Chương 7: Lại gặp hắn
Yêu chân thành cũng là một cái tội
Em chỉ hiểu khi đau khổ vì chia tay
Bởi vì em vốn không hiểu về tình yêu
Chỉ là em đặt niềm tin vào một người
~Cold Rain - 4Minute~
_________________________________________
Tất cả tiến hành thuận lợi còn hơn cả trong tưởng tượng.
Từ việc hóa trang, chụp ảnh, tạo hình, Jieun đều được đạo diễn khen ngợi không dứt lời. Sulli ở một bên cười tươi như hoa, miệng liên tục nói: “Bằng trực giác chuyên môn của tớ, cậu đóng bộ phim này nhất định thuận lợi, nhất định sẽ thoát khỏi danh hiệu búp bê bù nhìn” Nói xong, Sulli như thấy có gì không thích hợp, bèn giải thích: “ Tớ không phải nói cậu hiện tại là búp bê bù nhìn, ý tớ muốn nói là…”
Jieun khoát khoát tay, ý bảo Sulli không cần nói thêm, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng hóa trang.
Jieun hỏi: “Hắn sao lại đến đây?”
“Cái gì?” Sulli lấy lại tinh thần, nhìn Jieun thăm dò: “Ai? Ai tới?”
“Còn ai nữa!” Jieun có phần bực bội. Hắn hại cô ù ù cạc cạc không biết làm thế nào mà mất đi 5000 Won, phải một mực trốn trong nhà những hai tháng trời, thậm chí còn bị người ta bịa đặt là ngực lép – cái tên chết tiệt Byun Baekhyun đó. Cô đã phải ấm ức mà giữ kín chuyện này bởi vì cô là minh tinh!
Nhìn phản ứng của Jieun, Sulli dường như hiểu ra cái gì: "Cậu nói Byun thiếu? Hắn tới hóa trang mà, cậu không biết sao?” Byun thiếu là biệt danh của Byun Baekhyun, bởi có người nói cha hắn là một ông chủ lớn sở hữu khối tài sản khổng lồ. Hăn nghiễm nhiên trở thành công tử của đại phú hào, cái biệt danh Byun thiếu này đúng là danh thực xứng đôi.
“Hắn đóng bộ phim này? Sao tớ không biết?” Jieun kinh ngạc nói không ra lời, trước kia khi nghiên cứu kịch bản, cũng có nhắc qua đến diễn viên, Baekhyun căn bản không có tên trong danh sách, hắn thế nào lại bỗng nhiên được cấp vai diễn?
“ Tớ chưa từng nói qua cho cậu sao? Vốn dĩ lúc đầu là nam thứ là người khác nhưng hắn ta cách đây hai ngày xảy ra tai nạn giao thông, đạo diễn Kim đánh bạo mời Byun thiếu. Có điều nói đi cũng phải nói lại, nhân duyên của đạo diễn Kim này cũng thật tốt, đại minh tinh như Byun Baekhyun lại chịu đóng vai thứ, nếu mà là tớ, thế nào tớ cũng phải yêu cầu đóng nam chính!”
Sulli ở một bên lảm nhảm, Jieun cũng không còn bĩnh tĩnh nữa!
Cao tay!
Bắt Baekhyun đóng nam thứ? Đạo diễn cũng chưa từng xem qua vẻ mặt hắn lúc làm điều phi pháp, hắn có điểm nào giống nam thứ Jin Hee thâm tình chứ? Đừng nói Jin Hee hắn cũng chưa chắc diễn nổi!
Giờ khắc này, Jieun đã sớm đoán ra từ mấy tháng trước, lúc ấy cô còn đang vì hắn mà diễn kịch một hồi thần hồn điên đảo, cô rất oán hận.
Không biết từ lúc nào Baekhyun đã đi tới chỗ cô.
“Annyeong! Đã lâu không gặp!” Hắn tươi cười chào hỏi. Điệu bộ ấy của hắn khiến cho Sulli bên cạnh Jieun thiếu chút nữa đứng không vững.
“Byun thiếu gia, cho tôi xin chữ ký được không, tôi là….” Liếc thấy sắc mặt Jieun, Sulli lập tức đổi giọng: “Cháu gái tôi là fan hâm mộ của anh!”
Jieun ở trong lòng căm giận mắng chửi Sulli.
Không ngờ rằng, Baekhyun lại từ chối quay lại nhìn Jieun: “Lee tiểu thư không phải vì vụ tai tiếng vừa rồi mà ngay cả tôi cũng không muốn nói chuyện đấy chứ?”
“Tôi là sợ anh nói chuyện đòi tiền!” Jieun lạnh lùng nói, trong lòng còn nghĩ đến 5000 Won kia.
“Như vậy sao được? Em không cùng tôi nói chuyện, tôi biết tìm ai bồi thường xe?”
Bồi thường… Jieun sững sờ. Tức thì cô nổi giận, bồi cái đầu nhà ngươi!
“Byun Baekhyun!” Jieun trịnh trọng ngẩng đầu, “Tôi nhớ không nhầm thì đã đưa ngân phiếu cho anh rồi!”
“Đương nhiên!” Baekhyun gật đầu.
“Vậy anh vừa nói là có ý gì?”
“Không có ý gì” Baekhyun nhún vai “Thực ra chính em nói sẽ bồi thường xe cho tôi, kỳ thực tôi cũng rất khó xử, dù sao chiếc xe đó cũng rất khó mua…”
Đang lúc Jieun nghiến răng nghiến lợi giận dữ, trừng mắt nhìn hắn, bỗng nghe tiếng nhân viên trang điểm kêu lên: “Byun Thiếu gia, lại đây một chút!”
“Tới đây!” Baekhyun đứng lên, hướng về phía Jieun nháy mắt, nhỏ giọng nói: “Từ từ làm việc, sớm một chút trả nợ cho tôi!”
Trả ngươi cái muội!
Jieun cúi đầu phẫn nộ đăng nhập ig dùng nick của cô đăng lên ig của Baekhyun, hung hăng mà mắng một trận: “Byun Baekhyun nhà ngươi, đồ nam không ra nam, nữ không ra nữ…”
Trong số hàng nghìn những lời ca tụng của fan hâm mộ Baekhyun, bỗng nhiên lời mắng chửi của Jieun hiện ra như vậy, thế cho nên trong nháy mắt insta của cô đã bị công kích nặng nề!!!
Jieun không quản nhiều chuyện như vậy được, tại vì hiện giờ phải giữ gìn cái gọi là hình tượng, thế nhưng trong thế giới mạng, chỉ cần dùng một cái nick đi khắp thế gian đều không sợ!
Có điều cũng cần chú ý rằng, IG của Jieun chính là “Big Bunny”!!!!
Phong ba bão táp ở phòng hóa trang qua đi không lâu sau, giới phê bình điện ảnh đã lên tiếng đánh giá về bộ phim lần này.
Bộ phim này của đạo diễn Kim nội dung là giảng đạo lý cho những thanh niên ôm giấc mơ về âm nhạc, khắc phục tất cả khó khăn, theo đuổi ước mơ chân chính của mình.
Nhưng mà dẫu sao đạo diễn Kim cùng làm phim vì mục đích thương mại, cho nên tính thương mại trong bộ phim không phải nằm ở kịch bản, mà là nằm ở đội ngũ diễn viên nổi tiếng.
Baekhyun thì khỏi cần phải nói, đã từng đóng phim thần tượng, lại còn ra đĩa nhạc, tên của hắn xuất hiện trong giới điện ảnh là có thể khiến cho hàng vạn fan hâm mộ thật muốn tìm xem.
Về Jieun, tuy rằng mệnh danh là búp bê bù nhìn, thế nhưng thẳng thắn mà nói, phẩm chất cô vẫn là rất tốt. Tất cả thuộc về công lao của Jinyoung. Cho tới nay, công ty đối với vị trí của Jieun đều là thanh thuần nhằm đường thẳng mà đi. Vậy cho nên dù là phòng bán vé không được lòng người, thì chí ít vẫn còn rất nhiều fan hâm mộ tâng bốc tán tụng cô.
Ngoài ra, còn có Lee Jae Won đảm nhận nam chính. Người này tuy rằng nhân khí không tốt như Baekhyun, thế nhưng lại được ngoại hình xuất chúng, được các nữ sinh vô cùng hâm mộ, như vậy cũng được coi như là nhân vật tiếng tăm.
Nói tóm lại, bộ phim lần này, đi ngang qua không nên bỏ qua, không cần xem nội dung phim, chỉ cần ngắm soái ca mỹ nữ cũng tốt, không uổng vé!
Theo đó mà nói, bộ phim cũng coi như suôn sẻ, thế nhưng trong lòng Jieun lại không hề thoải mái.
Trong phim, Jieun đảm nhận vai nữ chính Kim Min Ah, cô gái này trong mắt ba mẹ thì là một đứa con ngoan ngoãn, trong mắt thầy cô thì là một đứa trẻ được nuôi dạy tốt. Cô có một giọng hát thiên bẩm, yêu thích ca hát, nhiệt tình với nhạc rock, thế nhưng cha mẹ, thầy giáo hết thảy đều đi ngược lại với mong muốn của cô
Bất đắc dĩ, cô không thể làm gì khác hơn ngoài việc nói dối bố mẹ cứ ban đêm là đến ban nhạc, ban ngày lại đến trường học tiếp tục sắm vai trò ngoan.
Cứ như vậy dù bị mọi người ngăn cản, cô vẫn tiếp tục ước mơ về âm nhạc. Người con gái này với em trai Hyun Woo của Jieun có rất nhiều điểm tương đồng.
Nó từ nhỏ đã yêu thích nhạc rock, lúc mười tuổi được cha cô dạy đàn ghi-ta, sau khi cha qua đời, mẹ cô sợ hai chị em cô nhìn thấy vật lại nghĩ đến người, ảnh hưởng tâm tình, liền thu hồi cây đàn đem chôn cùng thi thể cha cô.
Hyun Woo sợ mẹ cô đau lòng cũng không dám nhắc tới, nhưng lại ngầm tiết kiệm tiền mua một cây đàn khác về, cùng nhóm bạn trong trường thành lập một ban nhạc, mỗi ngày đều nỗ lực luyện tập mong muốn một ngày kia được lên sân khấu biểu diễn.
Rốt cuộc cũng đạt được tâm ý, ban nhạc của Hyun Woo nhận được một lời mời diễn, Jieun còn nhớ ngày đó Hyun Woo rất vui, len lén nói cho cô biết chuyện sẽ đi diễn, còn mong cô ngàn vạn lần không nói ẹ.
Jieun vui vẻ nhận lời, cười nói, nếu như nổi tiếng, phải mua cho cô một chiếc xe, sau đó cả nhà chúng ta lái xe đi biến.
“Chị, chị nhất định sẽ có tiền đồ!” Hyun Woo từng cười nói với cô như vậy.
“Chị cần cái đó làm gì, Hyun Woo, chỉ cần em có tiền đồ là được rồi! Em nhất định sẽ không thua kém ai!” Jieun đứng tại chỗ nhìn em trai rời đi.
Sau đó, vốn dĩ không có sau đó…
Jieun nghĩ, thời gian không có cách nào trở lại để cô có thể ngày đó ngăn cản Hyun Woo không cho nó ra khỏi nhà. Nhưng ít ra hiện giờ cô có thể thay nó làm những việc nó muốn, giống như nó làm môt thiểu nữ ôm mộng tưởng âm nhạc, khiến nó một ngày kia bình phục, có thể hiểu rằng chỉ cần có ước mơ là sẽ có hy vọng, chỉ cần cố gắng theo đuổi.
Sulli nói, bộ dạng Jieun hiện giờ có chút khác với trước kia.
“Thế nào là không giống?” Jieun vừa ăn cơm vừa híp mắt hỏi Sulli.
“Uhm…”Sulli cúi đầu suy nghĩ một lát “Cảm giác cậu đã trưởng thành hơn rất nhiều!”
“Phụt!” một miếng bánh gạo từ trong miệng Jieun không nể tình mà phun ra.
“Trưởng thành? Tớ vẫn còn dậy thì nha! Cô giáo à cô giáo, “bà cô” của em tới rồi…. ” Jieun học giọng điệu trẻ con ấu trĩ đến mắc ói chọc Sulli.
(“bà cô” ý là thời kì sinh lý của con gái)
“Jieun, cậu có thể ít bỉ ổi đi một chút được không?” Sulli khinh bỉ đem kịch bản ném vào mặt Jieun, hung hăng bỏ đi.
“Ha ha ha…” Jieun không nhịn được cười ha hả, cơm bắn tung tóe!
“Hình ảnh này của em rất thích hợp đóng vai một cô gái tâm thần!” Baekhyun ở đâu xuất hiện, triệt để cắt đứt cảm hứng dạt dào của Jieun.
Jieun mặt trắng không còn chút máu, khẽ cúi đầu bấm điện thoại.
“Vừa nghịch điện thoại vừa ăn cơm, cẩn thận không tiêu hóa được!” hắn lại nói.
“Ai cần anh lo!” Jieun ngẩng đầu, hung bạo trừng hắn.
“Bà cô đến mà còn hung dữ như vậy, cẩn thận kẻo bà cô không thèm đi luôn đấy”
Tên hỗn đản này, dám nghe lén cô và Sulli nói chuyên. Cũng may hắn không phải bọn cẩu săn tin nếu không hình tượng của cô quả là nguy to…
Để trả mối nhục thù, Jieun không do dự đăng nhập nick Big Bunny, căm giận viết lên một câu: “Baekhyun ngươi là đồ sao chổi!”
Đám fan cuồng nhiệt của Baekhyun cũng ngay tức khắc nhắn tin lai chửi rủa Jieun, thấy dáng vẻ của bọn họ khi thần tượng thất thố, Jieun liền cảm thấy rất sảng khoái, chuẩn bị đứng dậy đi hóa trang.
Đúng lúc đó, instagram bất ngờ hiển thị có tin nhắn mới
Đại khái Jieun cũng đoán chắc lại là một tin mắng chửi gì đó của đám fan cuồng kia. Thế nhưng vừa nhìn vào, cô lập tức vui vẻ.
“Unnie, chị có con mắt nhìn thật sâu sắc!”
Ký tên: Little Bunny !!!!!!
Mạch Nhiên nghĩ “Tiểu bạch thỏ ngực teo” đúng là một người thú vị.
Tuy rằng mạng internet là hư ảo, có khả năng ta đang nói chuyện với một anh chàng nào đó nhưng hóa ra phía sau màn hình, chỉ là một con chó, nhưng ít nhất thì có thể không cần kiêng nể gì mà mắng chửi Baekhyun, không cần đối với lời nói của bản thân mình mà chịu trách nhiệm, cũng không cần lo lắng phá hư hình ảnh thục nữ
Đối với một người mà lúc làm hành động cũng phải vô cùng cẩn thận, lời nói còn phải suy nghĩ đến nơi đến chốn mới nói ra được như Jieun, thì việc này quả thực là đã đạt được tâm nguyện, thế cho nên hiện tại, cứ thấy Baekhyun là Jieun lại tủm tỉm cười.
“Em không phải sẽ yêu tôi đấy chứ?” Đang lúc chuẩn bị diễn, Baekhyun chợt hỏi Jieun.
“Đúng vậy, đúng vậy. Tôi thực sự yêu anh chết đi được!” Jieun lại tủm tỉm trả lời hắn.
Baekhyun giả vờ kinh ngạc: “Em không phải là muốn cùng tôi kết hôn chứ?”
“Anh yên tâm, không có mấy trăm vạn gửi ngân hàng và nhẫn kim cương hai mươi ca-ra, tôi tuyệt đối sẽ không lấy anh!”
Baekhyun hai con mắt mị hoặc nâng cằm Jieun lên: “Lee Jieun, em yêu tiền như vậy sao?”
Tiền? Jieun bật cười, nếu như trước đây, cô nhất định sẽ nói cho hắn, tiền thì có lợi ích gì? Tiền có thể ăn được sao? Thế nhưng đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Jieun mới phát hiện nếu như không có tiền, ngay cả cái hũ đựng tro cốt của mẹ cô cũng không mua nổi.
“Vậy còn phải nói? Không phải vì tiền, tôi còn cam tâm tình nguyện ở đây cùng anh nói những lời vô ích sao?”
Jieun liếc xéo Baekhyun một cái.
Bỗng một ánh đèn ô tô chiếu đến, cách đó không xa, một chiếc xe thể thao màu đen quen thuộc đang bật đèn.
“Jieun, bạn trai cô đến thăm, thực hạnh phúc nha!” Đạo diễn Kim nhìn cô nói đùa.
Jieun vội vàng đứng lên, theo thói quen mà lôi hộp phấn bên mình ra trang điểm lại, nhanh chóng sửa sang lại tóc tai.
“Thần tài đến rồi!” Baekhyun đứng lên, mập mờ bỏ lại một câu rồi đi.
Jieun chẳng buồn tức giận với hắn, bởi hắn nói cũng không sai, vị công tử này vốn là thần tài của cô!
“Jinyoung!” Jieun nhanh chóng chạy tới, như con chim con nhẹ nhàng nép vào tay Jinyoung.
Jinyoung hôm nay nhìn rất đẹp trai, áo sơ mi kẻ sọc đen lộ ra khuôn ngực tráng kiện. Cho dù Jieun và anh chẳng qua chỉ là gặp dịp thì chơi, nhưng lúc này Jieun cảm thấy cô cũng được ăn đậu hũ của anh.
Jinyoung thế nhưng lại nhìn cô, nhíu mày: “Em sao lại thành ra thế này?”
Cô sao?
Jieun cúi đầu nhìn xuống trang phục của mình một chút, áo chẽn, váy siêu ngắn, cộng thêm một cái áo ngực cực kỳ phong trần, đúng rồi, cô còn đội một bộ tóc giả màu đỏ tươi – Đây chẳng qua là tạo hình của nhân vật Min Ah thôi!
Kỳ thực bộ dạng Jieun bây giờ nhất nhất đi ngược lại với thẩm mỹ của Jung công tử.
Jieun lè lưỡi, cười xòa: “Đây chỉ là hóa trang cho hợp với nhân vật thôi mà!”
“Quay xong nhanh trở về, buổi tối mẹ muốn gặp em”
Cái quái gì vậy?
Jieunkhiếp sợ, không kiềm được đứng phắt lên.
Trước kia, Jieun vẫn luôn nghi ngờ người đàn ông như Jinyoung sẽ không có chuyện đưa phụ nữ về nhà ra mắt gia đình.
Mãi cho đến khi gặp mẹ Jinyoung, mọi thứ mới bình thường trở lại.
Mẹ Jinyoung là Jessica Jung, người đàn bà này rất không giống với những phu nhân nhà giàu trong phim ảnh, vô cùng khác, bất đồng đến mức mà khiến cho người ta phát sợ!
Chỉ cần suy nghĩ một chút là biết ngay, một bà chủ giàu có gần năm mươi tuổi, cả ngày mặc váy hồng như công chúa, nội thất trong nhà cũng y như trong một tòa lâu đài, ngay cả con chó nuôi trong nhà cũng được đeo nơ ren bằng tơ tằm.
Jessica Jung từ nhỏ đã sống trong cái huyễn tưởng thiên kim con nhà giàu, trong mắt bà, thế giới này không có gì xấu xa, chỉ có đèn thạch anh cùng với ánh sáng của những đồ vật bằng vàng. Mỗi lần Jieun đi đến nhà họ Jung, bà sẽ đều đưa cho cô rất nhiều váy áo công chúa, sau đó lôi kéo cô cùng thảo luận những bộ phim thần tượng và những tiểu thuyết ngôn tình rất không thực tế. Chứng tỏ trong lòng bà tràn đầy tình cảm e ấp của một thiếu nữ!
Bà rất nhiều lần nói cho Jieun biết, bà muốn thấy cô và Jinyoung tổ chức một hôn lễ lãng mạng nhất thế giới, trên một chiếc du thuyền lộng lẫy, dưới có biển xanh thẳm, trên có trời rộng, mời đến tất cả các vị quý tộc trên thế giới, cho cô và Jinyoung những lời chúc tốt đẹp nhất.
Mỗi lần bà ta nói như vậy, Jieun đều không nhìn được trong lòng một trận thầm than trời.
“Trời ạ. đừng ban cho con một lão bà nhiệt tình như vậy chứ?”
Tóm lại là sẽ không có một nữ nhân bình thường nào nguyện ý theo Jinyoung về nhà, chí ít Jieun sẽ không làm thế.
Vì vậy, cô giả vờ nói: “Nhưng đêm nay có một số cảnh quan trọng phải diễn, em còn chưa biết phải quay đến bao giờ.”
“Cảnh nào?”
“Chính là vai Min Ah của em hôm nay trên đường đi bị xe đụng phải” Jieun đơn giản tóm lược vắn tắt nội dung cảnh phim cho Jinyoung.
“Nguy hiểm như vậy, không nên dùng diễn viên đóng thế sao?” Jinyoung vẻ mặt điềm tĩnh hỏi cô.
“Vốn là định dùng diễn viên đóng thế, nhưng mà em cảm thấy em có thể làm được, vốn dĩ cũng không phải nhảy lầu, hơn nữa đạo diễn cũng cảm thấy như vậy chân thực hơn… ách…anh đi đâu vậy?” Jieun kéo tay Jinyoung.
“Anh đi nói chuyện với đạo diễn, bảo ông ta cho diễn viên đóng thế thay em”
“Không cần!” Jieun hoảng hốt ngăn cản anh.
Nói giỡn sao? Jieun vốn đã nói bao nhiêu lời hay ý đẹp, hứa hẹn đủ kiểu với đạo diễn Kim, bảo đảm sẽ không để xảy ra sự cố gì, mới được ông ta đồng ý cho trực tiếp diễn cảnh này.
Kỳ thực là đã có lần chỉ cần đóng một cảnh bị trói thôi nhưng Jieun cũng cần đến diễn viên đóng thế, thế nhưng cảnh quay lần này đối với cô có ý nghĩa thực quan trọng.
Cô lần đầu tiên muốn thực sự diễn một cảnh cảm động như vậy, dù chỉ một lần, vì Hyun Woo, cô thế nào cũng muốn thử một lần.
“Em quyết định rồi, lần này em nhất định phải tự mình xuất trận”
“Anh tuyệt đối sẽ không đồng ý cho em làm vậy” Jinyoung lạnh lùng cự tuyệt cô.
“Nếu anh không đồng ý, đừng mong em lát nữa theo anh về nhà” Jieun thong thả nói.
Không nghĩ tới Jieun sẽ như vậy mà ngỗ ngược với mình, Jinyoung ngẩn người, chậm rãi tháo kính râm xuống, đôi mắt thâm sâu nhìn chằm chằm vào Jieun, như một con mãnh thú đang ẩn núp săn mồi, khiến người ta thực sự khiếp sợ.
Jieun lúc này mới cảm thấy có phần chột dạ, cô hiểu rõ bản thân mình căn bản đấu không lại Jinyoung, tựa như lần trước cũng vậy, đến cuối cùng vẫn sẽ là cô phải thấp giọng theo anh nhận lỗi.
“Xin lỗi, em chỉ là rất muốn cho Hyun Woo thấy cảnh quay này em diễn” Jieun cúi đầu thì thầm nói.
Jinyoung tựa như rất lâu rồi mới lên tiếng: “Được, có điều…. anh cũng muốn xem em diễn”
Cái gì?
Jieun ngẩng đầu, khó tin mà nhìn Jinyoung
Anh … anh như vậy là đã đáp ứng rồi!
Jieun rất căng thẳng.
Không phải chì vì đây là lần đâu tiền thử nghiệm một cảnh quay mạo hiểm như vậy, mà còn bởi vì Jinyoung đang nhìn cô.
Sự thực là từ lúc bọn họ công khai tình cảm cho đến giờ, anh chưa từng bao giờ đến xem cô đóng phim. Việc này so với việc đạo diễn chỉ đạo, lực sát thương lớn hơn rất nhiều.
Kỳ thực, Jieun cũng không hiểu bản thân mình đang hồi hộp cái quái gì.
“Đợi lát nữa chỉ cần thả lỏng là được, những điều tôi nói với cô trước đây cô đều lĩnh hội rất tốt, xe có chuyên gia lo, tuyệt đối sẽ không làm cô bị thương, chỉ cần làm theo chỉ dẫn của tôi là được, hiểu không?” Thầy Hong chỉ đạo diễn xuất nhấn mạnh với Jieun.
Jieun dè dặt gật đầu, ông ta nói những gì cô đều khắc cốt ghi tâm, trường quay bố trí công tác bảo hộ rất tốt, chỉ cần động tác chính xác, tuyệt đối sẽ không bị thương.
“Cô có kinh nghiệm vũ đạo, động tác như vậy hẳn là không có vấn đề gì, nói chung không có gì khác biệt lắm, rất đơn giản. Đi thôi!” Thầy Hong động viên cô.
“Vâng” Jieun gật đầu, liếc mắt nhìn Jinyoung ở cách đó không xa, dứt khoát đi đến trường quay.
Cảnh này kỳ thực khá đơn giản, lúc Min Ah đem theo cây đàn đi qua vạch kẻ ngang đường thì có một chiếc xe như bay mà lao đến, Min Ah chỉ kịp nhìn thấy đèn xe, rồi sau đó bị văng ra.
Tình huống ấy thật giống với chuyện của Hyun Woo năm đó!
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Jieun bắt đầu đi lên phía trước.
“Diễn!” Đạo diễn ra lệnh.
Một chiếc xe con hướng Jieun chạy tới, ngay lúc đèn ô tô chiếu vào, đầu óc Jieun trống rỗng. Jieun nghĩ chính mình bỗng biến thành Hyun Woo, chiếc xe cứ thế lao đến rồi thân thể Hyun Woo như một mảnh lông chim, rơi xuống… Máu đỏ tươi chảy ra…
“Cắt!”
Tiếng đạo diễn lại vang lên, mọi người trong đoàn đều tươi cười hớn hở.
“Quá tuyệt vời!”
“Không nghĩ một lần lại thành công!”
“So với kỹ xảo điện ảnh còn chân thật hơn”
“Không phải nịch nọt, nhưng thật đúng là tôi còn tưởng rằng cảnh vừa rồi là thật”
“Jieun, cô có thể đứng dậy rồi!”
Jieun mơ hồ nghe được có người gọi tên mình, cố gắng ngẩng đầu, bi thảm mà cười: “Đạo…đạo diễn… tôi hình như dậy không được”
OMG
Jieun bị thương…
_____________ Hết chương 7_____________
~Trời đựu, mỏi tay vch~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top