8. I want your love
Bright tự thấy vừa rồi có hơi quá đáng liền ngồi dậy mặc một chiếc quần short đi xem Win thế nào, cũng không biết vụ việc hồi sáng có làm cậu bị thương gì không. Hắn đã nhắc cậu rồi mà sao cứ luôn để người ta ức hiếp như vậy, nhà Chiva-aree dễ dàng bỏ qua thế sao, cứ đợi đấy. Mở cửa ra hắn xỏ chân vào dép bông thì thấy một ly sữa được đặt ở bên góc, cũng biết điều đấy chứ không uổng công hắn quan tâm cậu. Hắn cầm ly sữa vừa đi vừa uống, mắt láo liên tìm kiếm hình bóng quen thuộc.
"Quản gia Kim, cậu ta đâu rồi?" Ông Kim bước ra, kính cẩn chào cậu chủ rồi mới trả lời " Cậu chủ nhỏ đang ở trong phòng giặt đồ ạ"
Hắn bước đến phòng bên trái nhìn thấy Win đang cặm cụi đem áo quần của cậu và hắn vào trong máy giặt, bất giác hắn nở nụ cười nhìn tấm lưng gầy của cậu. Ơ khoan, cái áo khoác dính vài vệt máu đấy của ai? Chẳng lẽ sáng nay cậu bị đánh đến mức tưới máu tươi lên người. Bao nhiêu câu hỏi liên tục xuất hiện trong, hắn ngồi xuống nâng cằm Win xoay lại nhìn.
"Ao Pi, pi làm gì vậy?" Win bị bất ngờ trước hành động này, mắt chớp chớp nhìn hắn khó hiểu.
Quái lạ! Không thấy bị thương ở đâu, hắn đứng lên hắng giọng "Cái áo dính máu kia của ai?"
Cậu nhìn vào chậu nước, chiếc áo còn đang nổi bồng bềnh cùng xà phòng "Của bạn em đó pi, mà có chuyện gì không?" Não hắn bắt đầu load nhanh, lúc sáng chỉ có ba người là nhân vật chính nếu cậu đã không bị thương thì cũng không thể nào giặt đồ cho kẻ thù được, vậy chỉ còn lại tên đó! Khuôn mặt hắn biến sắc theo từng phân đoạn suy nghĩ, bỗng quát mắng cậu "Tự mà giặt tay, áo của người lạ đừng cho vào nhà chúng tôi. Nhìn thấy mà chán ghét" nói rồi xoay lưng rời đi.
Pi Bright nói vậy mà không nghĩ đến cậu cũng là loại người lạ đấy sao..
Hắn tức giận đi lên lầu, tay phải vẫn đang cầm ly sữa hồi nãy chỉ một tiếng "choang" vang lên rồi cửa phòng đập mạnh. Bright đến nằm trên giường ngủ mà mắt vẫn cứ mở to, không hiểu sao ngọn lửa trong lòng vẫn cháy hừng hực mà không chịu tắt, khiến hắn khó chịu không thôi.Sau vài tiếng không thể ngủ được hắn ngồi dậy gọi điện cho đám bạn thân của mình.
"Bọn mày đang ở đâu đấy", "Được rồi, tao sẽ đến" hắn ngồi dậy thay một bộ quần áo rồi khoác một chiếc áo mỏng ra ngoài.
Tiếng xe ô tô khởi động bên ngoài, Win vừa mới giặt xong đồ nghe thấy liền chạy ra xem thì chỉ còn thấy mỗi cái bóng của xe. Haiz, không biết lại chạy đi đâu nữa rồi! Cậu ngồi trên sofa cầm quyển tài liệu đọc được một lúc rồi lại nhìn lên đồng hồ treo tường, cứ như thế cho đến khi đồng hồ điểm 12h đúng mà vẫn chưa thấy hắn đâu. Cậu cũng không có điện thoại để liên lạc, trong lòng dâng lên một cỗ lo lắng nên liền chạy đi tìm quản gia Kim bảo ông gọi anh về.
"Số điện thoại hiện tại không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.." Lặp lại vài lần mà không một hồi đáp khiến cậu càng đứng ngồi không yên mà chạy ra trước cổng nhà.
Con đường không bóng người chỉ nghe thấy tiếng gió thổi mạnh vào những đêm đầu đông, cậu trên người không mặc áo khoác mà cứ vậy chờ đến 2,3 tiếng đồng hồ.
Rồi, cuối cùng đã thấy chiếc xe quen thuộc đi từ con đường đằng kia. Bước xuống là một pi Bright đã say xỉn không còn biết gì, bên cạnh là mấy đứa bạn cũng không kém nhưng so với hắn vẫn còn tỉnh táo hơn. Cậu cảm ơn xong liền nhanh chóng dìu tên sâu rượu này vào nhà, từng bước đi đều vô cùng khó khăn, Bright cao và nặng nên vai cậu cứ như muốn rã rời.
"Quản gia Kim cho cháu xin một chậu nước và một cái khăn với ạ, đưa lên phòng pi Bright giúp cháu nhé" Cậu dặn dò xong mới tiếp tục đưa anh lên lầu.
Bright cồn cào trong bụng liên tục bày ra bộ dạng muốn ói, cậu xoa lưng cho anh rồi lại dìu anh vào phòng. Thành công đặt anh lên giường, đầu tiên là tháo giày, cởi áo sau đó cậu mới đi lấy chậu nước vào lau người cho hắn. Trong cơn mê Bright cảm nhận được giương mặt quen thuộc đang gần trong gang tấc, cơ thể được lau rửa một cách sạch sẽ, cậu ngồi dậy cởi chiếc quần dài cho anh, hắn cầm lấy một bên thốt lên:
"Em muốn gì? Đừng làm loạn nữa" Hắn vẫn giữ khư khư chiếc quần không chịu cởi, cậu cũng đành hết cách.
Win đứng dậy bưng thau nước xuống lầu thì bị một lực mạnh giật ngược trở về, tất cả nước đều chảy hết ra giữa sàn nhà còn cậu thì đang nằm gọn trong cái ôm chặt của anh. Hắn vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế như vậy, cậu cảm nhận trái tim hắn đang đập rất nhanh hơn người bình thường. Là bị sốt sao?
Cậu giơ tay lên áp vào trán anh, tay hắn cầm lấy cái tay của cậu đặt lên nơi trái tim mình thổn thức. "Sao em lại luôn khiến tôi khó chịu như thế? Chỗ này.. vì em mà luôn đập rất nhanh". Win chỉ biết nằm im chứ không nói gì, căn bản là cậu không hiểu. Cậu cứ nghĩ là anh khó chịu khi cậu ở trong căn nhà này ngày nào cũng mặt đối mặt, luôn khiến anh thấy ghét khi phải sống cùng với cậu. Để cậu tìm được một công việc tốt rồi qua học kì tới sẽ chuyển đi nhanh thôi mà.
Bright thấy cậu không đáp lại, liền nằm lật lại để cậu xuống bên dưới thân mình, một tay làm gối cho cậu nằm lên. Mắt hắn chưa đựng đầy tình mà nhìn say đắm, cậu cứ vậy mà đơ người ra cũng không phản kháng. Bất ngờ anh hôn xuống môi cậu, từ nhẹ nhàng liếm bên ngoài cánh môi mềm rồi mạnh bạo cạy hàm cậu đem đầu lưỡi tinh ranh của mình vào càn quét hết vị ngọt trong khoang miệng người kia. Win đánh mạnh vào ngực hắn, dãy dụa nhưng sức lực không đủ khiến Bright cứ tưởng cậu đang cố kích thích hắn.
Đừng nói hắn say, hắn đủ tỉnh táo để biết bây giờ mình đang xảy ra chuyện gì nhưng hắn cũng không đủ can đảm để chấp nhận sự thật trước mắt: rung động với con trai. Ở trong quán bar, Bright bực nhọc nhìn mấy thằng bạn đang ôm mấy em chân dài vuốt ve, hắn cứ cầm ly rượu liên tục uống. Nhận thấy tín hiệu không ổn, bọn chúng mới đuổi mấy em đi rồi lại hỏi han hắn:
"Hôm nay sao không so hot như mọi ngày thế bạn hiền? Có chuyện gì nữa à?" Lại có một giọng nói chen ngang "Nhìn là biết, chắc là đang đau não với thằng nhóc nhà nghèo kia rồi"
"Ơ thế chưa đuổi được nó đi à?" Thằng Mew lên tiếng rồi cả bọn cứ ngồi thế chờ câu trả lời.
"Bây giờ thì tao lại không muốn đuổi nó đi nữa" Hắn lại tự rót cho mình một ly, mấy đứa bạn không thể tin vào tai của chúng nó. Cái gì? Đầu tư kế hoạch cho đã rồi bây giờ lại không muốn đuổi nữa, lý do củ chuối gì thế! Bright khó chịu nhìn về mấy đứa bạn, cụng một ly rồi mới nói tiếp "Tao hay để ý nó còn không muốn nó ở bên cạnh thằng khác. Và nó thì cứ làm trái những gì tao muốn khiến tao phát điên. Bọn mày nghĩ tao ổn không chứ?" Gì chứ? đây là đặc quyền chiếm hữu của mấy đứa yêu nhau mà, sao muốn gì có thể làm vậy được.
Thằng Off ôm lấy vai hắn liên tục nói "Không ổn rồi, đại thiếu gia đã biết yêu rồi"
Từ cái lúc thằng Off nói ra câu ấy, hắn mới càng không muốn soi rõ lòng mình. Cái loại tình cảm này cũng có được hay sao, mà lại là cậu với hắn. Hắn ngàn lần vạn lần vẫn chưa thể chấp nhận nổi, trong lúc hôn cậu có phát ra một tiếng.
"Môi Tame thật tuyệt"
Là hôn cậu nhưng lại gọi tên người khác..
- Hết phần 8 -
Vote và tặng tui vài lượt fl nha, thank kiu <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top