C13: Thịnh yến (2)

Nhan Nhứ Nhứ che chắn hai mắt, không rõ Tiêu Sở Diễm muốn làm cái gì.

Tiêu Sở Diễm đem chiếc đũa đi xuống, để ở nơi riêng tư của Nhan Nhứ Nhứ không ngừng ma sát, vén lên bộ lông thưa thớt mềm mại, lộ ra đào nguyên mượt mà trắng noãn.

"A! Ca ca, ngươi, ngươi sao có thể. . ." Nhan Nhứ Nhứ từ trong kinh hách phục hồi lại tinh thần, sợ hãi muốn khép lại bắp đùi.

"Ngoan ngoãn, không nên lộn xộn. Ta khônh muốn đem ngươi làm bị đau , ân?" Tiêu Sở Diễm hăng hái bừng bừng tiếp tục động tác trên tay, tay kia dùng sức đem hai chân của nàng tách ra, đặt tới trên bàn, đem độ cao của nàng điều chỉnh xuống, làm cho chính mình có thể càng dễ dàng đùa bỡn hoa huyệt đang đáng thương co rút lại.

Nhan Nhứ Nhứ rất muốn nhắm lại hai mắt của mình, không muốn nhìn tới hình ảnh cảm thấy thẹn kia, nhưng nàng lại muốn biết Tiêu Sở Diễm rốt cuộc muốn làm cái gì.

Tiêu Sở Diễm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thẹn thùng của tiểu nhân nhi nhưng lại tràn ngập tò mò, khóe miệng nhếch lên cười tà . Đem chiếc đũa chuyển qua nào gắt gao mà hợp tiểu khe hở chỗ, một chút một chút cọ xát đi vào.

"Đừng." Hoa huyệt đã bị kích thích, Nhan Nhứ Nhứ thân thể cong lên, nhưng lại bị Tiêu Sở Diễm gắt gao mà ngăn chặn lại.

"Ca ca. . . Không nên đi vào, sẽ phá hư  , ô ô. . ."

Nghe được tiếng khóc mang theo âm cầu xin tha thứ, tay Tiêu Sở Diễm  không tự kìm hãm được run rẩy một chút, cự vật đè xuống nào luồng xúc động.Chiếc đũa thật dài tiến vào huyệt thịt nhỏ hẹp , liền bắt đầu đâm đâm mềm nộn bích thịt, làm cho thân thể căng thẳng của Nhan Nhứ Nhứ chán nản mềm xuống, môi đỏ mọng phát ra ân ân A A tiếng rên rỉ.

Nhìn nàng dần dần động tình lắc lắc thân thể nghênh hợp chiếc đũa tiến vào cơ thể nàng, Tiêu Sở Diễm liền tiếp tục đẩy mạnh cướp đoạt tiếng bước, thật sâu để đến của nàng nội bộ, nhưng lại vẫn hướng tử cung khẩu đi tới.

"Ô, quá sâu rồi, ca ca, có điểm đau, không nên lại tiến vào, có được hay không?" Mặc dù chiếc đũa rất nhỏ, bất đồng vu hắn thô to, nhưng là bị thật sâu tiến vào cảm giác vẫn làm cho Nhan Nhứ Nhứ thật không tốt thụ.

Nhìn thật dài chiếc đũa chỉ còn lại có một tiểu bộ phân lộ ở bên ngoài, Tiêu Sở Diễm con ngươi trong một mảnh dày, "Ngoan ngoãn bảo, nhịn nữa nhẫn nại có được hay không, ngươi xem nhìn ngươi cũng đem như vậy lớn lên chiếc đũa ăn tiến vào,còn thừa lại một chút như thế, cùng nhau đi vào có được hay không?" Nói xong, trên tay động tác thô lỗ đem cuối cùng một chút cũng tắc rồi đi vào.

"A! Đau quá A, ca ca, ca ca, cầu ngươi, mau lấy ra nữa!" Nhan Nhứ Nhứ bị nào tiến vào tử cung khẩu chỗ trường khoái khiến cho đau nhói, tử cung cái miệng nhỏ ngậm trụ chiếc đũa không nghĩ làm cho nó tiếp tục đi tới, không tự kìm hãm được co rút lại , muốn đem dị vật tìm cách đến, thù không biết nhưng lại càng kẹp càng chặt, chỉ có thể phe phẩy đầu nức nở lên tiếng.

Tiêu Sở Diễm muốn  di chuyển chiếc đũa, nhưng lại phát hiện nó bất động, tay ba một chút đánh vào mông đnag cố gắng vểnh lên, "Hấp như vậy chặt, còn nói không nên, ân? Tiểu tên lừa gạt!"

Cái mông đã bị kích thích, làm cho Nhan Nhứ Nhứ run run một chút, chất lỏng trong tiểu huyệt chảy được càng nhiều rồi.

Tiêu Sở Diễm cẩn thận nhìn hình ảnh  nho nhỏ cái khe hé ra không ngừng phun ra chiếc đũa lại hấp trở về , bàn tay to ngăn  che chở tiểu huyệt Hoa Biện, làm cho chính mình có thể thấy rõ ràng hơn một chút. Chứng kiếntiểu thịt cầu  giấu ở giữa thịt cánh hoa đã bị vắng vẻ, Tiêu Sở Diễm đau lòng nói, "Hảo đáng thương A, ca ca cũng đem ngươi quên rồi."

Nói xong, dùng ma chỉ cùng ngón trỏ nắm nào chỗ, vân vê rồi lại vân vê, chà xát rồi lại chà xát, thẳng đến đem Nhan Nhứ Nhứ khiến cho chất lỏng giàn dụa bốn phía.

Dần dần , Nhan Nhứ Nhứ rơi vào giai cảnh, cái mông giãy dụa càng phát ra lực mạnh rồi, chứng kiến nàng chuẩn bị ném chính mình xông lên cao trào, Tiêu Sở Diễm buông ra ngón tay niết  thịt cầu, ngược lại dò xét vào dũng đạo, bắt được chiếc đũa sớm đã ướt hoạt thể dịch, dùng sức kéo đi ra.

Đem chiếc đũa phóng tới trước mắt, nhìn trong suốt chất lỏng, Tiêu Sở Diễm không nhịn được tiếp cận cái mũi, "Thật thơm." Nói xong liền hé miệng, liếm chất nhầy trên chiếc đũa.

Sau khi chiếc đũa bị xuất ra Nhứ Nhứ , cảm giác được một cỗ hư không, khó nhịn gắp kẹp hai chân, nhưng lại phát hiện Tiêu Sở Diễm đè nặngthân thể chính mình. Nghẹn đỏ mặt muốn nhịn xuống  tận trời dục vọng, nhưng lại lấy thất bại chấm dứt.

"A, ca ca, ca ca, ta muốn ta muốn, thật là khó chịu A, ô ô. . ."

Tiêu Sở Diễm đem chiếc đũa đã được liếm sạch sẽ thả lại trên bàn, cúi đầu nhìn tiểu thân thể trong lòng mình phiếm phấn hồng lộng lẫy bởi  bất mãn mà cuồng nhiệt giãy dụa , chính mình cũng muốn phát điên rồi, nhưng là không nghĩ cứ như vậy dễ dàng buông tha tiểu nhà khỏa, thân thể của hắn tử hoàn lại quá non rồi, tốt hảo điều giáo một phen mới được.

"Muốn cái gì ân?" Chịu đựng hông hạ muốn thổ lộ cực đại, Tiêu Sở Diễm giả bộ một bộ khí định thần nhàn bộ dáng.

"Muốn ca ca đại côn thịt, cắm vào đến, hảo muốn, hảo muốn, ô ô. . ." Nhan Nhứ Nhứ tay xoa Tiêu Sở Diễm lửa nóng, cuồng loạn quát to .

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vì dục vọng không cách nào thư giải mà thống khổ chảy lệ, Tiêu Sở Diễm không nhịn được đau lòng rồi, quên đi, dù sao chính hắn cũng không nhịn được rồi.

"Nói muốn thì chính mình đến." Tiêu Sở Diễm thân thể hướng về phía sau dựa vào, hai tay cũng buông lỏng ra Nhan Nhứ Nhứ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top