Chương 6
"Jungkook...". Hắn cúi xuống, bàn tay bóp chặt cổ tay cậu hằng đỏ lên, đầu ngón tay của cậu trắng bệch không có chút máu.
"A... đừng..."
Cậu lắc đầu, xoay đủ các hướng, cố gắng tránh khỏi cái đầu màu cam của hắn đang tiếp xúc với lớp da thịt ở cổ mình. Hắn khó chịu, dùng tay còn lại mạnh bạo nắm lấy cằm cậu, kéo sang một bên và giữ chặt. Cái cổ trắng ngần chưa một vết cắn nào của cậu được phơi bày trước mắt hắn, mùi hương của cậu làm hắn mê mẫn, lập tức hắn cúi xuống liếm lên nó một cách khiêu gợi.
"Rất ngọt"
"Kh... Không... TRÁNH RA... đừng mà..."
"AAAAAA.."
Hắn cắm sâu hai chiếc răng nanh đói khát vào cổ cậu, khiến cậu oằn người la lên vì đau đớn. Máu từ cổ cậu truyền sang vòm miệng của hắn. Hắn tham lam mút lấy như thể không dừng lại được. Hắn bóp chặt cằm cậu, tay còn lại trả tự do cho tay cậu nhưng thay vào đó, hắn ghì mạnh cậu vào tường. Cơ thể cậu bắt đầu thả lỏng ra, yếu dần đi, không còn sức để phản kháng lại nữa và cuối cùng cậu ngất đi trong lòng hắn.
/Taehuyng, dừng lại, nếu mày không dừng lại cậu ta sẽ chết, không được, Taehuyng.../
_____________
"Jungkook đi đâu mà lâu thế nhỉ?". Jin bước ra từ phòng tắm, tay vẫn còn cầm khăn lau lau mái tóc ướt của mình.
"Em không biết". Jimin cầm lấy đồ của mình vào phòng tắm, bây giờ điều nó đang nghĩ đến không phải là Jungkook mà là nó đang sợ tên ma cà rồng kia sẽ lại xuất hiện trong này một lần nữa. Nó ngó đi ngó lại xung quanh phòng để chắc chắn rằng hắn không có ở trong này rồi mới bước vào.
Được một lúc thì Yoongi cũng từ nhà xe về đến, cơ thể mệt mỏi liền trực tiếp đi thẳng đến giường mình nằm xuống. Jin cũng chẳng hỏi thăm gì cả, nếu là sáng nay anh sẽ hỏi han Yoongi đã ăn gì chưa? Hoặc không khỏe chỗ nào sao? Nhưng còn bây giờ, một kẻ là người, một kẻ là ma cà rồng, nên ít tiếp xúc lại một chút sẽ tốt hơn.
______________
"Sehunie, đừng gác chân lên bàn như thế"
"Sehunie, đừng xáo trộn nó lên như vậy, sắp xếp lại sẽ rất mệt"
"Sehunie, bỏ tay ra mau, anh còn phải làm xong đống hồ sơ này"
"Ya!! Sehuni...ư...ưmm...". Luhan bất ngờ nhìn người con trai đang hôn anh, nó thật ngang bướng nhưng anh không thể phủ nhận kĩ thuật hôn môi của nó, nó khiến cho anh cảm thấy rất đê mê, đắm chìm vào nụ hôn mà quên đi rằng mình phải phản kháng.
"Sao? Có phải rất kích thích hay không? Hannie~". Sehun dứt ra khỏi môi anh, trước đó không quên mút lấy môi anh tạo ra một tiếng "chụt" thật to.
"Phải... Gì.... gì chứ?! Không có". Luhan ngại đến đỏ mặt, không nghĩ rằng mình lại trả lời một cách ngu ngốc như thế.
Oh Sehun là bạn trai của Luhan. Nó thua Luhan đến ba tuổi nhưng lại trưởng thành, khôi ngô và cao hơn Luhan rất nhiều. Nó rất thông minh, IQ của nó là 169/200 và đây cũng là lí do nó hiện đang học cùng lớp với anh mặc dù nhỏ tuổi hơn.
Nó và anh gặp nhau trong một tình huống mà khi anh nhớ lại liền rất muốn độn thổ. Anh từ trước đến nay, đều được cả trường từ học sinh đến giáo viên ca ngợi vừa là một học sinh ngoan hiền, vừa là một tài năng. Vậy mà chỉ vào một ngày trời không mưa cũng không nắng, nó xuất hiện thô lỗ bằng cách ngồi trên bàn của anh, huýt sáo nhìn vào nơi đó của anh. Vô cùng biến thái ! Anh trước nói nhẹ nhàng nhưng nó cố ý không nghe anh, vì vậy anh to tiếng quát nó liền nhận lấy ánh mắt kì thị của mọi người xung quanh. Anh lúc đó không biết rằng nó là học sinh mới chuyển đến và được sắp xếp ngồi chỗ của anh, còn anh ngồi ở vị trí bên cạnh. Thật là muốn độn thổ mà, vậy mà nó cũng chả thèm giải thích một câu, hại anh xấu hổ với mọi người.
Chưa hết, nó còn là một tên biến thái và học "tương đối" giỏi. Cứ mỗi lúc vào học anh rất muốn cho nó ăn đấm ngay tức khắc. Nó cứ tìm bằng mọi cách ăn đậu hủ của anh. Giả bộ hỏi bài anh, anh đồng ý nó liền nhích mông sát lại gần anh nhất có thể. Hay trong giờ học nó ghét, nó không muốn học liền chọc phá anh bằng mọi cách khiến anh phải chơi cùng với nó. Anh nhiều lúc cảm thấy rất khó chịu nha, nhưng làm nhiều lần rồi cũng quen, rốt cuộc anh cũng ghét môn học đó giống nó luôn. Còn về việc học "tương đối" giỏi của nó, thật cũng không biết làm sao mà nó có thể giỏi như vậy. Dù là môn học nó thích hay là môn học nó ghét, nó đều hiểu bài cả, trong khi đó cả tiết nó chả nhìn lên bảng dù chỉ một lần. Trừ khi giáo viên phát hiện ra hai đứa không chú ý nghe giảng liền kêu lên giải bài, vậy mà nó cũng làm một cách nhanh gọn, còn anh cũng có nghe giảng đôi chút nên cư nhiên làm được.
Còn nữa, nó mặc dù "tương đối" giỏi như vậy nhưng về mặt lãng mạn thì chính là không có. Vào ngày sinh nhật nó, anh là người duy nhất được nó mời về nhà tân hai sau khi giải quyết xong bữa tiệc sinh nhật cùng đám bạn ở nhà hàng. Nó đã thổ lộ tình cảm với anh, điều đó khiến anh đỏ mặt, nhưng không phải anh ngượng ngùng vì lời tỏ tình mà là vì câu nói vô cùng bá đạo của nó.
"Tôi thích anh, một là đồng ý, hai là tôi vạch mông anh ra làm ngay tại đây đến khi anh chịu đồng ý, chọn đi"
Còn có sự lựa chọn sao? Nó cao hơn anh một cái đầu, còn về thân hình thì phải gọi là chuẩn m-e-n. Hơn nữa anh hiện cũng có tình cảm với nó, chấp nhận cũng không phải quá thiệt thòi. Vậy là anh và nó đã quen nhau hơn một năm rồi và lần đầu tiên của anh cũng đã thuộc về nó.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Hanie, xa anh có một giờ mà cứ như sáu mươi phút vậy". Sehun để Luhan ngồi lên chân, xoay anh lại đối diện mình.
"Điên". Luhan bĩu môi, tay đánh yêu vào trán nó một cái.
"Thật mà, bộ anh không thấy một phút em xa anh bằng với sáu mươi giây của trái đất sao?". Sehun cười, tay lần mò vào phía sau áo anh, rồi di chuyển xuống cặp mông vừa trắn vừa tròn kia.
"Đ... Điên... Haaa..". Luhan rùng mình một cái, cúi đầu áp sát vào ngực nó.
"Con mẹ nó, thật muốn cắm ngay vào cái mông gợi tình này". Sehun đánh vào cái mông kia một cái.
"A.... Không được.."
"Hửm, tại sao?". Sehun dừng lại mọi hoạt động trên cơ thể Luhan, lắng nghe anh trả lời.
"Đây là phòng của hội trưởng hội học sinh, không phải kí túc xá hay nhà của em". Luhan ngại ngùng nói ra từng chữ, đó là những địa điểm làm tình quen thuộc của hai người.
"Anh cư nhiên nhớ rất rõ". Sehun cười gian nhìn vật nhỏ trong lòng mình đang ngại đỏ mặt.
"...."
"Haniee"
"Sao?.."
"Nhìn anh thật đáng yêu"
"...". Ngại lắm rồi a~
"Nhìn anh...."
"...". Sao a, sao a~~?
"Một phút mà cứ như sáu mươi giây"
BỐPPP !! :v
___________
- Comeback nà !
- Mọi người xem MAMA chưa ý? =))))
- Mà lại sắp thi rồi a~ :(( Lớp 9 cuối cấp khó lắm, còn việc thi lớp 10 nản deso luôn nà :((((
- Nhưng Sờ sẽ không drop fic đâu :))))
- Không hay có thể góp ý cho Sờ nhaaaaa <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top