Chap 4: Bonten và Sì kin ke bủi tối cùng Y/n

Bước tới chợ Kim Biên mua đồ skincare nhộn nhịp hơn hẳn không khí trong tổ chức. Cơ mà đó là chợ Kim Biên=) không phải của hàng hiệu gì. Và hành trình gian nan đi mua đồ skincare của Y/n và Bonten bắt đầu từ đây.

"Cô ơi, ở đây có kem dưỡng da ban đêm không cô?"

"Nhìn bản hiệu dùm cô rồi lụm lại não trước khi nói chuyện con nhé👁️👄👁️💅"

Tiệm: Bán đồ chăm sóc da

Bonten: *Đéo dám nhận người quen👁️👄👁️👌*

"Vậy có loại mặt nạ nào xin xịn không cô?"

"Có con, chờ cô tí"

Bà chủ tiệm lôi ra một thùng đầy các loại mặt nạ từ nha đam đến matcha nói chung là rất nhìu:)

"Đây con, cô bán rẻ lắm, vì trông con cũng xinh xắn và theo sau là mấy anh chàng điển trai nên cô lấy rẻ thôi, một bịch 200k nha💋💋"

ô hô dị là cô chưa biết mặt thật của con rồi=))), cô biết con là ai không? Con là Y/n, Trùm trả giá của nhà ( Nói là nhà cho nó ngầu vậy thôi chứ cô sống một mình:))) )

"Bịch này bao nhiu cô?" Y/n giơ lên đúng loại xịn nhất của tiệm, chà chà, con bé này có mắt thẩm mĩ đấy!

"À tại cái này là xịn nhất trong các loại mặt nạ cô bán nên nó có giá mắc hơn các loại khác nha, 300k, mua không để cô soạn ra mấy bịch"

"100"

Chủ tiệm pov:):

Á à, hôm nay tao gặp trúng đứa biết trả giá rồi. Nhưng mày nghĩ tao là ai chứ? Tao là trùm bán mỹ phẩm của cái chợ này.

Muốn trả giá với tao đâu phải dễ đâu oát coan.

Về bú sữa mẹ cho lớn đi rồi qua đây trả giá nha👍✨

Nhưng mà không thể thô lỗ với nó như vậy được, làm mất mặt mấy anh đằng sau lắm. Phải nhẹ nhàng, phải nhẹ nhàng, phải nhẹ nhàng, điều gì quan trọng phải nhắc lại 3 lần.


"Con ơi, con làm vậy là lỗ cô rồi, đây là hàng xịn mà, sao bán rẻ được"

"Hông ấy.....con chịu khó mua mắc đi, về xài cô đảm bảo là hôm sau da mặt con xinh như công chúa luôn"

Bonten: *Bóc phét là giỏi, Y/n xinh sẵn rồi*

"100,  con hông nói nhìu"

"200"

Bà cô chủ tiệm có vẻ như lộ mặt thật rồi những vẫn cố níu lại chút duyên dáng của mình

"150"

Màn trả giá ở tiệm bán mĩ phẩm nổi không khí u ám lên làm những người ở gần ấy và các chàng trai Bonten cũng lạnh sống lưng.

"250, cô không giảm giá nữa đâu"

"50:Đ"

Chủ tiệm pov:

Mày hay lắm, đó giờ tao bán hàng chưa bao giờ tao gặp cái thể loại trả giá như thế này. Ha, tao không thua mày đâu con quễ à.

Những mày dám làm cho sản phẩm tao nhập về bán kém chất lượng đến mức mà trả cái giá có bé tí vậy??


"Thôi tánh cháu không thích nói nhiều, 100 chốt giá"

Ui dùi ôi

trên tay chị cầm gì kia

Nhìn qua nhìn lại thấy cây dao kìa

Ông cha ta có câu:

                                                     36 kế

                                     Chuồn là thượng sách

Haha nhưng Y/n này cũng có một cái đầu chứa đầy chất xám, cô nhanh chóng lấy cái bọc to nhất của tiệm rồi che bà chủ tiệm lại, sau đó kéo Bonten đi trốn ngay sau đó

"Con mẹ mày, tao mà gặp lại mày tao sẽ chặt mày thành từng mảnh rồi đem cho lợn ăn"

"Đừng bao giờ để tao gặp lại mày nữa!!!!!!!!!!!!!!!!"

_____________________

"Việt Nam thật đáng sợ......." Ran trông bình tĩnh từ nãy đến giờ nhưng sau khi thoát khỏi bà cô bán mĩ phẩm kia anh tuôn ra một loạt cảm xúc sợ hãi mà anh thầm giấu=)))

"Tao sống được hai mươi mấy năm rồi mà đây là lần đầu tiên tao cảm thấy sợ hãi khi đến một quốc gia như vậy..." Kakuchou cũng nói với giọng hơi trầm những vẫn đủ hiểu anh ấy đã sợ thế nào:))

Cả dàn Bonten vừa trải qua một cuộc khủng bố tâm lí 😿👌

"Đi típ nèo, cuộc hành trình của chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu" Y/n hào hứng nói

"Ta....ta đi qua shop hàng hiệu nào được không? Tiền ta sẽ trả, chứ.....ta không muốn đi mua như thế này đâu" Kokonoi

"ĐÚNG THẾ" Các anh đồng thanh

"Wtf??? Gì mà đồng thanh ghê vậy??"

Y/n pov:

Clm??? Lần đầu tiên tôi thấy các chú ấy đồng thanh như vậy( đùa chứ mới bik nhau có 1 ngày à:)) ) . Nhưng các chú thì sao mà hiểu được cái cảm giác lâu ngày không đi hổ báo chút cũng buồn lắm chớ bộ👁️👄👁️💅✨

Nhưng xin nhỗi các chú, vì cái máu yang lake pha ke của cháu lại nổi lên rồi🥀🥀

Cháu thành thật xin lỗi Ạ

________________

Phạm Thiên pov:

Các chú sống đến tận bây giờ

Cũng được coi là đồ cổ rồi

NHƯNG CHƯA BAO GIỜ BỌN TÔI THẤY CÁI CON MẤT NÃO NÀO KHỦNG KHIẾP NHƯ THẾ NÀY!!

Ui dùi ôi

Nếu bây giờ trong tay các chú có 5 lá ngón

Các chú sẽ ăn cho trết ngay chứ không muốn tiếp tục đi trả giá với con mất não này nữa😿😿😿😿😿

_________________________

"Đi tiếp nào"

Bụp!

Em bị đánh một cái:))

Và cái đánh đó không ngờ lại đến từ Mikey🙈🙉

=)))))))))))))))))))))

Ah~~

Em sốc quá ngất luôn (Mặc dù Mikey đánh thì thế nào mà chả ngất)

.

.

.

.

.

.

.

Đến lúc em tỉnh dậy thì nhận ra mình đã ở nhà và bên cạnh là một đống đồ skincare hàng hiệu

Xin nhắc lại là hàng hiệu!

"Wtf???? Clgt???Mình chưa mua gì mà??"

"Dậy rồi à?"

Từ đâu xa xa Mikey bước đến, ngồi cạnh mép giường và nói nhẹ nhàng với cô

"Ủa chú Mikey?? Sao cháu lại ở đây??"

"Vì tao sợ mày lại đi khủng bố tinh thần bọn tao đấy"

Quào, ngay cả Mikey mà cũng bị một chiếc Y/n làm cho sợ hẽi sao? Hiếm thấy đấy=))

Mikey cơ hội ngồi gần lại Y/n và định đặt lên má cô một nụ hôn coi như lời tạ lỗi vì đã đánh ngất cô.

NHƯNG ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ=))))))))))))))))))

Kakuchou bước vào và định nói với Mikey là thay đồ rồi đi ngủ đi nhưng chính hành động đó đã phá khoảng khắc hiếm có của Mikey

Mikey có cay không?

Mikey có làm được gì không?

Có=)))

"Thằng âm binh, sao mày lại vào ngay lúc này chứ?" Mikey

"Tôi...tôi xin lỗi" kaukuchou nói xong thì đi ra ngay, những vẫn lịch sự đóng cửa lại

"Chú...chú Mi...."

"Gọi ta là Manjiro" Mikey tựa đầu vào ngực Y/n và nhẹ nhàng nói

Lại lần nữa, Mikey chuẩn bị hôn vào má Y/n thì bộ tam ăn chơi cụa Bonten cũng đạp cửa phá vô để báo hiệu chuẩn bị skincare

Mikey

Lần này Mikey có cay không?

Lần này Mikey có làm được gì không?

Không!

"Được rồi, vậy các chú đợi cháu thay bi gia ma rồi chúng ta sì kin ke cho bản thân nào"

"Tao nghĩ mày không nên nói tiếng anh nữa đâu Y/n à (vì trình tiếng anh của mày tệ vl từ lần đầu gặp nhau) Sanzu

_________________

Y/n bước xuống với bộ Pijama đáng yêu màu (1 màu các cô thích) và xách theo một số 'đồ nghề' làm đẹp

"Rồi, ta bắt đầu nào"

"Chú Takeomi, chú đừng hút thuốc nữa"

"ờ.........." Takeomi luyến tiếc vứt điếu thuốc vô cái gạt tàn thuốc trên bàn

"Oki giờ chúng ta bắt đầu được rồi"

Y/n lấy trong cái bao ra một đống băng đô rửa mặt và bảo mọi người lựa đi

_________________

Lựa xong rồi thì rửa sơ mặt

rồi đắp mặt nạ lên

"Đúng là hàng hiệu có khác" Mọi người thỏa mãn với hoàn cảnh hiện tại

"Rồi tối bọn ta ngủ ở đâu?" Kokonoi lên tiếng làm phá hỏng bầu không khí thoải mái này

"Ngủ dưới sàn, cháu ngủ ở phòng" Câu trả lời ấy làm mọi người trong Bonten nằm ngơ một chút

Hôm nay các anh chưa chết

.

.

Ít nhất là về thể xác

.

.

.

.


Giờ tôi mới nhận ra là cuối tuần học xong hết rồi ngồi viết truyện thế này viết được 2 chap liền các cô ạ=)))

Có lẽ đây ngày hiếm hoi mà toi có thể ngồi lâu trên máy tính như thế này! Thỏa mãn vl=))

 




Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top