên dưới của anh đã sớm cứng lên, đội thành một cái lều trên lần quần thun anh mặc.

Cảm thấy kích thích thế này còn chưa đủ, Thư Khanh nhẹ nhàng cởi quần lót cô ra. Quần lót trắng nhanh chóng bị tuột khỏi cổ chân, Thư Khanh lập tức chen mình vào giữa hai chân Thư Nghi. Anh nhìn lên cô ở phía trên, như thế này mà vẫn chưa tỉnh, đúng là ham ngủ, chờ anh đánh thức em dậy thế nào, anh nhếch môi cười xấu xa.

Thư Khanh đưa mặt đến đối diện với cấm địa của Thư Nghi, mũi tràn đầy mùi dục dịch của cô, không khiến anh thấy phản cảm, ngược lại còn kích thích nhóc bên dưới hơn. Thư Khanh đưa tay lật mặt cỏ, lần vào mép thịt bên trong, nhẹ nhàng nắn miết. Thư Nghi vô thức đẩy hông lên thật nhẹ, như còn muốn thêm nữa. Thư Khanh từ từ cúi dầu xuống, lưỡi liếm vào lần thịt non bên trong, quét lấy ẩm ướt ấm nóng từ đóa hoa của cô một cái rồi rời đi. Như cảm thấy không đủ, anh lại liếm thêm một lần nữa, Thư Nghi bên trên càng rên rỉ.

Qua mấy lần liếm, Thư Khanh dứt khoát vục đầu vào đóa hoa của cô, bàn tay hai bên mở lớp thịt ngoài, để lưỡi trực tiếp tiến công vào trong, liếm lấy âm hộ đầy mẫn cảm của Thư Nghi. Hoa hạch ẩn trong đóa hoa cũng cộm vào lưỡi Thư Khanh, anh không chút khách sáo mà cuốn lấy nó, gảy lưỡi lên nó, liếm láp nó.

Thư Nghi đột ngột mở choàng mắt khỏi cơn mơ đầy nhục dục, hơi thở vẫn còn hào hển không thôi, bên dưới vẫn còn đang tê dại vì khoái cảm, đầu óc không thể phân biệt được đâu là thực đâu là mộng. Bỗng nhiên cô hít sâu một hơi, khoái cảm bắn khắp thân mình, Thư Khanh vừa dùng răng cà một cái lên hoa hạch mẫn cảm của cô.

Thư Nghi mờ mịt dùng cùi chỏ nâng người dậy, mới thấy Thư Khanh đang gục đầu giữa hai chân cô. Cảm thấy cô động đậy, anh ngẩng đầu lên, giọng khàn đặc đầy nhục cảm: "Tỉnh rồi à?" Nụ cười hứa hẹn khoái cảm khiến Thư Nghi run rẩy. Chỉ nói có vậy, anh lại tiếp tục việc đang dang dở.

Dường như cảm thấy liếm láp không đủ dùng, Thư Khanh trực tiếp mút lấy hoa hạch, đổi lấy một cơn rên rỉ của Thư Nghi. Tay phải anh rời khỏi mép thịt, dùng hai ngón cắm vào trong động, vừa mút mát, vừa đưa đẩy ra vào. Cơn tình triều trong Thư Nghi càng lúc càng dâng cao, cảm xúc tê dại gần như run rẩy. Dường như cảm nhận được phản ứng của cô, Thư Khanh đẩy ngón tay vào thật sâu, bên trên thì nút lấy hoa hạch kịch liệt, một khắc cũng không hề buông tha. Hai ngón tay dần đẩy nhanh tốc độ, ban đầu còn chút nhịp nhàng nhưng dần dần như ngựa không cương, vào ra với tốc độ ánh sáng. Trong ngoài kích thích, Thư Nghi nhanh chóng cảm giác được cơn tê dại đang dần ập đến, mà Thư Khanh lại càng tăng tốc độ ngón tay, tình triều càng đẩy càng cao, càng cao. Thư Nghi rùng mình kịch liệt, lên đỉnh trong tay anh.

Nhưng Thư Khanh vẫn không dừng lại. Miệng vẫn trêu chọc hoa hạch bên trên, chỉ mỗi ngón tay là không di chuyển nữa bởi vách thịt bên trong đang quặn cứng lấy ngón tay anh, co rút dữ dội. Thư Nghi đang lên đỉnh, nhạy cảm không chịu nổi, làm sao chịu nổi kích thích của miệng anh, chỉ có thể thút thít vặn vẹo người. Thư Khanh cười gian xảo trong lòng, càng nút chặt lấy nhụy hoa mẫn cảm của cô.

"Anh... đừng... ưm..."

Thư Nghi nức nở, khoái cảm trào dâng khiến cô không thể chịu nổi. Thế mà Thư Khanh vẫn cứ không dừng, thậm chí còn mấy lần dùng răng cạ vào điểm cực nhạy cảm đó. "Anh... em ra mất... đừng..." Cảm giác có dòng dịch đang dần căng bên dưới, Thư Nghi vội vàng khẩn cầu. Thư Khanh ngẩng đầu lên, cô nhẹ nhàng thở phào nhưng chưa dứt nhịp thở đã phải vội hít vô, bởi anh dùng ngón tay để tay thế cho miệng. Tay phải vẫn còn trong động, tay trái anh ấp lên tổ hoa của cô, ngón giữ len vào những lớp thịt tìm lấy chính xách nhụy hoa, gấp rút chà xát. Tác động này thô ráp mà bạo ngược hơn miệng lưỡi nhiều, càng kích thích Thư Nghi hơn nữa. Cuối cùng không thể kiềm nổi, một dòng dịch từ bên dưới trào ra.

Thư Khanh thỏa mãn nhìn Thư Nghi thở hào hển, thân thể vẫn còn hơi co giật sau cơn lên đỉnh. Nếu bất cứ thằng đàn ông nào nhìn thấy cô bây giờ cũng không thể kiềm lòng mà cương cứng. Tóc xõa tung, gương mặt đầy nét dục tình và hai mắt mơ màng, váy ngủ tốc ngược lên tận bụng, bên trên xốc xếch lộ ra gần nửa bầu ngực, bên dưới lại mở rộng hai chân, tổ hoa ướt đẫm đang rịn thủy dịch ra đùi.

Thư Khanh vươn tay cởi áo, rồi đến quần trong chưa đầy 10 giây. Anh trườn lại lên giường, đẩy áo ngủ của Thư Khanh qua vú, mê ly vần vò cặp ngực một chút rồi cởi hẳn áo ra. Thư Nghi cũng bắt đầu hơi tỉnh lại, kéo đầu anh qua hôn. Môi lưỡi giao nhau cuồng nhiệt, da thịt cũng cận kề ma sát như có như không, Thư Nghi còn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng rẫy của nơi đó kề lên gần bụng mình.

"Thích không?" Thư Khanh ngắt ngang nụ hôn, nhếch môi, hỏi lên môi Thư Nghi.

"Hứ." Thư Nghi vẫn còn ngượng, không thèm trả lời.

"Hửm, không thích à?" Thư Khanh cười, bất chợt nhổm dậy, "Vậy thế này thì sao?"

Anh đang cầm súng của mình trong tay, quy đầu kề sát đóa hoa của cô, nhẹ nhàng chui vào nếp thịt cọ vào nụ hoa vừa bị trêu chọc kịch liệt. Thư Nghi bị hành động này của anh làm cho tê dại cả người, rõ ràng kích thích vật lý không bằng ban nãy, nhưng kích thích thị giác và nhận thức lại to lớn hơn nhiều. Thư Khanh đang quỳ thẳng bên trên, tay cầm biểu tượng nam tính của mình trêu chọc cô, biểu cảm và tà ác và ngạo nghễ. Là bản năng giống đực truy cầu sự thuần phục.

Mà Thư Khanh cũng bị chính hình ảnh mình tạo ra kích thích. Quy đầu như một cây quyền trượng, biểu trưng cho tất cả quyền lực của anh trên người con gái trước mắt trong giờ phút này, thâm nhập vào cứ điểm quan trọng nhất mà đánh phá. Anh điều khiển quy đầu nhẹ nhàng trượt lên xuống các nếp gấp, hưởng thụ khoái cảm thị giác mà nó mang lại. Thi thoảng anh lại nhẹ nhàng kề một chút vào động hoa, thỏa mãn nhìn Thư Nghi nín thở chờ đợi rồi lại rút ra đầy trêu ghẹo.

"Anh!..." Thư Nghi đã nóng nảy đến không thể chịu được. "A!" Mà ngay lúc đó anh cũng đẩy hết chiều dài vào bên trong cô. Cú đẩy này quá mạnh, quá ngoài mong đợi, quá xâm chiếm. Vách thành bên trong chưa kịp thích ứng, siết chặt lấy côn thịt khiến Thư Khanh phải giữ yên không động được.

Rốt cục vách thịt của quen với sự có mặt của anh, Thư Khanh bắt đầu ra vào. Tốc độ nhanh chóng tăng lên, kích thích cô cũng là kích thích chính mình, anh đã nhẫn nhịn nãy giờ rồi. Hai tay Thư Khanh ghìm hai đùi Thư Nghi, mở ra góc rộng nhất để tùy ý anh vận động. Tốc độ và nhịp thở của cả hai đã bắt đầu nhanh cực cùng, âm thanh nước và tiếng da thịch đập vào nhau phủ kín cả không gian, cả tiếng rên rỉ của cả hai quện vào nhau thành một bản dục ca mê người.

Tới giây phút cuối cùng, nhưng nhớ ra, Thư Khanh vội vàng rút khỏi người Thư Nghi. Cảm giác trống rỗng đột ngột khiến Thư Nghi giật mình trở tay cào lấy đùi anh bên dưới. Tay trái Thư Khanh vuốt lên dương vật mình, tay phải vột đưa 3 ngón tay dài vào huyệt động của cô, ra vào với cùng tốc độ lên xuống của tay trái. Chỉ mấy giây sau, tinh dịch tràn ra, mà bên dưới Thư Nghi cũng cứng người lên đỉnh, siết chặt lấy các ngón tay Thư Khanh.

Thư Khanh ngã xuống bên cạnh Thư Nghi, tay nhẹ ôm lấy eo cô rồi vươn đến hôn lên môi cô. Khẽ nhắm mắt nghỉ ngơi, chốc nữa anh còn phải về lại phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #anhem