Ở đây là nơi tôi viết những mẫu truyện nho nhỏ về otp , các bác có thể đặt cp tại đây nếu các bác ưng cách viết truyện của tôi Các bác cũng có thể góp ý để tôi có thể phát triển cách viết của bản thân hơn . Cảm ơn các bác đã ghé qua tổ ấm nho nhỏ này Chúc các bác đọc truyện vui vẻ
Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhTựa gốc: Ở tổng thụ văn đoạt vai chính côngTác giả: Từ CửuChuyển ngữ: Andrew PastelQT Convert: o0okanakao0o Số chương: 424 (tính cả pn)Thể loại: H văn, chủ thụ, xuyên nhanh, hệ thống, np, HEVăn án: Ảnh đế Đường Đường là nhân vật lót đường trong một quyển truyện tổng thụ. Kết cục trong truyện là bị một tên vai chính thích giả nhân giả nghĩa giẫm đạp để đi lên, thân bạn danh liệt, nhưng không ngờ, cốt truyện lại vỡ nát....Sau khi xuyên qua Đường ảnh đế bắt đầu cuộc sống mặt ngoài tỏ vẻ không muốn đâu, bên trong lại sung sướng kêu vang.…
Weibo: Dear- cẩm cam【 văn án viết ngày 31.10】Diệp Nha là một yêu tinh nhỏ thuộc tộc hoa cỏ, đang ở đầu giai đoạn ấu tể(*), vừa mới tròn một trăm tuổi, vì muốn cứu vớt gia tộc khỏi cảnh bị giết hại, Diệp Nha đã xuyên sách.*Ấu tể: hạt giống thực vật hay cây con.Nguyên chủ là nữ phụ rắn rết, hệ thống muốn cô thay thế nguyên chủ đã chết, hoàn thành nhiệm vụ.Yêu cầu cô phải tội ác chồng chất, tàn nhẫn, độc đoán; phải chèn ép được vai chính, cướp đoạt được tài nguyên, và muốn cô ở ngay thời điểm mà nam chính thống khổ nhất cho hắn một đao trí mạng.Diệp Nha gật đầu rất nghiêm túc, đạo lý đều hiểu cả, nhưng mà...."Chú ơi, tội ác chồng chất là gì ạ?""......" Nhìn nữ phụ ba tuổi rưỡi sắp ác độc, hệ thống thực sự buồn bực.*Diệp Nha dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, vô cùng thành thật muốn trở thành một nữ phụ hắc hóa, nhưng lần nào cũng đi ngược lại kết quả mà hệ thống kỳ vọng, mắt thấy tiến độ nhiệm vụ cứ kéo ngược mãi, cuối cùng hệ thống cũng sụp đổ: "Bảo bối, rốt cuộc thì con là giống loại gì thế? Chú đã gặp qua mẹ con, rõ ràng mẹ con là hoa ăn thịt người cơ mà, vô cùng, vô cùng hung ác cơ mà!"Gen di truyền rất trâu bò mà các người hay nói đâu rồi?Diệp Nha đang ở đằng kia nghịch bùn, thanh âm non nớt vang lên: " Ba ba con là cỏ 4 lá, cho nên con cũng là cỏ 4 lá ~"Hệ thống: "......" Gen di truyền quả thật trâu bò!Link convert: https://wikidich.com/truyen/hac-hoa-nu-xung-ba-tuoi-ruoi-XkZGBlS4CA_yNQls…
Truyện này ad đăng để cho chính bản thân đọc dễ không phục vụ cho ai cả , mn khó chịu thì sang chủ edit đọc , camon :((___________________________________________Ai đem ai là thật - --- --- --- Văn án -- Tên gốc: 谁把谁当真 Tác giả: Thủy Thiên Thừa 水千丞 Thể loại: Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, thương chiến, niên hạ công, đại thúc thụ, tra công, ngược tâm, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn (92 chương) + (n) phiên ngoại CP : Lê Sóc (đại thúc thụ) - Triệu Cẩm Tân (manh manh công). Cùng hệ liệt với truyện Nương Nương Khang và Phụ Gia Di Sản, trong đó liên hệ nội dung với truyện Nương Nương Khang là nhiều nhất. CP trong truyện Nương Nương Khang là Thiệu Quần và Lý Trình Tú. Lý Trình Tú bị Thiệu tra đối xử tệ bạc, trong lúc khó khăn đau khổ nhất đã gặp được Lê Sóc, được anh giúp đỡ, bảo vệ, tôn trọng và yêu thương. Anh và Lý Trình Tú trải qua một đoạn tình cảm ngắn ngủi. Thiệu tra vì muốn kéo Trình Tú về bên mình, sai cậu em họ là Triệu Cẩm Tân đi tiếp cận Lê Sóc, định dụ dỗ, chia rẽ Lê Sóc và Lý Trình Tú. Nhân lúc Lê Sóc về lại New York thăm bố mẹ, tiểu điềm Tân bước lên cùng một chiếc máy bay với anh, bắt đầu quá trình săn mồi. Tuy nhiên, phong lưu công tử có tiếng Triệu Cẩm Tân lại không biết rằng, thực chất là anh đang tự mua dây buộc mình, để sau đó cả đời không thể thoát khỏi tay Lê thúc thúc.…
Tác giả: Vu TriếtThể loại: Hiện đại, HE, Nhẹ nhàng, HỖ CÔNGSố chương: 99 chương + 3 Phiên ngoạiNguồn raw + QT: https://dithanbangdanilam.wordpress.com/2018/07/09/raw-qt-thuoc-giai-%E8%A7%A3%E8%8D%AF/Chuyển ngữ: luulikinh.wordpress.comTình trạng edit: Hoàn--------------------Văn án của tác giả:"Người là thuốc giải, bị bệnh liếm liếm."Nhân vật chính: Giang Dư Đoạt, Trình Khác…
Vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Thật sự thì, trên đời còn có gì khổ hơn không? Kết quả là đêm động phòng, cô lại phát hiện người đàn ông gần 60 tuổi ấy lại biến thành một chàng trai với thân thể cường tráng, khỏe mạnh. Cô không rõ rốt cuộc là một quả phụ hàng ngày chỉ ở trong phòng oán hận tốt hơn hay có ngày sẽ chết chỉ vì những hoan lạc sẽ hạnh phúc hơn? " Chồng ơi, tối nay chúng ta tạm nghỉ chiến đấu nhé?" cô nháy nháy mắt . "Lười tập luyện nên cơ thể em mới không tốt thế, ngoan, chúng ta tiếp tục".Cô hét lớn: "Đồ lừa đảo, nói là suy thận cơ mà? Nói là ở vậy, ở góa cơ mà?" Các bạn có thể vào website : http://www.rosenovel.com để đọc các chương sớm và nhanh hơn!!!…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…