[#6]


Chuuya rảo bước trên con đường nơi trung tâm thành phố, dòng người đông đúc qua lại, chẳng ai chú ý đến cơ thể nhỏ gầy đang hút thuốc hay ống tay dính máu tanh của cậu. Thời tiết oi bức khiến tóc cậu bết dính lại với nhau, đuôi tóc dài chỉ khiến cậu muốn cột nó lên. Chuuya lục túi, ngoại trừ bao thuốc lá và con dao ra thì cậu chẳng còn gì, ví tiền hình như cũng vứt ở nhà. Xoa tóc đến chán nản, Chuuya phát hiện mình đã đi ngang qua trụ sở thám tử. Lòng nhảy dựng, cậu đốt thêm một điếu thuốc, đi thât nhanh khỏi nơi đó.

Chuuya không ưa gì trụ sở thám tử, hoàn toàn không!

Hôm nay là một ngày nghỉ hiếm có, cậu đã hết việc để làm. Bất quá Chuuya hiện tại không biết mình sẽ đi đâu, có lẽ cậu nên về nhà tắm rửa rồi ra quán rượu.

Đúng trước cửa căn hộ, Chuuya dập tắt điếu thuốc, mò tay vào túi quần.

Hả, không có?

Cậu nhíu mày, tìm kiếm chiếc chìa khóa nhà đến phát điên.

Không có, không có! Không thấy nữa!

Chuuya nghiến răng, trong một giây hoản loạng, cậy đã muốn dùng năng lực của mình bẻ gãy cửa, hoặc là đạp nó ra. Suy nghĩ đơn giản nhưng hiệu quả cao, cậu giơ chân, nhắm đến cánh cửa.

"Giá treo mũ~"

Chuuya khựng lại ngay lập tức, trước khi cánh của nhà cậu nát bấy. Cậu biết người gọi cậu là ai, thật lạ khi đồ khốn phiền phức ấy tìm cậu vào buổi sáng, hắn ta cũng bận không kém gì cậu.

"Hả?" Cậu không quay lại nhìn hắn, Chuuya nghe thấy hắn cười, một cách tự mãn và vui vẻ. Chuuya ghét hắn mỗi khi hắn cười giọng điệu ấy. Tựa như mọi thứ đều diễn ra theo ý hắn, mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay hắn, mặc hắn sắp xếp, mặc hắn đùa giỡn.

Kể cả cậu.

"Chuuya làm rớt thứ gì rồi phải không?"

Dazai đứng ngược sáng, ánh nắng lóe qua khiến đồ vật con con trong tay hắn chói mắt dị thường. Liếc mắt, cậu thấy rõ vật đó là gì. Chuuya xoay người thật nhanh, định bụng sẽ đấm cho hắn một cú thật đã rồi lấy lại chìa khóa, tra vào cửa và vào nhà một cách hoàn hảo.

Như thường lệ, hắn luôn lường trước được mọi việc, nhanh nhẹn tránh thoát cú đấm của cậu, hắn nắm chặt cổ tay Chuuya, tay còn lại khéo léo đút chìa khóa nhà cậu vào túi quần tây.

"Sao ngươi có nó?" Chuuya vùng tay ra khỏi hắn, cộc cằn nói.

"Lúc cậu đi ngang qua trụ sở thám tử đã làm rơi nó, tôi đã đuổi theo nhưng không kịp." Dazai trưng ra bản mặt vô tội hiền lành của hắn, để rồi lại phải né đi con dao Chuuya vừa đâm xuống.

"Sẽ chết người đó, đồ lùn..."

"Ta đã mong ngươi chết từ rất lâu rồi!"

Dazai rốt cuộc ngưng lại cuộc nói chuyện ấu trĩ này, tay khoác lên vai cậu, kéo Chuuya đi đâu đấy. Cậu xoay người, thoát khỏi cánh tay quá phận của hắn, khịt mũi: "Trả chìa khóa, ta cần đi tắm."

"Đi uống với tôi một ly đã nào." Hắn nói, tiện đà lôi kéo cậu bước tiếp.

Chuuya cởi áo khoác vứt vào thùng rác gần đấy, Dazai nhướng mi. Cậu dùng tay quạt quạt hai phát, nhìn ra khó hiểu của hắn: "Nóng, còn dính máu."

"Cậu giết người? Tôi có nên dùng danh phận thám tử bắt cậu lại hay không?"

"Ngươi dám?!"

Chuuya thụi một cú vào mặt hắn, khiến hàm hắn tê rần. Nhẹ nhàng xoa cơ mặt tội nghiệp của mình, Dazai có chút ấm ức, bất quá hắn không cằn nhằng, chỉ lôi Chuuya đi nhanh hơn. Cậu lúc này không có lấy một tí hứng thú nào, nhưng Dazai thoạt nhìn thật cao hứng vui vẻ, không nói những câu khó nghe với cậu.

"Ngươi..." Chuuya ngập ngừng, "Có việc gì vui à?"

Dazau xoa cằm, thực sự nghiêm túc suy nghĩ câu hỏi của cậu: "Chắc tại hôm nay tôi có lương."

"Được, vậy hôm nay ngươi mời!"

....

Lupin vẫn như cũ, bị bao trùm bởi thứ ánh sáng nhạt màu và không khí đầy an tĩnh. Chủ quán đã mở bản nhạc nào đó, giai điệu nhẹ nhàng đầy sâu lắng, nhưng Chuuya chẳng nghe được bao nhiêu. Gương mặt cậu đã hơi ửng đỏ, chai rượu trước mặt cũng gần hết. Chuuya chắc rằng mình đã sắp đến giới hạn, muốn đi về.

Nhưng Dazai không chịu. Hắn kéo tay áo cậu, không cho cậu nhúc nhích. Hắn mè nhèo muốn cậu uống tiếp, có vẻ hắn cũng đã say, hoặc không. Chuuya không xác định được, đầu cậu choáng và đôi mắt như được bao bởi tầng sương mỏng.

Chuuya cầm chai rượu vang, mùi hương của nó thật dễ chịu. Cậu ngửa cổ, quyết định chơi lớn một lần, uống hết từng giọt còn lại trong chai thủy tinh ấy. Dazai trố mắt nhìn, sau đó hắn cười khẽ, hắn không nghĩ Chuuya sẽ liều mạng như vậy.

"Đứng dậy, đi về..." Dứt lời, cơ thể cậu liền mềm nhũn, Chuuya nhìn trần nhà xoay vòng vòng, tầm mắt cứ thế mất đi tiêu cự, một mảnh tối tăm.

Dazai để Chuuya dựa vào ghế, hắn lục lọi túi quần cậu, xác định cậu không mang tiền mới tắc lưỡi thầm than, cun cút đi trả tiền. Hắn nửa ôm Chuuya, dìu cậu bước ra ngoài đường lớn. Thật ra Dazai muốn bế công chúa, nhưng hắn không thích bị dòm ngó đâu, nhất là lúc cậu đang say rượu và có thể làm loạn bất cứ lúc nào.

Đón xe, Dazai điều chỉnh thế ngồi, để Chuuya gối đầu trên đùi mình. Hắn nói địa chỉ nhà của cậu với tài xế, đôi tay rảnh rỗi lập tức khiến tóc cậu loạn xạ. Về tới nơi, hắn chật vật lắm mới mở được cửa, vác được cậu tới bên giường rồi thả xuống.

Dazai lau mồ hơi trên trán, quyết định tẩy rửa cơ thể sạch sẽ trước khi nghỉ ngơi. Hắn mở tung tủ quần áo của Chuuya, tìm cho mình bộ đồ ngủ thích hợp.

Khi hắn tắm xong, không biết Chuuya như thế nào đã tỉnh lại, đứng trước của phòng tắm khiến hắn giật nảy.

"Cút ra." Giọng Chuuya khàn đi trông thấy, còn rất biếng nhác và đầy hơi rượu vang cay ngọt.

"Ể, để tôi tắm cho Chuuya nhé~"

"Cút ra." Cậu nhắc lại, nhưng hắn hoàn toàn không để vào tai.

"Chủ nhân cần tắm cho chó con của mình, Chuuya đừng từ chối, nhé?"

Lại nữa rồi, Chuuya nghĩ thầm. Đầu cậu hiện tại khá đau, cũng chẳng màng tới hắn nữa, lập tức cởi đồ, xả nước. Chuuya ở trong bồn tắm thoải mái đến hừ nhẹ, nước ấm phần nào khiến cậu tỉnh rượu. Dazai cũng cởi đồ, xếp gọn chúng ở một bên, mặt dày chui vào bồn tắm với cậu.

"Không thấy chật à?"

"Không chật thật mà, ngược lại còn rất thoải mái đó. Lại đây Chuuya, tôi kì lưng giúp cậu."

Nổi bật trên làn da của Chuuya là sẹo - một vài vết trên lưng và ở bụng, nhưng cậu chẳng quan tâm tới chúng. Dazai cũng rất thưởng thức việc chạm vào những vết sẹo này, những nơi đó của cậu rất mẫn cảm. Hơn hết, chiếc vòng chocker chung thủy ở trên cổ cậu, tạo ra sự tương phản chói mắt. Dazai chạm nó, nghịch ngợm luồng tay vào trong rồi kéo chiếc vòng về phía mình, khiến Chuuya bất giác ngã theo.

Hôn lên chocker, Dazai lưu luyến ở bên tai Chuuya thì thầm, khiến vành tai cậu đỏ ửng.

"Thật xinh đẹp..."

_________________

Hãy viết kết theo ý mọi người haha =)) Chưa beta, cầu soi lỗi chính tả.

Bạch dạo này bị bí ý tưởng của Ái, nhưng lại nghĩ ra một cái hố DaChuu mới, một cái hố to siêu chất lượng. Mọi người có thích Yêu x Nhân không? =)))

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top