Rumor

Tiếng đập đồ trong phòng vọng ra. 

Phác Chí Thành giật nảy. Cậu vỗ ngực âm thầm trấn an bản thân bình tĩnh, không ngừng thở dài đầy mệt mỏi.

Từ sáng sớm, không phải, chính xác từ ba bốn ngày trước, ông chủ của Phác Chí Thành đã không vui. Trong phòng thi thoảng sẽ vang tiếng ồn của đồ vật rơi xuống hoặc tiếng dậm chân đập bàn đạp ghế. Phác Chí Thành tự giác được thời điểm hiện tại vô cùng nhạy cảm, ông chủ rất dễ nóng giận, hàng vạn hàng ngàn lần không được phạm sai sót. Cậu thực sự không muốn tăng ca đâu!

Thủ phạm làm bùng cháy cơn thịnh nộ của ông chủ lại ở xa. Phác Chí Thành ngán ngẩm chống cằm suy nghĩ không biết cái mạng nhỏ này của cậu có trụ nổi tới khi người đó trở về không nữa.

Thang máy mở cửa kèm theo tiếng ting nhỏ. La Tại Dân lịch lãm trong bộ vest công sở đen đi ra, tay đút túi quần ung dung tới chỗ làm việc của Phác Chí Thành. Gương mặt điển trai ngày một phóng đại trước mặt Phác Chí Thành. La Tại Dân nháy mắt với cậu, hất cằm về phía cánh cửa gỗ đen có ghi "Chủ tịch".

"Thư ký Phác, hôm nay cũng có bão?"

Phác Chí Thành nhăn mặt mếu máo gật đầu, hệt như sắp khóc tới nơi. 

La Tại Dân hài lòng đắc ý, nói vài lời an ủi Phác Chí Thành nhát gan xong xuôi thì bước đến gõ cửa phòng tổng giám đốc. La Tại Dân còn chẳng đợi bên trong cho phép, cứ trực tiếp mở cửa đi vào.

Lý Đế Nỗ đeo gọng kính đen, dáng ngồi tiêu chuẩn thẳng lưng, đầu hơi cúi đọc tập tài liệu đang cầm trên tay. Bộ dạng nghiêm túc phát lạnh, không ban cho La Tại Dân đứng ở cửa một ánh nhìn.

La Tại Dân không xa lạ với hành động này, nhàn nhã đi vào đánh giá xung quanh. 

Trên bàn có gạt tàn, bên trong dư ít đốm đỏ li ti sắp tắt, bao thuốc vò nát vứt dưới sàn nhà. Điện thoại cạnh khuỷu tay Lý Đế Nỗ còn xước thành vệt dài.

La Tại Dân khó khăn mà nhịn cười.

"Chú Lý."

"Tới làm gì?" Giọng nói lạnh lùng.

La Tại Dân nhếch môi. Tên này ruột gan sớm đã xoắn tít còn bày ra vẻ mặt lãnh cảm như này, rốt cuộc cho ai nhìn. Là bạn tốt nên La Tại Dân phải giúp đỡ Lý Đế Nỗ vượt qua trạng thái bị thất sủng. Hắn tuyệt đối không được cười chê bạn.

"Đưa nhẫn." La Tại Dân đặt một chiếc hộp nhung đen xuống bàn. Lý Đế Nỗ liếc mắt nhìn qua xong lại quay ngoắt đi.

"Vứt." 

"Này, không được giận quá hoá ngu." Quả nhiên nói xong bị lườm cháy mặt.

La Tại Dân kéo ghế ngồi đối diện Lý Đế Nỗ, tay đập bàn thu hút sự chú ý, mặt mày nghiêm trọng giáo huấn, "Cậu không có tiền đồ."

"Tôi giúp cậu nghe ngóng rồi. Lưu Dương Dương là thái tử của Uy Thần, vô cùng soái, được lòng người. Đặc biệt, cậu ta rất chung tình." 

Lý Đế Nỗ nhíu mày, La Tại Dân thấy thế lại hăng hái kể chuyện.

"Nghe nói Lưu Dương Dương muốn nối lại tình xưa. Cậu không mau chỉ có thiệt."

"Cậu thấy Lưu Dương Dương hơn được tôi?"

La Tại Dân nghiêm túc ngẫm nghĩ một hồi.

Xét về gia thế, Lý Đế Nỗ và Lưu Dương Dương đều thuộc hàng khá giả. Uy Thần là công ty giải trí lâu năm trực diện đối đầu với Hoàng Đế của Lý Đế Nỗ. Dù Hoàng Đế mới thành lập vài năm nhưng cũng là đối thủ đáng gờm trong ngành. Hơn nữa, Lý Đế Nỗ là người của Lý gia quyền lực. 

Khoản này, Lý Đế Nỗ nhỉnh hơn chắc.

Về ngoại hình, hiển nhiên Lý Đế Nỗ vô địch vô đối. Ngũ quan hắn sắc sảo mang khí thế vương giả, đích thực là soái khí đĩnh đạc, anh tuấn bức người. Chỉ riêng cái nết khó ở khó chiều, không ai ngấm được.

Ngược lại, Lưu Dương Dương ôn hoà dịu dàng, đối với người mình thích nâng niu cưng chiều, quan tâm chu đáo, ai ai cũng yêu thích. Là mẫu bạn trai chất lượng cao. 

Phần này, La Tại Dân cho Lưu Dương Dương điểm tuyệt đối. 

Tiếp tới, nhắc tới tuổi tác lại khiến họ La vắt não suy nghĩ. Hắn không biết Lý Đế Nỗ hơn Hoàng Nhân Tuấn mười tuổi tốt hay Lưu Dương Dương bằng tuổi với Hoàng Nhân Tuấn tốt hơn nữa. 

Lý Đế Nỗ chức trách nặng nề quanh năm trong văn phòng, bận rộn vô cùng, hắn sẽ không có nhiều thời gian cho người khác. Tính cách lại tĩnh lặng như nước, rất có thể sẽ khiến Hoàng Nhân Tuấn nhàm chán. Còn Lưu Dương Dương tuổi trẻ năng động, tính chất công việc giống Hoàng Nhân Tuấn, điểm chung nhiều vô kể, nói hoài không hết. Tóm gọn là vui vẻ cả ngày. Quan trọng, hai người từng là người yêu!

Lưu Dương Dương thành công lên thêm một bậc, bỏ xa Lý Đế Nỗ.

Không được, Lưu Dương Dương ngàn điểm ưu tú thì La Tại Dân hắn có chết cũng phải theo phe Lý tổng.

Dù mối quan hệ của Lý Đế Nỗ và Hoàng Nhân Tuấn là bao nuôi nhưng La Tại Dân có thể nhìn ra sự thay đổi của bạn thân hắn. Hộp nhẫn nhung trên bàn là bằng chứng thép.  

"Thế nào? Đã gọi điện cho Hoàng Nhân Tuấn chưa?" 

Mặt Lý Đế Nỗ thêm tầng tối đen, La Tại Dân liền hiểu ra.

"Gọi không nghe." Một lúc sau Lý Đế Nỗ nói.

La Tại Dân cười lớn. Chú Lý của hắn không ngờ cũng có ngày này. 

La Tại Dân cố ý lấy điện thoại, phóng to tấm ảnh nóng hổi mới được phóng viên tung ra ban sáng. Trong ảnh Hoàng Nhân Tuấn cùng Lưu Dương Dương đi ăn lẩu Haidilao, quan trọng Hoàng Nhân Tuấn đang cười tươi rói. 

Tin tức vừa truyền ra đã chễm chệ chiếm hot search với tiêu đề "Hai cao thủ PUBG nói chuyện yêu đương" hay "Streamer Uy Thần cùng streamer Hoàng Đế gương vỡ lại lành" hoặc "Nồi lẩu tình yêu".

Chuyện phải kể từ mấy ngày trước. 

Cư dân mạng phát hiện giải đấu ở Thượng Hải, Lưu Dương Dương đặc biệt quan tâm Hoàng Nhân Tuấn. Bọn họ sinh nghi, điều tra thì phát hiện ra hai người từng là một đôi ở đại học N. Vài cựu sinh viên đại học N khoá đó còn góp vui, đa phần là bình luận ngưỡng mộ ghen tị, hoài niệm về cặp đôi mặn nồng năm nào.

Mới nhất Lưu Dương Dương đăng dòng trạng thái trên trang cá nhân vẻn vẹn bốn chữ nhưng ý tứ sâu xa, "Mãi một chấp niệm."

Cư dân mạng càng khẳng định chắc nịch Dương Thần cùng Hoàng Ca đang hẹn hò.

Thay vì cùng đám người ồn ào trên mạng vui mừng, tầng hai mươi ba công ty giải trí Hoàng Đế lại cực kỳ âm u. 

Thi thoảng, mẹ Lý Đế Nỗ sốt ruột gọi điện thúc giục hắn đi đón người về. Chị gái còn quá đáng hơn, chị nghi ngờ tinh lực chăn gối của Lý Đế Nỗ có vấn đề nên Hoàng Nhân Tuấn mới tìm người khác.

Lý Đế Nỗ triệt để câm nín.

Lý Đế Nỗ bao nuôi bé ngoan Hoàng Nhân Tuấn đại khái được gần một năm. 

Hoàng Nhân Tuấn lại là game thủ dưới tướng Hoàng Đế. Cậu lần đầu gặp Lý Đế Nỗ trong tiệc công ty tổ chức. 

Hôm đó, Hoàng Đế ăn mừng chiến thắng giải quán quân PUBG lần thứ bảy. Hoàng Nhân Tuấn uống quá chén thì vào nhầm phòng của Lý Đế Nỗ. Bọn họ lên giường kịch liệt một đêm. Sáng ra tỉnh dậy, Hoàng Nhân Tuấn còn chưa nhận thức được vấn đề nghiêm trọng cứ nghĩ Lý Đế Nỗ là trai bao, còn to gan chìa xấp tiền mấy ngàn tệ ra trước mặt ông chủ thản nhiên nói, "Chi phí tối qua."

Lý Đế Nỗ kinh ngạc, hắn thấy biểu hiện của mình đêm trước không tồi, mà lại chỉ bằng đống ít ỏi trên tay đối phương, thành ra ấn tượng với Hoàng Nhân Tuấn sâu sắc. 

Hoàng Nhân Tuấn sau khi biết đối phương là ông chủ thì suýt ngất, ngày ngày cắn móng tay lo sợ. Nào ngờ, Lý Đế Nỗ hứng thú với mình, hai người bước vào mối quan hệ bao dưỡng thầm kín.

Lý Đế Nỗ gọi Hoàng Nhân Tuấn là bé ngoan. Cậu y hệt mèo con, biết vâng lời, rất đáng yêu, thích làm nũng. Vừa vặn tiêu chuẩn người yêu của Lý Đế Nỗ.

Chỉ duy còn nhỏ quá, mới hai mươi tuổi.

Nhưng bé ngoan của hắn sắp thành bé hư rồi.

Từ khi tin tức đáng ghét kia bùng nổ, Hoàng Nhân Tuấn không nhắn tin cũng không gọi điện cho Lý Đế Nỗ lấy một lần. Bé ngoan của hắn được nuông chiều sinh hư, cần phải chấn chỉnh lập tức.

"Thế có đi tìm người không?" La Tại Dân chẹp miệng.

Lý Đế Nỗ cầm hộp nhung trước mặt mở ra. Bên trong có hai chiếc nhẫn đôi bạc đánh đá kim cương nhỏ vô cùng tinh tế đẹp đẽ, nổi bật hơn cả mỗi chiếc khắc chữ R và J. Nhìn chúng Lý Đế Nỗ càng thêm kiên định.

"Đi." Đi đón người của hắn về.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top