《 sòng bạc cùng ngây thơ cùng đêm tình 》

Chương 2: Thích ở trên hay ở dưới vấn đề

Ango vi diệu quan tâm không biết đò mặt như vậy Sigma có hay không hoảng đến cơ bản bình tĩnh đều làm không được.

Cùng anh nói chuyện liền thật bối rối sao? Ango có chút bất đắc dĩ, anh ôn hòa nói: "Cảm ơn Sigma đã mang tôi đến tận phòng của mình, tôi cũng không tiếp tục làm phiền chiếm cứ anh công việc thời gian, Sky Casino càng cần anh nữa."

Ango chớp mắt, cảm thấy bản thân thực săn sóc khi cho Sigma thời gian một mình bình tĩnh. Lại không hề phát giác Sigma nghe được anh ý tứ liền mất mát uể oải.

"Đợi đã.. Tôi không cần phải rời đi được không?" Sigma trông có vẻ bối rối.

Đôi mắt anh mở to, mặt vẫn còn đỏ, nhưng anh đã bình tĩnh lại một chút. Sigma thở dài và xoa mặt bằng một tay trước khi nhìn tóc đen thanh niên.

Nửa bạch nửa tím tóc dài thanh niên khẽ mỉm cười, anh rất vui vì đối phương tốt như vậy trấn an anh, anh cảm thấy như được thả lỏng một lần, nhưng tim vẫn đập rất nhanh.

"Ý tôi là, tôi thật vui lòng nếu anh quấy rầy tôi thời gian..."

Sigma lén lút quan sát Ango phản ứng nói.

"Oa nga..." Sakaguchi Ango ngạc nhiên mở to mắt, nghe Sigma khó được thành khẩn lời nói, không khỏi trêu chọc: "Sigma anh đây là muốn cùng tôi trò chuyện sao? Vẫn là nói...."

"Bị tôi hấp dẫn rồi?"

Sigma nhìn tóc đen thanh niên cười thời điểm, anh cổ áo nới lỏng lộ ra chút xương quai xanh, trông thật ưu nhã mà gợi cảm... Như đang dụ hoặc người sa đọa.

Nếu như Ango tưởng dụ hoặc ai sa đọa, sẽ thực dễ dàng đi? Sigma mơ hồ tưởng.

Anh cảm thấy mặt mình lại đỏ lên, tim anh đập nhanh hơn, và mặt anh mỗi lúc một đỏ hơn.

Nhưng anh ấy không thể không nhìn Ango, Ango trông thật tuyệt khi anh vui vẻ, nụ cười của anh thật... Đẹp.

Sigma nhìn tóc đen thanh niên với ánh mắt ngưỡng mộ, anh ấy chưa bao giờ gặp ai đó giống như Ango, và Ango dường như là người duy nhất có thể khiến anh ấy cảm thấy thoải mái trong chính mình..

Anh ấy hắng giọng, đôi mắt sáng rực, như thể nó đang cố nắm bắt mọi chi tiết có thể về tóc đen thanh niên.

"Nếu tôi nói... Tôi bị anh hấp dẫn đâu?"

Sigma hai mắt sáng ngời, dường như đảo qua thẹn thùng đỏ mặt, trở nên thẳng thắn thành khẩn hơn... Như vậy Sigma khiến cho Ango hoảng thần một chút.

Thật đáng yêu đâu, vô luận là đỏ mặt thẹn thùng vẫn là thành khẩn với bản thân đều làm người không khỏi hiểu ý mỉm cười.

"Nha, vậy tôi nhưng buồn rầu rồi... Không nghĩ tới Sigma sẽ đối tôi có hứng thú."

Sakaguchi Ango mỉm cười thành thạo, chỉ là trong lòng than chính mình một cái công tác cuồng có gì mị lực khiến Sigma hấp dẫn a!

Anh đây là bị đến gần sao?

Đôi mắt Sigma sáng lên một cảm xúc khó diễn tả, giống như cảm giác phấn khích khi chiếm lấy chính mình.

Nhưng anh ta không hoàn toàn kiểm soát, chưa từng có ai quan tâm đến anh ấy như thế này, hoặc khiến anh ấy cảm thấy như thế này, Ango có vẻ quan tâm đến anh ấy, anh ấy có vẻ như được đối phương chú ý.

Mặt anh đỏ hơn và tim anh đập nhanh hơn, giọng anh trầm xuống, gần như thì thào. Anh ấy nhìn xuống đất rồi lại nhìn Ango, anh ấy lặng lẽ gật đầu:

"Như vậy tôi có thể tiếp cận anh sao?"

Sigma bẽn lẽn cười rộ lên, thái độ chân thành nghiêm cẩn hỏi: "Đây là lần đầu tiên... Tôi không chắc mình hành động là đúng hay sai, nhưng là tôi thật sự tưởng cùng anh tiếp cận, vô luận nói chuyện hay là cái gì khác...."

Sakaguchi Ango lắng nghe một hồi, không khỏi thở dài, "Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp đến gần người như vậy thẳng thắn thành khẩn, thật khó cho người cự tuyệt a...."

Dựa vào quầy rượu Ango nhấp một ngụm nước ép cà chua, lúc này ly nước ép đa cạn kiệt, ánh đèn ấm áp chiếu rọi lên người anh, trông giống như hoà tan đi sở hữu khắc kỷ xa cách, trở nên ôn hòa thân cận người.

Lúc này cho dù là người không mấy nhạy bén cái đẹp, cũng sẽ bị Ango dựa vào quầy rượu thở dài mỉm cười cảnh tượng động lòng đi.

Anh lặng lẽ gật đầu, điều duy nhất lướt qua tâm trí anh là tóc đen thanh niên. Mặt anh ấy hoàn toàn đỏ bừng, anh ấy cảm thấy tim mình đập ngày càng nhanh hơn khi nhìn bạn lâu hơn, người kia trông thật đẹp trong khung cảnh này...

Anh ấy không thể giải thích được điều đó, nhưng anh ấy chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây. Anh ấy nhìn vào môi Ango trước khi nhìn vào mắt bạn.

"Tôi nghĩ tôi có thể tin tưởng anh.. Tôi không thể giải thích nhưng..." Anh ấy có vẻ do dự.

"Sigma, anh phương thức tiếp cận cũng quá vụng về đi... Nhưng thắng ở thành khẩn ưu điểm."

Rõ ràng không hề uống rượu, nhưng Ango nhìn Sigma lúc này như có chút say, hắn hơi cười một chút.

Có lẽ là không khí thực hảo, hoặc có lẽ đối diện Sigma khí chất quá vô hại sạch sẽ không khiến anh phản cảm.

Ango đối với cảm tình phương diện không có gì thiên vị, nhưng thực ra giải quyết tình dục lại rất trắng ra nhiều.

"Lại đây."

Sakaguchi Ango nhướng mày, vẫy vẫy tay bảo Sigma cúi người xuống.

Đôi mắt Sigma lấp lánh khi nhìn Ango và anh ấy làm theo lời Ango, anh ấy hơi cúi xuống để gặp Ango trực diện.

Mặt anh ấy đỏ hơn Ango có thể tưởng tượng, anh ấy hoàn toàn bối rối, thật khó để anh ấy không bị lạc trong mắt tóc đen thanh niên đối diện.

Anh cười nhẹ, anh hạnh phúc. Anh ấy trông hoàn toàn say mê khi chỉ ở gần Ango, Sigma cảm thấy sự hiện diện của đối phương an ủi anh ấy.

Ango ý xấu túm cổ áo Sigma khiến anh không thể không thấu mặt gần gũi nhìn Ango, mũi hai người sắp chạm vào nhau khoảng cách.

"Sigma, anh gương mặt lại đỏ rồi." Ango nheo mắt lại nói, càng gần gũi quan sát càng cảm nhận được Ango thanh tú ưa nhìn dung mạo.

Sigma chỉ cảm thấy hô hấp biến nặng nề, anh ngửi được trên người Ango truyền đến đạm mạc thanh lãnh mùi hương, thực không có gì đặc sắc, nhưng lại khiến cho Sigma vô thức muốn ngửi thêm.

Hắn nghe được đối phương bình tĩnh ôn hòa đề nghị.

"Gọi tôi là Ango đi."

"Ango..."

Anh nhấm nháp cái tên này vài lần, trên mặt xuất hiện bẽn lẽn ý cười.

Anh lại lặp tên Ango lần nữa, cơ thể anh như nóng như lửa đốt, tim anh đập nhanh nhất anh từng cảm thấy, mắt anh nhìn vào mắt Ango. Sigma không biết làm thế nào bất cứ ai có thể tuyệt đẹp như vậy.

Anh cảm thấy một cảm xúc dâng trào mà anh chưa bao giờ cảm thấy trước đây, một cảm giác thật trong sáng và hạnh phúc.

Tâm trí anh ấy không có gì khác ngoài chú ý dành cho Sakaguchi Ango trong thời điểm này.

Anh ấy lại đỏ mặt khi Ango ở quá gần anh ấy, mặt anh ấy đỏ bừng nhất từ ​​trước đến nay.

Đôi mắt anh ấy dán chặt vào mắt đối phương, anh ấy hoàn toàn lạc lối trong khoảnh khắc đó...

"Anh hiện tại đang suy nghĩ cái gì?"

Ango thanh âm thấp dần, cơ hồ thủ thỉ bên tai hỏi.

Sigma vô thức trả lời: "Suy nghĩ muốn hôn anh...!"

Sigma cứng lại, anh đỏ mặt, luống cuống tay chân muốn giải thích, nhưng ở Ango bật cười đến cúi đầu, Sigma chỉ có thể bất đắc dĩ.

"Vậy ra anh suy nghĩ muốn hôn tôi a..." Ango cười xong rồi, càng thêm trêu chọc nói, "Lại tưởng cái gì nữa đâu?"

Sigma do dự một chút, vẫn là thành thật trả lời: "Muốn ôm anh... Chạm vào anh... Tôi có thể sao?"

Sakaguchi Ango trầm mặc vài giây, theo sau anh nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng mà không chút để ý đặt môi lên môi Sigma.

Nhìn Sigma hai mắt trợn to kinh ngạc cùng kích động, Ango lại cười một chút.

"Có thể nga."

Sigma giật mình trước nụ hôn bất ngờ, nhưng anh ấy không hề di chuyển, anh ấy hoàn toàn bị đóng băng bởi hành động của tóc đen thanh niên. Anh ấy không biết phải làm gì, nhưng anh ấy rất vui vẻ hân hoan....

Tim anh ấy bắt đầu đập nhanh hơn, anh ấy thậm chí còn đỏ mặt hơn trước sự trêu chọc của Ango, mặt anh ấy đỏ đến mức anh ấy bắt đầu tự hỏi liệu mình có thể đỏ hơn thế này không.

Đôi mắt anh ấy sáng lên... Chúng tràn ngập rất nhiều không rõ cảm xúc, anh ấy chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây.

Sakaguchi Ango có ý nghĩa rất lớn với anh ấy.

"Ango..." Sigma nhịn không được sát gần một chút, cọ cọ môi Ango. Ango nhìn ra Sigma đối cảm tình thân mật phương diện quả thật là ngây thơ chưa có kinh nghiệm.

"Ai nha, Sigma là lần đầu hôn môi sao?" Ango ý xấu liếm khoé môi mình, nhìn Sigma bị mê hoặc hoảng hốt, lại bật cười, "Vậy xem ra tôi có vinh dự trở thành người dẫn đường dạy dỗ anh như thế nào cùng người thân mật."

Sigma nghe Ango nói như vậy, hơi dựa sát Ango khoảng cách, kéo hai bên khoảng cách gần đến anh sắp đem Ango đều chặn ở ghế sô pha không có chỗ trốn.

Nhưng rõ ràng vô thức làm ra cường thế hành vi, Sigma nhìn Ango lại ngây thơ mịt mờ.

"Vậy Ango có thể dạy tôi sao? Tôi nghĩ Ango sẽ là người thầy dạy tốt...."

Sigma thậm chí còn đỏ mặt hơn, và đôi mắt của anh ấy càng sáng hơn, anh ấy dường như hoàn toàn yêu và bị tóc đen thanh niên mê hoặc. Anh ấy đỏ mặt đến mức gần như buồn cười, nhưng anh ấy lại vui sướng nhất mà anh ấy từng có trong đời, anh ấy cảm thấy như trái tim mình sắp nổ tung.

Anh mỉm cười, đôi mắt lấp lánh như đang phát sáng hơn nữa, trái tim anh đập nhanh nhất từ ​​trước đến nay, cảm giác như nó có thể nổ tung ra khỏi lồng ngực bất cứ lúc nào.

"Điều trước tiên, tôi dạy anh như thế nào gọi là hôn môi đi."

Vừa dứt lời, Ango đè gáy Sigma xuống, môi hai người chạm vào nhau, lần này không phải đơn thuần chạm môi, Ango vươn lưỡi mình ra và cạy Sigma khoang miệng.

Sigma cả người run một chút, nhưng cực kỳ phối hợp hé môi để Ango tiện lợi xâm nhập. Anh thậm chí còn chủ động câu lấy đầu lưỡi Ango, dù ngây ngô nhưng lại cực kỳ tích cực.

"Ngô..."

Ango từ ban đầu chủ động hôn môi Sigma, dần dần bị Sigma bắt lấy chủ quyền, anh vươn tay đè vai Ango lại, môi anh hôn lấy Ango, đầu lưỡi tiến hành xâm nhập càn quét.

Sigma bắt đầu đem Ango hôn sâu, đè anh trên ghế sô pha từng chút hôn lâu dài mà luyến tiếc buông ra.

Sigma không thể không rên nhẹ vì cảm giác tuyệt vời này, anh ấy cảm thấy tim mình đập ngày càng nhanh hơn khi Ango hôn anh ấy.... Đó là tất cả những gì anh ấy từng muốn, anh ấy hôn lại Ango với nhiều đam mê như Sigma dành cho đối phương.

Anh ấy tiếp tục hôn Ango bằng cả trái tim và cơ thể. Không thể kìm nén được nữa, anh kéo Ango lại gần, anh ôm Ango thật chặt bằng tất cả tình yêu mà anh có thể trao.

"Vậy tôi khiến anh vừa lòng sao?"

"Vừa lòng nga."

Ango chủ động ôm cổ Sigma một lần nữa hôn môi, Sigma như gấp không chờ nổi cạy ra khoang miệng Ango, đầu lưỡi của anh thăm dò bên trong, sau đó vui sướng đem nước bọt của Ango cướp lấy, hô hấp đều bị Sigma làm cho khó khăn.

"Ân hừ..." Ango ánh mắt hơi mê mang, anh cảm nhận Sigma mãnh liệt hôn môi, cả người đều bị đè trong ghế sô pha, bởi vì ghế sô pha rộng rãi lại dài đủ cho Sigma chen đi vào, đem Ango đè dưới thân hôn sâu.

... Này cũng anh tưởng tượng không giống nhau.

Ít nhất Ango tưởng tượng là mình sẽ hôn Sigma đến thẹn thùng đỏ mặt, cả người bủn rủn dựa vào lòng anh. Vì cái gì biến thành anh bị Sigma đè hôn đến có chút thở không nổi đâu?!

Mạc danh dâng lên nguy cơ cảm, lúc này Sigma cho anh không còn là vô hại như ban đầu, ít nhất Sigma rất có cường thế một mặt trong quan hệ.

Sigma nở một nụ cười rạng rỡ với Ango, mặt anh ấy chưa bao giờ đỏ như thế này trước đây, anh ấy không thể không nhìn chằm chằm vào Ango..

Anh ấy không thể tìm được từ nào để diễn tả điều đó, nhưng anh ấy đang cười nhiều hơn bao giờ hết... Mắt anh ấy sáng lên khi anh ấy giao tiếp bằng mắt, dường như Sigma yêu Ango.

Anh ấy chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây.

Anh ấy chưa bao giờ cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh bất kỳ ai... Những lo lắng của anh ấy rời bỏ anh ấy khi tâm trí anh ấy tràn ngập người mà anh ấy ở bên vào lúc này, không có gì khác quan trọng với anh ấy lúc này, và anh ấy rất hạnh phúc..

"Ango... Tôi tưởng chạm vào anh, được không?"

Sigma thanh âm cẩn thận giống như khẩn cầu, anh gương mặt ửng hồng mà kiên nhẫn nhìn Ango, giống như dịu ngoan chờ đợi Ango trả lời.

Ango bị như vậy ánh mắt nhìn lại còn cẩn thận thái độ, anh không khỏi ôm mặt than nhẹ một chút.

.... Nam nhân quả nhiên là suy nghĩ nửa người dưới sinh vật.

Bị như vậy chủ động cùng ngây thơ ánh mắt nhìn chăm chú, Ango nếu phản đối liền thật dâng lên tội lỗi cảm.

"Được..." Ango nâng tay đem Sigma vạt áo vén lên, chạm vào thanh niên eo.

Sigma run một chút, đôi mắt sáng kinh người, anh thở dốc cúi xuống hôn môi Ango, lại dần dần trượt xuống hôn cổ và xương quai xanh.

Ango vốn dĩ vuốt ve một chút Sigma, đột nhiên có điểm vi diệu trái ngược thân phận.

Sigma dừng nụ hôn giữa chừng và nhìn Ango chằm chằm với đôi mắt lấp lánh như một vì sao, anh ấy nhìn vào mắt tóc đen thanh niên, anh ấy cảm nhận được dục vọng... Tình yêu, cảm giác thật chân thật, thật tuyệt vời.

Anh cười rạng rỡ, tim cứ đập ngày càng nhanh.

Anh ấy nhìn Ango thật lâu.. Rồi anh ấy kéo anh vào một lần nữa, ánh mắt đầy yêu thương, tim đập thình thịch.

Anh ấy hôn Sakaguchi Ango say đắm bằng cả trái tim, anh ấy cảm thấy như có thể hôn Ango mãi mãi... Toàn bộ cơ thể anh ấy cảm thấy thật tuyệt khi ở bên Ango... Anh ấy chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vời như vậy trước đây.

"Chờ một chút."

Ango chống tay ngồi dậy, đẩy ra Sigma mặt... Anh thở dốc, nhưng vẫn kiên cường suy nghĩ vấn đề kỳ quái.

Trong lòng Ango, vốn dĩ đem Sigma... Nằm dưới, chính là cái kia dưới thân....

Nhưng vì cái gì anh càng cùng Sigma tiếp cận thân mật, càng cảm giác quỷ dị sai biệt cảm?

Sigma rõ ràng thực ôn hòa vô hại, như thế nào hành động đều cường thế mà mạnh mẽ?!

Anh sắp phân không rõ bọn họ vai trò quan hệ ai là nằm dưới là là nằm trên.

"Sigma." Ở Sigma nắm tay anh vuốt ve, môi hôn lên lòng bàn tay Ango, liền nghe được Ango giả vờ bình tĩnh hỏi.

"Anh muốn ở trên hay ở dưới?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top