Chương 20
Bình thường cũng giống nhau, khi Tiết Sùng không đi học, thì ngây ngốc trong phòng ngủ chơi trò chơi.
Nhưng cái đó khác với những người chơi đắm chìm ở trong trò chơi, đối với Tiết Sùng mà nói, bất luận trò chơi gì, chỉ là dùng để giết thời gian mà thôi, cho nên cậu căn bản không tồn tại khả năng đắm chìm vào trong đó.
Ngụy Kiệt một bên nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Tiết Sùng, chính là hằng ngày đều giống nhau, mặt không biểu tình mang mắt kính thực tế ảo lên, Ngụy Kiệt bỗng nhiên nhớ tới lần trước Tần Xuyên hỏi qua Tiết Sùng chơi trò chơi gì, vậy không phải là...... Tần Xuyên cũng chơi trò chơi sao?!
Như là phát hiện ra điều gì không thể tin nổi, Ngụy Kiệt bỗng chốc trợn tròn mắt, trái tim bắt đầu bùm bùm nhảy dựng lên.
Trong hiện thực là không thể nào...... Nhưng mà, mình có thể ở trong trò chơi...... Tiếp cận Tần Xuyên?
Tiết Sùng mang mắt kính thực tế ảo lên, nhập tài khoản cùng mật mã sau đó đăng nhập trò chơi. Giây tiếp theo, tiếng hệ thống nhắc nhở quen thuộc, lạnh băng lại vang lên ở bên tai.
【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi tôn kính, hoan nghênh ngài trở lại Thiên Khải. 】
Bởi vì theo số liệu của hệ thống, khi người chơi online, là sẽ ở địa điểm lần trước offline. Cho nên sau khi Tiết Sùng online, cậu sẽ xuất hiện ở dã khu.
Lần trước khi offline, trạng thái dịch dung trên người Tiết Sùng đã mất đi hiệu lực, cho nên cậu hiện tại không phải là nhóm đầu tiên thông qua phó bản hiệp hội biến thái, cao thủ không biết tên - Hướng Ngư Vấn Thủy, mà là Vô Tẫn Trường Dạ vừanổi tiếng lừng lẫy vừa tai tiếng.
Tuy Tiết Sùng nói nơi dã khu người chơi cũng không nhiều, nhưng Tiết Sùng xuất hiện, lại vẫn là nháy mắt khơi dậy ngàn tầng sóng.
Bởi vì Tiết Sùng sử dụng dịch dung, tên Vô Tẫn Trường Dạ này ẩn nấp một thời gian, bởi vậy những người chơi mãn cấp đều sôi nổi suy đoán Vô Tẫn Trường Dạ có phải bỏ hố hay không, hay là chiến đấu ở các trò chơi chiến trường khác, lại hoặc là sinh bệnh, đi công tác không rảnh lên trò chơi......
Nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì, Vô Tẫn Trường Dạ biến mất, đối với bọn họ mà nói đều là một chuyện tốt.
Vô Tẫn Trường Dạ không online, thời điểm bọn họ làm nhiệm vụ đều cảm giác kiên định rất nhiều.
Có một bộ phận nhỏ cho rằng Vô Tẫn Trường Dạ sẽ không bao giờ xuất hiện nữa......Bây giờ Vô Tẫn Trường Dạ lại xuất hiện!
Khiến người không thể tin tưởng chính là, đồn đãi Vô Tẫn Trường Dạ vĩnh viễn sẽ không có khả năng gia nhập hiệp hội nhưng lại gia nhập hiệp hội, thế nhưng lại là đại hiệp hội hạng nhất【 Thiên Khải 】 La Sinh Môn!
Một chúng người chơi ở dã khu cho rằng chính mình hoa mắt, còn tiến lên nhìn, kết quả kinh khủng phát hiện...... Này thế mà thật sự là Vô Tẫn Trường Dạ.
Người qua đường A: "Ha ha, khẳng định là trộm tài khoản. Vô Tẫn Trường Dạ sao có thể gia nhập hiệp hội?"
Người qua đường B: "Tôi đoán ba ngày không online, đoán không chừng acc cũng đã bị trộm đi."
Người qua đường C: "Nếu là trộm tài khoản vậy cũng không sợ. Dù có trộm acc, có thể có kỹ thuật siêu phàm của người kia không? Không có kỹ thuật, trộm có ích lợi gì? Còn không bằng đi trộm acc Vong Xuyên, người kia hội trưởng hiệp hội hạng nhất, chậc chậc chậc, vũ khí mãn cấp trong tay, lại là hạng nhất bảng tài phú......"
Người qua đường D: "Ngày thường thấy Vô Tẫn Trường Dạ luôn làm một bộ muốn sống chớ chạm vào ta, tôi muốn xem, chạm vào một hồi sẽ có hậu quả gì."
Vì thế, cho rằng acc đã đổi chủ, người qua đường D không sợ chết liền tiến lên......
-- Một kiếm mất mạng.
Một chúng người chơi như cũ quen thuộc trường kiếm tử đẳng, như cũ quen thuộc biểu tình, như cũ quen thuộc tư thế.
......
Dã khu một mảnh tĩnh mịch.
Không ai còn dám hoài nghi Vô Tẫn Trường Dạ có phải người khác hay không.
Những người chơi còn trông chờ bây giờ cho mình có thể báo thù cũng không dám trông chờ nữa.
Đánh không lại là một chuyện, nhưng thật ra quan trọng nhất chính là...... Chọc phải đối phương, cũng giống như chọc phải toàn bộ La Sinh Môn nha!
Vô Tẫn Trường Dạ, Nhất Chỉ Thương Bạch, Thất Vĩ, từ từ...... còn có hội trưởng Vong Xuyên, mẹ nó một người đều không thể trêu vào!
Mẹ nó này còn có để người khác chơi!
Một chúng người chơi đồng thời căm giận bất bình, Tiết Sùng tâm tình cũng không tốt đến nỗi nào.
Bởi vì phá lệ gia nhập hiệp hội, cho nên một số người bắt đầu nghi ngờ thân phận của cậu, muốn thử xem cậu có phải Vô Tẫn Trường Dạ hay không, nên đi lên tiếp cận. Có một bộ phận người chơi thật ra không có tiếp cận cậu, mà là ý đồ thuyết phục Tiết Sùng rời khỏi hiệp hội, gia nhập hiệp hội bọn họ.
-- Hiệp hội nếu có Vô Tẫn Trường Dạ tọa trấn, chính là so với vô số tay mãn cấp già đời có giá trị hơn!
Tóm lại, Tiết Sùng là bị phiền không chịu được.
Bởi vì đồng tính tiếp cận, càng làm sắc mặt của cậu khó coi tới cực điểm.
Vì thế, Tiết Sùng mới hiện ra chân thân không lâu, thì phải cưỡi tọa kỵ đuổi tới thương nhân đặc thù nơi đó mua thuốc dịch dung 68 tệ, sau khi cắt đuôi đám người chơi theo sát không tha, cậu lại tìm một góc dùng thuốc dịch dung.
Sau khi dịch dung, người chơi tìm tới để tiếp cận hay có ý đồ muốn Tiết Sùng gia nhập hiệp hội bọn họ toàn bộ tự nhiên mà biến mất.
Dịch dung có chỗ tốt, chính là tên cùng bề ngoài toàn bộ đều sẽ thay đổi, không chỉ là bề ngoài, còn có chiều cao cùng tiếng nói, đều sẽ biến hóa.
Thời điểm bị người chơi đuổi giết hoặc là muốn trốn người, tác dụng của dịch dung lập tức hiện ra rõ rệt.
Chỉ tiếc chính là, dịch dung có thời gian hạn chế, còn có tên hiệp hội trên đỉnh đầu sẽ không đổi, một cái cuối cùng không biết là tốt là xấu.
Mỗi lần dịch dung, đều sẽ dịch dung thành bộ dáng khác nhau.
Nói cách khác...... Sẽ không lặp lại, mặc dù có người dùng tới 100 lọ dịch dung cũng không giống nhau.
......
Tần Xuyên trở về nhà của mình, cởi áo khoác trên người ra, hai chân dài sải bước từ cửa đến phòng khách, ngón tay thon dài trắng nõn bưng ly nước trên bàn trà pha lê trong phòng khách lên, sau đó mở tủ lạnh ra, đổ nước đá vào ly.
Tần Xuyên không trọ ở trường, một là bởi vì phòng ngủ quá nhỏ, hai là bởi vì phòng ngủ quá nhiều người, ba là bởi vì cậu có chút thói ở sạch.
Ăng nhăng nhăng, sau này ở với vợ cũng rất tiện nhe 🤭
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là cái nguyên nhân thứ ba.
Tần Xuyên hiện tại sống ở căn hộ gần trường học, diện tích gần hai trăm mét vuông, ba phòng hai sảnh, một người ở.
Mọi người đều biết, phòng ở gần trường học phụ đều đắt, hơn nữa thành thị bọn họ là đô thị cấp 1, tiền thuê mỗi tháng cao bao nhiêu tất nhiên không cần nhiều lời.
Nhưng mà Tần Xuyên không thiếu nhất chính là tiền, cho nên phương diện tiền thuê đối với hắn mà nói cũng không đáng bận tâm.
Bởi vì căn hộ lớn như vậy của Tần Xuyên mà chỉ có một người ở, cho nên Vân Bách Giản từng mưu toan muốn dọn vào với Tần Xuyên cùng nhau ở. Ba phòng hai sảnh, một người Tần Xuyên chỉ có thể ở một gian phòng, hai gian khác thì không, dù sao không cũng là không, còn không cho hắn dọn vào cùng nhau ở. Chỉ tiếc Vân Bách Giản vừa mới nói, đã bị Tần Xuyên không lưu tình chút nào cự tuyệt.
Bởi vì Tần Xuyên không thích với người vừa ngốc vừa ầm ĩ ở cùng nhau, ví dụ như Vân Bách Giản. Đương nhiên chủ yếu vẫn là bởi vì cái nguyên nhân kia.
-- Bản thân có thói ở sạch.
Tần Xuyên không mở đèn trần, chỉ có chiếc đèn trong một góc chiếu theo tiếng bước chân của hắn.
Ánh đèn chiếu vào sườn mặt tinh xảo tuấn mỹ của Tần Xuyên, nửa hiện nửa ẩn trong bóng tối. Hắn hơi hơi dựa vào bàn trà lạnh lẽo, vịn tay lên, hơi nhấp một ngụm nước đá, thần sắc như suy tư gì đó.
Hắn có thể cảm giác được đối phương đối với mình chính là xa cách cùng lạnh nhạt, thậm chí có thể nói là có chút chán ghét.
Hắn tự xưng là trí nhớ rất tốt, chính hắn không nhớ nổi hắn đã làm cái gì để đối phương chán ghét thậm chí là oán hận.
Trong cuộc đời hắn, chỉ làm một việc khiến hắn ảo não, nhưng lại không hối hận. Hắn không hối hận khi hắn dùng acc nữ tiếp cận lừa bịp người nào đó, hắn chỉ hối hận chính là không nói chân tướng sớm hơn một chút với đối phương, cứ như vậy trở tay không kịp mất đi đối phương.
Nghĩ đến đây, mi mắt Tần Xuyên nửa rũ, lưu chuyển con ngươi như nước có chút ảm đạm.
Hắn ngày đó, kỳ thật là...... Chuẩn bị thẳng thắn......
Hắn không biết đối phương trong hiện thực là dạng gì, có lẽ có khả năng giống như Vân Bách Giản nói vậy, đối phương có khả năng là một đại thúc trung niên 40 tuổi, lại có khả năng chỉ là một nam sinh chưa trưởng thành, lại có lẽ là nữ sinh giả nam sinh......
Như nào Tần Xuyên đều không quan tâm, hắn chỉ để ý cảm giác, bất luận là giới tính hoặc là tuổi tác đều không quan tâm.
Nhưng hiện tại, trọng điểm rõ ràng không ở chỗ này.
"Trừ bỏ lúc đi học, thời gian còn lại đều ngốc ở trong phòng ngủ chơi game......" Tần Xuyên thấp giọng lầm bầm lầu bầu dường như đem Ngụy Kiệt lời nói niệm một lần, ngay sau đó, hình như là liên tưởng đến cái gì, hơi hơi nheo lại mắt.
......
Trong【 Thiên Khải 】.
Hôm nay tuy rằng nhiệm vụ hiệp hội cùng lần trước hoàn toàn khác nhau, nhưng bởi vì phó bản hiệp hội lần trước là lần đầu thông qua, bởi vậy cho mấy người trong hiệp hội tin tưởng lớn lao. Lúc này mặc dù hội trưởng không online, bọn họ cũng quyết định đi thử một lần.
Tuy nhiên, vấn đề người được chọn, khiến mấy người xảy ra quan điểm khác nhau.
Trong hiệp hội, mấy trưởng lão thâm niên La Sinh Môn chính là đỏ mặt tía tai.
Miêu chống nạnh nói: "Tớ nói không được chính là không được, Phá Sát Thiên Quân vừa đến thời khắc mấu chốt là rớt mạng, nếu muốn cậu ấy ở lại, chúng ta lúc nào cũng có thể đoàn diệt!"
Thất Vĩ khụ một tiếng, nói: "Cậu ấy cũng không phải lúc nào cũng rớt mạng......"
Miêu: "Cái gì không phải lúc nào cũng rớt mạng? Lần trước, thật vất vả mới đem hội trưởng tới, chuẩn bị tiến vào phó bản, kết quả cậu ấy cư nhiên rớt mạng đấy!"
Miêu nghiến răng nghiến lợi chỉ vào mặt Phá Sát Thiên Quân, người đó yên lặng nhìn trời.
Phá Sát Thiên Quân yếu ớt nói: "Tớ chỉ rớt tuyến một lần kia thôi......"
Minh Vương: "Cậu ấy muốn tới, tớ nhất định chém chết cậu ấy."
Thập Bút Hội Trường An: "Nếu không tìm cậu ấy thì tìm ai tới? Các cậu nói chọn người khác thì là ai đây?."
Phá Sát Thiên Quân vội vàng gật đầu, vẻ mặt ' trừ bỏ tớ các cậu tuyệt đối không chọn được người khác tốt hơn đâu ' biểu tình nhìn bọn họ.
Đột nhiên, bên tai mọi người vang lên một tiếng hệ thống nhắc nhở.
【 hệ thống nhắc nhở: Hội trưởng Vong Xuyên online. 】
Phá Sát Thiên Quân: "......"
Miêu không chút nghĩ ngợi: "Được, có người được chọn. Cút đi."
Phá Sát Thiên Quân nước mắt lưng tròng, huhuhu, hắn cũng muốn cùng hội trưởng cùng nhau đánh phó bản.
Thập Bút Hội Trường An lại nói: "Đừng kết luận vội vã như vậy, hội trưởng có đồng ý hay không còn không biết đâu."
Miêu hừ một tiếng, nói: "Nếu hội trưởng không đi, thì tìm Hướng Ngư Vấn Thủy đi không phải được rồi sao."
Dứt lời, liền dùng khẩu lệnh triệu hồi ra danh sách online, chuẩn bị nhìn xem ' Hướng Ngư Vấn Thủy ' có online không.
Kết quả sau khi tìm kiếm một phen, lại căn bản không thấy được bóng dáng Hướng Ngư Vấn Thủy, thật giống như biến mất.
Miêu vẻ mặt không thể hiểu được, chẳng lẽ sửa tên? Không đúng, trò chơi này không có công năng sửa tên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top