Chương 3
Hôm nay , ngày Chuuya chính thức xuất viện sau chuỗi ngày (không làm gì cũng) bị thương của mình , chính vì lẽ đó mà Chuuya đã dậy từ rất sớm mà sắp sếp lại giường một cách ngay ngắn , sau đó lon ton chạy đi tìm nữ y tá đã cho mình mượn sách và tặng cho cô ấy một bông hồng thay cho lời cảm ơn cũng như tạm biệt . Các nữ y tá khác cùng cô ấy nhìn thấy hành động đáng yêu ấy liền không nhịn được mà lại gần bẹo má cậu mất cái , có vài vị bác sĩ thì đứng tâm tắc khen "con nhà ai mà ngoan thế" khiến cho Chuuya có chút ngượng . Sau khi đã hoàn thành những việc muốn làm thì Chuuya nhỏ bé xách túi đồ mà Shinichiro đã mua cho cậu trước đó mà ngồi trên băng ghế ở cửa ra vào để đợi anh đến đón .
Không để cậu chờ quá lâu , khoảng gần 15 phút thì hai thấn ảnh một lớn một nhỏ xuất hiện trước của bệnh viện rồi đi vào . Shinichiro sau khi thấy Chuuya ngồi đó từ trước liền xin lỗi rằng bản thân đã đến muộn vì ngủ quên và nói cậu hãy đợi anh một chút để anh đi làm thủ tục xuất viện . Chuuya gật đầu ra hiệu đã hiểu nhìn anh đi đến quầy lễ tân . Mikey đi theo anh trai mình hiện đang đứng cạch chỗ Chuuya ngồi mà cười tít mắt vì háo hức , có trời mới biết được thằng bé đã háo hức như thế nào từ hôm qua tới giờ , có lẽ quần thâm nhẹ trên mắt kia là câu trả lời ?
Đối với Mikey mà nói , lần đầu khi nó gặp Chuuya là một cảm giác tò mò mà có chút khó ưa vì cách cậu ta nhìn mình với cái tự tin chết tiệt nào đó , thật sự rất đáng ghét . Nhưng sau một hồi nói chuyện qua lại thì cái suy nghĩ đó đã biến mất thay vào đó là sự tò mò cùng hưng phấn tột độ từ người con trai tóc hoàng hôn này . Những câu chuyện mà Chuuya kể đặc biệt lôi cuốn đối với Mikey , mặc dù nó cũng chả biết là cậu đang bịa ra hay là thật nhưng mấy câu chuyện đó rất hay và kịch tính , có thể nghe mãi mà không chán . Trong những câu truyện đó Mikey đặc biệt rất ấn tượng với cái người tên "Dazai Osamu" được nhắc cực kì nhiều , mà theo như Mikey nghĩ là do Chuuya thích người đó. Tuy mỗi lần kể đều là chửi rủa cái tên "Dazai Osamu" nhưng nếu để ý kĩ ánh mắt và nghe kĩ câu chuyện thì nó lại là thứ khác . Thứ gì đó rất đặc biệt giống như dành cho một người đặc biệt vậy , vì thế Mikey mới dám có cái suy nghĩ này .
- Nè Chuu-chin mày có thể nào kể tiếp mấy câu truyện tối qua được không ?
- Gì ? Cậu vẫn còn muốn nghe á ?
- Um
- Nhưng tôi hết thứ để kể rồi , để lần sau nha khi tôi nhớ ra gì đó nhất định sẽ kể cho cậu -Chuuya cười tươi mà nói , thật ra là cậu còn rất nhiều thứ để kể nhưng mà do lười nên không muốn kể cho Mikey nghe thôi .
Mikey nghe vậy cũng có chút tiếc nuối mà ậm ừ cho qua.
Sau một lúc lâu thì Shinichiro mới hoàn tất mọi thủ tục xuất viện , anh đi lại chỗ Mikey và Chuuya đang ngồi thông báo cho hai người là đã đến lúc ra về . Chuuya nghe vậy liền nhảy tót xuống khỏi ghế mà tiến về phía anh , cả Mikey cũng tương tự .
Từ bệnh viện đến nhà Sano coi bộ cũng không xa như những gì Chuuya nghĩ , nó khá là gần . Cả ba chỉ mất tầm hơn 10 phút là đã đến nơi , nhà Sano theo như Chuuya đánh giá thì nó khá là rộng ...à không phải là rất rộng mới đúng . Bên ngoài vừa nhìn vào có một chiếc cổng lớn bắt mắt bên trong là một khoảng sân rộng rãi có thể để vừa tầm 5 chiếc tô nếu như cậu không tính nhầm , nối tiếp nó là một ngôi nhà xây theo kiểu chuyền thống có hai tầng với nhiều của sổ xung quanh nó trông thoáng đãng và tạo cảm giác thoải mái . Cuối cùng bên cạnh ngôi nhà ấm cúng đó chính là võ đường mà Chuuya ngày ngày mong được chiêm ngưỡng , nó khá là rộng nhưng không bằng căn nhà có lẽ là bằng 2/3 căn nhà , rất chi là sáng sủa , không khí bên trong tạo cảm giác mạnh mẽ hưng phấn tột độ.
( Đây là truyện của tôi nên mọi lời miêu tả cũng chỉ do tôi bịa ra nên sẽ không đúng với nguyên tác . Mong mọi người bỏ qua)
Chuuya đưa đôi mắt xanh trong càn quét mọi nơi không chừa một góc của ngôi nhà từ bên ngoài. Chuuya đã sống ở Yokohama và cả khu ổ chuột nhưng chưa lần nào cậu nhìn thấy kiểu nhà như thế này , nếu có thì rất ít chỉ được một , hai lần gì đó khi ra khỏi thành phố . Lí do không có cũng rất đơn giản là Yokohama hầu hết là những tòa nhà hiện đại xây bằng gạch cao vút hay chỉ là những ngôi nhà nhiều tầng cho thuê chứ không có kiểu như này , còn ở khu ổ chuột thì thật sự không giàu có để có thể xây lên một ngôi nhà đúng nghĩa chứ đừng nói đến là kiểu nhà như của nhà Sano đây . Đó là lí do vì sao nó khá là lạ lẫm đối với cậu .
Không để Chuuya nhìn ngắm quá lâu , Shinichiro cùng Mikey ngay lập tức kéo nhanh cậu vào nhà
-Emma bọn anh về rồi đây
Mikey vui vẻ báo hiệu cho Emma ở bên trong nhà , cô bé nghe vậy mà nhanh nhảu chạy nhanh ta ngoài . Khi vừa thấy bóng dáng của Chuuya thấp thoáng ở đằng sau , cô bé ngay lập tức bắt lấy tay cậu rồi kéo vào trong .
- Chuu-ni anh mau màu vào nhà đi
- Ấy từ từ thôi Emma đừng có kéo , ngã bây giờ - Chuuya nhắc nhở cô , nghe vậy cô cũng chỉ cười hì hì mà tiếp tục kéo anh vào phòng khách và để mặc cho hai anh trai lâu năm của mình ở ngoài tự sinh tự diệt .
- Emma-chan em có mới nới cũ đấy à !!
Không ai đáp lại lời anh , Shinichiro có chút khóc trong lòng cùng Mikey đi vào nhà .
Emma mời anh ngồi xuống chiếc ghê sopa êm ái và nói cậu hãy ngồi im đó ,đến khi nhận được cái gật đầu đồng ý của Chuuya cô bé mới lon ton chạy vào trong bếp lấy một chút bánh cô đã mua từ trước và một ít trái cây . Mikey ngồi bên cạch nhìn chiếc bán mà khóe mặt giần giật , lập tức đập bàn nói
- Emma em như vậy là không công bằng
- Không công bằng gì chứ ?
- Em mấy năm này có bao giờ mua mấy thứ này cho anh đâu , chưa kể ở đây có hai người sao em chỉ mau có một cái ??
- Mikey-ni kì quá à! Bình thường em vẫn đi mau cho anh mà , còn hôm nay là ngày đầu Chuu-ni đến nhà mình nên em mới chuẩn bị tiếp đãi anh ấy . Vậy nên anh đừng ích kỉ như thế .
- Được rồi hai người bình tĩnh nào . Mikey nè cậu cứ ăn phần của tôi đi, tôi cũng vừa ăn sáng nên vẫn còn no lắm .Emma cảm ơn em chuẩn bị mất thứ này anh rất vui - Chuuya cười nhẹ nhành xoa đầu cô gái trước mặt khiến cô đỏ mặt ngượng ngùng , và mó cũng khiến cho Mikey nhìn anh bằng một ánh mắt khác . Cả hai không hẹn cùng nghĩ
"Chuu-chin / Chuu-ni tuyệt quá đi"
Sau khi Chuuya lễ phét làm quen với ông Sano Mansaku và nhận được sự đón tiếp nhiệt tình của ông thì cậu được Shinchiro dẫn lên trên phòng . Bên trên có tổng cộng ba phòng một là của Emma , một là của Mikey phòng còn lại tất nhiên là của Shinichiro. Ồ bắt đầu đáng lo ngại rồi đây
- anh nói nhà anh nhiều phòng lắm mà Shinichiro-san vậy phòng của em đâu - Chuuya nổi sát khí đùng đùng đưa con mắt cá chết nhìn người đã lừa mình , Shinchiro rùng mình cười ngượng mà phản bác - Anh nói nhà anh rộng có chỗ ở thôi , chứ đâu có nói là có nhiều phòng?
"....Ừ ! đúng là anh ta nói "
Chuuya mặt có chút ngượng đỏ cả lên và quay đi chỗ khác.Thẹn quá hóa giận cậu hét lên
- Tôi không biết! Lừa vẫn là lừa anh phải sử lý chuyện này
- Ấy Chuuya-kun bình tĩnh có gì từ từ nói
- Nói mau trước khi tôi đánh anh vì đã lừa tôi .
"Rõ rành anh đâu có lừa nhóc T-T , là nhóc không hỏi rõ mà"
Câu vừa nghĩ trong lòng cũng mau chóng nuốt xuống , anh nghĩ nếu thật sự nói ra thì anh sẽ gặp hai trường hợp . Một là sẽ bị bàn tay nhỏ bé kia phang cho mấy phát vào người, hai là sẽ bị cậu giận ít nhất là hai ngày , thôi thì đành ngập đắng nốt cay dữ thể diện cho em nó nếu không người mệt sẽ là anh .
- Nhóc có thể chọn ngủ ở phòng anh hoặc phòng Mikey, anh và Mikey không thấy phiền đâu
- Ờ kìa Shin-ni sao không phải là ở phòng em ?? - Emma cùng Mikey chẳng biết từ bao giờ đã đứng đó , bên cạnh hai người . Emma phúng phính đúng như một đứa trẻ không được cho kẹo , cô rất thích Chuuya không phải là kiểu yêu kia mà nó chỉ đơn thuần là tình cảm em gái dành cho anh trai . Cô bé rất thích ánh mắt của Chuuya mỗi lần cậu nhìn cô , nó dịu dàng đến lạ, tràn đầy yêu thương cùng cưng chiều cùng với nụ cười tỏa nắng bên cạnh mái tóc hoàng hôn thật sự rất dễ chịu . Đối với trẻ con thì chỉ cần tạo dựng cho cúng sự dễ chịu , gần gũi như ở bên cạnh người thân thì chúng sẽ tự quấn lấy ta đó là điều mà Chuuya đã làm trong vô thức .
Nghe cô em gái đáng yếu nói những lời này mà lòng Shinichiro như thắt lại , rõ là bao nhiêu lâu sống chung Emma còn chưa bào giờ mở lời xin ngủ với anh vậy mà chỉ vì một thằng nhóc mới đến Emma đã đời xin ngủ cùng . Trái tim nhỏ bé của anh một lần nữa ứa ra máu .
- Điều đó là không được Emma , nam nữ thụ thụ bất thân . Nếu em ngủ chung với tên nhóc này rồi nó làm gì em thì sao ?? Nên điều đó là không thể em hiểu chứ ?
- Này này anh đang nghĩ tôi là loại người gì vậy hả ?- nơi khóe môi Chuuya giật giật cố kiềm chế để không hét lên
- Thì anh ví dụ thôi , xin lỗi nha - Shinichiro nhận ra bản thân nói có hơi quá liền ngại ngùng xin lỗi - tóm lại thì phòng Emma không được .
- Vậy Chuu-chin sang phòng tao đi , phòng tao rộng lắm tha hồ trải nêm mà nằm .
- Um vậy cũng được . Nhưng tôi nằm giường còn cậu nằm đất nha
- Mơ hơi đẹp đó Chuu-chin. Tuy nói mày là khách nhưng như anh Shin đã nói, mày sẽ ở đây khá là lâu vậy nên nói đúng hơn mày đang ở nhờ nhà tao tại phòng tao nên tao sẽ là chủ , mày phải nghe theo lời tao - Mikey nhổ ra một tràng như rap khiến Chuuya có chút câm nín
" Cái thằng nhóc này ... sao tự nhiên mình thấy nó đang ghét thế nhỉ ?"
Thằng bé nó nói đúng , Chuuya đích thị là đang ở nhờ nhà nó không hơn không kém nhưng điều đó không đủ để phủ nhận lời nói của Mikey như đang nói một kẻ hầu vậy . Tck mới nhỏ tuổi mà mỏ đã hỗn như vậy cần phải chấn chỉnh lại mới được , Chuuya một phút đã quên mất bản thân hiện cũng chỉ bằng tuổi nó mà thôi . ( Anh mỏ cũng hỗn khác gì ảnh đâu :}} )
Dọn đồ đạc ủa mình vào phòng xong , Chuuya chính thức bật công tắc tò mò mà đi xuôi đi ngược quanh nha, đi hết trên lầu thì xuống nhà, vào trong bếp, nhà tắm, phòng khách, nhà kho rồi lượn vài vòng ở ngoài sân xong thì sang võ đường . Ngắm nghía những chiếc huy chương vô địch được khắc tên "Sano Manjiro" , rồi lại nhìn sang mấy bức ảnh được đóng khung trên tường . Tóm lại là mọi ngóc ngách trong nhà trừ các phòng riêng của mọi người ra thì chưa chỗ nào là cậu chưa đi , chưa cái gì là chưa nhìn , lâu lâu cậu còn ngâm nga vài giai điệu vui vẻ thậm chí là còn vô thức nhảy chân sáo. Tất thẩy những hành động cố tình cùng vô thức ấy đều được tất cả đều lọt vào tầm mắt nhà Sano .
- Nè Shin-ni ! anh có chắc là Chuu-ni là trẻ mồ côi không vậy ?
- Anh cũng không biết nữa , chính thằng bé nói vậy mà. Nhưng sao em lại hỏi vậy ?
- Tại trông ảnh yêu đời hơn em nghĩ. Thật sự nếu em là anh ấy sẽ chẳng được như vậy đâu
- Um! có lẽ anh cũng nghĩ như em Emma
- Hai đứa này buồn cười ghê ... haha ta thấy thằng nhóc này như vậy là tốt, yêu đời như vậy chả phải tốt hơn sao ? - Ông Sano cười vui vẻ nhìn theo bóng dáng Chuuya đang đưa mắt nhìn cây hồng ngoài sân với ý định muốn chèo lên hái vài quả nhưng rồi lại nhớ ra đây là cây nhà người ta nên liền quay qua nhìn ông như muốn xin ý kiến . Ông phất tay ra hiệu có thể, Chuuya liền hiểu ý mà cười toe toét rồi lôi Mikey nhập bọn .
- thằng bé có cơ thể gầy gò nhỏ bé hơn cả Mikey mà sức lực cũng bền kinh lên được. Ta ngồi đây sáng giờ có đếm qua thằng bé cũng đã đi quanh sân không dưới 2 vòng vậy mà gi còn đòi leo cây hái hồng...hahahaha nhìn cũng vui đó chứ. - Ông cười xòa
Nhìn ông như vậy Emma và Shinichiro cũng chỉ biết gật gù nghe theo và tiếp tục hứng mắt nhìn hai con người kia đang leo trèo trên cây .
Chuuya hăng hái xung phong trèo lên đầu tiên, cậu đề nghị Mikey hãy đứng ở dưới đỡ lấy đừng để nó rời đất nếu sẽ bị dập mất . Mikey cũng vui vẻ nghe theo .
" Thật là nếu như mình vẫn còn dị năng thì tốt biết mấy, chả cần phải chèo một cách mệt nhọc như này "
- Chuu-chin bên kia có mấy quả chín ngon lắm kìa
- Tôi thấy ... Đây bắt nè - Chuuya ném xuống cho Mikey vài quả chín vàng , nó thuận theo mà mắt được một cách đẹp mắt .- Cậu muốn ăn bao nhiêu Mikey ? Để tôi hái cho .
- Cả cây luôn - Mikey cười hì hì
- Mấy đứa hái vừa phải thôi - Ông Sano cười nói vọng ra, Chuuya hứng về phía ông mà gật đầu.
Cuối cùng sau một lúc đu qua đu lại trên cây thì Chuuya hái được tổng 10 quả , Mikey cũng hái thêm được 5 quả . Hai đứa hứng thú đem đến cho Shinichiro và bắt anh gọt chúng, Shinichiro chỉ mỉm cười làm theo .
Sau một lúc ăn hồng thì cũng đã đến giờ ăn trưa , Emma đi theo Shinichiro vào trong bếp để dọn đồ ăn ,Chuuya thân là người ở ké cũng không rảnh rỗi gì mà vào trong xếp bát đũa . Chuuya rất chi là ấn tượng với những món mà Shinichiro mang đề cho cậu khi cậu ở trong viện, theo như lời anh nói thì đó là do Emma nấu . Nhưng giờ Chuuya đã biết là Shinichiro nói phét [:))], mà cậu cũng không tin nổi là mấy thứ nó là do Shinichiro nấu . Tck đáng lẽ bản thân cậu nên thấy sai sai khi em gái anh mới chỉ có 11, 12 tuổi mà đã biết nấu ăn chứ nhỉ ? ( Chả ai lại đi để cô em gái bé bỏng tầm này phải vào bếp bầu cơm bao giờ )
Bữa ăn trôi qua một cách khá êm đẹp , Emma là người ở lại rửa đống chén bát còn mọi người thì ra ngoài phòng khách nghỉ ngơi . Chuuya cũng đã ngỏ ý rằng mình sẽ giúp cô nhưng lại bị từ chối thẳng thừng, Emma kiên quyết đẩy cậu ra khỏi nhà bếp còn mạnh mẽ nói nếu Chuuya mà động vào dù chỉ một cái bát cô sẽ lập tức nghỉ chơi với cậu. Chuuya nghe vậy chỉ biết gật đầu rời đi .
Ngồi xuống chưa được bao lâu thì bên ngoài chuyền đến tiếng chuông cửa , Mikey đang xem ti vi như nhớ ra cái gì đó liền "A" một tiếng , nó như một con lật đật bật ngay dậy mà chạy ra ngoài mở cửa. Chuuya vì một màn đột ngột đó mà cũng tò mò đi ra cùng
- Ken-chin , Baji chúng mày tới rồi
" ồ ra nhà nhóc Draken với Baji "
- Mikey , thật là đã hẹn nhau như thế mà mày lại bắt bọn tao đợi - Tên nhóc Baji bắt đầu càm ràm
- Tao quên có tí thôi mà , tại hôm nay nhà có khách nữa nên t quên mất ?
- Khách ? Ai vậy Mikey ? - cậu nhóc cao lớn hơn so với tuổi bắt đầu hỏi
- Là Chuu-chin , người mà hôm qua chúng ta gặp trong bệnh viện ấy.
Lúc này hai đứa nhỏ mới bắt đầu nhìn vào trong nhà và bắt gặp Chuuya cũng đang nhìn chúng . Bị nhìn Chuuya cũng cười mà vẫy tay chào như một thói quen , hai người cũng vui vẻ chào lại cậu ... nhưng mà khoan , gì đây ? Chuuya thấy rõ đôi lông mày của Draken có chút cau lại rồi giãn ra , nhưng ánh mắt thì như cậu thấy nó có gì đó không đúng . Nó như khó chịu xen chút gì đó tức giận .
- Tại sao cậu ta lại ở đây Mikey ?
- Eh? gì vậy Ken-chin ? Chuu-chin sẽ ở nhờ nhà tao một thời gian , mà có khi lại ở luôn cũng nên - Mikey cười - cái này hôm qua chẳng phải anh Shin đã nói rồi sao ?
- xin lỗi ! tao cũng không nhớ là có vụ này - Draken lần nữa cau mày - Mà cậu ta ở đây thì cậu ta ngủ ở đâu ? Chẳng phải nhà mày chỉ có 4 phòng hay sao ?
- Um , nên Chuu-chin đã ở phòng của tao
Draken nghe vậy ngay lập tức mở to mắt , nhưng rất nhanh cũng trở lại bình thường .
" Thì ra chuyện giữa hai người này không đơn thuần như mình nghĩ '
Chuuya dù cho mấy cái chuyện tình trường có kém cỡ nào đi nữa thì nhìn thái độ này của Draken cậu vẫn có thể phát hiện ra. Vậy là tối đó, Mikey chả hiểu vì cớ gì mà Chuuya lại đổi ý mà chuyển sang phòng Shinichiro để ngủ, làm cho nó cả tối luôn suy nghĩ xem bản thân đã sai chuyện gì. Shinichiro cũng thắc mắc tương tự và hỏi Chuuya và câu trả lời nhận được chính là :
- Em không muốn bị người ta lôi ra đánh ghen đâu! Nghĩ thôi đã thấy phiền rồi.
- Hả????
- À mà ... Shinichiro-san! Cảm ơn vì đã cho em chỗ ở và xin lỗi vì đã to tiếng với anh lúc sáng
Shinichiro ngạc nhiêu trong giây lát rồi xoa đầu cậu
- Không cần cảm ơn đâu điều cần làm thôi - anh cười - Giờ thì ngủ đi ... Ngủ ngon Chuuya
- Anh cũng vậy Shinchiro-san
Cậu tắt điện , chui lại vào đệm của mình rồi từ từ chìm vào giấc ngủ cứ vậy mà kết thúc ngày đầu tiên ở nhà Sano.
--------------------------------------------
Hết Chương 3
Đôi lời của tác giả :
Xin lỗi mọi người vì đã ra chương mới muộn như vậy 🙏 . Chả là mình đang ôn thi cho kì thi cuối học kì 2 nên không có thời gian đăng mong mọi người thông cả ạ. Để đợi đền 30 tháng 4 mình sẽ update tặng mọi người 2 chương như một lời xin lỗi đến mọi người .
Cảm ơn mọi người đã chào đón và ủng hộ tác phẩm của mình, cảm ơn mọi người rất nhiều ❤
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top