31-45
Hiện menudoc truyen
Truyện
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 431
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
431: Con trai, lại bị đá ra khỏi giường rồi à
TrướcTiếp
“Nhanh thôi, nhanh thôi…”
“Anh nửa đêm lên cơn thần kinh thế này cứ như thể cắn thuốc ấy.”
Nhạc Thính Phong đau khổ, anh đâu có ‘cắn thuốc, mà là bị mẹ ruột lừa uống một bát thuốc tráng dương bổ thận thì có.
Cuộc ái ân triền miên dài dằng dặc cũng đã đến hồi kết, Yến Thanh Ti vừa mệt vừa buồn ngủ, trước khi cô ngủ còn tức giận nói: “Đợi mai tôi tỉnh lại, đừng để tôi nhìn thấy anh, anh cút xa ra cho tôi.”
Nhạc Thính Phong vội dỗ: “Ngoan, ngủ đi.”
……
Trời sáng, Yến Thanh Ti mở mắt nhìn thấy gương mặt của Nhạc Thính Phong kề sát bên mình, cô nhớ đến chuyện đêm hôm qua, cô hừ một tiếng, đá cho Nhạc Thính Phong một cái.
Động một cái, eo đã đau nhức khó chịu.
Nhạc Thính Phong vẫn không tỉnh, Yến Thanh Ti tức quá đưa tay ra véo má anh, cuối cùng cũng đánh thức được người ta dậy, Yến Thanh Ti cau có: “Cút đi.”
Nhạc Thính Phong đang buồn ngủ, hừ một tiếng: “Đây là nhà anh, em dám bảo anh cút đi à?”
Yến Thanh Ti hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì được, anh không cút, tôi cút.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Nói rồi, cô xốc chăn cả người để trần muốn xuống giường, Nhạc Thính Phong hết hồn chim én, vội kéo cô lại: “Đừng, đừng, em đừng có động đậy… ông đây không so đo với em, anh cút! Dù sao anh cũng quen rồi.
Nhạc Thính Phong kéo Yến Thanh Ti lại, để cô nằm xuống, đắp chăn cho cô.
“Em ngủ đi, ông đây đúng là thiếu nợ em mà, lần trước đã không so đo với em rồi, em cứ đợi đấy, xem lần sau anh đến thăm mẹ vợ, anh kể tội em với mẹ như thế nào.”
Yến Thanh Ti ngáp một cái, “Nhớ mua thuốc tránh thai cho tôi đó.”
Nhạc Thính Phong tức muốn xì khói mặc đồ ngủ vào ra khỏi phòng, nhưng thật không thể ngờ, vừa mới mở cửa phòng ra đã đỡ được Nhạc phu nhân mất thăng bằng ngã chuẩn bị ngã nhào.
Nhạc Thính Phong trợn mắt, “Mẹ…”
Nhạc phu nhân vội vã bịt mồm Nhạc Thính Phong kéo anh ra chỗ khác.
Đóng cửa phòng lại, Nhạc phu nhân nhăn nhó nhìn anh đầy khinh thường: “Con trai, con lại bị đá xuống giường rồi chứ gì, ôi… con nói thử xem đến bao giờ con mới khá lên được đây? Mẹ sốt ruột hộ con đây này.”
Nhạc Thính Phong nghiến răng nói: “Mẹ còn nói được nữa à, hôm qua…bát canh mẹ cho con uống là cái thứ quái quỷ gì thế, nửa đêm mới có tác dụng, con chết đến nơi vì nóng kia kìa.”
Nhạc phu nhân hỏi vội: “Thế có thành công không?”
Nhạc Thính Phong quay sang nhìn bà: “Mẹ có nhìn thấy tai con không? Sắp sưng thành tai heo rồi đây này.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Nhạc phu nhân nhìn thấy trên tai anh vẫn còn dấu răng rõ ràng, hơi sưng lên, trên cổ còn có mấy vết cào, cười hì hì: “…không sao, không sao, dù sao con cũng là đứa da dày thịt béo mà.”
Nhạc Thính Phong tảng lờ mấy chữ cuối cùng, nhỏ tiếng hỏi: “Mẹ…cái thứ thuốc đó có thể nâng cao tỷ lệ ‘trúng’ thật à?”
Nhạc phu nhân gật đầu liên tục: “Đương nhiên rồi, mẹ cố ý đi một chuyến tìm ông thầy đông y đặc biệt nổi tiếng này để mua mà lại.”
Nhạc Thính Phong cau mày, nhìn cánh cửa phòng: “Nhưng… Thanh Ti muốn uống thuốc tránh thai.”
Nhạc phu nhân vội vã kéo Nhạc Thính Phong vào phòng ngủ của mình, đóng cửa lại, liền dí trán Nhạc Thính Phong: “Con ngốc thật đấy.”
Nhạc phu nhân mở ngăn kéo ra, cầm một cái bình đổ ra hai viên thuốc: “Cầm lấy này.”
Nhạc Thính Phong kì quái hỏi: “Cái gì đây mẹ?”
Nhạc phu nhân: “Canxi, uống một viên bằng năm viên.”
Khoé miệng Nhạc Thính Phong giật giật: “Mẹ…cái này…có ổn không đấy?”
Nhạc phu nhân trợn mắt lườm anh: “Có lấy hay không, không thì thôi… cái kiểu rụt rè sợ bóng sợ gió như thế thì đáng đời con mãi chưa rước được người ta về, chẳng giống con trai mẹ tí nào cả, mẹ là người quyết đoán thế cơ mà.”
Nhạc Thính Phong lách người né tránh cái tay của Nhạc phu nhân đang giơ ra: “Mẹ, việc này liên quan đến chuyện sau này mẹ có con dâu không đấy, mẹ đừng có lỡ miệng mà nói ra đấy nhé.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
TrướcTiếp
Báo lỗi chương Bình luận
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 432
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
432: Ngoan, đợi tôi trở về nhé
Nhạc phu nhân xua tay: “Yên tâm, yên tâm, con nghĩ mẹ là đồ ngốc à?”
Nói rồi, bà thở dài.
“Biết thế đã đổi thuốc từ cái hồi còn ở Cảnh Thành rồi, đều là tại con hết, cái đồ đầu đất nhà con, chả biết cái gì cả.”
Nhạc Thính Phong trợn mắt!
Cầm viên canxi ra khỏi phòng, Nhạc Thính Phong nhếch môi, nở một nụ cười đen tối.
Anh vốn cũng định đổi thuốc rồi, nhưng mà… nhỡ đâu lại trúng thưởng thật, Thanh Ti chắc chắn sẽ quậy, một mình anh cố ý cũng không trấn an cô được.
Nhưng mà… bà lão nhỏ nhà anh lại khác, Nhạc Thính Phong nhìn ra được, Yến Thanh Ti rất thích mẹ anh có lẽ là vì cô cảm nhận được tình yêu của mẹ từ Nhạc phu nhân, cô có cảm giác thân cận với mẹ anh theo kiểu rất tự nhiên, rất bản năng.
Cho nên lôi kéo mẹ anh thành đồng bọn, chuyện này coi như cả hai người bọn họ âm mưu, sau này kể cả chân tướng có bị phát hiện, chẳng phải vẫn còn có cả mẹ anh chống ở đằng trước à?
Anh tin chắc, Yến Thanh Ti sẽ nể tình mẹ anh, hơn nữa cũng không so đo với bà đâu.
Nhạc Thính Phong cầm thuốc tránh thai về gặp Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti cũng không nhìn, cứ thế cho vào mồm uống nước nuốt xuống, uống xong rồi cô còn chép chép miệng, “Sao thuốc lần này lại ngọt ngọt?”
Nhạc Thính Phong thuận miệng kiếm cớ: “Ồ, người trong bệnh viện nói, đây là thuốc tránh thai có hiệu quả tốt nhất hiện giờ.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Yến Thanh Ti cũng không để ý nên chẳng nghĩ nhiều.
Nhạc Thính Phong lén lút lau mồ hôi lạnh.
……
Yến Thanh Ti vốn cho rằng kiểu gì ‘Lãnh Hương’ nửa tháng sau mới chính thức quay phim, không ngờ ăn sáng xong, đạo diễn đã gọi điện thông báo cho cô, vì diễn viên đóng nam chính Tống Thanh Ngạn lịch trình thay đổi, cho nên phải bắt đầu sớm hơn dự định, giờ thời gian rất gấp rút.
Ngay buổi chiều nay Yến Thanh Ti đã phải đi rồi.
Lúc cô đi, Nhạc Thính Phong dặn dò cô: “Về phần Diệp Thiều Quang, anh sẽ nghĩ cách đối phó với anh ta, nhưng trước lúc đó, em đừng tuỳ tiện đối đầu với anh ta, khi anh không có ở đó, nếu như em gặp phải anh ta, có thể tránh được thì tránh, không tránh được thì phải lập tức gọi điện cho anh.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Đây là đến đoàn làm phim để đóng phim, có muốn tìm anh ta đi chăng nữa, tôi cũng chẳng có thời gian.”
“Còn nữa, chuyện của mẹ vợ, em không vần phải lo lắng đâu, anh sẽ sai người tra rõ ràng chuyện này, em cứ yên tâm đóng phim đi.”
Yến Thanh Ti mấp máy môi muốn phản bác lại một câu, nhưng nhìn gương mặt nghiêm túc của Nhạc Thính Phong cô lại im lặng.
“Được!”
“Qua mấy hôm nữa anh sẽ đến thăm em.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
“Ừ…”
“Không cho phép em liếc mắt đưa tình với gã khác.”
“…sẽ cố.” Nhìn thấy gương mặt đen sì của Nhạc Thính Phong, Yến Thanh Ti cười lên: “Ngoan, chờ tôi trở về.”
Lần này Yến Thanh Ti đi quay phim có lẽ sẽ lâu hơn bình thường, Nhạc phu nhân chuẩn bị cho Yến Thanh Ti rất nhiều mặt nạ với các loại sản phẩm dưỡng da, dặn dò cô phải ăn cơm đúng giờ, mấy ngày nữa bà sẽ đến thăm cô.
Yến Thanh Ti ôm lấy Nhạc phu nhân rồi lên xe đi mất.
Tiễn Yến Thanh Ti đi rồi, Nhạc Thính Phong kéo Nhạc phu nhân lại, nói: “Mẹ, con nói với mẹ chuyện này.”
Nhạc phu nhân đang cầm điện thoại xem weibo của Yến Thanh Ti, thuận miệng hỏi: “Chuyện gì?”
Nhạc Thính Phong hỏi: “Mẹ…gần đây tâm trạng mẹ rất tốt đúng không?”
Nhạc phu nhân ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh: “Đúng thế, rất tốt luôn, con có biết không, kể từ lúc Thanh Ti thắng hộ mẹ ván bài hôm đó, không có ai dám giả vờ giả vịt trước mặt mẹ nữa, đặc biệt là ba bà già đê tiện kia, nhìn thấy mẹ đều vòng đường khác đi, bao nhiêu năm nay, quãng thời gian này chắc là quãng thời gian mẹ vui vẻ nhất.
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Thế thì tốt, lần này con đi công tác, cha con, ông già đó có đến tìm con, ông ta bảo ông ta muốn về nước!”
Nét mặt của Nhạc phu nhân dần dần lạnh đi: “Được thôi, chỉ cần biến thành một đống tro cốt, muốn về lúc nào thì về!”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 433
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
433: Con mau mau cưới Thanh Ti về nhà đi
Nhạc phu nhân tâm địa tốt, tính khí cũng tốt, bà không bao giờ có ý xấu với ai, nhưng cả đời này người mà bà ghét nhất chắc chỉ có cha ruột của Nhạc Thính Phong.
Ân oán năm xưa giữa hai người, đã sớm không thể nói rõ bằng một hai câu nói rồi.
Nhạc Thính Phong cong môi, anh đưa tay ôm Nhạc phu nhân: “Con cũng nói thế với ông ta! Không chết thì đừng hòng quay về.”
Trước khi Nhạc Thính Phong về nước, cha anh đến tìm anh, hy vọng anh sau khi về nước có thể làm công tác tư tưởng cho Nhạc phu nhân đồng ý cho ông ta quay về nước.
Lý do của ông Nhạc là ông ta tuổi tác cũng đã cao, ở nước ngoài tốt đến mấy cũng không bằng quê hương, ông ta hy vọng có thể quay về nước, lá rụng về cội.
Lúc ấy Nhạc Thính Phong vừa mới nghe xong đã hung ác cười nhạo ông ta: Lời đã nói như nước hắt ra ngoài, nếu ông có thể nôn được bữa tối của hôm trước ra ăn lại lần nữa được thì hẵng nói về hay không về.
Nhạc phu nhân lại cầm điện thoại lên, nói: “Ngoại trừ việc ông ta là cha ruột của con ra, ông ta chẳng có quan hệ gì với mẹ hết, mẹ ở lại nhà họ Nhạc chỉ vì một lí do mà thôi, chính là phải giành lấy khối tài sản vốn phải thuộc về con trai mẹ, tuy có đôi lúc mẹ không thông minh, nhưng có những chuyện mẹ tuyệt đối không bao giờ thoả hiệp.”
Nhạc Thính Phong nhẹ nhàng vỗ lưng Nhạc phu nhân: “Con biết rồi, mẹ yên tâm có con ở đây mà.”
Nhạc phu nhân giơ tay cấu Nhạc Thính Phong một cái: “Có con không đảm bảo nha, mau mau cưới Thanh Ti về đây, có con bé mẹ mới yên tâm được.”
Nhạc phu nhân thực sự cực kì tin tưởng vào sức chiến đấu của Yến Thanh Ti.
Vào lúc bà khổ sở mất mặt nhất, Yến Thanh Ti chìa tay ra giúp bà.
Điều này khiến Nhạc phu nhân luôn cảm thấy Yến Thanh Ti giống như một nữ siêu nhân, không gì là không làm được.
Nhạc Thính Phong gật đầu liên tục: “Được, được, được…nhanh thôi, con biết rồi.”
Nhạc phu nhân vẻ mặt lanh lùng nói: “Nếu như Nhạc Bằng Trình đã muốn quay về, vậy ông ta cũng không phải là tuỳ tiện nói đùa, ông ta chỉ muốn thử xem thái độ của con ra sao, hừ, mẹ đoán chắc, ông ta vẫn sẽ quay về.”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Con biết, cho nên con phải nhắc mẹ một câu trước.”
“Mẹ thấy không phải ông ta muốn trở về, mà là con đàn bà đê tiện kia muốn về để tranh giành quyền thừa kế mới đúng.”
Trong mắt Nhạc Thính Phong loé lên sự lạnh lẽo: “Hừ…giờ muốn quay về để tranh à, vậy cũng phải xem xem có còn cái mạng để mà tranh không. Tuần trước con đã điều Vũ Phóng về rồi, cậu ta sẽ đến Mĩ để tiếp nhận sự vụ bên đó, bọn họ đừng nói đến về nước để tranh giành, ngay cả tài sản ở nước ngoài con cũng sẽ không để lại cho bọn họ một đồng nào, tất cả tài sản của nhà họ Nhạc đều là của con, còn có cả cháu nội của mẹ nữa, bất kì ai cũng đừng mơ được đến một đồng nào.”
Cuối cùng Nhạc phu nhân cũng nở một nụ cười: “Nói đúng lắm, đều là của cháu nội mẹ hết.”
“Không có con à?”
“Con chỉ bảo quản hộ cháu của mẹ thôi.”
Nhạc Thính Phong…
……
Yến Thanh Ti ngồi máy bay hai tiếng đồng hồ mới đến được Hải Thành, xuống máy bay liền lên xe của đoàn làm phim đến đón.
Bối cảnh của bộ phim lần này là thời kì dân quốc, nên Hải Thành được chọn làm địa điểm quay phim.
Phồn hoa cẩm tú của Thập Lý Dương Trường, chắc chỉ có ở nơi này mới có thể tái hiện lại được khung cảnh đó.
Buổi chiều, sau nghi thức khai máy, toàn bộ đoàn làm phim chính thức bắt đầu quay cảnh đầu tiên.
Tuy rằng Yến Thanh Ti là nữ chính của bộ phim nhưng trong một bộ phim nội dung chủ yếu là về đàn ông thế này, đất diễn của cô cũng không nhiều.
Cho nên khi không có cảnh quay, Yến Thanh Ti liền ngồi bên cạnh quan sát học tập người ta quay phim.
Không thể không nói, đạo diễn Quách là một đạo diễn rất biết chỉ dẫn cho diễn viên, kể cả là những diễn viên không được xuất chúng cho lắm, đều có thể phát huy vượt mức bình thường.
Còn về phần kĩ năng diễn xuất của nam chính bộ phim - Tống Thanh Ngạn, Yến Thanh Ti chỉ có thể dùng một câu ‘vui mắt vui tai’ đến để hình dung, thực sự anh ta rất giỏi.
Yến Thanh Ti nghĩ trong số những nam diễn viên chắc chỉ có mình Tần Cảnh Chi mới có thể giỏi hơn anh ta.
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 435
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
435: Cô Yến nên gọi tôi là cậu
Yến Thanh Ti có mấy cảnh diễn chung với Tống Thanh Ngạn, cô không muốn để đến lúc đó người khác sẽ chất vấn về khả năng diễn xuất của mình nên rất cố gắng học tập.
Tuần đầu tiên đóng phim lượng công việc của Yến Thanh Ti không nhiều lắm.
Đến tối đoàn làm phim đi liên hoan, Yến Thanh Ti là nữ chính không thể không đi được. Cô nghĩ thầm, tất cả bọn họ đều biết quan hệ của cô và Nhạc Thính Phong, mấy ngày hôm nay đều vẫn rất khách sáo, chắc không có vấn đề gì đâu.
Thế là đi thôi, hơn nữa đến nơi Yến Thanh Ti còn thấy hai diễn viên đóng nữ phụ ăn mặc trang điểm xinh đẹp khiêu gợi, nhìn vào chẳng khác mấy cô gái tay vịn trong hộp đêm là mấy.
Yến Thanh Ti chào hỏi mọi người rồi ngồi xuống, cô cũng không phản cảm với hành động của hai nữ diễn viên nọ, cũng không khinh thường.
Đàn bà con gái trên đời này chẳng có mấy ai sống được dễ dàng, đã bước vào cái giới giải trí này đều muốn leo lên thật cao, thường phải dùng chút thủ đoạn, chỉ cần không dính dáng gì đến cô, cô cũng mặc kệ.
Nhưng Yến Thanh Ti chẳng thể ngờ tới, vừa mới ngồi xuống, lại có một người bước vào.
Nhà sản xuất và đạo diễn Quách đều đứng dậy, nói: “Nào nào, tôi xin được giới thiệu với mọi người.”
Yến Thanh Ti lơ đễnh quay sang nhìn, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của đối phương, lạnh lùng sâu thẳm, không có tình cảm.
Người Yến Thanh Ti run lên, cô nheo mắt, bàn tay từ từ siết thành quả đấm!
Đạo diễn Quách nói: “Đây là nhà đầu tư của đoàn làm phim chúng ta, Diệp Thiều Quang — ngài Diệp đây là chủ tịch của công ty truyền thông Quang Y, nào, mọi người đến chào ngài Diệp một tiếng đi.”
Yến Thanh Ti nhếch môi cười lạnh, cô còn nói với Nhạc Thính Phong vào đoàn làm phim chắc gì đã gặp được Diệp Thiều Quang, không ngờ người ta lại trực tiếp biến thành nhà đầu tư của đoàn làm phim.
Những người khác ào ào chào hỏi Diệp Thiều Quang, anh ta lạnh nhạt gật đầu, coi như là đáp lại.
Tất cả mọi người đều nói xong, Diệp Thiều Quang nhìn về Yến Thanh Ti, “Cô Yến không gặp mấy hôm lại càng xinh đẹp.”
Yến Thanh Ti cười châm chọc: “Ngài Diệp, cũng khéo nhỉ!”
Diệp Thiều Quang cười thản nhiên: “Không, tôi đầu tư bộ phim này là vì có cô Yến tham gia vào bộ phim này.”
Những người khác trong đoàn làm phim không nói gì, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Ti, trong lòng bọn họ đều nghĩ thế này: Mẹ, cái thể loại gì thế này, toàn một đám tai to mặt lớn thế mà cô ta ai cũng quen.
Yến Thanh Ti lạnh lùng nói: “Ngài Diệp thật thích nói đùa, chúng ta chẳng có quan hệ gì, đâu đáng để ngài tốn công tốn sức vậy sao.”
Diệp Thiều Quang mỉm cười: “Không quản thế nào được? Chúng ta tính ra cũng là họ hàng, tôi quan tâm đến cô cũng là điều phải làm.”
Diệp Thiều Quang nhìn đạo diễn và nhà sản xuất: “Tính theo bối phận, cô Yến nên gọi tôi một tiếng cậu, hy vọng mọi người trong đoàn làm phim chiếu cố nhiều hơn.”
Những người khác đều giật mình, ô đệch, cậu cơ à, rốt cuộc bối cảnh của con nhỏ Yến Thanh Ti này là gì thế?
Nhà sản xuất liên tục nói: “Đương nhiên rồi, đương nhiên rồi…”
Ngồi xuống rồi, một đám người bắt đầu chúc tụng nhau.
“Chị Thanh Ti, chị cũng nên kính ngài Diệp một chén chứ phải không?”
Những người khác đều nói hùa theo, rằng dù gì thì cũng phải kính cậu mình một chén chứ?
Trong lòng Yến Thanh Ti cười lạnh, lúc đứng dậy ‘sơ ý’ làm đổ ly nước, nước đổ lên quần áo ướt sũng một mảng.
“Xin lỗi, tôi đi ra ngoài một lát.”
Cô nhất thiết phải bình tĩnh lại, nếu không cô sợ mình sẽ xông lên mà tát cho anh ta một cái.
Thanh Ti đến khu nghỉ ngơi ngoài đại sảnh, tìm thấy Quý Miên Miên đang gà gật, đánh thức cô nàng dậy: “Miên Miên em về trước đi.”
Quý Miên Miên mở mắt, mơ mơ màng màng hỏi: “Tại sao vậy ạ?”
Yến Thanh Ti còn chưa mở miệng, đã nghe một giọng nói âm u lạnh lẽo vang lên đằng sau lưng: “Đã là người quen với nhau, mới gặp mà đã đi, không được hay cho lắm nhỉ?”
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 436
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
436: Anh làm gì có mặt mũi, tôi phải nể anh cái gì đây?
“Hay…” Quý Miên Miên đứng sau lưng Yến Thanh Ti không nhịn được mà reo lên, vỗ tay bồm bộp, ánh mắt nhìn Yến Thanh Ti tràn đầy sùng bái.
Yến Thanh Ti và Diệp Thiều Quang quay sang nhìn cô, Quý Miên Miên thế mới phát giác ra mình nói ‘hay’ vào lúc này không được tốt cho lắm thì phải, cô vội vã bỏ tay xuống, cười hì hì, lủi ra nấp đằng sau lưng Yến
Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Diệp Thiều Quang: “Xem ra, cô Yến đây không định nể mặt tôi rồi.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Nể chứ, đương nhiên là phải nể rồi”
Quý Miên Miên kinh ngạc nhìn Yến Thanh Ti, nữ thần không định bảo vệ cô nữa à?
Nhưng ngay sau đó lại nghe thấy Yến Thanh Ti chậm rãi nói: “Nhưng mà… điều kiện tiên quyết là, anh phải có mặt mũi trước đã, anh có mặt …thì tôi mới có thể nể được chứ? Anh làm gì có mặt mũi, nhất quyết muốn tôi phải nể anh, thế không phải đang ép buộc người khác sao?
Quý Miên Miên thoáng một cái liền cảm thấy hình tượng của Yến Thanh Ti trong lòng cô lại càng cao lớn hơn nữa, giờ thêm hai vầng hào quang nữa, nữ thần của mình, bản mạng của mình, mình yêu nhất chị ấy!
Diệp Thiều Quang sắc mặt âm lãnh, cảm giác lạnh lùng toả ra từ trên người anh ta càng ngày càng đậm đặc, anh ta đột nhiên cười lên: “Được, hôm nay tôi mới coi như chính thức nhìn thấy được sự lợi hại của cô Yến.”
Diệp Thiều Quang trước đây vẫn nhìn Yến Thanh Ti với ánh mắt coi thường pha lẫn khinh miệt, anh ta vẫn nghĩ rằng cô nhiều nhất chỉ dựa vào bán thân cộng thêm chút đầu óc mới có thể lăn lộn được đến bây giờ.
Nhưng bây giờ, không có Nhạc Thính Phong, khi đơn độc đối đầu với Yến Thanh Ti anh ta mới phát hiện ra, cô gái này tuyệt đối không phải là kẻ đơn giản, mồm miệng của cô ta rất lợi hại.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Yến Thanh Ti cười nhạo: “Khách khí rồi, sao mà so sánh được với ngài Diệp đây!”
“Như vậy có nghĩa là, dù có như thế nào, cô Yến cũng nhất quyết không giao cô trợ lý này của cô ra đúng không?”
Yến Thanh Ti cười cười: “Đợi đến khi nào ngài Diệp thành tổng thống Mỹ, tôi nhất định sẽ giao người cho anh.”
Câu này huỵch toẹt ra thì có nghĩa là --- cả đời này anh cũng đừng có mơ!
Diệp Thiều Quang gật đầu: “Nếu đã như thế, vậy, tôi chỉ có thể không khách khí rồi…”
Vừa mới nói xong, liền nghe thấy có người đến: “Thanh Ti, ngài Diệp cả hai đều ở đây à, mọi người đang đợi hai người kìa.”
Yến Thanh Ti nhìn sang, lại thấy nhà sản xuất cầm điện thoại bước đến gần.
Yến Thanh Ti quay sang nói với Quý Miên Miên: “Miên Miên, em về trước đi.”
Quý Miên Miên lập tức lắc đầu: “Chị, không, em không về, em phải ở đây đợi chị, em phải bảo vệ chị.”
“Nghe lời chị, về trước đi.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Yến Thanh Ti thấy dù Diệp Thiều Quang thế nào cũng vẫn có đôi chút kiêng kị Nhạc Thính Phong, chắc cũng không đến nỗi sẽ xuống tay với cô, nhưng mà… với Quý Miên Miên sợ là anh ta sẽ không khách khí như thế đâu.
Quý Miên Miên vỗ ngực đảm bảo: “Chị, chị yên tâm đi, em lợi hại lắm đấy, tên hỗn đản đó căn bản không phải là đối thủ của em.”
Diệp Thiều Quang cười lạnh: “Cô Yến, xin mời.”
Nhà sản xuất cũng lên tiếng thúc giục, Yến Thanh Ti không làm thế nào được đành phải đi trước.
Quý Miên Miên khiêu khích giơ ngón giữa ra với cái lưng của Diệp Thiều Quang, nhưng chưa kịp thu tay lại, Diệp Thiều Quang như thể có mắt đằng sau quay phắt lại, doạ cho Quý Miên Miên sợ hết hồn.
Diệp Thiều Quang nhếch môi, nụ cười đó khiến cho Quý Miên Miên run lên, mẹ nó chứ, cái tên đồng bóng chết tiệt này.
……
Lại ngồi xuống lần nữa, Yến Thanh Ti nhìn Diệp Thiều Quang, chỉ cảm thấy, Nhạc Thính Phong đúng là tốt thật, dù có mặt dày vô sỉ chút, nhưng giờ cô lại thấy đó là ưu điểm, Yến Thanh Ti nghĩ ngợi, sau này về nhà, nhất định phải khen Nhạc Thính Phong thật nhiều mới được.
Trong bữa cơm, những khiêu khích của Diệp Thiều Quang đều bị Yến Thanh Ti khéo léo hoá giải.
Nhà sản xuất, đạo diễn bao gồm cả dàn diễn viên, tựa hồ không ai phát hiện ra giữa Yến Thanh Ti và Diệp Thiều Quang có cái gì đó không đũng, đám người này ai nấy đều thành tinh hết cả, bữa cơm này ai nấy đều vui vẻ.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 437
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
437: Nể mặt đi mà, cậu!
Bữa cơm cũng sắp kết thúc, yến thanh ti mượn cớ lại đi vào toilet chuyến nữa, nhưng lần này trở về rất nhanh.
Diệp Thiều Quang thấy thế rất kinh ngạc, không ngờ Yến Thanh Ti vẫn quay lại.
Không đến một lúc sau, một nữ phục vụ bàn đi vào, bê một chai rượu đỏ, còn cả hai chén rượu đã được rót sẵn.
Yến Thanh Ti cong môi, nhìn Diệp Thiều Quang, thản nhiên cười nói: “Bữa cơm này cũng sắp xong rồi nhưng mà tôi vẫn chưa kính được ngài Diệp ly rượu nào, thực là ngại quá đi mất, nhưng quả thật tựu lượng của tôi kém lắm, không thể uống được rượu trắng, nhưng rượu vang thì vẫn có thể uống một chút.”
Yến Thanh Ti giơ tay ra lấy hai ly rượu trên khay mà cô phục vụ kia đang bê.
“Tôi kính ngài Diệp đây một ly, cảm ơn ngài đã đầu tư vào bộ phim này của chúng tôi, ngài cũng phải nể mặt đứa cháu gái này chứ …cậu!”
Diệp Thiều Quang ngay lập tức liền cảm thấy có vấn đề, Yến Thanh Ti mà thành thật thế này à?
Nhưng những người khác đều phụ hoạ, người ta cũng đã gọi mình là cậu rồi, nếu mà anh không nể mặt người ta, thế chẳng là đang làm khó nhau à?
Diệp Thiều Quang gật đầu: “Được! Vì một tiếng gọi cậu này, sao tôi lại không nể mặt cô cho được.”
Diệp Thiều Quang nhận chén rượu từ trong tay Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti ngay lập tức chạm cốc với anh ta, ngẩng đầu uống sạch rượu vang trong cốc, uống xong cô nói: “Tôi cạn rồi, cậu cứ tuỳ ý.”
Những người khác đều không nói gì, đây là đang ép người ta phải uống hết à, nhưng mà, một ly rượu vang mà thôi, uốn xong rồi thì có thể làm sao nào?
Trong lòng Diệp Thiều Quang càng nghi ngờ hơn, rốt cuộc thì đứa con gái này muốn làm gì đây?
Ngay sau đó, vừa mới nhấp một ngụm Diệp Thiều Quang đã phát hiện ra khác lạ, trong ly rượu này còn cho thêm nước ớt, có muối, còn cả mù tạt, bột hồ tiêu nữa…còn cả những thứ gia vị linh tinh hỗn loạn gì nữa, ngụm đầu tiên Diệp Thiều Quang không đề phòng nghiêng một cái dốc một ngụm lớn vào cổ họng, cái mùi vị đó như thể cả một quả bom nguyên tử đang nổ tung trong miệng.
Diệp Thiều Quang vốn đang định giả vờ như không có gì, nhẫn nại uống cho hết, nhưng mà miễn cưỡng uống được hai ngụm liền không thể chịu đựng được nữa, mù tạt và ớt cay xông thẳng lên mũi, khiến Diệp Thiều Quang sặc ớt ho sặc sụa, mặt hồng hết cả lên, ho đến mức nước mắt nước mũi thi nhau xông ra, trông chật vật cực kì.
Yến Thanh Ti vội vã tỏ ra vẻ rất quan tâm: “Ngài làm sao thế? Làm sao lại như thế, ngài đúng là khách khí quá rồi, không cần uống vội vã thế đâu, ngài xem, bị sặc rồi đấy!”
Lúc Yến Thanh Ti lại gần, đụng phải cái ly mà Diệp Thiều Quang đang để đó.
‘Choang’ một tiếng, cái ly rơi xuống đất, vỡ nát bét, rượu trong ly tràn hết ra ngoài.
Diệp Thiều Quang hung ác lườm Yến Thanh Ti: “Ly rượu này…cô…”
Yến Thanh Ti giả vờ như không hiểu gì: “Rượu này làm sao cơ? Không có vấn đề gì mà?”
Cô lại rót một ly nữa uống thử hai ngụm, “Có gì đâu nhỉ, hương vị có gì lạ à? Chẳng lẽ lại bị pha nước sao?”
Diệp Thiều Quang: “…”
Miệng của anh ta đã bị cái mùi vị kinh tởm này hành hạ đến mứcsắp mất hết cảm giác đến nơi rồi, đó là cái mùi vị khó nuốt nhất trên đời này mà Diệp Thiều Quang từng nếm thử, đây cũng là lần anh ta chịu thua thiệt lớn nhất trong mấy năm gần đây.
Anh ta thế mà lại thua trong tay Yến Thanh Ti, mà anh ta càng không thể ngờ đến Yến Thanh Ti sẽ dùng loại thủ đoạn vô sỉ này.
Kể cả chuyện này có ầm ĩ lên, Yến Thanh Ti chỉ cần giải thích một câu đùa dai là xong chuyện mà anh lại bị người ta nói là so đo chi li.
Quả đắng này Diệp Thiều Quang không thể không nuốt xuống.
Vốn dĩ sức khoẻ Diệp Thiều Quang đã không được tốt lắm, bình thường ăn uống thanh đạm, không ăn được những món quá cay hoặc có tính kích thích, ly rượu mà Yến Thanh Ti tặng cho anh ta quả thực có thể khiến Diệp Thiều Quang ho bay cả phổi ra ngoài.
Ho khan dữ dội cộng thêm các loại hương vị cay xè hỗn hợp còn lưu lại trong khoang miệng khiến cho Diệp Thiều Quang nói không ra lời.
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 438
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
438: Cô ngủ với tôi một đêm, tôi sẽ thả cô ta ra
Gương mặt tái nhợt của anh ta bởi vì thế mà đỏ hồng hết lên.
“Xem ra….khụ khụ ….chén rượu này của cháu gái…cũng thật khó uống.”
Yến Thanh Ti cười haha: “Thật ngại quá đi mất, nếu tôi mà biết anh không uống được rượu, tôi đã không để anh uống nhiều như thế rồi, mà anh cũng quá thật thà rồi, tôi đã nói là anh cứ tuỳ ý mà nhưng anh vẫn uống nhiều như thế.”
Trong lòng Diệp Thiều Quang cười lạnh một tiếng, cô ta thật sự nghĩ rằng, đằng sau cô ta có Nhạc Thính Phong nên anh ta không dám làm gì cô chắc.
Diệp Thiều Quang đợi thêm năm phút nữa, đứng dậy: “Xin lỗi, tôi còn có việc khác, tôi xin phép đi trước.”
Anh ta vừa mới bước đi, trong lòng Yến Thanh Ti lo lắng không thôi, chỉ mong là Quý Miên Miên bây giờ không ở khu nghỉ ngơi hoặc là đã chạy đến chỗ nào khác rồi.
Yến Thanh Ti đang nghĩ không biết nên dùng cái cớ gì để ra ngoài thì trùng hợp lại có điện thoại gọi điến, Yến Thanh Ti vội vàng đứng dậy: “Xin lỗi, tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát.”
Yến Thanh Ti cầm lấy điện thoại vội vã chạy ra ngoài, tìm một vòng, không thấy người đâu cả, cô vội vã chạy đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Kết quả… thật đúng là tìm được hai gã đàn ông to con đang tóm chặt lấy Quý Miên Miên.
Gương mặt của Yến Thanh Ti thoắt cái đã trở nên lạnh lẽo, cái tên Diệp Thiều Quang thật con mẹ nó quá ư là vô sỉ.
Yến Thanh Ti nói: “Thả cô ấy ra!”
Diệp Thiều Quang chậm rãi bước ra: “Cô ngủ với tôi một đêm, thì tôi sẽ thả cô ta ra.”
Diệp Thiều Quang đang cố ý nhục nhã Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti còn chưa kịp giận dữ thì Quý Miên Miên đã phát điên trước rồi, tổ sư cha nhà anh ta, anh ta dám ngủ với nữ thần của cô?
Tôi đây ngay cả tay của nữ thần còn không dám cầm, anh còn muốn ngủ với chị ấy, ngủ cái con mẹ nhà anh ấy, cút về nhà mà ngủ.
Chỉ nhìn thấy Quý Miên Miên đột ngột giơ chân lên, đá thật mạnh vào chân trái của gã đàn ông lực lưỡng đang kìm kẹp mình, nhân lúc hắn ta còn đang oằn mình kêu đau, một chiêu đá cao mạnh mẽ giáng vào hạ bộ của cái gã đàn ông bên phải mình.
Chân vừa mới chạm xuống đất, vừa vặn tóm chặt lấy cánh tay của gã đàn ông nên tay trái, mượn lực thực hiện một cú vật qua vai cực kì điêu luyện.
Tất cả quá trình diễn ra chưa tới 5 giây đồng hồ.
Yến Thanh Ti cứ trố mắt đứng ngẩn tò te ra nhìn, mắt mở to quên cả chớp.
Tiêu diệt hai gã to con, Quý Miên Miên kéo tay Yến Thanh Ti bỏ chạy: “Chị, chị đừng sợ, có em ở đây, em sẽ không để cho cái tên khốn nạn kia chạm được đến một sợi tóc của chị đâu, chúng ta mau chóng đi thôi…”
Hôm nay Tiểu Từ không đến, Quý Miên Miên lái xe, hai người dùng tốc độ nhanh nhất chui vào trong xe, dự tính chạy trốn.
Nhưng vừa mới đi được mấy mét, Quý Miên Miên đã lại dừng lại: “Không được lần này nếu mà chạy đi, lần sau mà gặp được anh ta nữa lại phải trốn tiếp à? Chuyện này là do em gây ra, em phải đi giải quyết mới được.”
Yến Thanh Ti nghe thấy cô nói vậy, liền hỏi: “Miên Miên, em muốn làm gì?”
“Nữ thần của em, chị cứ yên tâm, em không có việc gì đâu, em xuống xe giải quyết xong việc này đã.” Quý Miên Miên nhanh nhẹn mở cửa xe bước xuống, vèo một cái đã chạy đến trước mặt Diệp Thiều Quang.
Diệp Thiều Quang vô ý thức lùi ra sau một bước, bản thân anh ta đã từng nếm thử đòn vật qua vai này một lần, cũng tận mắt nhìn thấy Quý Miên Miên bé bằng cái kẹo như thế mà quăng hai tên đàn ông lực lưỡng to gấp đôi mình như quăng bao cát, sức khỏe của cô ta đúng là…
Quý Miên Miên tức giận nói: “Anh nói xem anh lớn lên cũng giống người đấy chứ, nhưng tại sao toàn làm những việc không giống người thế hả?”
Diệp Thiều Quang mặt mũi lạnh như băng.
Quý Miên Miên chỉ thẳng vào mặt anh ta mà mắng: “Tôi nói anh đấy, không phải tôi mới cho anh ngã có một lần à, mới đạp anh có một cái à, chỉ bảo là anh giống phụ nữ có một lần à? Sao anh cứ phải tính toán chi li từng tí một thế? Tôi còn bị người ta gọi là đàn ông suốt đây này thì có làm sao đâu?”
Quý Miên Miên xắn tay áo lên để lộ hai cánh tay trắng trẻo nho nhỏ tròn tròn, cô chốn nạnh: “Được thôi, đến đây nào, tôi cho anh báo thù đây này.”
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 439
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
439: Em có gắng nhịn đi đừng nhớ anh quá
“Đến đây ném tôi một cái đi, ném xong rồi, sau này đừng có tính toán chi li như đám đàn bà con gái thế nữa.”
Diệp Thiều Quang cau mày.
Quý Miên Miên thấy anh ta không hiểu, khom lưng chui qua cánh tay anh ta, tóm lấy hai tay anh ta, đặt lên người mình, “Tôi nói này, anh có phải đàn ông không đấy, tôi bảo anh ném anh lại không ném à?”
Diệp Thiều Quang mặt đen sì sì, anh ta đã gặp rất nhiều dạng người, nhiều loại người, kiểu gì cũng có, nhưng giống như thế này, không ra chiêu theo bất kì kiểu nào, đơn giản thô bạo khiến người ta khó có thể chịu đựng được đúng thật là lần đầu tiên.
Thân hình của Diệp Thiều Quang bị Quý Miên Miên ngăn lại phải lùi về phía sau hai ba bước, anh ta phân nộ quát: “Cút ngay!”
Quý Miên Miên lập tức ngẩng đầu: “Hừ, đây là anh bảo tôi cút đi đấy nhé, là tự anh không muốn ném, vậy thì đừng có trách tôi, tôi đã cho anh cơ hội rồi, anh không cần thì cũng không trách móc gì được tôi đâu.”
Quý Miên Miên quay người chạy đi, nhưng chạy được hai bước lại vòng trở về, một tay túm lấy cổ áo Diệp Thiều Quang nhấc lên, dí sát mặt vào anh ta uy hiếp nói: “Còn nũa…không cho phép anh động chạm đến nữ thần của tôi, nếu không của đấm của tôi không tha cho anh đâu.”
Quý Miên Miên thuận tiện liếc nhìn biển số xe của anh ta, quẳng lại anh ta ở đó chạy mất.
Quý Miên Miên lên xe, nhanh chóng khởi động xe phóng đi.
Gương mặt tái nhợt của Diệp Thiều Quang hiện lên một nụ cười âm trầm.
Lần đầu tiên anh ta gặp được một thứ không biết trời cao đất dày là gì như thế này.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
lên xe rồi, một lúc lâu sau, Yến Thanh Ti mới sực tỉnh: “Miên Miên em…”
Quý Miên Miên nói: “Chị, em đã nói chuyện với anh ta xong rồi, sau này…không cho phép anh ta đến tìm phiền phức nữa, cái gã đó, chẳng có chút đàn ông nào cả, nếu như là em trước kia, ngứa mắt ai, đánh cho một trận là xong, lấy đâu ra lắm chuyện rách việc thế kia.”
Yến Thanh Ti than thở một câu: “Chị đoán chừng, chuyện này sợ rằng vẫn còn chưa xong đâu.”
“Á?”
……
Về đến khách sạn, Yến Thanh Ti cũng chẳng coi để tâm đến chuyện tối nay nữa, dù sao thì giữa cô và Diệp Thiều Quang tuyệt đối không thể trở thành bạn bè được, lần này anh ta đến đây, chính là vì đến để khiêu khích, lẽ nào cô còn phải chịu đựng à?
Yến Thanh Ti nhớ đến Diệp Thiều Quang vì muốn che dấu chân tướng thực sự đằng sau cái chết của mẹ cô, mà giết chết Yến Tùng Nam! Trong lòng cô lại dậy lên nỗi hận không nói được thành lời…
Trước khi đi ngủ, Yến Thanh Ti nghe điện thoại, là Nhạc Thính Phong gọi cho cô.
Yến Thanh Ti đang đắp mặt nạ mà Nhạc phu nhân mua cho, nghe giọng của Nhạc Thính Phong, tâm trạng của cô dần dần yên tĩnh lại.
“Đợi mấy hôm nữa, anh sẽ đến Hải Thành công tác, chính là đi thăm em đấy, em trước nhịn hai ngày đã, đừng nhớ anh quá.”
Yến Thanh Ti cong môi, nói: “Hôm nay tôi mới phát hiện ra, thực ra thì … anh cũng không tệ lắm.”
Nhạc Thính Phong cho rằng tai mình có vấn đề nên nghe nhầm: “Cái gì cơ?”
Yến Thanh Ti kiên nhẫn lặp lại lần nữa: “Tôi nói là…có lẽ, anh cũng tốt lắm.”
Nhạc Thính Phong ngồi bật dậy: “Ha ha…ông đây vốn dĩ rất tốt, từ trước đến nay vẫn rất tốt, tuy rằng đến bây giờ em mới nhìn được ra, nhưng giờ vẫn không coi là muộn, xem ra anh đi mách mẹ có chút hiệu quả nhỉ?”
“Anh mách với ai? Mách cái gì?”
“Đương nhiên là mách mẹ vợ anh rồi, mách tội em đấy.”
Yến Thanh Ti nhất thời không biết nói gì cho phải: “Anh…đi thăm mẹ tôi à?”
“Chứ còn gì nữa, em không có ở đây, đương nhiên anh phải đi thăm mẹ rồi.”
Tâm tình của Yến Thanh Ti từ từ tốt lên, Nhạc Thính Phong là một người thô thiển nhưng lại rất tinh tế, nhìn vào thì thấy vô sỉ lại không biết xấu hổ, nhưng mà…làm việc gì cũng rất tỉ mỉ, sự bài xích của Yến Thanh Ti đối với Nhạc Thính Phong đã càng ngày càng ít, dường như không tìm thấy được nữa.
Yến Thanh Ti không biết cô đã nói chuyện với Nhạc Thính Phong bao lâu, cứ nói mãi rồi ngủ lúc nào không hay, trong tay vẫn đang cầm di động.
Nhạc Thính Phong nghe thấy tiếng thở đều đặn của cô từ đầu dây bên kia, nụ cười trên gương mặt cũng dần dần trở nên ấm áp dịu dàng.
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 440
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
440: Nhớ em, còn cần đến lý do à?
Nhạc Thính Phong còn đang đắm chìm trong những gì mà Yến Thanh Ti vừa nói với anh thì đột nhiên bị người khác đánh một phát vào đầu.
Nhạc Thính Phong quay sang, đen mặt nhìn mẹ mình: “Mẹ, mẹ làm cái gì đấy.”
Nhạc phu nhân chen vào ngồi xuống bên cạnh Nhạc Thính Phong: “Vừa nãy Thanh Ti nói cái gì?”
“Mẹ, con trai mẹ càng ngày càng gần hơn với chiến thắng rồi, Thanh Ti nói, cô ấy cảm thấy con cũng không tồi” Nhạc Thính Phong nói xong mặt mũi đầy đắc ý, hai tai cũng hơi đỏ lên.
Nhạc phu nhân trên mặt tràn đầy vui vẻ: “Thật à? Cái không tồi này à… con trai, nhanh lên, con phải đi ngay.”
Nhạc phu nhân nói: “Rèn thép nhân lúc còn đang nóng, con có hiểu nghĩa là gì không? Mấy hôm trước mẹ đi lấy thuốc bổ thận cho con ấy, đúng lúc gặp được lão thái thái của nhà họ Tần ở chỗ của ông bác sĩ đông y đó, bà ấy đi khám bệnh, mẹ đặt biệt hỏi xem giờ Tần Cảnh Chi nhà họ thế nào, bà ấy nói với mẹ, đang quay phim ở Hải thành, hơn nữa, còn đảm bảo với bà ấy là tết năm nay nhất định sẽ dẫn một cô gái về ra mắt mọi người, ra tết sẽ đính hôn, đính hôn rồi sẽ tìm ngày lành tháng tốt để kết hôn, lúc đó Tần lão thái thái khoe khoang với mẹ, đúng là khiến mẹ tức chết đi được, nếu như con cùng Thanh Ti chính thức xác định quan hệ, mẹ đã sớm khiến cho bà ấy phải hâm mộ mẹ rồi, còn lâu mới bị bà ấy làm cho tức chết. Giờ Tần Cảnh Chi cũng đang ở Hải Thành, Thanh Ti cũng đang ở đó, con nói xem cơ hội tốt như thế cậu ta có thể bỏ qua sao?”
Nhạc Thính Phong nghe vậy liền giật mình, đúng thế thật, Tần Cảnh Chi không phải thứ hay ho gì, cho anh ta cơ hội một mình tiếp xúc với Thanh Ti, thế thành ra quá dễ dàng cho anh ta à?
Cái tên già không chịu sống yên này.
“Vậy tối nay con đi luôn.” Nhạc Thính Phong lập tức đứng dậy thu dọn hành lí, một lúc sau đã thấy anh quay lại hỏi: “Nhưng mà mẹ, con lấy lí do gì bây giờ?”
Nhạc phu nhân khinh bỉ nhìn anh một cái.
“Nhớ em, còn cần đến lý do à?”
……
Đúng như Yến Thanh Ti đã nói, Diệp Thiều Quang không những không bỏ qua mà ngược lại bắt đầu … vờn đuổi nhau.
Diệp Thiều Quang là một con người rất phức tạp, Yến Thanh Ti cảm thấy loại người như anh ta quá mức tự phụ, có lẽ anh ta thấy rằng cho dù là đối phó với cô hay là xử lý Quý Miên Miên đi chăng nữa, đó đều là những chuyện dễ như trở bàn tay, cho nên anh ta không nghĩ một phát đập chết, làm thế thì mất vui.
Anh ta thích giống như một con mèo đang bắt chuột, dùng móng vuốt tóm chặt lấy con chuột, không ăn nó, từ từ chậm rãi doạ cho nó hồn phi phách tán, đợi đến khi nào chơi chán, lúc đó sẽ ăn bằng sạch.
Diệp Thiều Quan cũng thường xuyên đến đoàn làm phim, địa điểm mà đoàn làm phim chọn để quay chính là khu danh lam thắng cảnh mà Hải Thành bảo tồn mấy chục năm nay, rất thích hợp để quay phim có bối cảnh dân quốc, bình thường khách du lịch ở đây cũng rất nhiều, Yến Thanh Ti quay xong những cảnh của mình thường bị đạo diễn gọi đến bảo mang Diệp Thiều Quang đi thăm quan mấy khu di tích gần đây.
Lý do là: đây là họ hàng nhà cô mà, cô không lo thì ai lo? Thật khiến cho Yến Thanh Ti muốn… chửi um cả nhà anh ta lên.
Yến Thanh Ti bất đắc dĩ đi thăm quan cùng anh ta, Quý Miên Miên đương nhiên là đi theo rồi, Diệp Thiều Quang sai Quý Miên Miên hết cái nọ đến cái kia, cả một ngày trời Quý Miên Miên chạy sắp gãy chân đến nơi, cô nghiến răng nói: “Anh không là phụ nữ thật quá đáng tiếc, đàn bà con gái cũng không bắt bẻ như anh.”
Yến Thanh Ti thương Quý Miên Miên khổ sở, hỏi: “Rốt cuộc thì anh muốn làm gì? Muốn hành hạ người, thế này chắc cũng đủ rồi chứ?”
Diệp Thiều Quang liếc nhìn Quý Miên Miên, cố ý nói: “Người trong đoàn làm phim đều nói cô lên giường với người ta để leo lên cao, nếu không thì cô ngủ với tôi một đêm, để tôi thử xem xem công phu của cô thế nào? Hầu hạ tôi tốt nói không chừng tôi sẽ tha cho cô ta.”
Yến Thanh Ti cười lạnh: “Công phu của tôi thế nào không đến lượt anh nghi ngờ ngược lại thì cái chân này của anh sợ là không dùng được ấy chứ, dù sao sức khoẻ của anh cũng yếu ớt lắm, tôi sợ trời chưa sáng thì anh đã chết ở trên giường rồi.”
Yến Thanh Ti cũng chẳng thèm nhìn xem Diệp Thiều Quang phản ứng như thế nào, kéo Quý Miên Miên đi thẳng.
Quý Miên Miên còn bướng bỉnh ngoài lại lườm Diệp Thiều Quang đầy thù hận, tên khốn khiếp, thằng yêu nam chết tiệt, anh cứ đợi đấy cho tôi!
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 441
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
441: Cái loại đê tiện như Diệp Thiều Quang quả là cần ăn đòn
Dám sỉ nhục nữ thần của ta, để xem xem ta có hành chết mi không.
Yến Thanh Ti bước được hai bước thì dừng lại, quay ra sau nói: “Ngoài ra, tôi sẽ nhớ thật kĩ câu này, tôi sẽ tốt bụng chuyển đến cho Nhạc Thính Phong nghe thử, thuận tiện…cũng cảm ơn tấm lòng tốt của ‘cậu’, dù sao thì không phải người cậu nào cũng có tâm tư xấu xa bẩn thỉu với cháu gái mình như thế, anh muốn tìm kích thích, nhưng tôi lại không muốn loạn luân.”
Gương mặt của Diệp Thiều Quang như thể vừa bị hắt cả chậu mực đen sì lên, ánh mắt lạnh lùng âm u, cả người toả ra sự lạnh lẽo khiến người khác phải chùn bước.
Hai mắt Quý Miên Miên như nổi lửa hung hăng lườm Diệp Thiều Quang một cái.
Lên xe rồi, Quý Miên Miên bắt đầu mắng chửi: “Cái gã đê tiện Diệp Thiều Quang này, chị, chị cứ đợi mà xem, em nhất định phải chỉnh cho hắn một trận lên bờ xuống ruộng.”
Yến Thanh Ti đã hừ lạnh một tiếng, nói: “Cái gã đó chẳng qua là đang cố ý sỉ nhục chị mà thôi, nếu như đóng cửa lại cởi quần áo ra thật, em xem anh ta không có cái gan đó đâu.”
Diệp Thiều Quang càng cố ý đâm thọc, Yến Thanh Ti càng biết anh ta căn bản là không có ý tứ ám muội nam nữ gì với cô hết.
Cái anh ta muốn chỉ là muốn thấy cô mất mặt mà thôi, những câu kiểu thế này, Yến Thanh Ti nghe nhiều rồi, lại chẳng tạo nên thương tổn gì cả.
“Đừng để ý đến anh ta, loại người này em càng để ý thì càng mất công.”
Quý Miên Miên nghiến răng, không được, cái tên Diệp Thiều Quang đê tiện này quả là cần ăn đòn.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Tối đến Nhạc Thính Phong gọi điện cho Yến Thanh Ti, tối hôm ấy anh định đến ngay đêm hôm đó nhưng đáng tiếc là công ty lại có chuyện khẩn cấp, Nhạc Thính Phong đành phải ở lại để xử lý, chuyện đến thăm Yến Thanh Ti lại phải đẩy sang mấy hôm nữa.
Yến Thanh Ti vốn định ngắt lời nói cho Nhạc Thính Phong biết Diệp Thiều Quang đang ở Hải Thành, nhưng nghe được gần đây anh rất bận rộn, nghĩ ngợi một hồi rồi lại thôi.
Đợi đến khi nào Nhạc Thính Phong rảnh rỗi rồi lại nói vậy.
……
Yến Thanh Ti ngủ rồi, nhưng Quý Miên Miên ở phòng bên cạnh Yến Thanh Ti ngủ đến nửa đêm lại tỉnh dậy.
Trời sáng, Diệp Thiều Quang từ trong khách sạn đi ra chuẩn bị đến sân bay để đón người, nhưng cái khoảnh khắc anh ta nhìn thấy cái xe của mình, gương mặt của anh ta lập tức sầm sì, trên đầu mây đen sấm chớp giăng đầy.
Nhân viên lái xe đến cho anh ta bị anh ta doạ cho hết hồn.
Xe của Diệp Thiều Quang là dòng Bentley, trên cửa kính chắn gió và mui xe bị người ta dùng sơn màu viết mấy chữ rất to màu đỏ chót, nội dung như thế này:
---Về nhà, ngủ mẹ mày ấy!!!
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Ở cuối còn vẽ thêm một cục shit, con mẹ nó còn đang bốc khói nữa chứ!
Gương mặt của Diệp Thiều Quang vốn tái xám, nhưng vì giận dữ mà ửng đỏ lên, gương mặt đó lại càng diễm lệ mĩ miều.
Anh ta duỗi những ngón tay thon dài sờ lên cửa kính chắn gió.
“Thú vị thật, to gan lắm.”
Quay sang sắc mặt đã trở nên lạnh lẽo, “Lập tức báo cảnh sát cho tôi.”
……
Hôm nay Yến Thanh Ti có một cảnh diễn cặp với Tống Thanh Ngạn, trong cả bộ phim này nhân vật của hai người căn bản là thuộc hai tuyến khác nhau, những cảnh mặt đối mặt như thế này rất ít, mỗi lần gặp nhau đều để lại cho người khác ấn tượng sâu sắc.
Tống Thanh Ngạn là một diễn viên rất giỏi, lúc diễn với anh ta, bạn diễn của anh ta rất dễ bị anh ta kẽo vào cảm xúc, kết thúc cảnh quay, Yến Thanh Ti cảm thấy mình sắp chết khô đến nơi, nhưng may mà đạo diễn đã gật đầu bảo qua.
“Kĩ năng diễn xuất của cô không tồi, rất có sức hút, lần trước lão Tần có nói với tôi, tôi vẫn không tin, không ngờ lại là thật.” Đây là lần đầu tiên Tống Thanh Ngạn mở miệng khen Yến Thanh Ti, mặc dù trước đây anh ta đối xử với cô cũng khá ôn hoà, nhưng chưa từng để ý đến cô, bởi vì anh ta biết Yến Thanh Ti làm thế nào để có được vai diễn này, cô ta còn mập mờ với rất nhiều đàn ông nữa.
Nhưng thấy được khả năng diễn xuất cùng với sự chuyên nghiệp của Yến Thanh Ti, Tống Thanh Ngạn cảm thấy, chỉ cần cô ta có đủ hai thứ này, những cái khác đều là đời sống cá nhân của cô ta, chẳng liên quan gì đến anh hết.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 442
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
442: Dùng tiền mà không đập chết được anh thì đó là bởi vì ông chủ của tôi nghèo
Tống Thanh Ngạn là một người có yêu cầu rất cao trong công việc, còn về phần những cái khác, anh ta thấy cũng chẳng quan trọng cho lắm!
Yến Thanh Ti hoài nghi hỏi: “Lão Tần?”
“Là Tần Cảnh Chi.”
Yến Thanh Ti kinh ngạc: “Tần Cảnh Chi à, hai người…là bạn bè sao?”
Tống Thanh Ngạn cười cười: “Là bạn bè đã rất nhiều năm rồi.”
Trợ lý đã chạy đến bên bọn họ, đưa nước, đưa quạt, đề tài giữa hai người đến đây là kết thúc.
Nghỉ ngơi một lát, Yến Thanh Ti lại phải thay một bộ sườn xám khác, một chiếc sườn xám màu sắc thanh lịch tao nhã, trên nền vải màu ánh trăng dùng mực nước vẽ hai cành mai.
Sườn xám là thứ trang phục có thể dễ dàng phô bày khí chất của một người phụ nữ ra nhất, dáng người Yến Thanh Ti thon thả xinh đẹp, mắt môi như vẽ, trong mắt có đôi chút lạnh lùng, rất hợp với vẻ đơn độc thanh cao của đoá mai trên người cô.
Kể cả người có ghét cô đến mấy đi chăng nữa, cũng đều cảm thấy cô ăn mặc như thế này thật xinh đẹp.
Như một mĩ nữ bước ra từ những tờ hoạ báo những năm hai mươi, ba mươi của thế kỷ trước, cô không có sự ồn ào xô bồ của thời đại này, lại có thêm sự ý nhị khó có thể miêu tả được bằng lời.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Đạo diễn hài lòng gật đầu, bảo các bộ phận khác chuẩn bị để bắt đầu quay.
Yến Thanh Ti đứng trước máy quay, điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân.
Đạo diễn vừa mới hô bắt đầu một cái, lời thoại đầu tiên của Yến Thanh Ti còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, bỗng nhiên có hai người mặc cảnh phục đến đoàn làm phim tìm đạo diễn: “Chúng tôi đến tìm Yến Thanh Ti và Quý Miên Miên, có một vụ án cần sự phối hợp điều tra của bọn họ.”
Đạo diễn vội vã gọi Yến Thanh Ti đến.
Quý Miên Miên vừa nhìn thấy cảnh sát trong lòng đã giật bắn, chết cha, xong rồi, tối qua rõ ràng đã tránh đi mấy cái camera giám sát rồi mà.
Yến Thanh Ti trong lòng có nghi ngờ, đến khi cảnh sát nói rõ ràng mọi chuyện, cho cô xem ảnh chiếc xe của Diệp Thiều Quang bị phá hoại, cô bật cười ha hả ngay tại chỗ, “Chắc có người thấy ngứa mắt anh ta mà thôi, liên quan gì đến chúng tôi?”
Yến Thanh Ti đoán là Quý Miên Miên làm.
“Hôm qua các cô có tranh chấp với người bị hại.”
Yến Thanh Ti cười ha ha: “Câu này buồn cười thật đấy, nếu như hôm qua tôi nói rằng muốn giết anh ta, hôm nay anh ta chết thật, vậy thì đó cũng là do tôi làm chắc? Đồng chí cảnh sát điều tra vụ án cũng cần chứng cớ nha.”
“Chúng tôi điều tra được, trợ lý của cô gần đây có mua sơn ở một cửa hàng, loại sơn đó đúng là loại sơn được dùng để viết lên xe của người bị hại.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Yến Thanh Ti và Quý Miên Miên hai người đều nghiến răng nghiến lợi, mẹ nói chứ! Cảnh sát của Hải thành này hiệu suất làm việc có cần cao đến thế không?”
Lại còn người bị hại nữa chứ, cái tổ sư cha nhà nó chứ.
Quý Miên Miên đứng ra nói: “Là do một mình tôi làm, tôi…”
Yến Thanh Ti ngăn Quý Miên Miên lại: “Tôi cảm thấy, chúng tôi cần phải đi gặp cái vị ‘người bị hại’ đó trước đã?”
Cảnh sát đưa hai người đến sở cảnh sát, Yến Thanh Ti cuối cùng cũng gặp được Diệp Thiều Quang đang nhà nhã ngồi uống trà ở đó, cô cười lạnh một tiếng, bước đến đó, mở mồm liền nói: “Là tôi bảo Miên Miên đi làm đấy, nhưng mà cậu à, cháu đây chỉ đùa dai với cậu một tẹo mà thôi, thế mà cậu cũng coi là thật đấy à?”
Cảnh sát cau mày: “Hai người là họ hàng à?”
Yến Thanh Ti ngồi xuống, nói: “Chứ còn sao nữa? Cậu đúng thật là nhỏ mọn, chuyện cỏn con thế này cũng báo cảnh sát, thế này chỉ tổ khiến mấy đồng chí cảnh sát thêm phiền mà thôi.”
Thoắt một cái, cảnh sát liền cảm thấy Yến Thanh Ti nói rất đúng, cứ tưởng cảnh sát bọn họ nhàn rỗi lắm đấy.
Diệp Thiều Quang lạnh lùng nhìn Yến Thanh Ti và Quý Miên Miên, những ngón tay gõ nhẹ lên bàn: “Không phải là cậu nhỏ mọn mà là cháu quá nghịch ngợm, không hiểu chuyện rồi đấy!”
Yến Thanh Ti dang hai tay nhún vai nói: “Tôi cũng đâu có phóng hỏa hay giết người đâu, cùng lắm thì đền tiền chứ gì, dù sao ông chủ tôi cũng rất nhiều tiền, ông chủ nói với tôi rằng, chuyện mà có thể được giải quyết bằng tiền thì không phải là chuyện gì to tát, muốn bao nhiêu thì cứ nói, không dùng tiền đập chết được anh, thì đó là vì ông chủ tôi nghèo.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 443
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
443: Cô cảm thấy tôi sẽ sợ Nhạc Thính Phong à?
Quý Miên Miên nuốt nước miếng ừng ực, vô cùng sùng bái nhìn Yến Thanh Ti.
Đối mặt với Diệp Thiều Quang, Yến Thanh Ti cũng phát hiện ra căn bản là không thể trốn được, người đàn ông này ấy à…hừ… trong đầu toàn những trò xấu xa đen tối, đã đắc tội với anh ta đến mức này rồi, nhưng anh ta vẫn chưa thực sự ra tay, theo như Nhạc Thính Phong mà nói, đây hoàn toàn không phù hợp với phong cách của Diệp Thiều Quang.
Yến Thanh Ti ngẫm nghĩ, cái tên này có lẽ đang thử dò xét cô hoặc là trong đầu anh ta còn có mưu đồ khác mà cô chưa đoán ra.
Nhưng tóm lại một câu là, đã không trốn được anh ta thì không cần phải trốn nữa, dù sao cô từ trước đến nay chưa bao giờ sợ anh ta!
Huống hồ, cô và Diệp Thiều Quang dù cho bây giờ không đối đầu nhau, sớm muộn hai người cũng phải đối đầu mà thôi, hoặc là phải nói rằng bọn họ luôn ở trong trạng thái đối địch với nhau.
Yến Thanh Ti lúc nào cũng ở trong trạng thái chuẩn bị xử lý Diệp Linh Chi, mà Diệp Thiều Quang luôn chắn đường cô, anh ta chính là chướng ngại vật trên con đường của cô, không giải quyết được chướng ngại vật này, cô làm sao có thể giải quyết được Diệp Linh Chi?
Diệp Thiều Quang khinh thường nói: “Khẩu khí quả là không nhỏ, tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc cô tự tin đến đâu để cảm thấy rằng địa vị của mình trong lòng Nhạc Thính Phong quan trọng đến thế, cô cảm thấy cô đã hoàn toàn nắm giữ Nhạc Thính Phong trong tay mình hay sao?”
Yến Thanh Ti hất cằm: “Đúng thế tôi có thể khẳng định rằng, địa vị của tôi trong lòng ông chủ tôi là độc nhất vô nhị, tôi dám khẳng định anh ấy có thể vì tôi mà trở thành kẻ địch của anh.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
“Kể cả có như thế thì sao nào, cô cảm thấy tôi sẽ sợ Nhạc Thính Phong à?”
Yến Thanh Ti nhướng mày: “Có sợ hay không đó là chuyện của anh.”
Diệp Thiều Quang châm chọc cười một tiếng: “Nhạc Thính Phong chưa chắc đã có thể bảo vệ cô một cách tuyệt đối.”
Yến Thanh Ti chẳng sao cả nhún nhún vai: “Cái này thì có làm sao, cũng lắm thì làm giống như anh đã làm khi đối phó với Yến Tùng Nam ấy! Nói cho cùng, chẳng qua chỉ là một cái mạng mà thôi, tôi bị Diệp Linh Chi đuổi giết ba năm trời, tôi còn sợ mấy cái này à?”
Diệp Thiều Quang nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Yến Thanh Ti, trong đôi mắt của cô ta cực kì trống trải không hề có lấy một tia sợ hãi, ngay cả sự hận thù cũng không có, cô ta quả thật không sợ chết, cô ta thực sự chẳng thèm để ý đến mạng sống của bản thân.
Diệp Thiều Quang hiếu kì: “Đã là con người thì đều muốn sống thật tốt, cô chưa bao giờ nghĩ như thế à? Cô đã bám được vào Nhạc Thính Phong cô không cần làm gì cả, có anh ta cả đời này của cô có thể không phải lo nghĩ gì nữa.”
Yến Thanh Ti cười lạnh: “Không phải ai cũng có nguyện vọng vô lo vô nghĩ cơm áo đầy đủ, tôi chưa bao giờ nghĩ đến bản thân mình sẽ có kết cục gì tốt đẹp, nhưng tôi bảo đảm, trước khi tôi chết tôi sẽ kéo Diệp Linh Chi theo chết cùng, ai muốn ngăn cản tôi, tôi sẽ kéo người đó cùng rơi vào vũng bùn không bao giờ có thể quay lại được nữa.”
Yến Thanh Ti chưa bao giờ nghĩ cho bản thân mình, mãi cho đến bây giờ cô chưa bao giờ làm cái gì cho chính mình cả.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Trong lòng cô chỉ có một việc duy nhất đó chính là trả thù, trả thù chính là tất cả hy vọng và động lực của cô.
Hôm nay cô nói những điều thứ này cho Diệp Thiều Quang chính là đang nói cho anh ta biết một điều, đừng có ngăn cản tôi báo thù, nếu như anh ta muốn cản tôi thật, vậy đừng trách tôi trở thành kẻ địch của anh.
Diệp Thiều Quang lạnh nhạt nhìn Yến Thanh Ti: “Có đáng để làm thế không?”
Chỉ vì báo thù cho một người đã chết từ bao nhiêu năm trước, có đáng không?
Diệp Thiều Quang tự hỏi mình, anh ta cảm thấy không đáng, nếu đó là anh ta, căn bản anh ta sẽ không làm như vậy.
Yến Thanh Ti hỏi: “Anh có mẹ không?”
Diệp Thiều Quang không trả lời.
Yến Thanh Ti cười châm chọc: “Nhìn thế này là biết có cũng như không rồi, anh vĩnh viễn không có cách nào hiểu được, trên đời này chỉ có duy nhất một người đối xử tốt với anh chết ngay trước mặt anh là như thế nào, anh cũng không biết được, một từ ‘mẹ’ này đối với tôi mà nói quan trọng đến nhường nào, anh căn bản là không hiểu được, người phụ nữ tên Nhiếp Thu Phinh này có ý nghĩa gì với tôi.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menudoc truyen
Truyện
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 444
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
444: Cô bán thân thì đúng là không ai dám mua
TrướcTiếp
Không chỉ đơn thuần là mẹ, đó còn là sự ấm áo, là hạnh phúc, là tình yêu, đó chính là sự tươi đẹp duy nhất trong cuộc sống của cô.
Diệp Thiều Quang nghe Yến Thanh Ti nói xong, hơi gật gật đầu, anh ta quả thật không hiểu được.
Yến Thanh Ti nhìn đồng hồ, lười không muốn nói gì với anh ta nữa.
“Muốn bao nhiêu tiền cứ việc nói thẳng, tôi còn phải đóng phim nữa, tôi không có thời gian ngồi đây mà luyên thuyên với anh đâu.”
Diệp Thiều Quang liếc mắt nhìn Quý Miên Miên ngồi bên cạnh, mở mồm đòi: “50 vạn!”
Quý Miên Miên vừa nghe thấy thế con ngươi muốn lòi ra ngoài, chỉ thẳng vào mặt Diệp Thiều Quang mà mắng: “50 vạn, anh nghèo đến sắp phát điên rồi đấy hả, thèm tiền đến thế à, ngân hàng ngay bên cạnh kia kìa sao anh không sang mà cướp.”
“Tuy rằng vẻ bề ngoài anh giống phụ nữ thật, nhưng tốt xấu gì anh cũng là đàn ông, cái chuyện xấu hổ thế này mà anh cũng làm được, anh còn là đàn ông nữa không?”
Cả đời này của Diệp Thiều Quang cũng chỉ có một mình cô ta dám chỉ thẳng vào mặt anh mắng như thế, vẻ mặt của anh ta đen như mực.
Yến Thanh Ti cản Quý Miên Miên lại, cái xe của Diệp Thiều Quang là Bentley, bị vẽ bậy lên nhiều như thế cũng là ngoài dự đoán của anh ta, tiền sơn lại toàn bộ thân xe, cộng cả tiền thay kính chắn gió nữa, anh ta yêu cầu 50 vạn thực ra cũng không quá đáng.
Yến Thanh Ti gật đầu: “Được thôi, chỉ là 50 vạn mà thôi, tôi cho anh, coi như là bố thì cho ăn mày, dù sao ông chủ của tôi cái gì cũng thiếu mỗi tiền là nhiều thôi, quẳng cho anh coi như quẳng ra cửa sổ vậy.”
Diệp Thiều Quang cười lạnh một tiếng: “Tôi nghĩ rằng cô Yến đã nhầm rồi thì phải.”
“Nhầm cái gì cơ?”
Ánh mắt của Diệp Thiều Quang sắc bén như đao, vừa bén ngọt vừa lạnh lẽo: “Ai phá xe của tôi, thì khoản tiền này người đó phải bồi thường.”
Quý Miên Miên hét lên: “Anh, anh…ông đây dám làm thì dám chịu, anh đừng có viện cớ này mà khó xử nữ thần của tôi, không phải là 50 vạn à, ông đây bán thận đi trả anh.”
Diệp Thiều Quang lành lành liếc nhìn gương mặt bầu bĩnh đang đỏ lên vì tức giận của Quý Miên Miên, châm chọc nói: “May mà là bán thận, bán thân chắc không ai dám mua.”
“Anh…”
Yến Thanh Ti liếc Quý Miên Miên: “Được thôi, viết giấy nợ.”
Diệp Thiều Quang lười biếng nói: “Sai rồi, không phải là giấy nợ…”
Yến Thanh Ti lập tức đề cao cảnh giác: “Anh định làm cái quỷ gì thế?”
Diệp Thiều Quang chỉ vào Quý Miên Miên: “Cô ta, đến làm công cho tôi, tiền nợ, từ từ trừ vào lương, đến lúc nào đủ 50 vạn thì lúc ấy mới được đi.”
Quý Miên Miên nghe thấy vậy, cầm lấy cái ghế, “Tiên sư cha nhà anh, ông đây hôm nay nhất định phải đập chết anh, tôi cho anh…”
Yến Thanh Ti lập tức cản lại: “Miên Miên, không được manh động, đây là cục cảnh sát.”
Yến Thanh Ti châm chọc nói: “Diệp Thiều Quang anh thú vị thật đấy, anh nghĩ anh là nam chính trong phim ngôn tình Hong Kong chắc, dùng cách đòi tiền ngây thơ như thế sao không nói thẳng ra luôn, thiếu nợ thì lấy thân trả luôn đi?”
Yến Thanh Ti liếc nhìn đánh giá Diệp Thiều Quang từ trên xuống dưới: “Tôi thấy anh đòi nợ là giả, có mưu đồ khác mới là thật, chắc anh không phải là bị cô trợ lý nhỏ của tôi hành hạ đến mức nảy sinh tình cảm đấy chứ, muốn nhân cơ hội này để dễ bề ra tay chứ gì? Chậc, không nhìn ra, anh còn là người thích bị hành hạ đấy, nếu anh muốn thế thì sao không nói sớm để tôi bảo Miên Miên nhà tôi đánh cho anh tám trăm lần một ngày, đảm bảo không hôm nào là giống hôm nào.”
Quý Miên Miên nhìn Diệp Thiều Quang như thể đang nhìn một kẻ biến thái: “Fuck, ầm ĩ cả nửa ngày, hoá ra gặp biến thái….”
Diệp Thiều Quang ngẩn ra, ngay sau đó mặt mũi lập tức đỏ hồng lên.
Anh mở miệng đinh phản bác nhưng đột nhiên phát hiện ra bản thân mình thế nhưng lại không biết phải nói cái gì, bởi vì cho dù nói gì đi nữa, đều giống như anh đang chột dạ vậy.
TrướcTiếp
Báo lỗi chương Bình luận
Contact - ToS
Hiện menudoc truyen
Truyện
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 445
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
445: Người thích tôi rất nhiều, không thiếu anh đâu
TrướcTiếp
Yến Thanh Ti chép miệng thở dài, “Không ngờ đấy, Diệp Thiều Quang anh hoá ra lại là người thế này.”
Diệp Thiều Quang lạnh lùng nói: “Yến Thanh Ti…”
“Nói tóm lại một câu là, chỗ tiền đó, anh thích thì lấy, không cần tôi cũng lười đưa cho anh, ông chủ nhà tôi tuy có tiền nhưng tôi không thể vứt lung tung như thế được.”
Yến Thanh Ti gọi một vị cảnh sát đến, nói: “Chú cảnh sát này, chúng tôi đồng ý bồi thường, nhưng anh ta lại không cần, chú bảo nên làm thế nào đây?”
Viên cảnh sát không chịu nổi phiền phức nói: “Chúng tôi bình thường rất bận rộn, chuyện nhỏ như thế này các người tự mình giải quyết đi.”
Viên cảnh sát đuổi ba người ra khỏi sở cảnh sát, bảo họ những chuyện thế này thì đừng có tìm họ làm gì nữa.
Ra khỏi cửa, thần sắc của Diệp Thiều Quang lạnh lẽo, ánh mặt trời chói chang căn bản chẳng ảnh hường gì đến anh ta, sự lạnh lùng âm u trên người anh ta vĩnh viễn chẳng thể tản đi.
“Yến Thanh Ti, một người phụ nữ làm đến mức này thật sự khiến người khác chán ghét, đừng có cố khiêu khích giới hạn của tôi, tôi nể mặt cô là người phụ nữ của Nhạc Thính Phong nên không xuống tay với cô, nhưng cô cũng phải tự biết thời biết thế.”
Yến Thanh Ti cười nhạt, dưới ánh nắng mặt trời, gương mặt diễm lệ chói mắt còn hơn cả ánh nắng kia, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt của Diệp Thiều Quang.
“Người thích tôi thì có rất nhiều, không thiếu gì anh, tôi thì cái gì cũng ăn, chỉ duy có ăn mày là không, cái gì tôi cũng biết nhưng lại không hiểu thức thời là gì, tôi muốn cái gì, tôi nhất định phải có được, không cần biết phải trả cái giá như thế nào.”
Diệp Thiều Quang cười châm chọc, thật không biết tự lượng sức mình!
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Một chiếc xe đột nhiên dừng lại trước mặt hai người, cửa sổ xe được hạ xuống, một gương mặt đẹp còn rất trẻ xuất hiện: “Thiều Quang, cậu có đi không đấy?”
Vừa nói xong, anh ta nhìn thấy Yến Thanh Ti lập tức nhảy xuống xe: “Vị mỹ nữ nào đây? Nhìn trông quen quen nha.”
Yến Thanh Ti cau mày, sao cái giọng này nghe quen quen thế nhỉ?
Yến Thanh Ti tìm kiếm trong đầu một hồi, đột nhiên nhớ ra, cô cau mày nói: “Túi nước muối?”
Yến Thanh Ti cực kì nhạy cảm với giọng nói, nhất là những giọng nói cô cảm thấy đặc biệt, cô sẽ không tự chủ được mà nhớ trong đầu.
Cái giọng này chính là cái giọng cô nghe được khi ra khỏi cửa toilet mượn lửa của Nhạc Thính Phong trong cái hôm lần đầu tiên đến Bích Lan Đình gặp nhà sản xuất của ‘Lãnh Hương’, giọng đó chính là giọng của người đàn ông đang đứng trước mặt cô này.
Lúc đó anh ta nói cái gì mà --- ông đây bỏ ra bao nhiêu tiền như thế mà cô dám để tôi chơi túi nước muối à, có tin tôi gọi điện đến 315 tố cáo các người không?
Lúc đó Yến Thanh Ti nhớ rất rõ câu nói này, bởi vì giọng nói của người đó rất đặc sắc, không có cách nào để hình dung cụ thể, không có nghe, lại có đặc điểm riêng.
Đối phương vẻ mặt ngơ ngác: “Túi nước muối cái gì cơ?”
Yến Thanh Ti liếc nhìn anh ta và Diệp Thiều Quang, khinh bỉ nói: “Thật đúng là, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã…”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
“Miên Miên, chúng ta đi thôi.”
Quý Miên Miên hừ một cái với Diệp Thiều Quang, mở cửa xe ra lên xe với Yến Thanh Ti.
Diệp Thiều Quang nhìn thấy cậu ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng đã đi xa của Yến Thanh Ti, cảm thấy thật mất mặt, quát lên: “Du Hí, Du Hí…tỉnh, tỉnh, tỉnh mau.”
Du Hí cái tên mà Diệp Thiều Quang đã gọi tỉnh ra, vội vàng tóm chặt lấy Diệp Thiều Quang, “Cô ta chính là Yến Thanh Ti đó hả?”
Vẻ mặt của Diệp Thiều Quang âm u: “Đúng…”
Anh ta mở cửa xe lên xe, Du Hí vội vàng theo sau, “Ôi, sao tôi cứ cảm thấy cô ta quen quen thế nhỉ?”
Diệp Thiều Quang châm chọc cậu ta: “Cậu nhìn con gái ai mà chẳng quen, chỉ cần đẹp là cậu quen tất.”
Du Hí nghiêm túc nói: “Ái chà, không phải, tôi nói thật đấy, trước đây tôi hình như đã từng gặp cô ta thì phải.”
“Nói không chừng cô ta giống những đứa con gái trước đây cậu từng chơi thì có.”
“Đúng là có thể như thế thật!” Du Hí nghĩ nghĩ một hồi có thể là như thế thật, liền không nghĩ đến chuyện này nữa.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
TrướcTiếp
Báo lỗi chương Bình luận
Contact - ToS
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top