Tác giả: Lý Tùng NhoThể loại: Trọng sinh, tu chân, cường cường, tình hữu độc chung, 1x1, HEChuyển ngữ: Lightraito (Huyết Phong - Light)Truyện không mang tính chất thương mại và chưa xin phép tác giảNguồn: http://huyetphong.blogspot.com/p/blog-page_33.htmlP/S: Đã xin phép nhà edit.…
Trọng sinh , HE , Ngược , Sắc , Hiện Đại , Sủng , Ngọt ,+++++++Tác giả : Mộc Dung Truyện : tự sáng tác Kiếp trước cô tránh hắn né hắn như né tà Mặc cho hắn dùng mọi thủ đoạn từ cưỡng chế đến yêu thương nhưng không yêu vẫn là không yêu . Quen biết hắn vì hắn là anh trai của bạn thân , đến nhà chơi là sợi tơ định mệnh liền được gắn kết.Chỉ vì cô hận liền phát ngôn " nếu anh đụng vào tôi một lần tôi liền tự vẫn ". Hắn vì vừa yêu vừa hận cô nên đã buông tha cho cô và biến mất không dấu vết theo như cô mong muốn .Đến khi cô có được tự do tưởng chừng là vui mừng nhưng không ngờ nó là điều tồi tệ nhất mà cô đã từng quyết định . Đi kiếm hắn , nhưng chẳng biết kiếm đâu , đến tột cùng cô mới biết mình sau hoàn toàn . Đến bên bãi biển nơi lần đầu cô bị hắn làm cho mê loạn , đứng trên lề đường nhìn xuống bãi biển nhớ lại những khoảng thời gian hắn vì cô mà bắt nạt đe dọa và thương yêu . Trong dòng suy nghĩ giữa con đường chiếc xe tải lao đến . Và kết thúc sinh mạng của cô từ đây , hơi thở cuối cùng nơi bờ môi đầy máu tươi đó của cô nhấp nháy 2 chữ " Thế Thiên " . Ông trời luôn cho người sửa sai ! Lúc cô tỉnh lại mới biết mình trọng sinh , quay về 10 năm trước , cái ngày mà lần đầu tiên cô đến nhà Thế An chơi cũng là cái ngày lần đầu anh bị cô hớp hồn , Cô liền thành " Nếu anh không đụng vào em , em liền chết "…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Tác giả: Nguyễn Trần Hoài Thương.Thể loại: Sủng" Tại sao khi ở cùng em thì anh lại vô sỉ đến vậy. Máu lạnh thường ngày của anh đâu."" Vì khi ở cùng em... Máu đó sợ quá chạy đi đâu mất tiêu rồi...."---------------------------" Khi nào thì anh mới chịu lớn hả"" Em cứ từ từ... Cái gì cũng có cái quá trình của nó cả."*Lưu ý: Không được đưa truyện ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của tác giả! Chân thành cảm ơn!…
Tác giả: Tiểu Diệp Hoàn.Chuyển ngữ: QT, Google Translator.Raw: Khotangdammy.Editor: Cao Ying.Thể loại: Hiện đại, cường cường, xuyên thư, hợp đồng hôn nhân, điềm văn, sảng văn.Tình trạng bản gốc: Hoàn (116 chương).Tình trạng bản edit: Hoàn.Bản edit được thực hiện bởi jongwookislove.wordpress.com. Vì không có sự đồng ý của tác giả, đừng mang đi reup ở bất cứ đâu.Nếu bạn thích bộ truyện này, đừng quên vào page cho mình 1 like nha! https://jongwookislove.wordpress.com/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…