Chương 6: Kiss :vvv

Gửi một nụ hôn chúc ngủ ngon

Càng lúc em càng chìm đắm trong anh

Nụ hôn chúc ngủ ngon

Mạnh dạn lên nào

Kiss me baby

Đêm nay hai ta hòa cùng làm một~

Tựa như những ngày yêu đầu tiên vậy~
                                          ....
                               ~Move - 4L~
_________________________________________
Trong phòng làm việc cũng không có người, nhưng trên ghế sô pha, có tiếng nói vọng ra qua khe cánh cửa phòng Jinyoung khép hờ. Cô đứng ở ngoài, chần chừ không biết có nên vào hay là cứ nên chờ anh đi ra.

Lúc này, Jieun bỗng nghe được tiếng Jinyoung nói vọng ra, đúng hơn đó là thánh chỉ!
-Tự mình vào đi!”

Jieun có chút khẩn trương nhưng vẫn cắn răng đi vào trong. Cô phát hiện tấm rèm cửa sổ đang kéo kín, chiếc đèn nhỏ ở đầu giường phát ra chút ánh sáng ít ỏi. Jinyoung ngồi trên chiếc ghế sô pha cạnh giường, mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cà vạt nới lỏng trên cổ, cúc áo cởi ra vài chiếc, lộ ra khuôn ngực gầy gò.

Trên bàn có đặt một chai rượu đỏ, trên bàn bật nhạc từ điện thoại, đang phát bài "Throught The Night" của ai đó. Jinyoung kỳ thực là một doanh nhân, nhưng lại rất biết hưởng thụ.

- Lại đây! - Jinyoung giơ ly rượu lên, ánh mắt hướng về phía cô. Trong giây lát, hai ánh mắt chạm nhau, cô phát hiện trong mắt anh có chút tiều tụy, phảng phất có khả năng nhìn thấu tâm gan cô.

Loại cảm giác này thật không tốt, như thể nói cho cô biết, cô căn bản không thể không thuận theo anh.

Jieun do dự đưa tay ra đỡ lấy ly rượu. Thế nhưng lại thấy anh dừng lại, chăm chú nhìn tay cô.

Lúc sáng ở bệnh viện, khi Hyun Woo đánh nhau với người ta đã vô tình đẩy cô ngã. Cô vừa vặn đập tay vào tảng đá trên đám cỏ, chưa kịp xoay sở, lúc này vết thương đã tạo thành một lớp vẩy ở bên ngoài.

Sợ ảnh hướng đến nhã hứng của Jinyoung, Jieun vội vàng đổi tay kia.

- Bị thương vẫn là không nên uống rượu. Jinyoung hạ ly rượu xuống. Sau đó liền hạ một mệnh lệnh khiến Jieun bị mê hoặc. Anh nói: - Mang hộp y tế lại đây!

Jieun một trận mộng mị, nhất thời không hiểu vì sao anh nói như vậy. Ngây ngốc một lúc lâu sau, cô mới thì thào mở miệng:
-Ở đâu?

- Trên tủ rượu, trong ngăn kéo thứ 3 phía dưới! -Jinyoung nhẹ giọng nói.

Jieun cảm giác như mình là một cái xác chết đông cứng, khó khăn dịch chuyển hai chân, cuối cùng gắng gượng lấy hộp thuốc trong ngăn kéo ra.

- Lại đây! anh vỗ xuống chỗ ngồi bên cạnh.

Rõ ràng chỉ là một câu nói bình thường, nhưng lại khiến Jieun tựa như con rối bị giật dây, tiến đến ngồi lên mép giường.

Chiếc ga trải giường làm bằng vải bông mềm mại thế nhưng không biết vì sao Jieun ngồi xuống lại cảm thấy như có cái gì đâm vào người. Cô thực bất an.

Jinyoung cầm lấy tay Jieun, động tác nhẹ nhàng khiến cô bị cuốn hút, không khỏi giật mình mà ngồi thẳng sống lưng, chăm chú cúi đầu tránh cái nhìn của anh. Ánh đèn nhu hòa chiếu lên người anh, làm nổi bật lên xương quai xanh tinh xảo, sống mũi cao thẳng tắp, lông mi thật dài.

Thì ra, lông mi của anh rất dài :v

Jieun trong lòng vừa thầm nghĩ, vừa hướng ánh mắt nhìn vào tay anh đang cầm bàn tay mình. Thật là một bàn tay đẹp, thập phần sạch sẽ, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng. So với tay cô mà nói, bàn tay của cô có chút xấu hổ.

Jieun gắng sức muốn rút tay về.

Thế nhưng Jinyoung lại không để cô đạt được mục đích.
- Đừng nhúc nhích!

Âm thanh ôn nhu trầm mặc, thật khác với giọng điệu ra lệnh hàng ngày của anh.

Jinyoung nhìn vết thương trên tay Jieun, tỉ mỉ quan sát, sau đó lại cầm lấy băng gạc, cẩn thận băng bó cho cô. Động tác thật dịu dàng rất chuyên nghiệp.

(Au: ông nội Jung xuất chưởng ròiii~)

Nếu như không phải chính anh là người có lỗi, Jieun nghĩ, bản thân mình chắc chắn sẽ bị anh mê hoặc.

Nghĩ như vậy, đột nhiên Jieun tỉnh ngộ! Người đàn ông này, chính là Jung Jinyoung nha!

Tuy rằng Jinyoung cũng không phải một con chó, Jieun lại càng không phải con mèo, nhưng mà anh bỗng nhiên thay đổi thái độ như vậy, ôn nhu dịu dàng, thực sự là quỷ dị, khiến cô cảm thấy chính là anh đang muốn ăn tim cô. Bất giác Jieun nhăn mặt.

- Đau sao? - Jinyoung ngừng tay, ngẩng đầu nhìn Jieun.

Ánh mắt giao nhau, Jieun vô thức mở to hai mắt.

- Vẫn tốt! Cô lắc đầu.

Tay khẽ nâng cằm Jieun lên, Jinyoung bắt cô phải nhìn thẳng vào mắt anh, sau đó tùy ý nói:
- Không dám nhìn anh, không phải đang chột dạ chứ?

Loại sự tình này, lại dùng giọng điệu này nói ra, càng ghê tởm hơn chính là người đàn ông kia vốn sai lè lè ra lại còn nói lòng cô đang chột dạ. Nhất thời Jieun từ kinh ngạc đến mù mở không biết gì, cuối cùng cô nổi giận. Thậm chí trong đầu tưởng tượng ra cảnh cô đứng lên, tát cho anh một cái, sau đó chống nạnh kêu gào ầm ĩ~~~

Dĩ nhiên, Jieun chỉ dám nghĩ trong lòng, không hề có cái can đảm mà nói ra những lời ấy, càng không có cơ hội.

Bởi vì, Jinyoung đột nhiên tiến sát mặt lại phía Jieun, sau đó.. sau đó! Jieun bị hôn!!!

Nếu như cô nói đây là lần đầu tiên Jinyoung hôn có ai tin hay không?

Tuy rằng những lời này từ một người bị một người khác cưỡng hôn, chính miệng một nữ minh tinh nổi danh tám năm nói ra, nhưng nghe ra như vậy thật không thể không suy nghĩ, thậm chí có chút nực cười. Thế nhưng đó lại là sự thật!

Thẳng thắn mà nói, Jieun đối với chuyện nam nữ quan niệm rất là trống rỗng~

Ngoại trừ trong phim đã từng đóng cảnh hôn, thế nhưng thực tế cô vẫn chưa từng có kinh nghiệm!

Trước kia Hyun Woo chưa xảy ra chuyện Jieun sống như một cô công chúa. Mặc dù lúc cô mười hai tuổi cha cô qua đời, thế nhưng mẹ cô vẫn chăm sóc hai chị em cô rất chu đáo.

Ai mà chẳng từng có quãng thời thơ ấu đáng nhớ như vậy!

Đáng tiếc sau này, khi Hyun Woo gặp tai nạn, bởi quá đau lòng, bệnh tim của mẹ cô tái phát, không lâu sau liền bỏ lại hai chị em cô mà qua đời. Người lái chiếc xe tải đâm vào Hyun Woo kia, căn bản bồi thường số tiền không cao. Để kiếm tiền, Jieun buộc phải thôi học đi làm, rồi rủi may thế nào lăn lộn vào giới này.

Từ đó về sau, con người Jieun hoàn toàn thay đổi. Cô không hề có tâm tư để ý tới chuyện yêu đương, mãi cho đến khi gặp được Jinyoung.

Anh nói:
- Chỉ cần em làm bạn gái tôi, tôi có thể cho em bất cứ thứ gì em muốn, kể cả tự do!

Lúc đó, Jieun mới mười chín tuổi, vẫn là một cô nhóc không biết trời cao đất dày là gì, liền ngửa đầu chất vấn:
- Vậy nếu như em muốn anh đừng chạm vào người em?

Jieun không ngờ chính thế mà Jinyoung cũng đồng ý, càng không nghĩ tới, ngay cả một sợi tóc của cô anh cũng không chạm vào.

Ai nấy đều tôn trọng nhau, nói về cô và Jinyoung như vậy có phải không thích hợp lắm? Thế nhưng anh thực sự làm được.

Lúc này, Jieun quả thực có chút khiếp sợ vì nụ hôn của Jinyoung, thế cho nên cô thậm chí còn chưa có lĩnh hội được cái cảm giác của nụ hôn ấy. Mãi cho đến khi, Jinyoung rời khỏi miệng cô, nhẹ nhàng uống một ngụm rượu, cô mới từ từ khôi phục lại tinh thần.

Sau đó, não Jieun cơ hồ như vẫn còn bị tắc nghẽn mạch máu, nhìn Jinyoung ánh mắt đắc ý, nói một câu thực rất hợp hoàn cảnh.

- Anh… anh thật là… Jung Jinyoung?

Jinyoung cũng không vì câu nói của Jieun mà tức giận hay kinh ngạc, trái lại, anh đặt ly rượu xuống, nhìn cô nói: -Cần xác nhận lại một lần nữa không? :v

Jieun lúng túng gật đầu, rồi lại lắc đầu.

Trời ạ, hôn cô một lần đã quỷ dị lắm rồi, lại còn muốn thêm nữa, thế chẳng phải bệnh tim của cô sẽ tái phát sao?

Thế nhưng, Jieun cự tuyệt đã không còn kịp nữa rồi. Jinyoung lại một lần nữa cúi xuống sát mặt cô.

Jieun nuốt nước bọt, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một ý niệm đáng sợ: -Người đàn ông này sẽ không nổi thú tính đấy chứ?… không thể… (au: :v chế đừng nghĩ linh linh nữa :v)

Dù là hiện tại đồng ý làm bạn gái Jinyoung, Jieun cũng đã có chút giác ngộ, thế nhưng đang giữa ban ngày ban mặt thế này cô lại có chút sợ sệt. Jieun nhìn anh chằm chằm. Một lần nữa Jinyoung kề sát khuôn mặt cô, cô thực muốn chạy chốn!

Nhưng Jieun hiểu rõ bản thân mình hôm nay đến đây làm gì, cô còn muốn nhờ cậy Jinyoung giúp Hyun Woo tiếp tục điều trị, bây giờ cần phải ra sức lấy lòng vị tổng tài này, cho dù phải đem chính bản thân mình ra bán! :v

Jieun nhắm mắt lại.

Thời gian trôi thật chậm, một giây cũng tựa hồ như một thế kỷ đã qua. Không biết qua bao lâu, nhịn không được, Jieun mở mắt… Bất ngờ nhận ra… Cô thế mà tự mình đa tình!!!

Jinyoung không biết từ lúc nào đã y phục chỉnh tể đứng ngoài cửa phòng nói: - Anh còn có một cuộc hẹn. Em nếu mệt thì ở lại đây nghỉ ngơi một chút. Ngày mai Sulli đưa em đi thử vai. - Nói xong, Jinyoung vội vàng đi ra ngoài.

Jieun lấy lại tinh thần, vội hỏi:
- Thử vai cái gì?

"Queen Of Singles".

Giọng Jinyoung từ ngoài cửa vọng vào, Jieun lần thứ hai kinh ngạc không nói nên lời. "Queen Of Singles", đó chính là tên tạm gọi của bộ phim mà đạo diễn Kim lúc trước muốn mời cô tham gia!

_____________ Hết chương 6____________

⚠ Từ giờ trở đi, đầu chương sẽ có thêm một lời bài hát ngẫu nhiên dịch ra tiếng việt⚠

🔞Còn nữa, lời bài hát trên có nội dung kích thích và MV cũng kích thích nên hãy cân nhắc trước khi tò mò tìm xem!🔞

😆Ta nhắc trước rồi, không lại bảo ta làm hư trẻ con😆

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top