Ở Luân Đôn

Ngày 10/7 – Luân Đôn

Ngủ được một chút, nhưng nhận biết một năng lực kích động tập trung trong đầu. Thân thể bình yên, nằm dài thẳng, phát ra vài tiếng rên rỉ. Căn phòng hình như đầy đặc, trời quá tối, cánh cửa nhà bên cạnh khua lên. Không có một ý tưởng nào, một cảm giác nào, dù vậy trí óc thật mẫn tiệp và nhậy bén. Áp lực và căng thẳng gây ra cơn đau. Một điều kỳ lạ là cơn đau này không làm cơ thể kiệt sức. Hình như có biết bao sự việc xảy ra bên trong trí óc, tuy nhiên không ghi lại bằng ngôn ngữ được. Cảm giác về một sự bành trướng đến vô giới hạn, vô cùng tột.

Ngày 11

Áp lực và căng thẳng khá mạnh, đau đớn. Thật kỳ là, thân thể tuyệt đối không phản ứng cũng không chống cự. Mọi điều này bao hàm một năng lực chưa hề biến đến. Quá bận rộn nên không thể viết thêm hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top