Chương 9
Thập Bút Hội Trường An nhìn Tiết Sùng một cái chớp mắt, đôi mắt đều sáng lên.
Đậu má! Quả thực là đưa than ngày tuyết!
Thập Bút Hội Trường An vội vàng vẫy tay hướng Tiết Sùng, dường như còn sợ Tiết Sùng không nhìn thấy, dùng sức hướng Tiết Sùng vẫy tay.
Tuy rằng đối phương mới cầm tử đẳng vũ khí, cũng không ở phạm vi suy xét của bọn họ. Nhưng là người có thực lực cường hãn! Liền có thể đem phó hội trưởng ‘ nháy mắt hạ gục ’, liền có thể làm cho bọn họ đặc biệt phá lệ.
Quan trọng nhất chính là……
Hội trưởng nói năm phút đã mau tới rồi, nếu thật sự không tìm được người tới, hội trưởng bọn họ thật sự sẽ offline.
Lần này không rèn sắt khi còn nóng, nếu muốn làm cho hội trưởng bọn họ đáp ứng lại, chỉ sợ cũng là sự tình kiếp sau ——
Tiết Sùng nhìn đối phương liếc mắt một cái, cũng không tính toán đi qua. Nhưng e ngại Thập Bút Hội Trường An chủ động đi tới, một bộ biểu tình nhìn cậu ‘ nếu cậu không đi thì tớ cũng cõng cậu đi ’ , không thích cùng người khác phát sinh tiếp xúc tứ chi Tiết Sùng đành phải đi qua.
Tuy này chỉ là trò chơi, đụng vào thậm chí là hôn môi đều chỉ là một đống số liệu giả thuyết trống rỗng, Tiết Sùng rất rõ ràng, nhưng lại vẫn cứ cảm thấy không tốt cùng phản cảm.
—— đặc biệt đối tượng là ở con trai.
Minh Vương nhìn Tiết Sùng đã đi đến hướng của bọn họ bên này, nhướng mày bình tĩnh nói: “Này không phải có người rồi sao.”
Miêu liếc mắt xem xét Tiết Sùng một cái, bởi vì vũ khí đối phương mới tử đẳng, cho nên trong lòng vẫn có chút bất mãn. Nhưng hiện tại cũng tìm không thấy người khác, bởi vậy cũng không thể bận tâm.
Miêu hừ lạnh một tiếng: “Tuy rằng cường độ vũ khí có chút sai ý người, nhưng thực lực hẳn là có thể đền bù điểm chênh lệch này đi.”
Thập Bút Hội Trường An mang theo Tiết Sùng đi tới, nghe thấy câu nói, không chút nghĩ ngợi nói: “Còn dùng hoài nghi sao? Đây chính là người duy nhất tớ thấy có thể đem phó hội nháy mắt hạ gục, thực lực đương nhiên không cần nhiều lời!”
Thất Vĩ cảm xấu hổ khụ một tiếng, nói: “Chuyện này chúng ta có thể đừng nói nữa không……”
…… Đem Thất Vĩ nháy mắt hạ gục?
Vong Xuyên đứng ở một bên vẫn luôn không nói gì mày hơi nhíu lại, hơi cảm thấy kinh ngạc.
Thất Vĩ làm nguyên lão thâm niên của hiệp hội, thực lực của hắn Vong Xuyên lại rõ ràng. Tuy không có ở bảng xếp hạng, nhưng nếu thật sự muốn ganh đua cao thấp, những người chơi trên bảng xếp hạng còn chưa chắc đánh thắng được hắn.
Người chơi【 Thiên Khải 】 nhiều như vậy, người có thể đem Thất Vĩ nháy mắt hạ gục, rất ít ỏi. Ngay cả hạng ba bảng PK cũng chưa chắc có thể lập tức nháy mắt hạ gục.
Nhưng, nếu là người kia mà nói……
Nghĩ đến người nào đó, Vong Xuyên đôi mắt hơi hơi ảm đạm buồn bã.
Chợt, Vong Xuyên nâng mi mắt lên, hướng Tiết Sùng nhìn qua. Tuy rằng trong lòng sớm có đáp án, nhưng nhìn đến trên đỉnh đầu Tiết Sùng chói lọi bốn cái chữ to Hướng Ngư Vấn Thủy, vẫn là không cấm chớp mắt một cái mất mát.
…… Không phải người kia.
Cảm nhận được một tầm mắt nóng rực dị thường, Tiết Sùng đảo mắt, hướng Vong Xuyên nhìn qua.
Tiết Sùng vẻn vẹn nhìn thoáng qua, lại rất mau dời tầm mắt.
Vong Xuyên nao nao.
Cũng không phải bởi vì thái độ của Tiết Sùng cùng với người chơi khác hoàn toàn bất đồng, mà là bởi vì, biểu tình của đối phương, làm cậu vô cớ nhớ tới ngày hôm qua ở nhà ăn đụng phải một người.
Hiện tại người đều đến đông đủ, Thập Bút Hội Trường An cũng không nói nhiều vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Thập Bút Hội Trường An gãi gãi đầu, nói: “Hiện tại mọi người đều ở chỗ này, là muốn đi làm gì, không cần nhiều lời đi?”
Tiết Sùng nhìn Thập Bút Hội Trường An, không nói chuyện.
Thập Bút Hội Trường An nói tiếp: “Chúng tớ vừa rồi vốn là sáu người tới, kết quả có một tên ngốc vô tình rớt mạng, hiện tại thiếu một người. Cho nên tớ muốn hỏi…… Cậu nguyện ý cùng chúng tớ đánh phó bản cùng nhau không?”
Tiết Sùng mày hơi nhíu lại.
Miêu nói tiếp: “Đầu tiên tớ phải nói rõ, nhiệm vụ phó bản khó khăn là rõ như ban ngày, trong đó không thể xảy ra một chút sai lầm, cho nên trong quá trình nhiệm vụ chúng tớ muốn toàn bộ nghe chỉ huy của hội trưởng . Cái này cậu có thể đồng ý đi?”
Bởi vì ‘ đồ đệ tốt ’ của cậu, hiện tại Tiết Sùng rất ít tổ đội, cho nên phó bản cơ bản đi một mình.
Muốn nói trong quá trình làm nhiệm vụ không thể xảy ra một chút sai lầm, không ai có thể so sánh với Tiết Sùng.
Vài người cùng đi phó bản, nếu trong đó có một người vô tình xảy ra sai lầm, dư lại mấy người có thể cứu lại trở về. Nhưng nếu chỉ có một người, như vậy chỉ có một con đường, là toàn bộ toàn thua.
Nếu một người cực cực khổ khổ đánh phó bản, một cái chớp mắt sẽ bị hệ thống thanh trừ ra phó bản, toàn bộ thành vong, Boss chết lại lần nữa sống lại, trên đường thật vất vả đánh tiểu quái chết lại lần nữa trọng sinh……
Tiết Sùng hàng năm đi phó bản một mình, không ai so với cậu càng rõ ràng điều này.
Đối mặt với lời mời của Thập Bút Hội Trường An, Tiết Sùng chần chờ một hồi. Nguyên nhân không phải hoàn toàn là vì không thích cùng nhau tổ đội, chỉ là nửa năm tới nay, một người độc lai độc vãng, thói quen đi một người, hiện tại đột nhiên có người cùng cậu tổ đội, thực sự làm cậu rất khó nhanh chóng đáp ứng.
Nhưng mà sợ Vong Xuyên offline, mấy người gấp đến không nhịn được hoàn toàn không cho Tiết Sùng thời gian do dự, trực tiếp phát ra lời mời.
【 hệ thống nhắc nhở: Thất Vĩ mời ngài gia nhập đội ngũ. Đồng ý or cự tuyệt? 】
Tiết Sùng sửng sốt một giây.
Thất Vĩ cho rằng Tiết Sùng đang lo lắng cái gì, vì thế nói: “Không cần lo lắng phó bản có thể qua hay không, chỉ cần hội trưởng chúng ta ở đây, tuyệt đối không thành vấn đề.”
Tiết Sùng trầm mặc hai giây, cuối cùng vẫn là lựa chọn đồng ý.
Dù sao cuối cùng đều là muốn gia nhập đội ngũ, đến nỗi là đội ngũ nào , bản chất kỳ thật đều không có gì khác nhau.
Lối vào phó bản của【 Thiên Khải 】 , đều bị làm thành bộ dáng cửa truyền tống môn.
Vẻ ngoài mỗi truyền tống môn không giống nhau, màu sắc cũng sẽ bị phân thành trắng, lục, lam, tử, kim, hắc. Sáu màu sắc.
Màu kim là vàng, tử là tím, hắc là đen nhe, chữ màu tui thay bằng sắc cho hợp ạ :33
Trong đó sắc trắng thấp kém nhất, sắc đen tối cao nhất.
Hiện ra ở trước mắt mấy người là cửa truyền tống môn sắc tử đẳng, độ khó khăn xếp thứ ba.
Phân giống vũ khí hết nhé mn
Phó bản sắc tử đẳng ở 【 Thiên Khải 】 đã xem như khó khăn rất cao, bởi vì phó bản khó khăn nhất sắc hắc một năm chỉ mở ra một lần, phó bản ở toàn bản đồ cũng gần bốn cái mà thôi. Lại còn có thời gian riêng mới mở ra.
Mọi người đã đến đông đủ, Vong Xuyên liền xoay người nhấc chân bước vào phó bản, mấy người Thất Vĩ đã sớm gấp không chờ nổi vội vàng đuổi kịp, mà Tiết Sùng không thích cùng người khác thân cận quá nên đi ở cuối cùng.
Lần này trò chơi đổi mới lớn, không chỉ ngừng tại kỹ năng quái vật tăng, còn có lượng máu, cùng với tiến hành điều chỉnh số lượng quái vật tăng .
Tiểu quái trước kia , lượng máu chỉ là thoáng dày, cũng không khó đánh. Nhưng trò chơi về sau trải qua đổi mới, từng bước từng bước tiểu quái trở nên giống nhau với tiểu Boss khu dã ngoại, máu lại nhiều, lại khó đánh. Đôi khi có ba con tiểu quái chào đánh, không quá vài giây, người chơi cũng đã mất nửa cái mạng.
Tiểu quái đều biến thái như vậy, Boss đương nhiên không cần phải nói.
Điểm dừng chân của toàn bộ phó bản là ở điểm cao nhất phó bản, bởi vậy sau khi tiến vào phó bản không cần lo lắng quái vật sẽ đột nhiên đi lên đánh, dẫn tới người chơi trở tay không kịp.
Mấy người tiến vào phó bản sau, đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, lẳng lặng chờ đợi Vong Xuyên chỉ thị.
Vong Xuyên quét mắt nhìn quái vật dưới lòng bàn chân ngo ngoe rục rịch, sau đó không nhanh không chậm nói: “Tôi dẫn đầu, Thất Vĩ cùng Trường An theo sát sau, Miêu làm tiểu quái choáng váng, nhiệm vụ đồng thời là nhặt vật phẩm. Cuối cùng, Vấn Thủy cùng Minh Vương phụ trách đánh tiểu quái từ phía sau ……”
Không chờ Vong Xuyên nói xong, Tiết Sùng mặt vô biểu tình cắt đứt: “Không cần hai người, tôi một người là đủ rồi.”
Nếu hai người đi cùng nhau, Tiết Sùng phải chú ý cùng người khác giữ khoảng cách, tránh cho phát sinh tứ chi tiếp xúc. Như vậy không thể phát huy thực lực của cậu, lại còn có thể sẽ kéo dài tiến độ phó bản.
Nhưng mà cái này lý do Tiết Sùng vẫn chưa nói ra.
Minh Vương nghe xong không chút nghĩ ngợi nhíu mày phản đối nói: “Không được, máu tiểu quái quá dày, dù cậu có thực lực, nhưng một người cũng không có biện pháp đánh lại ——”
Những người khác cũng đang muốn phản đối, Vong Xuyên thật sâu mà liếc mắt nhìn Tiết Sùng một cái, đột nhiên hỏi ngược lại: “Cậu xác định đi một mình?”
Tiết Sùng nhàn nhạt lên tiếng, trên mặt trước sau như một không có gì biểu tình.
Minh Vương còn muốn nói cái gì, nhưng Vong Xuyên đã không cho hắn cơ hội.
Vong Xuyên: “Quyết định như vậy, tốc chiến tốc thắng, bắt đầu đi.”
Dứt lời, Vong Xuyên thả người nhảy, một trường kiếm phiến sắc kim đột ngột hiện trong tay, kim đẳng vũ khí có họa tiết rồng. Vong Xuyên vẫn chưa trực tiếp nhảy vào trung tâm đàn quái vật, mà là nhẹ nhàng nâng tay, chém ra một kiếm sắc bén, lại ngay sau đó dùng đỉnh đầu một con quái vật coi như chống đỡ lực, hướng về phía trước nhảy lên. Trường kiếm ở không trung vẽ hình cung, mang theo sát ý khí thế xông thẳng bọn quái vật dưới chân .
Sát thương của Vong Xuyên cực cao, không quá một hồi, quái vật dưới lòng bàn chân liền không còn nửa máu.
Mọi người đứng ở tại chỗ cắn chặt răng, ánh mắt rất là phức tạp liếc mắt nhìn Tiết Sùng một cái, cuối cùng vẫn là đi theo Vong Xuyên nhảy xuống, vọt vào phó bản.
Bởi vì phó bản có hạn chế tầm mắt, cho nên cơ hồ không ai nói chuyện, đều hết sức chuyên chú vào phó bản.
Dựa theo Vong Xuyên phân phối, Thất Vĩ cùng Thập Bút Hội Trường An với Vong Xuyên đầu, Miêu thu thập vật phẩm, Minh Vương sẽ chú ý đến tiểu quái có kỹ năng gây choáng váng.
Duy chỉ Tiết Sùng tuy một người có chút cố hết sức, lại cũng thành thạo, phía sau không ngừng chu toàn đánh quái vật, vẫn ở vị trí phía trên.
Lúc này, một quái vật cấp 110 xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tiết Sùng, khiến cậu trở tay không kịp, hai tay nắm trường đao lớn, từ trên xuống dưới hướng đầu Tiết Sùng bổ tới. Tiết Sùng bị vây quanh, căn bản không địch lại.
Vong Xuyên phía trước trong lúc vô tình vừa lúc quay đầu lại nhìn về hướng Tiết Sùng, đang muốn ra tay tương trợ, lại chỉ thấy Tiết Sùng sắc mặt không thay đổi, không né đòn, cao cao nhảy lên, giơ tay liền bắt được chân quái vật, dùng sức túm xuống phía dưới ném đi.
Quái vật thân mình dũng mãnh, nện xuống mặt đất, đồng thời cũng đem bọn quái vật theo sát không tha đánh ngã trên mặt đất.
Căn bản không tạm dừng chút nào, Tiết Sùng ngay sau đó nhanh chóng hạ kiếm, trường kiếm trong tay chém xuống phía dưới, quái vật ngã trên mặt đất tránh không được, trong chớp mắt liền hóa thành vong hồn dưới kiếm Tiết Sùng.
Đương nhiên, giết chết quái vật là có khen thưởng kinh nghiệm, chỉ là Tiết Sùng đã mãn cấp, giết nhiều quái vật cũng không có tác dụng gì, chỉ biết mài mòn độ bền vũ khí.
Cấp bậc vũ khí càng cao, phí sửa chữa vũ khí cũng càng cao.
Vong Xuyên nhìn tử đẳng vũ khí trong tay Tiết Sùng, hồi tưởng vừa rồi càng làm hắn cảm thấy động tác cùng chiêu thức quen thuộc, cùng với gương mặt từ đầu tới đuôi cũng chưa có biểu tình gì, không khỏi hơi hơi ngưng thần, cảm giác trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Tử đẳng vũ khí, biểu tình lạnh nhạt xa cách, thói quen độc lai độc vãng, có thể địch nổi Thất Vĩ …… Trừ bỏ người nọ, Vong Xuyên không thể nghĩ được ai khác.
Mơ hồ cảm giác được một tầm mắt mãnh liệt, Tiết Sùng giết chết một con quái, quay đầu theo hướng tầm mắt nhìn lại.
Nhưng mà trừ bỏ hình ảnh mấy người đang hăng hái giết quái, cái gì cũng không thấy.
Tiết Sùng nhíu mày, mặt vô biểu tình thu hồi tầm mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top